《鹧鸪天》周紫芝原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·一点残红欲尽时 周紫芝)

作者:周紫芝 朝代:宋代
《鹧鸪天》周紫芝原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·一点残红欲尽时 周紫芝)原文

《鹧鸪天》 周紫芝

一点残红欲尽时。
乍凉秋气满屏帏。
梧桐叶上三更雨,叶叶声声是别离。
调宝瑟,拨金猊。
那时同唱鹧鸪词。
如今风雨西楼夜,不听清歌也泪垂。

作者简介(周紫芝)

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。

鹧鸪天·一点残红欲尽时翻译及注释

翻译
我独自守一盏残灯,灯已快要燃尽,天乍凉,秋气充塞罗帷和银屏,三更雨点点洒上梧桐,一叶叶、一声声,都是离别的哀音。
那时,我和她相对调弄宝瑟,拨动炉中温馨的沉水香,同声齐唱《鹧鸪词》,曾是多么欢欣。如今,孤寂地在这西楼,当此风雨凄凄的暗夜,不听清歌也悲泪难禁。

注释
①残红:此指将熄灭的灯焰,也有版本作残釭(gāng)。
②屏帏:屏风和帷帐。
③调:抚弄乐器。宝瑟:瑟的美称。
④金猊(ní):狮形的铜制香炉。猊,狻猊(suān ní),即狮子。
⑤西楼:指作者住处。

鹧鸪天·一点残红欲尽时鉴赏

  孙竞称周紫芝的《竹坡词》“清丽婉曲”。这首《鹧鸪天》可以安得上这个评语。词中以今昔对比、悲喜交杂、委婉曲折而又缠绵含蓄的手法写雨夜怀人的别情。上片首两句写室内一灯荧荧,灯油将尽而灯光转为暗红,虽说是乍凉天气未寒时,但那凄清的气氛已充溢在画屏帏幕之间。这里从词人的视觉转到身上的感觉,将夜深、灯暗而又清冷的秋夜景况渲染托出。

  “梧桐”二句,写出词人的听觉,点出“三更秋雨”这个特定环境;此系化用温庭筠《更漏子》下片词意:“梧桐树,三更雨,不道离情正苦,一叶叶,一声声,空阶滴到明。”温词直接写雨声,间接写人,这首词亦复如此。这秋夜无寐所感受到的别离之悲,以雨滴梧桐的音响来暗示,能使人物在特定环境中的感受更富感染力量。所谓“叶叶声声是别离”,与欧阳修的“夜深风竹敲秋韵,万叶千声皆是恨”(《玉楼春》)异曲同工,都是借情感对声音的反应表达由此构成的心理影响。那“空阶滴到明”和“叶叶声声是别离”,同样都是为了更深入地刻绘出别离所带来的悲苦心情。

  换头“调宝瑟”三句展开回忆,犹记当年两人相对而坐,伊人轻轻调弄弦索,自己则拨动着金猊炉中的香灰。两人低声唱起那首鹧鸪词,乐声悦耳,歌声赏心;这恐怕是聚首期间最难忘的一幕了。联系着这段美妙往事的纽带是这支鹧鸪词,仍然是音响,不过这是回忆中的歌声和乐曲声,并非现实中的秋雨声。下片回忆中的欢乐之音与上片离别后的凄凉雨声,构成昔欢今悲的鲜明对照,真是袅袅余音只能引起悠悠长恨了。

  结末“如今”两句,是使词意转折而又深化的着力之笔。“如今”两字,由“那时”折回眼前。那时同唱小调,如今却独居西楼,唯闻风声萧萧,雨声滴滴;“不听清歌也泪垂”,以未定语气呼应上片末句,显示了词人心头的波涛起伏;自从别离以后,经常闻歌而引起怀人的伤感,记忆中的美妙歌声无时不萦回耳际,而在今夜那风雨凄凄、“万叶千声皆是恨”的情况下,即使不听清歌也就足以使人泪下而不能自止了。这里转折词意,也是为深化词意,暗示出从曲终人不见、闻歌倍怀人到不听清歌亦伤神的内心感情变化,以悬念方式道出对伊人的情之深,思之切。

