《冬日归旧山》冬日归旧山李白原文、翻译、赏析和诗意

作者:李白 朝代:唐代
《冬日归旧山》冬日归旧山李白原文、翻译、赏析和诗意原文

《冬日归旧山》 李白

未洗染尘缨,归来芳草平。
一条藤径绿,万点雪峰晴。
地冷叶先尽,谷寒云不行。
嫩篁侵舍密,古树倒江横。
白犬离村吠,苍苔壁上生。
穿厨孤雉过,临屋旧猿鸣。
木落禽巢在,篱疏兽路成。
拂床苍鼠走,倒箧素鱼惊。
洗砚修良策,敲松拟素贞。
此时重一去,去合到三清。
分类: 冬天写景励志

作者简介(李白)

李白头像

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

冬日归旧山注释

①旧山:此指江油境内的大匡山,李白长期在此隐居读书。
②染尘缨:沾满灰尘的帽子。
③芳草平:即芳草坪。
④篁(huáng):竹子。
⑤雉(zhì):野鸡。
⑥素鱼:白色的蛀虫。
⑦素贞:指清操。这两句的意思是要发愤读书,养成青松一样高尚的品格。
⑧三清:最高的神仙境界,比喻朝廷。

冬日归旧山鉴赏

  这首诗收录在《文苑英华》、《李太白全集》及《彰明县志》,是李白出游成、渝等地,返回匡山时所作。“旧山”就是大匡山,《敕赐中和大明寺住持记》碑载:“太白旧山大明古寺,靠戴天之山”。“冬日”,一般学者认为是公元721年(唐玄宗开元九年)冬天。

  这首诗首先写冬归旧山的急切心情,再写归山所见景象。虽然时值寒冬,地冷谷寒,但难掩诗人对旧山的喜爱:万点雪峰,在阳光下闪烁;爬满青藤的山间小路,依然充满生机。接着近距离描写旧居的荒凉破败。由于离居时久,诗人居所已成雉飞,猿啼、鼠走、兽奔之地。铺陈描写中诗人难以掩饰的叹惋之情表露无遗。最后诗人表示要重新振作,发愤读书,以求闻达于当世,实现自己的远大抱负。这首诗采用移步换形之法,铺陈描写旧山景象和旧居的荒败,实际上表达了一种即将告别隐居读书生活的留恋之情。结尾两句收束有力,正是年轻诗人又一次整装待发前的坚定誓言。

《冬日归旧山》李白 拼音读音参考

dōng rì guī jiù shān
冬日归旧山

wèi xǐ rǎn chén yīng, guī lái fāng cǎo píng.
未洗染尘缨,归来芳草平。
yī tiáo téng jìng lǜ, wàn diǎn xuě fēng qíng.
一条藤径绿,万点雪峰晴。
dì lěng yè xiān jǐn, gǔ hán yún bù xíng.
地冷叶先尽,谷寒云不行。
nèn huáng qīn shě mì, gǔ shù dào jiāng héng.
嫩篁侵舍密,古树倒江横。
bái quǎn lí cūn fèi, cāng tái bì shàng shēng.
白犬离村吠,苍苔壁上生。
chuān chú gū zhì guò, lín wū jiù yuán míng.
穿厨孤雉过,临屋旧猿鸣。
mù luò qín cháo zài, lí shū shòu lù chéng.
木落禽巢在,篱疏兽路成。
fú chuáng cāng shǔ zǒu, dào qiè sù yú jīng.
拂床苍鼠走,倒箧素鱼惊。
xǐ yàn xiū liáng cè, qiāo sōng nǐ sù zhēn.
洗砚修良策,敲松拟素贞。
cǐ shí zhòng yī qù, qù hé dào sān qīng.
此时重一去,去合到三清。

