《鹧鸪天·元夕有所梦》姜夔原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·元夕有所梦 姜夔)

作者:姜夔 朝代:宋代
《鹧鸪天·元夕有所梦》姜夔原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·元夕有所梦 姜夔)原文

《鹧鸪天·元夕有所梦》 姜夔

肥水东流无尽期。
当初不合种相思。
梦中未比丹青见,暗里忽惊山鸟啼。
春未绿,鬓先丝。
人间别久不成悲。
谁教岁岁红莲夜,两处沉吟各自知。
(沉 通:沈)

作者简介(姜夔)

姜夔头像

姜夔,南宋文学家、音乐家。人品秀拔,体态清莹,气貌若不胜衣,望之若神仙中人。往来鄂、赣、皖、苏、浙间,与诗人词家杨万里、范成大、辛弃疾等交游。庆元中,曾上书乞正太常雅乐,他少年孤贫,屡试不第,终生未仕,一生转徙江湖,靠卖字和朋友接济为生。他多才多艺,精通音律,能自度曲,其词格律严密。其作品素以空灵含蓄著称,有《白石道人歌曲》等。姜夔对诗词、散文、书法、音乐,无不精善,是继苏轼之后又一难得的艺术全才。

鹧鸪天·元夕有所梦翻译及注释

翻译
肥水汪洋向东流,永远没有停止的时候。早知今日凄凉,当初真不该苦苦相思。梦里的相见总是看不清楚,赶不上看画像更加清晰,而这种春梦也常常无奈会被山鸟的叫声惊起。
春草还没有长绿,我的两鬓已成银丝,苍老得太快。我们离别得太久,慢慢一切伤痛都会渐渐被时光忘去。可不知是谁,让我朝思暮想,年年岁岁的团圆夜,这种感受,只有你和我心中明白。

注释
①元夕:旧历正月十五元宵节。
②肥水:源出安微合肥紫蓬山,东南流经将军岭,至施口入巢湖。
③种相思:留下相思之情,谓当初不应该动情,动情后尤不该分别。
④丹青:泛指图画,此处指画像。
⑤红莲夜:指元夕。红莲,指花灯。

鹧鸪天·元夕有所梦赏析二

  这是一首情词,与姜夔青年时代的“合肥情事”有关,词中怀念和思恋的是合肥的旧日情侣。可以看出,白石是一个至情至性的人,虽往事已矣,但时间的流逝和空间的转换,加上人事变幻的沧桑,并没有改变白石对合肥情侣的深深眷恋。所以在长期浪迹江湖中,他写了一系列深切怀念对方的词篇。宋宁宗庆元三年(1197)元夕之夜,他因思成梦,梦中又见到了旧日的情人,梦醒后写了这首缠绵悱恻的情词。这一年,上距初遇情人时已经二十多年了。

  头两句揭示梦的原因,首句以想象中的肥水起兴,兴中含比。肥水分东、西两支,这里指东流经合肥入巢湖的一支。明点“肥水”,不但交待了这段情缘的发生地,而且将词人拉入到遥远的沉思。映现在词人脑海中的,不仅有肥水悠悠向东流的形象,且有与合肥情事有关的一系列或温馨或痛苦的回忆。东流无尽期的肥水,在这里既象是悠悠流逝的岁月的象征,又象是在漫长岁月中无穷无尽的相思和眷恋的象征,起兴自然而意蕴丰富。正因为这段情缘带来的是无穷无尽的痛苦思念,所以次句笔调一转翻怨当初不该种下这段相思情缘。“种相思”的“种”字用得精妙无比。

  相思子是相思树的果实,故由相思而联想到相思树,又由树引出“种”字。它不但赋予抽象的相思以形象感,而且暗示出它的与时俱增、无法消除、在心田中种下刻骨镂心的长恨。正是“此情无计可消除,才下心头,又上眉头。”(李清照)“不合”二字,出语峭劲拗折,貌似悔种前缘,实为更有力地表现这种相思的真挚深沉和它对心灵的长期痛苦折磨。

  “梦中未比丹青见,暗里忽惊山鸟啼。”三四两句切题内“有所梦”,分写梦中与梦醒。刻骨相思,遂致入梦,但由于长期睽隔,梦中所见伊人的形象也恍惚迷离,觉得还不如丹青图画所显现的更为真切。细味此句,似是作者藏有旧日情人的画像,平日相思时每常展玩,但总嫌不如面对伊人之真切,及至梦见伊人,却又觉得梦中形象不如丹青的鲜明。意思翻进一层形成更深的朦胧意蕴。下句在语言上与上句对仗,意思则又翻进一层,说梦境迷蒙中,忽然听到山鸟的啼鸣声,惊醒幻梦,遂使这“未比丹青见”的形象也消失无踪无处寻觅了。如果说,上句是梦中的遗憾,下句便是梦醒后的惆怅。与所思者睽隔时间之长,空间之远,相见只期于梦中,但连这样不甚真切的梦也做不长,其情何堪?上片至此煞住,而“相思”、“梦见”,意脉不断,下片从另一角度再深入来写,抒发梦醒后的感受。

  换头“春未绿”关合元夕,开春换岁,又过一年,而春郊尚未绿遍,仍是春寒料峭:“鬓先丝”说自己辗转江湖,蹉跎岁月双鬓已斑斑如霜,纵有芳春可赏,其奈老何!两句为流水对,语取对照,情抱奇悲,造意奇绝。

  接下来“人间别久不成悲”一句,是全词感情的凝聚点,饱含着深刻的人生体验和深沉的悲慨。真正深挚的爱情,总是随着岁月的积累而将记忆的年轮刻得更多更深,但在表面上,这种深入骨髓的相思却并不常表现为热烈的爆发和强烈的外在悲痛,而是象在地底运行的岩浆,在平静甚至是冷漠的外表下潜行着炽热的激流。又象是地表之下的地下河,深处奔涌激荡,外表却不易觉察。特别是由于年深岁久,年年重复的相思和伤痛已经逐渐使感觉的神经末梢变得有些迟钝和麻木,心田中的悲哀也积累沉淀得太多太重,裹上了一层不易触动的外膜,在这种情况下,就连自己也仿佛意识不到内心深处潜藏的悲哀了。“多情却似总无情”(杜牧《赠别二首》),这“不成悲”的表象正更深刻地反映了内心的深切悲痛。而当作者清楚地意识到这一点时,悲痛的感情不免更进一层。词人在几天前写过的一首同调作品中有“少年情事老来悲”,正与此同。这是久经感情磨难的中年人更加深沉内含、也更富于悲剧色彩的感情状态。在这种以近乎麻木的形式表现出来的刻骨铭心的伤痛面前,青年男女的卿卿我我、缠绵悱恻便不免显得浮浅了。