  周紫芝在另一首《鹧鸪天》词的小序里指出:“予少时酷喜小晏词,故其所作,时有似其体制者。”可以拿晏几道的《鹧鸪天》来作一比较:“彩袖殷勤捧玉钟,当年拚却醉颜红。舞低杨柳楼心月,歌尽桃花扇底风。从别后,忆相逢,几回魂梦与君同。今宵剩把银釭照,犹恐相逢是梦中。”上片写昔年相逢于豪筵之前,下片叙别后思念。末两句先直说今夜重逢,本为久别再见,应该十分欢欣,只因以往失望次数太多,反而相对而不敢相信。一个“恐”字,转折词意,把惊喜怀疑的神情表现无遗,不仅道出相逢前相思之苦,而且通过疑真为梦,反映了目前的相逢之乐更是不同寻常。这种写法是直说而仍有转折,有感情起伏。

  两者相比,这首词所采用的手法,如昔与今、喜与悲、正面说与反面说等等手法,做到委婉曲折而又含蓄深沉,确乎从小晏词变化而来。特别是末尾两句,以“如今”作为“昔与今、喜与悲”的转折词,以否定语气点出别离之苦,再相见之难,较直说更易引人深思。

鹧鸪天·一点残红欲尽时鉴赏二

  周紫芝喜欢晏几道的词,因此多有模仿。这首《鹧鸪天》不仅在写作手法和词境上与晏几道词相近,而且题材也是晏几道写得最多的“忆别歌女”主题。词中以今昔对比、悲喜交杂、委婉曲折而又缠绵含蓄的手法写雨夜怀人的别情。

  词从室内环境写起,“一点残红欲尽时,乍凉秋气满屏帷”,点染出清寂的氛围。夜阑人静时分,油灯将枯,灯火将残,“残红欲尽”,夜晚也即将过去,而人尚未入睡,室内满是“乍凉”的“秋气”。“乍凉”是人对周围环境的感受,“满屏帷”则进一步强化了人对“凉”的体认。凉意本是一种看不见摸不着的东西,人之所以感觉满室生寒,是因为人满怀凄凉愁绪。

  “梧桐叶上三更雨,叶叶声声是别离”写出词人的听觉,点出“三更秋雨”这个特定环境;此系化用温庭筠《更漏子》下片词意:“梧桐树,三更雨,不道离情正苦,一叶叶,一声声,空阶滴到明。”温词直接写雨声,间接写人,这首词亦复如此。这秋夜无寐所感受到的别离之悲,以雨滴梧桐的音响来暗示,能使人物在特定环境中的感受更富感染力量。所谓“叶叶声声是别离”,与欧阳修的“夜深风竹敲秋韵,万叶千声皆是恨”(《木兰花·别后不知君远近》)异曲同工,都是借情感对声音的反应表达由此构成的心理影响。那“空阶滴到明”和“叶叶声声是别离”,同样都是为了更深入地刻绘出别离所带来的悲苦心情。

  “调宝瑟,拨金猊”一句,承接“别离”二字,自然过渡到对往事的追忆。一“调”一“拨”,写过去相聚之时,主人公曾与她一起抚琴调瑟,一起拨动炉中的燃香,使满室生香,暖意融融。“那时同唱鹧鸪词”,“鹧鸪”常被当做男女爱情的象征。在这样美好的氛围中,二人一起唱起吟咏爱情的曲词,那时的情景,亲密而快乐,令人难以忘怀。

