《淮上渔者》淮上渔者郑谷原文、翻译、赏析和诗意

作者:郑谷 朝代:唐代
《淮上渔者》淮上渔者郑谷原文、翻译、赏析和诗意原文

《淮上渔者》 郑谷

白头波上白头翁,家逐船移浦浦风。
(浦浦风 一和:浦江风)
一尺鲈鱼新钓得,儿孙吹火荻花中。
分类: 写人垂钓生活

作者简介(郑谷)

郑谷头像

郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。

淮上渔者翻译及注释

翻译
无边淮河白浪滚滚,白发渔翁以船为家。水边轻风阵阵,渔船随处飘流。
老渔夫刚刚钓得的尺把长的鲈鱼,儿孙们在荻花从中忙着吹火饮食。

注释
①白头波:江上的白浪。
②白头翁:鸟类的一种,文中指白头发的老渔翁。
③逐:跟随,随着。
④浦:水边,岸边,或为风的“呼呼”声。
⑤吹火:生火。
⑥荻(dí):生在水边的草本植物,形状像芦苇,花呈紫色。

淮上渔者赏析

  这是一首描写淮河渔民生活的七绝诗歌,短短七言二十八个字便展示了一幅垂钓风情画。此诗情理兼备,意境高雅,一幅自然和谐、闲适安逸的垂钓图表现了渔者生活的乐趣。

  “白头波上白头翁,家逐船移江浦风。”描述了一个白发苍苍的老渔父,以船为屋,以水为家,终日逐水而居,整年出没于江河水面,飘泊不定,饱受江风吹袭,为衣食而奔波劳苦。其中“白头波上白头翁”连用两个“白头”,是为了强调老渔父如此年纪尚飘泊打鱼,透露出作者的哀叹之意。写渔人之“渔”,表现了渔者搏击风浪的雄姿,洒脱、利落。“家逐船移江浦风”写渔人之“归”,对于渔人而言,家就是船,船就是家,故注一“逐”字,有一种随遇而安、自由自在的意味。

  “一尺鲈鱼新钓得,儿孙吹火荻花中。”这两句生活气息浓郁,但于其中也隐隐透出一缕清苦的况味,渔人终日以渔为业,吃到鱼也并非易事。其中“一尺鲈鱼新钓得”写渔人之“获”,“新钓得”三字完全是一种乐而悠哉的口吻,其洋洋自得的神情漾然纸上。“儿孙吹火荻花中。”写渔者的天伦之“乐”,优美的自然环境烘托了人物怡然的心情。尤其是一个“吹”字,富有野趣,开人心怀,那袅袅升腾的青白色炊烟,那瑟瑟曳动的紫色获花,再加上嘻嘻哈哈、叽叽喳喳的稚言稚语,和着直往鼻孔里钻的鱼香,较为安定的王朝周边地区构成了一个醉煞人心的境界。

淮上渔者创作背景

  此诗作于郑谷早年交游与长安求仕时期(懿宗咸通中至僖宗乾符末)。

  这一时期可以说是郑谷诗歌创作的早期。这一时期的李唐虽然各地叛乱不断,但唐王朝的力量尚处于优势,长安及其周边地区也算安定。

  大中十四年,宣宗服食长生药短命而终,随之终结的还有晚唐稍稍平静的政局世态。唐政府、藩镇、宦官权力之间的平衡再度被打破,社会问题弊病的日益突出,藩镇的兼并冲突,宦官的把持朝政,政府的横征暴敛,人民生活的水深火热,王朝衰败的迹象就开始出现;唐王朝末代君主们的昏庸放纵,腐化堕落以及奢侈豪华之风也随之流行。

《淮上渔者》郑谷 拼音读音参考

huái shàng yú zhě
淮上渔者

bái tóu bō shàng bái tóu wēng, jiā zhú chuán yí pǔ pǔ fēng.
白头波上白头翁,家逐船移浦浦风。
pǔ pǔ fēng yī hé: pǔ jiāng fēng
(浦浦风 一和:浦江风)
yī chǐ lú yú xīn diào dé, ér sūn chuī huǒ dí huā zhōng.
一尺鲈鱼新钓得,儿孙吹火荻花中。