  “谁教岁岁红莲夜,两处沉吟各自知。”红莲夜,指元宵灯节,红莲指灯节的花灯。欧阳修《蓦山溪·元夕》:“剪红莲满城开遍”,周邦彦《解语花。元宵》:“露浥红莲,灯市花相射”,均可证。歇拍以两地相思、心心相知作结。与李清照“一种相思,两处闲愁”相同。“岁岁”照应首句“无尽”。这里特提“红莲夜”,似不仅为切题,也不仅由于元宵佳节容易触动团圆的联想,恐怕和往日的情缘有关。古代元宵灯节,士女纵赏,正是青年男女结交定情的良宵,欧阳修的《生查子》(去年元夜时)、辛弃疾的《青玉案·元夕》、柳永的《迎新春》可以帮助理解这一点。

  因此年年此夜,遂倍加思念,以至“有所梦”了。说“沉吟”而不说“相思”,不仅为避免重复,更因“沉吟”一词带有低头沉思默想的感性形象,颇有李商隐“月吟应觉月光寒”的意境。“各自知”,既是说彼此都知道双方在互相怀念,又是说这种两地相思的况味(无论是温馨甜美的回忆还是长期别离的痛苦)只有彼此心知。两句用“谁教”提起,似问似慨,如泣如诉,象是怨恨某种不可知的力量使双方永远睽隔,又象是自怨情痴不能泯灭相思。正是“人间自是有情痴,此恨不关风与月。”(欧阳修《玉楼春》)在深沉刻至的“人间别久不成悲”句之后,用“谁教”二句作结,这是一句提空描写,变实为虚、化人为物,词的韵味显得悠长深厚,含蕴空灵。

  情词的传统风格偏于柔婉软媚,这首词却以清健之笔来写刻骨铭心的深情,别具一种峭拔隽永的情韵。全篇除“红莲”一词由于关合爱情而较艳丽外,都是用经过锤炼而自然清劲的语言,可谓洗净铅华。词的内容意境也特别空灵蕴藉,纯粹抒情,丝毫不及这段情缘的具体情事。所谓“意愈切而词愈微”,“感慨全在虚处”,正是此词的特点。

鹧鸪天·元夕有所梦评解

  作者曾几度客游合肥,并与一歌妓相爱。当时的欢聚,竟成为他一生颇堪回忆的往事。在记忆中,她的形象十分鲜明。然而伊人远去,后会无期。回首往事,令人思念不已,感慨万千。梦中相见,又被山鸟惊醒。思念之苦,真觉得“当初不合种相思”了。愁思绵绵,犹如肥水东流,茫无尽期。谁使两人年年元宵之夜,各自有心头默默重温当年相恋的情景!词中所流露的伤感与愁思,即是为此而发。全词深情缱绻,缠绵哀婉。

鹧鸪天·元夕有所梦题解

  本词是宋宁宗庆元三年(1197)元夕为怀念合肥恋人所作。这首记梦词,题目是《元夕有所梦》,作于宁宗庆元三上元宵节。上片先写对昔日恋情的悔恨,再写梦中无法看清情人的怨恨,足见作者恋情之深炽。下片说别久伤悲以至愁白了鬓发,煞拍两句想像在元宵在放灯之夜,对方也在悲苦相思,语极沉痛。春未绿,鬓先丝,人间别久不成悲。“春未绿”,乃就正月十五元宵时节而讲,早春尚寒,草木未绿;“鬓先丝”则写词人一夜梦醒,突然唤醒二十年前之恋情,忽而感觉到人已两鬓斑白,青春消逝,这才发觉昔日恋情似乎已然淡漠,于是逼出“人间别久不成悲”的感慨。所谓“不成悲”者,是指久别相思,由激情外露转向深沉内敛,由多愁善感变为隐忍节制,显出一种“不成悲”的淡漠与迟钝,实际是一种更深藏更沉郁的悲愁。全词情致深婉空灵。

鹧鸪天·元夕有所梦赏析三

  这首《鹧鸪天·元夕有所梦》,乃姜夔为怀念身在合肥的恋人而作,作于宁宗庆元三年(1197)元宵节之时。据夏承焘先生考证,姜夔在初遇合肥恋人时,约为二十余岁,在他三十六岁这年,曾经两次到过合肥。“绍熙元年(1190),姜夔再客合肥,此年冬,姜夔戴雪诣石湖,授范成大以咏梅之《暗香》、《疏影》新声两阕,成大喜以歌妓小红为赠。”而作此词时,姜夔已是四十二岁,与旧恋人初遇已相隔近二十年。

  上阙首句“肥水东流无尽期”,点明了当初相恋的地方,并借水流悠悠、绵绵无尽之意,谓已相思亦是了无尽期。“当初不合种相思”,表面上有怨极生恨的后悔之意,称当初就不应该发生这段感情,然实则说,自已根本就摆脱不了这段刻骨铭心的恋情,始终被相思缠绕,太过苦恼。有李太白《秋风词》“长相思兮长相忆,短相思兮无穷极。早知如此绊人心,何如当初莫相识”之感慨。“梦中未比丹青见”则写出了词人梦中的遗憾。在梦里,恋人的面容模糊依稀,没有画像那般清晰。潜在地表明了词人在这二十年里,刻未能忘恋人的样子,时常在她的画像前流连这样一个事实。结句“暗里忽闻山鸟啼”沉痛已极,离别已久,又相隔遥远,只能在梦中相见了,然而,这模糊不清晰的梦,竟然还被鸟啼声惊醒。情伤若斯,痛彻心脾。

  下阙起首句“春未绿、鬓先丝”,言春乍始,然发已先白;也暗写自已二十年来,伤春如故的恒久之思。“人间别久不成悲”道出人间世情的悲哀。分别久了,人的情感已变得麻木不堪,再也感觉不到当初离别时的那种铭心刻骨的痛苦了。暗合佛家“有情皆幻,有色皆空”之理。然细细想来,世情欢爱,又莫不如此,读之心中尤觉感伤。“谁教岁岁红莲夜,两处沉吟各自知”两句,点出主旨,收结全篇。在元夕之夜,你是否会触景生情想起了我?而我对你的思念,你是否又能感应到?这个问题是个天问,没有答案,只有身在两地的双方各自心里明白。由此推求出,这段恋情在元夕之夜的花灯会,曾有过甜蜜地回忆。在这一特定的时刻,能够引发彼此的回忆和相思。