  由以上两句可见,女子的身份是一名歌女。末句以“如今”开启今昔对比。“风雨西楼夜”呼应上阕所描写的环境和景状,将往日的欢乐与今时今日的寂寞凄凉进行对比,从而引出“不听清歌也泪垂”的慨叹。过去,主人公听到歌女所唱“清歌”,曾因其感人肺腑而潸然泪下,如今,不仅无“清歌”可听,而且又因回忆往昔欢聚景象而牵扯出更多的孤寂情怀,故日“泪垂”。这里的“泪”既为过去不可追回而流,更为今日之愁苦而流。

  词人围绕“风雨西楼夜”落笔,先摹写整体环境,写景不忘烘托悲愁情绪;次写主人公身处西楼回望往事,极言往日之欢;最后词情停顿于“如今”,在往日欢聚的对比下,进一步叙说主人公深切的怀念和对当下处境的喟叹。结构层次分明,而感情绵延悱恻,贯穿全词始末,工整疏密中见摇曳。

《鹧鸪天》周紫芝 拼音读音参考

zhè gū tiān
鹧鸪天

yì diǎn cán hóng yù jǐn shí.
一点残红欲尽时。
zhà liáng qiū qì mǎn píng wéi.
乍凉秋气满屏帏。
wú tóng yè shàng sān gēng yǔ, yè yè shēng shēng shì bié lí.
梧桐叶上三更雨,叶叶声声是别离。
diào bǎo sè, bō jīn ní.
调宝瑟,拨金猊。
nà shí tóng chàng zhè gū cí.
那时同唱鹧鸪词。
rú jīn fēng yǔ xī lóu yè, bù tīng qīng gē yě lèi chuí.
如今风雨西楼夜,不听清歌也泪垂。

《鹧鸪天》周紫芝原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·一点残红欲尽时 周紫芝)拼音解读

《zhè gū tiān 》 zhōu zǐ zhī

yī diǎn cán hóng yù jìn shí 。
zhà liáng qiū qì mǎn píng wéi 。
wú tóng yè shàng sān gèng yǔ ,yè yè shēng shēng shì bié lí 。
diào bǎo sè ,bō jīn ní 。
nà shí tóng chàng zhè gū cí 。
rú jīn fēng yǔ xī lóu yè ,bú tīng qīng gē yě lèi chuí 。

zuò zhě jiǎn jiè (zhōu zǐ zhī )

zhōu zǐ zhī (1082-1155),nán sòng wén xué jiā 。zì shǎo yǐn ,hào zhú pō jū shì ,xuān chéng (jīn ān huī xuān zhōu shì )rén 。shào xìng jìn shì 。gāo zōng shào xìng shí wǔ nián ,wéi lǐ 、bīng bù jià gé wén zì 。gāo zōng shào xìng shí qī nián (1147)wéi yòu dí gōng láng chì lìng suǒ shān dìng guān 。lì rèn shū mì yuàn biān xiū guān 、yòu sī yuán wài láng 。shào xìng èr shí yī nián (1151)chū zhī xìng guó jun1 (zhì jīn hú běi yáng xīn ),hòu tuì yǐn lú shān 。jiāo yóu de rén wù zhǔ yào yǒu lǐ zhī yí 、lǚ hǎo wèn lǚ běn zhōng fù zǐ 、gě lì fāng yǐ jí qín guì děng ,céng xiàng qín guì fù zǐ xiàn yú shī 。yuē zú yú shào xìng mò nián 。zhe yǒu 《tài cāng tí mǐ jí 》、《zhú pō shī huà 》、《zhú pō cí 》。yǒu zǐ zhōu chóu 。

zhè gū tiān ·yī diǎn cán hóng yù jìn shí fān yì jí zhù shì

fān yì
wǒ dú zì shǒu yī zhǎn cán dēng ,dēng yǐ kuài yào rán jìn ,tiān zhà liáng ,qiū qì chōng sāi luó wéi hé yín píng ,sān gèng yǔ diǎn diǎn sǎ shàng wú tóng ,yī yè yè 、yī shēng shēng ,dōu shì lí bié de āi yīn 。
nà shí ,wǒ hé tā xiàng duì diào nòng bǎo sè ,bō dòng lú zhōng wēn xīn de chén shuǐ xiāng ,tóng shēng qí chàng 《zhè gū cí 》,céng shì duō me huān xīn 。rú jīn ,gū jì dì zài zhè xī lóu ,dāng cǐ fēng yǔ qī qī de àn yè ,bú tīng qīng gē yě bēi lèi nán jìn 。

