《小至》小至杜甫原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜甫 朝代:唐代
《小至》小至杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文

《小至》 杜甫

天时人事日相催,冬至阳生春又来。
刺绣五纹添弱线,吹葭六琯动浮灰。
岸容待腊将舒柳,山意冲寒欲放梅。
云物不殊乡国异,教儿且覆掌中杯。
分类: 时光生活

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

小至翻译及注释

翻译
天时人事,每天变化得很快,转眼又到冬至了,过了冬至白日渐长,天气日渐回暖,春天即将回来了。
刺绣女工因白昼变长而可多绣几根五彩丝线,吹管的六律已飞动了葭灰。
堤岸好像等待腊月快点的过去,好让柳树舒展枝条,抽出新芽,山也要冲破寒气,好让梅花开放。
我虽然身处异乡,但这里的景物与故乡的没有什么不同之处,因此,让小儿斟上酒来,一饮而尽。

注释
⑴小至:指冬至前一日,一说指冬至日的第二天
⑵五纹:指五色彩线。《唐杂录》载,冬至后日渐长,宫中女工比常日增一线之功。添弱线:古代女工刺绣,因冬至后,白天渐长,就可以多绣几根丝线。
⑶葭:初生的芦苇。琯:古代乐器,用玉制成,六孔,像笛。动浮灰:古时为了预测时令变化,将芦苇茎中的薄膜制成灰,放在律管内,每到节气到来,律管内的灰就相应飞出。浮灰:一作“飞灰”。
⑷腊:腊月。
⑸云物:景物。乡国:家乡。
⑹覆:倾,倒。

小至赏析

  由于冬至特定的节气和自然环境,诗人墨客们都会感叹时光与人生,感叹岁末与寒冬,讴歌冬至节。诗圣杜甫《小至》诗中的“小至”,是指冬至日的第二天(一说前一天)。

  《小至》写冬至前后的时令变化,不仅用刺绣添线写出了白昼增长,还用河边柳树即将泛绿,山上梅花冲寒欲放,生动地写出了冬天里孕育着春天的景象。诗的末二句写他由眼前景物唤起了对故乡的回忆。虽然身处异乡,但云物不殊,所以诗人教儿斟酒,举杯痛饮。这举动和诗中写冬天里孕育着春天气氛的基调是一致的,都反映出诗人难得的舒适心情。

  全诗紧紧围绕“小至”的时令,叙事、写景、抒感,充满着浓厚的生活情趣,切而不泛。开篇二句:“天时人事日相催,冬至阳生春又来”,是说冬至后白昼渐长,阳气渐舒,冬至既到,春天也就不远了。作者以咏叹笔调点明“阳生春来”与冬至的诗题紧扣,作为总起。中间两联:“刺绣五纹添弱线,吹葭六管动飞灰。岸容待腊将舒柳,山意冲寒欲放梅”,是分承:颔联,直承首联“冬至”的自然节令特征;颈联,直承冬去春来的景物特征;最后是尾联:“云物不殊乡国异,教儿且覆掌中杯”,它以抒情作结。在这无可奈何的情景下,就让儿子取酒来尽饮吧!“事”、“景”、“感”三者烘托,从中可自然地悟出诗人写的只能是“小至”时令,而断非其他什么节候,这正是诗人感受敏锐,立意高远,选材典型,热爱生活的不俗体现,正是:“莫思身外无穷事,且尽生前有限杯”了。

小至创作背景

  这首诗是唐代宗大历元年(公元766年)杜甫在夔州写的。那时杜甫生活比较安定,心情也比较舒畅。

《小至》杜甫 拼音读音参考

xiǎo zhì
小至

tiān shí rén shì rì xiāng cuī, dōng zhì yáng shēng chūn yòu lái.
天时人事日相催,冬至阳生春又来。
cì xiù wǔ wén tiān ruò xiàn, chuī jiā liù guǎn dòng fú huī.
刺绣五纹添弱线,吹葭六琯动浮灰。
àn róng dài là jiāng shū liǔ, shān yì chōng hán yù fàng méi.
岸容待腊将舒柳,山意冲寒欲放梅。
yún wù bù shū xiāng guó yì, jiào ér qiě fù zhǎng zhōng bēi.
云物不殊乡国异,教儿且覆掌中杯。

