《念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守 辛弃疾)

作者:辛弃疾 朝代:宋代
《念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守 辛弃疾)原文

《念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守》 辛弃疾

我来吊古,上危楼、赢得闲愁千斛。
虎踞龙蟠何处是,只有兴亡满目。
柳外斜阳,水边归鸟,陇上吹乔木。
片帆西去,一声谁喷霜竹。
却忆安石风流,东山岁晚,泪落哀筝曲。
儿辈功名都付与,长日惟消棋局。
宝镜难寻,碧云将暮,谁劝杯中绿。
江头风怒,朝来波浪翻屋。

作者简介(辛弃疾)

辛弃疾头像

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。

念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守翻译及注释

翻译
此言登亭凭吊古代遗迹,只落得满腔愁绪。钟山龙盘,石城虎踞,真帝王之都在哪里呢?只留下了六朝兴亡古迹。夕阳斜照在迷茫的柳树上 ;在水边觅食的鸟儿,急促地飞回窝巢;垅上的乔木,被狂风吹打,飘落下片片黄叶;一只孤零零的小船,漂泊在秦淮河中,匆匆地向西边驶;不知何人,吹奏起悲凉的笛声。
官谢安一代风流,晚年仍不免忧谗畏讥,至有泪落哀筝之悲。谢安将建功立业的机会都交付给儿辈如谢玄等,自己则以下棋消磨时光。官耿耿心曲难为人知,时不我待,惟有借酒浇愁。朝来遥望江头,风急浪高,直有推翻房屋之势。

注释
1.赏心亭:位于建康下水门之上,下临秦淮河,是当时的游览名胜,辛弃疾特爱登此亭眺望。留守:即行宫留守、宋室南渡初,高宗一度驻跸建康,故称建康为行宫。
2.危楼:高楼,此代指赏心亭。斛:古人以十斗为一斛。
3. 虎踞龙盘:刘备曾使诸葛亮至京,因睹秣陵山阜,叹曰:“钟山龙盘,石城虎踞,真帝王之宅也。”(《太平御览·州郡一》引张勃《吴录》)兴亡:指六朝兴亡古迹。三国时吴国孙权,东晋司马睿及南朝的宋、齐、梁、陈曾先后建都于金陵(建康)。
4.陇上:田埂,此泛指田野。喷霜竹:印吹笛。宋黄庭坚《念奴娇·断虹霁雨》:“孙郎微笑,坐来声喷霜竹。”霜竹:秋天之竹,代指竹笛。

念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守赏析

  登览怀古之作,往往以历史的变迁寄寓对国事的感慨,借古讽今,以雄深跌宕为胜。对于知己的唱和之作,往往是心语的倾诉,以诚挚深切为高。要将这两种意思打和成一片,就需要糅合两种不同的美学风格,兼有雄深与温婉。这是一种难以达到的妙境,而本词显然达到了这一境界。[3] 此词分以下几个方面下笔:建康的地理形势、眼前的败落景象,并用东晋名相谢安的遭遇自喻,表达词人缺乏知音同志之士的苦闷,最后用长江风浪险恶,暗指南宋的危局。

  开头三句,开门见山,直接点明主题,抒发内心感情基调。然后再围绕主题,一层一曲地舒展开来。“上危楼,赢得闲愁千斛”,是说词人登上高楼,触景生情,引起无限感慨。“闲愁千斛”,是形容愁苦极多。“闲愁”,是作者故作轻松之笔,其实是作者关心国事但身不在要位始终不能伸抗金之志的深深忧愁。

  四、五两句,采用自问自答的方式,把“吊古伤今”落到实处。“虎踞龙蟠何处是”?问话中透出今不比昔的悲凉。据《金陵图经》记载:“石头城在健康府上元县西五里。诸葛亮谓吴大帝曰:‘秣陵地形,钟山龙蟠,石城虎踞,真帝王之都也。’”正因为如此,健康曾经成为六朝的国都。但在辛弃疾看来,此时却徒留空名,和一片败亡的气息。这里暗中,谴责南宋朝廷不利用健康的有利地形抗击金兵、收复中原饱含感情的问答异常生动地勾画出词人大声疾呼、痛苦欲绝、气愤填膺的形象。“兴亡满目”,“兴亡”是偏义词,侧重于“亡”字。

