《杨柳枝词九首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝词九首·其一 刘禹锡)

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《杨柳枝词九首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝词九首·其一 刘禹锡)原文

《杨柳枝词九首·其一》 刘禹锡

塞北梅花羌笛吹,淮南桂树小山词。
请君莫奏前朝曲,听唱新翻杨柳枝。
分类: 乐曲 杨柳枝

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

杨柳枝词九首·其一鉴赏

  刘禹锡的乐府小章《杨柳枝词》,一共有九首,这是其中的第一首,可说是这组诗的序曲,鲜明地表现了他在文学创作上的革新精神。

  首句“梅花”,指汉乐府横吹曲中的《梅花落》曲,用笛子吹奏(羌笛是笛的一种),其曲调流行后世,南朝以至唐代文人鲍照、吴均、徐陵、卢照邻、沈佺期等都有《梅花落》歌词,内容都与梅花有关。(见《乐府诗集》卷二四)这句意思说,起源于塞北的《梅花落》是用笛子吹奏的乐曲。

  次句讲的是《楚辞》中的《招隐士》篇。相传西汉淮南王刘安门客小山之徒作《招隐士》篇来表现对屈原的哀悼。《招隐士》首句云,“桂树丛生兮山之幽”,下文又两处有“攀援桂枝兮聊淹留”之句,所以刘禹锡诗中以桂树指代《招隐士》篇。《招隐士》虽然篇章短小,但情辞悱恻动人,为后代所传诵。篇中“王孙游兮不归,春草生兮萋萋”两句尤为后世文人所赏爱,乐府杂曲歌辞有《王孙游》曲,南齐谢朓与王融、唐崔国辅均有歌词,即从此两句衍化出来。(见《乐府诗集》卷七四)次句意思是说,《招隐士》是淮南小山的歌词。《梅花落》曲原出塞北,歌咏梅花,《招隐士》出自淮南王门下,屡屡咏及桂树,它们与《杨柳枝词》(咏柳)都以树木为歌咏对象,在内容上有相通的地方,所以刘禹锡拿它们来与《杨柳枝词》相比。

  《梅花落》、《招隐士》虽是产生于西汉的作品,但长久流传后世,到唐朝仍为人们所吟唱传诵。唐代文士不但写《梅花落》、《王孙游》乐府古题诗,而且在其他篇什中也常咏及这两个作品。如李白诗云:“黄鹤楼中吹玉笛,江城五月落梅花。”(《与史郎中钦听黄鹤楼上吹笛》)“落梅花”即指奏《梅花落》曲。王维诗云:“春草明年绿,王孙归不归?”(《送别》)即化用《招隐士》句意。这都可以说明这两个作品在唐代的影响。

  刘禹锡固然也重视这两个作品的历史地位和长远影响,但他本着文学必须创新的原则,向时人提出:“请君莫奏前朝曲,听唱新翻杨柳枝。”指出:《梅花落》、《招隐士》这两个作品毕竟是前朝之曲,不要再奏了,现在还是听他改旧翻新的《杨柳枝词》吧。《折杨柳》原来也是乐府旧曲。乐府横吹曲中有《折杨柳》曲,鼓角横吹曲中有《折杨柳歌辞》、《折杨柳枝词》,相和歌辞中有《折杨柳行》,清商曲辞中有《月节折杨柳歌》,其歌辞大抵是汉魏六朝的作品,都用五言古体来抒写。唐代不少文人所作《杨柳枝词》,从白居易、刘禹锡以至晚唐的李商隐、温庭筠、薛能等的许多作品,却都用七言近体的七绝形式来写作,虽然内容仍咏杨柳或与杨柳有关的事物,在形式上确是翻新了。唐人常用绝句配乐演唱,七绝尤多。《乐府诗集》都编入近代曲辞,表明它们是隋唐时代的新曲调。

