《题大庾岭北驿》题大庾岭北驿宋之问原文、翻译、赏析和诗意

作者:宋之问 朝代:唐代
《题大庾岭北驿》题大庾岭北驿宋之问原文、翻译、赏析和诗意原文

《题大庾岭北驿》 宋之问

阳月南飞雁,传闻至此回。
我行殊未已,何日复归来。
江静潮初落,林昏瘴不开。
明朝望乡处,应见陇头梅。

作者简介(宋之问)

宋之问头像

宋之问,字延清,一名少连,汉族,汾州(今山西汾阳市)人。一说虢州弘农(今河南灵宝县)人。初唐时期的著名诗人。

题大庾岭北驿翻译及注释

翻译
阴历十月的时候,大雁就开始南飞,
据说飞到大庾岭,它们就全部折回。
鸟儿不进,我却行程未止远涉岭南,
真不知何日何时,我才能遇赦归来?
潮水退落了,江面静静地泛着涟漪,
深山老林昏暗暗,瘴气浓重散不开。
来日我登上高山顶,向北遥望故乡,
抑或能看到:那山头上初放的红梅。

注释
⑴大庾岭:在江西、广东交界处,为五岭之一。北驿:大庾岭北面的驿站。
⑵阳月:阴历十月。
⑶殊:还。“我行”句意谓自己要去的贬谪之地还远,所以自己还不能停下。
⑷瘴:旧指南方湿热气候下山林间对人有害的毒气。
⑸望乡处:远望故乡的地方,指站在大庾岭处。
⑹陇头梅:大庾岭地处南方,其地气候和暖,故十月即可见梅,旧时红白梅夹道,故有梅岭之称。陇头:即为“岭头”。

题大庾岭北驿鉴赏

  大庾岭在今江西大庾,岭上多生梅花,又名梅岭。古人认为此岭是南北的分界线,因有十月北雁南归至此,不再过岭的传说。宋之问被贬途径大庾岭北驿时,怀乡的忧伤涌上心头,悲切之音脱口而出:“阳月南飞雁,传闻至此回。我行殊未已,何日复归来?”意谓:阳月(即农历十月)雁南飞至此而北回,而我呢,却像“孤雁独南翔”(曹丕《杂诗》),非但不能滞留,还要翻山越岭,到那荒远的瘴疠之乡;群雁北归有定期,而我呢,何时才能重来大庾岭,再返故乡和亲人团聚!由雁而后及人,诗人用的是比兴手法。两两相形,沉郁、幽怨,人不如雁的感慨深蕴其中。这一鲜明对照,把诗人那忧伤、哀怨、思念、向往等等痛苦复杂的内心情感表现得含蓄委婉而又深切感人。

  人雁比较以后,五六两句,诗人又点缀了眼前景色:“江静潮初落,林昏瘴不开。”黄昏到来了,江潮初落,水面平静得令人寂寞,林间瘴气缭绕,一片迷蒙。这景象又给诗人平添了一段忧伤。因为江潮落去,江水尚有平静的时候,而诗人心潮起伏,却无一刻安宁。丛林迷瞑,瘴气如烟,故乡望眼难寻;前路如何,又难以卜知。失意的痛苦,乡思的烦恼,面对此景就更使他不堪忍受。

  恼人的景象,愁杀了这位落魄南去的逐臣,昏暗的境界,又恰似他内心的迷离惝恍。因此,这二句写景接上二句的抒情,转承得实在好,以景衬情,渲染了凄凉孤寂的气氛,烘托出悲苦的心情,使抒情又推进一层,更加深刻细腻,更加强烈具体了。

  最后二句,诗人又从写景转为抒情。他在心中暗暗祈愿:“明朝望乡处,应见陇头梅。”意思是说:明晨踏上岭头的时候,再望一望故乡吧!虽然见不到她的踪影,但岭上盛开的梅花该是可以见到的!《荆州记》载,南朝梁时诗人陆凯有这样一首诗:“折梅逢驿使,寄与陇头人。江南何所有,聊赠一枝春。”诗人暗用了这一典故。虽然家不可归,但他十分希望也能寄一枝梅,安慰家乡的亲人。