《淮上渔者》淮上渔者郑谷原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《huái shàng yú zhě 》 zhèng gǔ

bái tóu bō shàng bái tóu wēng ,jiā zhú chuán yí pǔ pǔ fēng 。
(pǔ pǔ fēng yī hé :pǔ jiāng fēng )
yī chǐ lú yú xīn diào dé ,ér sūn chuī huǒ dí huā zhōng 。

zuò zhě jiǎn jiè (zhèng gǔ )

zhèng gǔ tóu xiàng

zhèng gǔ (yuē 851~910)táng cháo mò qī zhe míng shī rén 。zì shǒu yú ,hàn zú ,jiāng xī yí chūn shì yuán zhōu qū rén 。xī zōng shí jìn shì ,guān dōu guān láng zhōng ,rén chēng zhèng dōu guān 。yòu yǐ 《zhè gū shī 》dé míng ,rén chēng zhèng zhè gū 。qí shī duō xiě jǐng yǒng wù zhī zuò ,biǎo xiàn shì dà fū de xián qíng yì zhì 。fēng gé qīng xīn tōng sú ,dàn liú yú qiǎn lǜ 。céng yǔ xǔ shang 、zhāng qiáo děng chàng hé wǎng hái ,hào “fāng lín shí zhé ”。yuán yǒu jí ,yǐ sàn yì ,cún 《yún tái biān 》。

huái shàng yú zhě fān yì jí zhù shì

fān yì
wú biān huái hé bái làng gǔn gǔn ,bái fā yú wēng yǐ chuán wéi jiā 。shuǐ biān qīng fēng zhèn zhèn ,yú chuán suí chù piāo liú 。
lǎo yú fū gāng gāng diào dé de chǐ bǎ zhǎng de lú yú ,ér sūn men zài dí huā cóng zhōng máng zhe chuī huǒ yǐn shí 。

zhù shì
①bái tóu bō :jiāng shàng de bái làng 。
②bái tóu wēng :niǎo lèi de yī zhǒng ,wén zhōng zhǐ bái tóu fā de lǎo yú wēng 。
③zhú :gēn suí ,suí zhe 。
④pǔ :shuǐ biān ,àn biān ,huò wéi fēng de “hū hū ”shēng 。
⑤chuī huǒ :shēng huǒ 。
⑥dí (dí):shēng zài shuǐ biān de cǎo běn zhí wù ,xíng zhuàng xiàng lú wěi ,huā chéng zǐ sè 。

huái shàng yú zhě shǎng xī

  zhè shì yī shǒu miáo xiě huái hé yú mín shēng huó de qī jué shī gē ,duǎn duǎn qī yán èr shí bā gè zì biàn zhǎn shì le yī fú chuí diào fēng qíng huà 。cǐ shī qíng lǐ jiān bèi ,yì jìng gāo yǎ ,yī fú zì rán hé xié 、xián shì ān yì de chuí diào tú biǎo xiàn le yú zhě shēng huó de lè qù 。

  “bái tóu bō shàng bái tóu wēng ,jiā zhú chuán yí jiāng pǔ fēng 。”miáo shù le yī gè bái fā cāng cāng de lǎo yú fù ,yǐ chuán wéi wū ,yǐ shuǐ wéi jiā ,zhōng rì zhú shuǐ ér jū ,zhěng nián chū méi yú jiāng hé shuǐ miàn ,piāo bó bú dìng ,bǎo shòu jiāng fēng chuī xí ,wéi yī shí ér bēn bō láo kǔ 。qí zhōng “bái tóu bō shàng bái tóu wēng ”lián yòng liǎng gè “bái tóu ”,shì wéi le qiáng diào lǎo yú fù rú cǐ nián jì shàng piāo bó dǎ yú ,tòu lù chū zuò zhě de āi tàn zhī yì 。xiě yú rén zhī “yú ”,biǎo xiàn le yú zhě bó jī fēng làng de xióng zī ,sǎ tuō 、lì luò 。“jiā zhú chuán yí jiāng pǔ fēng ”xiě yú rén zhī “guī ”,duì yú yú rén ér yán ,jiā jiù shì chuán ,chuán jiù shì jiā ,gù zhù yī “zhú ”zì ,yǒu yī zhǒng suí yù ér ān 、zì yóu zì zài de yì wèi 。

  “yī chǐ lú yú xīn diào dé ,ér sūn chuī huǒ dí huā zhōng 。”zhè liǎng jù shēng huó qì xī nóng yù ,dàn yú qí zhōng yě yǐn yǐn tòu chū yī lǚ qīng kǔ de kuàng wèi ,yú rén zhōng rì yǐ yú wéi yè ,chī dào yú yě bìng fēi yì shì 。qí zhōng “yī chǐ lú yú xīn diào dé ”xiě yú rén zhī “huò ”,“xīn diào dé ”sān zì wán quán shì yī zhǒng lè ér yōu zāi de kǒu wěn ,qí yáng yáng zì dé de shén qíng yàng rán zhǐ shàng 。“ér sūn chuī huǒ dí huā zhōng 。”xiě yú zhě de tiān lún zhī “lè ”,yōu měi de zì rán huán jìng hōng tuō le rén wù yí rán de xīn qíng 。yóu qí shì yī gè “chuī ”zì ,fù yǒu yě qù ,kāi rén xīn huái ,nà niǎo niǎo shēng téng de qīng bái sè chuī yān ,nà sè sè yè dòng de zǐ sè huò huā ,zài jiā shàng xī xī hā hā 、jī jī zhā zhā de zhì yán zhì yǔ ,hé zhe zhí wǎng bí kǒng lǐ zuàn de yú xiāng ,jiào wéi ān dìng de wáng cháo zhōu biān dì qū gòu chéng le yī gè zuì shà rén xīn de jìng jiè 。