  刘禹锡晚年与白居易唱和酬答,白居易有《杨柳枝》组诗八首,其第一首云:“《六么》《水调》家家唱,《白雪》《梅花》处处吹。古歌旧曲君休听,听取新翻《杨柳枝》。”刘禹锡的《杨柳枝》组诗九首,就是与白居易唱和之作,因此首篇“塞北梅花”一章,在构思、造语上都非常接近。比较起来,刘的“请君莫奏”二句比白的“古歌旧曲”二句,语言更为精警动人,因而赢得更多读者的喜爱。这两句诗,不仅概括了诗人的创作精神,而且那些致力于推陈出新的人们,也都可以借用它们来抒发自己的胸怀,因此可说含蕴丰富,饶有启发意义。

  此篇上下两联都接近对偶,每联意思都对称,词语则是大部分对称,于大体整齐匀称中显出流动自然之美。

《杨柳枝词九首·其一》刘禹锡 拼音读音参考

yáng liǔ zhī cí jiǔ shǒu qí yī
杨柳枝词九首·其一

sài běi méi huā qiāng dí chuī, huái nán guì shù xiǎo shān cí.
塞北梅花羌笛吹,淮南桂树小山词。
qǐng jūn mò zòu qián cháo qū, tīng chàng xīn fān yáng liǔ zhī.
请君莫奏前朝曲,听唱新翻杨柳枝。

《杨柳枝词九首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝词九首·其一 刘禹锡)拼音解读

《yáng liǔ zhī cí jiǔ shǒu ·qí yī 》 liú yǔ xī

sāi běi méi huā qiāng dí chuī ,huái nán guì shù xiǎo shān cí 。
qǐng jun1 mò zòu qián cháo qǔ ,tīng chàng xīn fān yáng liǔ zhī 。

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

yáng liǔ zhī cí jiǔ shǒu ·qí yī jiàn shǎng

  liú yǔ xī de lè fǔ xiǎo zhāng 《yáng liǔ zhī cí 》,yī gòng yǒu jiǔ shǒu ,zhè shì qí zhōng de dì yī shǒu ,kě shuō shì zhè zǔ shī de xù qǔ ,xiān míng dì biǎo xiàn le tā zài wén xué chuàng zuò shàng de gé xīn jīng shén 。

  shǒu jù “méi huā ”,zhǐ hàn lè fǔ héng chuī qǔ zhōng de 《méi huā luò 》qǔ ,yòng dí zǐ chuī zòu (qiāng dí shì dí de yī zhǒng ),qí qǔ diào liú háng hòu shì ,nán cháo yǐ zhì táng dài wén rén bào zhào 、wú jun1 、xú líng 、lú zhào lín 、shěn quán qī děng dōu yǒu 《méi huā luò 》gē cí ,nèi róng dōu yǔ méi huā yǒu guān 。(jiàn 《lè fǔ shī jí 》juàn èr sì )zhè jù yì sī shuō ,qǐ yuán yú sāi běi de 《méi huā luò 》shì yòng dí zǐ chuī zòu de lè qǔ 。

  cì jù jiǎng de shì 《chǔ cí 》zhōng de 《zhāo yǐn shì 》piān 。xiàng chuán xī hàn huái nán wáng liú ān mén kè xiǎo shān zhī tú zuò 《zhāo yǐn shì 》piān lái biǎo xiàn duì qū yuán de āi dào 。《zhāo yǐn shì 》shǒu jù yún ,“guì shù cóng shēng xī shān zhī yōu ”,xià wén yòu liǎng chù yǒu “pān yuán guì zhī xī liáo yān liú ”zhī jù ,suǒ yǐ liú yǔ xī shī zhōng yǐ guì shù zhǐ dài 《zhāo yǐn shì 》piān 。《zhāo yǐn shì 》suī rán piān zhāng duǎn xiǎo ,dàn qíng cí fěi cè dòng rén ,wéi hòu dài suǒ chuán sòng 。piān zhōng “wáng sūn yóu xī bú guī ,chūn cǎo shēng xī qī qī ”liǎng jù yóu wéi hòu shì wén rén suǒ shǎng ài ,lè fǔ zá qǔ gē cí yǒu 《wáng sūn yóu 》qǔ ,nán qí xiè tiǎo yǔ wáng róng 、táng cuī guó fǔ jun1 yǒu gē cí ,jí cóng cǐ liǎng jù yǎn huà chū lái 。(jiàn 《lè fǔ shī jí 》juàn qī sì )cì jù yì sī shì shuō ,《zhāo yǐn shì 》shì huái nán xiǎo shān de gē cí 。《méi huā luò 》qǔ yuán chū sāi běi ,gē yǒng méi huā ,《zhāo yǐn shì 》chū zì huái nán wáng mén xià ,lǚ lǚ yǒng jí guì shù ,tā men yǔ 《yáng liǔ zhī cí 》(yǒng liǔ )dōu yǐ shù mù wéi gē yǒng duì xiàng ,zài nèi róng shàng yǒu xiàng tōng de dì fāng ,suǒ yǐ liú yǔ xī ná tā men lái yǔ 《yáng liǔ zhī cí 》xiàng bǐ 。

