《晚次乐乡县》晚次乐乡县陈子昂原文、翻译、赏析和诗意

作者:陈子昂 朝代:唐代
《晚次乐乡县》晚次乐乡县陈子昂原文、翻译、赏析和诗意原文

《晚次乐乡县》 陈子昂

故乡杳无际,日暮且孤征。
川原迷旧国,道路入边城。
野戍荒烟断,深山古木平。
如何此时恨,噭噭夜猿鸣。
分类: 寓情于景思乡

作者简介(陈子昂)

陈子昂头像

陈子昂(约公元661~公元702),唐代文学家,初唐诗文革新人物之一。字伯玉,汉族,梓州射洪(今属四川)人。因曾任右拾遗,后世称为陈拾遗。光宅进士,历仕武则天朝麟台正字、右拾遗。解职归乡后受人所害,忧愤而死。其存诗共100多首,其中最有代表性的是《感遇》诗38首,《蓟丘览古赠卢居士藏用》7首和《登幽州台歌》。

晚次乐乡县翻译及注释

翻译
故乡已经遥远的看不到边际,太阳西垂暮色来临时,我一个人在征途。
这里的山川原野使我迷失了故乡,一个人走的道路终于进入边远的小城。
城外戍楼上的缕缕荒烟已在视野中消失,深山上的林木看上去也模糊一片。
为何此时心中充满无限惆怅,只听见猿猴在夜色里的鸣叫。

注释
⑴次:停留。乐乡县:地名,唐时属山南道襄州,故城在今湖北荆门北九十里。
⑵杳(yǎo):遥远。际:边。
⑶日暮:太阳将落山之时。孤征:独自在旅途。孤,单独。征,征途。
⑷川原:山川原野。迷旧国;迷失了故乡。迷,迷失。旧国,故乡。
⑸边城:边远的小城。
⑹“野戍(shù)”句:野戍,指野外驻防之处。荒烟,荒野的烟雾。断,断绝,停止。
⑺平:此处指景象没有变化,模糊一片。
⑻如何:为何,为什么。恨:惆怅之意。
⑼噭(jiào)噭:号叫声,这里指猿啼声。

晚次乐乡县鉴赏

  陈子昂诗多以思理深邃、质朴劲健见长,此诗却以情景交融、韵味悠长见胜,在陈诗中别具一格,值得重视,由此也可见陈子昂艺术才能的多面性。

  “故乡杳无际,日暮且孤征。”首联诗人从“故乡”落笔,以“日暮”相承,为全诗定下了抒写“日暮乡关何处是”(崔颢《黄鹤楼》)的伤感情调。首句中的“杳无际”,联系着回头望的动作,虽用赋体,却出于深情。次句以“孤征”承“日暮”,日暮时还在赶路,本已够凄苦的了,何况又是独自一人,更是倍觉凄凉。以下各联层层剥进,用淡笔写出极浓的乡愁。

  第三句承第一句,第四句承第二句,把异乡孤征的感觉写得更具体。三句中的“旧国”,即首句中的“故乡”。故乡看不到了,眼前所见河流、平原无不是陌生的景象,因而行之若迷。四句中的“边城”,意为边远之城。乐乡县在先秦时属楚,对中原说来是边远之地。“道路”即二句中的“孤征”之路,暮霭之中终于来到了乐乡城内。

  接着,诗人又放眼四围,以“烟断”、“木平”写夜色的浓重,极为逼真。烟非自断,而是被夜色遮断;木非真平,而是被夜色荡平。尤其是一个“平”字,用得出神入化。萧梁时钟嵘论诗,有所谓“自然英旨”的说法(见《诗品序》)。“平”字用得既巧密又浑成,可以说是深得自然英旨的诗家妙笔。颈联这两句的精彩处还在于,在写景的同时,又将诗人的乡愁剥进了一层。“野戍荒烟”与“深山古木”,原是孤征道路上的一点可怜的安慰,这时就要全部被夜色所吞没,不用说,随着夜的降临,诗人的乡情也愈来愈浓重了。

