《春思二首》春思二首贾至原文、翻译、赏析和诗意

作者:贾至 朝代:唐代
《春思二首》春思二首贾至原文、翻译、赏析和诗意原文

《春思二首》 贾至

草色青青柳色黄,桃花历乱李花香。
东风不为吹愁去,春日偏能惹恨长。
红粉当垆弱柳垂,金花腊酒解酴醿。
笙歌日暮能留客,醉杀长安轻薄儿。

作者简介(贾至)

贾至头像

贾至(718—772)字幼隣,唐代洛阳人,贾曾之子。生于唐玄宗开元六年,卒于唐代宗大历七年,年五十五岁。擢明经第,为军父尉。安禄山乱,从唐玄宗幸蜀,知制诰,历中书舍人。时肃宗即位于灵武,玄宗令至作传位册文。至德中,将军王去荣坐事当诛,肃宗惜去荣材,诏贷死。至切谏,谓坏法当诛。广德初,为礼部侍郎,封信都县伯。后封京兆尹,兼御史大夫。卒,谥文。至著有文集三十卷, 《唐才子传》有其传。

春思二首翻译

  春天青草丛生,绿柳抽芽,桃花挂在枝头丛丛点缀,李子花的香味飘得远远都是。(但是在这样生机盎然的春天),春风依然不能为我吹散烦恼忧愁,我的愁思怨恨偏偏在这春天一直滋长。

  美人在吆喝着卖酒,扭动着腰肢的佳人们(在旁边作陪);金花茶配着米酒可以解酴醿酒。在这日夜不间断的歌舞声中,最能留住来往的客人,能把长安所有的轻薄人都醉死在这温柔乡里。

春思二首鉴赏

  贾至的《春思二首》载于《全唐诗》卷二百三十五。下面是古典诗词专家陈邦炎先生对组诗第一首(“草色青青柳色黄”)的赏析。

  贾至在唐肃宗朝曾因事贬为岳州司马。唐汝询在《唐诗解》中认为贾至所写的一些绝句“皆谪居楚中而作”。这首诗大概也是他在贬谪期间所写。诗中表达的愁恨,看来不是一般的闲愁闲恨,而是由他当时的身份和处境产生的流人之愁、逐客之恨。可与这首诗参证的有他的另一首《西亭春望》诗:

  “日长风暖柳青青, 北雁归飞入窅冥。

  岳阳楼上闻吹笛, 能使春心满洞庭。”

  这里,除明写诗人身在岳州外,“柳青青”的景色与“草色青青柳色黄”既很像,而“日长风暖”的景象也近似“偏能惹恨长”的“春日”与“不为吹愁去”的“东风”。至于“满洞庭”的“春心”,与这首诗题所称的“春思”也大致同义。“春心”是因春来雁去而触发的旅情归心;“春思”是纵然在美好的春光中仍然排遣不去的、与日俱长的愁恨。

  这首诗题作《春思》,诗中也句句就春立意。在艺术手法的运用上,诗人是以前两句反衬后两句,使所要表达的愁恨显得加倍强烈。首句“草色青青柳色黄”,已经用嫩绿、鹅黄两色把这幅春草丛生、柳丝飘拂的生机盎然的画面点染得十分明媚;次句“桃花历乱李花香”,更用暗笔为这幅画添上嫣红、洁白两色,并以写气图貌之笔传出了花枝披离、花气氤氲的浓春景象,使画面上的春光更加艳冶,春意更加喧闹。诗人在这两句里写足了春景,其目的在从反面衬托出与这良辰美景形成强烈对照的无法消除的深愁苦恨。

  后两句诗就转而写诗人的愁恨。这种愁恨深深植根于内心之中,是不可能因外界春光的美好而消除的。南唐冯延已《鹊踏枝》词中“每到春来,惆怅还依旧”两句,就是直接写出了这一事实。而贾至不这样直写,却别出奇思,以出人意表的构思,使诗意的表现更有深度,更为曲折。

  诗的第三句“东风不为吹愁去”,不说自己愁重难遣,而怨东风冷漠无情,不为遣愁。这在诗思上深一层、曲一层,使诗句有避平见奇之妙。第四句“春日偏能惹恨长”,不说因愁闷而百无聊奈,产生度日如年之感,却反过来说成是春日惹恨,把恨引长,其立意就更新奇,遣词就更有深意。

