《元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花》元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花》元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文

《元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花》 刘禹锡

紫陌红尘拂面来,无人不道看花回。
玄都观里桃千树,尽是刘郎去后栽。
分类: 看花讽刺

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花翻译及注释

翻译
  京城的大路上行人车马川流不息,扬起的灰尘扑面而来,人们都说自己刚从玄都观里赏花回来。玄都观里的桃树有上千株,全都是在我被贬离开京城后栽下的。

注释
⑴元和:唐宪宗年号,公元806~820年。十年:《全唐诗》作“十一年”,是传写之误。
⑵紫陌:指京城长安的道路。陌:本是田间小路,这里借用为道路之意。红尘:尘埃,人马往来扬起的尘土。拂面:迎面、扑面。
⑶玄都观:道教庙宇名,在长安城南崇业坊(今西安市南门外)。桃千树:极言桃树之多。
⑷刘郎:作者自指。去:一作“别”。

元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花鉴赏

  刘禹锡此诗在《全唐诗》题作《元和十一年自朗州召至京戏赠看花诸君子》。此诗通过人们在长安一座道士庙──玄都观中看花这样一件生活琐事,讽刺了当时的朝廷新贵。由于这首诗刺痛了当权者,他和柳宗元等再度被派为远州刺史。官是升了,政治环境却无改善。

  这首诗表面上是描写人们去玄都观看桃花的情景,骨子里却是讽刺当时权贵的。从表面上看,前两句是写看花的盛况,人物众多,来往繁忙,而为了要突出这些现象,就先从描绘京城的道路着笔。一路上草木葱茏,尘土飞扬,衬托出了大道上人马喧阗、川流不息的盛况。写看花,又不写去而只写回,并以“无人不道”四字来形容人们看花以后归途中的满足心情和愉快神态,则桃花之繁荣美好,不用直接赞以一词了。

  它不写花本身之动人,而只写看花的人为花所动,真是又巧妙又简练。后两句由物及人,关合到自己的境遇。玄都观里这些如此吸引人的、如此众多的桃花,自己十年前在长安的时候,根本还没有。去国十年,后栽的桃树都长大了,并且开花了,因此,回到京城,看到的又是另外一番春色,真是“树犹如此,人何以堪”了。

  再就此诗骨子里面的,即其所寄托的意思来看,则千树桃花,也就是十年以来由于投机取巧而在政治上愈来愈得意的新贵,而看花的人,则是那些趋炎附势、攀高结贵之徒。他们为了富贵利禄,奔走权门,就如同在紫陌红尘之中,赶着热闹去看桃花一样。

  结句指出:这些似乎了不起的新贵们,也不过是自己被排挤出外以后被提拔起来的罢了。他这种轻蔑和讽刺是有力量的,辛辣的,使他的政敌感到非常难受。所以此诗一出,作者及其战友们便立即受到打击报复了。

元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花创作背景

  据《旧唐书·刘禹锡传》,永贞元年(805年),即贞元二十一年,刘禹锡参加王叔文政治革新失败后,贬离长安作连州刺史,半途又贬为朗州司马。到了元和十年(815年),朝廷有人想起用他以及和他同时被贬的柳宗元等人,于是他从朗州被召回京。这首诗,就是他从朗州回到长安时所写的,由于刺痛了当权者,同年又贬往连州。作者在《重至衡阳伤柳仪曹》诗前小序中追述这次被贬途中和柳宗元作别事,说是在“元和乙未”年,也就是元和十年。

《元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花》刘禹锡 拼音读音参考

yuán hé shí nián zì lǎng zhōu zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jūn zǐ xuán dōu guān táo huā
元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花

zǐ mò hóng chén fú miàn lái, wú rén bù dào kàn huā huí.
紫陌红尘拂面来,无人不道看花回。
xuán dōu guān lǐ táo qiān shù, jìn shì liú láng qù hòu zāi.
玄都观里桃千树,尽是刘郎去后栽。

《元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花》元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《yuán hé shí nián zì lǎng zhōu zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jun1 zǐ /xuán dōu guān táo huā 》 liú yǔ xī

zǐ mò hóng chén fú miàn lái ,wú rén bú dào kàn huā huí 。
xuán dōu guān lǐ táo qiān shù ,jìn shì liú láng qù hòu zāi 。
fèn lèi : kàn huā fěng cì