  东坡云:“言有尽而意无穷者,天下之至言也。”该词情境深永,含而不露,其意可神会,无法以言语尽达,心有戚戚者,自会其中之意。

鹧鸪天·元夕有所梦赏析一

  据夏承焘先生《姜白石编年笺校》考证,作者年轻时在合肥与恋人相识相爱,此后为生计四处飘泊,与恋人离多聚少。但词人终生思念情人,词中时有所涉。这首词是透露恋人信息和相恋时地最为显豁的一首。上片写因思而梦,醒来慨叹梦境依稀,识认恋人面貌不清;又梦境短暂,才相遇却被山鸟啼醒。下片由元夕春至换意,写出岁月蹉跎之叹。“人间别久不成悲”又出新意,反折而出。全词空灵蕴藉,耐人咀嚼。

《鹧鸪天·元夕有所梦》姜夔 拼音读音参考

zhè gū tiān yuán xī yǒu suǒ mèng
鹧鸪天·元夕有所梦

féi shuǐ dōng liú wú jìn qī.
肥水东流无尽期。
dāng chū bù hé zhǒng xiāng sī.
当初不合种相思。
mèng zhōng wèi bǐ dān qīng jiàn, àn lǐ hū jīng shān niǎo tí.
梦中未比丹青见,暗里忽惊山鸟啼。
chūn wèi lǜ, bìn xiān sī.
春未绿,鬓先丝。
rén jiān bié jiǔ bù chéng bēi.
人间别久不成悲。
shuí jiào suì suì hóng lián yè, liǎng chù chén yín gè zì zhī.
谁教岁岁红莲夜,两处沉吟各自知。
chén tōng: shěn
(沉 通:沈)

《鹧鸪天·元夕有所梦》姜夔原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·元夕有所梦 姜夔)拼音解读

《zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng 》 jiāng kuí

féi shuǐ dōng liú wú jìn qī 。
dāng chū bú hé zhǒng xiàng sī 。
mèng zhōng wèi bǐ dān qīng jiàn ,àn lǐ hū jīng shān niǎo tí 。
chūn wèi lǜ ,bìn xiān sī 。
rén jiān bié jiǔ bú chéng bēi 。
shuí jiāo suì suì hóng lián yè ,liǎng chù chén yín gè zì zhī 。
(chén tōng :shěn )

zuò zhě jiǎn jiè (jiāng kuí )

jiāng kuí tóu xiàng

jiāng kuí ,nán sòng wén xué jiā 、yīn lè jiā 。rén pǐn xiù bá ,tǐ tài qīng yíng ,qì mào ruò bú shèng yī ,wàng zhī ruò shén xiān zhōng rén 。wǎng lái è 、gàn 、wǎn 、sū 、zhè jiān ,yǔ shī rén cí jiā yáng wàn lǐ 、fàn chéng dà 、xīn qì jí děng jiāo yóu 。qìng yuán zhōng ,céng shàng shū qǐ zhèng tài cháng yǎ lè ,tā shǎo nián gū pín ,lǚ shì bú dì ,zhōng shēng wèi shì ,yī shēng zhuǎn xǐ jiāng hú ,kào mài zì hé péng yǒu jiē jì wéi shēng 。tā duō cái duō yì ,jīng tōng yīn lǜ ,néng zì dù qǔ ,qí cí gé lǜ yán mì 。qí zuò pǐn sù yǐ kōng líng hán xù zhe chēng ,yǒu 《bái shí dào rén gē qǔ 》děng 。jiāng kuí duì shī cí 、sàn wén 、shū fǎ 、yīn lè ,wú bú jīng shàn ,shì jì sū shì zhī hòu yòu yī nán dé de yì shù quán cái 。

zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng fān yì jí zhù shì

fān yì
féi shuǐ wāng yáng xiàng dōng liú ,yǒng yuǎn méi yǒu tíng zhǐ de shí hòu 。zǎo zhī jīn rì qī liáng ,dāng chū zhēn bú gāi kǔ kǔ xiàng sī 。mèng lǐ de xiàng jiàn zǒng shì kàn bú qīng chǔ ,gǎn bú shàng kàn huà xiàng gèng jiā qīng xī ,ér zhè zhǒng chūn mèng yě cháng cháng wú nài huì bèi shān niǎo de jiào shēng jīng qǐ 。
chūn cǎo hái méi yǒu zhǎng lǜ ,wǒ de liǎng bìn yǐ chéng yín sī ,cāng lǎo dé tài kuài 。wǒ men lí bié dé tài jiǔ ,màn màn yī qiē shāng tòng dōu huì jiàn jiàn bèi shí guāng wàng qù 。kě bú zhī shì shuí ,ràng wǒ cháo sī mù xiǎng ,nián nián suì suì de tuán yuán yè ,zhè zhǒng gǎn shòu ,zhī yǒu nǐ hé wǒ xīn zhōng míng bái 。

zhù shì
①yuán xī :jiù lì zhèng yuè shí wǔ yuán xiāo jiē 。
②féi shuǐ :yuán chū ān wēi hé féi zǐ péng shān ,dōng nán liú jīng jiāng jun1 lǐng ,zhì shī kǒu rù cháo hú 。
③zhǒng xiàng sī :liú xià xiàng sī zhī qíng ,wèi dāng chū bú yīng gāi dòng qíng ,dòng qíng hòu yóu bú gāi fèn bié 。
④dān qīng :fàn zhǐ tú huà ,cǐ chù zhǐ huà xiàng 。
⑤hóng lián yè :zhǐ yuán xī 。hóng lián ,zhǐ huā dēng 。

zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng shǎng xī èr

  zhè shì yī shǒu qíng cí ,yǔ jiāng kuí qīng nián shí dài de “hé féi qíng shì ”yǒu guān ,cí zhōng huái niàn hé sī liàn de shì hé féi de jiù rì qíng lǚ 。kě yǐ kàn chū ,bái shí shì yī gè zhì qíng zhì xìng de rén ,suī wǎng shì yǐ yǐ ,dàn shí jiān de liú shì hé kōng jiān de zhuǎn huàn ,jiā shàng rén shì biàn huàn de cāng sāng ,bìng méi yǒu gǎi biàn bái shí duì hé féi qíng lǚ de shēn shēn juàn liàn 。suǒ yǐ zài zhǎng qī làng jì jiāng hú zhōng ,tā xiě le yī xì liè shēn qiē huái niàn duì fāng de cí piān 。sòng níng zōng qìng yuán sān nián (1197)yuán xī zhī yè ,tā yīn sī chéng mèng ,mèng zhōng yòu jiàn dào le jiù rì de qíng rén ,mèng xǐng hòu xiě le zhè shǒu chán mián fěi cè de qíng cí 。zhè yī nián ,shàng jù chū yù qíng rén shí yǐ jīng èr shí duō nián le 。

