《咏怀古迹五首·其二》咏怀古迹五首·其二杜甫原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜甫 朝代:唐代
《咏怀古迹五首·其二》咏怀古迹五首·其二杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文

《咏怀古迹五首·其二》 杜甫

摇落深知宋玉悲,风流儒雅亦吾师。
怅望千秋一洒泪,萧条异代不同时。
江山故宅空文藻,云雨荒台岂梦思。
最是楚宫俱泯灭,舟人指点到今疑。

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

咏怀古迹五首·其二翻译及注释

翻译
落叶飘零是深知宋玉的悲哀,他的风流儒雅堪当我的老师。
怅望千秋往事洒下同情泪水,身世同样凄凉可惜生不同时。
江山依旧故宅犹在空留文藻,云雨荒台难道真是荒唐梦思。
最可叹楚王宫殿早荡然无存,驾船人还指点遗迹让人生疑。

注释
1.摇落:凋残,零落。
2.风流儒雅:指宋玉文采华丽潇洒,学养深厚渊博。
3.“萧条”句:意谓自己虽与宋玉隔开几代,萧条之感却是相同。
4.故宅:江陵和归州 (秭归) 均有宋玉宅,此指秭归之宅。空文藻:斯人已去,只有诗赋留传下来。
5.云雨荒台:宋玉在《高唐赋》中述楚之“先王”游高唐,梦一妇人,自称巫山之女,临别时说:“妾在巫山之阳,高丘之岨,旦为行云,暮为行雨,朝朝暮暮,阳台之下。”阳台,山名,在今重庆市巫山县。
6.“最是”两句:意谓最感慨的是,楚宫今已泯灭,因后世一直流传这个故事,至今船只经过时,舟人还带疑似的口吻指点着这些古迹。楚宫:楚王宫。

咏怀古迹五首·其二鉴赏

  第二首是推崇楚国著名辞赋作家宋玉的诗。诗是作者亲临实地凭吊后写成的,因而体会深切,议论精辟,发人深省。诗中的草木摇落,景物萧条,江山云雨,故宅荒台,舟人指点的情景,都是诗人触景生情,所抒发出来的感慨。它把历史陈迹和诗人哀伤交融在一起,深刻地表现了主题。诗人瞻仰宋玉旧宅怀念宋玉,从而联想到自己的身世,诗中表现了诗人对宋玉的崇拜,并为宋玉死后被人曲解而鸣不平。全诗铸词溶典,精警切实。有人认为,杜甫之“怀宋玉,所以悼屈原;悼屈原者,所以自悼也”。这种说法自有见地。

  宋玉的《高唐赋》、《神女赋》写楚襄王和巫山神女梦中欢会故事,因而传为巫山佳话。又相传在江陵有宋玉故宅。所以杜甫暮年出蜀,过巫峡,至江陵,不禁怀念楚国这位作家,勾起身世遭遇的同情和悲慨。在杜甫看来,宋玉既是词人,更是志士。而他生前身后却都只被视为词人,其政治上失志不遇,则遭误解,至于曲解。这是宋玉一生遭遇最可悲哀处,也是杜甫自己一生遭遇最为伤心处。这诗便是诗人瞩目江山,怅望古迹,吊宋玉,抒己怀;以千古知音写不遇之悲,体验深切;于精警议论见山光天色,艺术独到。

  杜甫到江陵的时候是秋天。宋玉名篇《九辩》正以悲秋发端:“悲哉秋之为气也,萧瑟兮草木摇落而变衰。”杜甫当时正是产生悲秋之情,因而便借以兴起本诗,简洁而深切地表示对宋玉的了解、同情和尊敬,同时又点出了时节天气。“风流儒雅”是庾信《枯树赋》中形容东晋名士兼志士殷仲文的成语,这里借以强调宋玉主要是一位政治上有抱负的志士。“亦吾师”用的是王逸的说法:“宋玉者,屈原弟子也。闵惜其师忠而被逐,故作《九辩》以述其志。”这里借以表示杜甫自己也可算作师承宋玉,同时表明这首诗旨意也在闵惜宋玉,“以述其志”。所以次联接着就说明诗人自己虽与宋玉相距久远,不同朝代,不同时代,但萧条不遇,惆怅失志,其实相同。因而望其遗迹,想其一生,不禁悲慨落泪。