  “柳外斜阳”五句,是健康眼前的景象,把“兴亡满目”落到实处,渲染一种国势渐衰悲凉凄楚的气氛:夕阳斜照在迷茫的柳树上;在水边觅食的鸟儿,急促地飞回窝巢;垅上的乔木,被狂风吹打,飘落下片片黄叶;一只孤零零的小船,漂泊在秦淮河中,匆匆地向西边驶;不知何人,吹奏起悲凉的笛声。映入词入眼帘怎能不勾起作者忧国的感叹。同时词人独选此景,也正是意在表达自己内心的情感。从构思而言,上片三个层次,采用层层递进、环环紧扣的笔法,衔接极为严密。而各个层次,又都从不同的角度,加深和强化主题。

  上片十句侧重于吊古伤今。下片十句则侧重于表现词人志不得神、无法实现抗金国收河山壮志的愁苦,及其对国家前途的忧虑。下片亦分三个层次,前五句为一个层次,是曲笔。次三句为一个层次,是直抒胸臆。最后两句为一个层次,是比喻。各层次的笔法虽不相同,但能相辅相成,浑然符契。

  “却忆安石风流”五句,用谢安(安石)受谗被疏和淝水之战等典故。前三句写谢安早年寓居会稽,与王羲之等知名文人,“渔弋山水”、“言咏属文”,风流倜傥逍遥洒脱。作者借此表达自己本也可隐居安逸但忧国之心使其尽小国事,以至“泪落哀筝曲”。晋孝武帝司马曜执政,谢安出任宰相,后来受谗被疏远。

  “泪落哀筝曲”,是写谢安被疏远后,孝武帝有次设宴款待大将桓伊,谢安在座。桓伊擅长弹筝,谢安为孝武帝弹一曲《怨诗》,借以表白谢安对皇帝的忠心,和忠而见疑的委屈,声节慷慨,谢安深受感动,泪下沾襟。孝武帝亦颇有愧色。词人在此借古人之酒杯,浇自己之块垒,曲折隐晦地表达未见重用志不得伸的情怀。“儿辈”两句,写谢安出任宰相未被疏前,派弟弟谢石和侄儿谢玄领兵八万,在淝水大败前秦苻坚九十万大军的事。当捷报传到健康,谢安正在和别人下棋。谢安了无喜色,仍下棋如故。别人问谢安战况时,谢安才漫不经心的答道:“小儿辈遂已破贼。”这段历史,本来说明谢安主持国事,沉着与矜持。可是,辛弃疾改变了它的原意,把词意变成:建立功名的事,让给小儿辈干吧,我只须整天下棋消磨岁月!不难看出,这里包含着词人壮志未酬、虚度年华的愁苦,同时也给予议和派以极大的讽刺。

  辛弃疾为词气魄不亚于东坡,但这里却屡用喻指,语含讥讽,可见长期的压抑使之极度愤懑,而面对现实除了无奈更别无他法。

  “宝镜”三句,笔锋又双从历史转到现实,词人用寻觅不到“宝镜”、夜幕降临、无人劝酒,暗喻壮志忠心不为人知、知音难觅的苦闷。“宝镜”,唐李濬《松窗杂录》载秦淮河有渔人网得宝镜,能照见五脏六腑,渔人大惊,失手宝镜落水,后遂不能再得。这里借用此典,意在说明自己的报国忠心保国之才无人鉴察。刘熙载说:“稼轩词龙腾虎掷,任古书中俚语、瘦语,一经运用,便得风流,天姿是何敻异!”(《艺概·词曲概》)的确,“宝镜”三句,感情基调虽然悲愤沉郁,但词句却含蓄蕴藉,优美动人。

  最后两句,境界幽远,寓意颇深。它写词人眺望江面,看到狂风怒号,便预感到风势将会愈来愈大,可能明朝长江卷起的巨浪,会把岸上的房屋推翻。这两句不仅写出江上波涛的险恶,也暗示对时局险恶的忧虑。

  “吊古”之作,大都抒发感慨或鸣不平。辛弃疾写得尤其成功,感人至深。《宋史》本传称其“雅善长短句,悲壮激烈”。即说明辛词此类作品的豪放风格。

念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守创作背景

  公元1168年(宋孝宗乾道四年),辛弃疾任建康(今江苏南京)通判,当时他南归已经七个年头,而他期望的抗金复国事业,却毫无进展,而且还遭到朝中议和派的排挤打击。词人在一次登健康赏心亭时,触景生情,感慨万千,便写下此作。

