《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·越女采莲秋水畔 欧阳修)

作者:欧阳修 朝代:宋代
《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·越女采莲秋水畔 欧阳修)原文

《蝶恋花》 欧阳修

越女采莲秋水畔。
窄袖轻罗,暗露双金钏。
照影摘花花似面。
芳心只共丝争乱。
鸂鶒滩头风浪晚。
雾重烟轻,不见来时伴。
隐隐歌声归棹远。
离愁引著江南岸。
分类: 女子 秋水

作者简介(欧阳修)

欧阳修头像

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。

蝶恋花·越女采莲秋水畔翻译及注释

翻译
明净的秋水畔,一位美丽的江南少女正在采莲。轻盈的罗袖,玉腕上时隐时露的金钏,勾勒出她绰约的丰姿和婀娜的身影。她的娇颜倒映在水上,与莲花争妍,她的纤手摘取了香藕,却不防藕"丝"缕缕,撩起了她的绵绵情思。
转眼天晚,风起露降,沉浸于遐想的少女蓦然回神,却只见一派晚烟轻浮,不见了同来的伙伴。此时,远处传来了隐隐的棹歌声,只听得那歌声愈去愈远,余音袅袅于江南岸边,似是洒下了一路离愁。

注释
①越女:越地自古多出美女,后常用越女泛指美女。
②轻罗:质地轻软而薄的丝织品。
③钏(chuàn):用珠子或玉石穿起来做成的镯子。
④鸂鶒(xīchì):是一种类似鸳鸯的水鸟,而色多紫,性喜水上偶游,故又称紫鸳鸯。
⑤棹:船桨。归棹:归船。

蝶恋花·越女采莲秋水畔创作背景

  这首词的主人公是一位采莲女,写的是她的相思离愁。或为作者观有所感。时作者欧阳修景祐元年(1034)任镇南军节度掌书记、馆言事,得罪宰相被贬,被降知夷陵县。

蝶恋花·越女采莲秋水畔赏析

  此词以通俗的语言、鲜明的形象、明快的节奏,曲折深婉地表现了越女采莲的动人情景。起首三句即点明人物身份和活动环境,仿佛令人看到一群少女美丽的荷塘里,用灵巧的双手采撷莲花。

  她们的衣着颇与文献记载相符——据马端临《文献通考》卷一四六《乐考》云:宋时教坊有采莲舞队,舞女们均“衣红罗生色绰子(套衫),系晕裙,戴云鬟髻,乘彩船,执莲花”。这里词人只是抓住舞女服饰的一部分,便把她们的绰约丰姿、婀娜舞态勾勒出来,笔法至为简练。“暗露双金钏”一句写得更好,富有一种含蓄的美、朦胧的美。玉腕上的金钏时隐时露,闪闪烁烁,便有一种妙不可言的美感,若是完全显露出来,即毫无意味了。以下两句分别写采莲姑娘的动作和表情,在明白晓畅的语言中蕴藏着美好的形象和美好的感情,语浅意深,以俗为雅。以荷花比女子,在唐宋词中屡见不鲜。李珣《临江仙》云:“强整娇姿临宝镜,小池一朵芙蓉。”陈师道《菩萨蛮》云:“玉腕枕香腮,荷花藕上开。”但它们都离开了荷塘的特定环境,没有具体的形象作为陪衬,而且格调不高。这里的“照影摘花花似面”,俗中见雅,形象逼真。它的精神实质是较高雅的,可以娱悦和陶冶人们的性情。就意义来讲,这句话写的是采莲女子先是临水照影,接着伸手采莲,然后感到花如人面,不忍去摘。由于层次多,动作性也很强,故很容易揭示人物的内在感情。“芳心只共丝争乱”一句,便是表现人物的内心矛盾。芳心,是形容姑娘们美好的心灵。“丝”字指采摘莲花拗断莲梗时从断口中拉出来的丝,即温庭筠《达摩支曲》所云“拗莲作寸丝难绝”的丝。随事生发,信手拈来,以此丝之乱拟彼心之乱,构想绝妙。

