《渡湘江》渡湘江杜审言原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜审言 朝代:唐代
《渡湘江》渡湘江杜审言原文、翻译、赏析和诗意原文

《渡湘江》 杜审言

迟日园林悲昔游,今春花鸟作边愁。
独怜京国人南窜,不似湘江水北流。

作者简介(杜审言)

杜审言头像

杜审言(约645-708),字必简,汉族,中国唐朝襄州襄阳人,是大诗人杜甫的祖父。唐高宗咸亨进士,唐中宗时,因与张易之兄弟交往,被流放峰州(今越南越池东南)。曾任隰城尉、洛阳丞等小官,累官修文馆直学士,少与李峤、崔融、苏味道齐名,称“文章四友”,是唐代“近体诗”的奠基人之一,作品多朴素自然。其五言律诗,格律谨严。

渡湘江翻译及注释

翻译
悲叹昔日还在园林里游玩的情景,今年春天花开鸟鸣更引发我在边疆的哀愁。
独自怜惜从京城里出来的人往南逃,真羡慕湘江的水呀,你却往北流去!

注释
①迟日:春日。《诗经·七月》:“春日迟迟,采繁祁祁。”
②悲昔游:作者旧游之地,因放逐再次经过感到悲伤。
③边愁:流放边远地区产生的愁绪。
④京国:指长安。

渡湘江鉴赏

  诗的首句“迟日园林悲昔游”,是因眼前的春光回忆起往昔的春游。当年,春日迟迟,园林如绣,游目骋怀,该是心旷神怡的。而这里追叙“昔游”时却用了一个“悲”字。这个悲,是今天的悲,是从今天的悲追溯昔日的乐;而反过来,也可以说,正因为想起当时的游乐,就更觉得当前处境之可悲。吴乔在《围炉诗话》中说:“情能移境,境亦能移情。”这一句诗是用现在的情移过去的境,为昔日的欢乐景物注入了此时的悲伤心情。

  诗的第二句“今春花鸟作边愁”,是从昔游的回忆写到今春的边愁。一般说来,鸟语花香是令人欢乐的景物;可是,这些景物却使诗人更想起自己正在流放去边疆的途中。鸟语也好,花香也好,在诗人心目中只构成了远去边疆的哀愁。这一句诗是以心中的情移眼前的境。诗人缘情写景,因而景随情迁。如果就艺术手法来说,以“花鸟”与“边愁”形成对比,是从反面来衬托边愁。与杜审言的这句诗有些近似的有杜甫《春望》诗中的“感时花溅泪,恨别鸟惊心”一联,司马光的《续诗话》评这一联诗说:“花鸟平时可娱之物,见之而泣,闻之而悲,则时可知矣。”这里,以花鸟可娱之物来写“感时”、“恨别”之情,采用的也是反衬法。杜审言是杜甫的祖父,对杜甫有直接影响。“花溅泪”、“鸟惊心”一联,可能就是从“花鸟作边愁”这一句化出的。

  诗的第三句“独怜京国人南窜”,是整首诗的中心,起承上启下作用。上两句,忆昔游而悲,见花鸟成愁,以及下一句为江水北流而感叹,都因为诗人远离京国,正在南窜途中。上下三句都是围绕着这一句,从这一句生发的。但这一句还没有点到《渡湘江》这个题目。最后一句“不似湘江水北流”,才提到湘江,点破诗题,而以“水北流”来烘托“人南窜”,也是用反衬手法来加强诗的中心内容。

  杜审言渡湘江时,正值春光明媚,绿水映青山,秀丽的异乡风光撩人意绪,使被贬迁异地的诗人缅怀过去,遐想未来,心中怅惘、失落。因此诗的起句感情深沉地直诉:“迟日园林悲昔游”。他触景生情,回忆起从前在这春光晴丽的大好时光里,尽情游赏园林景色的乐趣,间或还有朋友与他一同饮酒赋诗,赏春惜春,好不痛快。如今只身南迁,心中之悲不难想象。“迟日园林”与“昔游”之间加一“悲”字,使句意曲折而丰富,语势跌宕而劲健。对句:“今春花鸟作边愁”。“今春”指出渡江的时间。“花鸟”概括春景,虽没有直接描绘声色,而鸟语花香的境界已在眼前。“作边愁”,是说今春的花和鸟不同往年,它们也含愁带恨。这里用了移情入景的手法,以比兴表达诗人的愁思。一个“作”字,语意双关。既象说花鸟,又是说人,亦可理解为人与花鸟同说,婉曲而有机趣。

