《忆秦娥》刘辰翁原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 刘辰翁)

作者:刘辰翁 朝代:宋代
《忆秦娥》刘辰翁原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 刘辰翁)原文

《忆秦娥》 刘辰翁

收灯节。
霖铃又似鳌山雪。
鳌山雪。
今宵清绝,今宵愁绝。
老人似少终然别。
痴痴更望春三月。
春三月。
花如人面,自羞余发。

作者简介(刘辰翁)

刘辰翁头像

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。

《忆秦娥》刘辰翁 翻译、赏析和诗意

《忆秦娥》是一首宋代的诗词,作者是刘辰翁。这首诗词描述了一个名为收灯节的场景,通过描绘雪夜、老人和春花,表达了作者对时光流转和生命的感慨和思考。

诗词的中文译文如下:
霖铃又似鳌山雪。
鳌山雪。
今宵清绝,今宵愁绝。
老人似少终然别。
痴痴更望春三月。
春三月。
花如人面,自羞余发。

诗意和赏析:
这首诗以收灯节为背景,通过描绘雪夜中的景象和情感表达了作者对光阴流转和生命的思考。首句“霖铃又似鳌山雪”以雨声铃声喻雪花飘落,给人一种寒冷而静谧的感觉。接着出现了“鳌山雪”这个意象,鳌山是一个高耸入云的山峰,表达了雪花的繁密和壮美。

下一句“今宵清绝,今宵愁绝”中的“清绝”表达了夜晚的寂静和纯净,而“愁绝”则揭示了作者内心的忧愁和无奈。接着,诗中出现了“老人似少终然别”,表达了老人在时光流转中逐渐离别的感慨。这句诗也可理解为对自身年龄增长和离别的思考。

最后两句“痴痴更望春三月,春三月,花如人面,自羞余发”表达了作者对春天的期盼和对生命的感慨。作者痴痴地期待着春天的到来,春天被形容为花朵盛开的季节,花朵如同人的面容,也自然地引发了对自身年华老去的自省和惋惜之情。

整首诗通过自然景物的描绘和对时光流转的思考,表达了作者对生命短暂和岁月无情的感慨。同时,诗中也透露出对生命的珍惜和对美好事物的向往。这首诗以简练而准确的语言,展现了刘辰翁独特的意境和感受,给读者带来深深的思考和共鸣。

* 此内容来自古诗词爱好者,仅供参考

《忆秦娥》刘辰翁 拼音读音参考

yì qín é
忆秦娥

shōu dēng jié.
收灯节。
lín líng yòu shì áo shān xuě.
霖铃又似鳌山雪。
áo shān xuě.
鳌山雪。
jīn xiāo qīng jué, jīn xiāo chóu jué.
今宵清绝,今宵愁绝。
lǎo rén shì shǎo zhōng rán bié.
老人似少终然别。
chī chī gèng wàng chūn sān yuè.
痴痴更望春三月。
chūn sān yuè.
春三月。
huā rú rén miàn, zì xiū yú fā.
花如人面,自羞余发。

《忆秦娥》刘辰翁原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 刘辰翁)拼音解读

《yì qín é 》 liú chén wēng

shōu dēng jiē 。
lín líng yòu sì áo shān xuě 。
áo shān xuě 。
jīn xiāo qīng jué ,jīn xiāo chóu jué 。
lǎo rén sì shǎo zhōng rán bié 。
chī chī gèng wàng chūn sān yuè 。
chūn sān yuè 。
huā rú rén miàn ,zì xiū yú fā 。

zuò zhě jiǎn jiè (liú chén wēng )

liú chén wēng tóu xiàng

liú chén wēng (1233.2.4—1297.2.12),zì huì mèng ,bié hào xū xī 。lú líng guàn xī (jīn jiāng xī shěng jí ān shì jí ān xiàn méi táng xiāng xiǎo guàn cūn )rén 。nán sòng mò nián zhe míng de ài guó shī rén 。 jǐng dìng sān nián (1262)dēng jìn shì dì 。tā yī shēng yī shēng zhì lì yú wén xué chuàng zuò hé wén xué pī píng huó dòng ,wéi hòu rén liú xià le kě guì de fēng hòu wén huà yí chǎn ,yí zhe yóu zǐ liú jiāng sūn biān wéi 《xū xī xiān shēng quán jí 》,《sòng shǐ ·yì wén zhì 》zhe lù wéi yī bǎi juàn ,yǐ yì 。

《yì qín é 》liú chén wēng fān yì 、shǎng xī hé shī yì

《yì qín é 》shì yī shǒu sòng dài de shī cí ,zuò zhě shì liú chén wēng 。zhè shǒu shī cí miáo shù le yī gè míng wéi shōu dēng jiē de chǎng jǐng ,tōng guò miáo huì xuě yè 、lǎo rén hé chūn huā ,biǎo dá le zuò zhě duì shí guāng liú zhuǎn hé shēng mìng de gǎn kǎi hé sī kǎo 。

shī cí de zhōng wén yì wén rú xià :
lín líng yòu sì áo shān xuě 。
áo shān xuě 。
jīn xiāo qīng jué ,jīn xiāo chóu jué 。
lǎo rén sì shǎo zhōng rán bié 。
chī chī gèng wàng chūn sān yuè 。
chūn sān yuè 。
huā rú rén miàn ,zì xiū yú fā 。

