《芳心苦 杨柳回塘》原文及翻译赏析

作者:贺铸 朝代:宋朝
《芳心苦 杨柳回塘》原文及翻译赏析原文

古诗简介

《踏莎行·杨柳回塘》是北宋词人贺铸的词作。这首词是咏荷花,寄寓了作者的身世之感。词的上阕描画了一个详和而恬静的池塘。而荷花却生长在池塘僻静处,只能寂寞地凋落。就象一位美女,无人欣赏,无人爱慕,饱含零落的凄苦。词人通过美人的自嗟自叹,也暗露了自己年华的虚度。下阕仍借美人之口言志:即使凄风冷雨,我仍然不在百花争艳的春天开放,宁愿盛开在炎炎的夏日。荷花、美人、君子,形成了完美和谐的统一。

翻译/译文

杨柳围绕着曲折的池塘,偏僻的水渠旁,又厚又密的浮萍,挡住了采莲的姑娘。没有蜜蜂和蝴蝶,来倾慕我幽幽的芳香。荷花渐渐地衰老,结一颗芳心苦涩。潮水带着夕阳,涌进荷塘,行云夹着雨点,无情地打在荷花上。随风摇曳的她呀,像是向骚人诉说哀肠:当年不肯在春天开放,如今却在无端地在秋风中受尽凄凉。

注释

踏莎行:词牌名。又名《柳长春》《喜朝天》等。双调五十八字,仄韵。又有《转调踏莎行》,双调六十四字或六十六字,仄韵。回塘:环曲的水塘。别浦:江河的支流入水口。绿萍涨断莲舟路:这句话是说,水面布满了绿萍,采莲船难以前行。莲舟,采莲的船。红衣脱尽芳心苦:红衣,形容荷花的红色花瓣。芳心苦,指莲心有苦味。以上两句说,虽然荷花散发出清香,可是蜂蝶都断然不来,它只得在秋光中独自憔悴。返照:夕阳的回光。潮:指晚潮。行云:流动的云。依依:形容荷花随风摇摆的样子。骚人:诗人。不肯嫁春风:语出韩偓《寄恨》诗:“莲花不肯嫁春风。”张先在《一丛花》词里写道:“沉恨细思,不如桃杏,犹解嫁东风。”贺铸是把荷花来和桃杏隐隐对比。以上两句写荷花有“美人迟暮”之感。

创作背景

《宋史·文苑传》载贺铸“喜谈当世事,可否不少假借。虽贵要权倾一时,少不中意,极口诋之无遗辞。人以为近侠。……竟以尚气使酒,不得美官,悒悒不得志”。他出身高贵却长期屈居下僚,其心中的苦楚是一般人难以体会的。这首词的荷花美丽清高,缺结局凄惨,作者可能也是在表达对自己早年过于孤高自傲的一种悔恨。