  人们在心烦意乱、无可奈何的时候,往往会迁怒他人或迁怒于物。可是,诗人把愁恨责怪到与其毫不相干的东风、春日头上,既怪东风不解把愁吹去,又怪春日反而把恨引长,这似乎太没有道理了。但从诗歌是抒情而不是说理的语言来看,从诗人独特的感受和丰富的联想来说,又自有其理在。因为:诗人的愁,固然无形无迹,不是东风所能吹去,但东风之来,既能驱去严寒,使草木复苏,诗人就也希望它能把他心中的愁吹去,因未能吹去而失望、而抱怨,这又是合乎人情,可以理解的。诗人的恨,固然不是春日所能延长或缩短,但春季来临后,白昼一天比一天长,在诗人的感觉上,会感到日子更难打发。张华《情诗》“居欢惜夜促,在戚怨宵长”,李益《同崔邠登鹳雀楼》诗“事去千年犹恨速,愁来一日即知长”,所写的都是同一心理状态,表达了诗人主观上的时间感。从这样的心理状态出发,诗人抱怨春日把恨引长,也是在情理之中的。

  诗的语言有时不妨突破常理,但又必须可以为读者所理解。也就是说,一首诗可以容纳联想、奇想、幻想、痴想,却不是荒诞不经的胡思乱想;诗人可以自由地飞翔他的想象之翼,却在感情的表达上要有可以引起读者共感之处。这首《春思》诗,正是如此。

《春思二首》贾至 拼音读音参考

chūn sī èr shǒu
春思二首

cǎo sè qīng qīng liǔ sè huáng, táo huā lì luàn lǐ huā xiāng.
草色青青柳色黄,桃花历乱李花香。
dōng fēng bù wéi chuī chóu qù, chūn rì piān néng rě hèn zhǎng.
东风不为吹愁去,春日偏能惹恨长。
hóng fěn dāng lú ruò liǔ chuí, jīn huā là jiǔ jiě tú mí.
红粉当垆弱柳垂,金花腊酒解酴醿。
shēng gē rì mù néng liú kè, zuì shā cháng ān qīng bó ér.
笙歌日暮能留客,醉杀长安轻薄儿。

《春思二首》春思二首贾至原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《chūn sī èr shǒu 》 jiǎ zhì

cǎo sè qīng qīng liǔ sè huáng ,táo huā lì luàn lǐ huā xiāng 。
dōng fēng bú wéi chuī chóu qù ,chūn rì piān néng rě hèn zhǎng 。
hóng fěn dāng lú ruò liǔ chuí ,jīn huā là jiǔ jiě tú mí 。
shēng gē rì mù néng liú kè ,zuì shā zhǎng ān qīng báo ér 。

zuò zhě jiǎn jiè (jiǎ zhì )

jiǎ zhì tóu xiàng

jiǎ zhì (718—772)zì yòu lín ,táng dài luò yáng rén ,jiǎ céng zhī zǐ 。shēng yú táng xuán zōng kāi yuán liù nián ,zú yú táng dài zōng dà lì qī nián ,nián wǔ shí wǔ suì 。zhuó míng jīng dì ,wéi jun1 fù wèi 。ān lù shān luàn ,cóng táng xuán zōng xìng shǔ ,zhī zhì gào ,lì zhōng shū shě rén 。shí sù zōng jí wèi yú líng wǔ ,xuán zōng lìng zhì zuò chuán wèi cè wén 。zhì dé zhōng ,jiāng jun1 wáng qù róng zuò shì dāng zhū ,sù zōng xī qù róng cái ,zhào dài sǐ 。zhì qiē jiàn ,wèi huài fǎ dāng zhū 。guǎng dé chū ,wéi lǐ bù shì láng ,fēng xìn dōu xiàn bó 。hòu fēng jīng zhào yǐn ,jiān yù shǐ dà fū 。zú ,shì wén 。zhì zhe yǒu wén jí sān shí juàn , 《táng cái zǐ chuán 》yǒu qí chuán 。

