《忆秦娥》汪元量原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 汪元量)

作者:汪元量 朝代:宋代
《忆秦娥》汪元量原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 汪元量)原文

《忆秦娥》 汪元量

马萧萧。
燕支山中风飘飘。
风飘飘。
黄昏寒雨,直是无憀。
玉人何处教吹箫。
十年不见心如焦。
心如焦。
彩笺难寄,水远山遥。
分类: 忆秦娥

作者简介(汪元量)

汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。

《忆秦娥》汪元量 翻译、赏析和诗意

《忆秦娥》是宋代汪元量创作的一首诗词。这首诗词描绘了作者怀念秦娥的情感,表达了思念之情与离别之苦。

以下是这首诗词的中文译文:

马萧萧。燕支山中风飘飘。
风飘飘。黄昏寒雨,直是无憀。
玉人何处教吹箫。十年不见心如焦。
心如焦。彩笺难寄,水远山遥。

这首诗词通过描绘风雨凄凉的山中景色,抒发了作者对秦娥的思念之情。以下是对诗词的进一步分析:

诗意:
这首诗词以凄凉的山中风景为背景,表达了作者对离别玉人秦娥的思念之情。作者通过描绘风雨萧瑟的景象,表达了内心的寂寞和思念之苦。他描述了自己内心的焦躁和无奈,十年不见,心如焦灼。彩笺难寄,水远山遥,更加强调了他们之间的分离和遥远。

赏析:
这首诗词以简洁而凄凉的语言,通过对自然环境的描绘,表达了作者内心的思念之情。"马萧萧"和"风飘飘"的形容词重复运用,加强了诗中的风雨凄凉氛围。"黄昏寒雨,直是无憀"揭示了作者在离别中的孤寂和无助。"玉人何处教吹箫"表达了作者对秦娥的思念,十年不见,他的心情变得焦灼不安。"彩笺难寄,水远山遥"则揭示了他们之间的隔阂和距离。

整首诗词通过对自然景色的描绘,抒发了作者内心的思念之情。它以简洁而凄凉的语言,道出了离别的痛苦和两地相隔的遥远。这首诗词通过感情的真实表达,给读者带来了一种深深的共鸣和感伤。

* 此内容来自古诗词爱好者,仅供参考

《忆秦娥》汪元量 拼音读音参考

yì qín é
忆秦娥

mǎ xiāo xiāo.
马萧萧。
yàn zhī shān zhòng fēng piāo piāo.
燕支山中风飘飘。
fēng piāo piāo.
风飘飘。
huáng hūn hán yǔ, zhí shì wú liáo.
黄昏寒雨,直是无憀。
yù rén hé chǔ jiào chuī xiāo.
玉人何处教吹箫。
shí nián bú jiàn xīn rú jiāo.
十年不见心如焦。
xīn rú jiāo.
心如焦。
cǎi jiān nán jì, shuǐ yuǎn shān yáo.
彩笺难寄,水远山遥。

《忆秦娥》汪元量原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 汪元量)拼音解读

《yì qín é 》 wāng yuán liàng

mǎ xiāo xiāo 。
yàn zhī shān zhōng fēng piāo piāo 。
fēng piāo piāo 。
huáng hūn hán yǔ ,zhí shì wú liáo 。
yù rén hé chù jiāo chuī xiāo 。
shí nián bú jiàn xīn rú jiāo 。
xīn rú jiāo 。
cǎi jiān nán jì ,shuǐ yuǎn shān yáo 。
fèn lèi : yì qín é

zuò zhě jiǎn jiè (wāng yuán liàng )

wāng yuán liàng (1241~1317nián hòu )nán sòng mò shī rén 、cí rén 、gōng tíng qín shī 。zì dà yǒu ,hào shuǐ yún ,yì zì hào shuǐ yún zǐ 、chǔ kuáng 、jiāng nán juàn kè ,qián táng (jīn zhè jiāng háng zhōu )rén 。lín dì sān zǐ 。dù zōng shí yǐ shàn qín gòng fèng gōng yè 。gōng zōng dé yòu èr nián (1276)lín ān xiàn ,suí sān gōng rù yàn 。cháng yè wén tiān xiáng yú yù zhōng 。yuán shì zǔ zhì yuán èr shí wǔ nián (1288)chū jiā wéi dào shì ,huò nán guī ,cì nián dǐ qián táng 。hòu wǎng lái jiāng xī 、hú běi 、sì chuān děng dì ,zhōng lǎo hú shān 。shī duō jì guó wáng qián hòu shì ,shí rén bǐ zhī dù fǔ ,yǒu “shī shǐ ”zhī mù ,yǒu 《shuǐ yún jí 》、《hú shān lèi gǎo 》。