  tóu liǎng jù jiē shì mèng de yuán yīn ,shǒu jù yǐ xiǎng xiàng zhōng de féi shuǐ qǐ xìng ,xìng zhōng hán bǐ 。féi shuǐ fèn dōng 、xī liǎng zhī ,zhè lǐ zhǐ dōng liú jīng hé féi rù cháo hú de yī zhī 。míng diǎn “féi shuǐ ”,bú dàn jiāo dài le zhè duàn qíng yuán de fā shēng dì ,ér qiě jiāng cí rén lā rù dào yáo yuǎn de chén sī 。yìng xiàn zài cí rén nǎo hǎi zhōng de ,bú jǐn yǒu féi shuǐ yōu yōu xiàng dōng liú de xíng xiàng ,qiě yǒu yǔ hé féi qíng shì yǒu guān de yī xì liè huò wēn xīn huò tòng kǔ de huí yì 。dōng liú wú jìn qī de féi shuǐ ,zài zhè lǐ jì xiàng shì yōu yōu liú shì de suì yuè de xiàng zhēng ,yòu xiàng shì zài màn zhǎng suì yuè zhōng wú qióng wú jìn de xiàng sī hé juàn liàn de xiàng zhēng ,qǐ xìng zì rán ér yì yùn fēng fù 。zhèng yīn wéi zhè duàn qíng yuán dài lái de shì wú qióng wú jìn de tòng kǔ sī niàn ,suǒ yǐ cì jù bǐ diào yī zhuǎn fān yuàn dāng chū bú gāi zhǒng xià zhè duàn xiàng sī qíng yuán 。“zhǒng xiàng sī ”de “zhǒng ”zì yòng dé jīng miào wú bǐ 。

  xiàng sī zǐ shì xiàng sī shù de guǒ shí ,gù yóu xiàng sī ér lián xiǎng dào xiàng sī shù ,yòu yóu shù yǐn chū “zhǒng ”zì 。tā bú dàn fù yǔ chōu xiàng de xiàng sī yǐ xíng xiàng gǎn ,ér qiě àn shì chū tā de yǔ shí jù zēng 、wú fǎ xiāo chú 、zài xīn tián zhōng zhǒng xià kè gǔ lòu xīn de zhǎng hèn 。zhèng shì “cǐ qíng wú jì kě xiāo chú ,cái xià xīn tóu ,yòu shàng méi tóu 。”(lǐ qīng zhào )“bú hé ”èr zì ,chū yǔ qiào jìn niù shé ,mào sì huǐ zhǒng qián yuán ,shí wéi gèng yǒu lì dì biǎo xiàn zhè zhǒng xiàng sī de zhēn zhì shēn chén hé tā duì xīn líng de zhǎng qī tòng kǔ shé mó 。

  “mèng zhōng wèi bǐ dān qīng jiàn ,àn lǐ hū jīng shān niǎo tí 。”sān sì liǎng jù qiē tí nèi “yǒu suǒ mèng ”,fèn xiě mèng zhōng yǔ mèng xǐng 。kè gǔ xiàng sī ,suí zhì rù mèng ,dàn yóu yú zhǎng qī kuí gé ,mèng zhōng suǒ jiàn yī rén de xíng xiàng yě huǎng hū mí lí ,jiào dé hái bú rú dān qīng tú huà suǒ xiǎn xiàn de gèng wéi zhēn qiē 。xì wèi cǐ jù ,sì shì zuò zhě cáng yǒu jiù rì qíng rén de huà xiàng ,píng rì xiàng sī shí měi cháng zhǎn wán ,dàn zǒng xián bú rú miàn duì yī rén zhī zhēn qiē ,jí zhì mèng jiàn yī rén ,què yòu jiào dé mèng zhōng xíng xiàng bú rú dān qīng de xiān míng 。yì sī fān jìn yī céng xíng chéng gèng shēn de méng lóng yì yùn 。xià jù zài yǔ yán shàng yǔ shàng jù duì zhàng ,yì sī zé yòu fān jìn yī céng ,shuō mèng jìng mí méng zhōng ,hū rán tīng dào shān niǎo de tí míng shēng ,jīng xǐng huàn mèng ,suí shǐ zhè “wèi bǐ dān qīng jiàn ”de xíng xiàng yě xiāo shī wú zōng wú chù xún mì le 。rú guǒ shuō ,shàng jù shì mèng zhōng de yí hàn ,xià jù biàn shì mèng xǐng hòu de chóu chàng 。yǔ suǒ sī zhě kuí gé shí jiān zhī zhǎng ,kōng jiān zhī yuǎn ,xiàng jiàn zhī qī yú mèng zhōng ,dàn lián zhè yàng bú shèn zhēn qiē de mèng yě zuò bú zhǎng ,qí qíng hé kān ?shàng piàn zhì cǐ shà zhù ,ér “xiàng sī ”、“mèng jiàn ”,yì mò bú duàn ,xià piàn cóng lìng yī jiǎo dù zài shēn rù lái xiě ,shū fā mèng xǐng hòu de gǎn shòu 。

  huàn tóu “chūn wèi lǜ ”guān hé yuán xī ,kāi chūn huàn suì ,yòu guò yī nián ,ér chūn jiāo shàng wèi lǜ biàn ,réng shì chūn hán liào qiào :“bìn xiān sī ”shuō zì jǐ niǎn zhuǎn jiāng hú ,cuō tuó suì yuè shuāng bìn yǐ bān bān rú shuāng ,zòng yǒu fāng chūn kě shǎng ,qí nài lǎo hé !liǎng jù wéi liú shuǐ duì ,yǔ qǔ duì zhào ,qíng bào qí bēi ,zào yì qí jué 。

