《怨王孙 春暮》原文及翻译赏析

作者:李清照 朝代:宋朝
《怨王孙 春暮》原文及翻译赏析原文

古诗简介

《怨王孙·春暮》是宋代词人李清照的词作。此词主旨为思妇念远,通过描写春暮时节的景物以及女主人公对“远信”的痴想,生动地刻画了一个京城思妇独处深闺的形象。全词语言工巧,情感真挚,尤其是词的结尾以白描手法描摹月色,更见词人遣词之精工。

翻译/译文

在京城的暮春时节,在重重门庭、深深院落中,阶前绿草萋萋,黄昏的天空,看不见大雁的踪影。伫立楼上等候音讯,而音讯全无,心中幽恨绵绵不绝。

多情人当是多烦恼,想不思念心里却又难以割舍,倏忽间寒食节又到了。夜深人静,秋千空荡,巷陌寂寂,皎月初斜,洁白的梨花沉浸在银色的月光里。

注释

⑴怨王孙:词牌名,有多体。据《词谱》,此调以秦观同名单调词为正体。此词为变格,双调五十三字。

⑵帝里:犹帝乡、帝京,指皇帝住的地方,也就是京城。这里指东京汴梁。

⑶远信:远方的书信、消息。

⑷拚(pàn)舍:割舍,舍弃。

⑷寒食:节日名,在清明前一日或二日,焚火三天,只吃冷食,所以称寒食。

⑹梨花:此处为见梨花思远人之意。梨,谐音“离”。

创作背景

这首词当为李清照婚后作于汴京,或与《一剪梅·红藕香残玉簟秋》作于同时,是在暮春时节,赵明诚出游不归,李清照幽居独处所作。

赏析/鉴赏

整体赏析

这首词通过描写春暮时节的景物和描绘主人公对“远信”的痴想,刻画了少妇独处深闺的形象。爱人不在身边,闺中寂寞无聊,又正是红花衰败,“草绿阶前”的暮春时候,闺中少妇更提不起兴趣外出赏春游玩,只是深院重门紧闭,独对空闺,任凭离别的思绪纠缠环绕于心头。思念丈夫之情难却,盼人不归,登楼眺望也是无济于事。更何况天色已昏黑,连能够为人传送书信的大雁也看不见。所以,即使是将自己一腔的相思情怀写成书信,也无由寄达。词人自知“多情”无法“拚舍”,只得默默忍受。这时,闺房外面的秋千无人问津,周围静悄悄的,惟见明月升起,将银辉洒向梨花,也洒向大地。词人在闺楼里枯坐了一天,从白天到昏暮到皎月升起。闺阁思妇对丈夫感情之浓厚,思念之愁苦,于此可见。

开篇“帝里春晚”点明时地。京城汴梁是热闹繁华的所在,暮春是莺啼花开的季节。“重门深院”,是李清照独处时的周遭环境氛围。“重门”显其府第之森严,“深院”微露幽深闺中之寂寞惆怅。在京城的暮春时节,本是热闹繁华,莺飞燕舞的大好时光,而女词人却是独自在“重门深院”里,无法与丈夫一同去亲近大自然,不禁叫人顿生愁怨。“草绿阶前,暮天雁断”两句意味十分深厚。庭前草绿,让人忆及“王孙游兮不归,春草生兮萋萋。”暮天雁断,古时传说称雁能传书。《一剪梅·红藕香残玉簟秋》“云中谁寄锦书来,雁字回时,月满西楼”,此处是说雁书已断,音讯不知。“楼上远信谁传?恨绵绵。”李清照在西楼望见庭阶前春草绿了,天色渐晚,天边归雁已无踪影。雁且知归,人竟不返,勾起她无穷怨意。如今雁影都不见,音讯杳无,心中幽恨绵绵不绝。

