《东溪》东溪梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意

作者:梅尧臣 朝代:宋代
《东溪》东溪梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意原文

《东溪》 梅尧臣

行到东溪看水时,坐临孤屿发船迟。
野凫眠岸有闲意,老树着花无丑枝。
短短蒲茸齐似剪,平平沙石净于筛。
情虽不厌住不得,薄暮归来车马疲。

作者简介(梅尧臣)

梅尧臣头像

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。

东溪翻译及注释

翻译
  我来到东溪边观赏溪景,面对着水中的孤石迟迟舍不得上船离开。野鸭在岸边睡着,充满闲情逸趣;老树伸展着秀丽的枝干,繁花似锦,惹人喜爱。溪旁短短的蒲草整齐得似乎经过修剪,平坦的沙岸,洁白的沙石仿佛多次被粗选细筛。我虽然迷上了这里但不得不回去,傍晚到家马儿已累得精疲力衰。

注释
⑴东溪:即宛溪,在作者家乡安徽宣城。溪发源于天目山,至城东北与句溪合,宛、句两水,合称“双溪”。溪中多石,水波翻涌,奇变可玩。
⑵野凫:野鸭。
⑶蒲茸:初生的菖蒲。
⑷住不得:再不能停留下去了。
⑸薄暮:黄昏。

东溪赏析

  这是一首写景诗,写得意新语工,结构严密,体现了诗人的一片闲情逸致。

  “行到东溪看水时,坐临孤屿发船迟”,诗人专门乘舟到东溪去看水,一是说明东溪水好,再就是诗人自己“爱闲”’整天挣扎在名利场中的过客是无暇欣赏山水的;第二句写到了东溪,登山孤屿,被眼前的美景所陶醉,不由地流连忘返。“发船迟”正见此意。

  “野凫眠岸有闲意,老树着花无丑枝。短短蒲茸齐似剪,平平沙石净于筛”,四句具体描绘东溪风光。坐临孤屿,诗人看到的是野鸭眠岸,老树着花,短短蒲茸和平平沙石,平平常常的野鸭在岸边栖息,诗人竟看到了其中的闲意,不是“闲人”哪有此境界?这正是推己及物,物我两忘。又看到老树着花,盘枝错节,人老心红,焕发了诗人的青春气息。“无丑枝”新颖俏皮,恬淡悠然的心绪又一次得到深化。再看那“齐似剪”的蒲茸,“净于筛”的沙石更觉赏心悦目,心灵也得到了净化。

  结句“情虽不厌住不得,薄暮归来车马疲”,风景虽好,但不是自己的久居之地。“情虽不厌”回应了首句的“发船迟”,天色已晚,“住不得”说出了心中的无奈,薄暮催人回,车马也劳顿了一天了。

东溪鉴赏

  这是写景诗,写得“意新语工”。

  第一句,写行到之地(东溪)与到此之由(看水),而“闲意”已暗含于巾,因为只是为了“看水”而“行到”,自是爱闲而不是车马征逐,奔走钻营。第二句写面对之景(孤屿)与留连之情(发船迟),而山水之美,使作者爱之不厌,亦自见于言外。平平写来,毫不费力,而十四字中概括如许之多,确是“平淡”而有工力的(《临汉隐居诗话》)。在结构上,又学王维《终南别业》“行到水穷处,坐看云起时”那份闲适与淡然。当然,这还只是开端,精采的还在下面。

  三、四两句,写“看水”时所见岸旁之景。元代方回赞为“当世名句”(《瀛奎律髓》);清代纪昀赞为“名下无虚”(《瀛奎律髓评》);陈衍也说“的是名句”(《宋诗精华录》)。它妙在那里,宋代胡仔说:“似此等句,须细味之,方见其用意”(《苕溪渔隐丛话》)。

  先就第三句说:杜甫《漫兴》中有“沙上凫雏旁母眠”,此句取景与杜相同。这说明:作者写水乡春色,抓住了最有特征的东西;更重要的是由此景象中细绎出“有闲意”来。“凫眠”是人所共见的,而“闲意”则由作者的想象与感觉来。作者看到“野凫眠岸”,想象它的自由自在,感觉它“有闲意”,其实正是作者自己“爱闲”、“羡闲”。当时人傅霖诗曰:“忍把浮名卖却闲。”热衷名利之徒是不会“爱闲”、“羡闲”的。这是要从当时社会环境来看的。当然,说“闲”也并非真的遗弃世事,更不是不劳而食。那些热中名利的“车马客”才真是不劳而食的人;而“浮云富贵”,不事奔竞的人,往往正是最关心世事的。

