《过融上人兰若》过融上人兰若綦毋潜原文、翻译、赏析和诗意

作者:綦毋潜 朝代:唐代
《过融上人兰若》过融上人兰若綦毋潜原文、翻译、赏析和诗意原文

《过融上人兰若》 綦毋潜

山头禅室挂僧衣,窗外无人水鸟飞。
黄昏半在下山路,却听钟声连翠微。
分类: 山寺访友

作者简介(綦毋潜)

綦毋潜头像

綦毋潜(692-749),字孝通,虔州(今江西南康)人,唐代著名诗人。开元十四年(726年)进士及第,授宜寿(今陕西周至)尉,迁左拾遗,终官著作郎,安史之乱后归隐,游江淮一代,后不知所终。綦毋潜才名盛于当时,与许多著名诗人如:李颀、王维、张九龄、储光羲、孟浩然、卢象、高适、韦应物过从甚密,其诗清丽典雅,恬淡适然,后人认为他诗风接近王维。《全唐诗》收录其诗1卷,共26首,内容多为记述与士大夫寻幽访隐的情趣,代表作《春泛若耶溪》选入《唐诗三百首》。

过融上人兰若鉴赏

  这首诗写诗人上山寺访友不遇,却被山中优美的自然景色所吸引,因而尽兴欣赏。过,访问之意;融,是诗人所要寻访的和尚的名字;上人,对和尚的尊称;兰若,梵语“阿兰若”的简称,指和尚的住所。

  首句,通过山头禅室里挂着僧衣的细节,既点明了友人的身份、居处,也巧妙地暗示友人不在禅室里,写得干净利落。

  次句紧承首句,指出“窗外无人”,也是静悄悄的。只听见山溪流水潺潺,溪上有各种鸟儿飞来飞去。诗人以溪声、鸟飞的声响和动态,反衬出山寺环境的清静。

  接下去,第三句“黄昏半在下山路”,省略了主语,句法简洁。七个字兼有叙事、抒情、写景。“黄昏”,暗示诗人尽管访友不遇却兴致未减,已在山顶佛寺四周流连了大半天。“下山路”,说明此刻诗人正慢慢沿着山路往回走。“半在”,表明山路上景色也很幽美,因此自己把半个黄昏都消磨过去了。

  “却听钟声连翠微”,“却”字,不仅起到转折句意的作用,还能使人想象诗人蓦然闻钟、回首驻足的情状。“钟声连翠微”五个字,以景物形象、色彩和声音收束全篇。因为作者凝神聆听着悠扬的晚钟声在深山里荡漾、萦绕,所以他感到钟声同这浮荡山间的青翠岚气连成一片。“连”字把听觉形象“钟声”与视觉形象“翠微”彼此沟通起来,传达出诗人独特而又自然的感受。这一句描绘了暮色苍苍中翠色千重的山林美景;而荡漾山林经久不息的钟声,又给这幽深秀丽的山林增添了静谧的气氛。诗人流连忘返、迷恋山林的深情,就从这幅深山幽景中透露出来。

  七绝诗篇幅短小,要求作者笔墨精炼。这首诗四句二十八个字,无一句、一字是多余的。摄取的景物虽不多,却显得丰富多彩。

《过融上人兰若》綦毋潜 拼音读音参考

guò róng shàng rén lán rě
过融上人兰若

shān tóu chán shì guà sēng yī, chuāng wài wú rén shuǐ niǎo fēi.
山头禅室挂僧衣,窗外无人水鸟飞。
huáng hūn bàn zài xià shān lù, què tīng zhōng shēng lián cuì wēi.
黄昏半在下山路,却听钟声连翠微。