zhù shì
①cán hóng :cǐ zhǐ jiāng xī miè de dēng yàn ,yě yǒu bǎn běn zuò cán gāng (gāng)。
②píng wéi :píng fēng hé wéi zhàng 。
③diào :fǔ nòng lè qì 。bǎo sè :sè de měi chēng 。
④jīn ní (ní):shī xíng de tóng zhì xiāng lú 。ní ,suān ní (suān ní),jí shī zǐ 。
⑤xī lóu :zhǐ zuò zhě zhù chù 。

zhè gū tiān ·yī diǎn cán hóng yù jìn shí jiàn shǎng

  sūn jìng chēng zhōu zǐ zhī de 《zhú pō cí 》“qīng lì wǎn qǔ ”。zhè shǒu 《zhè gū tiān 》kě yǐ ān dé shàng zhè gè píng yǔ 。cí zhōng yǐ jīn xī duì bǐ 、bēi xǐ jiāo zá 、wěi wǎn qǔ shé ér yòu chán mián hán xù de shǒu fǎ xiě yǔ yè huái rén de bié qíng 。shàng piàn shǒu liǎng jù xiě shì nèi yī dēng yíng yíng ,dēng yóu jiāng jìn ér dēng guāng zhuǎn wéi àn hóng ,suī shuō shì zhà liáng tiān qì wèi hán shí ,dàn nà qī qīng de qì fēn yǐ chōng yì zài huà píng wéi mù zhī jiān 。zhè lǐ cóng cí rén de shì jiào zhuǎn dào shēn shàng de gǎn jiào ,jiāng yè shēn 、dēng àn ér yòu qīng lěng de qiū yè jǐng kuàng xuàn rǎn tuō chū 。

  “wú tóng ”èr jù ,xiě chū cí rén de tīng jiào ,diǎn chū “sān gèng qiū yǔ ”zhè gè tè dìng huán jìng ;cǐ xì huà yòng wēn tíng jun1 《gèng lòu zǐ 》xià piàn cí yì :“wú tóng shù ,sān gèng yǔ ,bú dào lí qíng zhèng kǔ ,yī yè yè ,yī shēng shēng ,kōng jiē dī dào míng 。”wēn cí zhí jiē xiě yǔ shēng ,jiān jiē xiě rén ,zhè shǒu cí yì fù rú cǐ 。zhè qiū yè wú mèi suǒ gǎn shòu dào de bié lí zhī bēi ,yǐ yǔ dī wú tóng de yīn xiǎng lái àn shì ,néng shǐ rén wù zài tè dìng huán jìng zhōng de gǎn shòu gèng fù gǎn rǎn lì liàng 。suǒ wèi “yè yè shēng shēng shì bié lí ”,yǔ ōu yáng xiū de “yè shēn fēng zhú qiāo qiū yùn ,wàn yè qiān shēng jiē shì hèn ”(《yù lóu chūn 》)yì qǔ tóng gōng ,dōu shì jiè qíng gǎn duì shēng yīn de fǎn yīng biǎo dá yóu cǐ gòu chéng de xīn lǐ yǐng xiǎng 。nà “kōng jiē dī dào míng ”hé “yè yè shēng shēng shì bié lí ”,tóng yàng dōu shì wéi le gèng shēn rù dì kè huì chū bié lí suǒ dài lái de bēi kǔ xīn qíng 。