  这句诗色彩清淡,情意浓挚,七个字,淋漓尽致地抒发了诗人远游伤春的情怀。“独怜京国人南窜”,是这首诗的中心所在,从前两句的忆春、伤春转入叙事抒情,感慨自己从京都流贬到荒僻的南地。“独”字下得有力,使全句生神,激活全篇。“不似湘江水北流”,紧承第三句点题作结,出语自然。管世铭《读雪山房唐诗序例》说:“初唐七绝,味在酸咸之外,‘人情已厌南中苦,鸿雁那从北地来 ’,‘独怜京国人南窜,不似湘江水北流’,‘即今河畔冰开日,正是长安花落时 ’,读之初似常语,久而自知其妙。”所谓“味在酸咸之外”,即指诗中蕴含的情感复杂丰富余味无穷。这些诗句的妙处,不仅在于融情于景,而且还通过时间、空间、景物的不同对比,形成一种杳邈迷茫的意境,仿佛有万般的游丝争惹人的离愁,读者细细体味就能感受其巨大的感染力。“独怜京国人南窜,不似湘江水北流”,初读似常语,并无警策之处,仔细品味,就可看到诗人怅惘的形象。他独立舟头,思悠悠,无限离愁,正如一江春水向北流。杜审言性格爽朗轩豁,喜直抒胸臆,这自是其诗的特色之一。《载酒园诗话》说他“即作磊砢语,亦犹苏子瞻坐桄榔树下食芋饮水,略无攒眉蹙额之态。”这段形象的评语,可帮助我们从多方面去感受欣赏杜审言诗的风格。

  胡应麟对这首诗的评价很高,他说:“唐初五言绝,子安诸作已入妙境。七言初变梁陈,音律未谐,韵度尚乏。惟杜审言《渡湘江》、《赠苏绾》二首,结皆作对,而工致天然,风味可掬。”这首诗以押韵对起,又以对作结,俱有整齐美、和谐美以及反复咏叹的韵味。初唐时期是七绝初创的阶段,杜审言这首《渡湘江》是有相当影响的,说它“具有开启诗坛新风的作用”,也不为过誉。

渡湘江创作背景

  杜审言曾有两次贬官的经历,在唐中宗时曾被贬到南方极为偏远的峰州。这首诗当是他在流放途中写的。他在渡湘江南下时,正值春临大地,花鸟迎人,看到江水滔滔,朝着与他行进相反的方向流去,不禁对照自己的遭遇,追思昔游,怀念京国,悲思愁绪,一触而发。这是一首即景抒情之作。

《渡湘江》杜审言 拼音读音参考

dù xiāng jiāng
渡湘江

chí rì yuán lín bēi xī yóu, jīn chūn huā niǎo zuò biān chóu.
迟日园林悲昔游,今春花鸟作边愁。
dú lián jīng guó rén nán cuàn, bù shì xiāng jiāng shuǐ běi liú.
独怜京国人南窜,不似湘江水北流。

《渡湘江》渡湘江杜审言原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《dù xiāng jiāng 》 dù shěn yán

chí rì yuán lín bēi xī yóu ,jīn chūn huā niǎo zuò biān chóu 。
dú lián jīng guó rén nán cuàn ,bú sì xiāng jiāng shuǐ běi liú 。

zuò zhě jiǎn jiè (dù shěn yán )