chūn sī èr shǒu fān yì

  chūn tiān qīng cǎo cóng shēng ,lǜ liǔ chōu yá ,táo huā guà zài zhī tóu cóng cóng diǎn zhuì ,lǐ zǐ huā de xiāng wèi piāo dé yuǎn yuǎn dōu shì 。(dàn shì zài zhè yàng shēng jī àng rán de chūn tiān ),chūn fēng yī rán bú néng wéi wǒ chuī sàn fán nǎo yōu chóu ,wǒ de chóu sī yuàn hèn piān piān zài zhè chūn tiān yī zhí zī zhǎng 。

  měi rén zài yāo hē zhe mài jiǔ ,niǔ dòng zhe yāo zhī de jiā rén men (zài páng biān zuò péi );jīn huā chá pèi zhe mǐ jiǔ kě yǐ jiě tú mí jiǔ 。zài zhè rì yè bú jiān duàn de gē wǔ shēng zhōng ,zuì néng liú zhù lái wǎng de kè rén ,néng bǎ zhǎng ān suǒ yǒu de qīng báo rén dōu zuì sǐ zài zhè wēn róu xiāng lǐ 。

chūn sī èr shǒu jiàn shǎng

  jiǎ zhì de 《chūn sī èr shǒu 》zǎi yú 《quán táng shī 》juàn èr bǎi sān shí wǔ 。xià miàn shì gǔ diǎn shī cí zhuān jiā chén bāng yán xiān shēng duì zǔ shī dì yī shǒu (“cǎo sè qīng qīng liǔ sè huáng ”)de shǎng xī 。

  jiǎ zhì zài táng sù zōng cháo céng yīn shì biǎn wéi yuè zhōu sī mǎ 。táng rǔ xún zài 《táng shī jiě 》zhōng rèn wéi jiǎ zhì suǒ xiě de yī xiē jué jù “jiē zhé jū chǔ zhōng ér zuò ”。zhè shǒu shī dà gài yě shì tā zài biǎn zhé qī jiān suǒ xiě 。shī zhōng biǎo dá de chóu hèn ,kàn lái bú shì yī bān de xián chóu xián hèn ,ér shì yóu tā dāng shí de shēn fèn hé chù jìng chǎn shēng de liú rén zhī chóu 、zhú kè zhī hèn 。kě yǔ zhè shǒu shī cān zhèng de yǒu tā de lìng yī shǒu 《xī tíng chūn wàng 》shī :

  “rì zhǎng fēng nuǎn liǔ qīng qīng , běi yàn guī fēi rù yǎo míng 。

  yuè yáng lóu shàng wén chuī dí , néng shǐ chūn xīn mǎn dòng tíng 。”

  zhè lǐ ,chú míng xiě shī rén shēn zài yuè zhōu wài ,“liǔ qīng qīng ”de jǐng sè yǔ “cǎo sè qīng qīng liǔ sè huáng ”jì hěn xiàng ,ér “rì zhǎng fēng nuǎn ”de jǐng xiàng yě jìn sì “piān néng rě hèn zhǎng ”de “chūn rì ”yǔ “bú wéi chuī chóu qù ”de “dōng fēng ”。zhì yú “mǎn dòng tíng ”de “chūn xīn ”,yǔ zhè shǒu shī tí suǒ chēng de “chūn sī ”yě dà zhì tóng yì 。“chūn xīn ”shì yīn chūn lái yàn qù ér chù fā de lǚ qíng guī xīn ;“chūn sī ”shì zòng rán zài měi hǎo de chūn guāng zhōng réng rán pái qiǎn bú qù de 、yǔ rì jù zhǎng de chóu hèn 。

