《河传 湖上》原文及翻译赏析

作者:温庭筠 朝代:唐朝
《河传 湖上》原文及翻译赏析原文

翻译/译文

译文闲望湖上,雨丝凄凄迷迷。那长堤花桥,远远地隐入烟浦雾里。美人相思生愁怨,愁思在翠眉间凝聚。终日盼着爱人归来,梦里还听那雨中晚潮阵阵,似乎在传递他的消息。浪子的归舟遥遥万千里,春光却又将逝去。听莺语声声,唱不尽断肠的心曲。若耶溪啊相思的溪,溪水西岸那洗纱女,天天看溪水空流,日日在柳堤寻觅,总不见郎君归来的踪迹。

注释⑴萧萧:或写作“潇潇”,形容刮风下雨的状态。⑵烟浦:云烟笼罩的水滨。⑶谢娘:此指游春女。《唐音癸签》:“李太尉德裕有美妾谢秋娘,太尉以华屋贮之,眷之甚隆;德裕后镇浙江,为悼亡妓谢秋娘,用炀帝所作《望江南》词,撰《谢秋娘曲》。”翠蛾:翠眉。蛾:一作“娥”。⑷终朝:一整天。⑸晚:一作“晓”。⑹荡子:古代女子称自己远行不归或流荡忘返的丈夫。《古诗十九首》:“荡子行不归,空房难独守。”归棹:归舟,以棹代船。⑺空肠断:一本作“肠空断”。⑻若耶溪:水名,今浙江绍兴市若耶山下,传说西施曾在此处浣纱。此借指思妇住所。

赏析/鉴赏

  此词以湖上迷离雨景为背景,写荡子春晚不归、思妇惆怅之情。

  上片一开始就指明地点,是在湖上;“闲望”是一篇之主。关于“闲望”的内容,预先并未说破,而是逐步透露。她极目远眺,但见春雨潇潇,烟浦花桥隐约可见,那儿曾是两人游宴之处。如今远远望去,却是濛濛一片,什么都望不见,看不清,这些就是“闲望”时所见的景色。“翠蛾”句描绘思妇愁眉不展,相思难解,这是她“闲望”时所怀的愁情;这种愁情使她从早到晚心事重重,梦魂犹牵系于水上,盼行人客舟归来。一“迷”字很形象地描绘出这种心情。潮声本易使人联想起客舟和舟中之人,由潮及人,又直接勾起下片首句。

  下片叙述思妇闺怨。荡子漂泊天涯,归棹杳无音讯,思妇在湖上望断云山,也盼不到归舟远客,这里方始点出“闲望”的用意所在。春意阑珊,莺语如簧,只令人愁肠欲断,此是念及客舟去远时的失望之情。“若耶溪”本是西施浣纱之处,用来借指思妇住所;那儿长堤垂柳,依依拂水,昔日郎骑马来访,如今柳色依旧,伫立长堤,却听不到旧侣重来的马嘶之声。虽然内容已从湖上转到柳堤,但仍然归结到荡子迟迟未回。而且又与上面的“闲望”相互关联。湖、堤两处都无踪影,其失望为何如。

  此词情致缠绵,含意婉转,极尽低佪留连之致,思妇的身份、所处的环境以及盼望之心、失望之情,融合在景物描绘之中,通过逐步透露,间接道出,亦即以“含蓄”、“暗示”的方式来反映。

  在音律方面,此词也很有特色,可以说促节繁音,变化多端,与内容起伏很为一致,句法也随之长短参差不齐,有二、三、四、五、七字句,错杂用之,并且换韵频繁,曲折尽情,显得结构复杂而富于变化,想来演奏时悲管清瑟,抑扬婉转,必能丝丝入扣地表达出思妇内心的无限哀怨。

温庭筠简介

温庭筠的诗词曲代表作

温庭筠(约812—866),唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,汉族,太原祁县,今山西祁县东南人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