  《méi huā luò 》、《zhāo yǐn shì 》suī shì chǎn shēng yú xī hàn de zuò pǐn ,dàn zhǎng jiǔ liú chuán hòu shì ,dào táng cháo réng wéi rén men suǒ yín chàng chuán sòng 。táng dài wén shì bú dàn xiě 《méi huā luò 》、《wáng sūn yóu 》lè fǔ gǔ tí shī ,ér qiě zài qí tā piān shí zhōng yě cháng yǒng jí zhè liǎng gè zuò pǐn 。rú lǐ bái shī yún :“huáng hè lóu zhōng chuī yù dí ,jiāng chéng wǔ yuè luò méi huā 。”(《yǔ shǐ láng zhōng qīn tīng huáng hè lóu shàng chuī dí 》)“luò méi huā ”jí zhǐ zòu 《méi huā luò 》qǔ 。wáng wéi shī yún :“chūn cǎo míng nián lǜ ,wáng sūn guī bú guī ?”(《sòng bié 》)jí huà yòng 《zhāo yǐn shì 》jù yì 。zhè dōu kě yǐ shuō míng zhè liǎng gè zuò pǐn zài táng dài de yǐng xiǎng 。

  liú yǔ xī gù rán yě zhòng shì zhè liǎng gè zuò pǐn de lì shǐ dì wèi hé zhǎng yuǎn yǐng xiǎng ,dàn tā běn zhe wén xué bì xū chuàng xīn de yuán zé ,xiàng shí rén tí chū :“qǐng jun1 mò zòu qián cháo qǔ ,tīng chàng xīn fān yáng liǔ zhī 。”zhǐ chū :《méi huā luò 》、《zhāo yǐn shì 》zhè liǎng gè zuò pǐn bì jìng shì qián cháo zhī qǔ ,bú yào zài zòu le ,xiàn zài hái shì tīng tā gǎi jiù fān xīn de 《yáng liǔ zhī cí 》ba 。《shé yáng liǔ 》yuán lái yě shì lè fǔ jiù qǔ 。lè fǔ héng chuī qǔ zhōng yǒu 《shé yáng liǔ 》qǔ ,gǔ jiǎo héng chuī qǔ zhōng yǒu 《shé yáng liǔ gē cí 》、《shé yáng liǔ zhī cí 》,xiàng hé gē cí zhōng yǒu 《shé yáng liǔ háng 》,qīng shāng qǔ cí zhōng yǒu 《yuè jiē shé yáng liǔ gē 》,qí gē cí dà dǐ shì hàn wèi liù cháo de zuò pǐn ,dōu yòng wǔ yán gǔ tǐ lái shū xiě 。táng dài bú shǎo wén rén suǒ zuò 《yáng liǔ zhī cí 》,cóng bái jū yì 、liú yǔ xī yǐ zhì wǎn táng de lǐ shāng yǐn 、wēn tíng jun1 、xuē néng děng de xǔ duō zuò pǐn ,què dōu yòng qī yán jìn tǐ de qī jué xíng shì lái xiě zuò ,suī rán nèi róng réng yǒng yáng liǔ huò yǔ yáng liǔ yǒu guān de shì wù ,zài xíng shì shàng què shì fān xīn le 。táng rén cháng yòng jué jù pèi lè yǎn chàng ,qī jué yóu duō 。《lè fǔ shī jí 》dōu biān rù jìn dài qǔ cí ,biǎo míng tā men shì suí táng shí dài de xīn qǔ diào 。