  下片采莲船在风浪中颠簸、挣扎,有的竟被风浪冲散,似乎只剩下一个采莲姑娘。“鸂鶒滩头风浪晚”七个字渲染出一种紧张气氛。鸂鶒是一种类似鸳鸯的水鸟,而色多紫,性喜水上偶游,故又称紫鸳鸯。接着词笔转而写采莲姑娘寻找失散的伙伴。“露重烟轻”,是具体地描绘暮色。此时天幕渐渐暗下来,暮色苍茫,能见度极低,也许失散的伙伴相去不远,但采莲姑娘却找不到她们。其焦急之情,仓皇之状,令人可以想见。

  根据“隐隐歌声归棹远 ”一句来看,她们已快乐地回家,当然是找到了;而“离愁引著江南岸”,则似若有所失,又像是没有找到。

《蝶恋花》欧阳修 拼音读音参考

dié liàn huā
蝶恋花

yuè nǚ cǎi lián qiū shuǐ pàn.
越女采莲秋水畔。
zhǎi xiù qīng luó, àn lù shuāng jīn chuàn.
窄袖轻罗,暗露双金钏。
zhào yǐng zhāi huā huā shì miàn.
照影摘花花似面。
fāng xīn zhǐ gòng sī zhēng luàn.
芳心只共丝争乱。
xī chì tān tóu fēng làng wǎn.
鸂鶒滩头风浪晚。
wù zhòng yān qīng, bú jiàn lái shí bàn.
雾重烟轻,不见来时伴。
yǐn yǐn gē shēng guī zhào yuǎn.
隐隐歌声归棹远。
lí chóu yǐn zhe jiāng nán àn.
离愁引著江南岸。

《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·越女采莲秋水畔 欧阳修)拼音解读

《dié liàn huā 》 ōu yáng xiū

yuè nǚ cǎi lián qiū shuǐ pàn 。
zhǎi xiù qīng luó ,àn lù shuāng jīn chuàn 。
zhào yǐng zhāi huā huā sì miàn 。
fāng xīn zhī gòng sī zhēng luàn 。
xī chì tān tóu fēng làng wǎn 。
wù zhòng yān qīng ,bú jiàn lái shí bàn 。
yǐn yǐn gē shēng guī zhào yuǎn 。
lí chóu yǐn zhe jiāng nán àn 。
fèn lèi : nǚ zǐ qiū shuǐ

zuò zhě jiǎn jiè (ōu yáng xiū )

ōu yáng xiū tóu xiàng

ōu yáng xiū (1007-1072),zì yǒng shū ,hào zuì wēng ,wǎn hào “liù yī jū shì ”。hàn zú ,jí zhōu yǒng fēng (jīn jiāng xī shěng yǒng fēng xiàn )rén ,yīn jí zhōu yuán shǔ lú líng jun4 ,yǐ “lú líng ōu yáng xiū ”zì jū 。shì hào wén zhōng ,shì chēng ōu yáng wén zhōng gōng 。běi sòng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā 、shǐ xué jiā ,yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán 、wáng ān shí 、sū xún 、sū shì 、sū zhé 、céng gǒng hé chēng “táng sòng bā dà jiā ”。hòu rén yòu jiāng qí yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán hé sū shì hé chēng “qiān gǔ wén zhāng sì dà jiā ”。

dié liàn huā ·yuè nǚ cǎi lián qiū shuǐ pàn fān yì jí zhù shì

fān yì
míng jìng de qiū shuǐ pàn ,yī wèi měi lì de jiāng nán shǎo nǚ zhèng zài cǎi lián 。qīng yíng de luó xiù ,yù wàn shàng shí yǐn shí lù de jīn chuàn ,gōu lè chū tā chāo yuē de fēng zī hé ē nà de shēn yǐng 。tā de jiāo yán dǎo yìng zài shuǐ shàng ,yǔ lián huā zhēng yán ,tā de xiān shǒu zhāi qǔ le xiāng ǒu ,què bú fáng ǒu "sī "lǚ lǚ ,liáo qǐ le tā de mián mián qíng sī 。
zhuǎn yǎn tiān wǎn ,fēng qǐ lù jiàng ,chén jìn yú xiá xiǎng de shǎo nǚ mò rán huí shén ,què zhī jiàn yī pài wǎn yān qīng fú ,bú jiàn le tóng lái de huǒ bàn 。cǐ shí ,yuǎn chù chuán lái le yǐn yǐn de zhào gē shēng ,zhī tīng dé nà gē shēng yù qù yù yuǎn ,yú yīn niǎo niǎo yú jiāng nán àn biān ,sì shì sǎ xià le yī lù lí chóu 。