  第四句写岸旁老树,春深着花。此亦乡村常见之景。但“老”与“丑”往往相连,说它“无丑枝”,是作者的新意。这样写,不仅使这一平常村野增添几分春色,更重要的是反映了作者心情。欧阳修说梅尧臣“文词愈清新,心意难老大,有如妖娆女,老自有余态”(《水谷夜行》)。“老树着花无丑枝”正是“老自有余态”,正是作者“心意难老大”的自我写照。

  这两句合起来看,那就是写出了一个清淡平远而又生意盎然的自然景象,又写出了一个活静自得而又老当益壮的人物心情。每句前四字写景,后三宇写意,边写边议,有景有意,而意又饱和在情中,使景、情、意融为一体。从而既写出深层的含义,而又保持鲜明、生动的形象,它成为“名句”,其妙处是可以说清的。

  三、四句写水旁岸上;五、六句则写水中洲渚。梅尧臣《游隐静山》有“溅溅涧水浅,苒苒菖蒲稠。菖蒲花已晚,菖蒲茸尚柔。”《会胜院沃州亭》中又有“前溪夹洲后溪阔”。是东溪中有洲渚(即第二句所云“孤屿”。谢灵运有《江中孤屿》诗),而蒲茸为宣城山水间常有之植物。加上“浅浅”与“齐似剪”,形象尤为鲜明。“山净江空水见沙”,韩愈曾经这样写过。但韩写的是江是急流;梅尧臣在句中加上“平平”和“净于筛”,则表现溪水的清澈而又平静,更具有江南特征。这两句只写景,而春意之融和、游人之喜悦,自在言外。

  结以“情虽不厌”,总括了中间四句,并回应了第二句的“发船迟”。“情虽不厌”,但事实上又不可能在这个野溪边住下;尽管如此,仍然直到“薄暮”才“归来”。这和王安石“爱此江边好,流连至日斜”(《小舫》),用意相同。至于归到城中之后,就免不了车马驰逐,没有东溪那种闲逸之趣了。两句中有四层转折,在多狄转折中,写出最深层的含义,此是韩、柳“古文”的长技,以梅尧臣为“开山祖师”的宋诗的“以文为诗”,主要就表现在这等地方。它的长处,在于“尽意”;但言之太尽,形象性不免有所减溺,此诗末两句即过于质木。

  这首诗有新意,有名句,有“道前人所未道”之处,至于通篇结构严密,层次繁多,对诗歌语言的发展,很有作用。尤其是二、三两联,意新语工,都是前四字写景,后三字写意,边叙边议,有浓郁的情趣。

东溪创作背景

  皇祐五年(1053),梅尧臣居母丧回到家乡。他徜徉于家乡秀丽的景色中,写了不少诗,寄托对山水及人生的情趣。这首诗作于至和二年(1055)乡居时。

《东溪》梅尧臣 拼音读音参考

dōng xī
东溪

xíng dào dōng xī kàn shuǐ shí, zuò lín gū yǔ fā chuán chí.
行到东溪看水时,坐临孤屿发船迟。
yě fú mián àn yǒu xián yì, lǎo shù zhuó huā wú chǒu zhī.
野凫眠岸有闲意,老树着花无丑枝。
duǎn duǎn pú rōng qí shì jiǎn, píng píng shā shí jìng yú shāi.
短短蒲茸齐似剪,平平沙石净于筛。
qíng suī bù yàn zhù bù dé, bó mù guī lái chē mǎ pí.
情虽不厌住不得,薄暮归来车马疲。

《东溪》东溪梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《dōng xī 》 méi yáo chén

háng dào dōng xī kàn shuǐ shí ,zuò lín gū yǔ fā chuán chí 。
yě fú mián àn yǒu xián yì ,lǎo shù zhe huā wú chǒu zhī 。
duǎn duǎn pú róng qí sì jiǎn ,píng píng shā shí jìng yú shāi 。
qíng suī bú yàn zhù bú dé ,báo mù guī lái chē mǎ pí 。

zuò zhě jiǎn jiè (méi yáo chén )

