《阮郎归》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(阮郎归·天边金掌露成霜 晏几道)

作者:晏几道 朝代:宋代
《阮郎归》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(阮郎归·天边金掌露成霜 晏几道)原文

《阮郎归》 晏几道

天边金掌露成霜。
云随雁字长。
绿杯红袖趁重阳。
人情似故乡。
兰佩紫,菊簪黄。
殷勤理旧狂。
欲将沉醉换悲凉。
清歌莫断肠。

作者简介(晏几道)

晏几道头像

晏几道(1030-1106,一说1038—1110 ,一说1038-1112),男,汉族,字叔原,号小山,著名词人,抚州临川文港沙河(今属江西省南昌市进贤县)人。晏殊第七子。历任颍昌府许田镇监、乾宁军通判、开封府判官等。性孤傲,晚年家境中落。词风哀感缠绵、清壮顿挫。一般讲到北宋词人时,称晏殊为大晏,称晏几道为小晏。《雪浪斋日记》云:“晏叔原工小词,不愧六朝宫掖体。”如《鹧鸪天》中的“舞低杨柳楼心月,歌尽桃花扇底风”等等词句,备受人们的赞赏。

阮郎归·天边金掌露成霜翻译及注释

翻译
天边的云彩有如仙人金掌承玉露。玉露凝成了白霜,浮云随着大雁南翔,排成一字长。举绿杯,舞红袖,趁着九九重阳,人情温厚似故乡。
身佩紫兰,头簪菊黄,急切切重温旧日的颠狂。想借一番沉醉换掉失意悲凉,清歌莫唱悲曲,一唱断人肠。

注释
①阮郎归:词牌名,又名《碧桃春》《醉桃源》等。《神仙记》载刘晨、阮肇入天台山采药,遇二仙女。留住半年,思归甚苦。既归则乡邑零落,经已十世。曲名本此,故作凄音。四十七字,前后片各四平韵。
②金掌:汉武帝时在长安建章宫筑柏梁台,上有铜制仙人以手掌托盘,承接露水。此处以“金掌”借指国都,即汴京。即谓汴京己入深秋。
③雁字:雁群飞行时排列成人字,有时排列成一字,故称雁字。
④绿杯红袖:代指美酒佳人。
⑤人情:风土人情。
⑥“兰佩紫”两句:佩戴紫色兰花,头上插黄菊。屈原《离骚》中有“纫秋兰以为佩”。
⑦理旧狂:重又显出从前狂放不羁的情态。

阮郎归·天边金掌露成霜英译

Ruan Lang Gui
Yan Jidao

In the sky-kissing palm
Autumnal dew has turned to frost.
The clouds send off the wild geese
That in a symbolic array fly.
Green wine and red sleeves invite the ninth moon ninth,
Things here differ little from my home town.

I wear purple orchids in my dress,
I pin yellow chrysanthemums on my hair:
To old wantonness free rein I give.
Sadness I will change for drunkenness;
When I sing, let not sad songs
Lacerate my heart.

阮郎归·天边金掌露成霜赏析

  此词写于汴京,是重阳佳节宴饮之作。表达凄凉的人生感怀。其中饱含备尝坎坷沧桑之意,全词写情波澜起伏,步步深化,由空灵而入厚重,音节从和婉到悠扬,适应感情的变化,整首词的意境是悲凉凄冷的。

  上片写景生情。秋雁南飞,主人情长,引起思乡之情,正是“独在异乡为异客,每逢佳节倍思亲”。

  “天边金掌露成霜,云随雁字长。”两句以写秋景起,点出地点是在京城汴梁,时序是在深秋,为下文的“趁重阳”作衬垫。汉武帝在长安建章宫建高二十丈的铜柱,上有铜人,掌托承露盘,以承武帝想饮以求长生的“玉露”。承露金掌是帝王宫中的建筑物,词以“天边金掌”指代宋代汴京景物,选材突出,起笔峻峭。但作者词风不求以峻峭胜,故第二句即接以闲淡的笔调。白露为霜,天上的长条云彩中飞出排成一字的雁队,云影似乎也随之延长了。这两句意象绵妙,满怀悲凉,为全词奠定了秋气瑟瑟的基调。