zhù shì
①yuè nǚ :yuè dì zì gǔ duō chū měi nǚ ,hòu cháng yòng yuè nǚ fàn zhǐ měi nǚ 。
②qīng luó :zhì dì qīng ruǎn ér báo de sī zhī pǐn 。
③chuàn (chuàn):yòng zhū zǐ huò yù shí chuān qǐ lái zuò chéng de zhuó zǐ 。
④xī chì (xīchì):shì yī zhǒng lèi sì yuān yāng de shuǐ niǎo ,ér sè duō zǐ ,xìng xǐ shuǐ shàng ǒu yóu ,gù yòu chēng zǐ yuān yāng 。
⑤zhào :chuán jiǎng 。guī zhào :guī chuán 。

dié liàn huā ·yuè nǚ cǎi lián qiū shuǐ pàn chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu cí de zhǔ rén gōng shì yī wèi cǎi lián nǚ ,xiě de shì tā de xiàng sī lí chóu 。huò wéi zuò zhě guān yǒu suǒ gǎn 。shí zuò zhě ōu yáng xiū jǐng yòu yuán nián (1034)rèn zhèn nán jun1 jiē dù zhǎng shū jì 、guǎn yán shì ,dé zuì zǎi xiàng bèi biǎn ,bèi jiàng zhī yí líng xiàn 。

dié liàn huā ·yuè nǚ cǎi lián qiū shuǐ pàn shǎng xī

  cǐ cí yǐ tōng sú de yǔ yán 、xiān míng de xíng xiàng 、míng kuài de jiē zòu ,qǔ shé shēn wǎn dì biǎo xiàn le yuè nǚ cǎi lián de dòng rén qíng jǐng 。qǐ shǒu sān jù jí diǎn míng rén wù shēn fèn hé huó dòng huán jìng ,fǎng fó lìng rén kàn dào yī qún shǎo nǚ měi lì de hé táng lǐ ,yòng líng qiǎo de shuāng shǒu cǎi xié lián huā 。

  tā men de yī zhe pō yǔ wén xiàn jì zǎi xiàng fú ——jù mǎ duān lín 《wén xiàn tōng kǎo 》juàn yī sì liù 《lè kǎo 》yún :sòng shí jiāo fāng yǒu cǎi lián wǔ duì ,wǔ nǚ men jun1 “yī hóng luó shēng sè chāo zǐ (tào shān ),xì yūn qún ,dài yún huán jì ,chéng cǎi chuán ,zhí lián huā ”。zhè lǐ cí rén zhī shì zhuā zhù wǔ nǚ fú shì de yī bù fèn ,biàn bǎ tā men de chāo yuē fēng zī 、ē nà wǔ tài gōu lè chū lái ,bǐ fǎ zhì wéi jiǎn liàn 。“àn lù shuāng jīn chuàn ”yī jù xiě dé gèng hǎo ,fù yǒu yī zhǒng hán xù de měi 、méng lóng de měi 。yù wàn shàng de jīn chuàn shí yǐn shí lù ,shǎn shǎn shuò shuò ,biàn yǒu yī zhǒng miào bú kě yán de měi gǎn ,ruò shì wán quán xiǎn lù chū lái ,jí háo wú yì wèi le 。yǐ xià liǎng jù fèn bié xiě cǎi lián gū niáng de dòng zuò hé biǎo qíng ,zài míng bái xiǎo chàng de yǔ yán zhōng yùn cáng zhe měi hǎo de xíng xiàng hé měi hǎo de gǎn qíng ,yǔ qiǎn yì shēn ,yǐ sú wéi yǎ 。yǐ hé huā bǐ nǚ zǐ ,zài táng sòng cí zhōng lǚ jiàn bú xiān 。lǐ xún 《lín jiāng xiān 》yún :“qiáng zhěng jiāo zī lín bǎo jìng ,xiǎo chí yī duǒ fú róng 。”chén shī dào 《pú sà mán 》yún :“yù wàn zhěn xiāng sāi ,hé huā ǒu shàng kāi 。”dàn tā men dōu lí kāi le hé táng de tè dìng huán jìng ,méi yǒu jù tǐ de xíng xiàng zuò wéi péi chèn ,ér qiě gé diào bú gāo 。zhè lǐ de “zhào yǐng zhāi huā huā sì miàn ”,sú zhōng jiàn yǎ ,xíng xiàng bī zhēn 。tā de jīng shén shí zhì shì jiào gāo yǎ de ,kě yǐ yú yuè hé táo yě rén men de xìng qíng 。jiù yì yì lái jiǎng ,zhè jù huà xiě de shì cǎi lián nǚ zǐ xiān shì lín shuǐ zhào yǐng ,jiē zhe shēn shǒu cǎi lián ,rán hòu gǎn dào huā rú rén miàn ,bú rěn qù zhāi 。yóu yú céng cì duō ,dòng zuò xìng yě hěn qiáng ,gù hěn róng yì jiē shì rén wù de nèi zài gǎn qíng 。“fāng xīn zhī gòng sī zhēng luàn ”yī jù ,biàn shì biǎo xiàn rén wù de nèi xīn máo dùn 。fāng xīn ,shì xíng róng gū niáng men měi hǎo de xīn líng 。“sī ”zì zhǐ cǎi zhāi lián huā niù duàn lián gěng shí cóng duàn kǒu zhōng lā chū lái de sī ,jí wēn tíng jun1 《dá mó zhī qǔ 》suǒ yún “niù lián zuò cùn sī nán jué ”de sī 。suí shì shēng fā ,xìn shǒu niān lái ,yǐ cǐ sī zhī luàn nǐ bǐ xīn zhī luàn ,gòu xiǎng jué miào 。

