《九日五首·其一》杜甫原文、翻译、赏析和诗意(九日五首·其一 杜甫)

作者:杜甫 朝代:唐代
《九日五首·其一》杜甫原文、翻译、赏析和诗意(九日五首·其一 杜甫)原文

《九日五首·其一》 杜甫

重阳独酌杯中酒,抱病起登江上台。
竹叶于人既无分,菊花从此不须开。
殊方日落玄猿哭,旧国霜前白雁来。
弟妹萧条各何在,干戈衰谢两相催!

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

九日五首·其一鉴赏

  此诗是大历二年(767)重九日杜甫在夔州登高之作。诗人联系两年来客寓夔州的现实,抒写自己九月九日重阳登高的感慨,思想境界和艺术造诣,都远在一般登高篇什之上。

  首联表现了诗人浓烈的生活情趣。诗人在客中,重阳到来,一时兴致勃发,抱病登台,独酌杯酒,欣赏九秋佳色。诗人酷好饮酒、热爱生活的情态,便在诗行中活现。

  颔联诗笔顿转。重九饮酒赏菊,本是古代高士的传统,可是诗人因病戒酒,虽“抱病”登台,却“无分”饮酒,遂也无心赏菊。于是诗人向菊花发号施令起来:“菊花从此不须开”!这一带着较强烈主观情绪的诗句,妙趣神来,好像有些任性,恰好证明诗人既喜饮酒,又爱赏菊。而诗人的任性使气,显然是他艰难困苦的生活遭遇使然。这一联,杜甫巧妙地使用借对(亦即沈德潜所谓“真假对”),借“竹叶青”酒的“竹叶”二字与“菊花”相对,“萧散不为绳墨所窘”(《诗人玉屑》),被称为杜律的创格。菊花虽是实景,“竹叶”却非真物,然而由于字面工整贴切,特别显得新鲜别致,全联遂成为历来传诵的名句。

  颈联进一步写诗人瞩目遐思,因景伤情,牵动了万千愁绪。诗人独身飘泊异地,日落时分听到一声声黑猿的啼哭,不免泪下沾裳。霜天秋晚,白雁南来,更容易触发诗人思亲怀乡的感情。诗中用他乡和故园的物候作对照,很自然地透露了诗人内心的隐秘:原来他对酒停杯,对花辍赏,并不只是由于病肺,更是因为乡愁撩人啊!

  尾联以佳节思亲作结,遥怜弟妹,寄托飘零寥落之感。上句由雁来想起了弟妹音信茫然;下句哀叹自己身遭战乱,衰老多病。诗人一边诅咒“干戈”象逼命似的接连发生,一边惋惜岁月不停地催人走向死亡,对造成生活悲剧的根源──“干戈”,发泄出更多的不满情绪。这正是诗人伤时忧国的思想感情的直接流露。

  此诗由因病戒酒,对花发慨,黑猿哀啼,白雁南来,引出思念故乡,忆想弟妹的情怀,进而表现遭逢战乱,衰老催人的感伤。结尾将诗的主题升华:诗人登高,不仅仅是思亲,更多的是伤时,正所谓“杜陵有句皆忧国”。此诗全篇皆对,语言自然流转,苍劲有力,既有气势,更见性情。句句讲诗律却不着痕迹,很象在写散文;直接发议论而结合形象,毫不感到枯燥。写景、叙事又能与诗人的忧思关合很紧。笔端蓄聚感情,主人公呼之欲出,颇能显示出杜甫夔州时期七律诗的悲壮风格。

《九日五首·其一》杜甫 拼音读音参考

jiǔ rì wǔ shǒu qí yī
九日五首·其一

chóng yáng dú zhuó bēi zhōng jiǔ, bào bìng qǐ dēng jiāng shàng tái.
重阳独酌杯中酒,抱病起登江上台。
zhú yè yú rén jì wú fēn, jú huā cóng cǐ bù xū kāi.
竹叶于人既无分,菊花从此不须开。
shū fāng rì luò xuán yuán kū, jiù guó shuāng qián bái yàn lái.
殊方日落玄猿哭,旧国霜前白雁来。
dì mèi xiāo tiáo gè hé zài, gān gē shuāi xiè liǎng xiāng cuī!
弟妹萧条各何在,干戈衰谢两相催!