  huàn tóu “diào bǎo sè ”sān jù zhǎn kāi huí yì ,yóu jì dāng nián liǎng rén xiàng duì ér zuò ,yī rén qīng qīng diào nòng xián suǒ ,zì jǐ zé bō dòng zhe jīn ní lú zhōng de xiāng huī 。liǎng rén dī shēng chàng qǐ nà shǒu zhè gū cí ,lè shēng yuè ěr ,gē shēng shǎng xīn ;zhè kǒng pà shì jù shǒu qī jiān zuì nán wàng de yī mù le 。lián xì zhe zhè duàn měi miào wǎng shì de niǔ dài shì zhè zhī zhè gū cí ,réng rán shì yīn xiǎng ,bú guò zhè shì huí yì zhōng de gē shēng hé lè qǔ shēng ,bìng fēi xiàn shí zhōng de qiū yǔ shēng 。xià piàn huí yì zhōng de huān lè zhī yīn yǔ shàng piàn lí bié hòu de qī liáng yǔ shēng ,gòu chéng xī huān jīn bēi de xiān míng duì zhào ,zhēn shì niǎo niǎo yú yīn zhī néng yǐn qǐ yōu yōu zhǎng hèn le 。

  jié mò “rú jīn ”liǎng jù ,shì shǐ cí yì zhuǎn shé ér yòu shēn huà de zhe lì zhī bǐ 。“rú jīn ”liǎng zì ,yóu “nà shí ”shé huí yǎn qián 。nà shí tóng chàng xiǎo diào ,rú jīn què dú jū xī lóu ,wéi wén fēng shēng xiāo xiāo ,yǔ shēng dī dī ;“bú tīng qīng gē yě lèi chuí ”,yǐ wèi dìng yǔ qì hū yīng shàng piàn mò jù ,xiǎn shì le cí rén xīn tóu de bō tāo qǐ fú ;zì cóng bié lí yǐ hòu ,jīng cháng wén gē ér yǐn qǐ huái rén de shāng gǎn ,jì yì zhōng de měi miào gē shēng wú shí bú yíng huí ěr jì ,ér zài jīn yè nà fēng yǔ qī qī 、“wàn yè qiān shēng jiē shì hèn ”de qíng kuàng xià ,jí shǐ bú tīng qīng gē yě jiù zú yǐ shǐ rén lèi xià ér bú néng zì zhǐ le 。zhè lǐ zhuǎn shé cí yì ,yě shì wéi shēn huà cí yì ,àn shì chū cóng qǔ zhōng rén bú jiàn 、wén gē bèi huái rén dào bú tīng qīng gē yì shāng shén de nèi xīn gǎn qíng biàn huà ,yǐ xuán niàn fāng shì dào chū duì yī rén de qíng zhī shēn ,sī zhī qiē 。

  zhōu zǐ zhī zài lìng yī shǒu 《zhè gū tiān 》cí de xiǎo xù lǐ zhǐ chū :“yǔ shǎo shí kù xǐ xiǎo yàn cí ,gù qí suǒ zuò ,shí yǒu sì qí tǐ zhì zhě 。”kě yǐ ná yàn jǐ dào de 《zhè gū tiān 》lái zuò yī bǐ jiào :“cǎi xiù yīn qín pěng yù zhōng ,dāng nián pīn què zuì yán hóng 。wǔ dī yáng liǔ lóu xīn yuè ,gē jìn táo huā shàn dǐ fēng 。cóng bié hòu ,yì xiàng féng ,jǐ huí hún mèng yǔ jun1 tóng 。jīn xiāo shèng bǎ yín gāng zhào ,yóu kǒng xiàng féng shì mèng zhōng 。”shàng piàn xiě xī nián xiàng féng yú háo yàn zhī qián ,xià piàn xù bié hòu sī niàn 。mò liǎng jù xiān zhí shuō jīn yè zhòng féng ,běn wéi jiǔ bié zài jiàn ,yīng gāi shí fèn huān xīn ,zhī yīn yǐ wǎng shī wàng cì shù tài duō ,fǎn ér xiàng duì ér bú gǎn xiàng xìn 。yī gè “kǒng ”zì ,zhuǎn shé cí yì ,bǎ jīng xǐ huái yí de shén qíng biǎo xiàn wú yí ,bú jǐn dào chū xiàng féng qián xiàng sī zhī kǔ ,ér qiě tōng guò yí zhēn wéi mèng ,fǎn yìng le mù qián de xiàng féng zhī lè gèng shì bú tóng xún cháng 。zhè zhǒng xiě fǎ shì zhí shuō ér réng yǒu zhuǎn shé ,yǒu gǎn qíng qǐ fú 。