  情致凄婉,绵长不断,诗人怀乡之情已经升发到最高点,然而却收得含吐不露。宋人沈义父说:“以景结情最好”,“含有余不尽之意”。(《乐府指迷》)这一联恰好如此,诗人没有接续上文去写实景,而是拓开一笔,写了想象,虚拟一段情景来关合全诗。这样不但深化了主题,而且情韵醇厚,含悠然不尽之意,令人神驰遐想。

  全诗写的是“愁”,却未着一“愁”字。尽管如此,人们还是感到愁绪满怀,凄恻缠绵。之所以能产生这样的艺术魅力,是因为“善道景者,绝去形容,略加点缀”,“善言情者,吞吐深浅,欲露还藏”(陆时雍《诗镜总论》)。这首诗正是在道景言情上别具匠心。全诗情景交融,用词考究,思乡之忧伤与行程之艰难紧密结合,表达了强烈的哀伤与沉痛之意,感人肺腑。

题大庾岭北驿创作背景

这是宋之问流放钦州(治所在今广西钦州东北)途经大庾岭时,题写在岭北驿的一首五律,创作时间约在公元710年(唐睿宗景云元年)。本来,在武后、中宗两朝,宋之问颇得宠幸,睿宗执政后,却成了谪罪之人,发配岭南,在人生道路上从高峰跌入深谷,胸中不免充满了忧伤和痛苦。当他到达大庾岭时,眼望那苍茫山色,想到一岭之隔,咫尺天涯,顿时,他那迁谪失意的痛苦、怀土思乡的忧伤一起涌上心头,于是写了好几首诗。此诗是其中一首。

《题大庾岭北驿》宋之问 拼音读音参考

tí dà yǔ lǐng běi yì
题大庾岭北驿

yáng yuè nán fēi yàn, chuán wén zhì cǐ huí.
阳月南飞雁,传闻至此回。
wǒ xíng shū wèi yǐ, hé rì fù guī lái.
我行殊未已,何日复归来。
jiāng jìng cháo chū luò, lín hūn zhàng bù kāi.
江静潮初落,林昏瘴不开。
míng cháo wàng xiāng chù, yīng jiàn lǒng tóu méi.
明朝望乡处,应见陇头梅。

《题大庾岭北驿》题大庾岭北驿宋之问原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《tí dà yǔ lǐng běi yì 》 sòng zhī wèn

yáng yuè nán fēi yàn ,chuán wén zhì cǐ huí 。
wǒ háng shū wèi yǐ ,hé rì fù guī lái 。
jiāng jìng cháo chū luò ,lín hūn zhàng bú kāi 。
míng cháo wàng xiāng chù ,yīng jiàn lǒng tóu méi 。

zuò zhě jiǎn jiè (sòng zhī wèn )

sòng zhī wèn tóu xiàng

sòng zhī wèn ,zì yán qīng ,yī míng shǎo lián ,hàn zú ,fén zhōu (jīn shān xī fén yáng shì )rén 。yī shuō guó zhōu hóng nóng (jīn hé nán líng bǎo xiàn )rén 。chū táng shí qī de zhe míng shī rén 。

tí dà yǔ lǐng běi yì fān yì jí zhù shì

fān yì
yīn lì shí yuè de shí hòu ,dà yàn jiù kāi shǐ nán fēi ,
jù shuō fēi dào dà yǔ lǐng ,tā men jiù quán bù shé huí 。
niǎo ér bú jìn ,wǒ què háng chéng wèi zhǐ yuǎn shè lǐng nán ,
zhēn bú zhī hé rì hé shí ,wǒ cái néng yù shè guī lái ?
cháo shuǐ tuì luò le ,jiāng miàn jìng jìng dì fàn zhe lián yī ,
shēn shān lǎo lín hūn àn àn ,zhàng qì nóng zhòng sàn bú kāi 。
lái rì wǒ dēng shàng gāo shān dǐng ,xiàng běi yáo wàng gù xiāng ,
yì huò néng kàn dào :nà shān tóu shàng chū fàng de hóng méi 。

