《清平乐》纳兰性德原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·风鬟雨鬓 纳兰性德)

作者:纳兰性德 朝代:清代
《清平乐》纳兰性德原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·风鬟雨鬓 纳兰性德)原文

《清平乐》 纳兰性德

风鬟雨鬓,偏是来无准。
倦倚玉兰看月晕,容易语低香近。
软风吹遍窗纱,心期便隔天涯。
从此伤春伤别,黄昏只对梨花。

作者简介(纳兰性德)

纳兰性德头像

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。

清平乐·风鬟雨鬓翻译及注释

翻译
情人冒着风雨前来约会,因为是背着人偷偷跑出来的,所以常常不能如约而至。 和她一起倚在玉阑干上赏月,低声细语倾衷情,还能闻到她身上的香气。
然而相聚的时间毕竟是短暂的,转眼之间(软风即暮春之风)暮春之风吹过窗纱,与她一 别相隔天涯。从此每逢暮春时节便伤春、伤别,黄昏日落,只一人空对梨花悠悠地思念她。

注释
①风鬟雨鬓:本为鬟鬓蓬松不整之意。李朝威《柳毅传》:“见大王爱女牧羊于野,风鬟雨鬓,所不忍睹。”李清照《永遇乐》:“如今憔悴,风鬟雾鬓。怕见夜间出去。”皆为此意,后代指女子。这里指亡妻,或指所恋之女子。
②语低香近:此谓与那美丽的女子软语温存,情意缠绵,那可人的缕缕香气更是令人销魂。
③心期句:意思是说如今与她远隔天涯,纵心期相见,那也是可望而不可及的了。

清平乐·风鬟雨鬓创作背景

  歌女作为宋代的一个群体,颇受关注,她们有着文化素养,有着艺术才华,是宋代文人十分欣赏的一个群体。纳兰并不是一个贪恋美色的人,但他却是一个最需要爱情的男人,他的爱情曾随着表妹的入宫一度低沉,随着妻子卢氏的去世差点毁灭,甚至随着沈宛的离去而消散殆尽。这首词写的是纳兰与妻子离别后,追忆将别时的情景,通过写歌女的孤单寂寞,来表达自己内心的伤感和无力。

清平乐·风鬟雨鬓赏析

  因为有了爱情,生活才有了调味剂。于是,才有了那么多赏心悦目的诗词歌赋,因为有了感情,辞赋便变得更有味道。虽然纳兰的爱情路十分坎坷,不过还好,在他的内心,始终保存了有关爱情的一点追求,而纳兰又将这点追求,放入了诗词中,时刻提醒自己,原来,爱情并未走远。

  这首《清平乐》情辞真切,将相恋之中人们想见又害怕见面的矛盾心情,一一写出。“风鬟雨鬓”,本是形容妇女在外奔波劳碌,头发散乱的模样,可是后人却更喜欢用这个词去形容女子。女子与他相约时,总是不守时间,不能准时来到约会地点。但纳兰在词中却并无任何责怪之意,他言辞温柔地写道: “偏是来无准。”虽然女子常常不守约定时间,迟到的次数很多,但这并不妨碍纳兰对她的宠爱。想到与女子在一起的快乐时光,纳兰的嘴角便露出微笑。“倦倚玉阑看月晕,容易语低香近。”记得旧时相约,你总是不能如约而至。曾与你倚靠着栏杆在一起闲看月晕,软语温存.情意缠绵,那可人的缕缕香气更是令人销魂。如今与你远隔天涯,纵使期许相见,那也是可望而不可即了。从此以后便独自凄清冷落、孤独难耐,面对黄昏、梨花而伤春伤别。