过片“多情自是多沾惹,难拼舍,又是寒食也”三句把词人内心无比复杂的感情很精当巧妙地表现出来。她自怨多情善感,登楼望远易生挂念,而多情则多烦恼。然而却又难以割舍,倏忽间发觉又一个寒食已近。这一句“又是寒食也”很是生动,虽然语言浅近,但是格调雅致。最后“秋千巷陌,人静皎月初斜,浸梨花”三句托出一个凄清皎洁、如梦如幻的境界。夜来寂静一片,秋千无人打,巷陌无人行,唯有清辉皎洁的月光,宛如一汪清水,浸润着梨花。这里运用谐音双关,“梨”借作“离”。那月光下的梨花不由触起了人的离情别绪。这离愁轻如云,薄如雾,如月光绵绵不绝,在心头萦回不去。这个结尾写得幽静、清奇、梦幻。帝里暮春,夜深人静。秋千架空荡荡地随风摇曳,街巷里已经不见人影。天上斜挂的明月皎洁轻寒。那树树梨花沐浴在月光下,如梦如幻。“梨花”有时也隐指眼泪,如“泪带梨花”。梨树在春末开花,其花色白而艳美,故古人常以梨花之飘落来形容女子楚楚动人的眼泪。“泪带梨花”的名句有唐白居易《长恨歌》:“玉容寂寞泪阑干,梨花一枝春带雨。”故此处“秋千巷陌,人静皎月初斜,浸梨花”也有离情难抑以致眼中噙泪之意。李清照笔下的这种离人凭楼望远、月浸梨花的景象和温庭筠《菩萨蛮·满宫明月梨花白》中的“满宫明月梨花白,故人万里关山隔”的情境非常相似。词的最后以白描手法,将月色描摹得如此传神,可见作者动笔的灵巧,遣词的精工。

名家点评

明·杨慎:(评“多情自是多沾惹”句)至情。(杨慎批点本《草堂诗余》卷二)

明·沈际飞:贺词“多情多感”,犹少此“难拚舍”三字。又云:元人乐府率以“也”字叶成妙句,殆祖此。(《草堂诗余正集》卷一)

明·李攀龙:(眉批)以“多情”接“恨绵绵”,何组织之工!(评语)此词可以“王孙不归兮,春草萋萋兮”参看。(《草堂诗余隽》卷二)

明·卓人月:元词多以“也”字叶成妙句,殆祖此。(《古今词统》卷七)

清·王士禛:“皎月”“梨花”本是平平,得一“浸”字,妙绝千古,与“月明如水浸宫殿”同工。(《花草蒙拾》)

清·吴灏:易安以词擅长,挥洒俊逸,亦能琢炼。最爱其“草绿阶前,暮天雁断”,极似唐人。(《历朝名媛诗词》卷十一)

相关古诗分类

春天

李清照简介

李清照的诗词曲代表作

李清照(1084年3月13日~1155年5月12日),字易安,号易安居士,汉族,山东省济南章丘人。宋代(南北宋之交)女词人,婉约词派代表,有“千古第一才女”之称。早期生活优裕,李清照出生于书香门第,早期生活优裕。其父李格非藏书甚富,她小时候就在良好的家庭环境中打下文学基础。出嫁后与夫赵明诚共同致力于书画金石的搜集整理。金兵入据中原时,流寓南方,境遇孤苦。所作词,前期多写其悠闲生活,后期多悲叹身世,情调感伤。形式上善用白描手法,自辟途径,语言清丽。论词强调协律,崇尚典雅,提出词“别是一家”之说,反对以作诗文之法作词。能诗,留存不多,部分篇章感时咏史,情辞慷慨,与其词风不同。有《易安居士文集》《易安词》,已散佚。后人有《漱玉词》辑本。今有《李清照集校注》。

《怨王孙 春暮》原文及翻译赏析拼音解读

gǔ shī jiǎn jiè

《yuàn wáng sūn ·chūn mù 》shì sòng dài cí rén lǐ qīng zhào de cí zuò 。cǐ cí zhǔ zhǐ wéi sī fù niàn yuǎn ,tōng guò miáo xiě chūn mù shí jiē de jǐng wù yǐ jí nǚ zhǔ rén gōng duì “yuǎn xìn ”de chī xiǎng ,shēng dòng dì kè huà le yī gè jīng chéng sī fù dú chù shēn guī de xíng xiàng 。quán cí yǔ yán gōng qiǎo ,qíng gǎn zhēn zhì ,yóu qí shì cí de jié wěi yǐ bái miáo shǒu fǎ miáo mó yuè sè ,gèng jiàn cí rén qiǎn cí zhī jīng gōng 。

fān yì /yì wén

zài jīng chéng de mù chūn shí jiē ,zài zhòng zhòng mén tíng 、shēn shēn yuàn luò zhōng ,jiē qián lǜ cǎo qī qī ,huáng hūn de tiān kōng ,kàn bú jiàn dà yàn de zōng yǐng 。zhù lì lóu shàng děng hòu yīn xùn ,ér yīn xùn quán wú ,xīn zhōng yōu hèn mián mián bú jué 。

