《卜算子》吴文英原文、翻译、赏析和诗意(卜算子·凉挂晓云轻 吴文英)

作者:吴文英 朝代:宋代
《卜算子》吴文英原文、翻译、赏析和诗意(卜算子·凉挂晓云轻 吴文英)原文

《卜算子》 吴文英

凉挂晓云轻,声度西风小。
井上梧桐应未知,一叶云鬟袅。
来雁带书迟,别燕归程早。
频探秋香开未开,恰似春来了。

作者简介(吴文英)

吴文英头像

吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。

卜算子·凉挂晓云轻赏析

  《卜算子》,据说借用骆宾王的绰号命名(骆写诗好用数名,人称“卜算子”)。北宋时盛行此曲。万树《词律》以为取义于“卖卜算命之人”。调始见苏轼《东坡词》又名《百尺楼》、《眉峰碧》、《缺月挂疏桐》、《黄鹤洞中仙》、《楚天遥》。双调,四十四字,上下片各四句两仄韵。两结亦可酌增衬字,化五言为六言句,于第三字豆,故另有四十五、四十六两体。宋教坊复演变为《卜算子慢》,八十九字,上片四仄韵,下片五仄韵。

  “凉挂”两句,绘秋晨景色。言秋月凉沁高悬空中,金风轻拂晓云缓移。“井上”两句,状叶初落。言井边的梧桐树,看来还郁郁葱葱,没有秋天已临的感觉,但只见那儿已有一片桐叶象柔美的长发似的随风飘然而下,才忽然感到秋已至矣,所谓“一叶落而知秋至”矣。上片以秋叶落暗示老将至。也是词的别名《缺月挂疏桐》的生发。

  “来雁”两句,思人。“别燕”句中,“燕”,似指爱人,详见前第一百八十二首《绛都春》词及其注释。此言“鸿雁”传来的书信似乎已经太迟,我与爱人生离死别,又匆匆回归当差的地方。“频探”两句,借物喻己之景况。言词人曾多次探问秋天的菊花有没有盛开,如果秋菊一旦开花,就会香气四溢,醉人心扉。四处飘浮着花香,这就好象是春天又来了似的。此也有暗示:希望自己的景况能有所改善之意。下片也有推己及人之意。

《卜算子》吴文英 拼音读音参考

bǔ suàn zǐ
卜算子

liáng guà xiǎo yún qīng, shēng dù xī fēng xiǎo.
凉挂晓云轻,声度西风小。
jǐng shàng wú tóng yīng wèi zhī, yī yè yún huán niǎo.
井上梧桐应未知,一叶云鬟袅。
lái yàn dài shū chí, bié yàn guī chéng zǎo.
来雁带书迟,别燕归程早。
pín tàn qiū xiāng kāi wèi kāi, qià sì chūn lái le.
频探秋香开未开,恰似春来了。

《卜算子》吴文英原文、翻译、赏析和诗意(卜算子·凉挂晓云轻 吴文英)拼音解读

《bo suàn zǐ 》 wú wén yīng

liáng guà xiǎo yún qīng ,shēng dù xī fēng xiǎo 。
jǐng shàng wú tóng yīng wèi zhī ,yī yè yún huán niǎo 。
lái yàn dài shū chí ,bié yàn guī chéng zǎo 。
pín tàn qiū xiāng kāi wèi kāi ,qià sì chūn lái le 。

zuò zhě jiǎn jiè (wú wén yīng )

wú wén yīng tóu xiàng

wú wén yīng (yuē 1200~1260),zì jun1 tè ,hào mèng chuāng ,wǎn nián yòu hào jiào wēng ,sì míng (jīn zhè jiāng níng bō )rén 。yuán chū wēng xìng ,hòu chū sì wú shì 。yǔ jiǎ sì dào yǒu shàn 。yǒu 《mèng chuāng cí jí 》yī bù ,cún cí sān bǎi sì shí yú shǒu ,fèn sì juàn běn yǔ yī juàn běn 。qí cí zuò shù liàng fēng wò ,fēng gé yǎ zhì ,duō chóu dá 、shāng shí yǔ yì dào zhī zuò ,hào “cí zhōng lǐ shāng yǐn ”。ér hòu shì pǐn píng què shèn yǒu zhēng lùn 。

bo suàn zǐ ·liáng guà xiǎo yún qīng shǎng xī

  《bo suàn zǐ 》,jù shuō jiè yòng luò bīn wáng de chāo hào mìng míng (luò xiě shī hǎo yòng shù míng ,rén chēng “bo suàn zǐ ”)。běi sòng shí shèng háng cǐ qǔ 。wàn shù 《cí lǜ 》yǐ wéi qǔ yì yú “mài bo suàn mìng zhī rén ”。diào shǐ jiàn sū shì 《dōng pō cí 》yòu míng 《bǎi chǐ lóu 》、《méi fēng bì 》、《quē yuè guà shū tóng 》、《huáng hè dòng zhōng xiān 》、《chǔ tiān yáo 》。shuāng diào ,sì shí sì zì ,shàng xià piàn gè sì jù liǎng zè yùn 。liǎng jié yì kě zhuó zēng chèn zì ,huà wǔ yán wéi liù yán jù ,yú dì sān zì dòu ,gù lìng yǒu sì shí wǔ 、sì shí liù liǎng tǐ 。sòng jiāo fāng fù yǎn biàn wéi 《bo suàn zǐ màn 》,bā shí jiǔ zì ,shàng piàn sì zè yùn ,xià piàn wǔ zè yùn 。