  诗的前半感慨宋玉生前怀才不遇,后半则为其身后不平。这片大好江山里,还保存着宋玉故宅,世人总算没有遗忘他。但人们只欣赏他的文采辞藻,并不了解他的志向抱负和创作精神。这不符宋玉本心,也无补于后世,令人惘然,所以用了“空”字。就像眼前这巫山巫峡,使诗人想起宋玉的两篇赋文。赋文的故事题材虽属荒诞梦想,但作家的用意却在讽谏君主淫惑。然而世人只把它看作荒诞梦想,欣赏风流艳事。这更从误解而曲解,使有益作品阉割成荒诞故事,把有志之士歪曲为无谓词人。这一切,使宋玉含屈,令杜甫伤心。而最为叫人痛心的是,随着历史变迁,岁月消逝,楚国早已荡然无存,人们不再关心它的兴亡,也更不了解宋玉的志向抱负和创作精神,以至将曲解当史实,以讹传讹,以讹为是。到如今,江船经过巫山巫峡,船夫们津津有味,指指点点,谈论着哪个山峰荒台是楚王神女欢会处,哪片云雨是神女来临时。词人宋玉不灭,志士宋玉不存,生前不获际遇,身后为人曲解。宋玉悲在此,杜甫悲为此。前人说“言古人不可复作,而文采终能传也”,恰好与杜甫的原意相违背。

  体验深切,议论精警,耐人寻味,是这诗的突出特点和成就。但这是一首咏怀古迹诗,诗人亲临实地,亲自凭吊古迹,因而山水风光自然在诗中显露出来。杜甫沿江出蜀,飘泊水上,旅居舟中,年老多病,生计窘迫,境况萧条,情绪悲怆,本来无心欣赏风景,只为宋玉遗迹触发了满怀悲慨,才洒泪赋诗。诗中的草木摇落,景物萧条,江山云雨,故宅荒台,以及舟人指点的情景,都从感慨议论中出来,蒙着历史的迷雾,充满诗人的哀伤,诗人仿佛是泪眼看风景,隐约可见,其实是虚写。从诗歌艺术上看,这样的表现手法富有独创性。它紧密围绕主题,显出古迹特征,却不独立予以描写,而使其溶于议论,化为情境,渲染着这首诗的抒情气氛,增强了咏古的特色。

  这是一首七律,要求谐声律,工对仗。但也由于诗人重在议论,深于思,精于义,伤心为宋玉写照,悲慨抒壮志不酬,因而通篇用赋,在用词和用典上精警切实,不被格律所拘束。它的韵律和谐,对仗工整,写的是律诗这种近体诗,却有古体诗的风味,同时又不失清丽。前人认为这首诗“首二句失粘”,只从形式上进行批评,未必中肯。

咏怀古迹五首·其二创作背景

  这组诗是咏古迹怀古人进而感怀自己的作品。作者于唐代宗大历元年(766年)从夔州出三峡,到江陵,先后游历了宋玉宅、庾信古居、昭君村、永安宫、先主庙、武侯祠等古迹,对于古代的才士、国色、英雄、名相,深表崇敬,写下了《咏怀古迹五首》,以抒情怀。

《咏怀古迹五首·其二》杜甫 拼音读音参考

yǒng huái gǔ jī wǔ shǒu qí èr
咏怀古迹五首·其二

yáo luò shēn zhì sòng yù bēi, fēng liú rú yǎ yì wú shī.
摇落深知宋玉悲,风流儒雅亦吾师。
chàng wàng qiān qiū yī sǎ lèi, xiāo tiáo yì dài bù tóng shí.
怅望千秋一洒泪,萧条异代不同时。
jiāng shān gù zhái kōng wén zǎo, yún yǔ huāng tái qǐ mèng sī.
江山故宅空文藻,云雨荒台岂梦思。
zuì shì chǔ gōng jù mǐn miè, zhōu rén zhǐ diǎn dào jīn yí.
最是楚宫俱泯灭,舟人指点到今疑。