duō qíng rén dāng shì duō fán nǎo ,xiǎng bú sī niàn xīn lǐ què yòu nán yǐ gē shě ,shū hū jiān hán shí jiē yòu dào le 。yè shēn rén jìng ,qiū qiān kōng dàng ,xiàng mò jì jì ,jiǎo yuè chū xié ,jié bái de lí huā chén jìn zài yín sè de yuè guāng lǐ 。

zhù shì

⑴yuàn wáng sūn :cí pái míng ,yǒu duō tǐ 。jù 《cí pǔ 》,cǐ diào yǐ qín guān tóng míng dān diào cí wéi zhèng tǐ 。cǐ cí wéi biàn gé ,shuāng diào wǔ shí sān zì 。

⑵dì lǐ :yóu dì xiāng 、dì jīng ,zhǐ huáng dì zhù de dì fāng ,yě jiù shì jīng chéng 。zhè lǐ zhǐ dōng jīng biàn liáng 。

⑶yuǎn xìn :yuǎn fāng de shū xìn 、xiāo xī 。

⑷pīn (pàn)shě :gē shě ,shě qì 。

⑷hán shí :jiē rì míng ,zài qīng míng qián yī rì huò èr rì ,fén huǒ sān tiān ,zhī chī lěng shí ,suǒ yǐ chēng hán shí 。

⑹lí huā :cǐ chù wéi jiàn lí huā sī yuǎn rén zhī yì 。lí ,xié yīn “lí ”。

chuàng zuò bèi jǐng

zhè shǒu cí dāng wéi lǐ qīng zhào hūn hòu zuò yú biàn jīng ,huò yǔ 《yī jiǎn méi ·hóng ǒu xiāng cán yù diàn qiū 》zuò yú tóng shí ,shì zài mù chūn shí jiē ,zhào míng chéng chū yóu bú guī ,lǐ qīng zhào yōu jū dú chù suǒ zuò 。

shǎng xī /jiàn shǎng

zhěng tǐ shǎng xī

zhè shǒu cí tōng guò miáo xiě chūn mù shí jiē de jǐng wù hé miáo huì zhǔ rén gōng duì “yuǎn xìn ”de chī xiǎng ,kè huà le shǎo fù dú chù shēn guī de xíng xiàng 。ài rén bú zài shēn biān ,guī zhōng jì mò wú liáo ,yòu zhèng shì hóng huā shuāi bài ,“cǎo lǜ jiē qián ”de mù chūn shí hòu ,guī zhōng shǎo fù gèng tí bú qǐ xìng qù wài chū shǎng chūn yóu wán ,zhī shì shēn yuàn zhòng mén jǐn bì ,dú duì kōng guī ,rèn píng lí bié de sī xù jiū chán huán rào yú xīn tóu 。sī niàn zhàng fū zhī qíng nán què ,pàn rén bú guī ,dēng lóu tiào wàng yě shì wú jì yú shì 。gèng hé kuàng tiān sè yǐ hūn hēi ,lián néng gòu wéi rén chuán sòng shū xìn de dà yàn yě kàn bú jiàn 。suǒ yǐ ,jí shǐ shì jiāng zì jǐ yī qiāng de xiàng sī qíng huái xiě chéng shū xìn ,yě wú yóu jì dá 。cí rén zì zhī “duō qíng ”wú fǎ “pīn shě ”,zhī dé mò mò rěn shòu 。zhè shí ,guī fáng wài miàn de qiū qiān wú rén wèn jīn ,zhōu wéi jìng qiāo qiāo de ,wéi jiàn míng yuè shēng qǐ ,jiāng yín huī sǎ xiàng lí huā ,yě sǎ xiàng dà dì 。cí rén zài guī lóu lǐ kū zuò le yī tiān ,cóng bái tiān dào hūn mù dào jiǎo yuè shēng qǐ 。guī gé sī fù duì zhàng fū gǎn qíng zhī nóng hòu ,sī niàn zhī chóu kǔ ,yú cǐ kě jiàn 。