méi yáo chén tóu xiàng

méi yáo chén (1002~1060)zì shèng yú ,shì chēng wǎn líng xiān shēng ,běi sòng zhe míng xiàn shí zhǔ yì shī rén 。hàn zú ,xuān zhōu xuān chéng (jīn shǔ ān huī )rén 。xuān chéng gǔ chēng wǎn líng ,shì chēng wǎn líng xiān shēng 。chū shì bú dì ,yǐ yīn bǔ hé nán zhǔ bù 。50suì hòu ,yú huáng yòu sān nián (1051)shǐ dé sòng rén zōng zhào shì ,cì tóng jìn shì chū shēn ,wéi tài cháng bó shì 。yǐ ōu yáng xiū jiàn ,wéi guó zǐ jiān zhí jiǎng ,lèi qiān shàng shū dōu guān yuán wài láng ,gù shì chēng “méi zhí jiǎng ”、“méi dōu guān ”。céng cān yǔ biān zhuàn 《xīn táng shū 》,bìng wéi 《sūn zǐ bīng fǎ 》zuò zhù ,suǒ zhù wéi sūn zǐ shí jiā zhe (huò shí yī jiā zhe )zhī yī 。yǒu 《wǎn líng xiān shēng jí 》60juàn ,yǒu 《sì bù cóng kān 》yǐng míng kān běn děng 。cí cún èr shǒu 。

dōng xī fān yì jí zhù shì

fān yì
  wǒ lái dào dōng xī biān guān shǎng xī jǐng ,miàn duì zhe shuǐ zhōng de gū shí chí chí shě bú dé shàng chuán lí kāi 。yě yā zài àn biān shuì zhe ,chōng mǎn xián qíng yì qù ;lǎo shù shēn zhǎn zhe xiù lì de zhī gàn ,fán huā sì jǐn ,rě rén xǐ ài 。xī páng duǎn duǎn de pú cǎo zhěng qí dé sì hū jīng guò xiū jiǎn ,píng tǎn de shā àn ,jié bái de shā shí fǎng fó duō cì bèi cū xuǎn xì shāi 。wǒ suī rán mí shàng le zhè lǐ dàn bú dé bú huí qù ,bàng wǎn dào jiā mǎ ér yǐ lèi dé jīng pí lì shuāi 。

zhù shì
⑴dōng xī :jí wǎn xī ,zài zuò zhě jiā xiāng ān huī xuān chéng 。xī fā yuán yú tiān mù shān ,zhì chéng dōng běi yǔ jù xī hé ,wǎn 、jù liǎng shuǐ ,hé chēng “shuāng xī ”。xī zhōng duō shí ,shuǐ bō fān yǒng ,qí biàn kě wán 。
⑵yě fú :yě yā 。
⑶pú róng :chū shēng de chāng pú 。
⑷zhù bú dé :zài bú néng tíng liú xià qù le 。
⑸báo mù :huáng hūn 。

dōng xī shǎng xī

  zhè shì yī shǒu xiě jǐng shī ,xiě dé yì xīn yǔ gōng ,jié gòu yán mì ,tǐ xiàn le shī rén de yī piàn xián qíng yì zhì 。

  “háng dào dōng xī kàn shuǐ shí ,zuò lín gū yǔ fā chuán chí ”,shī rén zhuān mén chéng zhōu dào dōng xī qù kàn shuǐ ,yī shì shuō míng dōng xī shuǐ hǎo ,zài jiù shì shī rén zì jǐ “ài xián ”’zhěng tiān zhèng zhā zài míng lì chǎng zhōng de guò kè shì wú xiá xīn shǎng shān shuǐ de ;dì èr jù xiě dào le dōng xī ,dēng shān gū yǔ ,bèi yǎn qián de měi jǐng suǒ táo zuì ,bú yóu dì liú lián wàng fǎn 。“fā chuán chí ”zhèng jiàn cǐ yì 。

  “yě fú mián àn yǒu xián yì ,lǎo shù zhe huā wú chǒu zhī 。duǎn duǎn pú róng qí sì jiǎn ,píng píng shā shí jìng yú shāi ”,sì jù jù tǐ miáo huì dōng xī fēng guāng 。zuò lín gū yǔ ,shī rén kàn dào de shì yě yā mián àn ,lǎo shù zhe huā ,duǎn duǎn pú róng hé píng píng shā shí ,píng píng cháng cháng de yě yā zài àn biān qī xī ,shī rén jìng kàn dào le qí zhōng de xián yì ,bú shì “xián rén ”nǎ yǒu cǐ jìng jiè ?zhè zhèng shì tuī jǐ jí wù ,wù wǒ liǎng wàng 。yòu kàn dào lǎo shù zhe huā ,pán zhī cuò jiē ,rén lǎo xīn hóng ,huàn fā le shī rén de qīng chūn qì xī 。“wú chǒu zhī ”xīn yǐng qiào pí ,tián dàn yōu rán de xīn xù yòu yī cì dé dào shēn huà 。zài kàn nà “qí sì jiǎn ”de pú róng ,“jìng yú shāi ”de shā shí gèng jiào shǎng xīn yuè mù ,xīn líng yě dé dào le jìng huà 。