赏析/鉴赏

此词咏秋荷,于红衣脱尽,芳心含苦时,迎潮带雨,依依人语,自有一种幽情盘结其间,令人魂断。前人谓贺铸“戏为长短句,皆雍容妙丽,极幽闲思怨之情”。以此词观之,可谓知言。【集评】陈廷焯《白雨斋词话》:**雅意,哀怨无端。沈祖棻《宋词赏析》:这首词是咏荷花的,暗中以荷花自比。诗人咏物很少止于描写物态,多半有所寄托。因为在生活中,有许多事物可以类比,情感可以相通,人们可以利用联想,由此及彼,发抒文外之意。《宋史·文苑传》载贺铸“喜谈当世事,可否不少假借。虽贵要权倾一时,少不中意,极口诋之无遗辞。人以为近侠。……竟以尚气使酒,不得美官,悒悒不得志”。--引自惠淇源《婉约词》此词全篇咏写荷花,借物言情。词中以荷花自况,以荷花的清亮绝俗不免凋零清苦,寄托个人身世的感喟,抒写怀才不遇的苦闷。上片起首两句两句互文同指,先画出一个绿柳环绕、鸳鸯游憩的池塘,见荷花所处环境的优美。水上鸳鸯,双栖双宿,常作为男女爱情的象征,则又与水中荷花的幽独适成对照,对于表现它的命运是一种反衬。回塘,意即曲折回环的池塘;别浦,即江河支流的水口。第三句“绿萍涨断莲舟路”意谓因水面不甚宽广,池塘中很容易长满绿色的浮萍,连采莲小舟来往的路也被遮断了。莲舟路断,则荷花只能在回塘中自开自落,无人欣赏与采摘。句中“涨”定“断”字,都用得真切形象,显现出池塘中绿萍四合、不见水面的情景。四五两句写荷花寂寞地开落 、无人欣赏。断无,即绝无。不但莲舟路断,无人采摘,甚至连蜂蝶也不接近 ,“无蜂蝶”也包含了并无过往游人,荷花只能在寂寞中逐渐褪尽红色的花瓣,最后剩下莲子中心的苦味。这里俨然将荷花比作亭亭玉立的美人,“红衣”、“芳心”,都明显带有拟人化的性质。“幽香”形容它的高洁,而“红衣脱尽芳心苦”则显示了她的寂寞处境和芳华零落的悲苦心情。这两句是全词的着力之笔,也是将咏物、拟人、托寓结合得天衣无缝的化工之笔。既切合荷花的形态和开花结实过程,又非常自然地绾合了人的处境命运。此二句形神兼备,虚实结合,将词人内心的情感表达得极为动人。过片两句,描绘夏秋之际傍晚雨后初睛的荷塘景色,形象地烘托了“红衣脱尽”的荷花黯淡苦闷的心境。夕阳的余辉,照映在浦口的水波上,闪耀着粼粼波光,像是在迎接晚潮;流动的云彩,似乎还带着雨意,偶而有几滴溅落在荷塘上。接下来一句,写荷花在晚风中轻轻摇曳,看上去似乎在满怀感情地向骚人雅士诉说自己的遭遇与心境。这仍然是将荷花暗比作美人。着一“似”字,不但说明这是词人的主观感觉 ,且将咏物与拟人打成一片,显得非常自然 。这一句是从屈原《离骚》“制芰荷以为衣兮 ,集芙蓉以为裳”引伸、生发而成,“骚人”指屈原 ,推而广之,可指一切怜爱荷花的诗人墨客。说荷花“ 似与骚人语”,曲尽它的情态风神,显示了它的幽洁高雅。蜂蝶虽不慕其幽香,骚人却可听它诉说情怀,可见它毕竟还是不乏知音。结尾两句,巧妙地将荷花开放与凋谢的时节与它的生性品质、命运遭际联系在一起,一方面表现出美人、君子不愿趋时媚俗的品质和严肃不苟的态度,另一方面又显示出他们年华虚度,怀才不遇的悲哀。嫁春风 ,语本李贺《南园》:“嫁与东风不用媒。”而韩偓《寄恨》“莲花不肯嫁春风”句则为贺词直接所本。桃杏一类的花,竞相在春天开放,而荷花却独在夏日盛开,“不肯嫁春风”,正显示出它那不愿趋时附俗的幽洁贞静个性 。然而秋风一起 ,红衣落尽,芳华消逝 ,故说“被秋风误”。“无端”与“却”,含有始料所未及的意蕴。这里,有对“秋风”的埋怨,也有自怨自怜的感情 ,而言外又隐含为命运所播弄的嗟叹,可谓恨、悔、怨、嗟,一时交并,感情内涵非常丰富。这两句同样是荷花 、美人与词人三位而一体,咏物、拟人与自寓的完美结合。作者在词中隐然将荷花比作一位幽洁贞静、身世飘零的女子 ,借以抒发才士沦落不遇的感慨。《宋史·文苑传 》载贺氏“喜谈当世事,可否不少假借。”虽要权倾一时,少不中意,极口诋之无遗辞。人以为近侠。⋯⋯竟以尚气使酒,不得美官,悒悒不得志”,这些记载,对于理解此词的深意颇有帮助。

