《春词》春词白居易原文、翻译、赏析和诗意

作者:白居易 朝代:唐代
《春词》春词白居易原文、翻译、赏析和诗意原文

《春词》 白居易

低花树映小妆楼,春入眉心两点愁。
斜倚栏干背鹦鹉,思量何事不回头。
分类: 春天女子闺怨

作者简介(白居易)

白居易头像

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。

春词赏析

  白居易此诗,先描绘一个斜倚栏杆、背向鹦鹉、眉目含愁的青年女子形象,接着以“思量何事不回头”的问句,轻轻一拨,引而不发,意味深长。而刘禹锡的和诗(见下),也写闺中女子之愁,然而却写得更为婉曲新颖,别出蹊径。

  白诗开头是以“低花树映小妆楼”来暗示青年女子,而刘诗“新妆宜面下朱楼”说得十分明确,而且顺带把人物的心情也点出来了。诗中女主人公梳妆一新,急忙下楼。“宜面”二字,是说脂粉涂抹得与容颜相宜,给人一种匀称和谐的美感,这说明她妆扮得相当认真、讲究。看上去,不仅没有愁,倒似乎还有几分喜色。艳艳春光使她暂时忘却了心中苦恼,这良辰美景,使她心底萌发了一丝蒙眬的希望。

  诗的第二句是说下得楼来,确是莺歌蝶舞,柳绿花红。然而庭院深深,院门紧锁,独自一人,更生寂寞,于是满目生愁。从诗的发展看,这是承上启下的一句。三、四两句是进一步把这个“愁”字写足。试想这位女主人公下楼的本意该不是为了寻愁觅恨,要是早知如此,她何苦“下朱楼”,又何必“新妆宜面”?可是结果恰恰惹得无端烦恼上心头,这急剧变化的痛苦的心情,使她再也无心赏玩,只好用“数花朵”来遣愁散闷,打发这大好春光。为什么要“数花朵”,当亦有对这无人观赏、转眼即逝的春花,叹之、怜之、伤之的情怀吧?她默默地数着、数着……“蜻蜓飞上玉搔头”,这是十分精彩的一笔。它含蓄地刻画出她那沉浸在痛苦中的凝神伫立的情态;它还暗示了这位女主人公有着花朵般的容貌,以至于使常在花中的蜻蜓也错把美人当花朵,轻轻飞上玉搔头;而且也意味着她的处境亦如这庭院中的春花一样,寂寞深锁,无人赏识,只能引来这无知的蜻蜓。真是花亦似人,人亦如花,春光空负,“为谁零落为谁开”?这就自然而含蓄地引出了人愁花愁一院愁的主题。有人说:“诗不难于结,而难于神”。这首诗的结尾是出人意料的,诗人剪取了一个偶然的镜头——“蜻蜓飞上玉搔头”,蜻蜓无心人有恨。它洗炼而巧妙地描绘了这位青年女子在春光烂漫之中的冷寂孤凄的境遇,新颖而富有韵味,真可谓结得有“神”。

《春词》白居易 拼音读音参考

chūn cí
春词

dī huā shù yìng xiǎo zhuāng lóu, chūn rù méi xīn liǎng diǎn chóu.
低花树映小妆楼,春入眉心两点愁。
xié yǐ lán gàn bèi yīng wǔ, sī liang hé shì bù huí tóu.
斜倚栏干背鹦鹉,思量何事不回头。

《春词》春词白居易原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《chūn cí 》 bái jū yì

dī huā shù yìng xiǎo zhuāng lóu ,chūn rù méi xīn liǎng diǎn chóu 。
xié yǐ lán gàn bèi yīng wǔ ,sī liàng hé shì bú huí tóu 。

zuò zhě jiǎn jiè (bái jū yì )

bái jū yì tóu xiàng

bái jū yì (772nián -846nián ),zì lè tiān ,hào xiāng shān jū shì ,yòu hào zuì yín xiān shēng ,zǔ jí tài yuán ,dào qí céng zǔ fù shí qiān jū xià guī ,shēng yú hé nán xīn zhèng 。shì táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,táng dài sān dà shī rén zhī yī 。bái jū yì yǔ yuán zhěn gòng tóng chàng dǎo xīn lè fǔ yùn dòng ,shì chēng “yuán bái ”,yǔ liú yǔ xī bìng chēng “liú bái ”。bái jū yì de shī gē tí cái guǎng fàn ,xíng shì duō yàng ,yǔ yán píng yì tōng sú ,yǒu “shī mó ”hé “shī wáng ”zhī chēng 。guān zhì hàn lín xué shì 、zuǒ zàn shàn dà fū 。gōng yuán 846nián ,bái jū yì zài luò yáng shì shì ,zàng yú xiāng shān 。yǒu 《bái shì zhǎng qìng jí 》chuán shì ,dài biǎo shī zuò yǒu 《zhǎng hèn gē 》、《mài tàn wēng 》、《pí pá háng 》děng 。

