《菊》菊郑谷原文、翻译、赏析和诗意

作者:郑谷 朝代:唐代
《菊》菊郑谷原文、翻译、赏析和诗意原文

《菊》 郑谷

王孙莫把比蓬蒿,九日枝枝近鬓毛。
露湿秋香满池岸,由来不羡瓦松高。
分类: 咏物菊花抒怀

作者简介(郑谷)

郑谷头像

郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。

菊翻译及注释

翻译
公子贵族莫把菊苗看成普通野生草,
重阳佳节,插菊在鬓发,朵朵争俏。
露水阳光让菊花更丰润,香满池岸绿满池岸,
因此它从来不用羡慕寄生的瓦松是不是很高。

注释
菊:此处暗指品德高尚的人。
王孙:公子哥。
比:看作。
蓬蒿:野生草。
九日:重阳节。
秋香:菊花。
由来:因此从来。
瓦松:一种寄生在高大建筑物瓦檐处的植物,但“高不及尺,下才如寸”,没有什么用处。

菊赏析

  题为菊,但通篇不用一个菊字,但句句写菊。

  “王孙莫把比蓬蒿”,蓬蒿是一种野生草,个头较高,从外形看,与菊苗太大的差别,养尊处优的公子王孙们,是很容易把菊苗当作蓬蒿的。作者直抒胸臆,直截了当地训斥王孙公子“菊草不分”。其实这是鄙视他们不识人才。下一句就更能看出作者的用意了。

  “九日枝枝近鬓毛”,每年阴历九月九日,是中国古代重要的重阳节,这一天,我们的先人登高、赏菊、饮酒,佩茱萸囊,把菊花插戴于鬓上。这第二句是说,菊苗到了重阳节,就会开出美丽的花朵,这与蓬蒿有了本质的区别。你看,一枝又一枝的菊花插在大家的鬓发间。请问:有乱插蓬蒿的吗?哈哈没有。这第二句,作者作为菊花是多么自豪啊,人们终于认识到它的价值。

  三、四两句是全诗的着重处,集中地写了菊的高洁气质和高尚品格。

  “露湿秋香满池岸”,寥寥七字,写秋天早晨景象:太阳初升,丛丛秀菊,饱含露水,湿润晶莹,明艳可爱;缕缕幽香,飘满池岸,令人心旷神怡,菊花独具的神韵风采,跃然纸上。在这里,“湿”字很有讲究,让人想见那片片花瓣缀满露珠,分外滋润,分外明丽。“满”字形象贴切,表现出那清香是如何沁人心脾,不绝如缕。从中我们不仅看到了菊花特有的形象,也感受到了菊花和那特定的环境、特定的氛围交织融合所产生的魅力。

  诗人在描写了菊的气质以后,很自然地归结到咏菊的主旨: “由来不羡瓦松高”。瓦松,是一种寄生在高大建筑物瓦檐处的植物。初唐崇文馆学士崔融曾作《瓦松赋》,其自序云:“崇文馆瓦松者,产于屋溜之上……俗以其形似松,生必依瓦,故曰瓦松。”瓦松虽能开花吐叶,但“高不及尺,下才如寸”,没有什么用处,所以“桐君(医师)莫赏,梓匠(木工)难甄”。作者以池岸边的菊花与高屋上的瓦松作对比,意在说明菊花虽生长在沼泽低洼之地,却高洁、清幽,毫不吝惜地把它的芳香献给人们;而瓦松虽踞高位,实际上“在人无用,在物无成”。在这里,菊花被人格化了,作者赋予它以不求高位、不慕荣利的思想品质。“由来”与“不羡”相应,更加重了语气,突出了菊花的高尚气节。这结尾一句使诗的主题在此得到了抉示,诗意得到了升华。

  咏物诗不能没有物,但亦不能为写物而写物。纯粹写物,即使逼真,也不过是“袭貌遗神”,毫无生气。此诗句句切合一菊字,又句句都寄寓着作者的思想感情。菊,简直就是诗人自己的象征。

《菊》郑谷 拼音读音参考


wáng sūn mò bǎ bǐ péng hāo, jiǔ rì zhī zhī jìn bìn máo.
王孙莫把比蓬蒿,九日枝枝近鬓毛。
lù shī qiū xiāng mǎn chí àn, yóu lái bù xiàn wǎ sōng gāo.
露湿秋香满池岸,由来不羡瓦松高。

