《江上》江上王士祯原文、翻译、赏析和诗意

作者:王士祯 朝代:清代
《江上》江上王士祯原文、翻译、赏析和诗意原文

《江上》 王士祯

吴头楚尾路如何?烟雨秋深暗自波。
晚趁寒潮渡江去,满林黄叶雁声多。
分类: 秋天

作者简介(王士祯)

王士祯头像

王士祯(1634—1711),原名王士禛,字子真、贻上,号阮亭,又号渔洋山人,人称王渔洋,谥文简。新城(今山东桓台县)人,常自称济南人,清初杰出诗人、学者、文学家。博学好古,能鉴别书、画、鼎彝之属,精金石篆刻,诗为一代宗匠,与朱彝尊并称。书法高秀似晋人。康熙时继钱谦益而主盟诗坛。论诗创神韵说。早年诗作清丽澄淡,中年以后转为苍劲。擅长各体,尤工七绝。但未能摆脱明七子摹古馀习,时人诮之为“清秀李于麟”,然传其衣钵者不少。好为笔记,有《池北偶谈》、《古夫于亭杂录》、《香祖笔记》等,然辨驳议论多错愕、失当。

江上赏析

  此诗描写了深秋时节,江上白波涌起,而烟雨飘飘,天色阴暗,江上顿时给人沉沉的感觉。那滚滚的江水挟着深秋的寒气,风寒水冷,吴楚一带,秋意盎然。而两岸山峦经秋意的感染,树叶也被秋霜染成金黄,那金黄的叶子随风飘起,零落在秋山之坡,飘忽在秋水之上。树林里、天空中,一行行大雁南归,时起的雁声萦绕在天宇之间,萦绕在人们心头。诗人从不同的角度描绘景物:空中,雁鸣阵阵,江上,白波涌起,四面,烟雨迷蒙,地上,落叶萧萧,多层面的渲染,秋的韵味就显得浓浓的足足的,产生了强烈的艺术氛围和效果。此诗一、二两句,就给人开阔辽远之感:吴头楚尾,是春秋时吴楚两国交界的地方,在今江西省北部,那里,地域辽阔,山水相接,烟雨迷茫,江涛奔涌,此境此景,诗人非常激赏,足现其心胸之开阔,意境之开朗。三、四两句,既交待了渡江的时间、环境,更随意点染,勾勒出一幅由寒潮、山林、大雁、黄叶构成的秋江图,简洁洗炼,蕴藉含蓄。而秋江晚渡的意境,清爽脱俗,超然典雅,长髯白衫的先觉圣明凌虚于浩淼烟波之上,给人以鲜明深刻的印象。

《江上》王士祯 拼音读音参考

jiāng shàng
江上

wú tóu chǔ wěi lù rú hé? yān yǔ qiū shēn àn zì bō.
吴头楚尾路如何?烟雨秋深暗自波。
wǎn chèn hán cháo dù jiāng qù, mǎn lín huáng yè yàn shēng duō.
晚趁寒潮渡江去,满林黄叶雁声多。

《江上》江上王士祯原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《jiāng shàng 》 wáng shì zhēn

wú tóu chǔ wěi lù rú hé ?yān yǔ qiū shēn àn zì bō 。
wǎn chèn hán cháo dù jiāng qù ,mǎn lín huáng yè yàn shēng duō 。
fèn lèi : qiū tiān

zuò zhě jiǎn jiè (wáng shì zhēn )

wáng shì zhēn tóu xiàng

wáng shì zhēn (1634—1711),yuán míng wáng shì zhēn ,zì zǐ zhēn 、yí shàng ,hào ruǎn tíng ,yòu hào yú yáng shān rén ,rén chēng wáng yú yáng ,shì wén jiǎn 。xīn chéng (jīn shān dōng huán tái xiàn )rén ,cháng zì chēng jì nán rén ,qīng chū jié chū shī rén 、xué zhě 、wén xué jiā 。bó xué hǎo gǔ ,néng jiàn bié shū 、huà 、dǐng yí zhī shǔ ,jīng jīn shí zhuàn kè ,shī wéi yī dài zōng jiàng ,yǔ zhū yí zūn bìng chēng 。shū fǎ gāo xiù sì jìn rén 。kāng xī shí jì qián qiān yì ér zhǔ méng shī tán 。lùn shī chuàng shén yùn shuō 。zǎo nián shī zuò qīng lì chéng dàn ,zhōng nián yǐ hòu zhuǎn wéi cāng jìn 。shàn zhǎng gè tǐ ,yóu gōng qī jué 。dàn wèi néng bǎi tuō míng qī zǐ mó gǔ yú xí ,shí rén qiào zhī wéi “qīng xiù lǐ yú lín ”,rán chuán qí yī bō zhě bú shǎo 。hǎo wéi bǐ jì ,yǒu 《chí běi ǒu tán 》、《gǔ fū yú tíng zá lù 》、《xiāng zǔ bǐ jì 》děng ,rán biàn bó yì lùn duō cuò è 、shī dāng 。