  写完以上六句,诗人还一直没有明白说出自己的感情。但当他面对寂寥夜幕时,隐忍已久的感情再也无法控制。一个抒情性的设问句“如何此时恨”,便在感情波涛的推掀下,从满溢着的心湖中自然地汩汩流出。诗人觉得,最使他动情的,无过于深山密林中传来的一声又一声猿鸣的“噭噭”声了。诗人自问自答,将荡开的笔墨收拢,泻情入景,以景写情,写出了情景交融的末一句。入暮以后渐入静境,啼声必然清亮而凄婉,这就使诗意更为深长悠远,抒发了无尽的乡思之愁。

  从全诗艺术形象来看,前面六句诉诸视觉,最后这一句则诉诸听觉,在画面之外复又响起声音,从而使质朴的形象蕴有无穷的意味。前面说到,这首诗情韵悠长,正是表现在这寓情于景、以声音作结的末一句中。需要顺便指出的是,末一句诗出于南朝沈约的《石塘濑听猿》诗,字面全同,而所写情景各异。由于陈子昂用人若己,妙过前人,因而这一诗句得以广为流传,沈约的原诗反倒少为人知了。

  纵观全诗结构,是以时间为线索串连起来的。第二句的“日暮”,是时间的开始;中间“烟断”“木平”的描写,说明夜色渐浓;至末句,直接拈出“夜”字结束全诗。通篇又可以分成写景与抒情两个部分,前六句写景,末两句抒情。诗人根据抒情的需要取景入诗,又在写景的基础上进行抒情,所以彼此衔接,自然密合。再次,第七句插入一个设问句式,使诗作结构获得了开合动荡之美,严谨之中又有流动变化之趣。最后,以答句作结,粗粗看来,只是近承上一问句,再加推敲,又可发现,句中的“噭噭”“猿鸣”远应前一句的“深山古木”,“夜”字关合篇首“日暮”,“夜猿鸣”的意境又与篇首的日暮乡情遥相呼应。句句沟通,字字关联,严而不死,活而不乱。

  综上可见,此诗笔法细腻,结构完整,由于采用寓情于景的手法,又有含而不露的特点。这些,与笔法粗犷并与直抒见长的《登幽州台歌》比较起来,自然是大相径庭的。但也由此使读者能够比较全面地窥见诗人丰富的个性与多方面的艺术才能。

晚次乐乡县创作背景

  这首诗创作于唐高宗调露年间(679-681)。从诗中所写情况看来,此篇是诗人由蜀入楚途中,从故乡蜀地东行,途经乐乡县时所作。

《晚次乐乡县》陈子昂 拼音读音参考

wǎn cì lè xiāng xiàn
晚次乐乡县

gù xiāng yǎo wú jì, rì mù qiě gū zhēng.
故乡杳无际,日暮且孤征。
chuān yuán mí jiù guó, dào lù rù biān chéng.
川原迷旧国,道路入边城。
yě shù huāng yān duàn, shēn shān gǔ mù píng.
野戍荒烟断,深山古木平。
rú hé cǐ shí hèn, jiào jiào yè yuán míng.
如何此时恨,噭噭夜猿鸣。

《晚次乐乡县》晚次乐乡县陈子昂原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《wǎn cì lè xiāng xiàn 》 chén zǐ áng

gù xiāng yǎo wú jì ,rì mù qiě gū zhēng 。
chuān yuán mí jiù guó ,dào lù rù biān chéng 。
yě shù huāng yān duàn ,shēn shān gǔ mù píng 。
rú hé cǐ shí hèn ,jiào jiào yè yuán míng 。

zuò zhě jiǎn jiè (chén zǐ áng )

