《惜春词》惜春词温庭筠原文、翻译、赏析和诗意

作者:温庭筠 朝代:唐代
《惜春词》惜春词温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文

《惜春词》 温庭筠

百舌问花花不语,低回似恨横塘雨。
蜂争粉蕊蝶分香,不似垂杨惜金缕。
愿君留得长妖韶,莫逐东风还荡摇。
秦女含颦向烟月,愁红带露空迢迢。

作者简介(温庭筠)

温庭筠头像

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

惜春词翻译及注释

翻译
  百舌鸟问花,花却不说话。低头流连好像怨恨横塘的雨。蜜蜂争相采集着花粉,蝴蝶也分享着花的芳香。不像垂杨柳那样珍惜一丝丝金色的枝条。希望你能够长久保持妖娆妩媚,不要追逐东风而被吹得摇荡不已。秦女皱着眉头望向烟云笼罩的月亮,忧愁的容颜带着露珠空对远方。

注释
⑴百舌:鸟名,能模仿百鸟之声。或代指百鸟。欧阳修名句“泪眼问花花不语”(《蝶恋花·庭院深深深几许》)从此句化出。
⑵横塘:原为三国时吴国在建业(今南京市)秦淮河边修建的堤岸,后为百姓聚居处。此处未必即是吴国的横塘,或只是借名泛指而已。
⑶金缕:金色枝条。此二句或只是飞卿(温庭筠)即目所见而别无深意;或是表面上赞扬妓女、讽刺良女。
⑷君:指花。妖韶:妖娆美好。
⑸秦女:刘学锴认为这是泛指秦地之女。“秦女”、“秦娥”这类词汇在古代文学作品中一般专指春秋时秦穆公之女——弄玉。弄玉嫁给善吹箫的箫史,后二人在城上奏乐,因乐声似凤鸣,故招来凤凰,二人遂乘凤升天而去。颦(pín):皱眉,常用来形容愁态。
⑹愁红:指枯萎或即将枯萎之花,其状似女子含愁之态。此处借指诗中的女子。迢迢:喻指远逝。

惜春词鉴赏

  此诗借惜花而表达自怜、自伤之情。至于判断诗中“秦女”的身份,关键在于对“蜂争粉蕊蝶分香,不似垂杨惜金缕”二句如何理解。结合诗题“惜春”看,把这二句只当作一般性景物描写当然是很符合题意的。然而这两句中将花、柳对比意图非常明显,且相对而言花是正面的、大方的,柳则是负面的、小气的。若纯是景物描写,将花、柳都描绘成美好的意象就好了,这样的作品也很多,而飞卿此处也不必非“扬花讥柳”不可。况且如此写法又与“惜春”的主旨无关,颇惹人生疑。联想敦煌曲子词《望江南·君莫攀》中有“我是曲江临池柳,这人折了那人攀,恩爱一时间”句,与“蜂争粉蕊蝶分香”的句意颇相似,或许可做飞卿这句诗的注脚。因此诗中女子的身份应为妓女一类的人物。再观“秦女含颦向烟月”句,秦女应指秦穆公之女弄玉,此处用其与箫史乘凤升天之事,大概是想表达诗中女子向往爱情、乞求拜托尘世烦扰的意思,而这个她想摆脱的尘世则正是青楼。

  若把诗中女子看作妓女,则全诗似是在写一位“年老”的妓女的伤春之情。为了更好的理解此诗,不妨在此设想一下这位妓女伤情的背景:她的美好青春全都奉献给了“寻花客”们,然而时光荏苒,随着青春逐渐撇下她远去,那些“寻花客”们也都开始抛弃她了。此时,她既不能像良女那样拥有一个正常的婚姻生活,又面临着逐渐在青楼失宠的问题,因此陷入了进退维谷的境地。她自以为对社会奉献了很多,却得不到良女那样美满的结果,因此心中既有对良女的嫉妒,也有对自己不堪命运的自伤。青春已逝,对于渺茫的前途她全然没有主意,不知何去何从,也不知如何生存下去,或许这便是惹她伤春的真正缘由。

  首二句写花默默含恨,而所恨则缘自雨打花落、青春凋零。三四句有趣,虽然表面上称赞妓女“大方”,而讽刺良女(即“垂杨”所指)“小气”,但细味诗意,不难看出这只是妓女对坎坷、悲惨、无奈之人生的自我慰藉而已,这与鲁迅笔下的所谓的“阿Q精神(即自我精神胜利法)”如出一辙。五六句虽然表面上写这位妓女希望花能长保青春妖娆而不被东风摧落,实际上她却是在自言自语,花就是她自己的象征,她是在借花自怜、借花伤春。末二句写她蹙着眉对月惆怅,哀伤自己的青春渐渐远逝。