《yì qín é 》wāng yuán liàng fān yì 、shǎng xī hé shī yì

《yì qín é 》shì sòng dài wāng yuán liàng chuàng zuò de yī shǒu shī cí 。zhè shǒu shī cí miáo huì le zuò zhě huái niàn qín é de qíng gǎn ,biǎo dá le sī niàn zhī qíng yǔ lí bié zhī kǔ 。

yǐ xià shì zhè shǒu shī cí de zhōng wén yì wén :

mǎ xiāo xiāo 。yàn zhī shān zhōng fēng piāo piāo 。
fēng piāo piāo 。huáng hūn hán yǔ ,zhí shì wú liáo 。
yù rén hé chù jiāo chuī xiāo 。shí nián bú jiàn xīn rú jiāo 。
xīn rú jiāo 。cǎi jiān nán jì ,shuǐ yuǎn shān yáo 。

zhè shǒu shī cí tōng guò miáo huì fēng yǔ qī liáng de shān zhōng jǐng sè ,shū fā le zuò zhě duì qín é de sī niàn zhī qíng 。yǐ xià shì duì shī cí de jìn yī bù fèn xī :

shī yì :
zhè shǒu shī cí yǐ qī liáng de shān zhōng fēng jǐng wéi bèi jǐng ,biǎo dá le zuò zhě duì lí bié yù rén qín é de sī niàn zhī qíng 。zuò zhě tōng guò miáo huì fēng yǔ xiāo sè de jǐng xiàng ,biǎo dá le nèi xīn de jì mò hé sī niàn zhī kǔ 。tā miáo shù le zì jǐ nèi xīn de jiāo zào hé wú nài ,shí nián bú jiàn ,xīn rú jiāo zhuó 。cǎi jiān nán jì ,shuǐ yuǎn shān yáo ,gèng jiā qiáng diào le tā men zhī jiān de fèn lí hé yáo yuǎn 。

shǎng xī :
zhè shǒu shī cí yǐ jiǎn jié ér qī liáng de yǔ yán ,tōng guò duì zì rán huán jìng de miáo huì ,biǎo dá le zuò zhě nèi xīn de sī niàn zhī qíng 。"mǎ xiāo xiāo "hé "fēng piāo piāo "de xíng róng cí zhòng fù yùn yòng ,jiā qiáng le shī zhōng de fēng yǔ qī liáng fēn wéi 。"huáng hūn hán yǔ ,zhí shì wú liáo "jiē shì le zuò zhě zài lí bié zhōng de gū jì hé wú zhù 。"yù rén hé chù jiāo chuī xiāo "biǎo dá le zuò zhě duì qín é de sī niàn ,shí nián bú jiàn ,tā de xīn qíng biàn dé jiāo zhuó bú ān 。"cǎi jiān nán jì ,shuǐ yuǎn shān yáo "zé jiē shì le tā men zhī jiān de gé hé hé jù lí 。

zhěng shǒu shī cí tōng guò duì zì rán jǐng sè de miáo huì ,shū fā le zuò zhě nèi xīn de sī niàn zhī qíng 。tā yǐ jiǎn jié ér qī liáng de yǔ yán ,dào chū le lí bié de tòng kǔ hé liǎng dì xiàng gé de yáo yuǎn 。zhè shǒu shī cí tōng guò gǎn qíng de zhēn shí biǎo dá ,gěi dú zhě dài lái le yī zhǒng shēn shēn de gòng míng hé gǎn shāng 。

* cǐ nèi róng lái zì gǔ shī cí ài hǎo zhě ,jǐn gòng cān kǎo

《yì qín é 》wāng yuán liàng pīn yīn dú yīn cān kǎo

yì qín é
yì qín é

mǎ xiāo xiāo.
mǎ xiāo xiāo 。
yàn zhī shān zhòng fēng piāo piāo.
yàn zhī shān zhōng fēng piāo piāo 。
fēng piāo piāo.
fēng piāo piāo 。
huáng hūn hán yǔ, zhí shì wú liáo.
huáng hūn hán yǔ ,zhí shì wú liáo 。
yù rén hé chǔ jiào chuī xiāo.
yù rén hé chù jiāo chuī xiāo 。
shí nián bú jiàn xīn rú jiāo.
shí nián bú jiàn xīn rú jiāo 。
xīn rú jiāo.
xīn rú jiāo 。
cǎi jiān nán jì, shuǐ yuǎn shān yáo.
cǎi jiān nán jì ,shuǐ yuǎn shān yáo 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

汪元量 汪元量 汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。

汪元量的诗词

  • 琴调相思引(越上赏花)
  • 好事近(浙江楼闻笛)
  • 传言玉女·钱塘元夕
  • 凤鸾双舞
  • 糖多令(吴江中秋)
  • 《忆秦娥》汪元量原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 汪元量)
  • 湖州歌·其六
  • 望江南·幽州九日
  • 锦瑟清商引
  • 湖州歌·其六
  • 宋代诗词推荐

  • 瑶阶草
  • 祝英台近(邀李季章直院赏玉照堂梅)
  • 木兰花慢(虎丘陪仓幕游。时魏益斋已被亲擢,陈芬窟、李方庵皆将满秩)
  • 重叠金·壬寅立秋
  • 一翦梅(题泛碧斋)
  • 鹊桥仙(正月二十三日秀野堂作)
  • 浣溪沙(病中有以阑花相供者,戏书)
  • 鹊桥仙(采菱)
  • 青玉案(书七里桥店)
  • 木兰花慢(赋牡丹)
  • 《忆秦娥》汪元量原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 汪元量)原文,《忆秦娥》汪元量原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 汪元量)翻译,《忆秦娥》汪元量原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 汪元量)赏析,《忆秦娥》汪元量原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 汪元量)阅读答案,出自汪元量的作品

    诗词类别

    汪元量的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语