chén zǐ áng tóu xiàng

chén zǐ áng (yuē gōng yuán 661~gōng yuán 702),táng dài wén xué jiā ,chū táng shī wén gé xīn rén wù zhī yī 。zì bó yù ,hàn zú ,zǐ zhōu shè hóng (jīn shǔ sì chuān )rén 。yīn céng rèn yòu shí yí ,hòu shì chēng wéi chén shí yí 。guāng zhái jìn shì ,lì shì wǔ zé tiān cháo lín tái zhèng zì 、yòu shí yí 。jiě zhí guī xiāng hòu shòu rén suǒ hài ,yōu fèn ér sǐ 。qí cún shī gòng 100duō shǒu ,qí zhōng zuì yǒu dài biǎo xìng de shì 《gǎn yù 》shī 38shǒu ,《jì qiū lǎn gǔ zèng lú jū shì cáng yòng 》7shǒu hé 《dēng yōu zhōu tái gē 》。

wǎn cì lè xiāng xiàn fān yì jí zhù shì

fān yì
gù xiāng yǐ jīng yáo yuǎn de kàn bú dào biān jì ,tài yáng xī chuí mù sè lái lín shí ,wǒ yī gè rén zài zhēng tú 。
zhè lǐ de shān chuān yuán yě shǐ wǒ mí shī le gù xiāng ,yī gè rén zǒu de dào lù zhōng yú jìn rù biān yuǎn de xiǎo chéng 。
chéng wài shù lóu shàng de lǚ lǚ huāng yān yǐ zài shì yě zhōng xiāo shī ,shēn shān shàng de lín mù kàn shàng qù yě mó hú yī piàn 。
wéi hé cǐ shí xīn zhōng chōng mǎn wú xiàn chóu chàng ,zhī tīng jiàn yuán hóu zài yè sè lǐ de míng jiào 。

zhù shì
⑴cì :tíng liú 。lè xiāng xiàn :dì míng ,táng shí shǔ shān nán dào xiāng zhōu ,gù chéng zài jīn hú běi jīng mén běi jiǔ shí lǐ 。
⑵yǎo (yǎo):yáo yuǎn 。jì :biān 。
⑶rì mù :tài yáng jiāng luò shān zhī shí 。gū zhēng :dú zì zài lǚ tú 。gū ,dān dú 。zhēng ,zhēng tú 。
⑷chuān yuán :shān chuān yuán yě 。mí jiù guó ;mí shī le gù xiāng 。mí ,mí shī 。jiù guó ,gù xiāng 。
⑸biān chéng :biān yuǎn de xiǎo chéng 。
⑹“yě shù (shù)”jù :yě shù ,zhǐ yě wài zhù fáng zhī chù 。huāng yān ,huāng yě de yān wù 。duàn ,duàn jué ,tíng zhǐ 。
⑺píng :cǐ chù zhǐ jǐng xiàng méi yǒu biàn huà ,mó hú yī piàn 。
⑻rú hé :wéi hé ,wéi shí me 。hèn :chóu chàng zhī yì 。
⑼jiào (jiào)jiào :hào jiào shēng ,zhè lǐ zhǐ yuán tí shēng 。

wǎn cì lè xiāng xiàn jiàn shǎng

  chén zǐ áng shī duō yǐ sī lǐ shēn suì 、zhì pǔ jìn jiàn jiàn zhǎng ,cǐ shī què yǐ qíng jǐng jiāo róng 、yùn wèi yōu zhǎng jiàn shèng ,zài chén shī zhōng bié jù yī gé ,zhí dé zhòng shì ,yóu cǐ yě kě jiàn chén zǐ áng yì shù cái néng de duō miàn xìng 。