  jiē xià lái “rén jiān bié jiǔ bú chéng bēi ”yī jù ,shì quán cí gǎn qíng de níng jù diǎn ,bǎo hán zhe shēn kè de rén shēng tǐ yàn hé shēn chén de bēi kǎi 。zhēn zhèng shēn zhì de ài qíng ,zǒng shì suí zhe suì yuè de jī lèi ér jiāng jì yì de nián lún kè dé gèng duō gèng shēn ,dàn zài biǎo miàn shàng ,zhè zhǒng shēn rù gǔ suǐ de xiàng sī què bìng bú cháng biǎo xiàn wéi rè liè de bào fā hé qiáng liè de wài zài bēi tòng ,ér shì xiàng zài dì dǐ yùn háng de yán jiāng ,zài píng jìng shèn zhì shì lěng mò de wài biǎo xià qián háng zhe chì rè de jī liú 。yòu xiàng shì dì biǎo zhī xià de dì xià hé ,shēn chù bēn yǒng jī dàng ,wài biǎo què bú yì jiào chá 。tè bié shì yóu yú nián shēn suì jiǔ ,nián nián zhòng fù de xiàng sī hé shāng tòng yǐ jīng zhú jiàn shǐ gǎn jiào de shén jīng mò shāo biàn dé yǒu xiē chí dùn hé má mù ,xīn tián zhōng de bēi āi yě jī lèi chén diàn dé tài duō tài zhòng ,guǒ shàng le yī céng bú yì chù dòng de wài mó ,zài zhè zhǒng qíng kuàng xià ,jiù lián zì jǐ yě fǎng fó yì shí bú dào nèi xīn shēn chù qián cáng de bēi āi le 。“duō qíng què sì zǒng wú qíng ”(dù mù 《zèng bié èr shǒu 》),zhè “bú chéng bēi ”de biǎo xiàng zhèng gèng shēn kè dì fǎn yìng le nèi xīn de shēn qiē bēi tòng 。ér dāng zuò zhě qīng chǔ dì yì shí dào zhè yī diǎn shí ,bēi tòng de gǎn qíng bú miǎn gèng jìn yī céng 。cí rén zài jǐ tiān qián xiě guò de yī shǒu tóng diào zuò pǐn zhōng yǒu “shǎo nián qíng shì lǎo lái bēi ”,zhèng yǔ cǐ tóng 。zhè shì jiǔ jīng gǎn qíng mó nán de zhōng nián rén gèng jiā shēn chén nèi hán 、yě gèng fù yú bēi jù sè cǎi de gǎn qíng zhuàng tài 。zài zhè zhǒng yǐ jìn hū má mù de xíng shì biǎo xiàn chū lái de kè gǔ míng xīn de shāng tòng miàn qián ,qīng nián nán nǚ de qīng qīng wǒ wǒ 、chán mián fěi cè biàn bú miǎn xiǎn dé fú qiǎn le 。

  “shuí jiāo suì suì hóng lián yè ,liǎng chù chén yín gè zì zhī 。”hóng lián yè ,zhǐ yuán xiāo dēng jiē ,hóng lián zhǐ dēng jiē de huā dēng 。ōu yáng xiū 《mò shān xī ·yuán xī 》:“jiǎn hóng lián mǎn chéng kāi biàn ”,zhōu bāng yàn 《jiě yǔ huā 。yuán xiāo 》:“lù yì hóng lián ,dēng shì huā xiàng shè ”,jun1 kě zhèng 。xiē pāi yǐ liǎng dì xiàng sī 、xīn xīn xiàng zhī zuò jié 。yǔ lǐ qīng zhào “yī zhǒng xiàng sī ,liǎng chù xián chóu ”xiàng tóng 。“suì suì ”zhào yīng shǒu jù “wú jìn ”。zhè lǐ tè tí “hóng lián yè ”,sì bú jǐn wéi qiē tí ,yě bú jǐn yóu yú yuán xiāo jiā jiē róng yì chù dòng tuán yuán de lián xiǎng ,kǒng pà hé wǎng rì de qíng yuán yǒu guān 。gǔ dài yuán xiāo dēng jiē ,shì nǚ zòng shǎng ,zhèng shì qīng nián nán nǚ jié jiāo dìng qíng de liáng xiāo ,ōu yáng xiū de 《shēng chá zǐ 》(qù nián yuán yè shí )、xīn qì jí de 《qīng yù àn ·yuán xī 》、liǔ yǒng de 《yíng xīn chūn 》kě yǐ bāng zhù lǐ jiě zhè yī diǎn 。

  yīn cǐ nián nián cǐ yè ,suí bèi jiā sī niàn ,yǐ zhì “yǒu suǒ mèng ”le 。shuō “chén yín ”ér bú shuō “xiàng sī ”,bú jǐn wéi bì miǎn zhòng fù ,gèng yīn “chén yín ”yī cí dài yǒu dī tóu chén sī mò xiǎng de gǎn xìng xíng xiàng ,pō yǒu lǐ shāng yǐn “yuè yín yīng jiào yuè guāng hán ”de yì jìng 。“gè zì zhī ”,jì shì shuō bǐ cǐ dōu zhī dào shuāng fāng zài hù xiàng huái niàn ,yòu shì shuō zhè zhǒng liǎng dì xiàng sī de kuàng wèi (wú lùn shì wēn xīn tián měi de huí yì hái shì zhǎng qī bié lí de tòng kǔ )zhī yǒu bǐ cǐ xīn zhī 。liǎng jù yòng “shuí jiāo ”tí qǐ ,sì wèn sì kǎi ,rú qì rú sù ,xiàng shì yuàn hèn mǒu zhǒng bú kě zhī de lì liàng shǐ shuāng fāng yǒng yuǎn kuí gé ,yòu xiàng shì zì yuàn qíng chī bú néng mǐn miè xiàng sī 。zhèng shì “rén jiān zì shì yǒu qíng chī ,cǐ hèn bú guān fēng yǔ yuè 。”(ōu yáng xiū 《yù lóu chūn 》)zài shēn chén kè zhì de “rén jiān bié jiǔ bú chéng bēi ”jù zhī hòu ,yòng “shuí jiāo ”èr jù zuò jié ,zhè shì yī jù tí kōng miáo xiě ,biàn shí wéi xū 、huà rén wéi wù ,cí de yùn wèi xiǎn dé yōu zhǎng shēn hòu ,hán yùn kōng líng 。