《冬日归旧山》冬日归旧山李白原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《dōng rì guī jiù shān 》 lǐ bái

wèi xǐ rǎn chén yīng ,guī lái fāng cǎo píng 。
yī tiáo téng jìng lǜ ,wàn diǎn xuě fēng qíng 。
dì lěng yè xiān jìn ,gǔ hán yún bú háng 。
nèn huáng qīn shě mì ,gǔ shù dǎo jiāng héng 。
bái quǎn lí cūn fèi ,cāng tái bì shàng shēng 。
chuān chú gū zhì guò ,lín wū jiù yuán míng 。
mù luò qín cháo zài ,lí shū shòu lù chéng 。
fú chuáng cāng shǔ zǒu ,dǎo qiè sù yú jīng 。
xǐ yàn xiū liáng cè ,qiāo sōng nǐ sù zhēn 。
cǐ shí zhòng yī qù ,qù hé dào sān qīng 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ bái )

lǐ bái tóu xiàng

lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。

dōng rì guī jiù shān zhù shì

①jiù shān :cǐ zhǐ jiāng yóu jìng nèi de dà kuāng shān ,lǐ bái zhǎng qī zài cǐ yǐn jū dú shū 。
②rǎn chén yīng :zhān mǎn huī chén de mào zǐ 。
③fāng cǎo píng :jí fāng cǎo píng 。
④huáng (huáng):zhú zǐ 。
⑤zhì (zhì):yě jī 。
⑥sù yú :bái sè de zhù chóng 。
⑦sù zhēn :zhǐ qīng cāo 。zhè liǎng jù de yì sī shì yào fā fèn dú shū ,yǎng chéng qīng sōng yī yàng gāo shàng de pǐn gé 。
⑧sān qīng :zuì gāo de shén xiān jìng jiè ,bǐ yù cháo tíng 。

dōng rì guī jiù shān jiàn shǎng

  zhè shǒu shī shōu lù zài 《wén yuàn yīng huá 》、《lǐ tài bái quán jí 》jí 《zhāng míng xiàn zhì 》,shì lǐ bái chū yóu chéng 、yú děng dì ,fǎn huí kuāng shān shí suǒ zuò 。“jiù shān ”jiù shì dà kuāng shān ,《chì cì zhōng hé dà míng sì zhù chí jì 》bēi zǎi :“tài bái jiù shān dà míng gǔ sì ,kào dài tiān zhī shān ”。“dōng rì ”,yī bān xué zhě rèn wéi shì gōng yuán 721nián (táng xuán zōng kāi yuán jiǔ nián )dōng tiān 。

  zhè shǒu shī shǒu xiān xiě dōng guī jiù shān de jí qiē xīn qíng ,zài xiě guī shān suǒ jiàn jǐng xiàng 。suī rán shí zhí hán dōng ,dì lěng gǔ hán ,dàn nán yǎn shī rén duì jiù shān de xǐ ài :wàn diǎn xuě fēng ,zài yáng guāng xià shǎn shuò ;pá mǎn qīng téng de shān jiān xiǎo lù ,yī rán chōng mǎn shēng jī 。jiē zhe jìn jù lí miáo xiě jiù jū de huāng liáng pò bài 。yóu yú lí jū shí jiǔ ,shī rén jū suǒ yǐ chéng zhì fēi ,yuán tí 、shǔ zǒu 、shòu bēn zhī dì 。pù chén miáo xiě zhōng shī rén nán yǐ yǎn shì de tàn wǎn zhī qíng biǎo lù wú yí 。zuì hòu shī rén biǎo shì yào zhòng xīn zhèn zuò ,fā fèn dú shū ,yǐ qiú wén dá yú dāng shì ,shí xiàn zì jǐ de yuǎn dà bào fù 。zhè shǒu shī cǎi yòng yí bù huàn xíng zhī fǎ ,pù chén miáo xiě jiù shān jǐng xiàng hé jiù jū de huāng bài ,shí jì shàng biǎo dá le yī zhǒng jí jiāng gào bié yǐn jū dú shū shēng huó de liú liàn zhī qíng 。jié wěi liǎng jù shōu shù yǒu lì ,zhèng shì nián qīng shī rén yòu yī cì zhěng zhuāng dài fā qián de jiān dìng shì yán 。