《念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守》辛弃疾 拼音读音参考

niàn nú jiāo dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng chéng shǐ zhì dào liú shǒu
念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守

wǒ lái diào gǔ, shàng wēi lóu yíng de xián chóu qiān hú.
我来吊古,上危楼、赢得闲愁千斛。
hǔ jù lóng pán hé chǔ shì, zhǐ yǒu xīng wáng mǎn mù.
虎踞龙蟠何处是,只有兴亡满目。
liǔ wài xié yáng, shuǐ biān guī niǎo, lǒng shàng chuī qiáo mù.
柳外斜阳,水边归鸟,陇上吹乔木。
piàn fān xī qù, yī shēng shuí pēn shuāng zhú.
片帆西去,一声谁喷霜竹。
què yì ān shí fēng liú, dōng shān suì wǎn, lèi luò āi zhēng qū.
却忆安石风流,东山岁晚,泪落哀筝曲。
ér bèi gōng míng dōu fù yǔ, cháng rì wéi xiāo qí jú.
儿辈功名都付与,长日惟消棋局。
bǎo jìng nán xún, bì yún jiāng mù, shuí quàn bēi zhōng lǜ.
宝镜难寻,碧云将暮,谁劝杯中绿。
jiāng tóu fēng nù, zhāo lái bō làng fān wū.
江头风怒,朝来波浪翻屋。

《念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守 辛弃疾)拼音解读

《niàn nú jiāo ·dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng chéng shǐ zhì dào liú shǒu 》 xīn qì jí

wǒ lái diào gǔ ,shàng wēi lóu 、yíng dé xián chóu qiān hú 。
hǔ jù lóng pán hé chù shì ,zhī yǒu xìng wáng mǎn mù 。
liǔ wài xié yáng ,shuǐ biān guī niǎo ,lǒng shàng chuī qiáo mù 。
piàn fān xī qù ,yī shēng shuí pēn shuāng zhú 。
què yì ān shí fēng liú ,dōng shān suì wǎn ,lèi luò āi zhēng qǔ 。
ér bèi gōng míng dōu fù yǔ ,zhǎng rì wéi xiāo qí jú 。
bǎo jìng nán xún ,bì yún jiāng mù ,shuí quàn bēi zhōng lǜ 。
jiāng tóu fēng nù ,cháo lái bō làng fān wū 。

zuò zhě jiǎn jiè (xīn qì jí )

xīn qì jí tóu xiàng

xīn qì jí (1140-1207),nán sòng cí rén 。yuán zì tǎn fū ,gǎi zì yòu ān ,bié hào jià xuān ,hàn zú ,lì chéng (jīn shān dōng jì nán )rén 。chū shēng shí ,zhōng yuán yǐ wéi jīn bīng suǒ zhàn 。21suì cān jiā kàng jīn yì jun1 ,bú jiǔ guī nán sòng 。lì rèn hú běi 、jiāng xī 、hú nán 、fú jiàn 、zhè dōng ān fǔ shǐ děng zhí 。yī shēng lì zhǔ kàng jīn 。céng shàng 《měi qín shí lùn 》yǔ 《jiǔ yì 》,tiáo chén zhàn shǒu zhī cè 。qí cí shū xiě lì tú huī fù guó jiā tǒng yī de ài guó rè qíng ,qīng sù zhuàng zhì nán chóu de bēi fèn ,duì dāng shí zhí zhèng zhě de qū rǔ qiú hé pō duō qiǎn zé ;yě yǒu bú shǎo yín yǒng zǔ guó hé shān de zuò pǐn 。tí cái guǎng kuò yòu shàn huà yòng qián rén diǎn gù rù cí ,fēng gé chén xióng háo mài yòu bú fá xì nì róu mèi zhī chù 。yóu yú xīn qì jí de kàng jīn zhǔ zhāng yǔ dāng zhèng de zhǔ hé pài zhèng jiàn bú hé ,hòu bèi dàn hé luò zhí ,tuì yǐn jiāng xī dài hú 。

niàn nú jiāo ·dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng chéng shǐ zhì dào liú shǒu fān yì jí zhù shì