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

yuán hé shí nián zì lǎng zhōu zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jun1 zǐ /xuán dōu guān táo huā fān yì jí zhù shì

fān yì
  jīng chéng de dà lù shàng háng rén chē mǎ chuān liú bú xī ,yáng qǐ de huī chén pū miàn ér lái ,rén men dōu shuō zì jǐ gāng cóng xuán dōu guān lǐ shǎng huā huí lái 。xuán dōu guān lǐ de táo shù yǒu shàng qiān zhū ,quán dōu shì zài wǒ bèi biǎn lí kāi jīng chéng hòu zāi xià de 。

zhù shì
⑴yuán hé :táng xiàn zōng nián hào ,gōng yuán 806~820nián 。shí nián :《quán táng shī 》zuò “shí yī nián ”,shì chuán xiě zhī wù 。
⑵zǐ mò :zhǐ jīng chéng zhǎng ān de dào lù 。mò :běn shì tián jiān xiǎo lù ,zhè lǐ jiè yòng wéi dào lù zhī yì 。hóng chén :chén āi ,rén mǎ wǎng lái yáng qǐ de chén tǔ 。fú miàn :yíng miàn 、pū miàn 。
⑶xuán dōu guān :dào jiāo miào yǔ míng ,zài zhǎng ān chéng nán chóng yè fāng (jīn xī ān shì nán mén wài )。táo qiān shù :jí yán táo shù zhī duō 。
⑷liú láng :zuò zhě zì zhǐ 。qù :yī zuò “bié ”。

yuán hé shí nián zì lǎng zhōu zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jun1 zǐ /xuán dōu guān táo huā jiàn shǎng

  liú yǔ xī cǐ shī zài 《quán táng shī 》tí zuò 《yuán hé shí yī nián zì lǎng zhōu zhào zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jun1 zǐ 》。cǐ shī tōng guò rén men zài zhǎng ān yī zuò dào shì miào ──xuán dōu guān zhōng kàn huā zhè yàng yī jiàn shēng huó suǒ shì ,fěng cì le dāng shí de cháo tíng xīn guì 。yóu yú zhè shǒu shī cì tòng le dāng quán zhě ,tā hé liǔ zōng yuán děng zài dù bèi pài wéi yuǎn zhōu cì shǐ 。guān shì shēng le ,zhèng zhì huán jìng què wú gǎi shàn 。

  zhè shǒu shī biǎo miàn shàng shì miáo xiě rén men qù xuán dōu guān kàn táo huā de qíng jǐng ,gǔ zǐ lǐ què shì fěng cì dāng shí quán guì de 。cóng biǎo miàn shàng kàn ,qián liǎng jù shì xiě kàn huā de shèng kuàng ,rén wù zhòng duō ,lái wǎng fán máng ,ér wéi le yào tū chū zhè xiē xiàn xiàng ,jiù xiān cóng miáo huì jīng chéng de dào lù zhe bǐ 。yī lù shàng cǎo mù cōng lóng ,chén tǔ fēi yáng ,chèn tuō chū le dà dào shàng rén mǎ xuān tián 、chuān liú bú xī de shèng kuàng 。xiě kàn huā ,yòu bú xiě qù ér zhī xiě huí ,bìng yǐ “wú rén bú dào ”sì zì lái xíng róng rén men kàn huā yǐ hòu guī tú zhōng de mǎn zú xīn qíng hé yú kuài shén tài ,zé táo huā zhī fán róng měi hǎo ,bú yòng zhí jiē zàn yǐ yī cí le 。

  tā bú xiě huā běn shēn zhī dòng rén ,ér zhī xiě kàn huā de rén wéi huā suǒ dòng ,zhēn shì yòu qiǎo miào yòu jiǎn liàn 。hòu liǎng jù yóu wù jí rén ,guān hé dào zì jǐ de jìng yù 。xuán dōu guān lǐ zhè xiē rú cǐ xī yǐn rén de 、rú cǐ zhòng duō de táo huā ,zì jǐ shí nián qián zài zhǎng ān de shí hòu ,gēn běn hái méi yǒu 。qù guó shí nián ,hòu zāi de táo shù dōu zhǎng dà le ,bìng qiě kāi huā le ,yīn cǐ ,huí dào jīng chéng ,kàn dào de yòu shì lìng wài yī fān chūn sè ,zhēn shì “shù yóu rú cǐ ,rén hé yǐ kān ”le 。

