《春日》春日汪藻原文、翻译、赏析和诗意

作者:汪藻 朝代:宋代
《春日》春日汪藻原文、翻译、赏析和诗意原文

《春日》 汪藻

一春略无十日晴,处处浮云将雨行。
野田春水碧于镜,人影渡傍鸥不惊。
桃花嫣然出篱笑,似开未开最有情。
茅茨烟暝客衣湿,破梦午鸡啼一声。

作者简介(汪藻)

汪藻头像

汪藻(1079~1154)北宋末、南宋初文学家。字彦章,号浮溪,又号龙溪,饶州德兴(今属江西)人。汪谷之子。先世籍贯婺源,后移居饶州德兴(今属江西)。早年曾向徐俯、韩驹学诗,入太学,喜读《春秋左氏传》及《西汉书》。崇宁二年(1103)进士,任婺州(今浙江金华)观察推官、宣州(今属安徽)教授、著作佐郎、宣州(今属安徽)通判等职。徽宗亲制“居臣庆会阁诗”,下令群臣献诗,汪藻一人独领风骚,与胡伸俱有文名,时称“江左二宝”。素与王黼不和,提点江州太平观,终黼之世均不得用。钦宗即位,召为屯田员外郎,再迁太常少卿、起居舍人。绍兴元年(1131),除龙图阁直学士,知湖(今属浙江),后知抚(今属江西)、徽(今安徽歙县)、泉(今属福建)、宣等州。绍兴十三年(1143)罢职居永州(今属湖南),官至显谟阁大学士、左大中大夫,封新安郡侯,卒赠端明殿学士。为官清廉,“通显三十年,无屋庐以居。”《全宋词》录其词4首。

春日翻译

整个春日大概都没有连续十天清明无雨的日子,到处都是在天上的云彩携带着雨水漂浮而行。
野外田里的一潭绿油油的春水比镜子还要碧绿光亮,古渡口边人经过时水边的鸥鹭却自在不受惊吓。
篱笆外将开未开的桃花探头伸出,看上去是如此嫣然含情。
草屋边烟雨靡靡,打湿了行客的衣裳,午后鸡鸣一声将人从闲梦中唤引回了现实。

春日赏析

这是汪藻的成名作,张世南《游宦纪闻》卷三:“此篇一出,便为诗社诸公所称。”清新明快,与同时张耒相近。作者最慢由此出名。桃花出篱,红杏出墙,皆为农村中常见之景。而此处却以清丽之笔写出一个宛如开卷有益人似的桃花。它始而嫣然一笑,令人魂飞;再一细看,花蕊半绽,又似含情脉脉少女。诗虽咏物,却事有作者本人的少年心性,其中跃动着青春的脉搏,决不能说它风格轻俏。

《春日》汪藻 拼音读音参考

chūn rì
春日

yī chūn lüè wú shí rì qíng, chǔ chù fú yún jiāng yǔ xíng.
一春略无十日晴,处处浮云将雨行。
yě tián chūn shuǐ bì yú jìng, rén yǐng dù bàng ōu bù jīng.
野田春水碧于镜,人影渡傍鸥不惊。
táo huā yān rán chū lí xiào, shì kāi wèi kāi zuì yǒu qíng.
桃花嫣然出篱笑,似开未开最有情。
máo cí yān míng kè yī shī, pò mèng wǔ jī tí yī shēng.
茅茨烟暝客衣湿,破梦午鸡啼一声。

《春日》春日汪藻原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《chūn rì 》 wāng zǎo

yī chūn luè wú shí rì qíng ,chù chù fú yún jiāng yǔ háng 。
yě tián chūn shuǐ bì yú jìng ,rén yǐng dù bàng ōu bú jīng 。
táo huā yān rán chū lí xiào ,sì kāi wèi kāi zuì yǒu qíng 。
máo cí yān míng kè yī shī ,pò mèng wǔ jī tí yī shēng 。

zuò zhě jiǎn jiè (wāng zǎo )

wāng zǎo tóu xiàng

wāng zǎo (1079~1154)běi sòng mò 、nán sòng chū wén xué jiā 。zì yàn zhāng ,hào fú xī ,yòu hào lóng xī ,ráo zhōu dé xìng (jīn shǔ jiāng xī )rén 。wāng gǔ zhī zǐ 。xiān shì jí guàn wù yuán ,hòu yí jū ráo zhōu dé xìng (jīn shǔ jiāng xī )。zǎo nián céng xiàng xú fǔ 、hán jū xué shī ,rù tài xué ,xǐ dú 《chūn qiū zuǒ shì chuán 》jí 《xī hàn shū 》。chóng níng èr nián (1103)jìn shì ,rèn wù zhōu (jīn zhè jiāng jīn huá )guān chá tuī guān 、xuān zhōu (jīn shǔ ān huī )jiāo shòu 、zhe zuò zuǒ láng 、xuān zhōu (jīn shǔ ān huī )tōng pàn děng zhí 。huī zōng qīn zhì “jū chén qìng huì gé shī ”,xià lìng qún chén xiàn shī ,wāng zǎo yī rén dú lǐng fēng sāo ,yǔ hú shēn jù yǒu wén míng ,shí chēng “jiāng zuǒ èr bǎo ”。sù yǔ wáng fǔ bú hé ,tí diǎn jiāng zhōu tài píng guān ,zhōng fǔ zhī shì jun1 bú dé yòng 。qīn zōng jí wèi ,zhào wéi tún tián yuán wài láng ,zài qiān tài cháng shǎo qīng 、qǐ jū shě rén 。shào xìng yuán nián (1131),chú lóng tú gé zhí xué shì ,zhī hú (jīn shǔ zhè jiāng ),hòu zhī fǔ (jīn shǔ jiāng xī )、huī (jīn ān huī xī xiàn )、quán (jīn shǔ fú jiàn )、xuān děng zhōu 。shào xìng shí sān nián (1143)bà zhí jū yǒng zhōu (jīn shǔ hú nán ),guān zhì xiǎn mó gé dà xué shì 、zuǒ dà zhōng dà fū ,fēng xīn ān jun4 hóu ,zú zèng duān míng diàn xué shì 。wéi guān qīng lián ,“tōng xiǎn sān shí nián ,wú wū lú yǐ jū 。”《quán sòng cí 》lù qí cí 4shǒu 。