  过去的时光多么美好,但是美好总是稍纵即逝在纳兰的回忆里,这份美好过分短暂。好像柔软的风,只是轻微吹过脸庞,便已逝去。“软风吹过窗纱,心期便隔天涯。”与《清平乐》的上片相比,下片的格调昆得哀伤许多,因为往昔的美好回忆过后,必须要面对现实的悲凉。在想过往日与恋人柔情蜜意之后,今日独自一人,看着春光大好,真是格外感伤。纳兰一向是伤春之人,那是因为他内心深处一直藏着一份早已远逝的情感,就如同这春光一样,虽然眼下再怎么美好,总有逝去的那一天。“从此伤春伤别,黄昏只对梨花。”结局就是这样,有时候,人们往往知道结局是无法逆转的,但站在时光的路口,依然想不自量力地去扭转乾坤。

《清平乐》纳兰性德 拼音读音参考

qīng píng lè
清平乐

fēng huán yǔ bìn, piān shì lái wú zhǔn.
风鬟雨鬓,偏是来无准。
juàn yǐ yù lán kàn yuè yùn, róng yì yǔ dī xiāng jìn.
倦倚玉兰看月晕,容易语低香近。
ruǎn fēng chuī biàn chuāng shā, xīn qī biàn gé tiān yá.
软风吹遍窗纱,心期便隔天涯。
cóng cǐ shāng chūn shāng bié, huáng hūn zhǐ duì lí huā.
从此伤春伤别,黄昏只对梨花。

《清平乐》纳兰性德原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·风鬟雨鬓 纳兰性德)拼音解读

《qīng píng lè 》 nà lán xìng dé

fēng huán yǔ bìn ,piān shì lái wú zhǔn 。
juàn yǐ yù lán kàn yuè yūn ,róng yì yǔ dī xiāng jìn 。
ruǎn fēng chuī biàn chuāng shā ,xīn qī biàn gé tiān yá 。
cóng cǐ shāng chūn shāng bié ,huáng hūn zhī duì lí huā 。

zuò zhě jiǎn jiè (nà lán xìng dé )

nà lán xìng dé tóu xiàng

nà lán xìng dé (1655-1685),mǎn zhōu rén ,zì róng ruò ,hào léng gā shān rén ,qīng dài zuì zhe míng cí rén zhī yī 。qí shī cí “nà lán cí ”zài qīng dài yǐ zhì zhěng gè zhōng guó cí tán shàng dōu xiǎng yǒu hěn gāo de shēng yù ,zài zhōng guó wén xué shǐ shàng yě zhàn yǒu guāng cǎi duó mù de yī xí 。tā shēng huó yú mǎn hàn róng hé shí qī ,qí guì zú jiā tíng xìng shuāi jù yǒu guān lián yú wáng cháo guó shì de diǎn xíng xìng 。suī shì cóng dì wáng ,què xiàng wǎng jīng lì píng dàn 。tè shū de shēng huó huán jìng bèi jǐng ,jiā zhī gè rén de chāo yì cái huá ,shǐ qí shī cí chuàng zuò chéng xiàn chū dú tè de gè xìng hé xiān míng de yì shù fēng gé 。liú chuán zhì jīn de 《mù lán huā lìng ·nǐ gǔ jué jué cí 》——“rén shēng ruò zhī rú chū jiàn ,hé shì qiū fēng bēi huà shàn ?děng xián biàn què gù rén xīn ,què dào gù rén xīn yì biàn 。”fù yú yì jìng ,shì qí zhòng duō dài biǎo zuò zhī yī 。

qīng píng lè ·fēng huán yǔ bìn fān yì jí zhù shì

fān yì
qíng rén mào zhe fēng yǔ qián lái yuē huì ,yīn wéi shì bèi zhe rén tōu tōu pǎo chū lái de ,suǒ yǐ cháng cháng bú néng rú yuē ér zhì 。 hé tā yī qǐ yǐ zài yù lán gàn shàng shǎng yuè ,dī shēng xì yǔ qīng zhōng qíng ,hái néng wén dào tā shēn shàng de xiāng qì 。
rán ér xiàng jù de shí jiān bì jìng shì duǎn zàn de ,zhuǎn yǎn zhī jiān (ruǎn fēng jí mù chūn zhī fēng )mù chūn zhī fēng chuī guò chuāng shā ,yǔ tā yī bié xiàng gé tiān yá 。cóng cǐ měi féng mù chūn shí jiē biàn shāng chūn 、shāng bié ,huáng hūn rì luò ,zhī yī rén kōng duì lí huā yōu yōu dì sī niàn tā 。