  liú yǔ xī wǎn nián yǔ bái jū yì chàng hé chóu dá ,bái jū yì yǒu 《yáng liǔ zhī 》zǔ shī bā shǒu ,qí dì yī shǒu yún :“《liù me 》《shuǐ diào 》jiā jiā chàng ,《bái xuě 》《méi huā 》chù chù chuī 。gǔ gē jiù qǔ jun1 xiū tīng ,tīng qǔ xīn fān 《yáng liǔ zhī 》。”liú yǔ xī de 《yáng liǔ zhī 》zǔ shī jiǔ shǒu ,jiù shì yǔ bái jū yì chàng hé zhī zuò ,yīn cǐ shǒu piān “sāi běi méi huā ”yī zhāng ,zài gòu sī 、zào yǔ shàng dōu fēi cháng jiē jìn 。bǐ jiào qǐ lái ,liú de “qǐng jun1 mò zòu ”èr jù bǐ bái de “gǔ gē jiù qǔ ”èr jù ,yǔ yán gèng wéi jīng jǐng dòng rén ,yīn ér yíng dé gèng duō dú zhě de xǐ ài 。zhè liǎng jù shī ,bú jǐn gài kuò le shī rén de chuàng zuò jīng shén ,ér qiě nà xiē zhì lì yú tuī chén chū xīn de rén men ,yě dōu kě yǐ jiè yòng tā men lái shū fā zì jǐ de xiōng huái ,yīn cǐ kě shuō hán yùn fēng fù ,ráo yǒu qǐ fā yì yì 。

  cǐ piān shàng xià liǎng lián dōu jiē jìn duì ǒu ,měi lián yì sī dōu duì chēng ,cí yǔ zé shì dà bù fèn duì chēng ,yú dà tǐ zhěng qí yún chēng zhōng xiǎn chū liú dòng zì rán zhī měi 。

《yáng liǔ zhī cí jiǔ shǒu ·qí yī 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

yáng liǔ zhī cí jiǔ shǒu qí yī
yáng liǔ zhī cí jiǔ shǒu ·qí yī

sài běi méi huā qiāng dí chuī, huái nán guì shù xiǎo shān cí.
sāi běi méi huā qiāng dí chuī ,huái nán guì shù xiǎo shān cí 。
qǐng jūn mò zòu qián cháo qū, tīng chàng xīn fān yáng liǔ zhī.
qǐng jun1 mò zòu qián cháo qǔ ,tīng chàng xīn fān yáng liǔ zhī 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 元和十一年自朗州……(紫陌红尘拂面来)
  • 竹枝词二首·其一
  • 昼居池上亭独吟(日午树阴正)
  • 忆江南(春去也,多谢洛城人)
  • 柳花词三首
  • 浪淘沙(鹦鹉洲头浪淘沙)
  • 更衣曲
  • 《杨柳枝/柳枝词》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝/柳枝词 刘禹锡)
  • 竹枝(楚水巴山江雨多)
  • 浪淘沙(流水淘沙不暂停)
  • 唐代诗词推荐

  • 寄禅师
  • 附:王轩题西施石诗
  • 奉和袭美酒中十咏。酒星
  • 有示
  • 秋末寄武昌一公
  • 长安冬日
  • 越公上人洛中归寄南孟家兄弟
  • 游南明山
  • 堋口逢人
  • 杜甫同谷茅茨
  • 《杨柳枝词九首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝词九首·其一 刘禹锡)原文,《杨柳枝词九首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝词九首·其一 刘禹锡)翻译,《杨柳枝词九首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝词九首·其一 刘禹锡)赏析,《杨柳枝词九首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝词九首·其一 刘禹锡)阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语