  “liáng guà ”liǎng jù ,huì qiū chén jǐng sè 。yán qiū yuè liáng qìn gāo xuán kōng zhōng ,jīn fēng qīng fú xiǎo yún huǎn yí 。“jǐng shàng ”liǎng jù ,zhuàng yè chū luò 。yán jǐng biān de wú tóng shù ,kàn lái hái yù yù cōng cōng ,méi yǒu qiū tiān yǐ lín de gǎn jiào ,dàn zhī jiàn nà ér yǐ yǒu yī piàn tóng yè xiàng róu měi de zhǎng fā sì de suí fēng piāo rán ér xià ,cái hū rán gǎn dào qiū yǐ zhì yǐ ,suǒ wèi “yī yè luò ér zhī qiū zhì ”yǐ 。shàng piàn yǐ qiū yè luò àn shì lǎo jiāng zhì 。yě shì cí de bié míng 《quē yuè guà shū tóng 》de shēng fā 。

  “lái yàn ”liǎng jù ,sī rén 。“bié yàn ”jù zhōng ,“yàn ”,sì zhǐ ài rén ,xiáng jiàn qián dì yī bǎi bā shí èr shǒu 《jiàng dōu chūn 》cí jí qí zhù shì 。cǐ yán “hóng yàn ”chuán lái de shū xìn sì hū yǐ jīng tài chí ,wǒ yǔ ài rén shēng lí sǐ bié ,yòu cōng cōng huí guī dāng chà de dì fāng 。“pín tàn ”liǎng jù ,jiè wù yù jǐ zhī jǐng kuàng 。yán cí rén céng duō cì tàn wèn qiū tiān de jú huā yǒu méi yǒu shèng kāi ,rú guǒ qiū jú yī dàn kāi huā ,jiù huì xiāng qì sì yì ,zuì rén xīn fēi 。sì chù piāo fú zhe huā xiāng ,zhè jiù hǎo xiàng shì chūn tiān yòu lái le sì de 。cǐ yě yǒu àn shì :xī wàng zì jǐ de jǐng kuàng néng yǒu suǒ gǎi shàn zhī yì 。xià piàn yě yǒu tuī jǐ jí rén zhī yì 。

《bo suàn zǐ 》wú wén yīng pīn yīn dú yīn cān kǎo

bǔ suàn zǐ
bo suàn zǐ

liáng guà xiǎo yún qīng, shēng dù xī fēng xiǎo.
liáng guà xiǎo yún qīng ,shēng dù xī fēng xiǎo 。
jǐng shàng wú tóng yīng wèi zhī, yī yè yún huán niǎo.
jǐng shàng wú tóng yīng wèi zhī ,yī yè yún huán niǎo 。
lái yàn dài shū chí, bié yàn guī chéng zǎo.
lái yàn dài shū chí ,bié yàn guī chéng zǎo 。
pín tàn qiū xiāng kāi wèi kāi, qià sì chūn lái le.
pín tàn qiū xiāng kāi wèi kāi ,qià sì chūn lái le 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

吴文英 吴文英 吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。

吴文英的诗词

  • 齐天乐(赠姜石帚)
  • 荔枝香近·送人游南徐
  • 齐天乐·与冯深居登禹陵
  • 满江红·刘朔斋赋菊和韵
  • 庆春宫(无射商赵中钱得闲园)
  • 玉楼春(为故人母寿)
  • 花犯·谢黄复庵除夜寄古梅枝
  • 瑞龙吟(黄钟商,俗名大石调,犯正平调蓬莱阁)
  • 醉蓬莱·夷则商七夕和方南山
  • 惜秋华·木芙蓉
  • 宋代诗词推荐

  • 转调二郎神(三和)
  • 渔家傲(和晏虞卿咏侍儿弹箜篌)
  • 浣溪沙(次韵王子弁红梅)
  • 疏影·咏荷叶
  • 喜迁莺令(呈富枢)
  • 鹊桥仙(同舍郎载酒见过,醉后作)
  • 念奴娇(谢人惠竹榻)
  • 阮郎归(春雨)
  • 长相思(相山集题作恨别)
  • 鹧鸪天(六十日再赋)
  • 《卜算子》吴文英原文、翻译、赏析和诗意(卜算子·凉挂晓云轻 吴文英)原文,《卜算子》吴文英原文、翻译、赏析和诗意(卜算子·凉挂晓云轻 吴文英)翻译,《卜算子》吴文英原文、翻译、赏析和诗意(卜算子·凉挂晓云轻 吴文英)赏析,《卜算子》吴文英原文、翻译、赏析和诗意(卜算子·凉挂晓云轻 吴文英)阅读答案,出自吴文英的作品

    诗词类别

    吴文英的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语