相关古诗分类

婉约词荷花托物言志

贺铸简介

贺铸的诗词曲代表作贺铸(1052~1125)北宋词人。字方回,自号庆湖遗老。汉族,祖籍山阴(今浙江绍兴),后迁卫州(今河南卫辉市)。宋太祖贺皇后族孙,所娶亦宗室之女。自称远祖本居山阴,是唐•贺知章后裔,以知章居庆湖(即镜湖),故自号庆湖遗老。贺铸长身耸目,面色铁青,人称贺鬼头,曾任右班殿直,元佑中曾任泗州、太平州通判。晚年退居苏州,杜门校书。不附权贵,喜论天下事。能诗文,尤长于词。其词内容、风格较为丰富多样,兼有豪放、婉约二派之长,长于锤炼语言并善融化前人成句。用韵特严,富有节奏感和音乐美。部分描绘春花秋月之作,意境高旷,语言浓丽哀婉,近秦观、晏几道。其爱国忧时之作,悲壮激昂,又近苏轼。南宋爱国词人辛弃疾等对其词均有续作,足见其影响。
《芳心苦 杨柳回塘》原文及翻译赏析拼音解读

gǔ shī jiǎn jiè

《tà shā háng ·yáng liǔ huí táng 》shì běi sòng cí rén hè zhù de cí zuò 。zhè shǒu cí shì yǒng hé huā ,jì yù le zuò zhě de shēn shì zhī gǎn 。cí de shàng què miáo huà le yī gè xiáng hé ér tián jìng de chí táng 。ér hé huā què shēng zhǎng zài chí táng pì jìng chù ,zhī néng jì mò dì diāo luò 。jiù xiàng yī wèi měi nǚ ,wú rén xīn shǎng ,wú rén ài mù ,bǎo hán líng luò de qī kǔ 。cí rén tōng guò měi rén de zì jiē zì tàn ,yě àn lù le zì jǐ nián huá de xū dù 。xià què réng jiè měi rén zhī kǒu yán zhì :jí shǐ qī fēng lěng yǔ ,wǒ réng rán bú zài bǎi huā zhēng yàn de chūn tiān kāi fàng ,níng yuàn shèng kāi zài yán yán de xià rì 。hé huā 、měi rén 、jun1 zǐ ,xíng chéng le wán měi hé xié de tǒng yī 。

fān yì /yì wén

yáng liǔ wéi rào zhe qǔ shé de chí táng ,piān pì de shuǐ qú páng ,yòu hòu yòu mì de fú píng ,dǎng zhù le cǎi lián de gū niáng 。méi yǒu mì fēng hé hú dié ,lái qīng mù wǒ yōu yōu de fāng xiāng 。hé huā jiàn jiàn dì shuāi lǎo ,jié yī kē fāng xīn kǔ sè 。cháo shuǐ dài zhe xī yáng ,yǒng jìn hé táng ,háng yún jiá zhe yǔ diǎn ,wú qíng dì dǎ zài hé huā shàng 。suí fēng yáo yè de tā ya ,xiàng shì xiàng sāo rén sù shuō āi cháng :dāng nián bú kěn zài chūn tiān kāi fàng ,rú jīn què zài wú duān dì zài qiū fēng zhōng shòu jìn qī liáng 。

zhù shì

tà shā háng :cí pái míng 。yòu míng 《liǔ zhǎng chūn 》《xǐ cháo tiān 》děng 。shuāng diào wǔ shí bā zì ,zè yùn 。yòu yǒu 《zhuǎn diào tà shā háng 》,shuāng diào liù shí sì zì huò liù shí liù zì ,zè yùn 。huí táng :huán qǔ de shuǐ táng 。bié pǔ :jiāng hé de zhī liú rù shuǐ kǒu 。lǜ píng zhǎng duàn lián zhōu lù :zhè jù huà shì shuō ,shuǐ miàn bù mǎn le lǜ píng ,cǎi lián chuán nán yǐ qián háng 。lián zhōu ,cǎi lián de chuán 。hóng yī tuō jìn fāng xīn kǔ :hóng yī ,xíng róng hé huā de hóng sè huā bàn 。fāng xīn kǔ ,zhǐ lián xīn yǒu kǔ wèi 。yǐ shàng liǎng jù shuō ,suī rán hé huā sàn fā chū qīng xiāng ,kě shì fēng dié dōu duàn rán bú lái ,tā zhī dé zài qiū guāng zhōng dú zì qiáo cuì 。fǎn zhào :xī yáng de huí guāng 。cháo :zhǐ wǎn cháo 。háng yún :liú dòng de yún 。yī yī :xíng róng hé huā suí fēng yáo bǎi de yàng zǐ 。sāo rén :shī rén 。bú kěn jià chūn fēng :yǔ chū hán wò 《jì hèn 》shī :“lián huā bú kěn jià chūn fēng 。”zhāng xiān zài 《yī cóng huā 》cí lǐ xiě dào :“chén hèn xì sī ,bú rú táo xìng ,yóu jiě jià dōng fēng 。”hè zhù shì bǎ hé huā lái hé táo xìng yǐn yǐn duì bǐ 。yǐ shàng liǎng jù xiě hé huā yǒu “měi rén chí mù ”zhī gǎn 。