zhù shì
①fēng huán yǔ bìn :běn wéi huán bìn péng sōng bú zhěng zhī yì 。lǐ cháo wēi 《liǔ yì chuán 》:“jiàn dà wáng ài nǚ mù yáng yú yě ,fēng huán yǔ bìn ,suǒ bú rěn dǔ 。”lǐ qīng zhào 《yǒng yù lè 》:“rú jīn qiáo cuì ,fēng huán wù bìn 。pà jiàn yè jiān chū qù 。”jiē wéi cǐ yì ,hòu dài zhǐ nǚ zǐ 。zhè lǐ zhǐ wáng qī ,huò zhǐ suǒ liàn zhī nǚ zǐ 。
②yǔ dī xiāng jìn :cǐ wèi yǔ nà měi lì de nǚ zǐ ruǎn yǔ wēn cún ,qíng yì chán mián ,nà kě rén de lǚ lǚ xiāng qì gèng shì lìng rén xiāo hún 。
③xīn qī jù :yì sī shì shuō rú jīn yǔ tā yuǎn gé tiān yá ,zòng xīn qī xiàng jiàn ,nà yě shì kě wàng ér bú kě jí de le 。

qīng píng lè ·fēng huán yǔ bìn chuàng zuò bèi jǐng

  gē nǚ zuò wéi sòng dài de yī gè qún tǐ ,pō shòu guān zhù ,tā men yǒu zhe wén huà sù yǎng ,yǒu zhe yì shù cái huá ,shì sòng dài wén rén shí fèn xīn shǎng de yī gè qún tǐ 。nà lán bìng bú shì yī gè tān liàn měi sè de rén ,dàn tā què shì yī gè zuì xū yào ài qíng de nán rén ,tā de ài qíng céng suí zhe biǎo mèi de rù gōng yī dù dī chén ,suí zhe qī zǐ lú shì de qù shì chà diǎn huǐ miè ,shèn zhì suí zhe shěn wǎn de lí qù ér xiāo sàn dài jìn 。zhè shǒu cí xiě de shì nà lán yǔ qī zǐ lí bié hòu ,zhuī yì jiāng bié shí de qíng jǐng ,tōng guò xiě gē nǚ de gū dān jì mò ,lái biǎo dá zì jǐ nèi xīn de shāng gǎn hé wú lì 。

qīng píng lè ·fēng huán yǔ bìn shǎng xī

  yīn wéi yǒu le ài qíng ,shēng huó cái yǒu le diào wèi jì 。yú shì ,cái yǒu le nà me duō shǎng xīn yuè mù de shī cí gē fù ,yīn wéi yǒu le gǎn qíng ,cí fù biàn biàn dé gèng yǒu wèi dào 。suī rán nà lán de ài qíng lù shí fèn kǎn kě ,bú guò hái hǎo ,zài tā de nèi xīn ,shǐ zhōng bǎo cún le yǒu guān ài qíng de yī diǎn zhuī qiú ,ér nà lán yòu jiāng zhè diǎn zhuī qiú ,fàng rù le shī cí zhōng ,shí kè tí xǐng zì jǐ ,yuán lái ,ài qíng bìng wèi zǒu yuǎn 。