《九日五首·其一》杜甫原文、翻译、赏析和诗意(九日五首·其一 杜甫)拼音解读

《jiǔ rì wǔ shǒu ·qí yī 》 dù fǔ

zhòng yáng dú zhuó bēi zhōng jiǔ ,bào bìng qǐ dēng jiāng shàng tái 。
zhú yè yú rén jì wú fèn ,jú huā cóng cǐ bú xū kāi 。
shū fāng rì luò xuán yuán kū ,jiù guó shuāng qián bái yàn lái 。
dì mèi xiāo tiáo gè hé zài ,gàn gē shuāi xiè liǎng xiàng cuī !

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

jiǔ rì wǔ shǒu ·qí yī jiàn shǎng

  cǐ shī shì dà lì èr nián (767)zhòng jiǔ rì dù fǔ zài kuí zhōu dēng gāo zhī zuò 。shī rén lián xì liǎng nián lái kè yù kuí zhōu de xiàn shí ,shū xiě zì jǐ jiǔ yuè jiǔ rì zhòng yáng dēng gāo de gǎn kǎi ,sī xiǎng jìng jiè hé yì shù zào yì ,dōu yuǎn zài yī bān dēng gāo piān shí zhī shàng 。

  shǒu lián biǎo xiàn le shī rén nóng liè de shēng huó qíng qù 。shī rén zài kè zhōng ,zhòng yáng dào lái ,yī shí xìng zhì bó fā ,bào bìng dēng tái ,dú zhuó bēi jiǔ ,xīn shǎng jiǔ qiū jiā sè 。shī rén kù hǎo yǐn jiǔ 、rè ài shēng huó de qíng tài ,biàn zài shī háng zhōng huó xiàn 。

  hàn lián shī bǐ dùn zhuǎn 。zhòng jiǔ yǐn jiǔ shǎng jú ,běn shì gǔ dài gāo shì de chuán tǒng ,kě shì shī rén yīn bìng jiè jiǔ ,suī “bào bìng ”dēng tái ,què “wú fèn ”yǐn jiǔ ,suí yě wú xīn shǎng jú 。yú shì shī rén xiàng jú huā fā hào shī lìng qǐ lái :“jú huā cóng cǐ bú xū kāi ”!zhè yī dài zhe jiào qiáng liè zhǔ guān qíng xù de shī jù ,miào qù shén lái ,hǎo xiàng yǒu xiē rèn xìng ,qià hǎo zhèng míng shī rén jì xǐ yǐn jiǔ ,yòu ài shǎng jú 。ér shī rén de rèn xìng shǐ qì ,xiǎn rán shì tā jiān nán kùn kǔ de shēng huó zāo yù shǐ rán 。zhè yī lián ,dù fǔ qiǎo miào dì shǐ yòng jiè duì (yì jí shěn dé qián suǒ wèi “zhēn jiǎ duì ”),jiè “zhú yè qīng ”jiǔ de “zhú yè ”èr zì yǔ “jú huā ”xiàng duì ,“xiāo sàn bú wéi shéng mò suǒ jiǒng ”(《shī rén yù xiè 》),bèi chēng wéi dù lǜ de chuàng gé 。jú huā suī shì shí jǐng ,“zhú yè ”què fēi zhēn wù ,rán ér yóu yú zì miàn gōng zhěng tiē qiē ,tè bié xiǎn dé xīn xiān bié zhì ,quán lián suí chéng wéi lì lái chuán sòng de míng jù 。

  jǐng lián jìn yī bù xiě shī rén zhǔ mù xiá sī ,yīn jǐng shāng qíng ,qiān dòng le wàn qiān chóu xù 。shī rén dú shēn piāo bó yì dì ,rì luò shí fèn tīng dào yī shēng shēng hēi yuán de tí kū ,bú miǎn lèi xià zhān shang 。shuāng tiān qiū wǎn ,bái yàn nán lái ,gèng róng yì chù fā shī rén sī qīn huái xiāng de gǎn qíng 。shī zhōng yòng tā xiāng hé gù yuán de wù hòu zuò duì zhào ,hěn zì rán dì tòu lù le shī rén nèi xīn de yǐn mì :yuán lái tā duì jiǔ tíng bēi ,duì huā chuò shǎng ,bìng bú zhī shì yóu yú bìng fèi ,gèng shì yīn wéi xiāng chóu liáo rén ā !