《河传 湖上》原文及翻译赏析拼音解读

fān yì /yì wén

yì wén xián wàng hú shàng ,yǔ sī qī qī mí mí 。nà zhǎng dī huā qiáo ,yuǎn yuǎn dì yǐn rù yān pǔ wù lǐ 。měi rén xiàng sī shēng chóu yuàn ,chóu sī zài cuì méi jiān níng jù 。zhōng rì pàn zhe ài rén guī lái ,mèng lǐ hái tīng nà yǔ zhōng wǎn cháo zhèn zhèn ,sì hū zài chuán dì tā de xiāo xī 。làng zǐ de guī zhōu yáo yáo wàn qiān lǐ ,chūn guāng què yòu jiāng shì qù 。tīng yīng yǔ shēng shēng ,chàng bú jìn duàn cháng de xīn qǔ 。ruò yē xī ā xiàng sī de xī ,xī shuǐ xī àn nà xǐ shā nǚ ,tiān tiān kàn xī shuǐ kōng liú ,rì rì zài liǔ dī xún mì ,zǒng bú jiàn láng jun1 guī lái de zōng jì 。

zhù shì ⑴xiāo xiāo :huò xiě zuò “xiāo xiāo ”,xíng róng guā fēng xià yǔ de zhuàng tài 。⑵yān pǔ :yún yān lóng zhào de shuǐ bīn 。⑶xiè niáng :cǐ zhǐ yóu chūn nǚ 。《táng yīn guǐ qiān 》:“lǐ tài wèi dé yù yǒu měi qiè xiè qiū niáng ,tài wèi yǐ huá wū zhù zhī ,juàn zhī shèn lóng ;dé yù hòu zhèn zhè jiāng ,wéi dào wáng jì xiè qiū niáng ,yòng yáng dì suǒ zuò 《wàng jiāng nán 》cí ,zhuàn 《xiè qiū niáng qǔ 》。”cuì é :cuì méi 。é :yī zuò “é ”。⑷zhōng cháo :yī zhěng tiān 。⑸wǎn :yī zuò “xiǎo ”。⑹dàng zǐ :gǔ dài nǚ zǐ chēng zì jǐ yuǎn háng bú guī huò liú dàng wàng fǎn de zhàng fū 。《gǔ shī shí jiǔ shǒu 》:“dàng zǐ háng bú guī ,kōng fáng nán dú shǒu 。”guī zhào :guī zhōu ,yǐ zhào dài chuán 。⑺kōng cháng duàn :yī běn zuò “cháng kōng duàn ”。⑻ruò yē xī :shuǐ míng ,jīn zhè jiāng shào xìng shì ruò yē shān xià ,chuán shuō xī shī céng zài cǐ chù huàn shā 。cǐ jiè zhǐ sī fù zhù suǒ 。

shǎng xī /jiàn shǎng

  cǐ cí yǐ hú shàng mí lí yǔ jǐng wéi bèi jǐng ,xiě dàng zǐ chūn wǎn bú guī 、sī fù chóu chàng zhī qíng 。

  shàng piàn yī kāi shǐ jiù zhǐ míng dì diǎn ,shì zài hú shàng ;“xián wàng ”shì yī piān zhī zhǔ 。guān yú “xián wàng ”de nèi róng ,yù xiān bìng wèi shuō pò ,ér shì zhú bù tòu lù 。tā jí mù yuǎn tiào ,dàn jiàn chūn yǔ xiāo xiāo ,yān pǔ huā qiáo yǐn yuē kě jiàn ,nà ér céng shì liǎng rén yóu yàn zhī chù 。rú jīn yuǎn yuǎn wàng qù ,què shì méng méng yī piàn ,shí me dōu wàng bú jiàn ,kàn bú qīng ,zhè xiē jiù shì “xián wàng ”shí suǒ jiàn de jǐng sè 。“cuì é ”jù miáo huì sī fù chóu méi bú zhǎn ,xiàng sī nán jiě ,zhè shì tā “xián wàng ”shí suǒ huái de chóu qíng ;zhè zhǒng chóu qíng shǐ tā cóng zǎo dào wǎn xīn shì zhòng zhòng ,mèng hún yóu qiān xì yú shuǐ shàng ,pàn háng rén kè zhōu guī lái 。yī “mí ”zì hěn xíng xiàng dì miáo huì chū zhè zhǒng xīn qíng 。cháo shēng běn yì shǐ rén lián xiǎng qǐ kè zhōu hé zhōu zhōng zhī rén ,yóu cháo jí rén ,yòu zhí jiē gōu qǐ xià piàn shǒu jù 。