  “绿杯红袖趁重阳,人情似故乡。”两句将客居之情与思乡之情交织来写,用笔细腻而蕴涵深厚,一方面赞美故乡人情之美,表达出思乡心切的情怀,另一方面又赞美了重阳友情之美,表达了对友情的珍惜。

  下片抒发感慨。因自己的孤高的性格,而仕途失意,想以狂醉来排遣忧愁,然而却是“断肠”。

  “兰佩紫,菊簪黄,殷勤理旧狂。”从《离骚》中“纫秋兰以为佩”和杜牧“尘世难逢开口笑,菊花须插满头归”化出的“兰佩紫,菊簪黄”两句,写出了人物之盛与服饰之美,渲染了宴饮的盛况。接下来一句,写词人仕宦连蹇,陆沉下位,情绪低落,不得不委屈处世,难得放任心情,今日偶得自在,于是不妨再理旧狂,甚至“殷勤”而“理”,以不负友人的一片盛情。试想,本是清狂耽饮的人,如今要唤起旧情酒兴,还得“殷勤”去“理”才行,此中的层层挫折,重重矛盾,必有不堪回首、不易诉说之慨,感情的曲折,自然把意境推向比前更为深厚的高度。

  “欲将沉醉换悲凉,清歌莫断肠。”由上面的归结,再来一个大的转折,又引出很多层次。词人想寻求解脱、忘却,而他自己又明知这并不能换来真正的欢乐,这是真正的悲哀。《蕙风词话》又说:“‘欲将沉醉换悲凉’,是上句注脚;‘清歌莫断肠’仍含不尽之意。”此乃中肯之语。词之结句,竟体空灵,包含着万般无奈而聊作旷达的深沉苦楚,极尽回旋曲折、一咏三叹之妙纵观全词,尽管作者那种披肝沥胆的真挚一如既往,但在经历了许多风尘磨折之后,悲凉已压倒缠绵;虽然还有镂刻不灭的回忆,可是已经害怕回忆了。

  晏几道生性耿直,不趋炎附势、不同流合污,故一生抑郁不得志。这首词,写景洗练,写情起伏跌宕,很好地表达了他失意的感慨。

阮郎归·天边金掌露成霜创作背景

  晏几道是晏殊幼子,年轻的时候过着酒筵歌席的富贵生活。晏殊死后,家道中落,生活陷于贫困,晏几道对于人情世故、悲欢离合有了更多的感受.他的词作由真率走向深沉,这首词即是他情思深沉的代表作之一。

《阮郎归》晏几道 拼音读音参考

ruǎn láng guī
阮郎归

tiān biān jīn zhǎng lù chéng shuāng.
天边金掌露成霜。
yún suí yàn zì cháng.
云随雁字长。
lǜ bēi hóng xiù chèn chóng yáng.
绿杯红袖趁重阳。
rén qíng shì gù xiāng.
人情似故乡。
lán pèi zǐ, jú zān huáng.
兰佩紫,菊簪黄。
yīn qín lǐ jiù kuáng.
殷勤理旧狂。
yù jiāng chén zuì huàn bēi liáng.
欲将沉醉换悲凉。
qīng gē mò duàn cháng.
清歌莫断肠。

《阮郎归》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(阮郎归·天边金掌露成霜 晏几道)拼音解读

《ruǎn láng guī 》 yàn jǐ dào

tiān biān jīn zhǎng lù chéng shuāng 。
yún suí yàn zì zhǎng 。
lǜ bēi hóng xiù chèn zhòng yáng 。
rén qíng sì gù xiāng 。
lán pèi zǐ ,jú zān huáng 。
yīn qín lǐ jiù kuáng 。
yù jiāng chén zuì huàn bēi liáng 。
qīng gē mò duàn cháng 。

zuò zhě jiǎn jiè (yàn jǐ dào )