chuàng zuò bèi jǐng

《sòng shǐ ·wén yuàn chuán 》zǎi hè zhù “xǐ tán dāng shì shì ,kě fǒu bú shǎo jiǎ jiè 。suī guì yào quán qīng yī shí ,shǎo bú zhōng yì ,jí kǒu dǐ zhī wú yí cí 。rén yǐ wéi jìn xiá 。……jìng yǐ shàng qì shǐ jiǔ ,bú dé měi guān ,yì yì bú dé zhì ”。tā chū shēn gāo guì què zhǎng qī qū jū xià liáo ,qí xīn zhōng de kǔ chǔ shì yī bān rén nán yǐ tǐ huì de 。zhè shǒu cí de hé huā měi lì qīng gāo ,quē jié jú qī cǎn ,zuò zhě kě néng yě shì zài biǎo dá duì zì jǐ zǎo nián guò yú gū gāo zì ào de yī zhǒng huǐ hèn 。

shǎng xī /jiàn shǎng

cǐ cí yǒng qiū hé ,yú hóng yī tuō jìn ,fāng xīn hán kǔ shí ,yíng cháo dài yǔ ,yī yī rén yǔ ,zì yǒu yī zhǒng yōu qíng pán jié qí jiān ,lìng rén hún duàn 。qián rén wèi hè zhù “xì wéi zhǎng duǎn jù ,jiē yōng róng miào lì ,jí yōu xián sī yuàn zhī qíng ”。yǐ cǐ cí guān zhī ,kě wèi zhī yán 。【jí píng 】chén tíng chāo 《bái yǔ zhāi cí huà 》:**yǎ yì ,āi yuàn wú duān 。shěn zǔ fēn 《sòng cí shǎng xī 》:zhè shǒu cí shì yǒng hé huā de ,àn zhōng yǐ hé huā zì bǐ 。shī rén yǒng wù hěn shǎo zhǐ yú miáo xiě wù tài ,duō bàn yǒu suǒ jì tuō 。yīn wéi zài shēng huó zhōng ,yǒu xǔ duō shì wù kě yǐ lèi bǐ ,qíng gǎn kě yǐ xiàng tōng ,rén men kě yǐ lì yòng lián xiǎng ,yóu cǐ jí bǐ ,fā shū wén wài zhī yì 。《sòng shǐ ·wén yuàn chuán 》zǎi hè zhù “xǐ tán dāng shì shì ,kě fǒu bú shǎo jiǎ jiè 。suī guì yào quán qīng yī shí ,shǎo bú zhōng yì ,jí kǒu dǐ zhī wú yí cí 。rén yǐ wéi jìn xiá 。……jìng yǐ shàng qì shǐ jiǔ ,bú dé měi guān ,yì yì bú dé zhì ”。--yǐn zì huì qí yuán 《wǎn yuē cí 》cǐ cí quán piān yǒng xiě hé huā ,jiè wù yán qíng 。cí zhōng yǐ hé huā zì kuàng ,yǐ hé huā de qīng liàng jué sú bú miǎn diāo líng qīng kǔ ,jì tuō gè rén shēn shì de gