《天平山中》天平山中杨基原文、翻译、赏析和诗意

作者:杨基 朝代:明代
《天平山中》天平山中杨基原文、翻译、赏析和诗意原文

《天平山中》 杨基

细雨茸茸湿楝花,南风树树熟枇杷;
徐行不记山深浅,一路莺啼送到家。

作者简介(杨基)

杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。

天平山中翻译及注释

翻译
细雨蒙蒙打湿了楝花,在南风的吹拂下,每棵枇杷树的果实都慢慢变熟了。
顺着山路慢慢地走着,竟不知路途远近。沿路的黄莺鸣叫着把我送到了家。

注释
①天平山:在江苏省苏州市西,山顶正平,称望湖台,山上有白云泉、白云寺、万笏林等名胜,杨基家在赤山,离天平山很近。
②茸茸(róng):小雨又细又密又柔和的感觉。
③楝(liàn):江南一带常见的落叶乔木,春天开淡紫色花。
④枇(pí)杷(pá):树的名称。果实黄色圆形,味甜,春夏之间成熟。
⑤徐行:慢慢地走。
⑥山深浅:山路的远近。

天平山中赏析

黄锦章

  诗的前半段宛如一副工笔画,在绵绵春雨中,楝树开出了淡紫色的花朵,由于沾上了雨珠,显得格外娇艳和滋润。南风轻轻吹拂,在郁郁葱葱的草木丛里,不时露出一树树金黄色的枇杷。这两句对得很工,“细雨”对“南风”,“楝花”对“枇杷”,从气候与植物两方面刻画出了江南三月所特有的景观,而句中的修饰语“茸茸”和“树树”以及“湿”和“热”则进一步描摹了春色的旖旎。诗人的着眼点在景,但同时也衬出了情,从他蘸满色彩的笔触中,可以清楚地感受到洋溢在他心中的盎然春意。

  下半段由景及人,画面也渐渐活动起来,“徐行不记山深浅,一路莺啼送到家”,诗人沿着山路徐徐而行,不知道自己走了多远,只听得满耳莺啼,不知不觉中却已回到了家门口。这里,诗人有意识地虚化了距离感和时间感,形成一种物我两忘的意境。于是,在前半段里所隐隐流露出来的那种悠然自得的闲适心情,在这一段里便跃然纸上了。这两句着眼于人的感觉,但并没有离开景色描写这一主线,“一路莺啼”与上文中的“茸茸”、“树树”相辉映,不仅有色,而且有声,把天平山的春天写得充满野趣,十分热闹。同时,诗人在漫游时忘了路程,忘了时间,这又从另一个侧面衬托出了景色之美。

  茸茸细雨,微微南风,舒远惬意,这是从触觉角度写;一支支楝花,一树树枇杷,明艳夺目,这是从视觉角度描写;一路上黄莺儿唱着婉转的歌,轻快悦耳,这是从听觉角度描写。多角度描写组成一幅美妙的山行图。

天平山中创作背景

  天平山是吴中名胜之一,林木秀润,奇石纵横,诗人自幼生活在这里,山中的一木一石,对他来说,都十分熟悉,十分亲切。元末,为避乱世,诗人曾隐居于故乡,这首诗便是诗人隐居时漫步山中,有感而作。

《天平山中》杨基 拼音读音参考

tiān píng shān zhōng
天平山中

xì yǔ róng róng shī liàn huā, nán fēng shù shù shú pí pá
细雨茸茸湿楝花,南风树树熟枇杷;
xú xíng bù jì shān shēn qiǎn, yí lù yīng tí sòng dào jiā.
徐行不记山深浅,一路莺啼送到家。

《天平山中》天平山中杨基原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《tiān píng shān zhōng 》 yáng jī

xì yǔ róng róng shī liàn huā ,nán fēng shù shù shú pí pá ;
xú háng bú jì shān shēn qiǎn ,yī lù yīng tí sòng dào jiā 。

zuò zhě jiǎn jiè (yáng jī )

