《清平乐》张炎原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·候蛩凄断 张炎)

作者:张炎 朝代:宋代
《清平乐》张炎原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·候蛩凄断 张炎)原文

《清平乐》 张炎

候蛩凄断。
人语西风岸。
月落沙平江似练。
望尽芦花无雁。
暗教愁损兰成,可怜夜夜关情。
只有一枝梧叶,不知多少秋声。

作者简介(张炎)

张炎(1248年-1320年),字叔夏,号玉田,晚年号乐笑翁。祖籍陕西凤翔。六世祖张俊,宋朝著名将领。父张枢,“西湖吟社”重要成员,妙解音律,与著名词人周密相交。张炎是勋贵之后,前半生居于临安,生活优裕,而宋亡以后则家道中落,晚年漂泊落拓。著有《山中白云词》,存词302首。张炎另一重要的贡献在于创作了中国最早的词论专著《词源》,总结整理了宋末雅词一派的主要艺术思想与成就,其中以“清空”,“骚雅”为主要主张。

清平乐·候蛩凄断翻译及注释

翻译
蟋蟀哀鸣欲断魂,
秋风萧瑟秋江岸,人语秋虫共鸣。
冷月落沙洲,澄江如彩绢,
千里芦花望断,不见归雁行踪。
默默愁煞庾信,
可怜夜夜脉脉含离情。
只有那一叶梧桐悠悠下,
不知寄托了多少秋凉悲声!

注释
蛩:音穷,蟋蟀。
练:素白未染之熟绢。

清平乐·候蛩凄断赏析

  此词见于《山中白云词》卷四。原是张炎赠给他的学生陆行直(又称陆辅之)的。其时,张炎年五十三岁。

  据《珊瑚网》卷八记载:陆行直《清平乐·重题碧梧苍石图》序中有“候虫凄断,人语西风岸。月落沙平流水漫,惊见芦花来雁。可怜瘦损兰成,多情因为卿卿。只有一枝梧叶,不知多少秋声!”一词。词中所言“卿卿”为当时陆之歌伎,才色皆称。此词定稿后关键字句有较大改动。大概是在作者收入词集时,有意为之。原词无非是写一点“花情柳思”,表达出一种风流艳情,而定稿则将艳情转向“愁情”——为国破为家亡而发的感慨致深的悲愁。

  上片“候蛩”四句写出秋意:候蛩(即蟋蟀)的哀鸣,西风的衰飒,秋月的清冷,秋江的澄净,无雁的芦花,一幅萧杀的“秋晓图”。以中,人们不难触发出一股悲愤忧愁的“共鸣”来。作者选景立意颇深:写秋寒,不言西风呼啸,而言候蛩凄断;写秋感,不半个愁字,而言芦花盼雁。既含蓄又有美感,表现作者深厚的功力。

  下片“暗教”四句,道出无限“秋愁”:“兰成”,南朝梁时诗人廋信的小字,后其被北方政权所俘。“梧叶”,梧桐之叶,其最易引发秋感。白居易《长恨歌》中有“春风桃李花开日,秋雨梧桐叶落时”,把“秋雨梧桐”作为人世中最易引起愁情悲感的事来写。而晚唐词人“温庭筠”又有“梧桐树,三更雨,不道离情正苦。一叶叶,一声声,空阶滴到明”(《更漏子》),更为梧叶增添丰厚的感情积淀。而作者言梧叶而写“一枝”,正是更加形象地表现出孤苦潦落,刻划人物情景入木三分。下片短短几句,却把上片所写之景统统升华、提炼成了情语,借廋信之事道出人间道不尽的悲欢离合,借梧叶之孤义表达人世的苍沧。而最后一句“梧叶秋声”又极具概括性和艺术性,又成为盖世佳句。