fān yì
cǐ yán dēng tíng píng diào gǔ dài yí jì ,zhī luò dé mǎn qiāng chóu xù 。zhōng shān lóng pán ,shí chéng hǔ jù ,zhēn dì wáng zhī dōu zài nǎ lǐ ne ?zhī liú xià le liù cháo xìng wáng gǔ jì 。xī yáng xié zhào zài mí máng de liǔ shù shàng ;zài shuǐ biān mì shí de niǎo ér ,jí cù dì fēi huí wō cháo ;lǒng shàng de qiáo mù ,bèi kuáng fēng chuī dǎ ,piāo luò xià piàn piàn huáng yè ;yī zhī gū líng líng de xiǎo chuán ,piāo bó zài qín huái hé zhōng ,cōng cōng dì xiàng xī biān shǐ ;bú zhī hé rén ,chuī zòu qǐ bēi liáng de dí shēng 。
guān xiè ān yī dài fēng liú ,wǎn nián réng bú miǎn yōu chán wèi jī ,zhì yǒu lèi luò āi zhēng zhī bēi 。xiè ān jiāng jiàn gōng lì yè de jī huì dōu jiāo fù gěi ér bèi rú xiè xuán děng ,zì jǐ zé yǐ xià qí xiāo mó shí guāng 。guān gěng gěng xīn qǔ nán wéi rén zhī ,shí bú wǒ dài ,wéi yǒu jiè jiǔ jiāo chóu 。cháo lái yáo wàng jiāng tóu ,fēng jí làng gāo ,zhí yǒu tuī fān fáng wū zhī shì 。

zhù shì
1.shǎng xīn tíng :wèi yú jiàn kāng xià shuǐ mén zhī shàng ,xià lín qín huái hé ,shì dāng shí de yóu lǎn míng shèng ,xīn qì jí tè ài dēng cǐ tíng tiào wàng 。liú shǒu :jí háng gōng liú shǒu 、sòng shì nán dù chū ,gāo zōng yī dù zhù bì jiàn kāng ,gù chēng jiàn kāng wéi háng gōng 。
2.wēi lóu :gāo lóu ,cǐ dài zhǐ shǎng xīn tíng 。hú :gǔ rén yǐ shí dòu wéi yī hú 。
3. hǔ jù lóng pán :liú bèi céng shǐ zhū gě liàng zhì jīng ,yīn dǔ mò líng shān fù ,tàn yuē :“zhōng shān lóng pán ,shí chéng hǔ jù ,zhēn dì wáng zhī zhái yě 。”(《tài píng yù lǎn ·zhōu jun4 yī 》yǐn zhāng bó 《wú lù 》)xìng wáng :zhǐ liù cháo xìng wáng gǔ jì 。sān guó shí wú guó sūn quán ,dōng jìn sī mǎ ruì jí nán cháo de sòng 、qí 、liáng 、chén céng xiān hòu jiàn dōu yú jīn líng (jiàn kāng )。
4.lǒng shàng :tián gěng ,cǐ fàn zhǐ tián yě 。pēn shuāng zhú :yìn chuī dí 。sòng huáng tíng jiān 《niàn nú jiāo ·duàn hóng jì yǔ 》:“sūn láng wēi xiào ,zuò lái shēng pēn shuāng zhú 。”shuāng zhú :qiū tiān zhī zhú ,dài zhǐ zhú dí 。

niàn nú jiāo ·dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng chéng shǐ zhì dào liú shǒu shǎng xī

  dēng lǎn huái gǔ zhī zuò ,wǎng wǎng yǐ lì shǐ de biàn qiān jì yù duì guó shì de gǎn kǎi ,jiè gǔ fěng jīn ,yǐ xióng shēn diē dàng wéi shèng 。duì yú zhī jǐ de chàng hé zhī zuò ,wǎng wǎng shì xīn yǔ de qīng sù ,yǐ chéng zhì shēn qiē wéi gāo 。yào jiāng zhè liǎng zhǒng yì sī dǎ hé chéng yī piàn ,jiù xū yào róu hé liǎng zhǒng bú tóng de měi xué fēng gé ,jiān yǒu xióng shēn yǔ wēn wǎn 。zhè shì yī zhǒng nán yǐ dá dào de miào jìng ,ér běn cí xiǎn rán dá dào le zhè yī jìng jiè 。[3] cǐ cí fèn yǐ xià jǐ gè fāng miàn xià bǐ :jiàn kāng de dì lǐ xíng shì 、yǎn qián de bài luò jǐng xiàng ,bìng yòng dōng jìn míng xiàng xiè ān de zāo yù zì yù ,biǎo dá cí rén quē fá zhī yīn tóng zhì zhī shì de kǔ mèn ,zuì hòu yòng zhǎng jiāng fēng làng xiǎn è ,àn zhǐ nán sòng de wēi jú 。