  jié jù “qíng suī bú yàn zhù bú dé ,báo mù guī lái chē mǎ pí ”,fēng jǐng suī hǎo ,dàn bú shì zì jǐ de jiǔ jū zhī dì 。“qíng suī bú yàn ”huí yīng le shǒu jù de “fā chuán chí ”,tiān sè yǐ wǎn ,“zhù bú dé ”shuō chū le xīn zhōng de wú nài ,báo mù cuī rén huí ,chē mǎ yě láo dùn le yī tiān le 。

dōng xī jiàn shǎng

  zhè shì xiě jǐng shī ,xiě dé “yì xīn yǔ gōng ”。

  dì yī jù ,xiě háng dào zhī dì (dōng xī )yǔ dào cǐ zhī yóu (kàn shuǐ ),ér “xián yì ”yǐ àn hán yú jīn ,yīn wéi zhī shì wéi le “kàn shuǐ ”ér “háng dào ”,zì shì ài xián ér bú shì chē mǎ zhēng zhú ,bēn zǒu zuàn yíng 。dì èr jù xiě miàn duì zhī jǐng (gū yǔ )yǔ liú lián zhī qíng (fā chuán chí ),ér shān shuǐ zhī měi ,shǐ zuò zhě ài zhī bú yàn ,yì zì jiàn yú yán wài 。píng píng xiě lái ,háo bú fèi lì ,ér shí sì zì zhōng gài kuò rú xǔ zhī duō ,què shì “píng dàn ”ér yǒu gōng lì de (《lín hàn yǐn jū shī huà 》)。zài jié gòu shàng ,yòu xué wáng wéi 《zhōng nán bié yè 》“háng dào shuǐ qióng chù ,zuò kàn yún qǐ shí ”nà fèn xián shì yǔ dàn rán 。dāng rán ,zhè hái zhī shì kāi duān ,jīng cǎi de hái zài xià miàn 。

  sān 、sì liǎng jù ,xiě “kàn shuǐ ”shí suǒ jiàn àn páng zhī jǐng 。yuán dài fāng huí zàn wéi “dāng shì míng jù ”(《yíng kuí lǜ suǐ 》);qīng dài jì yún zàn wéi “míng xià wú xū ”(《yíng kuí lǜ suǐ píng 》);chén yǎn yě shuō “de shì míng jù ”(《sòng shī jīng huá lù 》)。tā miào zài nà lǐ ,sòng dài hú zǎi shuō :“sì cǐ děng jù ,xū xì wèi zhī ,fāng jiàn qí yòng yì ”(《tiáo xī yú yǐn cóng huà 》)。

  xiān jiù dì sān jù shuō :dù fǔ 《màn xìng 》zhōng yǒu “shā shàng fú chú páng mǔ mián ”,cǐ jù qǔ jǐng yǔ dù xiàng tóng 。zhè shuō míng :zuò zhě xiě shuǐ xiāng chūn sè ,zhuā zhù le zuì yǒu tè zhēng de dōng xī ;gèng zhòng yào de shì yóu cǐ jǐng xiàng zhōng xì yì chū “yǒu xián yì ”lái 。“fú mián ”shì rén suǒ gòng jiàn de ,ér “xián yì ”zé yóu zuò zhě de xiǎng xiàng yǔ gǎn jiào lái 。zuò zhě kàn dào “yě fú mián àn ”,xiǎng xiàng tā de zì yóu zì zài ,gǎn jiào tā “yǒu xián yì ”,qí shí zhèng shì zuò zhě zì jǐ “ài xián ”、“xiàn xián ”。dāng shí rén fù lín shī yuē :“rěn bǎ fú míng mài què xián 。”rè zhōng míng lì zhī tú shì bú huì “ài xián ”、“xiàn xián ”de 。zhè shì yào cóng dāng shí shè huì huán jìng lái kàn de 。dāng rán ,shuō “xián ”yě bìng fēi zhēn de yí qì shì shì ,gèng bú shì bú láo ér shí 。nà xiē rè zhōng míng lì de “chē mǎ kè ”cái zhēn shì bú láo ér shí de rén ;ér “fú yún fù guì ”,bú shì bēn jìng de rén ,wǎng wǎng zhèng shì zuì guān xīn shì shì de 。