yàn jǐ dào tóu xiàng

yàn jǐ dào (1030-1106,yī shuō 1038—1110 ,yī shuō 1038-1112),nán ,hàn zú ,zì shū yuán ,hào xiǎo shān ,zhe míng cí rén ,fǔ zhōu lín chuān wén gǎng shā hé (jīn shǔ jiāng xī shěng nán chāng shì jìn xián xiàn )rén 。yàn shū dì qī zǐ 。lì rèn yǐng chāng fǔ xǔ tián zhèn jiān 、qián níng jun1 tōng pàn 、kāi fēng fǔ pàn guān děng 。xìng gū ào ,wǎn nián jiā jìng zhōng luò 。cí fēng āi gǎn chán mián 、qīng zhuàng dùn cuò 。yī bān jiǎng dào běi sòng cí rén shí ,chēng yàn shū wéi dà yàn ,chēng yàn jǐ dào wéi xiǎo yàn 。《xuě làng zhāi rì jì 》yún :“yàn shū yuán gōng xiǎo cí ,bú kuì liù cháo gōng yè tǐ 。”rú 《zhè gū tiān 》zhōng de “wǔ dī yáng liǔ lóu xīn yuè ,gē jìn táo huā shàn dǐ fēng ”děng děng cí jù ,bèi shòu rén men de zàn shǎng 。

ruǎn láng guī ·tiān biān jīn zhǎng lù chéng shuāng fān yì jí zhù shì

fān yì
tiān biān de yún cǎi yǒu rú xiān rén jīn zhǎng chéng yù lù 。yù lù níng chéng le bái shuāng ,fú yún suí zhe dà yàn nán xiáng ,pái chéng yī zì zhǎng 。jǔ lǜ bēi ,wǔ hóng xiù ,chèn zhe jiǔ jiǔ zhòng yáng ,rén qíng wēn hòu sì gù xiāng 。
shēn pèi zǐ lán ,tóu zān jú huáng ,jí qiē qiē zhòng wēn jiù rì de diān kuáng 。xiǎng jiè yī fān chén zuì huàn diào shī yì bēi liáng ,qīng gē mò chàng bēi qǔ ,yī chàng duàn rén cháng 。

zhù shì
①ruǎn láng guī :cí pái míng ,yòu míng 《bì táo chūn 》《zuì táo yuán 》děng 。《shén xiān jì 》zǎi liú chén 、ruǎn zhào rù tiān tái shān cǎi yào ,yù èr xiān nǚ 。liú zhù bàn nián ,sī guī shèn kǔ 。jì guī zé xiāng yì líng luò ,jīng yǐ shí shì 。qǔ míng běn cǐ ,gù zuò qī yīn 。sì shí qī zì ,qián hòu piàn gè sì píng yùn 。
②jīn zhǎng :hàn wǔ dì shí zài zhǎng ān jiàn zhāng gōng zhù bǎi liáng tái ,shàng yǒu tóng zhì xiān rén yǐ shǒu zhǎng tuō pán ,chéng jiē lù shuǐ 。cǐ chù yǐ “jīn zhǎng ”jiè zhǐ guó dōu ,jí biàn jīng 。jí wèi biàn jīng jǐ rù shēn qiū 。
③yàn zì :yàn qún fēi háng shí pái liè chéng rén zì ,yǒu shí pái liè chéng yī zì ,gù chēng yàn zì 。
④lǜ bēi hóng xiù :dài zhǐ měi jiǔ jiā rén 。
⑤rén qíng :fēng tǔ rén qíng 。
⑥“lán pèi zǐ ”liǎng jù :pèi dài zǐ sè lán huā ,tóu shàng chā huáng jú 。qū yuán 《lí sāo 》zhōng yǒu “rèn qiū lán yǐ wéi pèi ”。
⑦lǐ jiù kuáng :zhòng yòu xiǎn chū cóng qián kuáng fàng bú jī de qíng tài 。

ruǎn láng guī ·tiān biān jīn zhǎng lù chéng shuāng yīng yì

Ruan Lang Gui
Yan Jidao

In the sky-kissing palm
Autumnal dew has turned to frost.
The clouds send off the wild geese
That in a symbolic array fly.
Green wine and red sleeves invite the ninth moon ninth,
Things here differ little from my home town.