惜春词创作背景

  温庭筠的《惜春词》创作于晚唐时期,衰败之象日盛,官场腐败,统治阶级“补天”尚且不暇,哪里顾得上精神统治!正统道德、封建礼教的规范作用大非从前。当时权贵,刻意排挤、压制温庭筠,使他仕途多舛,生活坎坷,诗人多次参加科考,却数举进士不第。诗人看到眼前美景,借古叹己。

《惜春词》温庭筠 拼音读音参考

xī chūn cí
惜春词

bǎi shé wèn huā huā bù yǔ, dī huí shì hèn héng táng yǔ.
百舌问花花不语,低回似恨横塘雨。
fēng zhēng fěn ruǐ dié fēn xiāng, bù shì chuí yáng xī jīn lǚ.
蜂争粉蕊蝶分香,不似垂杨惜金缕。
yuàn jūn liú dé zhǎng yāo sháo, mò zhú dōng fēng hái dàng yáo.
愿君留得长妖韶,莫逐东风还荡摇。
qín nǚ hán pín xiàng yān yuè, chóu hóng dài lù kōng tiáo tiáo.
秦女含颦向烟月,愁红带露空迢迢。

《惜春词》惜春词温庭筠原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xī chūn cí 》 wēn tíng jun1

bǎi shé wèn huā huā bú yǔ ,dī huí sì hèn héng táng yǔ 。
fēng zhēng fěn ruǐ dié fèn xiāng ,bú sì chuí yáng xī jīn lǚ 。
yuàn jun1 liú dé zhǎng yāo sháo ,mò zhú dōng fēng hái dàng yáo 。
qín nǚ hán pín xiàng yān yuè ,chóu hóng dài lù kōng tiáo tiáo 。

zuò zhě jiǎn jiè (wēn tíng jun1 )

wēn tíng jun1 tóu xiàng

wēn tíng jun1 (yuē 812—866)táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,tài yuán qí (jīn shān xī qí xiàn dōng nán )rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。

xī chūn cí fān yì jí zhù shì

fān yì
  bǎi shé niǎo wèn huā ,huā què bú shuō huà 。dī tóu liú lián hǎo xiàng yuàn hèn héng táng de yǔ 。mì fēng zhēng xiàng cǎi jí zhe huā fěn ,hú dié yě fèn xiǎng zhe huā de fāng xiāng 。bú xiàng chuí yáng liǔ nà yàng zhēn xī yī sī sī jīn sè de zhī tiáo 。xī wàng nǐ néng gòu zhǎng jiǔ bǎo chí yāo ráo wǔ mèi ,bú yào zhuī zhú dōng fēng ér bèi chuī dé yáo dàng bú yǐ 。qín nǚ zhòu zhe méi tóu wàng xiàng yān yún lóng zhào de yuè liàng ,yōu chóu de róng yán dài zhe lù zhū kōng duì yuǎn fāng 。

zhù shì
⑴bǎi shé :niǎo míng ,néng mó fǎng bǎi niǎo zhī shēng 。huò dài zhǐ bǎi niǎo 。ōu yáng xiū míng jù “lèi yǎn wèn huā huā bú yǔ ”(《dié liàn huā ·tíng yuàn shēn shēn shēn jǐ xǔ 》)cóng cǐ jù huà chū 。
⑵héng táng :yuán wéi sān guó shí wú guó zài jiàn yè (jīn nán jīng shì )qín huái hé biān xiū jiàn de dī àn ,hòu wéi bǎi xìng jù jū chù 。cǐ chù wèi bì jí shì wú guó de héng táng ,huò zhī shì jiè míng fàn zhǐ ér yǐ 。
⑶jīn lǚ :jīn sè zhī tiáo 。cǐ èr jù huò zhī shì fēi qīng (wēn tíng jun1 )jí mù suǒ jiàn ér bié wú shēn yì ;huò shì biǎo miàn shàng zàn yáng jì nǚ 、fěng cì liáng nǚ 。
⑷jun1 :zhǐ huā 。yāo sháo :yāo ráo měi hǎo 。
⑸qín nǚ :liú xué kǎi rèn wéi zhè shì fàn zhǐ qín dì zhī nǚ 。“qín nǚ ”、“qín é ”zhè lèi cí huì zài gǔ dài wén xué zuò pǐn zhōng yī bān zhuān zhǐ chūn qiū shí qín mù gōng zhī nǚ ——nòng yù 。nòng yù jià gěi shàn chuī xiāo de xiāo shǐ ,hòu èr rén zài chéng shàng zòu lè ,yīn lè shēng sì fèng míng ,gù zhāo lái fèng huáng ,èr rén suí chéng fèng shēng tiān ér qù 。pín (pín):zhòu méi ,cháng yòng lái xíng róng chóu tài 。
⑹chóu hóng :zhǐ kū wěi huò jí jiāng kū wěi zhī huā ,qí zhuàng sì nǚ zǐ hán chóu zhī tài 。cǐ chù jiè zhǐ shī zhōng de nǚ zǐ 。tiáo tiáo :yù zhǐ yuǎn shì 。