kāi piān “dì lǐ chūn wǎn ”diǎn míng shí dì 。jīng chéng biàn liáng shì rè nào fán huá de suǒ zài ,mù chūn shì yīng tí huā kāi de jì jiē 。“zhòng mén shēn yuàn ”,shì lǐ qīng zhào dú chù shí de zhōu zāo huán jìng fēn wéi 。“zhòng mén ”xiǎn qí fǔ dì zhī sēn yán ,“shēn yuàn ”wēi lù yōu shēn guī zhōng zhī jì mò chóu chàng 。zài jīng chéng de mù chūn shí jiē ,běn shì rè nào fán huá ,yīng fēi yàn wǔ de dà hǎo shí guāng ,ér nǚ cí rén què shì dú zì zài “zhòng mén shēn yuàn ”lǐ ,wú fǎ yǔ zhàng fū yī tóng qù qīn jìn dà zì rán ,bú jìn jiào rén dùn shēng chóu yuàn 。“cǎo lǜ jiē qián ,mù tiān yàn duàn ”liǎng jù yì wèi shí fèn shēn hòu 。tíng qián cǎo lǜ ,ràng rén yì jí “wáng sūn yóu xī bú guī ,chūn cǎo shēng xī qī qī 。”mù tiān yàn duàn ,gǔ shí chuán shuō chēng yàn néng chuán shū 。《yī jiǎn méi ·hóng ǒu xiāng cán yù diàn qiū 》“yún zhōng shuí jì jǐn shū lái ,yàn zì huí shí ,yuè mǎn xī lóu ”,cǐ chù shì shuō yàn shū yǐ duàn ,yīn xùn bú zhī 。“lóu shàng yuǎn xìn shuí chuán ?hèn mián mián 。”lǐ qīng zhào zài xī lóu wàng jiàn tíng jiē qián chūn cǎo lǜ le ,tiān sè jiàn wǎn ,tiān biān guī yàn yǐ wú zōng yǐng 。yàn qiě zhī guī ,rén jìng bú fǎn ,gōu qǐ tā wú qióng yuàn yì 。rú jīn yàn yǐng dōu bú jiàn ,yīn xùn yǎo wú ,xīn zhōng yōu hèn mián mián bú jué 。

guò piàn “duō qíng zì shì duō zhān rě ,nán pīn shě ,yòu shì hán shí yě ”sān jù bǎ cí rén nèi xīn wú bǐ fù zá de gǎn qíng hěn jīng dāng qiǎo miào dì biǎo xiàn chū lái 。tā zì yuàn duō qíng shàn gǎn ,dēng lóu wàng yuǎn yì shēng guà niàn ,ér duō qíng zé duō fán nǎo 。rán ér què yòu nán yǐ gē shě ,shū hū jiān fā jiào yòu yī gè hán shí yǐ jìn 。zhè yī jù “yòu shì hán shí yě ”hěn shì shēng dòng ,suī rán yǔ yán qiǎn jìn ,dàn shì gé diào yǎ zhì 。zuì hòu “qiū qiān xiàng mò ,rén jìng jiǎo yuè chū xié ,jìn lí huā ”sān jù tuō chū yī gè qī qīng jiǎo jié 、rú mèng rú huàn de jìng jiè 。yè lái jì jìng yī piàn ,qiū qiān wú rén dǎ ,xiàng mò wú rén háng ,wéi yǒu qīng huī jiǎo jié de yuè guāng ,wǎn rú yī wāng qīng shuǐ ,jìn rùn zhe lí huā 。zhè lǐ yùn yòng xié yīn shuāng guān ,“lí ”jiè zuò “lí ”。nà yuè guāng xià de lí huā bú yóu chù qǐ le rén de lí qíng bié xù 。zhè lí chóu qīng rú yún ,báo rú wù ,rú yuè guāng mián mián bú jué ,zài xīn tóu yíng huí bú qù 。zhè gè jié wěi xiě dé yōu jìng 、qīng qí 、mèng huàn 。dì lǐ mù chūn ,yè shēn rén jìng 。qiū qiān jià kōng dàng dàng dì suí fēng yáo yè ,jiē xiàng lǐ yǐ jīng bú jiàn rén yǐng 。tiān shàng xié guà de míng yuè jiǎo jié qīng hán 。nà shù shù lí huā mù yù zài yuè guāng xià ,rú mèng rú huàn 。“lí huā ”yǒu shí yě yǐn zhǐ yǎn lèi ,rú “lèi dài lí huā ”。lí shù zài chūn mò kāi huā ,qí huā sè bái ér yàn měi ,gù gǔ rén cháng yǐ lí huā zhī piāo luò lái xíng róng nǚ zǐ chǔ chǔ dòng rén de yǎn lèi 。“lèi dài lí huā ”de míng jù yǒu táng bái jū yì 《zhǎng hèn gē 》:“yù róng jì mò lèi lán gàn ,lí huā yī zhī chūn dài yǔ 。”gù cǐ chù “qiū qiān xiàng mò ,rén jìng jiǎo yuè chū xié ,jìn lí huā ”yě yǒu lí qíng nán yì yǐ zhì yǎn zhōng qín lèi zhī yì 。lǐ qīng zhào bǐ xià de zhè zhǒng lí rén píng lóu wàng yuǎn 、yuè jìn lí huā de jǐng xiàng hé wēn tíng jun1 《pú sà mán ·mǎn gōng míng yuè lí huā bái 》zhōng de “mǎn gōng míng yuè lí huā bái ,gù rén wàn lǐ guān shān gé ”de qíng jìng fēi cháng xiàng sì 。cí de zuì hòu yǐ bái miáo shǒu fǎ ,jiāng yuè sè miáo mó dé rú cǐ chuán shén ,kě jiàn zuò zhě dòng bǐ de líng qiǎo ,qiǎn cí de jīng gōng 。