zhù shì
⑴dà yǔ lǐng :zài jiāng xī 、guǎng dōng jiāo jiè chù ,wéi wǔ lǐng zhī yī 。běi yì :dà yǔ lǐng běi miàn de yì zhàn 。
⑵yáng yuè :yīn lì shí yuè 。
⑶shū :hái 。“wǒ háng ”jù yì wèi zì jǐ yào qù de biǎn zhé zhī dì hái yuǎn ,suǒ yǐ zì jǐ hái bú néng tíng xià 。
⑷zhàng :jiù zhǐ nán fāng shī rè qì hòu xià shān lín jiān duì rén yǒu hài de dú qì 。
⑸wàng xiāng chù :yuǎn wàng gù xiāng de dì fāng ,zhǐ zhàn zài dà yǔ lǐng chù 。
⑹lǒng tóu méi :dà yǔ lǐng dì chù nán fāng ,qí dì qì hòu hé nuǎn ,gù shí yuè jí kě jiàn méi ,jiù shí hóng bái méi jiá dào ,gù yǒu méi lǐng zhī chēng 。lǒng tóu :jí wéi “lǐng tóu ”。

tí dà yǔ lǐng běi yì jiàn shǎng

  dà yǔ lǐng zài jīn jiāng xī dà yǔ ,lǐng shàng duō shēng méi huā ,yòu míng méi lǐng 。gǔ rén rèn wéi cǐ lǐng shì nán běi de fèn jiè xiàn ,yīn yǒu shí yuè běi yàn nán guī zhì cǐ ,bú zài guò lǐng de chuán shuō 。sòng zhī wèn bèi biǎn tú jìng dà yǔ lǐng běi yì shí ,huái xiāng de yōu shāng yǒng shàng xīn tóu ,bēi qiē zhī yīn tuō kǒu ér chū :“yáng yuè nán fēi yàn ,chuán wén zhì cǐ huí 。wǒ háng shū wèi yǐ ,hé rì fù guī lái ?”yì wèi :yáng yuè (jí nóng lì shí yuè )yàn nán fēi zhì cǐ ér běi huí ,ér wǒ ne ,què xiàng “gū yàn dú nán xiáng ”(cáo pī 《zá shī 》),fēi dàn bú néng zhì liú ,hái yào fān shān yuè lǐng ,dào nà huāng yuǎn de zhàng lì zhī xiāng ;qún yàn běi guī yǒu dìng qī ,ér wǒ ne ,hé shí cái néng zhòng lái dà yǔ lǐng ,zài fǎn gù xiāng hé qīn rén tuán jù !yóu yàn ér hòu jí rén ,shī rén yòng de shì bǐ xìng shǒu fǎ 。liǎng liǎng xiàng xíng ,chén yù 、yōu yuàn ,rén bú rú yàn de gǎn kǎi shēn yùn qí zhōng 。zhè yī xiān míng duì zhào ,bǎ shī rén nà yōu shāng 、āi yuàn 、sī niàn 、xiàng wǎng děng děng tòng kǔ fù zá de nèi xīn qíng gǎn biǎo xiàn dé hán xù wěi wǎn ér yòu shēn qiē gǎn rén 。

  rén yàn bǐ jiào yǐ hòu ,wǔ liù liǎng jù ,shī rén yòu diǎn zhuì le yǎn qián jǐng sè :“jiāng jìng cháo chū luò ,lín hūn zhàng bú kāi 。”huáng hūn dào lái le ,jiāng cháo chū luò ,shuǐ miàn píng jìng dé lìng rén jì mò ,lín jiān zhàng qì liáo rào ,yī piàn mí méng 。zhè jǐng xiàng yòu gěi shī rén píng tiān le yī duàn yōu shāng 。yīn wéi jiāng cháo luò qù ,jiāng shuǐ shàng yǒu píng jìng de shí hòu ,ér shī rén xīn cháo qǐ fú ,què wú yī kè ān níng 。cóng lín mí míng ,zhàng qì rú yān ,gù xiāng wàng yǎn nán xún ;qián lù rú hé ,yòu nán yǐ bo zhī 。shī yì de tòng kǔ ,xiāng sī de fán nǎo ,miàn duì cǐ jǐng jiù gèng shǐ tā bú kān rěn shòu 。

  nǎo rén de jǐng xiàng ,chóu shā le zhè wèi luò pò nán qù de zhú chén ,hūn àn de jìng jiè ,yòu qià sì tā nèi xīn de mí lí chǎng huǎng 。yīn cǐ ,zhè èr jù xiě jǐng jiē shàng èr jù de shū qíng ,zhuǎn chéng dé shí zài hǎo ,yǐ jǐng chèn qíng ,xuàn rǎn le qī liáng gū jì de qì fēn ,hōng tuō chū bēi kǔ de xīn qíng ,shǐ shū qíng yòu tuī jìn yī céng ,gèng jiā shēn kè xì nì ,gèng jiā qiáng liè jù tǐ le 。