  liǎng zhě xiàng bǐ ,zhè shǒu cí suǒ cǎi yòng de shǒu fǎ ,rú xī yǔ jīn 、xǐ yǔ bēi 、zhèng miàn shuō yǔ fǎn miàn shuō děng děng shǒu fǎ ,zuò dào wěi wǎn qǔ shé ér yòu hán xù shēn chén ,què hū cóng xiǎo yàn cí biàn huà ér lái 。tè bié shì mò wěi liǎng jù ,yǐ “rú jīn ”zuò wéi “xī yǔ jīn 、xǐ yǔ bēi ”de zhuǎn shé cí ,yǐ fǒu dìng yǔ qì diǎn chū bié lí zhī kǔ ,zài xiàng jiàn zhī nán ,jiào zhí shuō gèng yì yǐn rén shēn sī 。

zhè gū tiān ·yī diǎn cán hóng yù jìn shí jiàn shǎng èr

  zhōu zǐ zhī xǐ huān yàn jǐ dào de cí ,yīn cǐ duō yǒu mó fǎng 。zhè shǒu 《zhè gū tiān 》bú jǐn zài xiě zuò shǒu fǎ hé cí jìng shàng yǔ yàn jǐ dào cí xiàng jìn ,ér qiě tí cái yě shì yàn jǐ dào xiě dé zuì duō de “yì bié gē nǚ ”zhǔ tí 。cí zhōng yǐ jīn xī duì bǐ 、bēi xǐ jiāo zá 、wěi wǎn qǔ shé ér yòu chán mián hán xù de shǒu fǎ xiě yǔ yè huái rén de bié qíng 。

  cí cóng shì nèi huán jìng xiě qǐ ,“yī diǎn cán hóng yù jìn shí ,zhà liáng qiū qì mǎn píng wéi ”,diǎn rǎn chū qīng jì de fēn wéi 。yè lán rén jìng shí fèn ,yóu dēng jiāng kū ,dēng huǒ jiāng cán ,“cán hóng yù jìn ”,yè wǎn yě jí jiāng guò qù ,ér rén shàng wèi rù shuì ,shì nèi mǎn shì “zhà liáng ”de “qiū qì ”。“zhà liáng ”shì rén duì zhōu wéi huán jìng de gǎn shòu ,“mǎn píng wéi ”zé jìn yī bù qiáng huà le rén duì “liáng ”de tǐ rèn 。liáng yì běn shì yī zhǒng kàn bú jiàn mō bú zhe de dōng xī ,rén zhī suǒ yǐ gǎn jiào mǎn shì shēng hán ,shì yīn wéi rén mǎn huái qī liáng chóu xù 。