yáng jī (1326~1378)yuán mò míng chū shī rén 。zì mèng zǎi ,hào méi ān 。yuán jí jiā zhōu (jīn sì chuān lè shān ),dà fù shì jiāng zuǒ ,suí jiā wú zhōng (jīn zhè jiāng hú zhōu ),“wú zhōng sì jié ”zhī yī 。yuán mò ,céng rù zhāng shì chéng mù fǔ ,wéi chéng xiàng fǔ jì shì ,hòu cí qù 。míng chū wéi yíng yáng zhī xiàn ,lèi guān zhì shān xī àn chá shǐ ,hòu bèi chán duó guān ,fá fú láo yì 。sǐ yú gōng suǒ 。yáng jī shī fēng qīng jun4 xiān qiǎo ,qí zhōng wǔ yán lǜ shī 《yuè yáng lóu 》jìng jiè kāi kuò ,shí rén chēng yáng jī wéi “wǔ yán shè diāo shǒu ”。shǎo shí céng zhe 《lùn jiàn 》shí wàn yú yán 。yòu yú yáng wéi zhēn xí shàng fù 《tiě dí 》shī ,dāng shí wéi zhēn yǐ chéng míng liú ,duì yáng jī bèi jiā chēng shǎng :“wú yì shī jìng huāng yǐ ,jīn dāng ràng zǐ yī tóu dì 。”yáng jī yǔ gāo qǐ 、zhāng yǔ 、xú bēn wéi shī yǒu ,shí rén chēng wéi “wú zhōng sì jié ”。

tiān píng shān zhōng fān yì jí zhù shì

fān yì
xì yǔ méng méng dǎ shī le liàn huā ,zài nán fēng de chuī fú xià ,měi kē pí pá shù de guǒ shí dōu màn màn biàn shú le 。
shùn zhe shān lù màn màn dì zǒu zhe ,jìng bú zhī lù tú yuǎn jìn 。yán lù de huáng yīng míng jiào zhe bǎ wǒ sòng dào le jiā 。

zhù shì
①tiān píng shān :zài jiāng sū shěng sū zhōu shì xī ,shān dǐng zhèng píng ,chēng wàng hú tái ,shān shàng yǒu bái yún quán 、bái yún sì 、wàn hù lín děng míng shèng ,yáng jī jiā zài chì shān ,lí tiān píng shān hěn jìn 。
②róng róng (róng):xiǎo yǔ yòu xì yòu mì yòu róu hé de gǎn jiào 。
③liàn (liàn):jiāng nán yī dài cháng jiàn de luò yè qiáo mù ,chūn tiān kāi dàn zǐ sè huā 。
④pí (pí)pá (pá):shù de míng chēng 。guǒ shí huáng sè yuán xíng ,wèi tián ,chūn xià zhī jiān chéng shú 。
⑤xú háng :màn màn dì zǒu 。
⑥shān shēn qiǎn :shān lù de yuǎn jìn 。

tiān píng shān zhōng shǎng xī

huáng jǐn zhāng

  shī de qián bàn duàn wǎn rú yī fù gōng bǐ huà ,zài mián mián chūn yǔ zhōng ,liàn shù kāi chū le dàn zǐ sè de huā duǒ ,yóu yú zhān shàng le yǔ zhū ,xiǎn dé gé wài jiāo yàn hé zī rùn 。nán fēng qīng qīng chuī fú ,zài yù yù cōng cōng de cǎo mù cóng lǐ ,bú shí lù chū yī shù shù jīn huáng sè de pí pá 。zhè liǎng jù duì dé hěn gōng ,“xì yǔ ”duì “nán fēng ”,“liàn huā ”duì “pí pá ”,cóng qì hòu yǔ zhí wù liǎng fāng miàn kè huà chū le jiāng nán sān yuè suǒ tè yǒu de jǐng guān ,ér jù zhōng de xiū shì yǔ “róng róng ”hé “shù shù ”yǐ jí “shī ”hé “rè ”zé jìn yī bù miáo mó le chūn sè de yǐ nǐ 。shī rén de zhe yǎn diǎn zài jǐng ,dàn tóng shí yě chèn chū le qíng ,cóng tā zhàn mǎn sè cǎi de bǐ chù zhōng ,kě yǐ qīng chǔ dì gǎn shòu dào yáng yì zài tā xīn zhōng de àng rán chūn yì 。