《咏怀古迹五首·其二》咏怀古迹五首·其二杜甫原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《yǒng huái gǔ jì wǔ shǒu ·qí èr 》 dù fǔ

yáo luò shēn zhī sòng yù bēi ,fēng liú rú yǎ yì wú shī 。
chàng wàng qiān qiū yī sǎ lèi ,xiāo tiáo yì dài bú tóng shí 。
jiāng shān gù zhái kōng wén zǎo ,yún yǔ huāng tái qǐ mèng sī 。
zuì shì chǔ gōng jù mǐn miè ,zhōu rén zhǐ diǎn dào jīn yí 。

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

yǒng huái gǔ jì wǔ shǒu ·qí èr fān yì jí zhù shì

fān yì
luò yè piāo líng shì shēn zhī sòng yù de bēi āi ,tā de fēng liú rú yǎ kān dāng wǒ de lǎo shī 。
chàng wàng qiān qiū wǎng shì sǎ xià tóng qíng lèi shuǐ ,shēn shì tóng yàng qī liáng kě xī shēng bú tóng shí 。
jiāng shān yī jiù gù zhái yóu zài kōng liú wén zǎo ,yún yǔ huāng tái nán dào zhēn shì huāng táng mèng sī 。
zuì kě tàn chǔ wáng gōng diàn zǎo dàng rán wú cún ,jià chuán rén hái zhǐ diǎn yí jì ràng rén shēng yí 。

zhù shì
1.yáo luò :diāo cán ,líng luò 。
2.fēng liú rú yǎ :zhǐ sòng yù wén cǎi huá lì xiāo sǎ ,xué yǎng shēn hòu yuān bó 。
3.“xiāo tiáo ”jù :yì wèi zì jǐ suī yǔ sòng yù gé kāi jǐ dài ,xiāo tiáo zhī gǎn què shì xiàng tóng 。
4.gù zhái :jiāng líng hé guī zhōu (zǐ guī ) jun1 yǒu sòng yù zhái ,cǐ zhǐ zǐ guī zhī zhái 。kōng wén zǎo :sī rén yǐ qù ,zhī yǒu shī fù liú chuán xià lái 。
5.yún yǔ huāng tái :sòng yù zài 《gāo táng fù 》zhōng shù chǔ zhī “xiān wáng ”yóu gāo táng ,mèng yī fù rén ,zì chēng wū shān zhī nǚ ,lín bié shí shuō :“qiè zài wū shān zhī yáng ,gāo qiū zhī qū ,dàn wéi háng yún ,mù wéi háng yǔ ,cháo cháo mù mù ,yáng tái zhī xià 。”yáng tái ,shān míng ,zài jīn zhòng qìng shì wū shān xiàn 。
6.“zuì shì ”liǎng jù :yì wèi zuì gǎn kǎi de shì ,chǔ gōng jīn yǐ mǐn miè ,yīn hòu shì yī zhí liú chuán zhè gè gù shì ,zhì jīn chuán zhī jīng guò shí ,zhōu rén hái dài yí sì de kǒu wěn zhǐ diǎn zhe zhè xiē gǔ jì 。chǔ gōng :chǔ wáng gōng 。

yǒng huái gǔ jì wǔ shǒu ·qí èr jiàn shǎng

  dì èr shǒu shì tuī chóng chǔ guó zhe míng cí fù zuò jiā sòng yù de shī 。shī shì zuò zhě qīn lín shí dì píng diào hòu xiě chéng de ,yīn ér tǐ huì shēn qiē ,yì lùn jīng pì ,fā rén shēn shěng 。shī zhōng de cǎo mù yáo luò ,jǐng wù xiāo tiáo ,jiāng shān yún yǔ ,gù zhái huāng tái ,zhōu rén zhǐ diǎn de qíng jǐng ,dōu shì shī rén chù jǐng shēng qíng ,suǒ shū fā chū lái de gǎn kǎi 。tā bǎ lì shǐ chén jì hé shī rén āi shāng jiāo róng zài yī qǐ ,shēn kè dì biǎo xiàn le zhǔ tí 。shī rén zhān yǎng sòng yù jiù zhái huái niàn sòng yù ,cóng ér lián xiǎng dào zì jǐ de shēn shì ,shī zhōng biǎo xiàn le shī rén duì sòng yù de chóng bài ,bìng wéi sòng yù sǐ hòu bèi rén qǔ jiě ér míng bú píng 。quán shī zhù cí róng diǎn ,jīng jǐng qiē shí 。yǒu rén rèn wéi ,dù fǔ zhī “huái sòng yù ,suǒ yǐ dào qū yuán ;dào qū yuán zhě ,suǒ yǐ zì dào yě ”。zhè zhǒng shuō fǎ zì yǒu jiàn dì 。