I wear purple orchids in my dress,
I pin yellow chrysanthemums on my hair:
To old wantonness free rein I give.
Sadness I will change for drunkenness;
When I sing, let not sad songs
Lacerate my heart.

ruǎn láng guī ·tiān biān jīn zhǎng lù chéng shuāng shǎng xī

  cǐ cí xiě yú biàn jīng ,shì zhòng yáng jiā jiē yàn yǐn zhī zuò 。biǎo dá qī liáng de rén shēng gǎn huái 。qí zhōng bǎo hán bèi cháng kǎn kě cāng sāng zhī yì ,quán cí xiě qíng bō lán qǐ fú ,bù bù shēn huà ,yóu kōng líng ér rù hòu zhòng ,yīn jiē cóng hé wǎn dào yōu yáng ,shì yīng gǎn qíng de biàn huà ,zhěng shǒu cí de yì jìng shì bēi liáng qī lěng de 。

  shàng piàn xiě jǐng shēng qíng 。qiū yàn nán fēi ,zhǔ rén qíng zhǎng ,yǐn qǐ sī xiāng zhī qíng ,zhèng shì “dú zài yì xiāng wéi yì kè ,měi féng jiā jiē bèi sī qīn ”。

  “tiān biān jīn zhǎng lù chéng shuāng ,yún suí yàn zì zhǎng 。”liǎng jù yǐ xiě qiū jǐng qǐ ,diǎn chū dì diǎn shì zài jīng chéng biàn liáng ,shí xù shì zài shēn qiū ,wéi xià wén de “chèn zhòng yáng ”zuò chèn diàn 。hàn wǔ dì zài zhǎng ān jiàn zhāng gōng jiàn gāo èr shí zhàng de tóng zhù ,shàng yǒu tóng rén ,zhǎng tuō chéng lù pán ,yǐ chéng wǔ dì xiǎng yǐn yǐ qiú zhǎng shēng de “yù lù ”。chéng lù jīn zhǎng shì dì wáng gōng zhōng de jiàn zhù wù ,cí yǐ “tiān biān jīn zhǎng ”zhǐ dài sòng dài biàn jīng jǐng wù ,xuǎn cái tū chū ,qǐ bǐ jun4 qiào 。dàn zuò zhě cí fēng bú qiú yǐ jun4 qiào shèng ,gù dì èr jù jí jiē yǐ xián dàn de bǐ diào 。bái lù wéi shuāng ,tiān shàng de zhǎng tiáo yún cǎi zhōng fēi chū pái chéng yī zì de yàn duì ,yún yǐng sì hū yě suí zhī yán zhǎng le 。zhè liǎng jù yì xiàng mián miào ,mǎn huái bēi liáng ,wéi quán cí diàn dìng le qiū qì sè sè de jī diào 。

  “lǜ bēi hóng xiù chèn zhòng yáng ,rén qíng sì gù xiāng 。”liǎng jù jiāng kè jū zhī qíng yǔ sī xiāng zhī qíng jiāo zhī lái xiě ,yòng bǐ xì nì ér yùn hán shēn hòu ,yī fāng miàn zàn měi gù xiāng rén qíng zhī měi ,biǎo dá chū sī xiāng xīn qiē de qíng huái ,lìng yī fāng miàn yòu zàn měi le zhòng yáng yǒu qíng zhī měi ,biǎo dá le duì yǒu qíng de zhēn xī 。

  xià piàn shū fā gǎn kǎi 。yīn zì jǐ de gū gāo de xìng gé ,ér shì tú shī yì ,xiǎng yǐ kuáng zuì lái pái qiǎn yōu chóu ,rán ér què shì “duàn cháng ”。