dù shěn yán tóu xiàng

dù shěn yán (yuē 645-708),zì bì jiǎn ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo xiāng zhōu xiāng yáng rén ,shì dà shī rén dù fǔ de zǔ fù 。táng gāo zōng xián hēng jìn shì ,táng zhōng zōng shí ,yīn yǔ zhāng yì zhī xiōng dì jiāo wǎng ,bèi liú fàng fēng zhōu (jīn yuè nán yuè chí dōng nán )。céng rèn xí chéng wèi 、luò yáng chéng děng xiǎo guān ,lèi guān xiū wén guǎn zhí xué shì ,shǎo yǔ lǐ qiáo 、cuī róng 、sū wèi dào qí míng ,chēng “wén zhāng sì yǒu ”,shì táng dài “jìn tǐ shī ”de diàn jī rén zhī yī ,zuò pǐn duō pǔ sù zì rán 。qí wǔ yán lǜ shī ,gé lǜ jǐn yán 。

dù xiāng jiāng fān yì jí zhù shì

fān yì
bēi tàn xī rì hái zài yuán lín lǐ yóu wán de qíng jǐng ,jīn nián chūn tiān huā kāi niǎo míng gèng yǐn fā wǒ zài biān jiāng de āi chóu 。
dú zì lián xī cóng jīng chéng lǐ chū lái de rén wǎng nán táo ,zhēn xiàn mù xiāng jiāng de shuǐ ya ,nǐ què wǎng běi liú qù !

zhù shì
①chí rì :chūn rì 。《shī jīng ·qī yuè 》:“chūn rì chí chí ,cǎi fán qí qí 。”
②bēi xī yóu :zuò zhě jiù yóu zhī dì ,yīn fàng zhú zài cì jīng guò gǎn dào bēi shāng 。
③biān chóu :liú fàng biān yuǎn dì qū chǎn shēng de chóu xù 。
④jīng guó :zhǐ zhǎng ān 。

dù xiāng jiāng jiàn shǎng

  shī de shǒu jù “chí rì yuán lín bēi xī yóu ”,shì yīn yǎn qián de chūn guāng huí yì qǐ wǎng xī de chūn yóu 。dāng nián ,chūn rì chí chí ,yuán lín rú xiù ,yóu mù chěng huái ,gāi shì xīn kuàng shén yí de 。ér zhè lǐ zhuī xù “xī yóu ”shí què yòng le yī gè “bēi ”zì 。zhè gè bēi ,shì jīn tiān de bēi ,shì cóng jīn tiān de bēi zhuī sù xī rì de lè ;ér fǎn guò lái ,yě kě yǐ shuō ,zhèng yīn wéi xiǎng qǐ dāng shí de yóu lè ,jiù gèng jiào dé dāng qián chù jìng zhī kě bēi 。wú qiáo zài 《wéi lú shī huà 》zhōng shuō :“qíng néng yí jìng ,jìng yì néng yí qíng 。”zhè yī jù shī shì yòng xiàn zài de qíng yí guò qù de jìng ,wéi xī rì de huān lè jǐng wù zhù rù le cǐ shí de bēi shāng xīn qíng 。

  shī de dì èr jù “jīn chūn huā niǎo zuò biān chóu ”,shì cóng xī yóu de huí yì xiě dào jīn chūn de biān chóu 。yī bān shuō lái ,niǎo yǔ huā xiāng shì lìng rén huān lè de jǐng wù ;kě shì ,zhè xiē jǐng wù què shǐ shī rén gèng xiǎng qǐ zì jǐ zhèng zài liú fàng qù biān jiāng de tú zhōng 。niǎo yǔ yě hǎo ,huā xiāng yě hǎo ,zài shī rén xīn mù zhōng zhī gòu chéng le yuǎn qù biān jiāng de āi chóu 。zhè yī jù shī shì yǐ xīn zhōng de qíng yí yǎn qián de jìng 。shī rén yuán qíng xiě jǐng ,yīn ér jǐng suí qíng qiān 。rú guǒ jiù yì shù shǒu fǎ lái shuō ,yǐ “huā niǎo ”yǔ “biān chóu ”xíng chéng duì bǐ ,shì cóng fǎn miàn lái chèn tuō biān chóu 。yǔ dù shěn yán de zhè jù shī yǒu xiē jìn sì de yǒu dù fǔ 《chūn wàng 》shī zhōng de “gǎn shí huā jiàn lèi ,hèn bié niǎo jīng xīn ”yī lián ,sī mǎ guāng de 《xù shī huà 》píng zhè yī lián shī shuō :“huā niǎo píng shí kě yú zhī wù ,jiàn zhī ér qì ,wén zhī ér bēi ,zé shí kě zhī yǐ 。”zhè lǐ ,yǐ huā niǎo kě yú zhī wù lái xiě “gǎn shí ”、“hèn bié ”zhī qíng ,cǎi yòng de yě shì fǎn chèn fǎ 。dù shěn yán shì dù fǔ de zǔ fù ,duì dù fǔ yǒu zhí jiē yǐng xiǎng 。“huā jiàn lèi ”、“niǎo jīng xīn ”yī lián ,kě néng jiù shì cóng “huā niǎo zuò biān chóu ”zhè yī jù huà chū de 。