  此词在艺术上是成功的,从选景的巧妙,从言情的深远,都极具特色。其笔调精练,含蓄;其风韵幽雅独特;其意境清空淡远;其情感真切感人。正是由于这样的造诣,张炎的“秋词”可以与宋玉的《九辩》、欧阳修的《秋声赋》并列。清代陈廷焯评价说:玉田工于造句,每令人拍案叫绝,如《清平乐》“只有一枝梧叶,不知多少秋声”,此类皆“精警无匹”。(见《白雨斋词话》卷二)。

《清平乐》张炎 拼音读音参考

qīng píng lè
清平乐

hòu qióng qī duàn.
候蛩凄断。
rén yǔ xī fēng àn.
人语西风岸。
yuè luò shā píng jiāng shì liàn.
月落沙平江似练。
wàng jǐn lú huā wú yàn.
望尽芦花无雁。
àn jiào chóu sǔn lán chéng, kě lián yè yè guān qíng.
暗教愁损兰成,可怜夜夜关情。
zhǐ yǒu yī zhī wú yè, bù zhī duō shǎo qiū shēng.
只有一枝梧叶,不知多少秋声。

《清平乐》张炎原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·候蛩凄断 张炎)拼音解读

《qīng píng lè 》 zhāng yán

hòu qióng qī duàn 。
rén yǔ xī fēng àn 。
yuè luò shā píng jiāng sì liàn 。
wàng jìn lú huā wú yàn 。
àn jiāo chóu sǔn lán chéng ,kě lián yè yè guān qíng 。
zhī yǒu yī zhī wú yè ,bú zhī duō shǎo qiū shēng 。

zuò zhě jiǎn jiè (zhāng yán )

zhāng yán (1248nián -1320nián ),zì shū xià ,hào yù tián ,wǎn nián hào lè xiào wēng 。zǔ jí shǎn xī fèng xiáng 。liù shì zǔ zhāng jun4 ,sòng cháo zhe míng jiāng lǐng 。fù zhāng shū ,“xī hú yín shè ”zhòng yào chéng yuán ,miào jiě yīn lǜ ,yǔ zhe míng cí rén zhōu mì xiàng jiāo 。zhāng yán shì xūn guì zhī hòu ,qián bàn shēng jū yú lín ān ,shēng huó yōu yù ,ér sòng wáng yǐ hòu zé jiā dào zhōng luò ,wǎn nián piāo bó luò tuò 。zhe yǒu 《shān zhōng bái yún cí 》,cún cí 302shǒu 。zhāng yán lìng yī zhòng yào de gòng xiàn zài yú chuàng zuò le zhōng guó zuì zǎo de cí lùn zhuān zhe 《cí yuán 》,zǒng jié zhěng lǐ le sòng mò yǎ cí yī pài de zhǔ yào yì shù sī xiǎng yǔ chéng jiù ,qí zhōng yǐ “qīng kōng ”,“sāo yǎ ”wéi zhǔ yào zhǔ zhāng 。

qīng píng lè ·hòu qióng qī duàn fān yì jí zhù shì

fān yì
xī shuài āi míng yù duàn hún ,
qiū fēng xiāo sè qiū jiāng àn ,rén yǔ qiū chóng gòng míng 。
lěng yuè luò shā zhōu ,chéng jiāng rú cǎi juàn ,
qiān lǐ lú huā wàng duàn ,bú jiàn guī yàn háng zōng 。
mò mò chóu shà yǔ xìn ,
kě lián yè yè mò mò hán lí qíng 。
zhī yǒu nà yī yè wú tóng yōu yōu xià ,
bú zhī jì tuō le duō shǎo qiū liáng bēi shēng !