  xià piàn cǎi lián chuán zài fēng làng zhōng diān bò 、zhèng zhā ,yǒu de jìng bèi fēng làng chōng sàn ,sì hū zhī shèng xià yī gè cǎi lián gū niáng 。“xī chì tān tóu fēng làng wǎn ”qī gè zì xuàn rǎn chū yī zhǒng jǐn zhāng qì fēn 。xī chì shì yī zhǒng lèi sì yuān yāng de shuǐ niǎo ,ér sè duō zǐ ,xìng xǐ shuǐ shàng ǒu yóu ,gù yòu chēng zǐ yuān yāng 。jiē zhe cí bǐ zhuǎn ér xiě cǎi lián gū niáng xún zhǎo shī sàn de huǒ bàn 。“lù zhòng yān qīng ”,shì jù tǐ dì miáo huì mù sè 。cǐ shí tiān mù jiàn jiàn àn xià lái ,mù sè cāng máng ,néng jiàn dù jí dī ,yě xǔ shī sàn de huǒ bàn xiàng qù bú yuǎn ,dàn cǎi lián gū niáng què zhǎo bú dào tā men 。qí jiāo jí zhī qíng ,cāng huáng zhī zhuàng ,lìng rén kě yǐ xiǎng jiàn 。

  gēn jù “yǐn yǐn gē shēng guī zhào yuǎn ”yī jù lái kàn ,tā men yǐ kuài lè dì huí jiā ,dāng rán shì zhǎo dào le ;ér “lí chóu yǐn zhe jiāng nán àn ”,zé sì ruò yǒu suǒ shī ,yòu xiàng shì méi yǒu zhǎo dào 。

《dié liàn huā 》ōu yáng xiū pīn yīn dú yīn cān kǎo

dié liàn huā
dié liàn huā

yuè nǚ cǎi lián qiū shuǐ pàn.
yuè nǚ cǎi lián qiū shuǐ pàn 。
zhǎi xiù qīng luó, àn lù shuāng jīn chuàn.
zhǎi xiù qīng luó ,àn lù shuāng jīn chuàn 。
zhào yǐng zhāi huā huā shì miàn.
zhào yǐng zhāi huā huā sì miàn 。
fāng xīn zhǐ gòng sī zhēng luàn.
fāng xīn zhī gòng sī zhēng luàn 。
xī chì tān tóu fēng làng wǎn.
xī chì tān tóu fēng làng wǎn 。
wù zhòng yān qīng, bú jiàn lái shí bàn.
wù zhòng yān qīng ,bú jiàn lái shí bàn 。
yǐn yǐn gē shēng guī zhào yuǎn.
yǐn yǐn gē shēng guī zhào yuǎn 。
lí chóu yǐn zhe jiāng nán àn.
lí chóu yǐn zhe jiāng nán àn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

