《守岁》守岁李世民原文、翻译、赏析和诗意

作者:李世民 朝代:唐代
《守岁》守岁李世民原文、翻译、赏析和诗意原文

《守岁》 李世民

暮景斜芳殿,年华丽绮宫。
寒辞去冬雪,暖带入春风。
阶馥舒梅素,盘花卷烛红。
共欢新故岁,迎送一宵中。
分类: 春节闲适

作者简介(李世民)

李世民头像

唐太宗李世民(599年-649年),唐朝第二位皇帝,在位23年,年号贞观。名字取意“济世安民”,陇西成纪人(今甘肃天水市秦安县)。唐太宗李世民不仅是著名的政治家、军事家,还是一位书法家和诗人。唐太宗开创了著名的贞观之治,被各族人民尊称为天可汗,为后来唐朝全盛时期的开元盛世奠定了重要基础,为后世明君之典范。庙号太宗,谥号文武大圣大广孝皇帝,葬于昭陵。

守岁翻译及注释

翻译
傍晚的夕阳斜照着华丽的宫殿,岁月使宫廷更加美丽。
年终岁寒,冬雪消融,暖洋洋的宫闱里似乎吹进了和煦的春风。
巨大红烛点燃了,远远看上去,像一簇簇花团。
君臣欢宴饮酒,喜度良宵,迎新年,辞旧岁,通宵歌舞。

注释
①芳殿:华丽的宫殿。下文绮宫亦同。
②丽:使动用法,使······美丽。
③馥(fù):香气。
④盘花:此指供品。

守岁创作背景

  贞观之治年间,国家繁荣强大。在除夕守岁间出现了皇宫里外迎新年,辞旧岁的繁华景象,唐太宗为此作下此诗。

守岁赏析

  这首诗选用诸如“辞”、“去”、“带”、“入”、“舒”、“卷”等一系列动态词语,娓娓道来,贴切自然,清新可读。它属初唐难得的好诗之一。

  第一,二句“暮景斜芳殿,年华丽绮宫。”以夕阳斜照、“年华”把芳殿、绮宫装扮得更加金碧辉煌来点明皇上于宫苑逢除夕,暗示题旨,给人以富丽堂皇之感。

  第三,四句“寒辞去冬雪,暖带入春风。”紧承首联指出除夕是冬春交替之际——冰雪消融,寒冷的隆冬过去了;暖气回升,和煦的春天来到了。在这里,诗人从时令的转换角度给人以温馨的快意,酿造了一种暖洋洋、乐融融的节日气氛。

  第五,六句“阶馥舒梅素,盘花卷烛红。”出句叙写梅花绽开,阵阵飘香。进一步渲染了春意。对句紧扣首联对句突出宫中守岁的景象:宫廷内外.张灯结彩,光辉灿烂;摆上供品,敬神祭祖,守岁辞旧。显得热烈而庄重。

  最后两句“共欢新故岁,迎送一宵中。”紧扣“守岁”,由宫廷而至天下,推而广之.概述举国欢庆、共度良宵,辞旧迎新的普遍现象,从而浓化了宫苑守岁的热烈气氛。

《守岁》李世民 拼音读音参考

shǒu suì
守岁

mù jǐng xié fāng diàn, nián huá lì qǐ gōng.
暮景斜芳殿,年华丽绮宫。
hán cí qù dōng xuě, nuǎn dài rù chūn fēng.
寒辞去冬雪,暖带入春风。
jiē fù shū méi sù, pán huā juǎn zhú hóng.
阶馥舒梅素,盘花卷烛红。
gòng huān xīn gù suì, yíng sòng yī xiāo zhōng.
共欢新故岁,迎送一宵中。

《守岁》守岁李世民原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《shǒu suì 》 lǐ shì mín

mù jǐng xié fāng diàn ,nián huá lì qǐ gōng 。
hán cí qù dōng xuě ,nuǎn dài rù chūn fēng 。
jiē fù shū méi sù ,pán huā juàn zhú hóng 。
gòng huān xīn gù suì ,yíng sòng yī xiāo zhōng 。
fèn lèi : chūn jiē xián shì

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ shì mín )

lǐ shì mín tóu xiàng

táng tài zōng lǐ shì mín (599nián -649nián ),táng cháo dì èr wèi huáng dì ,zài wèi 23nián ,nián hào zhēn guān 。míng zì qǔ yì “jì shì ān mín ”,lǒng xī chéng jì rén (jīn gān sù tiān shuǐ shì qín ān xiàn )。táng tài zōng lǐ shì mín bú jǐn shì zhe míng de zhèng zhì jiā 、jun1 shì jiā ,hái shì yī wèi shū fǎ jiā hé shī rén 。táng tài zōng kāi chuàng le zhe míng de zhēn guān zhī zhì ,bèi gè zú rén mín zūn chēng wéi tiān kě hàn ,wéi hòu lái táng cháo quán shèng shí qī de kāi yuán shèng shì diàn dìng le zhòng yào jī chǔ ,wéi hòu shì míng jun1 zhī diǎn fàn 。miào hào tài zōng ,shì hào wén wǔ dà shèng dà guǎng xiào huáng dì ,zàng yú zhāo líng 。

shǒu suì fān yì jí zhù shì

fān yì
bàng wǎn de xī yáng xié zhào zhe huá lì de gōng diàn ,suì yuè shǐ gōng tíng gèng jiā měi lì 。
nián zhōng suì hán ,dōng xuě xiāo róng ,nuǎn yáng yáng de gōng wéi lǐ sì hū chuī jìn le hé xù de chūn fēng 。
jù dà hóng zhú diǎn rán le ,yuǎn yuǎn kàn shàng qù ,xiàng yī cù cù huā tuán 。
jun1 chén huān yàn yǐn jiǔ ,xǐ dù liáng xiāo ,yíng xīn nián ,cí jiù suì ,tōng xiāo gē wǔ 。