  “gù xiāng yǎo wú jì ,rì mù qiě gū zhēng 。”shǒu lián shī rén cóng “gù xiāng ”luò bǐ ,yǐ “rì mù ”xiàng chéng ,wéi quán shī dìng xià le shū xiě “rì mù xiāng guān hé chù shì ”(cuī hào 《huáng hè lóu 》)de shāng gǎn qíng diào 。shǒu jù zhōng de “yǎo wú jì ”,lián xì zhe huí tóu wàng de dòng zuò ,suī yòng fù tǐ ,què chū yú shēn qíng 。cì jù yǐ “gū zhēng ”chéng “rì mù ”,rì mù shí hái zài gǎn lù ,běn yǐ gòu qī kǔ de le ,hé kuàng yòu shì dú zì yī rén ,gèng shì bèi jiào qī liáng 。yǐ xià gè lián céng céng bāo jìn ,yòng dàn bǐ xiě chū jí nóng de xiāng chóu 。

  dì sān jù chéng dì yī jù ,dì sì jù chéng dì èr jù ,bǎ yì xiāng gū zhēng de gǎn jiào xiě dé gèng jù tǐ 。sān jù zhōng de “jiù guó ”,jí shǒu jù zhōng de “gù xiāng ”。gù xiāng kàn bú dào le ,yǎn qián suǒ jiàn hé liú 、píng yuán wú bú shì mò shēng de jǐng xiàng ,yīn ér háng zhī ruò mí 。sì jù zhōng de “biān chéng ”,yì wéi biān yuǎn zhī chéng 。lè xiāng xiàn zài xiān qín shí shǔ chǔ ,duì zhōng yuán shuō lái shì biān yuǎn zhī dì 。“dào lù ”jí èr jù zhōng de “gū zhēng ”zhī lù ,mù ǎi zhī zhōng zhōng yú lái dào le lè xiāng chéng nèi 。

  jiē zhe ,shī rén yòu fàng yǎn sì wéi ,yǐ “yān duàn ”、“mù píng ”xiě yè sè de nóng zhòng ,jí wéi bī zhēn 。yān fēi zì duàn ,ér shì bèi yè sè zhē duàn ;mù fēi zhēn píng ,ér shì bèi yè sè dàng píng 。yóu qí shì yī gè “píng ”zì ,yòng dé chū shén rù huà 。xiāo liáng shí zhōng róng lùn shī ,yǒu suǒ wèi “zì rán yīng zhǐ ”de shuō fǎ (jiàn 《shī pǐn xù 》)。“píng ”zì yòng dé jì qiǎo mì yòu hún chéng ,kě yǐ shuō shì shēn dé zì rán yīng zhǐ de shī jiā miào bǐ 。jǐng lián zhè liǎng jù de jīng cǎi chù hái zài yú ,zài xiě jǐng de tóng shí ,yòu jiāng shī rén de xiāng chóu bāo jìn le yī céng 。“yě shù huāng yān ”yǔ “shēn shān gǔ mù ”,yuán shì gū zhēng dào lù shàng de yī diǎn kě lián de ān wèi ,zhè shí jiù yào quán bù bèi yè sè suǒ tūn méi ,bú yòng shuō ,suí zhe yè de jiàng lín ,shī rén de xiāng qíng yě yù lái yù nóng zhòng le 。

  xiě wán yǐ shàng liù jù ,shī rén hái yī zhí méi yǒu míng bái shuō chū zì jǐ de gǎn qíng 。dàn dāng tā miàn duì jì liáo yè mù shí ,yǐn rěn yǐ jiǔ de gǎn qíng zài yě wú fǎ kòng zhì 。yī gè shū qíng xìng de shè wèn jù “rú hé cǐ shí hèn ”,biàn zài gǎn qíng bō tāo de tuī xiān xià ,cóng mǎn yì zhe de xīn hú zhōng zì rán dì gǔ gǔ liú chū 。shī rén jiào dé ,zuì shǐ tā dòng qíng de ,wú guò yú shēn shān mì lín zhōng chuán lái de yī shēng yòu yī shēng yuán míng de “jiào jiào ”shēng le 。shī rén zì wèn zì dá ,jiāng dàng kāi de bǐ mò shōu lǒng ,xiè qíng rù jǐng ,yǐ jǐng xiě qíng ,xiě chū le qíng jǐng jiāo róng de mò yī jù 。rù mù yǐ hòu jiàn rù jìng jìng ,tí shēng bì rán qīng liàng ér qī wǎn ,zhè jiù shǐ shī yì gèng wéi shēn zhǎng yōu yuǎn ,shū fā le wú jìn de xiāng sī zhī chóu 。