  “wú tóng yè shàng sān gèng yǔ ,yè yè shēng shēng shì bié lí ”xiě chū cí rén de tīng jiào ,diǎn chū “sān gèng qiū yǔ ”zhè gè tè dìng huán jìng ;cǐ xì huà yòng wēn tíng jun1 《gèng lòu zǐ 》xià piàn cí yì :“wú tóng shù ,sān gèng yǔ ,bú dào lí qíng zhèng kǔ ,yī yè yè ,yī shēng shēng ,kōng jiē dī dào míng 。”wēn cí zhí jiē xiě yǔ shēng ,jiān jiē xiě rén ,zhè shǒu cí yì fù rú cǐ 。zhè qiū yè wú mèi suǒ gǎn shòu dào de bié lí zhī bēi ,yǐ yǔ dī wú tóng de yīn xiǎng lái àn shì ,néng shǐ rén wù zài tè dìng huán jìng zhōng de gǎn shòu gèng fù gǎn rǎn lì liàng 。suǒ wèi “yè yè shēng shēng shì bié lí ”,yǔ ōu yáng xiū de “yè shēn fēng zhú qiāo qiū yùn ,wàn yè qiān shēng jiē shì hèn ”(《mù lán huā ·bié hòu bú zhī jun1 yuǎn jìn 》)yì qǔ tóng gōng ,dōu shì jiè qíng gǎn duì shēng yīn de fǎn yīng biǎo dá yóu cǐ gòu chéng de xīn lǐ yǐng xiǎng 。nà “kōng jiē dī dào míng ”hé “yè yè shēng shēng shì bié lí ”,tóng yàng dōu shì wéi le gèng shēn rù dì kè huì chū bié lí suǒ dài lái de bēi kǔ xīn qíng 。

  “diào bǎo sè ,bō jīn ní ”yī jù ,chéng jiē “bié lí ”èr zì ,zì rán guò dù dào duì wǎng shì de zhuī yì 。yī “diào ”yī “bō ”,xiě guò qù xiàng jù zhī shí ,zhǔ rén gōng céng yǔ tā yī qǐ fǔ qín diào sè ,yī qǐ bō dòng lú zhōng de rán xiāng ,shǐ mǎn shì shēng xiāng ,nuǎn yì róng róng 。“nà shí tóng chàng zhè gū cí ”,“zhè gū ”cháng bèi dāng zuò nán nǚ ài qíng de xiàng zhēng 。zài zhè yàng měi hǎo de fēn wéi zhōng ,èr rén yī qǐ chàng qǐ yín yǒng ài qíng de qǔ cí ,nà shí de qíng jǐng ,qīn mì ér kuài lè ,lìng rén nán yǐ wàng huái 。

  yóu yǐ shàng liǎng jù kě jiàn ,nǚ zǐ de shēn fèn shì yī míng gē nǚ 。mò jù yǐ “rú jīn ”kāi qǐ jīn xī duì bǐ 。“fēng yǔ xī lóu yè ”hū yīng shàng què suǒ miáo xiě de huán jìng hé jǐng zhuàng ,jiāng wǎng rì de huān lè yǔ jīn shí jīn rì de jì mò qī liáng jìn háng duì bǐ ,cóng ér yǐn chū “bú tīng qīng gē yě lèi chuí ”de kǎi tàn 。guò qù ,zhǔ rén gōng tīng dào gē nǚ suǒ chàng “qīng gē ”,céng yīn qí gǎn rén fèi fǔ ér shān rán lèi xià ,rú jīn ,bú jǐn wú “qīng gē ”kě tīng ,ér qiě yòu yīn huí yì wǎng xī huān jù jǐng xiàng ér qiān chě chū gèng duō de gū jì qíng huái ,gù rì “lèi chuí ”。zhè lǐ de “lèi ”jì wéi guò qù bú kě zhuī huí ér liú ,gèng wéi jīn rì zhī chóu kǔ ér liú 。

  cí rén wéi rào “fēng yǔ xī lóu yè ”luò bǐ ,xiān mó xiě zhěng tǐ huán jìng ,xiě jǐng bú wàng hōng tuō bēi chóu qíng xù ;cì xiě zhǔ rén gōng shēn chù xī lóu huí wàng wǎng shì ,jí yán wǎng rì zhī huān ;zuì hòu cí qíng tíng dùn yú “rú jīn ”,zài wǎng rì huān jù de duì bǐ xià ,jìn yī bù xù shuō zhǔ rén gōng shēn qiē de huái niàn hé duì dāng xià chù jìng de kuì tàn 。jié gòu céng cì fèn míng ,ér gǎn qíng mián yán fěi cè ,guàn chuān quán cí shǐ mò ,gōng zhěng shū mì zhōng jiàn yáo yè 。