  xià bàn duàn yóu jǐng jí rén ,huà miàn yě jiàn jiàn huó dòng qǐ lái ,“xú háng bú jì shān shēn qiǎn ,yī lù yīng tí sòng dào jiā ”,shī rén yán zhe shān lù xú xú ér háng ,bú zhī dào zì jǐ zǒu le duō yuǎn ,zhī tīng dé mǎn ěr yīng tí ,bú zhī bú jiào zhōng què yǐ huí dào le jiā mén kǒu 。zhè lǐ ,shī rén yǒu yì shí dì xū huà le jù lí gǎn hé shí jiān gǎn ,xíng chéng yī zhǒng wù wǒ liǎng wàng de yì jìng 。yú shì ,zài qián bàn duàn lǐ suǒ yǐn yǐn liú lù chū lái de nà zhǒng yōu rán zì dé de xián shì xīn qíng ,zài zhè yī duàn lǐ biàn yuè rán zhǐ shàng le 。zhè liǎng jù zhe yǎn yú rén de gǎn jiào ,dàn bìng méi yǒu lí kāi jǐng sè miáo xiě zhè yī zhǔ xiàn ,“yī lù yīng tí ”yǔ shàng wén zhōng de “róng róng ”、“shù shù ”xiàng huī yìng ,bú jǐn yǒu sè ,ér qiě yǒu shēng ,bǎ tiān píng shān de chūn tiān xiě dé chōng mǎn yě qù ,shí fèn rè nào 。tóng shí ,shī rén zài màn yóu shí wàng le lù chéng ,wàng le shí jiān ,zhè yòu cóng lìng yī gè cè miàn chèn tuō chū le jǐng sè zhī měi 。

  róng róng xì yǔ ,wēi wēi nán fēng ,shū yuǎn qiè yì ,zhè shì cóng chù jiào jiǎo dù xiě ;yī zhī zhī liàn huā ,yī shù shù pí pá ,míng yàn duó mù ,zhè shì cóng shì jiào jiǎo dù miáo xiě ;yī lù shàng huáng yīng ér chàng zhe wǎn zhuǎn de gē ,qīng kuài yuè ěr ,zhè shì cóng tīng jiào jiǎo dù miáo xiě 。duō jiǎo dù miáo xiě zǔ chéng yī fú měi miào de shān háng tú 。

tiān píng shān zhōng chuàng zuò bèi jǐng

  tiān píng shān shì wú zhōng míng shèng zhī yī ,lín mù xiù rùn ,qí shí zòng héng ,shī rén zì yòu shēng huó zài zhè lǐ ,shān zhōng de yī mù yī shí ,duì tā lái shuō ,dōu shí fèn shú xī ,shí fèn qīn qiē 。yuán mò ,wéi bì luàn shì ,shī rén céng yǐn jū yú gù xiāng ,zhè shǒu shī biàn shì shī rén yǐn jū shí màn bù shān zhōng ,yǒu gǎn ér zuò 。

《tiān píng shān zhōng 》yáng jī pīn yīn dú yīn cān kǎo

tiān píng shān zhōng
tiān píng shān zhōng

xì yǔ róng róng shī liàn huā, nán fēng shù shù shú pí pá
xì yǔ róng róng shī liàn huā ,nán fēng shù shù shú pí pá ;
xú xíng bù jì shān shēn qiǎn, yí lù yīng tí sòng dào jiā.
xú háng bú jì shān shēn qiǎn ,yī lù yīng tí sòng dào jiā 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杨基 杨基 杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。

杨基的诗词

  • 《天平山中》天平山中杨基原文、翻译、赏析和诗意
  • 浣溪沙·上巳
  • 天平山中
  • 无题和唐李义山商隐(五首选一)
  • 浣溪沙·上巳
  • 菩萨蛮·水晶帘外娟娟月
  • 岳阳楼·春色醉巴陵
  • 天平山中
  • 清平乐·欺烟困雨,
  • 明代诗词推荐

  • 王冕好学
  • 送天台陈庭学序
  • 玉芙蓉·雨窗小咏
  • 午日处州禁竞渡
  • 《别云间》别云间夏完淳原文、翻译、赏析和诗意
  • 《言志》言志唐寅原文、翻译、赏析和诗意
  • 吊岳王墓
  • 秋日舟中题胡彭举秋江卷
  • 送虚白上人序
  • 南岐人之瘿
  • 《天平山中》天平山中杨基原文、翻译、赏析和诗意原文,《天平山中》天平山中杨基原文、翻译、赏析和诗意翻译,《天平山中》天平山中杨基原文、翻译、赏析和诗意赏析,《天平山中》天平山中杨基原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杨基的作品

    诗词类别

    杨基的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语