xī chūn cí jiàn shǎng

  cǐ shī jiè xī huā ér biǎo dá zì lián 、zì shāng zhī qíng 。zhì yú pàn duàn shī zhōng “qín nǚ ”de shēn fèn ,guān jiàn zài yú duì “fēng zhēng fěn ruǐ dié fèn xiāng ,bú sì chuí yáng xī jīn lǚ ”èr jù rú hé lǐ jiě 。jié hé shī tí “xī chūn ”kàn ,bǎ zhè èr jù zhī dāng zuò yī bān xìng jǐng wù miáo xiě dāng rán shì hěn fú hé tí yì de 。rán ér zhè liǎng jù zhōng jiāng huā 、liǔ duì bǐ yì tú fēi cháng míng xiǎn ,qiě xiàng duì ér yán huā shì zhèng miàn de 、dà fāng de ,liǔ zé shì fù miàn de 、xiǎo qì de 。ruò chún shì jǐng wù miáo xiě ,jiāng huā 、liǔ dōu miáo huì chéng měi hǎo de yì xiàng jiù hǎo le ,zhè yàng de zuò pǐn yě hěn duō ,ér fēi qīng cǐ chù yě bú bì fēi “yáng huā jī liǔ ”bú kě 。kuàng qiě rú cǐ xiě fǎ yòu yǔ “xī chūn ”de zhǔ zhǐ wú guān ,pō rě rén shēng yí 。lián xiǎng dūn huáng qǔ zǐ cí 《wàng jiāng nán ·jun1 mò pān 》zhōng yǒu “wǒ shì qǔ jiāng lín chí liǔ ,zhè rén shé le nà rén pān ,ēn ài yī shí jiān ”jù ,yǔ “fēng zhēng fěn ruǐ dié fèn xiāng ”de jù yì pō xiàng sì ,huò xǔ kě zuò fēi qīng zhè jù shī de zhù jiǎo 。yīn cǐ shī zhōng nǚ zǐ de shēn fèn yīng wéi jì nǚ yī lèi de rén wù 。zài guān “qín nǚ hán pín xiàng yān yuè ”jù ,qín nǚ yīng zhǐ qín mù gōng zhī nǚ nòng yù ,cǐ chù yòng qí yǔ xiāo shǐ chéng fèng shēng tiān zhī shì ,dà gài shì xiǎng biǎo dá shī zhōng nǚ zǐ xiàng wǎng ài qíng 、qǐ qiú bài tuō chén shì fán rǎo de yì sī ,ér zhè gè tā xiǎng bǎi tuō de chén shì zé zhèng shì qīng lóu 。

  ruò bǎ shī zhōng nǚ zǐ kàn zuò jì nǚ ,zé quán shī sì shì zài xiě yī wèi “nián lǎo ”de jì nǚ de shāng chūn zhī qíng 。wéi le gèng hǎo de lǐ jiě cǐ shī ,bú fáng zài cǐ shè xiǎng yī xià zhè wèi jì nǚ shāng qíng de bèi jǐng :tā de měi hǎo qīng chūn quán dōu fèng xiàn gěi le “xún huā kè ”men ,rán ér shí guāng rěn rǎn ,suí zhe qīng chūn zhú jiàn piě xià tā yuǎn qù ,nà xiē “xún huā kè ”men yě dōu kāi shǐ pāo qì tā le 。cǐ shí ,tā jì bú néng xiàng liáng nǚ nà yàng yōng yǒu yī gè zhèng cháng de hūn yīn shēng huó ,yòu miàn lín zhe zhú jiàn zài qīng lóu shī chǒng de wèn tí ,yīn cǐ xiàn rù le jìn tuì wéi gǔ de jìng dì 。tā zì yǐ wéi duì shè huì fèng xiàn le hěn duō ,què dé bú dào liáng nǚ nà yàng měi mǎn de jié guǒ ,yīn cǐ xīn zhōng jì yǒu duì liáng nǚ de jí dù ,yě yǒu duì zì jǐ bú kān mìng yùn de zì shāng 。qīng chūn yǐ shì ,duì yú miǎo máng de qián tú tā quán rán méi yǒu zhǔ yì ,bú zhī hé qù hé cóng ,yě bú zhī rú hé shēng cún xià qù ,huò xǔ zhè biàn shì rě tā shāng chūn de zhēn zhèng yuán yóu 。