  zhè shǒu shī tí zuò 《chūn sī 》,shī zhōng yě jù jù jiù chūn lì yì 。zài yì shù shǒu fǎ de yùn yòng shàng ,shī rén shì yǐ qián liǎng jù fǎn chèn hòu liǎng jù ,shǐ suǒ yào biǎo dá de chóu hèn xiǎn dé jiā bèi qiáng liè 。shǒu jù “cǎo sè qīng qīng liǔ sè huáng ”,yǐ jīng yòng nèn lǜ 、é huáng liǎng sè bǎ zhè fú chūn cǎo cóng shēng 、liǔ sī piāo fú de shēng jī àng rán de huà miàn diǎn rǎn dé shí fèn míng mèi ;cì jù “táo huā lì luàn lǐ huā xiāng ”,gèng yòng àn bǐ wéi zhè fú huà tiān shàng yān hóng 、jié bái liǎng sè ,bìng yǐ xiě qì tú mào zhī bǐ chuán chū le huā zhī pī lí 、huā qì yīn yūn de nóng chūn jǐng xiàng ,shǐ huà miàn shàng de chūn guāng gèng jiā yàn yě ,chūn yì gèng jiā xuān nào 。shī rén zài zhè liǎng jù lǐ xiě zú le chūn jǐng ,qí mù de zài cóng fǎn miàn chèn tuō chū yǔ zhè liáng chén měi jǐng xíng chéng qiáng liè duì zhào de wú fǎ xiāo chú de shēn chóu kǔ hèn 。

  hòu liǎng jù shī jiù zhuǎn ér xiě shī rén de chóu hèn 。zhè zhǒng chóu hèn shēn shēn zhí gēn yú nèi xīn zhī zhōng ,shì bú kě néng yīn wài jiè chūn guāng de měi hǎo ér xiāo chú de 。nán táng féng yán yǐ 《què tà zhī 》cí zhōng “měi dào chūn lái ,chóu chàng hái yī jiù ”liǎng jù ,jiù shì zhí jiē xiě chū le zhè yī shì shí 。ér jiǎ zhì bú zhè yàng zhí xiě ,què bié chū qí sī ,yǐ chū rén yì biǎo de gòu sī ,shǐ shī yì de biǎo xiàn gèng yǒu shēn dù ,gèng wéi qǔ shé 。

  shī de dì sān jù “dōng fēng bú wéi chuī chóu qù ”,bú shuō zì jǐ chóu zhòng nán qiǎn ,ér yuàn dōng fēng lěng mò wú qíng ,bú wéi qiǎn chóu 。zhè zài shī sī shàng shēn yī céng 、qǔ yī céng ,shǐ shī jù yǒu bì píng jiàn qí zhī miào 。dì sì jù “chūn rì piān néng rě hèn zhǎng ”,bú shuō yīn chóu mèn ér bǎi wú liáo nài ,chǎn shēng dù rì rú nián zhī gǎn ,què fǎn guò lái shuō chéng shì chūn rì rě hèn ,bǎ hèn yǐn zhǎng ,qí lì yì jiù gèng xīn qí ,qiǎn cí jiù gèng yǒu shēn yì 。

  rén men zài xīn fán yì luàn 、wú kě nài hé de shí hòu ,wǎng wǎng huì qiān nù tā rén huò qiān nù yú wù 。kě shì ,shī rén bǎ chóu hèn zé guài dào yǔ qí háo bú xiàng gàn de dōng fēng 、chūn rì tóu shàng ,jì guài dōng fēng bú jiě bǎ chóu chuī qù ,yòu guài chūn rì fǎn ér bǎ hèn yǐn zhǎng ,zhè sì hū tài méi yǒu dào lǐ le 。dàn cóng shī gē shì shū qíng ér bú shì shuō lǐ de yǔ yán lái kàn ,cóng shī rén dú tè de gǎn shòu hé fēng fù de lián xiǎng lái shuō ,yòu zì yǒu qí lǐ zài 。yīn wéi :shī rén de chóu ,gù rán wú xíng wú jì ,bú shì dōng fēng suǒ néng chuī qù ,dàn dōng fēng zhī lái ,jì néng qū qù yán hán ,shǐ cǎo mù fù sū ,shī rén jiù yě xī wàng tā néng bǎ tā xīn zhōng de chóu chuī qù ,yīn wèi néng chuī qù ér shī wàng 、ér bào yuàn ,zhè yòu shì hé hū rén qíng ,kě yǐ lǐ jiě de 。shī rén de hèn ,gù rán bú shì chūn rì suǒ néng yán zhǎng huò suō duǎn ,dàn chūn jì lái lín hòu ,bái zhòu yī tiān bǐ yī tiān zhǎng ,zài shī rén de gǎn jiào shàng ,huì gǎn dào rì zǐ gèng nán dǎ fā 。zhāng huá 《qíng shī 》“jū huān xī yè cù ,zài qī yuàn xiāo zhǎng ”,lǐ yì 《tóng cuī bīn dēng guàn què lóu 》shī “shì qù qiān nián yóu hèn sù ,chóu lái yī rì jí zhī zhǎng ”,suǒ xiě de dōu shì tóng yī xīn lǐ zhuàng tài ,biǎo dá le shī rén zhǔ guān shàng de shí jiān gǎn 。cóng zhè yàng de xīn lǐ zhuàng tài chū fā ,shī rén bào yuàn chūn rì bǎ hèn yǐn zhǎng ,yě shì zài qíng lǐ zhī zhōng de 。