  qíng cí de chuán tǒng fēng gé piān yú róu wǎn ruǎn mèi ,zhè shǒu cí què yǐ qīng jiàn zhī bǐ lái xiě kè gǔ míng xīn de shēn qíng ,bié jù yī zhǒng qiào bá jun4 yǒng de qíng yùn 。quán piān chú “hóng lián ”yī cí yóu yú guān hé ài qíng ér jiào yàn lì wài ,dōu shì yòng jīng guò chuí liàn ér zì rán qīng jìn de yǔ yán ,kě wèi xǐ jìng qiān huá 。cí de nèi róng yì jìng yě tè bié kōng líng yùn jiè ,chún cuì shū qíng ,sī háo bú jí zhè duàn qíng yuán de jù tǐ qíng shì 。suǒ wèi “yì yù qiē ér cí yù wēi ”,“gǎn kǎi quán zài xū chù ”,zhèng shì cǐ cí de tè diǎn 。

zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng píng jiě

  zuò zhě céng jǐ dù kè yóu hé féi ,bìng yǔ yī gē jì xiàng ài 。dāng shí de huān jù ,jìng chéng wéi tā yī shēng pō kān huí yì de wǎng shì 。zài jì yì zhōng ,tā de xíng xiàng shí fèn xiān míng 。rán ér yī rén yuǎn qù ,hòu huì wú qī 。huí shǒu wǎng shì ,lìng rén sī niàn bú yǐ ,gǎn kǎi wàn qiān 。mèng zhōng xiàng jiàn ,yòu bèi shān niǎo jīng xǐng 。sī niàn zhī kǔ ,zhēn jiào dé “dāng chū bú hé zhǒng xiàng sī ”le 。chóu sī mián mián ,yóu rú féi shuǐ dōng liú ,máng wú jìn qī 。shuí shǐ liǎng rén nián nián yuán xiāo zhī yè ,gè zì yǒu xīn tóu mò mò zhòng wēn dāng nián xiàng liàn de qíng jǐng !cí zhōng suǒ liú lù de shāng gǎn yǔ chóu sī ,jí shì wéi cǐ ér fā 。quán cí shēn qíng qiǎn quǎn ,chán mián āi wǎn 。

zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng tí jiě

  běn cí shì sòng níng zōng qìng yuán sān nián (1197)yuán xī wéi huái niàn hé féi liàn rén suǒ zuò 。zhè shǒu jì mèng cí ,tí mù shì 《yuán xī yǒu suǒ mèng 》,zuò yú níng zōng qìng yuán sān shàng yuán xiāo jiē 。shàng piàn xiān xiě duì xī rì liàn qíng de huǐ hèn ,zài xiě mèng zhōng wú fǎ kàn qīng qíng rén de yuàn hèn ,zú jiàn zuò zhě liàn qíng zhī shēn chì 。xià piàn shuō bié jiǔ shāng bēi yǐ zhì chóu bái le bìn fā ,shà pāi liǎng jù xiǎng xiàng zài yuán xiāo zài fàng dēng zhī yè ,duì fāng yě zài bēi kǔ xiàng sī ,yǔ jí chén tòng 。chūn wèi lǜ ,bìn xiān sī ,rén jiān bié jiǔ bú chéng bēi 。“chūn wèi lǜ ”,nǎi jiù zhèng yuè shí wǔ yuán xiāo shí jiē ér jiǎng ,zǎo chūn shàng hán ,cǎo mù wèi lǜ ;“bìn xiān sī ”zé xiě cí rén yī yè mèng xǐng ,tū rán huàn xǐng èr shí nián qián zhī liàn qíng ,hū ér gǎn jiào dào rén yǐ liǎng bìn bān bái ,qīng chūn xiāo shì ,zhè cái fā jiào xī rì liàn qíng sì hū yǐ rán dàn mò ,yú shì bī chū “rén jiān bié jiǔ bú chéng bēi ”de gǎn kǎi 。suǒ wèi “bú chéng bēi ”zhě ,shì zhǐ jiǔ bié xiàng sī ,yóu jī qíng wài lù zhuǎn xiàng shēn chén nèi liǎn ,yóu duō chóu shàn gǎn biàn wéi yǐn rěn jiē zhì ,xiǎn chū yī zhǒng “bú chéng bēi ”de dàn mò yǔ chí dùn ,shí jì shì yī zhǒng gèng shēn cáng gèng chén yù de bēi chóu 。quán cí qíng zhì shēn wǎn kōng líng 。

zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng shǎng xī sān

  zhè shǒu 《zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng 》,nǎi jiāng kuí wéi huái niàn shēn zài hé féi de liàn rén ér zuò ,zuò yú níng zōng qìng yuán sān nián (1197)yuán xiāo jiē zhī shí 。jù xià chéng tāo xiān shēng kǎo zhèng ,jiāng kuí zài chū yù hé féi liàn rén shí ,yuē wéi èr shí yú suì ,zài tā sān shí liù suì zhè nián ,céng jīng liǎng cì dào guò hé féi 。“shào xī yuán nián (1190),jiāng kuí zài kè hé féi ,cǐ nián dōng ,jiāng kuí dài xuě yì shí hú ,shòu fàn chéng dà yǐ yǒng méi zhī 《àn xiāng 》、《shū yǐng 》xīn shēng liǎng què ,chéng dà xǐ yǐ gē jì xiǎo hóng wéi zèng 。”ér zuò cǐ cí shí ,jiāng kuí yǐ shì sì shí èr suì ,yǔ jiù liàn rén chū yù yǐ xiàng gé jìn èr shí nián 。

  shàng què shǒu jù “féi shuǐ dōng liú wú jìn qī ”,diǎn míng le dāng chū xiàng liàn de dì fāng ,bìng jiè shuǐ liú yōu yōu 、mián mián wú jìn zhī yì ,wèi yǐ xiàng sī yì shì le wú jìn qī 。“dāng chū bú hé zhǒng xiàng sī ”,biǎo miàn shàng yǒu yuàn jí shēng hèn de hòu huǐ zhī yì ,chēng dāng chū jiù bú yīng gāi fā shēng zhè duàn gǎn qíng ,rán shí zé shuō ,zì yǐ gēn běn jiù bǎi tuō bú le zhè duàn kè gǔ míng xīn de liàn qíng ,shǐ zhōng bèi xiàng sī chán rào ,tài guò kǔ nǎo 。yǒu lǐ tài bái 《qiū fēng cí 》“zhǎng xiàng sī xī zhǎng xiàng yì ,duǎn xiàng sī xī wú qióng jí 。zǎo zhī rú cǐ bàn rén xīn ,hé rú dāng chū mò xiàng shí ”zhī gǎn kǎi 。“mèng zhōng wèi bǐ dān qīng jiàn ”zé xiě chū le cí rén mèng zhōng de yí hàn 。zài mèng lǐ ,liàn rén de miàn róng mó hú yī xī ,méi yǒu huà xiàng nà bān qīng xī 。qián zài dì biǎo míng le cí rén zài zhè èr shí nián lǐ ,kè wèi néng wàng liàn rén de yàng zǐ ,shí cháng zài tā de huà xiàng qián liú lián zhè yàng yī gè shì shí 。jié jù “àn lǐ hū wén shān niǎo tí ”chén tòng yǐ jí ,lí bié yǐ jiǔ ,yòu xiàng gé yáo yuǎn ,zhī néng zài mèng zhōng xiàng jiàn le ,rán ér ,zhè mó hú bú qīng xī de mèng ,jìng rán hái bèi niǎo tí shēng jīng xǐng 。qíng shāng ruò sī ,tòng chè xīn pí 。