  shǒu èr jù xiě huā mò mò hán hèn ,ér suǒ hèn zé yuán zì yǔ dǎ huā luò 、qīng chūn diāo líng 。sān sì jù yǒu qù ,suī rán biǎo miàn shàng chēng zàn jì nǚ “dà fāng ”,ér fěng cì liáng nǚ (jí “chuí yáng ”suǒ zhǐ )“xiǎo qì ”,dàn xì wèi shī yì ,bú nán kàn chū zhè zhī shì jì nǚ duì kǎn kě 、bēi cǎn 、wú nài zhī rén shēng de zì wǒ wèi jiè ér yǐ ,zhè yǔ lǔ xùn bǐ xià de suǒ wèi de “ā Qjīng shén (jí zì wǒ jīng shén shèng lì fǎ )”rú chū yī zhé 。wǔ liù jù suī rán biǎo miàn shàng xiě zhè wèi jì nǚ xī wàng huā néng zhǎng bǎo qīng chūn yāo ráo ér bú bèi dōng fēng cuī luò ,shí jì shàng tā què shì zài zì yán zì yǔ ,huā jiù shì tā zì jǐ de xiàng zhēng ,tā shì zài jiè huā zì lián 、jiè huā shāng chūn 。mò èr jù xiě tā cù zhe méi duì yuè chóu chàng ,āi shāng zì jǐ de qīng chūn jiàn jiàn yuǎn shì 。

xī chūn cí chuàng zuò bèi jǐng

  wēn tíng jun1 de 《xī chūn cí 》chuàng zuò yú wǎn táng shí qī ,shuāi bài zhī xiàng rì shèng ,guān chǎng fǔ bài ,tǒng zhì jiē jí “bǔ tiān ”shàng qiě bú xiá ,nǎ lǐ gù dé shàng jīng shén tǒng zhì !zhèng tǒng dào dé 、fēng jiàn lǐ jiāo de guī fàn zuò yòng dà fēi cóng qián 。dāng shí quán guì ,kè yì pái jǐ 、yā zhì wēn tíng jun1 ,shǐ tā shì tú duō chuǎn ,shēng huó kǎn kě ,shī rén duō cì cān jiā kē kǎo ,què shù jǔ jìn shì bú dì 。shī rén kàn dào yǎn qián měi jǐng ,jiè gǔ tàn jǐ 。

《xī chūn cí 》wēn tíng jun1 pīn yīn dú yīn cān kǎo

xī chūn cí
xī chūn cí

bǎi shé wèn huā huā bù yǔ, dī huí shì hèn héng táng yǔ.
bǎi shé wèn huā huā bú yǔ ,dī huí sì hèn héng táng yǔ 。
fēng zhēng fěn ruǐ dié fēn xiāng, bù shì chuí yáng xī jīn lǚ.
fēng zhēng fěn ruǐ dié fèn xiāng ,bú sì chuí yáng xī jīn lǚ 。
yuàn jūn liú dé zhǎng yāo sháo, mò zhú dōng fēng hái dàng yáo.
yuàn jun1 liú dé zhǎng yāo sháo ,mò zhú dōng fēng hái dàng yáo 。
qín nǚ hán pín xiàng yān yuè, chóu hóng dài lù kōng tiáo tiáo.
qín nǚ hán pín xiàng yān yuè ,chóu hóng dài lù kōng tiáo tiáo 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 送襄州李中丞赴从事
  • 题裴晋公林亭
  • 春日野行
  • 客愁
  • 奉天西佛寺
  • 嘲三月十八日雪
  • 渭上题三首
  • 走马楼三更曲
  • 马嵬佛寺
  • 和友人伤歌姬
  • 唐代诗词推荐

  • 登白马山护明寺
  • 答少年
  • 舞衣曲
  • 豪家子
  • 春日杼山寄赠李员外纵
  • 天祐中江南童谣
  • 山中寄卢简求
  • 陈。姚察
  • 渚宫乱后作
  • 泊秋江
  • 《惜春词》惜春词温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文,《惜春词》惜春词温庭筠原文、翻译、赏析和诗意翻译,《惜春词》惜春词温庭筠原文、翻译、赏析和诗意赏析,《惜春词》惜春词温庭筠原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语