  shī de yǔ yán yǒu shí bú fáng tū pò cháng lǐ ,dàn yòu bì xū kě yǐ wéi dú zhě suǒ lǐ jiě 。yě jiù shì shuō ,yī shǒu shī kě yǐ róng nà lián xiǎng 、qí xiǎng 、huàn xiǎng 、chī xiǎng ,què bú shì huāng dàn bú jīng de hú sī luàn xiǎng ;shī rén kě yǐ zì yóu dì fēi xiáng tā de xiǎng xiàng zhī yì ,què zài gǎn qíng de biǎo dá shàng yào yǒu kě yǐ yǐn qǐ dú zhě gòng gǎn zhī chù 。zhè shǒu 《chūn sī 》shī ,zhèng shì rú cǐ 。

《chūn sī èr shǒu 》jiǎ zhì pīn yīn dú yīn cān kǎo

chūn sī èr shǒu
chūn sī èr shǒu

cǎo sè qīng qīng liǔ sè huáng, táo huā lì luàn lǐ huā xiāng.
cǎo sè qīng qīng liǔ sè huáng ,táo huā lì luàn lǐ huā xiāng 。
dōng fēng bù wéi chuī chóu qù, chūn rì piān néng rě hèn zhǎng.
dōng fēng bú wéi chuī chóu qù ,chūn rì piān néng rě hèn zhǎng 。
hóng fěn dāng lú ruò liǔ chuí, jīn huā là jiǔ jiě tú mí.
hóng fěn dāng lú ruò liǔ chuí ,jīn huā là jiǔ jiě tú mí 。
shēng gē rì mù néng liú kè, zuì shā cháng ān qīng bó ér.
shēng gē rì mù néng liú kè ,zuì shā zhǎng ān qīng báo ér 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

贾至 贾至 贾至(718-772)字幼邻(邻,一作麟)。洛阳人。明经出身。天宝初任校书郎、单父尉等职。天宝末为中书舍人。乾元元年(758)出为汝州刺使。次年贬为岳州司马。宝应元年(762)复为中书舍人。次年为尚书左丞。大历初封信都县伯,迁京兆尹,终右散骑常侍。

贾至的诗词

  • 洞庭送李十二赴零陵
  • 初至巴陵与李十二白裴九同泛洞庭湖三首(其二)
  • 《春思二首》春思二首贾至原文、翻译、赏析和诗意
  • 早朝大明宫呈两省僚友
  • 春思
  • 巴陵夜别王八员外
  • 春思二首·其一
  • 《春思二首·其一》春思二首·其一贾至原文、翻译、赏析和诗意
  • 送李侍郎赴常州
  • 春思二首(草色青青柳色黄)
  • 唐代诗词推荐

  • 奉送严大夫再领容府二首
  • 柳含烟·隋堤柳
  • 冬日遥和卢使君幼平、綦毋居士游法华寺高顶临湖亭
  • 怀旧山(一作沧浩诗,题云留别嘉兴知己)
  • 杪秋夕吟怀寄宋维先辈
  • 吊膳曹从叔郎中
  • 安禄山古谶
  • 石膏枕
  • 宿赤松山观题道人水阁兼寄郡守
  • 谷神歌
  • 《春思二首》春思二首贾至原文、翻译、赏析和诗意原文,《春思二首》春思二首贾至原文、翻译、赏析和诗意翻译,《春思二首》春思二首贾至原文、翻译、赏析和诗意赏析,《春思二首》春思二首贾至原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自贾至的作品

    诗词类别

    贾至的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语