  xià què qǐ shǒu jù “chūn wèi lǜ 、bìn xiān sī ”,yán chūn zhà shǐ ,rán fā yǐ xiān bái ;yě àn xiě zì yǐ èr shí nián lái ,shāng chūn rú gù de héng jiǔ zhī sī 。“rén jiān bié jiǔ bú chéng bēi ”dào chū rén jiān shì qíng de bēi āi 。fèn bié jiǔ le ,rén de qíng gǎn yǐ biàn dé má mù bú kān ,zài yě gǎn jiào bú dào dāng chū lí bié shí de nà zhǒng míng xīn kè gǔ de tòng kǔ le 。àn hé fó jiā “yǒu qíng jiē huàn ,yǒu sè jiē kōng ”zhī lǐ 。rán xì xì xiǎng lái ,shì qíng huān ài ,yòu mò bú rú cǐ ,dú zhī xīn zhōng yóu jiào gǎn shāng 。“shuí jiāo suì suì hóng lián yè ,liǎng chù chén yín gè zì zhī ”liǎng jù ,diǎn chū zhǔ zhǐ ,shōu jié quán piān 。zài yuán xī zhī yè ,nǐ shì fǒu huì chù jǐng shēng qíng xiǎng qǐ le wǒ ?ér wǒ duì nǐ de sī niàn ,nǐ shì fǒu yòu néng gǎn yīng dào ?zhè gè wèn tí shì gè tiān wèn ,méi yǒu dá àn ,zhī yǒu shēn zài liǎng dì de shuāng fāng gè zì xīn lǐ míng bái 。yóu cǐ tuī qiú chū ,zhè duàn liàn qíng zài yuán xī zhī yè de huā dēng huì ,céng yǒu guò tián mì dì huí yì 。zài zhè yī tè dìng de shí kè ,néng gòu yǐn fā bǐ cǐ de huí yì hé xiàng sī 。

  dōng pō yún :“yán yǒu jìn ér yì wú qióng zhě ,tiān xià zhī zhì yán yě 。”gāi cí qíng jìng shēn yǒng ,hán ér bú lù ,qí yì kě shén huì ,wú fǎ yǐ yán yǔ jìn dá ,xīn yǒu qī qī zhě ,zì huì qí zhōng zhī yì 。

zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng shǎng xī yī

  jù xià chéng tāo xiān shēng 《jiāng bái shí biān nián jiān xiào 》kǎo zhèng ,zuò zhě nián qīng shí zài hé féi yǔ liàn rén xiàng shí xiàng ài ,cǐ hòu wéi shēng jì sì chù piāo bó ,yǔ liàn rén lí duō jù shǎo 。dàn cí rén zhōng shēng sī niàn qíng rén ,cí zhōng shí yǒu suǒ shè 。zhè shǒu cí shì tòu lù liàn rén xìn xī hé xiàng liàn shí dì zuì wéi xiǎn huō de yī shǒu 。shàng piàn xiě yīn sī ér mèng ,xǐng lái kǎi tàn mèng jìng yī xī ,shí rèn liàn rén miàn mào bú qīng ;yòu mèng jìng duǎn zàn ,cái xiàng yù què bèi shān niǎo tí xǐng 。xià piàn yóu yuán xī chūn zhì huàn yì ,xiě chū suì yuè cuō tuó zhī tàn 。“rén jiān bié jiǔ bú chéng bēi ”yòu chū xīn yì ,fǎn shé ér chū 。quán cí kōng líng yùn jiè ,nài rén jǔ jiáo 。

《zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng 》jiāng kuí pīn yīn dú yīn cān kǎo

zhè gū tiān yuán xī yǒu suǒ mèng
zhè gū tiān ·yuán xī yǒu suǒ mèng

féi shuǐ dōng liú wú jìn qī.
féi shuǐ dōng liú wú jìn qī 。
dāng chū bù hé zhǒng xiāng sī.
dāng chū bú hé zhǒng xiàng sī 。
mèng zhōng wèi bǐ dān qīng jiàn, àn lǐ hū jīng shān niǎo tí.
mèng zhōng wèi bǐ dān qīng jiàn ,àn lǐ hū jīng shān niǎo tí 。
chūn wèi lǜ, bìn xiān sī.
chūn wèi lǜ ,bìn xiān sī 。
rén jiān bié jiǔ bù chéng bēi.
rén jiān bié jiǔ bú chéng bēi 。
shuí jiào suì suì hóng lián yè, liǎng chù chén yín gè zì zhī.
shuí jiāo suì suì hóng lián yè ,liǎng chù chén yín gè zì zhī 。
chén tōng: shěn
(chén tōng :shěn )