  zhè shǒu 《qīng píng lè 》qíng cí zhēn qiē ,jiāng xiàng liàn zhī zhōng rén men xiǎng jiàn yòu hài pà jiàn miàn de máo dùn xīn qíng ,yī yī xiě chū 。“fēng huán yǔ bìn ”,běn shì xíng róng fù nǚ zài wài bēn bō láo lù ,tóu fā sàn luàn de mó yàng ,kě shì hòu rén què gèng xǐ huān yòng zhè gè cí qù xíng róng nǚ zǐ 。nǚ zǐ yǔ tā xiàng yuē shí ,zǒng shì bú shǒu shí jiān ,bú néng zhǔn shí lái dào yuē huì dì diǎn 。dàn nà lán zài cí zhōng què bìng wú rèn hé zé guài zhī yì ,tā yán cí wēn róu dì xiě dào : “piān shì lái wú zhǔn 。”suī rán nǚ zǐ cháng cháng bú shǒu yuē dìng shí jiān ,chí dào de cì shù hěn duō ,dàn zhè bìng bú fáng ài nà lán duì tā de chǒng ài 。xiǎng dào yǔ nǚ zǐ zài yī qǐ de kuài lè shí guāng ,nà lán de zuǐ jiǎo biàn lù chū wēi xiào 。“juàn yǐ yù lán kàn yuè yūn ,róng yì yǔ dī xiāng jìn 。”jì dé jiù shí xiàng yuē ,nǐ zǒng shì bú néng rú yuē ér zhì 。céng yǔ nǐ yǐ kào zhe lán gǎn zài yī qǐ xián kàn yuè yūn ,ruǎn yǔ wēn cún .qíng yì chán mián ,nà kě rén de lǚ lǚ xiāng qì gèng shì lìng rén xiāo hún 。rú jīn yǔ nǐ yuǎn gé tiān yá ,zòng shǐ qī xǔ xiàng jiàn ,nà yě shì kě wàng ér bú kě jí le 。cóng cǐ yǐ hòu biàn dú zì qī qīng lěng luò 、gū dú nán nài ,miàn duì huáng hūn 、lí huā ér shāng chūn shāng bié 。

  guò qù de shí guāng duō me měi hǎo ,dàn shì měi hǎo zǒng shì shāo zòng jí shì zài nà lán de huí yì lǐ ,zhè fèn měi hǎo guò fèn duǎn zàn 。hǎo xiàng róu ruǎn de fēng ,zhī shì qīng wēi chuī guò liǎn páng ,biàn yǐ shì qù 。“ruǎn fēng chuī guò chuāng shā ,xīn qī biàn gé tiān yá 。”yǔ 《qīng píng lè 》de shàng piàn xiàng bǐ ,xià piàn de gé diào kūn dé āi shāng xǔ duō ,yīn wéi wǎng xī de měi hǎo huí yì guò hòu ,bì xū yào miàn duì xiàn shí de bēi liáng 。zài xiǎng guò wǎng rì yǔ liàn rén róu qíng mì yì zhī hòu ,jīn rì dú zì yī rén ,kàn zhe chūn guāng dà hǎo ,zhēn shì gé wài gǎn shāng 。nà lán yī xiàng shì shāng chūn zhī rén ,nà shì yīn wéi tā nèi xīn shēn chù yī zhí cáng zhe yī fèn zǎo yǐ yuǎn shì de qíng gǎn ,jiù rú tóng zhè chūn guāng yī yàng ,suī rán yǎn xià zài zěn me měi hǎo ,zǒng yǒu shì qù de nà yī tiān 。“cóng cǐ shāng chūn shāng bié ,huáng hūn zhī duì lí huā 。”jié jú jiù shì zhè yàng ,yǒu shí hòu ,rén men wǎng wǎng zhī dào jié jú shì wú fǎ nì zhuǎn de ,dàn zhàn zài shí guāng de lù kǒu ,yī rán xiǎng bú zì liàng lì dì qù niǔ zhuǎn qián kūn 。