  kāi tóu sān jù ,kāi mén jiàn shān ,zhí jiē diǎn míng zhǔ tí ,shū fā nèi xīn gǎn qíng jī diào 。rán hòu zài wéi rào zhǔ tí ,yī céng yī qǔ dì shū zhǎn kāi lái 。“shàng wēi lóu ,yíng dé xián chóu qiān hú ”,shì shuō cí rén dēng shàng gāo lóu ,chù jǐng shēng qíng ,yǐn qǐ wú xiàn gǎn kǎi 。“xián chóu qiān hú ”,shì xíng róng chóu kǔ jí duō 。“xián chóu ”,shì zuò zhě gù zuò qīng sōng zhī bǐ ,qí shí shì zuò zhě guān xīn guó shì dàn shēn bú zài yào wèi shǐ zhōng bú néng shēn kàng jīn zhī zhì de shēn shēn yōu chóu 。

  sì 、wǔ liǎng jù ,cǎi yòng zì wèn zì dá de fāng shì ,bǎ “diào gǔ shāng jīn ”luò dào shí chù 。“hǔ jù lóng pán hé chù shì ”?wèn huà zhōng tòu chū jīn bú bǐ xī de bēi liáng 。jù 《jīn líng tú jīng 》jì zǎi :“shí tóu chéng zài jiàn kāng fǔ shàng yuán xiàn xī wǔ lǐ 。zhū gě liàng wèi wú dà dì yuē :‘mò líng dì xíng ,zhōng shān lóng pán ,shí chéng hǔ jù ,zhēn dì wáng zhī dōu yě 。’”zhèng yīn wéi rú cǐ ,jiàn kāng céng jīng chéng wéi liù cháo de guó dōu 。dàn zài xīn qì jí kàn lái ,cǐ shí què tú liú kōng míng ,hé yī piàn bài wáng de qì xī 。zhè lǐ àn zhōng ,qiǎn zé nán sòng cháo tíng bú lì yòng jiàn kāng de yǒu lì dì xíng kàng jī jīn bīng 、shōu fù zhōng yuán bǎo hán gǎn qíng de wèn dá yì cháng shēng dòng dì gōu huà chū cí rén dà shēng jí hū 、tòng kǔ yù jué 、qì fèn tián yīng de xíng xiàng 。“xìng wáng mǎn mù ”,“xìng wáng ”shì piān yì cí ,cè zhòng yú “wáng ”zì 。

  “liǔ wài xié yáng ”wǔ jù ,shì jiàn kāng yǎn qián de jǐng xiàng ,bǎ “xìng wáng mǎn mù ”luò dào shí chù ,xuàn rǎn yī zhǒng guó shì jiàn shuāi bēi liáng qī chǔ de qì fēn :xī yáng xié zhào zài mí máng de liǔ shù shàng ;zài shuǐ biān mì shí de niǎo ér ,jí cù dì fēi huí wō cháo ;lǒng shàng de qiáo mù ,bèi kuáng fēng chuī dǎ ,piāo luò xià piàn piàn huáng yè ;yī zhī gū líng líng de xiǎo chuán ,piāo bó zài qín huái hé zhōng ,cōng cōng dì xiàng xī biān shǐ ;bú zhī hé rén ,chuī zòu qǐ bēi liáng de dí shēng 。yìng rù cí rù yǎn lián zěn néng bú gōu qǐ zuò zhě yōu guó de gǎn tàn 。tóng shí cí rén dú xuǎn cǐ jǐng ,yě zhèng shì yì zài biǎo dá zì jǐ nèi xīn de qíng gǎn 。cóng gòu sī ér yán ,shàng piàn sān gè céng cì ,cǎi yòng céng céng dì jìn 、huán huán jǐn kòu de bǐ fǎ ,xián jiē jí wéi yán mì 。ér gè gè céng cì ,yòu dōu cóng bú tóng de jiǎo dù ,jiā shēn hé qiáng huà zhǔ tí 。

  shàng piàn shí jù cè zhòng yú diào gǔ shāng jīn 。xià piàn shí jù zé cè zhòng yú biǎo xiàn cí rén zhì bú dé shén 、wú fǎ shí xiàn kàng jīn guó shōu hé shān zhuàng zhì de chóu kǔ ,jí qí duì guó jiā qián tú de yōu lǜ 。xià piàn yì fèn sān gè céng cì ,qián wǔ jù wéi yī gè céng cì ,shì qǔ bǐ 。cì sān jù wéi yī gè céng cì ,shì zhí shū xiōng yì 。zuì hòu liǎng jù wéi yī gè céng cì ,shì bǐ yù 。gè céng cì de bǐ fǎ suī bú xiàng tóng ,dàn néng xiàng fǔ xiàng chéng ,hún rán fú qì 。

  “què yì ān shí fēng liú ”wǔ jù ,yòng xiè ān (ān shí )shòu chán bèi shū hé féi shuǐ zhī zhàn děng diǎn gù 。qián sān jù xiě xiè ān zǎo nián yù jū huì jī ,yǔ wáng xī zhī děng zhī míng wén rén ,“yú yì shān shuǐ ”、“yán yǒng shǔ wén ”,fēng liú tì tǎng xiāo yáo sǎ tuō 。zuò zhě jiè cǐ biǎo dá zì jǐ běn yě kě yǐn jū ān yì dàn yōu guó zhī xīn shǐ qí jìn xiǎo guó shì ,yǐ zhì “lèi luò āi zhēng qǔ ”。jìn xiào wǔ dì sī mǎ yào zhí zhèng ,xiè ān chū rèn zǎi xiàng ,hòu lái shòu chán bèi shū yuǎn 。

  “lèi luò āi zhēng qǔ ”,shì xiě xiè ān bèi shū yuǎn hòu ,xiào wǔ dì yǒu cì shè yàn kuǎn dài dà jiāng huán yī ,xiè ān zài zuò 。huán yī shàn zhǎng dàn zhēng ,xiè ān wéi xiào wǔ dì dàn yī qǔ 《yuàn shī 》,jiè yǐ biǎo bái xiè ān duì huáng dì de zhōng xīn ,hé zhōng ér jiàn yí de wěi qū ,shēng jiē kāng kǎi ,xiè ān shēn shòu gǎn dòng ,lèi xià zhān jīn 。xiào wǔ dì yì pō yǒu kuì sè 。cí rén zài cǐ jiè gǔ rén zhī jiǔ bēi ,jiāo zì jǐ zhī kuài lěi ,qǔ shé yǐn huì dì biǎo dá wèi jiàn zhòng yòng zhì bú dé shēn de qíng huái 。“ér bèi ”liǎng jù ,xiě xiè ān chū rèn zǎi xiàng wèi bèi shū qián ,pài dì dì xiè shí hé zhí ér xiè xuán lǐng bīng bā wàn ,zài féi shuǐ dà bài qián qín fú jiān jiǔ shí wàn dà jun1 de shì 。dāng jié bào chuán dào jiàn kāng ,xiè ān zhèng zài hé bié rén xià qí 。xiè ān le wú xǐ sè ,réng xià qí rú gù 。bié rén wèn xiè ān zhàn kuàng shí ,xiè ān cái màn bú jīng xīn de dá dào :“xiǎo ér bèi suí yǐ pò zéi 。”zhè duàn lì shǐ ,běn lái shuō míng xiè ān zhǔ chí guó shì ,chén zhe yǔ jīn chí 。kě shì ,xīn qì jí gǎi biàn le tā de yuán yì ,bǎ cí yì biàn chéng :jiàn lì gōng míng de shì ,ràng gěi xiǎo ér bèi gàn ba ,wǒ zhī xū zhěng tiān xià qí xiāo mó suì yuè !bú nán kàn chū ,zhè lǐ bāo hán zhe cí rén zhuàng zhì wèi chóu 、xū dù nián huá de chóu kǔ ,tóng shí yě gěi yǔ yì hé pài yǐ jí dà de fěng cì 。

  xīn qì jí wéi cí qì pò bú yà yú dōng pō ,dàn zhè lǐ què lǚ yòng yù zhǐ ,yǔ hán jī fěng ,kě jiàn zhǎng qī de yā yì shǐ zhī jí dù fèn mèn ,ér miàn duì xiàn shí chú le wú nài gèng bié wú tā fǎ 。