zhù shì
①fāng diàn :huá lì de gōng diàn 。xià wén qǐ gōng yì tóng 。
②lì :shǐ dòng yòng fǎ ,shǐ ······měi lì 。
③fù (fù):xiāng qì 。
④pán huā :cǐ zhǐ gòng pǐn 。

shǒu suì chuàng zuò bèi jǐng

  zhēn guān zhī zhì nián jiān ,guó jiā fán róng qiáng dà 。zài chú xī shǒu suì jiān chū xiàn le huáng gōng lǐ wài yíng xīn nián ,cí jiù suì de fán huá jǐng xiàng ,táng tài zōng wéi cǐ zuò xià cǐ shī 。

shǒu suì shǎng xī

  zhè shǒu shī xuǎn yòng zhū rú “cí ”、“qù ”、“dài ”、“rù ”、“shū ”、“juàn ”děng yī xì liè dòng tài cí yǔ ,wěi wěi dào lái ,tiē qiē zì rán ,qīng xīn kě dú 。tā shǔ chū táng nán dé de hǎo shī zhī yī 。

  dì yī ,èr jù “mù jǐng xié fāng diàn ,nián huá lì qǐ gōng 。”yǐ xī yáng xié zhào 、“nián huá ”bǎ fāng diàn 、qǐ gōng zhuāng bàn dé gèng jiā jīn bì huī huáng lái diǎn míng huáng shàng yú gōng yuàn féng chú xī ,àn shì tí zhǐ ,gěi rén yǐ fù lì táng huáng zhī gǎn 。

  dì sān ,sì jù “hán cí qù dōng xuě ,nuǎn dài rù chūn fēng 。”jǐn chéng shǒu lián zhǐ chū chú xī shì dōng chūn jiāo tì zhī jì ——bīng xuě xiāo róng ,hán lěng de lóng dōng guò qù le ;nuǎn qì huí shēng ,hé xù de chūn tiān lái dào le 。zài zhè lǐ ,shī rén cóng shí lìng de zhuǎn huàn jiǎo dù gěi rén yǐ wēn xīn de kuài yì ,niàng zào le yī zhǒng nuǎn yáng yáng 、lè róng róng de jiē rì qì fēn 。

  dì wǔ ,liù jù “jiē fù shū méi sù ,pán huā juàn zhú hóng 。”chū jù xù xiě méi huā zhàn kāi ,zhèn zhèn piāo xiāng 。jìn yī bù xuàn rǎn le chūn yì 。duì jù jǐn kòu shǒu lián duì jù tū chū gōng zhōng shǒu suì de jǐng xiàng :gōng tíng nèi wài .zhāng dēng jié cǎi ,guāng huī càn làn ;bǎi shàng gòng pǐn ,jìng shén jì zǔ ,shǒu suì cí jiù 。xiǎn dé rè liè ér zhuāng zhòng 。

  zuì hòu liǎng jù “gòng huān xīn gù suì ,yíng sòng yī xiāo zhōng 。”jǐn kòu “shǒu suì ”,yóu gōng tíng ér zhì tiān xià ,tuī ér guǎng zhī .gài shù jǔ guó huān qìng 、gòng dù liáng xiāo ,cí jiù yíng xīn de pǔ biàn xiàn xiàng ,cóng ér nóng huà le gōng yuàn shǒu suì de rè liè qì fēn 。

《shǒu suì 》lǐ shì mín pīn yīn dú yīn cān kǎo

shǒu suì
shǒu suì

mù jǐng xié fāng diàn, nián huá lì qǐ gōng.
mù jǐng xié fāng diàn ,nián huá lì qǐ gōng 。
hán cí qù dōng xuě, nuǎn dài rù chūn fēng.
hán cí qù dōng xuě ,nuǎn dài rù chūn fēng 。
jiē fù shū méi sù, pán huā juǎn zhú hóng.
jiē fù shū méi sù ,pán huā juàn zhú hóng 。
gòng huān xīn gù suì, yíng sòng yī xiāo zhōng.
gòng huān xīn gù suì ,yíng sòng yī xiāo zhōng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李世民 李世民 李世民(598─649),世称唐太宗,中国历史上有名的皇帝。他在文治武功上卓有建树,在诗歌创作上也颇有成就。

李世民的诗词

  • 帝京篇十首
  • 《赐萧瑀》赐萧瑀李世民原文、翻译、赏析和诗意
  • 《咏雪》咏雪李世民原文、翻译、赏析和诗意
  • 望终南山(重峦俯渭水)
  • 初晴落景(晚霞聊自怡)
  • 《饮马长城窟行》饮马长城窟行李世民原文、翻译、赏析和诗意
  • 《元日》元日李世民原文、翻译、赏析和诗意
  • 咏兴国寺佛殿前幡
  • 望雪
  • 赐房玄龄
  • 唐代诗词推荐

  • 题画建溪图
  • 中元甲子以辛丑驾幸蜀四首(第五首一作偶怀)
  • 彭门解嘲二首
  • 秋风生桂枝
  • 乐游原春望
  • 霅溪夜宴诗(松江神歌)
  • 登江亭晚望
  • 隔壁闻奏伎(一作陈萧琳诗)
  • 怀鹿门县名离合二首
  • 马诗二十三首·其十八
  • 《守岁》守岁李世民原文、翻译、赏析和诗意原文,《守岁》守岁李世民原文、翻译、赏析和诗意翻译,《守岁》守岁李世民原文、翻译、赏析和诗意赏析,《守岁》守岁李世民原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李世民的作品

    诗词类别

    李世民的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语