《过融上人兰若》过融上人兰若綦毋潜原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《guò róng shàng rén lán ruò 》 qí wú qián

shān tóu chán shì guà sēng yī ,chuāng wài wú rén shuǐ niǎo fēi 。
huáng hūn bàn zài xià shān lù ,què tīng zhōng shēng lián cuì wēi 。
fèn lèi : shān sì fǎng yǒu

zuò zhě jiǎn jiè (qí wú qián )

qí wú qián tóu xiàng

qí wú qián (692-749),zì xiào tōng ,qián zhōu (jīn jiāng xī nán kāng )rén ,táng dài zhe míng shī rén 。kāi yuán shí sì nián (726nián )jìn shì jí dì ,shòu yí shòu (jīn shǎn xī zhōu zhì )wèi ,qiān zuǒ shí yí ,zhōng guān zhe zuò láng ,ān shǐ zhī luàn hòu guī yǐn ,yóu jiāng huái yī dài ,hòu bú zhī suǒ zhōng 。qí wú qián cái míng shèng yú dāng shí ,yǔ xǔ duō zhe míng shī rén rú :lǐ qí 、wáng wéi 、zhāng jiǔ líng 、chǔ guāng xī 、mèng hào rán 、lú xiàng 、gāo shì 、wéi yīng wù guò cóng shèn mì ,qí shī qīng lì diǎn yǎ ,tián dàn shì rán ,hòu rén rèn wéi tā shī fēng jiē jìn wáng wéi 。《quán táng shī 》shōu lù qí shī 1juàn ,gòng 26shǒu ,nèi róng duō wéi jì shù yǔ shì dà fū xún yōu fǎng yǐn de qíng qù ,dài biǎo zuò 《chūn fàn ruò yē xī 》xuǎn rù 《táng shī sān bǎi shǒu 》。

guò róng shàng rén lán ruò jiàn shǎng

  zhè shǒu shī xiě shī rén shàng shān sì fǎng yǒu bú yù ,què bèi shān zhōng yōu měi de zì rán jǐng sè suǒ xī yǐn ,yīn ér jìn xìng xīn shǎng 。guò ,fǎng wèn zhī yì ;róng ,shì shī rén suǒ yào xún fǎng de hé shàng de míng zì ;shàng rén ,duì hé shàng de zūn chēng ;lán ruò ,fàn yǔ “ā lán ruò ”de jiǎn chēng ,zhǐ hé shàng de zhù suǒ 。

  shǒu jù ,tōng guò shān tóu chán shì lǐ guà zhe sēng yī de xì jiē ,jì diǎn míng le yǒu rén de shēn fèn 、jū chù ,yě qiǎo miào dì àn shì yǒu rén bú zài chán shì lǐ ,xiě dé gàn jìng lì luò 。

  cì jù jǐn chéng shǒu jù ,zhǐ chū “chuāng wài wú rén ”,yě shì jìng qiāo qiāo de 。zhī tīng jiàn shān xī liú shuǐ chán chán ,xī shàng yǒu gè zhǒng niǎo ér fēi lái fēi qù 。shī rén yǐ xī shēng 、niǎo fēi de shēng xiǎng hé dòng tài ,fǎn chèn chū shān sì huán jìng de qīng jìng 。

  jiē xià qù ,dì sān jù “huáng hūn bàn zài xià shān lù ”,shěng luè le zhǔ yǔ ,jù fǎ jiǎn jié 。qī gè zì jiān yǒu xù shì 、shū qíng 、xiě jǐng 。“huáng hūn ”,àn shì shī rén jìn guǎn fǎng yǒu bú yù què xìng zhì wèi jiǎn ,yǐ zài shān dǐng fó sì sì zhōu liú lián le dà bàn tiān 。“xià shān lù ”,shuō míng cǐ kè shī rén zhèng màn màn yán zhe shān lù wǎng huí zǒu 。“bàn zài ”,biǎo míng shān lù shàng jǐng sè yě hěn yōu měi ,yīn cǐ zì jǐ bǎ bàn gè huáng hūn dōu xiāo mó guò qù le 。