zhù shì
qióng :yīn qióng ,xī shuài 。
liàn :sù bái wèi rǎn zhī shú juàn 。

qīng píng lè ·hòu qióng qī duàn shǎng xī

  cǐ cí jiàn yú 《shān zhōng bái yún cí 》juàn sì 。yuán shì zhāng yán zèng gěi tā de xué shēng lù háng zhí (yòu chēng lù fǔ zhī )de 。qí shí ,zhāng yán nián wǔ shí sān suì 。

  jù 《shān hú wǎng 》juàn bā jì zǎi :lù háng zhí 《qīng píng lè ·zhòng tí bì wú cāng shí tú 》xù zhōng yǒu “hòu chóng qī duàn ,rén yǔ xī fēng àn 。yuè luò shā píng liú shuǐ màn ,jīng jiàn lú huā lái yàn 。kě lián shòu sǔn lán chéng ,duō qíng yīn wéi qīng qīng 。zhī yǒu yī zhī wú yè ,bú zhī duō shǎo qiū shēng !”yī cí 。cí zhōng suǒ yán “qīng qīng ”wéi dāng shí lù zhī gē jì ,cái sè jiē chēng 。cǐ cí dìng gǎo hòu guān jiàn zì jù yǒu jiào dà gǎi dòng 。dà gài shì zài zuò zhě shōu rù cí jí shí ,yǒu yì wéi zhī 。yuán cí wú fēi shì xiě yī diǎn “huā qíng liǔ sī ”,biǎo dá chū yī zhǒng fēng liú yàn qíng ,ér dìng gǎo zé jiāng yàn qíng zhuǎn xiàng “chóu qíng ”——wéi guó pò wéi jiā wáng ér fā de gǎn kǎi zhì shēn de bēi chóu 。

  shàng piàn “hòu qióng ”sì jù xiě chū qiū yì :hòu qióng (jí xī shuài )de āi míng ,xī fēng de shuāi sà ,qiū yuè de qīng lěng ,qiū jiāng de chéng jìng ,wú yàn de lú huā ,yī fú xiāo shā de “qiū xiǎo tú ”。yǐ zhōng ,rén men bú nán chù fā chū yī gǔ bēi fèn yōu chóu de “gòng míng ”lái 。zuò zhě xuǎn jǐng lì yì pō shēn :xiě qiū hán ,bú yán xī fēng hū xiào ,ér yán hòu qióng qī duàn ;xiě qiū gǎn ,bú bàn gè chóu zì ,ér yán lú huā pàn yàn 。jì hán xù yòu yǒu měi gǎn ,biǎo xiàn zuò zhě shēn hòu de gōng lì 。

  xià piàn “àn jiāo ”sì jù ,dào chū wú xiàn “qiū chóu ”:“lán chéng ”,nán cháo liáng shí shī rén sōu xìn de xiǎo zì ,hòu qí bèi běi fāng zhèng quán suǒ fú 。“wú yè ”,wú tóng zhī yè ,qí zuì yì yǐn fā qiū gǎn 。bái jū yì 《zhǎng hèn gē 》zhōng yǒu “chūn fēng táo lǐ huā kāi rì ,qiū yǔ wú tóng yè luò shí ”,bǎ “qiū yǔ wú tóng ”zuò wéi rén shì zhōng zuì yì yǐn qǐ chóu qíng bēi gǎn de shì lái xiě 。ér wǎn táng cí rén “wēn tíng jun1 ”yòu yǒu “wú tóng shù ,sān gèng yǔ ,bú dào lí qíng zhèng kǔ 。yī yè yè ,yī shēng shēng ,kōng jiē dī dào míng ”(《gèng lòu zǐ 》),gèng wéi wú yè zēng tiān fēng hòu de gǎn qíng jī diàn 。ér zuò zhě yán wú yè ér xiě “yī zhī ”,zhèng shì gèng jiā xíng xiàng dì biǎo xiàn chū gū kǔ liáo luò ,kè huá rén wù qíng jǐng rù mù sān fèn 。xià piàn duǎn duǎn jǐ jù ,què bǎ shàng piàn suǒ xiě zhī jǐng tǒng tǒng shēng huá 、tí liàn chéng le qíng yǔ ,jiè sōu xìn zhī shì dào chū rén jiān dào bú jìn de bēi huān lí hé ,jiè wú yè zhī gū yì biǎo dá rén shì de cāng cāng 。ér zuì hòu yī jù “wú yè qiū shēng ”yòu jí jù gài kuò xìng hé yì shù xìng ,yòu chéng wéi gài shì jiā jù 。