  shī de dì sān jù “dú lián jīng guó rén nán cuàn ”,shì zhěng shǒu shī de zhōng xīn ,qǐ chéng shàng qǐ xià zuò yòng 。shàng liǎng jù ,yì xī yóu ér bēi ,jiàn huā niǎo chéng chóu ,yǐ jí xià yī jù wéi jiāng shuǐ běi liú ér gǎn tàn ,dōu yīn wéi shī rén yuǎn lí jīng guó ,zhèng zài nán cuàn tú zhōng 。shàng xià sān jù dōu shì wéi rào zhe zhè yī jù ,cóng zhè yī jù shēng fā de 。dàn zhè yī jù hái méi yǒu diǎn dào 《dù xiāng jiāng 》zhè gè tí mù 。zuì hòu yī jù “bú sì xiāng jiāng shuǐ běi liú ”,cái tí dào xiāng jiāng ,diǎn pò shī tí ,ér yǐ “shuǐ běi liú ”lái hōng tuō “rén nán cuàn ”,yě shì yòng fǎn chèn shǒu fǎ lái jiā qiáng shī de zhōng xīn nèi róng 。

  dù shěn yán dù xiāng jiāng shí ,zhèng zhí chūn guāng míng mèi ,lǜ shuǐ yìng qīng shān ,xiù lì de yì xiāng fēng guāng liáo rén yì xù ,shǐ bèi biǎn qiān yì dì de shī rén miǎn huái guò qù ,xiá xiǎng wèi lái ,xīn zhōng chàng wǎng 、shī luò 。yīn cǐ shī de qǐ jù gǎn qíng shēn chén dì zhí sù :“chí rì yuán lín bēi xī yóu ”。tā chù jǐng shēng qíng ,huí yì qǐ cóng qián zài zhè chūn guāng qíng lì de dà hǎo shí guāng lǐ ,jìn qíng yóu shǎng yuán lín jǐng sè de lè qù ,jiān huò hái yǒu péng yǒu yǔ tā yī tóng yǐn jiǔ fù shī ,shǎng chūn xī chūn ,hǎo bú tòng kuài 。rú jīn zhī shēn nán qiān ,xīn zhōng zhī bēi bú nán xiǎng xiàng 。“chí rì yuán lín ”yǔ “xī yóu ”zhī jiān jiā yī “bēi ”zì ,shǐ jù yì qǔ shé ér fēng fù ,yǔ shì diē dàng ér jìn jiàn 。duì jù :“jīn chūn huā niǎo zuò biān chóu ”。“jīn chūn ”zhǐ chū dù jiāng de shí jiān 。“huā niǎo ”gài kuò chūn jǐng ,suī méi yǒu zhí jiē miáo huì shēng sè ,ér niǎo yǔ huā xiāng de jìng jiè yǐ zài yǎn qián 。“zuò biān chóu ”,shì shuō jīn chūn de huā hé niǎo bú tóng wǎng nián ,tā men yě hán chóu dài hèn 。zhè lǐ yòng le yí qíng rù jǐng de shǒu fǎ ,yǐ bǐ xìng biǎo dá shī rén de chóu sī 。yī gè “zuò ”zì ,yǔ yì shuāng guān 。jì xiàng shuō huā niǎo ,yòu shì shuō rén ,yì kě lǐ jiě wéi rén yǔ huā niǎo tóng shuō ,wǎn qǔ ér yǒu jī qù 。