  zuì hòu èr jù ,shī rén yòu cóng xiě jǐng zhuǎn wéi shū qíng 。tā zài xīn zhōng àn àn qí yuàn :“míng cháo wàng xiāng chù ,yīng jiàn lǒng tóu méi 。”yì sī shì shuō :míng chén tà shàng lǐng tóu de shí hòu ,zài wàng yī wàng gù xiāng ba !suī rán jiàn bú dào tā de zōng yǐng ,dàn lǐng shàng shèng kāi de méi huā gāi shì kě yǐ jiàn dào de !《jīng zhōu jì 》zǎi ,nán cháo liáng shí shī rén lù kǎi yǒu zhè yàng yī shǒu shī :“shé méi féng yì shǐ ,jì yǔ lǒng tóu rén 。jiāng nán hé suǒ yǒu ,liáo zèng yī zhī chūn 。”shī rén àn yòng le zhè yī diǎn gù 。suī rán jiā bú kě guī ,dàn tā shí fèn xī wàng yě néng jì yī zhī méi ,ān wèi jiā xiāng de qīn rén 。

  qíng zhì qī wǎn ,mián zhǎng bú duàn ,shī rén huái xiāng zhī qíng yǐ jīng shēng fā dào zuì gāo diǎn ,rán ér què shōu dé hán tǔ bú lù 。sòng rén shěn yì fù shuō :“yǐ jǐng jié qíng zuì hǎo ”,“hán yǒu yú bú jìn zhī yì ”。(《lè fǔ zhǐ mí 》)zhè yī lián qià hǎo rú cǐ ,shī rén méi yǒu jiē xù shàng wén qù xiě shí jǐng ,ér shì tuò kāi yī bǐ ,xiě le xiǎng xiàng ,xū nǐ yī duàn qíng jǐng lái guān hé quán shī 。zhè yàng bú dàn shēn huà le zhǔ tí ,ér qiě qíng yùn chún hòu ,hán yōu rán bú jìn zhī yì ,lìng rén shén chí xiá xiǎng 。

  quán shī xiě de shì “chóu ”,què wèi zhe yī “chóu ”zì 。jìn guǎn rú cǐ ,rén men hái shì gǎn dào chóu xù mǎn huái ,qī cè chán mián 。zhī suǒ yǐ néng chǎn shēng zhè yàng de yì shù mèi lì ,shì yīn wéi “shàn dào jǐng zhě ,jué qù xíng róng ,luè jiā diǎn zhuì ”,“shàn yán qíng zhě ,tūn tǔ shēn qiǎn ,yù lù hái cáng ”(lù shí yōng 《shī jìng zǒng lùn 》)。zhè shǒu shī zhèng shì zài dào jǐng yán qíng shàng bié jù jiàng xīn 。quán shī qíng jǐng jiāo róng ,yòng cí kǎo jiū ,sī xiāng zhī yōu shāng yǔ háng chéng zhī jiān nán jǐn mì jié hé ,biǎo dá le qiáng liè de āi shāng yǔ chén tòng zhī yì ,gǎn rén fèi fǔ 。

tí dà yǔ lǐng běi yì chuàng zuò bèi jǐng

zhè shì sòng zhī wèn liú fàng qīn zhōu (zhì suǒ zài jīn guǎng xī qīn zhōu dōng běi )tú jīng dà yǔ lǐng shí ,tí xiě zài lǐng běi yì de yī shǒu wǔ lǜ ,chuàng zuò shí jiān yuē zài gōng yuán 710nián (táng ruì zōng jǐng yún yuán nián )。běn lái ,zài wǔ hòu 、zhōng zōng liǎng cháo ,sòng zhī wèn pō dé chǒng xìng ,ruì zōng zhí zhèng hòu ,què chéng le zhé zuì zhī rén ,fā pèi lǐng nán ,zài rén shēng dào lù shàng cóng gāo fēng diē rù shēn gǔ ,xiōng zhōng bú miǎn chōng mǎn le yōu shāng hé tòng kǔ 。dāng tā dào dá dà yǔ lǐng shí ,yǎn wàng nà cāng máng shān sè ,xiǎng dào yī lǐng zhī gé ,zhǐ chǐ tiān yá ,dùn shí ,tā nà qiān zhé shī yì de tòng kǔ 、huái tǔ sī xiāng de yōu shāng yī qǐ yǒng shàng xīn tóu ,yú shì xiě le hǎo jǐ shǒu shī 。cǐ shī shì qí zhōng yī shǒu 。