  “què tīng zhōng shēng lián cuì wēi ”,“què ”zì ,bú jǐn qǐ dào zhuǎn shé jù yì de zuò yòng ,hái néng shǐ rén xiǎng xiàng shī rén mò rán wén zhōng 、huí shǒu zhù zú de qíng zhuàng 。“zhōng shēng lián cuì wēi ”wǔ gè zì ,yǐ jǐng wù xíng xiàng 、sè cǎi hé shēng yīn shōu shù quán piān 。yīn wéi zuò zhě níng shén líng tīng zhe yōu yáng de wǎn zhōng shēng zài shēn shān lǐ dàng yàng 、yíng rào ,suǒ yǐ tā gǎn dào zhōng shēng tóng zhè fú dàng shān jiān de qīng cuì lán qì lián chéng yī piàn 。“lián ”zì bǎ tīng jiào xíng xiàng “zhōng shēng ”yǔ shì jiào xíng xiàng “cuì wēi ”bǐ cǐ gōu tōng qǐ lái ,chuán dá chū shī rén dú tè ér yòu zì rán de gǎn shòu 。zhè yī jù miáo huì le mù sè cāng cāng zhōng cuì sè qiān zhòng de shān lín měi jǐng ;ér dàng yàng shān lín jīng jiǔ bú xī de zhōng shēng ,yòu gěi zhè yōu shēn xiù lì de shān lín zēng tiān le jìng mì de qì fēn 。shī rén liú lián wàng fǎn 、mí liàn shān lín de shēn qíng ,jiù cóng zhè fú shēn shān yōu jǐng zhōng tòu lù chū lái 。

  qī jué shī piān fú duǎn xiǎo ,yào qiú zuò zhě bǐ mò jīng liàn 。zhè shǒu shī sì jù èr shí bā gè zì ,wú yī jù 、yī zì shì duō yú de 。shè qǔ de jǐng wù suī bú duō ,què xiǎn dé fēng fù duō cǎi 。

《guò róng shàng rén lán ruò 》qí wú qián pīn yīn dú yīn cān kǎo

guò róng shàng rén lán rě
guò róng shàng rén lán ruò

shān tóu chán shì guà sēng yī, chuāng wài wú rén shuǐ niǎo fēi.
shān tóu chán shì guà sēng yī ,chuāng wài wú rén shuǐ niǎo fēi 。
huáng hūn bàn zài xià shān lù, què tīng zhōng shēng lián cuì wēi.
huáng hūn bàn zài xià shān lù ,què tīng zhōng shēng lián cuì wēi 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

綦毋潜 綦毋潜 綦毋潜(生卒年不详):字孝通(一作季通)荆南(今湖北西南部)人。开元进士,授秘书省校书郎。一度弃官还江东,后复任宜寿县尉,入为集贤院待制,迁右拾遗,复授校书,终著作郎。晚年退隐江南。他与王维、王昌龄、李欣,储光羲等人有交游,彼此有唱和。他的诗歌常写方外之情和山林孤寂之境,流露出追慕隐逸之意。风格清秀而峭拔。王维称赞他「盛得江左风,弥工建安体」(《别綦毋潜》)。《全唐诗》录存其诗一卷。

綦毋潜的诗词

  • 《过融上人兰若》过融上人兰若綦毋潜原文、翻译、赏析和诗意
  • 春泛若耶溪(幽意无断绝)
  • 春泛若耶溪
  • 唐代诗词推荐

  • 和段成式
  • 拜越公墓因游定水寺有怀源老
  • 西溪独泛
  • 岚似屏风
  • 江西题东湖
  • 宿山家
  • 和袭美冬晓章上人院
  • 览皎然《渠南乡集》
  • 长安书情
  • 题金陵栖霞寺赠月公
  • 《过融上人兰若》过融上人兰若綦毋潜原文、翻译、赏析和诗意原文,《过融上人兰若》过融上人兰若綦毋潜原文、翻译、赏析和诗意翻译,《过融上人兰若》过融上人兰若綦毋潜原文、翻译、赏析和诗意赏析,《过融上人兰若》过融上人兰若綦毋潜原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自綦毋潜的作品

    诗词类别

    綦毋潜的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语