  cóng quán shī yì shù xíng xiàng lái kàn ,qián miàn liù jù sù zhū shì jiào ,zuì hòu zhè yī jù zé sù zhū tīng jiào ,zài huà miàn zhī wài fù yòu xiǎng qǐ shēng yīn ,cóng ér shǐ zhì pǔ de xíng xiàng yùn yǒu wú qióng de yì wèi 。qián miàn shuō dào ,zhè shǒu shī qíng yùn yōu zhǎng ,zhèng shì biǎo xiàn zài zhè yù qíng yú jǐng 、yǐ shēng yīn zuò jié de mò yī jù zhōng 。xū yào shùn biàn zhǐ chū de shì ,mò yī jù shī chū yú nán cháo shěn yuē de 《shí táng lài tīng yuán 》shī ,zì miàn quán tóng ,ér suǒ xiě qíng jǐng gè yì 。yóu yú chén zǐ áng yòng rén ruò jǐ ,miào guò qián rén ,yīn ér zhè yī shī jù dé yǐ guǎng wéi liú chuán ,shěn yuē de yuán shī fǎn dǎo shǎo wéi rén zhī le 。

  zòng guān quán shī jié gòu ,shì yǐ shí jiān wéi xiàn suǒ chuàn lián qǐ lái de 。dì èr jù de “rì mù ”,shì shí jiān de kāi shǐ ;zhōng jiān “yān duàn ”“mù píng ”de miáo xiě ,shuō míng yè sè jiàn nóng ;zhì mò jù ,zhí jiē niān chū “yè ”zì jié shù quán shī 。tōng piān yòu kě yǐ fèn chéng xiě jǐng yǔ shū qíng liǎng gè bù fèn ,qián liù jù xiě jǐng ,mò liǎng jù shū qíng 。shī rén gēn jù shū qíng de xū yào qǔ jǐng rù shī ,yòu zài xiě jǐng de jī chǔ shàng jìn háng shū qíng ,suǒ yǐ bǐ cǐ xián jiē ,zì rán mì hé 。zài cì ,dì qī jù chā rù yī gè shè wèn jù shì ,shǐ shī zuò jié gòu huò dé le kāi hé dòng dàng zhī měi ,yán jǐn zhī zhōng yòu yǒu liú dòng biàn huà zhī qù 。zuì hòu ,yǐ dá jù zuò jié ,cū cū kàn lái ,zhī shì jìn chéng shàng yī wèn jù ,zài jiā tuī qiāo ,yòu kě fā xiàn ,jù zhōng de “jiào jiào ”“yuán míng ”yuǎn yīng qián yī jù de “shēn shān gǔ mù ”,“yè ”zì guān hé piān shǒu “rì mù ”,“yè yuán míng ”de yì jìng yòu yǔ piān shǒu de rì mù xiāng qíng yáo xiàng hū yīng 。jù jù gōu tōng ,zì zì guān lián ,yán ér bú sǐ ,huó ér bú luàn 。

  zōng shàng kě jiàn ,cǐ shī bǐ fǎ xì nì ,jié gòu wán zhěng ,yóu yú cǎi yòng yù qíng yú jǐng de shǒu fǎ ,yòu yǒu hán ér bú lù de tè diǎn 。zhè xiē ,yǔ bǐ fǎ cū guǎng bìng yǔ zhí shū jiàn zhǎng de 《dēng yōu zhōu tái gē 》bǐ jiào qǐ lái ,zì rán shì dà xiàng jìng tíng de 。dàn yě yóu cǐ shǐ dú zhě néng gòu bǐ jiào quán miàn dì kuī jiàn shī rén fēng fù de gè xìng yǔ duō fāng miàn de yì shù cái néng 。