míng jiā diǎn píng

míng ·yáng shèn :(píng “duō qíng zì shì duō zhān rě ”jù )zhì qíng 。(yáng shèn pī diǎn běn 《cǎo táng shī yú 》juàn èr )

míng ·shěn jì fēi :hè cí “duō qíng duō gǎn ”,yóu shǎo cǐ “nán pīn shě ”sān zì 。yòu yún :yuán rén lè fǔ lǜ yǐ “yě ”zì yè chéng miào jù ,dài zǔ cǐ 。(《cǎo táng shī yú zhèng jí 》juàn yī )

míng ·lǐ pān lóng :(méi pī )yǐ “duō qíng ”jiē “hèn mián mián ”,hé zǔ zhī zhī gōng !(píng yǔ )cǐ cí kě yǐ “wáng sūn bú guī xī ,chūn cǎo qī qī xī ”cān kàn 。(《cǎo táng shī yú jun4 》juàn èr )

míng ·zhuó rén yuè :yuán cí duō yǐ “yě ”zì yè chéng miào jù ,dài zǔ cǐ 。(《gǔ jīn cí tǒng 》juàn qī )

qīng ·wáng shì zhēn :“jiǎo yuè ”“lí huā ”běn shì píng píng ,dé yī “jìn ”zì ,miào jué qiān gǔ ,yǔ “yuè míng rú shuǐ jìn gōng diàn ”tóng gōng 。(《huā cǎo méng shí 》)

qīng ·wú hào :yì ān yǐ cí shàn zhǎng ,huī sǎ jun4 yì ,yì néng zhuó liàn 。zuì ài qí “cǎo lǜ jiē qián ,mù tiān yàn duàn ”,jí sì táng rén 。(《lì cháo míng yuán shī cí 》juàn shí yī )