《dōng rì guī jiù shān 》lǐ bái pīn yīn dú yīn cān kǎo

dōng rì guī jiù shān
dōng rì guī jiù shān

wèi xǐ rǎn chén yīng, guī lái fāng cǎo píng.
wèi xǐ rǎn chén yīng ,guī lái fāng cǎo píng 。
yī tiáo téng jìng lǜ, wàn diǎn xuě fēng qíng.
yī tiáo téng jìng lǜ ,wàn diǎn xuě fēng qíng 。
dì lěng yè xiān jǐn, gǔ hán yún bù xíng.
dì lěng yè xiān jìn ,gǔ hán yún bú háng 。
nèn huáng qīn shě mì, gǔ shù dào jiāng héng.
nèn huáng qīn shě mì ,gǔ shù dǎo jiāng héng 。
bái quǎn lí cūn fèi, cāng tái bì shàng shēng.
bái quǎn lí cūn fèi ,cāng tái bì shàng shēng 。
chuān chú gū zhì guò, lín wū jiù yuán míng.
chuān chú gū zhì guò ,lín wū jiù yuán míng 。
mù luò qín cháo zài, lí shū shòu lù chéng.
mù luò qín cháo zài ,lí shū shòu lù chéng 。
fú chuáng cāng shǔ zǒu, dào qiè sù yú jīng.
fú chuáng cāng shǔ zǒu ,dǎo qiè sù yú jīng 。
xǐ yàn xiū liáng cè, qiāo sōng nǐ sù zhēn.
xǐ yàn xiū liáng cè ,qiāo sōng nǐ sù zhēn 。
cǐ shí zhòng yī qù, qù hé dào sān qīng.
cǐ shí zhòng yī qù ,qù hé dào sān qīng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李白 李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐居庐山,但仍密切注视着国家和人民的命运。后参加永王李璘幕府。永王兵败被杀,李白坐系浔阳狱,第二年长流夜郎,途中遇赦。晚年飘泊于武昌、浔阳、宣城等地。代宗宝应元年(762)病死于其族叔当涂县令李阳冰处。纵观李白一生,其思想是比较复杂的。儒家、道家、纵横家、游侠思想对他都有影响。他企羡神仙,向往隐逸,可是又不愿「一朝飞腾为方丈蓬莱之人」,而要「申管晏之谈,谋帝王之术,奋其智能,愿为辅弼,使寰区大定,海县清一」(《代寿山答孟少府移文书》)。他有着远大的政治抱负,但又不愿走科举的道路。他想通过隐居,求仙获取声望,从而在名人荐举下,受到皇帝征召重用,以便实现「济苍生」、「安社稷」的理想,然后功成身退。诗人就是在这一思想指导下度过狂放而又坎坷的一生。李白存诗九百九十多首。这些诗歌,或以奔放的激情表达对理想政治的热烈追求,对建功立业的渴望;或以犀利的笔锋揭露政治集团的荒淫腐朽;或以善描的画笔点染祖国壮丽的山河。他的诗篇,无论五言七言,无论古体近体,无不别具风格,具有强烈的浪漫主义色彩。有《李太白集》。北宋初年,人们发现《菩萨蛮》「平林漠漠烟如织」和《忆秦娥》「秦娥梦断秦楼月」两词,又尊他为词的始祖。有人怀疑那是后人所托,至今聚讼纷纭。其实,李白的乐府诗,当时已被之管弦,就是词的滥觞了。至于历来被称为「百代词曲之祖」的这两首词,格调高绝,气象阔大,如果不属于李白,又算作谁的作品为好呢?

李白的诗词

  • 《行路难·其一》李白原文、翻译、赏析和诗意(行路难·其一 李白)
  • 《清平乐》李白原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·画堂晨起 李白)
  • 将进酒
  • 夜宿山寺
  • 清平调·名花倾国两相欢
  • 自遣
  • 夜坐吟(冬夜夜寒觉夜长)
  • 《飞龙引二首·其二》飞龙引二首·其二李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 与韩荆州书
  • 《送友人入蜀》送友人入蜀李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 薄命女(一名长命女)
  • 奉和袭美太湖诗二十首。以毛公泉献大谏清河公
  • 夏日题悟空上人院
  • 和三乡诗
  • 省试秋风生桂枝
  • 效陈拾遗子昂
  • 七松亭
  • 秦城芭蕉谣
  • 晋门。王夷甫
  • 杨柳枝(即柳枝)
  • 《冬日归旧山》冬日归旧山李白原文、翻译、赏析和诗意原文,《冬日归旧山》冬日归旧山李白原文、翻译、赏析和诗意翻译,《冬日归旧山》冬日归旧山李白原文、翻译、赏析和诗意赏析,《冬日归旧山》冬日归旧山李白原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李白的作品

    诗词类别

    李白的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语