jiāng shàng shǎng xī

  cǐ shī miáo xiě le shēn qiū shí jiē ,jiāng shàng bái bō yǒng qǐ ,ér yān yǔ piāo piāo ,tiān sè yīn àn ,jiāng shàng dùn shí gěi rén chén chén de gǎn jiào 。nà gǔn gǔn de jiāng shuǐ jiā zhe shēn qiū de hán qì ,fēng hán shuǐ lěng ,wú chǔ yī dài ,qiū yì àng rán 。ér liǎng àn shān luán jīng qiū yì de gǎn rǎn ,shù yè yě bèi qiū shuāng rǎn chéng jīn huáng ,nà jīn huáng de yè zǐ suí fēng piāo qǐ ,líng luò zài qiū shān zhī pō ,piāo hū zài qiū shuǐ zhī shàng 。shù lín lǐ 、tiān kōng zhōng ,yī háng háng dà yàn nán guī ,shí qǐ de yàn shēng yíng rào zài tiān yǔ zhī jiān ,yíng rào zài rén men xīn tóu 。shī rén cóng bú tóng de jiǎo dù miáo huì jǐng wù :kōng zhōng ,yàn míng zhèn zhèn ,jiāng shàng ,bái bō yǒng qǐ ,sì miàn ,yān yǔ mí méng ,dì shàng ,luò yè xiāo xiāo ,duō céng miàn de xuàn rǎn ,qiū de yùn wèi jiù xiǎn dé nóng nóng de zú zú de ,chǎn shēng le qiáng liè de yì shù fēn wéi hé xiào guǒ 。cǐ shī yī 、èr liǎng jù ,jiù gěi rén kāi kuò liáo yuǎn zhī gǎn :wú tóu chǔ wěi ,shì chūn qiū shí wú chǔ liǎng guó jiāo jiè de dì fāng ,zài jīn jiāng xī shěng běi bù ,nà lǐ ,dì yù liáo kuò ,shān shuǐ xiàng jiē ,yān yǔ mí máng ,jiāng tāo bēn yǒng ,cǐ jìng cǐ jǐng ,shī rén fēi cháng jī shǎng ,zú xiàn qí xīn xiōng zhī kāi kuò ,yì jìng zhī kāi lǎng 。sān 、sì liǎng jù ,jì jiāo dài le dù jiāng de shí jiān 、huán jìng ,gèng suí yì diǎn rǎn ,gōu lè chū yī fú yóu hán cháo 、shān lín 、dà yàn 、huáng yè gòu chéng de qiū jiāng tú ,jiǎn jié xǐ liàn ,yùn jiè hán xù 。ér qiū jiāng wǎn dù de yì jìng ,qīng shuǎng tuō sú ,chāo rán diǎn yǎ ,zhǎng rán bái shān de xiān jiào shèng míng líng xū yú hào miǎo yān bō zhī shàng ,gěi rén yǐ xiān míng shēn kè de yìn xiàng 。

《jiāng shàng 》wáng shì zhēn pīn yīn dú yīn cān kǎo

jiāng shàng
jiāng shàng

wú tóu chǔ wěi lù rú hé? yān yǔ qiū shēn àn zì bō.
wú tóu chǔ wěi lù rú hé ?yān yǔ qiū shēn àn zì bō 。
wǎn chèn hán cháo dù jiāng qù, mǎn lín huáng yè yàn shēng duō.
wǎn chèn hán cháo dù jiāng qù ,mǎn lín huáng yè yàn shēng duō 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王士祯 王士祯 王士祯(1634—1711),原名王士禛,字子真、贻上,号阮亭,又号渔洋山人,人称王渔洋,谥文简。新城(今山东桓台县)人,常自称济南人,清初杰出诗人、学者、文学家。博学好古,能鉴别书、画、鼎彝之属,精金石篆刻,诗为一代宗匠,与朱彝尊并称。书法高秀似晋人。康熙时继钱谦益而主盟诗坛。论诗创神韵说。早年诗作清丽澄淡,中年以后转为苍劲。擅长各体,尤工七绝。但未能摆脱明七子摹古馀习,时人诮之为“清秀李于麟”,然传其衣钵者不少。好为笔记,有《池北偶谈》、《古夫于亭杂录》、《香祖笔记》等,然辨驳议论多错愕、失当。

王士祯的诗词

  • 春不雨
  • 红桥游记
  • 《江上》江上王士祯原文、翻译、赏析和诗意
  • 真州绝句
  • 浣溪沙·红桥
  • 高邮雨泊
  • 息斋夜宿即事怀故园
  • 秦淮杂诗二十首·其一
  • 余澹心寄金陵咏怀古迹却寄二首(选—)
  • 秦淮杂诗二十首·其一
  • 清代诗词推荐

  • 解佩令·自题词集
  • 菩萨蛮·问君何事轻离别
  • 南乡子·秋暮村居
  • 出塞·玉关秋尽雁
  • 金缕曲·次女绣孙
  • 相见欢·年年负却花期
  • 《琵琶仙·中秋》纳兰性德原文、翻译、赏析和诗意(琵琶仙·中秋 纳兰性德)
  • 春不雨
  • 咏新竹
  • 浣溪沙·伏雨朝寒愁不胜
  • 《江上》江上王士祯原文、翻译、赏析和诗意原文,《江上》江上王士祯原文、翻译、赏析和诗意翻译,《江上》江上王士祯原文、翻译、赏析和诗意赏析,《江上》江上王士祯原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自王士祯的作品

    诗词类别

    王士祯的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语