xiàng guān gǔ shī fèn lèi

chūn tiān

lǐ qīng zhào jiǎn jiè

lǐ qīng zhào de shī cí qǔ dài biǎo zuò

lǐ qīng zhào (1084nián 3yuè 13rì ~1155nián 5yuè 12rì ),zì yì ān ,hào yì ān jū shì ,hàn zú ,shān dōng shěng jì nán zhāng qiū rén 。sòng dài (nán běi sòng zhī jiāo )nǚ cí rén ,wǎn yuē cí pài dài biǎo ,yǒu “qiān gǔ dì yī cái nǚ ”zhī chēng 。zǎo qī shēng huó yōu yù ,lǐ qīng zhào chū shēng yú shū xiāng mén dì ,zǎo qī shēng huó yōu yù 。qí fù lǐ gé fēi cáng shū shèn fù ,tā xiǎo shí hòu jiù zài liáng hǎo de jiā tíng huán jìng zhōng dǎ xià wén xué jī chǔ 。chū jià hòu yǔ fū zhào míng chéng gòng tóng zhì lì yú shū huà jīn shí de sōu jí zhěng lǐ 。jīn bīng rù jù zhōng yuán shí ,liú yù nán fāng ,jìng yù gū kǔ 。suǒ zuò cí ,qián qī duō xiě qí yōu xián shēng huó ,hòu qī duō bēi tàn shēn shì ,qíng diào gǎn shāng 。xíng shì shàng shàn yòng bái miáo shǒu fǎ ,zì pì tú jìng ,yǔ yán qīng lì 。lùn cí qiáng diào xié lǜ ,chóng shàng diǎn yǎ ,tí chū cí “bié shì yī jiā ”zhī shuō ,fǎn duì yǐ zuò shī wén zhī fǎ zuò cí 。néng shī ,liú cún bú duō ,bù fèn piān zhāng gǎn shí yǒng shǐ ,qíng cí kāng kǎi ,yǔ qí cí fēng bú tóng 。yǒu 《yì ān jū shì wén jí 》《yì ān cí 》,yǐ sàn yì 。hòu rén yǒu 《shù yù cí 》jí běn 。jīn yǒu 《lǐ qīng zhào jí xiào zhù 》。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李清照 李清照 李清照(1081─1155?)号易安居士,济南(今属山东)人。父李格非,为元祐后四学士之一,夫赵明诚为金石考据家。崇宁元年(1102),徽宗以绍述神宗为名,任蔡京、赵挺之为左右相,立元祐党人碑,以司马光等百二十人为「奸党」,其父列名党籍,清照以诗上挺之。崇宁二年(1103),明诚出仕,矢志撰述以访求、著录古代金石文字为职志的《金石录》一书。大观元年(1107),蔡京复相,挺之卒。蔡京以挺之为元祐大臣所荐,为庇元祐「奸党」,追夺所赠官。明诚、清照夫妇因此屏居青州(今山东益都)乡里十年。宣和二年(1120)蔡京致仕后,明诚起知莱州(今山东掖县),此后又自莱移淄。靖康之难后。明诚奔母丧南下,知江宁府,清照载书至建康。建炎三年,赵明诚卒。离京自建康出走浙中,清照随亦入浙,经台、嵊、黄岩,从御舟海道至温州,复至越州,衢州,于绍兴二年(1132)赴杭州。绍兴四年,作《金石录后序》。绍兴中,以《金石录》表上于朝。卒年约七十馀。善属文,于诗尤工。《宋史·艺文志》著录《易安居士文集》七卷,俱不传。清照创词「别是一家」之说,其词创为「易安体」,为宋词一家。词集名《漱玉集》,今本皆为后人所辑。男中李后主,女中李易安,极是当行本色。前此太白,故称词家三李。(沈去矜)清照以一妇人,而词格乃抗轶周柳,虽篇帙无多,固不能不宝而存之,为词家一大宗矣。(《四库提要》)李易安作重阳《醉花阴》词,函致赵明诚云云。明诚自愧勿如。乃忘寝食,三日夜得十五阕,杂易安作以示陆德夫。德夫玩之再三曰:「只有『莫道不销魂』三句绝佳。」正易安作也。(《词苑丛谈》)李易安词,独辟门径,居然可观,其源自淮海、大晟,而铸语则多生造,妇人有此,可谓奇矣。(《白雨斋词话》)易安佳句,如《一剪梅》起七字云:「红藕香残玉簟秋」,精秀特绝,真不食人间烟火者。(同上书)

李清照的诗词

  • 南歌子(天上星河转)
  • 声声慢·寻寻觅觅
  • 满庭芳·小阁藏春
  • 夏日绝句
  • 新荷叶·薄露初零
  • 行香子(草际鸣蛩,惊落梧桐)
  • 《忆秦娥·咏桐》李清照原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥·咏桐 李清照)
  • 摊破浣溪沙·揉破黄金万点轻
  • 浣溪沙·小院闲窗春色深
  • 浣溪沙·闺情
  • 宋朝诗词推荐

  • 谢张仲谋端午送巧作
  • 浪淘沙(把酒祝东风)
  • 浣溪沙(雁怯重云不肯啼)
  • 弈棋二首呈任渐(偶无公事负朝暄)
  • 诉衷情(种花人自蕊宫来)
  • 菩萨蛮·举头忽见衡阳雁
  • 水龙吟(次韵和质夫、子瞻杨花词)
  • 鹧鸪天(晚日寒鸦一片愁)
  • 点降唇(金谷年年)
  • 虞美人(湖山信是东南美)
  • 《怨王孙 春暮》原文及翻译赏析原文,《怨王孙 春暮》原文及翻译赏析翻译,《怨王孙 春暮》原文及翻译赏析赏析,《怨王孙 春暮》原文及翻译赏析阅读答案,出自李清照的作品

    诗词类别

    李清照的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语