  dì sì jù xiě àn páng lǎo shù ,chūn shēn zhe huā 。cǐ yì xiāng cūn cháng jiàn zhī jǐng 。dàn “lǎo ”yǔ “chǒu ”wǎng wǎng xiàng lián ,shuō tā “wú chǒu zhī ”,shì zuò zhě de xīn yì 。zhè yàng xiě ,bú jǐn shǐ zhè yī píng cháng cūn yě zēng tiān jǐ fèn chūn sè ,gèng zhòng yào de shì fǎn yìng le zuò zhě xīn qíng 。ōu yáng xiū shuō méi yáo chén “wén cí yù qīng xīn ,xīn yì nán lǎo dà ,yǒu rú yāo ráo nǚ ,lǎo zì yǒu yú tài ”(《shuǐ gǔ yè háng 》)。“lǎo shù zhe huā wú chǒu zhī ”zhèng shì “lǎo zì yǒu yú tài ”,zhèng shì zuò zhě “xīn yì nán lǎo dà ”de zì wǒ xiě zhào 。

  zhè liǎng jù hé qǐ lái kàn ,nà jiù shì xiě chū le yī gè qīng dàn píng yuǎn ér yòu shēng yì àng rán de zì rán jǐng xiàng ,yòu xiě chū le yī gè huó jìng zì dé ér yòu lǎo dāng yì zhuàng de rén wù xīn qíng 。měi jù qián sì zì xiě jǐng ,hòu sān yǔ xiě yì ,biān xiě biān yì ,yǒu jǐng yǒu yì ,ér yì yòu bǎo hé zài qíng zhōng ,shǐ jǐng 、qíng 、yì róng wéi yī tǐ 。cóng ér jì xiě chū shēn céng de hán yì ,ér yòu bǎo chí xiān míng 、shēng dòng de xíng xiàng ,tā chéng wéi “míng jù ”,qí miào chù shì kě yǐ shuō qīng de 。

  sān 、sì jù xiě shuǐ páng àn shàng ;wǔ 、liù jù zé xiě shuǐ zhōng zhōu zhǔ 。méi yáo chén 《yóu yǐn jìng shān 》yǒu “jiàn jiàn jiàn shuǐ qiǎn ,rǎn rǎn chāng pú chóu 。chāng pú huā yǐ wǎn ,chāng pú róng shàng róu 。”《huì shèng yuàn wò zhōu tíng 》zhōng yòu yǒu “qián xī jiá zhōu hòu xī kuò ”。shì dōng xī zhōng yǒu zhōu zhǔ (jí dì èr jù suǒ yún “gū yǔ ”。xiè líng yùn yǒu 《jiāng zhōng gū yǔ 》shī ),ér pú róng wéi xuān chéng shān shuǐ jiān cháng yǒu zhī zhí wù 。jiā shàng “qiǎn qiǎn ”yǔ “qí sì jiǎn ”,xíng xiàng yóu wéi xiān míng 。“shān jìng jiāng kōng shuǐ jiàn shā ”,hán yù céng jīng zhè yàng xiě guò 。dàn hán xiě de shì jiāng shì jí liú ;méi yáo chén zài jù zhōng jiā shàng “píng píng ”hé “jìng yú shāi ”,zé biǎo xiàn xī shuǐ de qīng chè ér yòu píng jìng ,gèng jù yǒu jiāng nán tè zhēng 。zhè liǎng jù zhī xiě jǐng ,ér chūn yì zhī róng hé 、yóu rén zhī xǐ yuè ,zì zài yán wài 。