《小至》小至杜甫原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xiǎo zhì 》 dù fǔ

tiān shí rén shì rì xiàng cuī ,dōng zhì yáng shēng chūn yòu lái 。
cì xiù wǔ wén tiān ruò xiàn ,chuī jiā liù gùn dòng fú huī 。
àn róng dài là jiāng shū liǔ ,shān yì chōng hán yù fàng méi 。
yún wù bú shū xiāng guó yì ,jiāo ér qiě fù zhǎng zhōng bēi 。

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

xiǎo zhì fān yì jí zhù shì

fān yì
tiān shí rén shì ,měi tiān biàn huà dé hěn kuài ,zhuǎn yǎn yòu dào dōng zhì le ,guò le dōng zhì bái rì jiàn zhǎng ,tiān qì rì jiàn huí nuǎn ,chūn tiān jí jiāng huí lái le 。
cì xiù nǚ gōng yīn bái zhòu biàn zhǎng ér kě duō xiù jǐ gēn wǔ cǎi sī xiàn ,chuī guǎn de liù lǜ yǐ fēi dòng le jiā huī 。
dī àn hǎo xiàng děng dài là yuè kuài diǎn de guò qù ,hǎo ràng liǔ shù shū zhǎn zhī tiáo ,chōu chū xīn yá ,shān yě yào chōng pò hán qì ,hǎo ràng méi huā kāi fàng 。
wǒ suī rán shēn chù yì xiāng ,dàn zhè lǐ de jǐng wù yǔ gù xiāng de méi yǒu shí me bú tóng zhī chù ,yīn cǐ ,ràng xiǎo ér zhēn shàng jiǔ lái ,yī yǐn ér jìn 。

zhù shì
⑴xiǎo zhì :zhǐ dōng zhì qián yī rì ,yī shuō zhǐ dōng zhì rì de dì èr tiān
⑵wǔ wén :zhǐ wǔ sè cǎi xiàn 。《táng zá lù 》zǎi ,dōng zhì hòu rì jiàn zhǎng ,gōng zhōng nǚ gōng bǐ cháng rì zēng yī xiàn zhī gōng 。tiān ruò xiàn :gǔ dài nǚ gōng cì xiù ,yīn dōng zhì hòu ,bái tiān jiàn zhǎng ,jiù kě yǐ duō xiù jǐ gēn sī xiàn 。
⑶jiā :chū shēng de lú wěi 。gùn :gǔ dài lè qì ,yòng yù zhì chéng ,liù kǒng ,xiàng dí 。dòng fú huī :gǔ shí wéi le yù cè shí lìng biàn huà ,jiāng lú wěi jīng zhōng de báo mó zhì chéng huī ,fàng zài lǜ guǎn nèi ,měi dào jiē qì dào lái ,lǜ guǎn nèi de huī jiù xiàng yīng fēi chū 。fú huī :yī zuò “fēi huī ”。
⑷là :là yuè 。
⑸yún wù :jǐng wù 。xiāng guó :jiā xiāng 。
⑹fù :qīng ,dǎo 。

xiǎo zhì shǎng xī

  yóu yú dōng zhì tè dìng de jiē qì hé zì rán huán jìng ,shī rén mò kè men dōu huì gǎn tàn shí guāng yǔ rén shēng ,gǎn tàn suì mò yǔ hán dōng ,ōu gē dōng zhì jiē 。shī shèng dù fǔ 《xiǎo zhì 》shī zhōng de “xiǎo zhì ”,shì zhǐ dōng zhì rì de dì èr tiān (yī shuō qián yī tiān )。

  《xiǎo zhì 》xiě dōng zhì qián hòu de shí lìng biàn huà ,bú jǐn yòng cì xiù tiān xiàn xiě chū le bái zhòu zēng zhǎng ,hái yòng hé biān liǔ shù jí jiāng fàn lǜ ,shān shàng méi huā chōng hán yù fàng ,shēng dòng dì xiě chū le dōng tiān lǐ yùn yù zhe chūn tiān de jǐng xiàng 。shī de mò èr jù xiě tā yóu yǎn qián jǐng wù huàn qǐ le duì gù xiāng de huí yì 。suī rán shēn chù yì xiāng ,dàn yún wù bú shū ,suǒ yǐ shī rén jiāo ér zhēn jiǔ ,jǔ bēi tòng yǐn 。zhè jǔ dòng hé shī zhōng xiě dōng tiān lǐ yùn yù zhe chūn tiān qì fēn de jī diào shì yī zhì de ,dōu fǎn yìng chū shī rén nán dé de shū shì xīn qíng 。