《qīng píng lè 》nà lán xìng dé pīn yīn dú yīn cān kǎo

qīng píng lè
qīng píng lè

fēng huán yǔ bìn, piān shì lái wú zhǔn.
fēng huán yǔ bìn ,piān shì lái wú zhǔn 。
juàn yǐ yù lán kàn yuè yùn, róng yì yǔ dī xiāng jìn.
juàn yǐ yù lán kàn yuè yūn ,róng yì yǔ dī xiāng jìn 。
ruǎn fēng chuī biàn chuāng shā, xīn qī biàn gé tiān yá.
ruǎn fēng chuī biàn chuāng shā ,xīn qī biàn gé tiān yá 。
cóng cǐ shāng chūn shāng bié, huáng hūn zhǐ duì lí huā.
cóng cǐ shāng chūn shāng bié ,huáng hūn zhī duì lí huā 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

纳兰性德 纳兰性德 纳兰性德(1655-1685):为武英殿大学士明珠长子,原名成德,字容若,号楞伽山人,满族,满洲正黄旗,清初著名词人。 性德少聪颖,读书过目即能成诵,继承满人习武传统,精于骑射。在书法、绘画、音乐方面均有一定造诣。康熙十五年(进士。授三等侍卫,寻晋一等,武官正三品。 妻两广总督卢兴祖之女卢氏,赐淑人,诰赠一品夫人,婚后三年,妻子亡故,吴江叶元礼亲为之撰墓志铭,继娶官氏,赐淑人。妾颜氏,后纳江南沈宛,著有《选梦词》“风韵不减夫婿”,亡佚。纳兰性德死时,年仅三十一岁,“文人祚薄,哀动天地”葬于京西皂荚屯。有三子四女。一女嫁与骁将年羹尧。纳兰性德与朱彝尊、陈维崧、顾贞观、姜宸英、严绳孙等汉族名士交游,从一定程度上为清廷笼络住一批汉族知识分子。一生著作颇丰:《通志堂集》二十卷、《渌水亭杂识》四卷,《词林正略》;辑《大易集义粹言》八十卷,《陈氏礼记说补正》三十八卷;编选《近词初集》、《名家绝句钞》、《全唐诗选》等书,笔力惊人。 纳兰性德以词闻,现存349首,哀感顽艳,有南唐后主遗风,悼亡词情真意切,痛彻肺腑,令人不忍卒读,王国维有评:"北宋以来,一人而已"。 朱祖谋云:"八百年来无此作者" ,潭献云"以成容若之贵……,而作词皆幽艳哀断,所谓别有怀抱者也",当时盛传,“家家争唱饮水词,纳兰心事几人知”。《纳兰词》传至国外,朝鲜人谓“谁料晓风残月后,而今重见柳屯田”。纳兰词初名《侧帽》,后名《饮水》,现统称纳兰词。

纳兰性德的诗词

  • 水调歌头·题西山秋爽图
  • 采桑子·九日
  • 一络索·过尽遥山如画
  • 浣溪沙·杨柳千条送马蹄
  • 眼儿媚·咏红姑娘
  • 蝶恋花(又到绿杨曾折处)
  • 于中好·送梁汾南还为题小影
  • 浣溪沙·败叶填溪水已冰
  • 《菩萨蛮》纳兰性德原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·朔风吹散三更雪 纳兰性德)
  • 采桑子(谢家庭院残更立)
  • 清代诗词推荐

  • 山行杂诗(七首选—)
  • 眼儿媚·一寸横波惹春留
  • 过水西渡
  • 蝶恋花·辛苦最怜天上月
  • 出塞·玉关秋尽雁
  • 周公谨砚(四首选二)
  • 江城子·填张春溪西湖竹枝词
  • 渔家·卖得鲜鱼二百钱
  • 题寒江钓雪图
  • 落花诗(十二首选一)
  • 《清平乐》纳兰性德原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·风鬟雨鬓 纳兰性德)原文,《清平乐》纳兰性德原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·风鬟雨鬓 纳兰性德)翻译,《清平乐》纳兰性德原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·风鬟雨鬓 纳兰性德)赏析,《清平乐》纳兰性德原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·风鬟雨鬓 纳兰性德)阅读答案,出自纳兰性德的作品

    诗词类别

    纳兰性德的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语