  jié yǐ “qíng suī bú yàn ”,zǒng kuò le zhōng jiān sì jù ,bìng huí yīng le dì èr jù de “fā chuán chí ”。“qíng suī bú yàn ”,dàn shì shí shàng yòu bú kě néng zài zhè gè yě xī biān zhù xià ;jìn guǎn rú cǐ ,réng rán zhí dào “báo mù ”cái “guī lái ”。zhè hé wáng ān shí “ài cǐ jiāng biān hǎo ,liú lián zhì rì xié ”(《xiǎo fǎng 》),yòng yì xiàng tóng 。zhì yú guī dào chéng zhōng zhī hòu ,jiù miǎn bú le chē mǎ chí zhú ,méi yǒu dōng xī nà zhǒng xián yì zhī qù le 。liǎng jù zhōng yǒu sì céng zhuǎn shé ,zài duō dí zhuǎn shé zhōng ,xiě chū zuì shēn céng de hán yì ,cǐ shì hán 、liǔ “gǔ wén ”de zhǎng jì ,yǐ méi yáo chén wéi “kāi shān zǔ shī ”de sòng shī de “yǐ wén wéi shī ”,zhǔ yào jiù biǎo xiàn zài zhè děng dì fāng 。tā de zhǎng chù ,zài yú “jìn yì ”;dàn yán zhī tài jìn ,xíng xiàng xìng bú miǎn yǒu suǒ jiǎn nì ,cǐ shī mò liǎng jù jí guò yú zhì mù 。

  zhè shǒu shī yǒu xīn yì ,yǒu míng jù ,yǒu “dào qián rén suǒ wèi dào ”zhī chù ,zhì yú tōng piān jié gòu yán mì ,céng cì fán duō ,duì shī gē yǔ yán de fā zhǎn ,hěn yǒu zuò yòng 。yóu qí shì èr 、sān liǎng lián ,yì xīn yǔ gōng ,dōu shì qián sì zì xiě jǐng ,hòu sān zì xiě yì ,biān xù biān yì ,yǒu nóng yù de qíng qù 。

dōng xī chuàng zuò bèi jǐng

  huáng yòu wǔ nián (1053),méi yáo chén jū mǔ sàng huí dào jiā xiāng 。tā cháng yáng yú jiā xiāng xiù lì de jǐng sè zhōng ,xiě le bú shǎo shī ,jì tuō duì shān shuǐ jí rén shēng de qíng qù 。zhè shǒu shī zuò yú zhì hé èr nián (1055)xiāng jū shí 。

《dōng xī 》méi yáo chén pīn yīn dú yīn cān kǎo

dōng xī
dōng xī

xíng dào dōng xī kàn shuǐ shí, zuò lín gū yǔ fā chuán chí.
háng dào dōng xī kàn shuǐ shí ,zuò lín gū yǔ fā chuán chí 。
yě fú mián àn yǒu xián yì, lǎo shù zhuó huā wú chǒu zhī.
yě fú mián àn yǒu xián yì ,lǎo shù zhe huā wú chǒu zhī 。
duǎn duǎn pú rōng qí shì jiǎn, píng píng shā shí jìng yú shāi.
duǎn duǎn pú róng qí sì jiǎn ,píng píng shā shí jìng yú shāi 。
qíng suī bù yàn zhù bù dé, bó mù guī lái chē mǎ pí.
qíng suī bú yàn zhù bú dé ,báo mù guī lái chē mǎ pí 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

梅尧臣 梅尧臣 梅尧臣(1002─1060)字圣俞,宣州宣城(今属安徽)人。以宣城古名宛陵,古人世称梅宛陵。以从父荫为桐城、河南、河阳主簿,历知德兴、建德、襄城。皇祐初赐同进士出身,官至,尚书都官员外郎。嘉祐五年卒,年五十九。《宋史》、《东都事略》有传。有《宛陵集》六十卷。《全宋词》收录其词二首。

梅尧臣的诗词

  • 东溪
  • 陶者(陶尽门前土)
  • 《苏幕遮·草》梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意(苏幕遮·草 梅尧臣)
  • 东城送运判马察院
  • 苏幕遮·草
  • 陶者
  • 《东溪》东溪梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意
  • 汝坟贫女
  • 鲁山山行
  • 《鲁山山行》鲁山山行梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意
  • 宋代诗词推荐

  • 浣溪沙(壬寅五月西湖)
  • 青玉案(闲居)
  • 水调歌头(拟饶州法曹掾作)
  • 满江红(傅相生日甲子)
  • 菩萨蛮(送友人还富沙)
  • 汉宫春(己未中秋作)
  • 望江南(闺情)
  • 鹧鸪天(文秀)
  • 满江红(和吴毅夫送行)
  • 瑞鹧鸪(京口有怀山中故人)
  • 《东溪》东溪梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意原文,《东溪》东溪梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意翻译,《东溪》东溪梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意赏析,《东溪》东溪梅尧臣原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自梅尧臣的作品

    诗词类别

    梅尧臣的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语