  quán shī jǐn jǐn wéi rào “xiǎo zhì ”de shí lìng ,xù shì 、xiě jǐng 、shū gǎn ,chōng mǎn zhe nóng hòu de shēng huó qíng qù ,qiē ér bú fàn 。kāi piān èr jù :“tiān shí rén shì rì xiàng cuī ,dōng zhì yáng shēng chūn yòu lái ”,shì shuō dōng zhì hòu bái zhòu jiàn zhǎng ,yáng qì jiàn shū ,dōng zhì jì dào ,chūn tiān yě jiù bú yuǎn le 。zuò zhě yǐ yǒng tàn bǐ diào diǎn míng “yáng shēng chūn lái ”yǔ dōng zhì de shī tí jǐn kòu ,zuò wéi zǒng qǐ 。zhōng jiān liǎng lián :“cì xiù wǔ wén tiān ruò xiàn ,chuī jiā liù guǎn dòng fēi huī 。àn róng dài là jiāng shū liǔ ,shān yì chōng hán yù fàng méi ”,shì fèn chéng :hàn lián ,zhí chéng shǒu lián “dōng zhì ”de zì rán jiē lìng tè zhēng ;jǐng lián ,zhí chéng dōng qù chūn lái de jǐng wù tè zhēng ;zuì hòu shì wěi lián :“yún wù bú shū xiāng guó yì ,jiāo ér qiě fù zhǎng zhōng bēi ”,tā yǐ shū qíng zuò jié 。zài zhè wú kě nài hé de qíng jǐng xià ,jiù ràng ér zǐ qǔ jiǔ lái jìn yǐn ba !“shì ”、“jǐng ”、“gǎn ”sān zhě hōng tuō ,cóng zhōng kě zì rán dì wù chū shī rén xiě de zhī néng shì “xiǎo zhì ”shí lìng ,ér duàn fēi qí tā shí me jiē hòu ,zhè zhèng shì shī rén gǎn shòu mǐn ruì ,lì yì gāo yuǎn ,xuǎn cái diǎn xíng ,rè ài shēng huó de bú sú tǐ xiàn ,zhèng shì :“mò sī shēn wài wú qióng shì ,qiě jìn shēng qián yǒu xiàn bēi ”le 。

xiǎo zhì chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu shī shì táng dài zōng dà lì yuán nián (gōng yuán 766nián )dù fǔ zài kuí zhōu xiě de 。nà shí dù fǔ shēng huó bǐ jiào ān dìng ,xīn qíng yě bǐ jiào shū chàng 。

《xiǎo zhì 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

xiǎo zhì
xiǎo zhì

tiān shí rén shì rì xiāng cuī, dōng zhì yáng shēng chūn yòu lái.
tiān shí rén shì rì xiàng cuī ,dōng zhì yáng shēng chūn yòu lái 。
cì xiù wǔ wén tiān ruò xiàn, chuī jiā liù guǎn dòng fú huī.
cì xiù wǔ wén tiān ruò xiàn ,chuī jiā liù gùn dòng fú huī 。
àn róng dài là jiāng shū liǔ, shān yì chōng hán yù fàng méi.
àn róng dài là jiāng shū liǔ ,shān yì chōng hán yù fàng méi 。
yún wù bù shū xiāng guó yì, jiào ér qiě fù zhǎng zhōng bēi.
yún wù bú shū xiāng guó yì ,jiāo ér qiě fù zhǎng zhōng bēi 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 前出塞九首·其六
  • 江畔独步寻花·其六
  • 九日蓝田崔氏庄
  • 绝句(两个黄鹂鸣翠柳)
  • 绝句(春风花草香)
  • 《江村》江村杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 江畔独步寻花·其五
  • 端午日赐衣
  • 奉济驿重送严公四韵
  • 咏怀古迹五首·其五
  • 唐代诗词推荐

  • 率题
  • 李户曹小妓天得善击越器以成曲章
  • 丞相孟夏祗荐南郊纪献十韵
  • 夏日闲居作四声诗寄袭美。平去声
  • 秋日泊浦江
  • 海上和郎戬员外赴倅职
  • 天枢谣
  • 早秋桐庐思归示道谚上人
  • 谏院台省语
  • 馆娃宫怀古
  • 《小至》小至杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文,《小至》小至杜甫原文、翻译、赏析和诗意翻译,《小至》小至杜甫原文、翻译、赏析和诗意赏析,《小至》小至杜甫原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语