  zhè jù shī sè cǎi qīng dàn ,qíng yì nóng zhì ,qī gè zì ,lín lí jìn zhì dì shū fā le shī rén yuǎn yóu shāng chūn de qíng huái 。“dú lián jīng guó rén nán cuàn ”,shì zhè shǒu shī de zhōng xīn suǒ zài ,cóng qián liǎng jù de yì chūn 、shāng chūn zhuǎn rù xù shì shū qíng ,gǎn kǎi zì jǐ cóng jīng dōu liú biǎn dào huāng pì de nán dì 。“dú ”zì xià dé yǒu lì ,shǐ quán jù shēng shén ,jī huó quán piān 。“bú sì xiāng jiāng shuǐ běi liú ”,jǐn chéng dì sān jù diǎn tí zuò jié ,chū yǔ zì rán 。guǎn shì míng 《dú xuě shān fáng táng shī xù lì 》shuō :“chū táng qī jué ,wèi zài suān xián zhī wài ,‘rén qíng yǐ yàn nán zhōng kǔ ,hóng yàn nà cóng běi dì lái ’,‘dú lián jīng guó rén nán cuàn ,bú sì xiāng jiāng shuǐ běi liú ’,‘jí jīn hé pàn bīng kāi rì ,zhèng shì zhǎng ān huā luò shí ’,dú zhī chū sì cháng yǔ ,jiǔ ér zì zhī qí miào 。”suǒ wèi “wèi zài suān xián zhī wài ”,jí zhǐ shī zhōng yùn hán de qíng gǎn fù zá fēng fù yú wèi wú qióng 。zhè xiē shī jù de miào chù ,bú jǐn zài yú róng qíng yú jǐng ,ér qiě hái tōng guò shí jiān 、kōng jiān 、jǐng wù de bú tóng duì bǐ ,xíng chéng yī zhǒng yǎo miǎo mí máng de yì jìng ,fǎng fó yǒu wàn bān de yóu sī zhēng rě rén de lí chóu ,dú zhě xì xì tǐ wèi jiù néng gǎn shòu qí jù dà de gǎn rǎn lì 。“dú lián jīng guó rén nán cuàn ,bú sì xiāng jiāng shuǐ běi liú ”,chū dú sì cháng yǔ ,bìng wú jǐng cè zhī chù ,zǎi xì pǐn wèi ,jiù kě kàn dào shī rén chàng wǎng de xíng xiàng 。tā dú lì zhōu tóu ,sī yōu yōu ,wú xiàn lí chóu ,zhèng rú yī jiāng chūn shuǐ xiàng běi liú 。dù shěn yán xìng gé shuǎng lǎng xuān huō ,xǐ zhí shū xiōng yì ,zhè zì shì qí shī de tè sè zhī yī 。《zǎi jiǔ yuán shī huà 》shuō tā “jí zuò lěi luǒ yǔ ,yì yóu sū zǐ zhān zuò guāng láng shù xià shí yù yǐn shuǐ ,luè wú zǎn méi cù é zhī tài 。”zhè duàn xíng xiàng de píng yǔ ,kě bāng zhù wǒ men cóng duō fāng miàn qù gǎn shòu xīn shǎng dù shěn yán shī de fēng gé 。

  hú yīng lín duì zhè shǒu shī de píng jià hěn gāo ,tā shuō :“táng chū wǔ yán jué ,zǐ ān zhū zuò yǐ rù miào jìng 。qī yán chū biàn liáng chén ,yīn lǜ wèi xié ,yùn dù shàng fá 。wéi dù shěn yán 《dù xiāng jiāng 》、《zèng sū wǎn 》èr shǒu ,jié jiē zuò duì ,ér gōng zhì tiān rán ,fēng wèi kě jū 。”zhè shǒu shī yǐ yā yùn duì qǐ ,yòu yǐ duì zuò jié ,jù yǒu zhěng qí měi 、hé xié měi yǐ jí fǎn fù yǒng tàn de yùn wèi 。chū táng shí qī shì qī jué chū chuàng de jiē duàn ,dù shěn yán zhè shǒu 《dù xiāng jiāng 》shì yǒu xiàng dāng yǐng xiǎng de ,shuō tā “jù yǒu kāi qǐ shī tán xīn fēng de zuò yòng ”,yě bú wéi guò yù 。