chūn cí shǎng xī

  bái jū yì cǐ shī ,xiān miáo huì yī gè xié yǐ lán gǎn 、bèi xiàng yīng wǔ 、méi mù hán chóu de qīng nián nǚ zǐ xíng xiàng ,jiē zhe yǐ “sī liàng hé shì bú huí tóu ”de wèn jù ,qīng qīng yī bō ,yǐn ér bú fā ,yì wèi shēn zhǎng 。ér liú yǔ xī de hé shī (jiàn xià ),yě xiě guī zhōng nǚ zǐ zhī chóu ,rán ér què xiě dé gèng wéi wǎn qǔ xīn yǐng ,bié chū qī jìng 。

  bái shī kāi tóu shì yǐ “dī huā shù yìng xiǎo zhuāng lóu ”lái àn shì qīng nián nǚ zǐ ,ér liú shī “xīn zhuāng yí miàn xià zhū lóu ”shuō dé shí fèn míng què ,ér qiě shùn dài bǎ rén wù de xīn qíng yě diǎn chū lái le 。shī zhōng nǚ zhǔ rén gōng shū zhuāng yī xīn ,jí máng xià lóu 。“yí miàn ”èr zì ,shì shuō zhī fěn tú mò dé yǔ róng yán xiàng yí ,gěi rén yī zhǒng yún chēng hé xié de měi gǎn ,zhè shuō míng tā zhuāng bàn dé xiàng dāng rèn zhēn 、jiǎng jiū 。kàn shàng qù ,bú jǐn méi yǒu chóu ,dǎo sì hū hái yǒu jǐ fèn xǐ sè 。yàn yàn chūn guāng shǐ tā zàn shí wàng què le xīn zhōng kǔ nǎo ,zhè liáng chén měi jǐng ,shǐ tā xīn dǐ méng fā le yī sī méng lóng de xī wàng 。

  shī de dì èr jù shì shuō xià dé lóu lái ,què shì yīng gē dié wǔ ,liǔ lǜ huā hóng 。rán ér tíng yuàn shēn shēn ,yuàn mén jǐn suǒ ,dú zì yī rén ,gèng shēng jì mò ,yú shì mǎn mù shēng chóu 。cóng shī de fā zhǎn kàn ,zhè shì chéng shàng qǐ xià de yī jù 。sān 、sì liǎng jù shì jìn yī bù bǎ zhè gè “chóu ”zì xiě zú 。shì xiǎng zhè wèi nǚ zhǔ rén gōng xià lóu de běn yì gāi bú shì wéi le xún chóu mì hèn ,yào shì zǎo zhī rú cǐ ,tā hé kǔ “xià zhū lóu ”,yòu hé bì “xīn zhuāng yí miàn ”?kě shì jié guǒ qià qià rě dé wú duān fán nǎo shàng xīn tóu ,zhè jí jù biàn huà de tòng kǔ de xīn qíng ,shǐ tā zài yě wú xīn shǎng wán ,zhī hǎo yòng “shù huā duǒ ”lái qiǎn chóu sàn mèn ,dǎ fā zhè dà hǎo chūn guāng 。wéi shí me yào “shù huā duǒ ”,dāng yì yǒu duì zhè wú rén guān shǎng 、zhuǎn yǎn jí shì de chūn huā ,tàn zhī 、lián zhī 、shāng zhī de qíng huái ba ?tā mò mò dì shù zhe 、shù zhe ……“qīng tíng fēi shàng yù sāo tóu ”,zhè shì shí fèn jīng cǎi de yī bǐ 。tā hán xù dì kè huà chū tā nà chén jìn zài tòng kǔ zhōng de níng shén zhù lì de qíng tài ;tā hái àn shì le zhè wèi nǚ zhǔ rén gōng yǒu zhe huā duǒ bān de róng mào ,yǐ zhì yú shǐ cháng zài huā zhōng de qīng tíng yě cuò bǎ měi rén dāng huā duǒ ,qīng qīng fēi shàng yù sāo tóu ;ér qiě yě yì wèi zhe tā de chù jìng yì rú zhè tíng yuàn zhōng de chūn huā yī yàng ,jì mò shēn suǒ ,wú rén shǎng shí ,zhī néng yǐn lái zhè wú zhī de qīng tíng 。zhēn shì huā yì sì rén ,rén yì rú huā ,chūn guāng kōng fù ,“wéi shuí líng luò wéi shuí kāi ”?zhè jiù zì rán ér hán xù dì yǐn chū le rén chóu huā chóu yī yuàn chóu de zhǔ tí 。yǒu rén shuō :“shī bú nán yú jié ,ér nán yú shén ”。zhè shǒu shī de jié wěi shì chū rén yì liào de ,shī rén jiǎn qǔ le yī gè ǒu rán de jìng tóu ——“qīng tíng fēi shàng yù sāo tóu ”,qīng tíng wú xīn rén yǒu hèn 。tā xǐ liàn ér qiǎo miào dì miáo huì le zhè wèi qīng nián nǚ zǐ zài chūn guāng làn màn zhī zhōng de lěng jì gū qī de jìng yù ,xīn yǐng ér fù yǒu yùn wèi ,zhēn kě wèi jié dé yǒu “shén ”。