欧阳修 欧阳修 欧阳修(1007─1072)字永叔,号醉翁,晚号六一居士,吉水(今属江西)人。修幼年丧父,家贫力学。天圣八年(1030)进士及第,为西京(今河南洛阳)留守推官。在西京三年,与钱惟演、梅尧臣、苏舜钦等诗酒唱和,遂以文章名天下。景祐元年(1034)召试学士院,授宣德郎。三年,以直言为范仲淹辩护,贬夷陵(今湖北宜昌)县令。庆历中,以右正言知制诰,参与范仲淹、韩琦、富弼等推行的「新政」。「新政」失败后,外任。至和元年(1054)丁母艰期满,召还与宋祁同修《唐书》。累迁礼部侍郎、枢密副使、参知政事。熙宁四年(1071)六月,以太子少师致仕,居颍州。次年卒,年六十六,谥文忠。《宋史》有传。对宋初以来靡丽的文风提出批评,主张文章应「明道」、「致用」,并积极培养后进,为北宋文坛领袖。著作宏富,有《新唐书》、《新五代史》等。其诗文杂著合为《欧阳文忠公文集》一百五十三卷。在40多年的仕宦生涯中,屡遭贬谪。庆历三年(1043)参与范仲淹「庆历新政」,五年被贬滁州太守。以后担任过朝廷和地方的许多重要官职,所谓「历仕三朝,备位二府」,是一位有作为的政治家,每到一处,多有政绩。在学术上取得了多方面的成就。既是文学家,又是史学家、经学家、金石学家,诗、词、散文均为一时之冠。他领导北宋诗文革新运动取得了胜利。又喜奖掖后进,在唐宋八大家中,除他之外的北宋五家,不是出自他的门下,就是受过他的奖引扶掖。苏轼父子及曾巩、王安石皆出其门下。一生写过500多篇散文,政论、史论、记事、抒情各体兼备,内容充实,文风流畅婉转。《朋党论》、《伶官传序》、《醉翁亭记》等为历代传诵。诗歌风格多样,有的议论时事,抨击腐败政治,同情人民疾苦,有的抒写个人情怀和山水景物;有的写得沉郁顿挫,有的写得清新秀丽。《六一诗话》是中国文学批评史上第一部诗话,开创了新的论诗体裁。词的创作从总的方面看,对花间、南唐词因袭的成分较多,但在思想内容和艺术手法上也有一定的发展。有咏史怀古的词篇,并用词这种形式和朝廷大臣、亲朋故旧唱和,表达对一些重大问题的看法。较少堆砌绮词丽句的无病呻吟,抒情个性是志气自若,放旷达观。他善于发现大自然的美,并在词中再现这种美,如《采桑子》、《渔家傲》诸阕,描绘西湖景物,写得清新洒脱。爱情词有的典雅含蕴,有的大胆率真,并注重心理刻划,增加了词的抒情深度。词集有《六一词》、《欧阳文忠公近体乐府》、《醉翁琴趣外编》。史学方面,除参加修撰《新唐书》外,又自著《新五代史》。

欧阳修的诗词

  • 一落索
  • 越溪春
  • 盐角儿
  • 踏莎行(候馆梅残)
  • 玉楼春·别后不知君远近
  • 采桑子·天容水色西湖好
  • 采桑子·何人解赏西湖好
  • 玉楼春·尊前拟把归期说
  • 采桑子·清明上巳西湖好
  • 蝶恋花·庭院深深深几许
  • 宋代诗词推荐

  • 宴琼林(牡丹)
  • 《水调歌头·焦山》吴潜原文、翻译、赏析和诗意(水调歌头·焦山 吴潜)
  • 惜黄花(菊)
  • 《念奴娇·书东流村壁》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·书东流村壁 辛弃疾)
  • 浣溪沙·江村道中
  • 西江月(十二之十一)
  • 琐窗寒·寒食
  • 西江月(十二首)
  • 秋日田父辞
  • 临江仙(倚坐)
  • 《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·越女采莲秋水畔 欧阳修)原文,《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·越女采莲秋水畔 欧阳修)翻译,《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·越女采莲秋水畔 欧阳修)赏析,《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·越女采莲秋水畔 欧阳修)阅读答案,出自欧阳修的作品

    诗词类别

    欧阳修的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语