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

姜夔 姜夔 姜夔(1155─1221?)字尧章,饶州鄱阳(今江西波阳)人。先世出九真姜氏(九真唐时属岭南道爱州,在今越南境)。姜夔早岁孤贫。二十岁后,北游淮楚,南历潇湘。淳熙十三年(1186),结识萧德藻于长沙。泛湘江,登衡山,作《一萼红》、《霓裳中序第一》、《湘月》诸词。次年,姜夔随萧德藻同归湖州,卜居苕溪之上,与弁山之白石洞天为邻,后永嘉潘柽就为他取字曰白石道人。杨万里称他「于文无所不工,甚似陆天随(龟蒙)」,范成大称其「翰墨人品皆似晋宋之雅士」。绍熙元年(1190),姜夔再客合肥,此年冬,姜夔戴雪诣石湖,授范成大以咏梅之《暗香》、《疏影》新声两阕,成大喜以歌妓小红为赠。绍熙四年(1193)起,姜夔出入贵胄张鉴(中兴名将张浚之后)之门,依之十年。庆元二年(1196)后迁移杭州。曾上书论雅乐,进《大乐议》一卷,《琴瑟考古图》一卷,因与太常议不合而罢。庆元五年(1199),复上《圣宋铙歌鼓吹》十四首,诏免解,与试礼部;不第,遂以布衣终身。嘉泰三、四年间(1203─1204),以《汉宫春》、《永遇乐》诸词与辛弃疾蓬莱阁、北固亭之作唱酬。二人虽词风不同,辛弃疾亦「深服其长短句」,堪谓并世知音。姜夔六十以后,旅食金陵、扬州等地,晚境益牢落困苦。卒年约在嘉定十三四年之际。卒后由吴潜等助殡,葬于杭州钱塘门外之西马塍。姜夔一生困踬场屋,然襟期洒落,气貌若不胜衣。家无立锥,而富于翰墨图书之藏。精赏鉴,工书法,品评法帖有「书家申韩」之称。著有《白石诗集》一卷,《诗说》一卷,《白石道人歌曲》六卷,别集一卷,《续书谱》一卷,《绛帖平》二十卷等十三种。姜夔为南宋开宗立派的词家巨擘之一,与周邦彦并称「周姜」。且精于乐律,能自制曲。自谓作词「初率意为长短句,然后协以律」,与拘谱盲填者不同。集中有十七首词,自注工尺旁谱,是流传至今惟一完整的宋代词乐文献。张炎《词源》推尊姜夔词「如野云孤飞,去留无迹」,「不惟清空,又且骚雅,读之使人神观飞越」。后世即以「清空」与「骚雅」标举白石词风。南宋后期词人大多「远祧清真,近师白石」,就是仰承与追随这种词风。清初的浙西词派则专奉姜夔为不祧之宗,从而形成「家白石而户玉田」的盛况,一直延续至乾隆中叶。他科考不第,一生飘泊,终老布衣,是位典型的清客词人。且诗、书、画、音乐俱精。虽依他人生活,交往亦多权贵,但人品风雅清高,只是以文会友,并不靠干谒权贵求取功名富贵。词集名为《白石道人歌曲》。他的词属婉约派,风格清峻,音调谐婉,多写爱情,或自伤身世,有一些表现出对国家命运、社会现实的关心。由于身世、经历、个性的关系,他不可能象辛弃疾那样唱出爱国主义的最强音,只能是对国运的咏叹。另一个重要的内容是抒写自己凄苦的身世,高洁的襟袍。最脍炙人口的是《点绛唇·燕雁无心》。《暗香》、《疏影》托物寄情,通过对梅花品格的赞美,描绘一种高洁的境界,打入身世之感。恋词如《长亭怨慢》、《鹧鸪天》等都写得情真意挚,宛转缠绵。白石词艺术成就很高,风格清峻峭拔。他创作态度严谨,特别重视语言凝炼精妙,音乐性强,也注意吸收民间口语入词,素朴而天成。在咏物词中,常用比兴手法,多咏柳、梅、荷等,寄寓家国身世之感,高洁脱俗之志。在篇章结构上,学清真词,尤重以景结情。姜夔在词的发展史上影响很大,历来周(邦彦)、姜并称。他既有继承清真词的一面,又有创新的一面;既学稼轩,又杜绝了某些辛派词人的粗豪之弊。张炎在《词源》中说姜词「如野云孤飞,去留无迹」。在南宋后期词坛上独树一帜,仿效者一时蜂起,不仅直接影响了王沂孙、张炎,还下开清代朱彝尊等浙派词人。有《白石词》、《白石道人诗》传世。集评:宋·张炎《词源》卷下:「姜白石词如野云孤飞,去留无迹。」宋·黄升《中兴以来绝妙词选》卷六:「白石道人,中兴诗家名流,词极精妙,不减清真乐府,其间高处,有美成所不能及。」清·汪森《词综》序:「西蜀南唐而后,作者日盛,宣和君臣,转相矜尚,曲调愈多,流派因之亦别。短长互见,言情者或失之俚,使事者或失之伉。鄱阳姜夔出,句琢字练,归于醇雅。于是史达祖、高观国羽翼之;张辑、吴文英师之于前;赵以夫、蒋捷、周密、陈允衡,王沂孙、张炎、张翥效之于后,譬之于乐,舞箾至于九变,而词之能事毕矣。」清·周济《宋四家词选》序论:「白石脱胎稼轩,变雄健为清刚,变驰骤为疏宕。盖二公皆极热中,故气味吻合。辛宽姜窄,宽故容藏,窄故斗硬。」清·刘熙载《艺概》卷四:「白石才子之词,稼轩豪杰之词。才子、豪杰,各从其类爱之,强论得失,皆偏辞也。姜白石词幽韵冷香,令人挹之无尽。拟诸形容,在乐则琴,在花则梅也。」清·陈廷焯《白雨斋词话》卷二:「姜尧章词,清虚骚雅,每于伊郁中饶蕴藉,清真之劲敌,南宋一大家也。梦窗、玉田诸人,未易接武。」

姜夔的诗词

  • 惜红衣·吴兴荷花
  • 清波引
  • 卜算子(吏部梅花八咏,次韵。)
  • 探春慢
  • 汉宫春(次韵稼轩)
  • 八归(芳莲坠粉)
  • 侧犯·咏芍药
  • 翠楼吟·淳熙丙午冬
  • 越女镜心(别席毛莹)
  • 江梅引·丙辰之冬予留梁溪将诣淮而不得因梦思以述志
  • 宋代诗词推荐

  • 定风波(五·刁学士宅藏春坞)
  • 沁园春(和伍子严避暑二首)
  • 念奴娇(和雪谷九日游星岩)
  • 摸鱼子
  • 杏花天(刘司法喜咏北湖次其韵)
  • 新荷叶·薄露初零
  • 西河·和王潜斋韵
  • 浣溪沙(钱唐有感)
  • 沁园春(梦中作梅词)
  • 临江仙(咏藏春玉)
  • 《鹧鸪天·元夕有所梦》姜夔原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·元夕有所梦 姜夔)原文,《鹧鸪天·元夕有所梦》姜夔原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·元夕有所梦 姜夔)翻译,《鹧鸪天·元夕有所梦》姜夔原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·元夕有所梦 姜夔)赏析,《鹧鸪天·元夕有所梦》姜夔原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·元夕有所梦 姜夔)阅读答案,出自姜夔的作品

    诗词类别

    姜夔的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语