shī yì hé shǎng xī :
zhè shǒu shī yǐ shōu dēng jiē wéi bèi jǐng ,tōng guò miáo huì xuě yè zhōng de jǐng xiàng hé qíng gǎn biǎo dá le zuò zhě duì guāng yīn liú zhuǎn hé shēng mìng de sī kǎo 。shǒu jù “lín líng yòu sì áo shān xuě ”yǐ yǔ shēng líng shēng yù xuě huā piāo luò ,gěi rén yī zhǒng hán lěng ér jìng mì de gǎn jiào 。jiē zhe chū xiàn le “áo shān xuě ”zhè gè yì xiàng ,áo shān shì yī gè gāo sǒng rù yún de shān fēng ,biǎo dá le xuě huā de fán mì hé zhuàng měi 。

xià yī jù “jīn xiāo qīng jué ,jīn xiāo chóu jué ”zhōng de “qīng jué ”biǎo dá le yè wǎn de jì jìng hé chún jìng ,ér “chóu jué ”zé jiē shì le zuò zhě nèi xīn de yōu chóu hé wú nài 。jiē zhe ,shī zhōng chū xiàn le “lǎo rén sì shǎo zhōng rán bié ”,biǎo dá le lǎo rén zài shí guāng liú zhuǎn zhōng zhú jiàn lí bié de gǎn kǎi 。zhè jù shī yě kě lǐ jiě wéi duì zì shēn nián líng zēng zhǎng hé lí bié de sī kǎo 。

zuì hòu liǎng jù “chī chī gèng wàng chūn sān yuè ,chūn sān yuè ,huā rú rén miàn ,zì xiū yú fā ”biǎo dá le zuò zhě duì chūn tiān de qī pàn hé duì shēng mìng de gǎn kǎi 。zuò zhě chī chī dì qī dài zhe chūn tiān de dào lái ,chūn tiān bèi xíng róng wéi huā duǒ shèng kāi de jì jiē ,huā duǒ rú tóng rén de miàn róng ,yě zì rán dì yǐn fā le duì zì shēn nián huá lǎo qù de zì shěng hé wǎn xī zhī qíng 。

zhěng shǒu shī tōng guò zì rán jǐng wù de miáo huì hé duì shí guāng liú zhuǎn de sī kǎo ,biǎo dá le zuò zhě duì shēng mìng duǎn zàn hé suì yuè wú qíng de gǎn kǎi 。tóng shí ,shī zhōng yě tòu lù chū duì shēng mìng de zhēn xī hé duì měi hǎo shì wù de xiàng wǎng 。zhè shǒu shī yǐ jiǎn liàn ér zhǔn què de yǔ yán ,zhǎn xiàn le liú chén wēng dú tè de yì jìng hé gǎn shòu ,gěi dú zhě dài lái shēn shēn de sī kǎo hé gòng míng 。

* cǐ nèi róng lái zì gǔ shī cí ài hǎo zhě ,jǐn gòng cān kǎo

《yì qín é 》liú chén wēng pīn yīn dú yīn cān kǎo

yì qín é
yì qín é

shōu dēng jié.
shōu dēng jiē 。
lín líng yòu shì áo shān xuě.
lín líng yòu sì áo shān xuě 。
áo shān xuě.
áo shān xuě 。
jīn xiāo qīng jué, jīn xiāo chóu jué.
jīn xiāo qīng jué ,jīn xiāo chóu jué 。
lǎo rén shì shǎo zhōng rán bié.
lǎo rén sì shǎo zhōng rán bié 。
chī chī gèng wàng chūn sān yuè.
chī chī gèng wàng chūn sān yuè 。
chūn sān yuè.
chūn sān yuè 。
huā rú rén miàn, zì xiū yú fā.
huā rú rén miàn ,zì xiū yú fā 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘辰翁 刘辰翁 刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。

刘辰翁的诗词

  • 沁园春(再和槐城自寿韵)
  • 摸鱼儿(春暮)
  • 水调歌头(和巽吾观荷)
  • 清平乐(石榴)
  • 双调望江南(胡盘居生日)
  • 水调歌头(甲午九日牛山作)
  • 减字木兰花(庚辰送春)
  • 摘红英(赋花朝月晴)
  • 双调望江南(寿张粹翁)
  • 清平乐(寿某翁)
  • 宋代诗词推荐

  • 洞仙歌(仙吕调)
  • 惜分飞(桂花)
  • 潇湘忆故人慢
  • 卜算子(曹守生朝十二月初六日)
  • 江南曲(度新声·三之三)
  • 浣溪沙(满院春)
  • 鹧鸪天·有客慨然谈功名因追念少年时事戏作
  • 定风波(进贤道上见梅赠王伯寿)
  • 西江月(过福唐留别故人)
  • 满庭芳(西湖)
  • 《忆秦娥》刘辰翁原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 刘辰翁)原文,《忆秦娥》刘辰翁原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 刘辰翁)翻译,《忆秦娥》刘辰翁原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 刘辰翁)赏析,《忆秦娥》刘辰翁原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 刘辰翁)阅读答案,出自刘辰翁的作品

    诗词类别

    刘辰翁的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语