  “lán pèi zǐ ,jú zān huáng ,yīn qín lǐ jiù kuáng 。”cóng 《lí sāo 》zhōng “rèn qiū lán yǐ wéi pèi ”hé dù mù “chén shì nán féng kāi kǒu xiào ,jú huā xū chā mǎn tóu guī ”huà chū de “lán pèi zǐ ,jú zān huáng ”liǎng jù ,xiě chū le rén wù zhī shèng yǔ fú shì zhī měi ,xuàn rǎn le yàn yǐn de shèng kuàng 。jiē xià lái yī jù ,xiě cí rén shì huàn lián jiǎn ,lù chén xià wèi ,qíng xù dī luò ,bú dé bú wěi qū chù shì ,nán dé fàng rèn xīn qíng ,jīn rì ǒu dé zì zài ,yú shì bú fáng zài lǐ jiù kuáng ,shèn zhì “yīn qín ”ér “lǐ ”,yǐ bú fù yǒu rén de yī piàn shèng qíng 。shì xiǎng ,běn shì qīng kuáng dān yǐn de rén ,rú jīn yào huàn qǐ jiù qíng jiǔ xìng ,hái dé “yīn qín ”qù “lǐ ”cái háng ,cǐ zhōng de céng céng cuò shé ,zhòng zhòng máo dùn ,bì yǒu bú kān huí shǒu 、bú yì sù shuō zhī kǎi ,gǎn qíng de qǔ shé ,zì rán bǎ yì jìng tuī xiàng bǐ qián gèng wéi shēn hòu de gāo dù 。

  “yù jiāng chén zuì huàn bēi liáng ,qīng gē mò duàn cháng 。”yóu shàng miàn de guī jié ,zài lái yī gè dà de zhuǎn shé ,yòu yǐn chū hěn duō céng cì 。cí rén xiǎng xún qiú jiě tuō 、wàng què ,ér tā zì jǐ yòu míng zhī zhè bìng bú néng huàn lái zhēn zhèng de huān lè ,zhè shì zhēn zhèng de bēi āi 。《huì fēng cí huà 》yòu shuō :“‘yù jiāng chén zuì huàn bēi liáng ’,shì shàng jù zhù jiǎo ;‘qīng gē mò duàn cháng ’réng hán bú jìn zhī yì 。”cǐ nǎi zhōng kěn zhī yǔ 。cí zhī jié jù ,jìng tǐ kōng líng ,bāo hán zhe wàn bān wú nài ér liáo zuò kuàng dá de shēn chén kǔ chǔ ,jí jìn huí xuán qǔ shé 、yī yǒng sān tàn zhī miào zòng guān quán cí ,jìn guǎn zuò zhě nà zhǒng pī gān lì dǎn de zhēn zhì yī rú jì wǎng ,dàn zài jīng lì le xǔ duō fēng chén mó shé zhī hòu ,bēi liáng yǐ yā dǎo chán mián ;suī rán hái yǒu lòu kè bú miè de huí yì ,kě shì yǐ jīng hài pà huí yì le 。

  yàn jǐ dào shēng xìng gěng zhí ,bú qū yán fù shì 、bú tóng liú hé wū ,gù yī shēng yì yù bú dé zhì 。zhè shǒu cí ,xiě jǐng xǐ liàn ,xiě qíng qǐ fú diē dàng ,hěn hǎo dì biǎo dá le tā shī yì de gǎn kǎi 。

ruǎn láng guī ·tiān biān jīn zhǎng lù chéng shuāng chuàng zuò bèi jǐng

  yàn jǐ dào shì yàn shū yòu zǐ ,nián qīng de shí hòu guò zhe jiǔ yàn gē xí de fù guì shēng huó 。yàn shū sǐ hòu ,jiā dào zhōng luò ,shēng huó xiàn yú pín kùn ,yàn jǐ dào duì yú rén qíng shì gù 、bēi huān lí hé yǒu le gèng duō de gǎn shòu .tā de cí zuò yóu zhēn lǜ zǒu xiàng shēn chén ,zhè shǒu cí jí shì tā qíng sī shēn chén de dài biǎo zuò zhī yī 。