《菊》菊郑谷原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《jú 》 zhèng gǔ

wáng sūn mò bǎ bǐ péng hāo ,jiǔ rì zhī zhī jìn bìn máo 。
lù shī qiū xiāng mǎn chí àn ,yóu lái bú xiàn wǎ sōng gāo 。

zuò zhě jiǎn jiè (zhèng gǔ )

zhèng gǔ tóu xiàng

zhèng gǔ (yuē 851~910)táng cháo mò qī zhe míng shī rén 。zì shǒu yú ,hàn zú ,jiāng xī yí chūn shì yuán zhōu qū rén 。xī zōng shí jìn shì ,guān dōu guān láng zhōng ,rén chēng zhèng dōu guān 。yòu yǐ 《zhè gū shī 》dé míng ,rén chēng zhèng zhè gū 。qí shī duō xiě jǐng yǒng wù zhī zuò ,biǎo xiàn shì dà fū de xián qíng yì zhì 。fēng gé qīng xīn tōng sú ,dàn liú yú qiǎn lǜ 。céng yǔ xǔ shang 、zhāng qiáo děng chàng hé wǎng hái ,hào “fāng lín shí zhé ”。yuán yǒu jí ,yǐ sàn yì ,cún 《yún tái biān 》。

jú fān yì jí zhù shì

fān yì
gōng zǐ guì zú mò bǎ jú miáo kàn chéng pǔ tōng yě shēng cǎo ,
zhòng yáng jiā jiē ,chā jú zài bìn fā ,duǒ duǒ zhēng qiào 。
lù shuǐ yáng guāng ràng jú huā gèng fēng rùn ,xiāng mǎn chí àn lǜ mǎn chí àn ,
yīn cǐ tā cóng lái bú yòng xiàn mù jì shēng de wǎ sōng shì bú shì hěn gāo 。

zhù shì
jú :cǐ chù àn zhǐ pǐn dé gāo shàng de rén 。
wáng sūn :gōng zǐ gē 。
bǐ :kàn zuò 。
péng hāo :yě shēng cǎo 。
jiǔ rì :zhòng yáng jiē 。
qiū xiāng :jú huā 。
yóu lái :yīn cǐ cóng lái 。
wǎ sōng :yī zhǒng jì shēng zài gāo dà jiàn zhù wù wǎ yán chù de zhí wù ,dàn “gāo bú jí chǐ ,xià cái rú cùn ”,méi yǒu shí me yòng chù 。

jú shǎng xī

  tí wéi jú ,dàn tōng piān bú yòng yī gè jú zì ,dàn jù jù xiě jú 。

  “wáng sūn mò bǎ bǐ péng hāo ”,péng hāo shì yī zhǒng yě shēng cǎo ,gè tóu jiào gāo ,cóng wài xíng kàn ,yǔ jú miáo tài dà de chà bié ,yǎng zūn chù yōu de gōng zǐ wáng sūn men ,shì hěn róng yì bǎ jú miáo dāng zuò péng hāo de 。zuò zhě zhí shū xiōng yì ,zhí jié le dāng dì xùn chì wáng sūn gōng zǐ “jú cǎo bú fèn ”。qí shí zhè shì bǐ shì tā men bú shí rén cái 。xià yī jù jiù gèng néng kàn chū zuò zhě de yòng yì le 。

  “jiǔ rì zhī zhī jìn bìn máo ”,měi nián yīn lì jiǔ yuè jiǔ rì ,shì zhōng guó gǔ dài zhòng yào de zhòng yáng jiē ,zhè yī tiān ,wǒ men de xiān rén dēng gāo 、shǎng jú 、yǐn jiǔ ,pèi zhū yú náng ,bǎ jú huā chā dài yú bìn shàng 。zhè dì èr jù shì shuō ,jú miáo dào le zhòng yáng jiē ,jiù huì kāi chū měi lì de huā duǒ ,zhè yǔ péng hāo yǒu le běn zhì de qū bié 。nǐ kàn ,yī zhī yòu yī zhī de jú huā chā zài dà jiā de bìn fā jiān 。qǐng wèn :yǒu luàn chā péng hāo de ma ?hā hā méi yǒu 。zhè dì èr jù ,zuò zhě zuò wéi jú huā shì duō me zì háo ā ,rén men zhōng yú rèn shí dào tā de jià zhí 。

  sān 、sì liǎng jù shì quán shī de zhe zhòng chù ,jí zhōng dì xiě le jú de gāo jié qì zhì hé gāo shàng pǐn gé 。

  “lù shī qiū xiāng mǎn chí àn ”,liáo liáo qī zì ,xiě qiū tiān zǎo chén jǐng xiàng :tài yáng chū shēng ,cóng cóng xiù jú ,bǎo hán lù shuǐ ,shī rùn jīng yíng ,míng yàn kě ài ;lǚ lǚ yōu xiāng ,piāo mǎn chí àn ,lìng rén xīn kuàng shén yí ,jú huā dú jù de shén yùn fēng cǎi ,yuè rán zhǐ shàng 。zài zhè lǐ ,“shī ”zì hěn yǒu jiǎng jiū ,ràng rén xiǎng jiàn nà piàn piàn huā bàn zhuì mǎn lù zhū ,fèn wài zī rùn ,fèn wài míng lì 。“mǎn ”zì xíng xiàng tiē qiē ,biǎo xiàn chū nà qīng xiāng shì rú hé qìn rén xīn pí ,bú jué rú lǚ 。cóng zhōng wǒ men bú jǐn kàn dào le jú huā tè yǒu de xíng xiàng ,yě gǎn shòu dào le jú huā hé nà tè dìng de huán jìng 、tè dìng de fēn wéi jiāo zhī róng hé suǒ chǎn shēng de mèi lì 。