  xià piàn xù shù sī fù guī yuàn 。dàng zǐ piāo bó tiān yá ,guī zhào yǎo wú yīn xùn ,sī fù zài hú shàng wàng duàn yún shān ,yě pàn bú dào guī zhōu yuǎn kè ,zhè lǐ fāng shǐ diǎn chū “xián wàng ”de yòng yì suǒ zài 。chūn yì lán shān ,yīng yǔ rú huáng ,zhī lìng rén chóu cháng yù duàn ,cǐ shì niàn jí kè zhōu qù yuǎn shí de shī wàng zhī qíng 。“ruò yē xī ”běn shì xī shī huàn shā zhī chù ,yòng lái jiè zhǐ sī fù zhù suǒ ;nà ér zhǎng dī chuí liǔ ,yī yī fú shuǐ ,xī rì láng qí mǎ lái fǎng ,rú jīn liǔ sè yī jiù ,zhù lì zhǎng dī ,què tīng bú dào jiù lǚ zhòng lái de mǎ sī zhī shēng 。suī rán nèi róng yǐ cóng hú shàng zhuǎn dào liǔ dī ,dàn réng rán guī jié dào dàng zǐ chí chí wèi huí 。ér qiě yòu yǔ shàng miàn de “xián wàng ”xiàng hù guān lián 。hú 、dī liǎng chù dōu wú zōng yǐng ,qí shī wàng wéi hé rú 。

  cǐ cí qíng zhì chán mián ,hán yì wǎn zhuǎn ,jí jìn dī huái liú lián zhī zhì ,sī fù de shēn fèn 、suǒ chù de huán jìng yǐ jí pàn wàng zhī xīn 、shī wàng zhī qíng ,róng hé zài jǐng wù miáo huì zhī zhōng ,tōng guò zhú bù tòu lù ,jiān jiē dào chū ,yì jí yǐ “hán xù ”、“àn shì ”de fāng shì lái fǎn yìng 。

  zài yīn lǜ fāng miàn ,cǐ cí yě hěn yǒu tè sè ,kě yǐ shuō cù jiē fán yīn ,biàn huà duō duān ,yǔ nèi róng qǐ fú hěn wéi yī zhì ,jù fǎ yě suí zhī zhǎng duǎn cān chà bú qí ,yǒu èr 、sān 、sì 、wǔ 、qī zì jù ,cuò zá yòng zhī ,bìng qiě huàn yùn pín fán ,qǔ shé jìn qíng ,xiǎn dé jié gòu fù zá ér fù yú biàn huà ,xiǎng lái yǎn zòu shí bēi guǎn qīng sè ,yì yáng wǎn zhuǎn ,bì néng sī sī rù kòu dì biǎo dá chū sī fù nèi xīn de wú xiàn āi yuàn 。

wēn tíng jun1 jiǎn jiè

wēn tíng jun1 de shī cí qǔ dài biǎo zuò

wēn tíng jun1 (yuē 812—866),táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,hàn zú ,tài yuán qí xiàn ,jīn shān xī qí xiàn dōng nán rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 酒泉子
  • 题李处士幽居
  • 苦楝花
  • 觱篥歌(李相妓人吹)
  • 玉楼春(家临长信往来道)
  • 秘书刘尚书挽歌词二首
  • 塞寒行
  • 堂堂曲
  • 《更漏子 玉炉香》原文及翻译赏析
  • 利州南渡
  • 唐朝诗词推荐

  • 征人怨(岁岁金河复玉关)
  • 后廿九日复上宰相书
  • 桃源行(渔舟逐水爱山春)
  • 柳子厚墓志铭
  • 田家元日
  • 玖玖视频-玖玖视频无限制版v11.5.3无广告
  • 91精产品一区一区三区-91精产品一区一区三区海外版下载v8.8
  • (七言古诗)乌栖曲
  • 浣溪沙·红日已高三丈透
  • 苦昼短(飞光飞光)
  • 《河传 湖上》原文及翻译赏析原文,《河传 湖上》原文及翻译赏析翻译,《河传 湖上》原文及翻译赏析赏析,《河传 湖上》原文及翻译赏析阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语