  sòng yù de 《gāo táng fù 》、《shén nǚ fù 》xiě chǔ xiāng wáng hé wū shān shén nǚ mèng zhōng huān huì gù shì ,yīn ér chuán wéi wū shān jiā huà 。yòu xiàng chuán zài jiāng líng yǒu sòng yù gù zhái 。suǒ yǐ dù fǔ mù nián chū shǔ ,guò wū xiá ,zhì jiāng líng ,bú jìn huái niàn chǔ guó zhè wèi zuò jiā ,gōu qǐ shēn shì zāo yù de tóng qíng hé bēi kǎi 。zài dù fǔ kàn lái ,sòng yù jì shì cí rén ,gèng shì zhì shì 。ér tā shēng qián shēn hòu què dōu zhī bèi shì wéi cí rén ,qí zhèng zhì shàng shī zhì bú yù ,zé zāo wù jiě ,zhì yú qǔ jiě 。zhè shì sòng yù yī shēng zāo yù zuì kě bēi āi chù ,yě shì dù fǔ zì jǐ yī shēng zāo yù zuì wéi shāng xīn chù 。zhè shī biàn shì shī rén zhǔ mù jiāng shān ,chàng wàng gǔ jì ,diào sòng yù ,shū jǐ huái ;yǐ qiān gǔ zhī yīn xiě bú yù zhī bēi ,tǐ yàn shēn qiē ;yú jīng jǐng yì lùn jiàn shān guāng tiān sè ,yì shù dú dào 。

  dù fǔ dào jiāng líng de shí hòu shì qiū tiān 。sòng yù míng piān 《jiǔ biàn 》zhèng yǐ bēi qiū fā duān :“bēi zāi qiū zhī wéi qì yě ,xiāo sè xī cǎo mù yáo luò ér biàn shuāi 。”dù fǔ dāng shí zhèng shì chǎn shēng bēi qiū zhī qíng ,yīn ér biàn jiè yǐ xìng qǐ běn shī ,jiǎn jié ér shēn qiē dì biǎo shì duì sòng yù de le jiě 、tóng qíng hé zūn jìng ,tóng shí yòu diǎn chū le shí jiē tiān qì 。“fēng liú rú yǎ ”shì yǔ xìn 《kū shù fù 》zhōng xíng róng dōng jìn míng shì jiān zhì shì yīn zhòng wén de chéng yǔ ,zhè lǐ jiè yǐ qiáng diào sòng yù zhǔ yào shì yī wèi zhèng zhì shàng yǒu bào fù de zhì shì 。“yì wú shī ”yòng de shì wáng yì de shuō fǎ :“sòng yù zhě ,qū yuán dì zǐ yě 。mǐn xī qí shī zhōng ér bèi zhú ,gù zuò 《jiǔ biàn 》yǐ shù qí zhì 。”zhè lǐ jiè yǐ biǎo shì dù fǔ zì jǐ yě kě suàn zuò shī chéng sòng yù ,tóng shí biǎo míng zhè shǒu shī zhǐ yì yě zài mǐn xī sòng yù ,“yǐ shù qí zhì ”。suǒ yǐ cì lián jiē zhe jiù shuō míng shī rén zì jǐ suī yǔ sòng yù xiàng jù jiǔ yuǎn ,bú tóng cháo dài ,bú tóng shí dài ,dàn xiāo tiáo bú yù ,chóu chàng shī zhì ,qí shí xiàng tóng 。yīn ér wàng qí yí jì ,xiǎng qí yī shēng ,bú jìn bēi kǎi luò lèi 。