《ruǎn láng guī 》yàn jǐ dào pīn yīn dú yīn cān kǎo

ruǎn láng guī
ruǎn láng guī

tiān biān jīn zhǎng lù chéng shuāng.
tiān biān jīn zhǎng lù chéng shuāng 。
yún suí yàn zì cháng.
yún suí yàn zì zhǎng 。
lǜ bēi hóng xiù chèn chóng yáng.
lǜ bēi hóng xiù chèn zhòng yáng 。
rén qíng shì gù xiāng.
rén qíng sì gù xiāng 。
lán pèi zǐ, jú zān huáng.
lán pèi zǐ ,jú zān huáng 。
yīn qín lǐ jiù kuáng.
yīn qín lǐ jiù kuáng 。
yù jiāng chén zuì huàn bēi liáng.
yù jiāng chén zuì huàn bēi liáng 。
qīng gē mò duàn cháng.
qīng gē mò duàn cháng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

晏几道 晏几道 晏几道(约1048-1118,一说约1030─1106)北宋词人。字叔原,抚州临川(今属江西)人。宰相晏殊的幼子,一生落拓不得志。宋神宗熙宁七年(1074),郑侠上书请罢新法,获罪下狱。在郑侠家中搜得晏几道的赠诗,中云:「春风自是人间客,主张繁华得几时。」遂被牵连下狱。元丰五年(1082)监颍昌许田镇。由于怀才不遇,「陆沉于下位」,晚年甚至弄得衣食不济。黄庭坚在《小山词序》中说:「叔原,固人英也。其痴亦自绝人……仕宦连蹇而不能一傍贵人之门,是一痴也;论文自有体而不肯一作新进士语,此又一痴也;费资千百万,家人寒饥而面有孺子之色,此又一痴也;人百负之而不恨,己信人终不疑其欺己,此又一痴也。」可见他的思想和性格。词风逼近乃父,但成就更高。由于社会地位和人生遭遇的不同,词作的思想内容比晏殊词深刻得多。其中有不少同情歌妓舞女命运、歌颂她们美好心灵的篇章。也有关于个人情事的回忆和描写。通过个人遭遇的昨梦前尘,抒写人世的悲欢离合,笔调感伤,凄婉动人。在有些作品中,表现出不合世俗、傲视权贵的态度和性格。《小山词》是具有鲜明个性的抒情诗。工于言情,但很少尽情直抒,多出之以婉曲之笔,较之晏殊的词沉郁顿挫。在小令的技法上也有所发展,日臻纯熟。《临江仙·梦后楼台高锁》、《鹧鸪天·彩袖殷勤捧玉钟》等是脍炙人口的名篇。前人对《小山词》的评价甚高。冯煦在《宋六十一家词选例言》中说:「淮海、小山,古之伤心人也。其淡语皆有味,浅语皆有致,求之两宋,实罕其匹。」

晏几道的诗词

  • 少年游(绿勾阑畔)
  • 《长相思》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(长相思·长相思 晏几道)
  • 阮郎归(粉痕闲印玉尖纤)
  • 浣溪沙(飞鹊台前晕翠蛾)
  • 点绛唇(碧水东流)
  • 点绛唇(湖上西风)
  • 鹧鸪天·九日悲秋不到心
  • 六么令·雪残风信
  • 生查子(轻匀两脸花)
  • 更漏子·出墙花
  • 宋代诗词推荐

  • 沁园春(寿处州吴雨岩)
  • 鹧鸪天(李彦恢生日)
  • 看花回
  • 玲珑四犯(京口寄所思)
  • 江神子(赠妓寄梦窗)
  • 瑶花
  • 高阳台(纸被)
  • 减字木兰花(九劝)
  • 卜算子(李季允_·同总漕载酒□湖相即席再和)
  • 摸鱼儿(两岩有石状怪甚,取离骚九歌名曰山鬼,因赋摸鱼儿,改名山鬼谣)
  • 《阮郎归》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(阮郎归·天边金掌露成霜 晏几道)原文,《阮郎归》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(阮郎归·天边金掌露成霜 晏几道)翻译,《阮郎归》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(阮郎归·天边金掌露成霜 晏几道)赏析,《阮郎归》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(阮郎归·天边金掌露成霜 晏几道)阅读答案,出自晏几道的作品

    诗词类别

    晏几道的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语