huái shàng yú zhě chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī zuò yú zhèng gǔ zǎo nián jiāo yóu yǔ zhǎng ān qiú shì shí qī (yì zōng xián tōng zhōng zhì xī zōng qián fú mò )。

  zhè yī shí qī kě yǐ shuō shì zhèng gǔ shī gē chuàng zuò de zǎo qī 。zhè yī shí qī de lǐ táng suī rán gè dì pàn luàn bú duàn ,dàn táng wáng cháo de lì liàng shàng chù yú yōu shì ,zhǎng ān jí qí zhōu biān dì qū yě suàn ān dìng 。

  dà zhōng shí sì nián ,xuān zōng fú shí zhǎng shēng yào duǎn mìng ér zhōng ,suí zhī zhōng jié de hái yǒu wǎn táng shāo shāo píng jìng de zhèng jú shì tài 。táng zhèng fǔ 、fān zhèn 、huàn guān quán lì zhī jiān de píng héng zài dù bèi dǎ pò ,shè huì wèn tí bì bìng de rì yì tū chū ,fān zhèn de jiān bìng chōng tū ,huàn guān de bǎ chí cháo zhèng ,zhèng fǔ de héng zhēng bào liǎn ,rén mín shēng huó de shuǐ shēn huǒ rè ,wáng cháo shuāi bài de jì xiàng jiù kāi shǐ chū xiàn ;táng wáng cháo mò dài jun1 zhǔ men de hūn yōng fàng zòng ,fǔ huà duò luò yǐ jí shē chǐ háo huá zhī fēng yě suí zhī liú háng 。

《huái shàng yú zhě 》zhèng gǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

huái shàng yú zhě
huái shàng yú zhě

bái tóu bō shàng bái tóu wēng, jiā zhú chuán yí pǔ pǔ fēng.
bái tóu bō shàng bái tóu wēng ,jiā zhú chuán yí pǔ pǔ fēng 。
pǔ pǔ fēng yī hé: pǔ jiāng fēng
(pǔ pǔ fēng yī hé :pǔ jiāng fēng )
yī chǐ lú yú xīn diào dé, ér sūn chuī huǒ dí huā zhōng.
yī chǐ lú yú xīn diào dé ,ér sūn chuī huǒ dí huā zhōng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

郑谷 郑谷 郑谷(约851~910)唐朝末期著名诗人。字守愚,汉族,江西宜春市袁州区人。僖宗时进士,官都官郎中,人称郑都官。又以《鹧鸪诗》得名,人称郑鹧鸪。其诗多写景咏物之作,表现士大夫的闲情逸致。风格清新通俗,但流于浅率。曾与许裳、张乔等唱和往还,号“芳林十哲”。原有集,已散佚,存《云台编》。

郑谷的诗词

  • 赠泗口苗居士
  • 送进士卢棨东归
  • 送京参翁先辈归闽中
  • 海棠(春风用意匀颜色)
  • 赠尚颜上人
  • 咸通十四年府试木向荣(题中用韵)
  • 喜秀上人相访
  • 兴州江馆
  • 水林檎花
  • 作尉鄠郊送进士潘为下第南归
  • 唐代诗词推荐

  • 放榜日
  • 寄庐山大愿和尚
  • 翰林游舍人清明日入院中途见过余明日…因寄游君
  • 偶怀寄台院孙端公棨
  • 赋诗
  • 镊白曲
  • 咏史诗。瑶池
  • 秋尽途中作
  • 重游木兰亭
  • 题北平沼
  • 《淮上渔者》淮上渔者郑谷原文、翻译、赏析和诗意原文,《淮上渔者》淮上渔者郑谷原文、翻译、赏析和诗意翻译,《淮上渔者》淮上渔者郑谷原文、翻译、赏析和诗意赏析,《淮上渔者》淮上渔者郑谷原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自郑谷的作品

    诗词类别

    郑谷的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语