  “bǎo jìng ”sān jù ,bǐ fēng yòu shuāng cóng lì shǐ zhuǎn dào xiàn shí ,cí rén yòng xún mì bú dào “bǎo jìng ”、yè mù jiàng lín 、wú rén quàn jiǔ ,àn yù zhuàng zhì zhōng xīn bú wéi rén zhī 、zhī yīn nán mì de kǔ mèn 。“bǎo jìng ”,táng lǐ xùn 《sōng chuāng zá lù 》zǎi qín huái hé yǒu yú rén wǎng dé bǎo jìng ,néng zhào jiàn wǔ zāng liù fǔ ,yú rén dà jīng ,shī shǒu bǎo jìng luò shuǐ ,hòu suí bú néng zài dé 。zhè lǐ jiè yòng cǐ diǎn ,yì zài shuō míng zì jǐ de bào guó zhōng xīn bǎo guó zhī cái wú rén jiàn chá 。liú xī zǎi shuō :“jià xuān cí lóng téng hǔ zhì ,rèn gǔ shū zhōng lǐ yǔ 、shòu yǔ ,yī jīng yùn yòng ,biàn dé fēng liú ,tiān zī shì hé xiòng yì !”(《yì gài ·cí qǔ gài 》)de què ,“bǎo jìng ”sān jù ,gǎn qíng jī diào suī rán bēi fèn chén yù ,dàn cí jù què hán xù yùn jiè ,yōu měi dòng rén 。

  zuì hòu liǎng jù ,jìng jiè yōu yuǎn ,yù yì pō shēn 。tā xiě cí rén tiào wàng jiāng miàn ,kàn dào kuáng fēng nù hào ,biàn yù gǎn dào fēng shì jiāng huì yù lái yù dà ,kě néng míng cháo zhǎng jiāng juàn qǐ de jù làng ,huì bǎ àn shàng de fáng wū tuī fān 。zhè liǎng jù bú jǐn xiě chū jiāng shàng bō tāo de xiǎn è ,yě àn shì duì shí jú xiǎn è de yōu lǜ 。

  “diào gǔ ”zhī zuò ,dà dōu shū fā gǎn kǎi huò míng bú píng 。xīn qì jí xiě dé yóu qí chéng gōng ,gǎn rén zhì shēn 。《sòng shǐ 》běn chuán chēng qí “yǎ shàn zhǎng duǎn jù ,bēi zhuàng jī liè ”。jí shuō míng xīn cí cǐ lèi zuò pǐn de háo fàng fēng gé 。

niàn nú jiāo ·dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng chéng shǐ zhì dào liú shǒu chuàng zuò bèi jǐng

  gōng yuán 1168nián (sòng xiào zōng qián dào sì nián ),xīn qì jí rèn jiàn kāng (jīn jiāng sū nán jīng )tōng pàn ,dāng shí tā nán guī yǐ jīng qī gè nián tóu ,ér tā qī wàng de kàng jīn fù guó shì yè ,què háo wú jìn zhǎn ,ér qiě hái zāo dào cháo zhōng yì hé pài de pái jǐ dǎ jī 。cí rén zài yī cì dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng shí ,chù jǐng shēng qíng ,gǎn kǎi wàn qiān ,biàn xiě xià cǐ zuò 。

《niàn nú jiāo ·dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng chéng shǐ zhì dào liú shǒu 》xīn qì jí pīn yīn dú yīn cān kǎo

niàn nú jiāo dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng chéng shǐ zhì dào liú shǒu
niàn nú jiāo ·dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng chéng shǐ zhì dào liú shǒu

wǒ lái diào gǔ, shàng wēi lóu yíng de xián chóu qiān hú.
wǒ lái diào gǔ ,shàng wēi lóu 、yíng dé xián chóu qiān hú 。
hǔ jù lóng pán hé chǔ shì, zhǐ yǒu xīng wáng mǎn mù.
hǔ jù lóng pán hé chù shì ,zhī yǒu xìng wáng mǎn mù 。
liǔ wài xié yáng, shuǐ biān guī niǎo, lǒng shàng chuī qiáo mù.
liǔ wài xié yáng ,shuǐ biān guī niǎo ,lǒng shàng chuī qiáo mù 。
piàn fān xī qù, yī shēng shuí pēn shuāng zhú.
piàn fān xī qù ,yī shēng shuí pēn shuāng zhú 。
què yì ān shí fēng liú, dōng shān suì wǎn, lèi luò āi zhēng qū.
què yì ān shí fēng liú ,dōng shān suì wǎn ,lèi luò āi zhēng qǔ 。
ér bèi gōng míng dōu fù yǔ, cháng rì wéi xiāo qí jú.
ér bèi gōng míng dōu fù yǔ ,zhǎng rì wéi xiāo qí jú 。
bǎo jìng nán xún, bì yún jiāng mù, shuí quàn bēi zhōng lǜ.
bǎo jìng nán xún ,bì yún jiāng mù ,shuí quàn bēi zhōng lǜ 。
jiāng tóu fēng nù, zhāo lái bō làng fān wū.
jiāng tóu fēng nù ,cháo lái bō làng fān wū 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