  cǐ cí zài yì shù shàng shì chéng gōng de ,cóng xuǎn jǐng de qiǎo miào ,cóng yán qíng de shēn yuǎn ,dōu jí jù tè sè 。qí bǐ diào jīng liàn ,hán xù ;qí fēng yùn yōu yǎ dú tè ;qí yì jìng qīng kōng dàn yuǎn ;qí qíng gǎn zhēn qiē gǎn rén 。zhèng shì yóu yú zhè yàng de zào yì ,zhāng yán de “qiū cí ”kě yǐ yǔ sòng yù de 《jiǔ biàn 》、ōu yáng xiū de 《qiū shēng fù 》bìng liè 。qīng dài chén tíng chāo píng jià shuō :yù tián gōng yú zào jù ,měi lìng rén pāi àn jiào jué ,rú 《qīng píng lè 》“zhī yǒu yī zhī wú yè ,bú zhī duō shǎo qiū shēng ”,cǐ lèi jiē “jīng jǐng wú pǐ ”。(jiàn 《bái yǔ zhāi cí huà 》juàn èr )。

《qīng píng lè 》zhāng yán pīn yīn dú yīn cān kǎo

qīng píng lè
qīng píng lè

hòu qióng qī duàn.
hòu qióng qī duàn 。
rén yǔ xī fēng àn.
rén yǔ xī fēng àn 。
yuè luò shā píng jiāng shì liàn.
yuè luò shā píng jiāng sì liàn 。
wàng jǐn lú huā wú yàn.
wàng jìn lú huā wú yàn 。
àn jiào chóu sǔn lán chéng, kě lián yè yè guān qíng.
àn jiāo chóu sǔn lán chéng ,kě lián yè yè guān qíng 。
zhǐ yǒu yī zhī wú yè, bù zhī duō shǎo qiū shēng.
zhī yǒu yī zhī wú yè ,bú zhī duō shǎo qiū shēng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

张炎 张炎 张炎(1248年-1320年),字叔夏,号玉田,晚年号乐笑翁。祖籍陕西凤翔。六世祖张俊,宋朝著名将领。父张枢,“西湖吟社”重要成员,妙解音律,与著名词人周密相交。张炎是勋贵之后,前半生居于临安,生活优裕,而宋亡以后则家道中落,晚年漂泊落拓。著有《山中白云词》,存词302首。张炎另一重要的贡献在于创作了中国最早的词论专著《词源》,总结整理了宋末雅词一派的主要艺术思想与成就,其中以“清空”,“骚雅”为主要主张。

张炎的诗词

  • 如梦令(渊明行径)
  • 声声慢(别四明诸友归杭)
  • 数花风(别义兴诸友)
  • 浣溪沙(写墨水仙二纸寄曾心传,并题其上)
  • 长亭怨(旧居有感)
  • 忆旧游(过故园有感)
  • 满庭芳(小春)
  • 甘州(饯草窗归霅)
  • 壶中天(送赵寿父归庆元)
  • 清平乐(为伯寿题四花·牡丹)
  • 宋代诗词推荐

  • 浣溪沙(政和癸巳仪真东园作)
  • 浪淘沙(秋夜感怀)
  • 沁园春(和槐城自寿)
  • 西江月(为寿)
  • 浣溪沙(方响)
  • 琐窗寒(旅窗孤寂,雨意垂垂,买舟西渡未能也。赋此为钱塘故人韩竹闲问)
  • 蚕妇吟
  • 念奴娇(中秋夕)
  • 女冠子·淡烟飘薄
  • 苍梧谣(饯刘恭父)
  • 《清平乐》张炎原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·候蛩凄断 张炎)原文,《清平乐》张炎原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·候蛩凄断 张炎)翻译,《清平乐》张炎原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·候蛩凄断 张炎)赏析,《清平乐》张炎原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·候蛩凄断 张炎)阅读答案,出自张炎的作品

    诗词类别

    张炎的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语