《zhè gū tiān 》zhōu zǐ zhī pīn yīn dú yīn cān kǎo

zhè gū tiān
zhè gū tiān

yì diǎn cán hóng yù jǐn shí.
yī diǎn cán hóng yù jìn shí 。
zhà liáng qiū qì mǎn píng wéi.
zhà liáng qiū qì mǎn píng wéi 。
wú tóng yè shàng sān gēng yǔ, yè yè shēng shēng shì bié lí.
wú tóng yè shàng sān gèng yǔ ,yè yè shēng shēng shì bié lí 。
diào bǎo sè, bō jīn ní.
diào bǎo sè ,bō jīn ní 。
nà shí tóng chàng zhè gū cí.
nà shí tóng chàng zhè gū cí 。
rú jīn fēng yǔ xī lóu yè, bù tīng qīng gē yě lèi chuí.
rú jīn fēng yǔ xī lóu yè ,bú tīng qīng gē yě lèi chuí 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

周紫芝 周紫芝 周紫芝(1082-1155),字小隐,号竹坡居士。宣城(今属安徽)人。少时家贫,勤学不辍,绍兴十二年(1142年)进士。历官枢密院编修,绍兴十七年(1147年)为右迪功郎敕令所删定官。二十一年四月出京知兴国军(今湖北阳新县),为政简静,晚年隐居九江庐山。谀颂秦桧父子,为时论所嘲。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。从李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方游,往来甚密。 周紫芝以诗著名,无典故堆砌,自然顺畅。周紫芝也能词,风格与诗近,清丽婉曲,无刻意雕琢痕迹。譬如《踏莎行》写离人别情:“游丝飞絮,斜阳烟渚,愁情无数。”给人的感觉是情深意切,景物迷离。堪称难得 的上乘之作。其中“泪珠阁定空相觑”一句的用词尤其巧妙,最后这一问更是催人泪下。其他如《生查子》、《西江月》、《菩萨蛮》、《谒金门》、《卜算子》等都是佳作。著有《太仓稊米集》七十卷、《竹坡诗话》一卷、《竹坡词》三卷。周紫芝存词150首。

周紫芝的诗词

  • 渔家傲(夜饮木芙蓉下)
  • 临江仙(记得武陵相见日)
  • 千秋岁(生日)
  • 一剪梅(送杨师醇赴官)
  • 点绛唇(内子生日)
  • 渔父词(六之六)
  • 感皇恩(送侯彦嘉归彭泽)
  • 减字木兰花(雨中熟睡)
  • 青玉案(凌歊台怀姑溪老人李端叔)
  • 沙塞子(中秋无月)
  • 宋代诗词推荐

  • 朝中措(梅)
  • 三登乐(庆黄守·正月廿二)
  • 浣沙溪(黄钟·第二)
  • 满庭芳(次仁和韵,时欲之官永兴)
  • 清平乐(赠棋者)
  • 念奴娇(荆门军宋签判、陶教授许尉同坐)
  • 青山远(题王见几侍儿真)
  • 浣溪沙(许公堂席上次韵王幼安)
  • 虞美人(琵琶)
  • 减字木兰花(客赠梅花一枝,香色奇绝,为赋此词)
  • 《鹧鸪天》周紫芝原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·一点残红欲尽时 周紫芝)原文,《鹧鸪天》周紫芝原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·一点残红欲尽时 周紫芝)翻译,《鹧鸪天》周紫芝原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·一点残红欲尽时 周紫芝)赏析,《鹧鸪天》周紫芝原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·一点残红欲尽时 周紫芝)阅读答案,出自周紫芝的作品

    诗词类别

    周紫芝的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语