  zài jiù cǐ shī gǔ zǐ lǐ miàn de ,jí qí suǒ jì tuō de yì sī lái kàn ,zé qiān shù táo huā ,yě jiù shì shí nián yǐ lái yóu yú tóu jī qǔ qiǎo ér zài zhèng zhì shàng yù lái yù dé yì de xīn guì ,ér kàn huā de rén ,zé shì nà xiē qū yán fù shì 、pān gāo jié guì zhī tú 。tā men wéi le fù guì lì lù ,bēn zǒu quán mén ,jiù rú tóng zài zǐ mò hóng chén zhī zhōng ,gǎn zhe rè nào qù kàn táo huā yī yàng 。

  jié jù zhǐ chū :zhè xiē sì hū le bú qǐ de xīn guì men ,yě bú guò shì zì jǐ bèi pái jǐ chū wài yǐ hòu bèi tí bá qǐ lái de bà le 。tā zhè zhǒng qīng miè hé fěng cì shì yǒu lì liàng de ,xīn là de ,shǐ tā de zhèng dí gǎn dào fēi cháng nán shòu 。suǒ yǐ cǐ shī yī chū ,zuò zhě jí qí zhàn yǒu men biàn lì jí shòu dào dǎ jī bào fù le 。

yuán hé shí nián zì lǎng zhōu zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jun1 zǐ /xuán dōu guān táo huā chuàng zuò bèi jǐng

  jù 《jiù táng shū ·liú yǔ xī chuán 》,yǒng zhēn yuán nián (805nián ),jí zhēn yuán èr shí yī nián ,liú yǔ xī cān jiā wáng shū wén zhèng zhì gé xīn shī bài hòu ,biǎn lí zhǎng ān zuò lián zhōu cì shǐ ,bàn tú yòu biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ 。dào le yuán hé shí nián (815nián ),cháo tíng yǒu rén xiǎng qǐ yòng tā yǐ jí hé tā tóng shí bèi biǎn de liǔ zōng yuán děng rén ,yú shì tā cóng lǎng zhōu bèi zhào huí jīng 。zhè shǒu shī ,jiù shì tā cóng lǎng zhōu huí dào zhǎng ān shí suǒ xiě de ,yóu yú cì tòng le dāng quán zhě ,tóng nián yòu biǎn wǎng lián zhōu 。zuò zhě zài 《zhòng zhì héng yáng shāng liǔ yí cáo 》shī qián xiǎo xù zhōng zhuī shù zhè cì bèi biǎn tú zhōng hé liǔ zōng yuán zuò bié shì ,shuō shì zài “yuán hé yǐ wèi ”nián ,yě jiù shì yuán hé shí nián 。

《yuán hé shí nián zì lǎng zhōu zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jun1 zǐ /xuán dōu guān táo huā 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

yuán hé shí nián zì lǎng zhōu zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jūn zǐ xuán dōu guān táo huā
yuán hé shí nián zì lǎng zhōu zhì jīng xì zèng kàn huā zhū jun1 zǐ /xuán dōu guān táo huā

zǐ mò hóng chén fú miàn lái, wú rén bù dào kàn huā huí.
zǐ mò hóng chén fú miàn lái ,wú rén bú dào kàn huā huí 。
xuán dōu guān lǐ táo qiān shù, jìn shì liú láng qù hòu zāi.
xuán dōu guān lǐ táo qiān shù ,jìn shì liú láng qù hòu zāi 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 竹枝(白帝城头春草生)
  • 金陵五题·并序
  • 更衣曲
  • 纥那曲(二首)
  • 浪淘沙(八月涛声吼地来)
  • 竹枝(日出三竿春雾消)
  • 堤上行二首
  • 插田歌(冈头花草齐)
  • 学阮公体(少年负志气)
  • 浪淘沙·九曲黄河万里沙
  • 唐代诗词推荐

  • 荆山夜泊与亲友遇
  • 赠识古法师
  • 清泰三年歌
  • 不可见
  • 齐梁怨别
  • 燕(一作王睿诗)
  • 赠鄠县尉李先辈二首
  • 投曹文姬诗(文姬,长安中娼女,工翰墨,时号书仙)
  • 善哉行
  • 酬孙发
  • 《元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花》元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文,《元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花》元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意翻译,《元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花》元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意赏析,《元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花》元和十年自朗州至京戏赠看花诸君子/玄都观桃花刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语