  shī de qián bàn gǎn kǎi sòng yù shēng qián huái cái bú yù ,hòu bàn zé wéi qí shēn hòu bú píng 。zhè piàn dà hǎo jiāng shān lǐ ,hái bǎo cún zhe sòng yù gù zhái ,shì rén zǒng suàn méi yǒu yí wàng tā 。dàn rén men zhī xīn shǎng tā de wén cǎi cí zǎo ,bìng bú le jiě tā de zhì xiàng bào fù hé chuàng zuò jīng shén 。zhè bú fú sòng yù běn xīn ,yě wú bǔ yú hòu shì ,lìng rén wǎng rán ,suǒ yǐ yòng le “kōng ”zì 。jiù xiàng yǎn qián zhè wū shān wū xiá ,shǐ shī rén xiǎng qǐ sòng yù de liǎng piān fù wén 。fù wén de gù shì tí cái suī shǔ huāng dàn mèng xiǎng ,dàn zuò jiā de yòng yì què zài fěng jiàn jun1 zhǔ yín huò 。rán ér shì rén zhī bǎ tā kàn zuò huāng dàn mèng xiǎng ,xīn shǎng fēng liú yàn shì 。zhè gèng cóng wù jiě ér qǔ jiě ,shǐ yǒu yì zuò pǐn yān gē chéng huāng dàn gù shì ,bǎ yǒu zhì zhī shì wāi qǔ wéi wú wèi cí rén 。zhè yī qiē ,shǐ sòng yù hán qū ,lìng dù fǔ shāng xīn 。ér zuì wéi jiào rén tòng xīn de shì ,suí zhe lì shǐ biàn qiān ,suì yuè xiāo shì ,chǔ guó zǎo yǐ dàng rán wú cún ,rén men bú zài guān xīn tā de xìng wáng ,yě gèng bú le jiě sòng yù de zhì xiàng bào fù hé chuàng zuò jīng shén ,yǐ zhì jiāng qǔ jiě dāng shǐ shí ,yǐ é chuán é ,yǐ é wéi shì 。dào rú jīn ,jiāng chuán jīng guò wū shān wū xiá ,chuán fū men jīn jīn yǒu wèi ,zhǐ zhǐ diǎn diǎn ,tán lùn zhe nǎ gè shān fēng huāng tái shì chǔ wáng shén nǚ huān huì chù ,nǎ piàn yún yǔ shì shén nǚ lái lín shí 。cí rén sòng yù bú miè ,zhì shì sòng yù bú cún ,shēng qián bú huò jì yù ,shēn hòu wéi rén qǔ jiě 。sòng yù bēi zài cǐ ,dù fǔ bēi wéi cǐ 。qián rén shuō “yán gǔ rén bú kě fù zuò ,ér wén cǎi zhōng néng chuán yě ”,qià hǎo yǔ dù fǔ de yuán yì xiàng wéi bèi 。

  tǐ yàn shēn qiē ,yì lùn jīng jǐng ,nài rén xún wèi ,shì zhè shī de tū chū tè diǎn hé chéng jiù 。dàn zhè shì yī shǒu yǒng huái gǔ jì shī ,shī rén qīn lín shí dì ,qīn zì píng diào gǔ jì ,yīn ér shān shuǐ fēng guāng zì rán zài shī zhōng xiǎn lù chū lái 。dù fǔ yán jiāng chū shǔ ,piāo bó shuǐ shàng ,lǚ jū zhōu zhōng ,nián lǎo duō bìng ,shēng jì jiǒng pò ,jìng kuàng xiāo tiáo ,qíng xù bēi chuàng ,běn lái wú xīn xīn shǎng fēng jǐng ,zhī wéi sòng yù yí jì chù fā le mǎn huái bēi kǎi ,cái sǎ lèi fù shī 。shī zhōng de cǎo mù yáo luò ,jǐng wù xiāo tiáo ,jiāng shān yún yǔ ,gù zhái huāng tái ,yǐ jí zhōu rén zhǐ diǎn de qíng jǐng ,dōu cóng gǎn kǎi yì lùn zhōng chū lái ,méng zhe lì shǐ de mí wù ,chōng mǎn shī rén de āi shāng ,shī rén fǎng fó shì lèi yǎn kàn fēng jǐng ,yǐn yuē kě jiàn ,qí shí shì xū xiě 。cóng shī gē yì shù shàng kàn ,zhè yàng de biǎo xiàn shǒu fǎ fù yǒu dú chuàng xìng 。tā jǐn mì wéi rào zhǔ tí ,xiǎn chū gǔ jì tè zhēng ,què bú dú lì yǔ yǐ miáo xiě ,ér shǐ qí róng yú yì lùn ,huà wéi qíng jìng ,xuàn rǎn zhe zhè shǒu shī de shū qíng qì fēn ,zēng qiáng le yǒng gǔ de tè sè 。