《tí dà yǔ lǐng běi yì 》sòng zhī wèn pīn yīn dú yīn cān kǎo

tí dà yǔ lǐng běi yì
tí dà yǔ lǐng běi yì

yáng yuè nán fēi yàn, chuán wén zhì cǐ huí.
yáng yuè nán fēi yàn ,chuán wén zhì cǐ huí 。
wǒ xíng shū wèi yǐ, hé rì fù guī lái.
wǒ háng shū wèi yǐ ,hé rì fù guī lái 。
jiāng jìng cháo chū luò, lín hūn zhàng bù kāi.
jiāng jìng cháo chū luò ,lín hūn zhàng bú kāi 。
míng cháo wàng xiāng chù, yīng jiàn lǒng tóu méi.
míng cháo wàng xiāng chù ,yīng jiàn lǒng tóu méi 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

宋之问 宋之问 宋之问(656─712)一名少连,字延清。汾州(今山西汾阳县)人,父名令文,高宗时为左骁郎将,东台详正学士,善文辞,工书法,膂力过人,时称「三绝」。之问受其父影响,亦善诗文,与「善剖决」的韦善心并称户部「二妙」,与著名诗人沈佺期齐名,并称沈宋。上元二年举进士,初与杨炯分直内教,历任尚方监丞、左奉宸内供奉等职,常扈从游宴,写过不少应制诗。媚附于武则天的宠臣张易之。后张易之被杀,中宗复位,于神龙元年(705)被贬为泷州(今广东罗定县)参军。不久逃回洛阳。《新唐书》记载他匿居友人张仲之家,「会武三思复用事,仲之与王同皎谋杀三思安王室。之问得其实令兄子昙与冉祖雍上急变,因丐赎罪,由是擢鸿胪主簿,天下丑其行。」景龙中,迁考功员外郎,谄事太平公主,故见用。及安乐公主权盛,复往谐结,故太平公主甚恨之。当中宗将提拔他为中书舍人时,太平公主揭发他知贡举时受贿,便下迁为汴州长史,未知又改越州长史。在越州(今浙江绍兴)期间,「颇自力为政」,景龙三年六月,中宗崩,景云元年(710)睿宗即位,认为他依附张易之,投靠武三思,屡不悔改,便将他流放钦州(今广西钦州)。《旧唐书》说:「先天中,赐死于徙所。」而《新唐书》则说:「赐死桂州。」他的主要功绩和沈佺期一样,在创作实践中使六朝以来的格律诗的法则更趋细密,使五言律诗的体制更臻完善,并创造了七言律诗的新体。他也是律诗的奠基人之一。

宋之问的诗词

  • 《渡汉江》渡汉江宋之问原文、翻译、赏析和诗意
  • 陪群公登箕山赋得群字
  • 奉和晦日幸昆明池应制(春豫灵池会)
  • 寒食还陆浑别业
  • 渡江汉(岭外音书绝)
  • 早发始兴江口至虚氏村作(候晓逾闽嶂)
  • 寒食江州满塘驿
  • 途中寒食题黄梅临江驿寄崔融
  • 咏省壁画鹤
  • 渡汉江
  • 唐代诗词推荐

  • 感巫州荠菜
  • 咏史诗。八公山
  • 寄滑州李副使员外
  • 以庭前海棠梨花一枝寄李十九员外
  • 九江送方干归镜湖
  • 送僧游西域
  • 燕蓊花
  • 简令生日
  • 牡丹四首
  • 咏dD溪在历阳西一里
  • 《题大庾岭北驿》题大庾岭北驿宋之问原文、翻译、赏析和诗意原文,《题大庾岭北驿》题大庾岭北驿宋之问原文、翻译、赏析和诗意翻译,《题大庾岭北驿》题大庾岭北驿宋之问原文、翻译、赏析和诗意赏析,《题大庾岭北驿》题大庾岭北驿宋之问原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自宋之问的作品

    诗词类别

    宋之问的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语