  shī rén zài miáo xiě le jú de qì zhì yǐ hòu ,hěn zì rán dì guī jié dào yǒng jú de zhǔ zhǐ : “yóu lái bú xiàn wǎ sōng gāo ”。wǎ sōng ,shì yī zhǒng jì shēng zài gāo dà jiàn zhù wù wǎ yán chù de zhí wù 。chū táng chóng wén guǎn xué shì cuī róng céng zuò 《wǎ sōng fù 》,qí zì xù yún :“chóng wén guǎn wǎ sōng zhě ,chǎn yú wū liū zhī shàng ……sú yǐ qí xíng sì sōng ,shēng bì yī wǎ ,gù yuē wǎ sōng 。”wǎ sōng suī néng kāi huā tǔ yè ,dàn “gāo bú jí chǐ ,xià cái rú cùn ”,méi yǒu shí me yòng chù ,suǒ yǐ “tóng jun1 (yī shī )mò shǎng ,zǐ jiàng (mù gōng )nán zhēn ”。zuò zhě yǐ chí àn biān de jú huā yǔ gāo wū shàng de wǎ sōng zuò duì bǐ ,yì zài shuō míng jú huā suī shēng zhǎng zài zhǎo zé dī wā zhī dì ,què gāo jié 、qīng yōu ,háo bú lìn xī dì bǎ tā de fāng xiāng xiàn gěi rén men ;ér wǎ sōng suī jù gāo wèi ,shí jì shàng “zài rén wú yòng ,zài wù wú chéng ”。zài zhè lǐ ,jú huā bèi rén gé huà le ,zuò zhě fù yǔ tā yǐ bú qiú gāo wèi 、bú mù róng lì de sī xiǎng pǐn zhì 。“yóu lái ”yǔ “bú xiàn ”xiàng yīng ,gèng jiā zhòng le yǔ qì ,tū chū le jú huā de gāo shàng qì jiē 。zhè jié wěi yī jù shǐ shī de zhǔ tí zài cǐ dé dào le jué shì ,shī yì dé dào le shēng huá 。

  yǒng wù shī bú néng méi yǒu wù ,dàn yì bú néng wéi xiě wù ér xiě wù 。chún cuì xiě wù ,jí shǐ bī zhēn ,yě bú guò shì “xí mào yí shén ”,háo wú shēng qì 。cǐ shī jù jù qiē hé yī jú zì ,yòu jù jù dōu jì yù zhe zuò zhě de sī xiǎng gǎn qíng 。jú ,jiǎn zhí jiù shì shī rén zì jǐ de xiàng zhēng 。

《jú 》zhèng gǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo


wáng sūn mò bǎ bǐ péng hāo, jiǔ rì zhī zhī jìn bìn máo.
wáng sūn mò bǎ bǐ péng hāo ,jiǔ rì zhī zhī jìn bìn máo 。
lù shī qiū xiāng mǎn chí àn, yóu lái bù xiàn wǎ sōng gāo.
lù shī qiū xiāng mǎn chí àn ,yóu lái bú xiàn wǎ sōng gāo 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

郑谷 郑谷 郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。

郑谷的诗词

  • 赵璘郎中席上赋蝴蝶
  • 驻跸华下同年司封员外从翁许共游西溪久违前契戏成寄赠
  • 水林檎花
  • 别修觉寺无本上人
  • 下第退居二首
  • 海棠(春风用意匀颜色)
  • 兴州东池
  • 浯溪
  • 浔阳姚宰厅作
  • 送祠部曹郎中邺出守洋州
  • 唐代诗词推荐

  • 送云卿上人游安南(一作送僧游南海)
  • 瓜洲夜泊
  • 经故洛城
  • 后唐宗庙乐舞辞
  • 客恨
  • 渔父词一十八首。瑞鼎
  • 张谷田舍
  • 送刘南史往杭州拜觐别驾叔
  • 《赠邻女/寄李亿员外》赠邻女/寄李亿员外鱼玄机原文、翻译、赏析和诗意
  • 新秋独夜寄戴叔伦
  • 《菊》菊郑谷原文、翻译、赏析和诗意原文,《菊》菊郑谷原文、翻译、赏析和诗意翻译,《菊》菊郑谷原文、翻译、赏析和诗意赏析,《菊》菊郑谷原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自郑谷的作品

    诗词类别

    郑谷的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语