  zhè shì yī shǒu qī lǜ ,yào qiú xié shēng lǜ ,gōng duì zhàng 。dàn yě yóu yú shī rén zhòng zài yì lùn ,shēn yú sī ,jīng yú yì ,shāng xīn wéi sòng yù xiě zhào ,bēi kǎi shū zhuàng zhì bú chóu ,yīn ér tōng piān yòng fù ,zài yòng cí hé yòng diǎn shàng jīng jǐng qiē shí ,bú bèi gé lǜ suǒ jū shù 。tā de yùn lǜ hé xié ,duì zhàng gōng zhěng ,xiě de shì lǜ shī zhè zhǒng jìn tǐ shī ,què yǒu gǔ tǐ shī de fēng wèi ,tóng shí yòu bú shī qīng lì 。qián rén rèn wéi zhè shǒu shī “shǒu èr jù shī zhān ”,zhī cóng xíng shì shàng jìn háng pī píng ,wèi bì zhōng kěn 。

yǒng huái gǔ jì wǔ shǒu ·qí èr chuàng zuò bèi jǐng

  zhè zǔ shī shì yǒng gǔ jì huái gǔ rén jìn ér gǎn huái zì jǐ de zuò pǐn 。zuò zhě yú táng dài zōng dà lì yuán nián (766nián )cóng kuí zhōu chū sān xiá ,dào jiāng líng ,xiān hòu yóu lì le sòng yù zhái 、yǔ xìn gǔ jū 、zhāo jun1 cūn 、yǒng ān gōng 、xiān zhǔ miào 、wǔ hóu cí děng gǔ jì ,duì yú gǔ dài de cái shì 、guó sè 、yīng xióng 、míng xiàng ,shēn biǎo chóng jìng ,xiě xià le 《yǒng huái gǔ jì wǔ shǒu 》,yǐ shū qíng huái 。

《yǒng huái gǔ jì wǔ shǒu ·qí èr 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

yǒng huái gǔ jī wǔ shǒu qí èr
yǒng huái gǔ jì wǔ shǒu ·qí èr

yáo luò shēn zhì sòng yù bēi, fēng liú rú yǎ yì wú shī.
yáo luò shēn zhī sòng yù bēi ,fēng liú rú yǎ yì wú shī 。
chàng wàng qiān qiū yī sǎ lèi, xiāo tiáo yì dài bù tóng shí.
chàng wàng qiān qiū yī sǎ lèi ,xiāo tiáo yì dài bú tóng shí 。
jiāng shān gù zhái kōng wén zǎo, yún yǔ huāng tái qǐ mèng sī.
jiāng shān gù zhái kōng wén zǎo ,yún yǔ huāng tái qǐ mèng sī 。
zuì shì chǔ gōng jù mǐn miè, zhōu rén zhǐ diǎn dào jīn yí.
zuì shì chǔ gōng jù mǐn miè ,zhōu rén zhǐ diǎn dào jīn yí 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 玉台观
  • 秋雨叹之三
  • 捣衣
  • 客从
  • 观公孙大娘弟子舞剑器行
  • 绝句漫兴九首·其五
  • 《绝句六首》绝句六首杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 哀王孙(长安城头头白乌)
  • 《江畔独步寻花七绝句》江畔独步寻花七绝句杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 小至
  • 唐代诗词推荐

  • 《瀑布》瀑布施肩吾原文、翻译、赏析和诗意
  • 铜仪
  • 秋日再寄
  • 题所居村舍
  • 荔枝楼
  • 登望京楼赋
  • 和陈先辈陪陆舍人春日游曲江
  • 送李少府之任临邛
  • 题家园
  • 杨柳枝词四首
  • 《咏怀古迹五首·其二》咏怀古迹五首·其二杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文,《咏怀古迹五首·其二》咏怀古迹五首·其二杜甫原文、翻译、赏析和诗意翻译,《咏怀古迹五首·其二》咏怀古迹五首·其二杜甫原文、翻译、赏析和诗意赏析,《咏怀古迹五首·其二》咏怀古迹五首·其二杜甫原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语