dù xiāng jiāng chuàng zuò bèi jǐng

  dù shěn yán céng yǒu liǎng cì biǎn guān de jīng lì ,zài táng zhōng zōng shí céng bèi biǎn dào nán fāng jí wéi piān yuǎn de fēng zhōu 。zhè shǒu shī dāng shì tā zài liú fàng tú zhōng xiě de 。tā zài dù xiāng jiāng nán xià shí ,zhèng zhí chūn lín dà dì ,huā niǎo yíng rén ,kàn dào jiāng shuǐ tāo tāo ,cháo zhe yǔ tā háng jìn xiàng fǎn de fāng xiàng liú qù ,bú jìn duì zhào zì jǐ de zāo yù ,zhuī sī xī yóu ,huái niàn jīng guó ,bēi sī chóu xù ,yī chù ér fā 。zhè shì yī shǒu jí jǐng shū qíng zhī zuò 。

《dù xiāng jiāng 》dù shěn yán pīn yīn dú yīn cān kǎo

dù xiāng jiāng
dù xiāng jiāng

chí rì yuán lín bēi xī yóu, jīn chūn huā niǎo zuò biān chóu.
chí rì yuán lín bēi xī yóu ,jīn chūn huā niǎo zuò biān chóu 。
dú lián jīng guó rén nán cuàn, bù shì xiāng jiāng shuǐ běi liú.
dú lián jīng guó rén nán cuàn ,bú sì xiāng jiāng shuǐ běi liú 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜审言 杜审言 杜审言(约645─708),唐著名诗人。字必简,祖籍襄阳,其父位终巩县令,遂定居巩县(今河南巩县)。高宗咸亨元年(670)进士,先后任隰城(今山西汾西县)尉、洛阳丞等小官。后因对上言事不当贬吉州(今江西吉安县)司户参军,不久免官回洛阳。武则天时召见,因赋《欢喜诗》受到赏识,授著作郎,迁膳部员外郎。中宗神龙初(705),因受武后宠臣张易之案件牵连,流放峰州。不久又起用为国子监主簿、修文馆直学士。病卒。青年时期与李峤、苏味道、崔融合称「文章四友」。为人狂放,常以文章自负。诗有不少朴素自然的佳作,以五律著称,格律谨严,技巧纯熟,对推进律诗的成熟颇有贡献,是唐代近体诗的奠基人之一。他是杜甫的祖父,其律诗对杜甫有所影响。《全唐诗》录存其诗一卷,共四十余首。有《杜审言集》。

杜审言的诗词

  • 《和晋陵陆丞早春游望》杜审言原文、翻译、赏析和诗意(和晋陵陆丞早春游望 杜审言)
  • 和晋陵陆丞早春游望
  • 渡湘江
  • 《和晋陵陆丞早春游望》杜审言原文、翻译、赏析和诗意(和晋陵陆丞早春游望 杜审言)
  • 赋得妾薄命
  • 和晋陵陆丞早春游望
  • 春日京中有怀
  • 《春日京中有怀》春日京中有怀杜审言原文、翻译、赏析和诗意
  • 《渡湘江》渡湘江杜审言原文、翻译、赏析和诗意
  • 登襄阳城
  • 唐代诗词推荐

  • 《静夜思》静夜思李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 秋台作
  • 《金陵酒肆留别》金陵酒肆留别李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 赠源寂禅师
  • 题文翁石室
  • 题慈恩寺默公院
  • 题李处士幽居
  • 酬杨供奉法师见招
  • 奉酬李员外使君嘉祐苏台屏营居春首有怀
  • 首阳山
  • 《渡湘江》渡湘江杜审言原文、翻译、赏析和诗意原文,《渡湘江》渡湘江杜审言原文、翻译、赏析和诗意翻译,《渡湘江》渡湘江杜审言原文、翻译、赏析和诗意赏析,《渡湘江》渡湘江杜审言原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜审言的作品

    诗词类别

    杜审言的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语