《chūn cí 》bái jū yì pīn yīn dú yīn cān kǎo

chūn cí
chūn cí

dī huā shù yìng xiǎo zhuāng lóu, chūn rù méi xīn liǎng diǎn chóu.
dī huā shù yìng xiǎo zhuāng lóu ,chūn rù méi xīn liǎng diǎn chóu 。
xié yǐ lán gàn bèi yīng wǔ, sī liang hé shì bù huí tóu.
xié yǐ lán gàn bèi yīng wǔ ,sī liàng hé shì bú huí tóu 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

白居易 白居易 白居易(772─846),字乐天,晚年号香山居士。祖籍太原(今属山西),后迁居下邓邽(今陕西渭南县)。早年家境贫困,对社会生活及人民疾苦,有较多地接触和了解。唐德宗贞元十六年(800)中进士,授秘书省校书郎。唐宪宗元和年间任左拾遗及左赞善大夫。元和十年(815),宰相武元衡被平卢节度使李师道派人制死,白居易因上表急请严缉凶手,得罪权贵,贬为江州司马,后移忠州刺史。唐穆宗长庆初年任杭州刺史,曾积极兴修水利,筑堤防洪,泄引湖水,灌溉田亩千顷,成绩卓著。唐敬宗宝历元年(825)改任苏州刺史,后官至刑部尚书。唐武宗会昌六年(846)卒,终年七十五岁。著有《白氏长庆集》七十一卷。在文学上,他与元稹同为新乐府运动的倡导者和中坚,主张「文章合为时而著,歌诗合为事而作」,反对「嘲风雪,弄花草」而别无寄托的作品。其讽谕诗《秦中吟》、《新乐府》,广泛尖锐地揭露了当时政治上的黑暗,抨击了现实中的流弊,表现了爱憎分明的进步倾向。除讽谕诗外,长篇叙事诗《长恨歌》,《琵琶行》也独具特色,为千古绝唱。白诗语言通俗,深入浅出,平易自然,不露雕琢痕迹。其诗刻画人物,形象鲜明,以情动人,具有很高的艺术造诣。晚年寄情山水,也写过一些小词。赠刘禹锡诗云: 「古歌旧曲君休听, 听取新词《杨柳枝》」,可见他曾自度一些新词。其中《花非花》一首,颇具朦胧之美,后世词人如欧阳修、张先、杨慎,都极为赞赏。

白居易的诗词

  • 竹枝(瞿塘峡口水烟低)
  • 和刘郎中学士题集贤阁
  • 问刘十九
  • 《偶作寄朗之》偶作寄朗之白居易原文、翻译、赏析和诗意
  • 忆江南·江南忆
  • 陈家紫藤花下赠周判官
  • 秋雨夜眠
  • 草 / 赋得古原草送别
  • 放言五首
  • 杭州春望
  • 唐代诗词推荐

  • 浙东陪元相公游云门寺
  • 秋夕言怀寄所知
  • 送灵澈
  • 奉送陆中丞长源诏征入朝
  • 咏史诗。金义岭
  • 惜花寄孙员外
  • 宋。袁粲
  • 离阙下日感恩
  • 和薛先辈见寄初秋寓怀即事之作二十韵
  • 题豫章西山香城寺
  • 《春词》春词白居易原文、翻译、赏析和诗意原文,《春词》春词白居易原文、翻译、赏析和诗意翻译,《春词》春词白居易原文、翻译、赏析和诗意赏析,《春词》春词白居易原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自白居易的作品

    诗词类别

    白居易的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语