wǎn cì lè xiāng xiàn chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu shī chuàng zuò yú táng gāo zōng diào lù nián jiān (679-681)。cóng shī zhōng suǒ xiě qíng kuàng kàn lái ,cǐ piān shì shī rén yóu shǔ rù chǔ tú zhōng ,cóng gù xiāng shǔ dì dōng háng ,tú jīng lè xiāng xiàn shí suǒ zuò 。

《wǎn cì lè xiāng xiàn 》chén zǐ áng pīn yīn dú yīn cān kǎo

wǎn cì lè xiāng xiàn
wǎn cì lè xiāng xiàn

gù xiāng yǎo wú jì, rì mù qiě gū zhēng.
gù xiāng yǎo wú jì ,rì mù qiě gū zhēng 。
chuān yuán mí jiù guó, dào lù rù biān chéng.
chuān yuán mí jiù guó ,dào lù rù biān chéng 。
yě shù huāng yān duàn, shēn shān gǔ mù píng.
yě shù huāng yān duàn ,shēn shān gǔ mù píng 。
rú hé cǐ shí hèn, jiào jiào yè yuán míng.
rú hé cǐ shí hèn ,jiào jiào yè yuán míng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

陈子昂 陈子昂 陈子昂(661─702),字伯玉,梓州射洪(今四川射洪西北)人。年少时就富于浪漫的豪侠性格。武则天光宅元年(684)举进士,因上《大周受命颂》受武则天赏识,拜麟台正字,后迁右拾遗。陈子昂敢于针砭时弊,不避权贵。万岁通天元年(696)随从武攸宜征伐契丹。后因痛感自己的政治抱负和许多进步主张不能实现,便于圣历初(698)辞官返乡。武三思县令段简诬陷他,因此入狱,后忧愤而死。终年仅四十二岁。陈子昂为初唐后期才智志向过人的诗人,在诗歌的理论与创作上都表现出大胆的创新精神。他于诗标举汉魏风骨,强调风雅比兴,反对形式主义的齐梁诗风。他是倡导唐代诗歌革新的先驱,对唐诗发展影响很大。他的散文取法古代,摒弃浮艳之风,反对骈文,独具清峻的风格。著有《陈伯玉集》。

陈子昂的诗词

  • 《晚次乐乡县》晚次乐乡县陈子昂原文、翻译、赏析和诗意
  • 感遇诗三十八首·其十九
  • 感遇(翡翠巢南海)
  • 春夜别友人二首·其一
  • 春夜别友人(银烛吐清烟)
  • 燕昭王(南登碣石馆)
  • 晚次乐乡县(故乡杏无际)
  • 感遇(乐羊为魏将)
  • 登幽州台歌
  • 登幽州台歌(前不见古人)
  • 唐代诗词推荐

  • 还黄平素秀才卷
  • 谢元愿上人远寄《檀溪集》
  • 依韵酬常循州
  • 京口
  • 奉和袭美太湖诗二十首。销夏湾
  • 《遣悲怀三首·其二》遣悲怀三首·其二元稹原文、翻译、赏析和诗意
  • 舟中望紫岩
  • 题妓莱儿壁(一作题北里妓人壁)
  • 春秋战国门。范蠡
  • 长安道中有作
  • 《晚次乐乡县》晚次乐乡县陈子昂原文、翻译、赏析和诗意原文,《晚次乐乡县》晚次乐乡县陈子昂原文、翻译、赏析和诗意翻译,《晚次乐乡县》晚次乐乡县陈子昂原文、翻译、赏析和诗意赏析,《晚次乐乡县》晚次乐乡县陈子昂原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自陈子昂的作品

    诗词类别

    陈子昂的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语