chūn rì fān yì

zhěng gè chūn rì dà gài dōu méi yǒu lián xù shí tiān qīng míng wú yǔ de rì zǐ ,dào chù dōu shì zài tiān shàng de yún cǎi xié dài zhe yǔ shuǐ piāo fú ér háng 。
yě wài tián lǐ de yī tán lǜ yóu yóu de chūn shuǐ bǐ jìng zǐ hái yào bì lǜ guāng liàng ,gǔ dù kǒu biān rén jīng guò shí shuǐ biān de ōu lù què zì zài bú shòu jīng xià 。
lí bā wài jiāng kāi wèi kāi de táo huā tàn tóu shēn chū ,kàn shàng qù shì rú cǐ yān rán hán qíng 。
cǎo wū biān yān yǔ mí mí ,dǎ shī le háng kè de yī shang ,wǔ hòu jī míng yī shēng jiāng rén cóng xián mèng zhōng huàn yǐn huí le xiàn shí 。

chūn rì shǎng xī

zhè shì wāng zǎo de chéng míng zuò ,zhāng shì nán 《yóu huàn jì wén 》juàn sān :“cǐ piān yī chū ,biàn wéi shī shè zhū gōng suǒ chēng 。”qīng xīn míng kuài ,yǔ tóng shí zhāng lěi xiàng jìn 。zuò zhě zuì màn yóu cǐ chū míng 。táo huā chū lí ,hóng xìng chū qiáng ,jiē wéi nóng cūn zhōng cháng jiàn zhī jǐng 。ér cǐ chù què yǐ qīng lì zhī bǐ xiě chū yī gè wǎn rú kāi juàn yǒu yì rén sì de táo huā 。tā shǐ ér yān rán yī xiào ,lìng rén hún fēi ;zài yī xì kàn ,huā ruǐ bàn zhàn ,yòu sì hán qíng mò mò shǎo nǚ 。shī suī yǒng wù ,què shì yǒu zuò zhě běn rén de shǎo nián xīn xìng ,qí zhōng yuè dòng zhe qīng chūn de mò bó ,jué bú néng shuō tā fēng gé qīng qiào 。

《chūn rì 》wāng zǎo pīn yīn dú yīn cān kǎo

chūn rì
chūn rì

yī chūn lüè wú shí rì qíng, chǔ chù fú yún jiāng yǔ xíng.
yī chūn luè wú shí rì qíng ,chù chù fú yún jiāng yǔ háng 。
yě tián chūn shuǐ bì yú jìng, rén yǐng dù bàng ōu bù jīng.
yě tián chūn shuǐ bì yú jìng ,rén yǐng dù bàng ōu bú jīng 。
táo huā yān rán chū lí xiào, shì kāi wèi kāi zuì yǒu qíng.
táo huā yān rán chū lí xiào ,sì kāi wèi kāi zuì yǒu qíng 。
máo cí yān míng kè yī shī, pò mèng wǔ jī tí yī shēng.
máo cí yān míng kè yī shī ,pò mèng wǔ jī tí yī shēng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

汪藻 汪藻 汪藻(1079─1154)字彦章,饶州德兴(今属江西)人。崇宁进士。高宗时,擢中书舍人,累拜翰林学士。绍兴元年(1131),除龙图阁直学士知湖州。八年,升显谟阁学士。历知徽州、宣州,贬居永州。绍兴二十四年卒,年七十六。《宋史》有传。著有《浮溪集》三十六卷、《浮溪文粹》十五卷。《全宋词》录其词四首。

汪藻的诗词

  • 点绛唇·高柳蝉嘶
  • 点绛唇·高柳蝉嘶
  • 点绛唇(新月娟娟)
  • 点绛唇·新月娟娟
  • 《春日》春日汪藻原文、翻译、赏析和诗意
  • 春日(一春略无十日晴)
  • 点绛唇·新月娟娟
  • 宋代诗词推荐

  • 渔家傲(金陵赏心亭送王胜之龙图。王守金陵,视事一日移南郡)
  • 沁园春(和宋知县致苔梅)
  • 水龙吟(赋张斗墅家古松五粒)
  • 蕊珠闲
  • 雨中花慢(登新楼有怀昌甫、徐斯远、韩仲止、吴子似、杨民瞻)
  • 秋蕊香(双调)
  • 贺新凉(多景楼落成)
  • 永遇乐(七夕和刘随如)
  • 洞仙歌(十三夜再赏月用前韵)
  • 昭君怨(乙丑九日前二日偕元择、茂叔、季功登高作)
  • 《春日》春日汪藻原文、翻译、赏析和诗意原文,《春日》春日汪藻原文、翻译、赏析和诗意翻译,《春日》春日汪藻原文、翻译、赏析和诗意赏析,《春日》春日汪藻原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自汪藻的作品

    诗词类别

    汪藻的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语