  wěi lián yǐ jiā jiē sī qīn zuò jié ,yáo lián dì mèi ,jì tuō piāo líng liáo luò zhī gǎn 。shàng jù yóu yàn lái xiǎng qǐ le dì mèi yīn xìn máng rán ;xià jù āi tàn zì jǐ shēn zāo zhàn luàn ,shuāi lǎo duō bìng 。shī rén yī biān zǔ zhòu “gàn gē ”xiàng bī mìng sì de jiē lián fā shēng ,yī biān wǎn xī suì yuè bú tíng dì cuī rén zǒu xiàng sǐ wáng ,duì zào chéng shēng huó bēi jù de gēn yuán ──“gàn gē ”,fā xiè chū gèng duō de bú mǎn qíng xù 。zhè zhèng shì shī rén shāng shí yōu guó de sī xiǎng gǎn qíng de zhí jiē liú lù 。

  cǐ shī yóu yīn bìng jiè jiǔ ,duì huā fā kǎi ,hēi yuán āi tí ,bái yàn nán lái ,yǐn chū sī niàn gù xiāng ,yì xiǎng dì mèi de qíng huái ,jìn ér biǎo xiàn zāo féng zhàn luàn ,shuāi lǎo cuī rén de gǎn shāng 。jié wěi jiāng shī de zhǔ tí shēng huá :shī rén dēng gāo ,bú jǐn jǐn shì sī qīn ,gèng duō de shì shāng shí ,zhèng suǒ wèi “dù líng yǒu jù jiē yōu guó ”。cǐ shī quán piān jiē duì ,yǔ yán zì rán liú zhuǎn ,cāng jìn yǒu lì ,jì yǒu qì shì ,gèng jiàn xìng qíng 。jù jù jiǎng shī lǜ què bú zhe hén jì ,hěn xiàng zài xiě sàn wén ;zhí jiē fā yì lùn ér jié hé xíng xiàng ,háo bú gǎn dào kū zào 。xiě jǐng 、xù shì yòu néng yǔ shī rén de yōu sī guān hé hěn jǐn 。bǐ duān xù jù gǎn qíng ,zhǔ rén gōng hū zhī yù chū ,pō néng xiǎn shì chū dù fǔ kuí zhōu shí qī qī lǜ shī de bēi zhuàng fēng gé 。

《jiǔ rì wǔ shǒu ·qí yī 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

jiǔ rì wǔ shǒu qí yī
jiǔ rì wǔ shǒu ·qí yī

chóng yáng dú zhuó bēi zhōng jiǔ, bào bìng qǐ dēng jiāng shàng tái.
zhòng yáng dú zhuó bēi zhōng jiǔ ,bào bìng qǐ dēng jiāng shàng tái 。
zhú yè yú rén jì wú fēn, jú huā cóng cǐ bù xū kāi.
zhú yè yú rén jì wú fèn ,jú huā cóng cǐ bú xū kāi 。
shū fāng rì luò xuán yuán kū, jiù guó shuāng qián bái yàn lái.
shū fāng rì luò xuán yuán kū ,jiù guó shuāng qián bái yàn lái 。
dì mèi xiāo tiáo gè hé zài, gān gē shuāi xiè liǎng xiāng cuī!
dì mèi xiāo tiáo gè hé zài ,gàn gē shuāi xiè liǎng xiàng cuī !


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 秦州杂诗(其七
  • 不见
  • 白帝
  • 清明二首
  • 琴台
  • 佳人
  • 陪裴使君登岳阳楼
  • 绝句漫兴九首(糁径杨花铺白毡)
  • 《江南逢李龟年》江南逢李龟年杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 登楼
  • 唐代诗词推荐

  • 嘲廪丘令丞
  • 冬夜送人
  • 钓叟
  • 赴举出山留寄山居郑参军
  • 寿春节进
  • 登宛陵条风楼寄窦常侍
  • 寄荆幕孙郎中
  • 《永州八记》永州八记柳宗元原文、翻译、赏析和诗意
  • 题东兰若
  • 听尹炼师弹琴
  • 《九日五首·其一》杜甫原文、翻译、赏析和诗意(九日五首·其一 杜甫)原文,《九日五首·其一》杜甫原文、翻译、赏析和诗意(九日五首·其一 杜甫)翻译,《九日五首·其一》杜甫原文、翻译、赏析和诗意(九日五首·其一 杜甫)赏析,《九日五首·其一》杜甫原文、翻译、赏析和诗意(九日五首·其一 杜甫)阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语