辛弃疾 辛弃疾 辛弃疾(1140─1207)初幼安,号稼轩,济南历城(今属山东)人。受学于亳州刘瞻,与党怀英为同舍生,号辛党。绍兴三十一年(1161),金兵南侵,中原起义军烽起。弃疾聚众二千,隶耿京为掌书记,奉表南归。高宗于建康召见,授右承务郎,任满。改广德军通判。乾道四年(1168),通判建康府,上《美芹十论》、《九议》,力主抗金并提出不少恢复失地的建议。乾道八年(1172)知滁州。淳熙元年(1174),辟江东安抚司参议官,迁仓部郎官,出为江西提点刑狱,调京西转运判官,差知江陵府兼湖北安抚,迁知隆兴府兼江西安抚。五年(1178),召为大理少卿,出为湖北转运副使,改湖南转运副使。又改知潭州兼湖南安抚使,创建飞虎军,雄镇一方,为江上诸军之冠,迁知隆兴府兼江西安抚。淳熙八年(1181)冬,台臣王蔺劾弃疾「用钱如泥沙,杀人如草芥」,落职,卜居上饶城北之带湖,筑室百楹,以稼名轩,自号稼轩居士,自是投闲置散凡十年。绍熙三年(1192),起为提点福建刑狱,次年,知福州兼福建安抚使。以谏官黄艾、谢深甫论列,丐祠归。所居带湖雪楼毁于火,徙铅山期思之瓜山下,家居瓢泉长达八年。嘉泰三年(1203),起知绍兴府兼浙东安抚使,于会稽创建秋风亭。四年,改知镇江府。开禧元年(1205),复以言者论列,奉祠归铅山。开禧三年,年六十八,葬铅山南十五里阳原山中。德祐元年(1275)追谥忠敏。平生以气节自负,功业自许,谋猷略远,然谗摈销沮,南归四十馀年间,大半皆废弃不用,故陈亮《辛稼轩画像赞》叹为「真鼠枉用,真虎不用」。其胸中古今,用资为词,激昂排宕,别开生面,不可一世。《宋史》有传。有《稼轩集》,又有《稼轩奏议》一卷,均佚。今人辑有《稼轩诗文钞存》。词有四卷本《稼轩词》及十二卷本《稼轩长短句》两种。《四库总目提要》云:「其词慷慨纵横,有不可一世之概,于倚声家为变调,而异军特起,能于翦红刻翠之外,屹然别立一宗,迄今不废。」其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对南宋上层统治集团的屈辱投降进行揭露和批判;也有不少吟咏祖国河山的作品。艺术风格多样,而以豪放为主。热情洋溢,慷慨悲壮,笔力雄厚,与苏轼并称为「苏辛」。《破阵子·为陈同甫赋壮词以寄之》、《永遇乐·京口北固亭怀古》、《水龙吟·登建康赏心亭》、《菩萨蛮·书江西造口壁》等均有名。但部分作品也流露出抱负不能实现而产生的消极情绪。

辛弃疾的诗词

  • 定风波·席上送范廓之游建康
  • 临江仙(簪花屡堕戏作)
  • 太常引(一轮秋影转金波)
  • 八声甘州(故将军饮罢夜归来)
  • 最高楼(用韵答晋臣敷文)
  • 水调歌头·和马叔度游月波楼
  • 浣溪沙(赋清虚)
  • 水调歌头(将迁新居不成有感戏作。时以病止酒,且遗去歌者。末□及之)
  • 阮郎归·耒阳道中为张处父推官赋
  • 木兰花慢·滁州送范倅
  • 宋代诗词推荐

  • 减字木兰花(痴)
  • 菩萨蛮(残春)
  • 虞美人(九月游虎丘)
  • 小冲山
  • 菩萨蛮(送游季仙归东阳)
  • 祝英台近·柳烟浓,花
  • 好事近(登梅仙山绝顶望海·十二之八)
  • 使牛子
  • 《忆秦娥》何梦桂原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 何梦桂)
  • 蝶恋花(和张文伯海棠)
  • 《念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守 辛弃疾)原文,《念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守 辛弃疾)翻译,《念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守 辛弃疾)赏析,《念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(念奴娇·登建康赏心亭呈史致道留守 辛弃疾)阅读答案,出自辛弃疾的作品

    诗词类别

    辛弃疾的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语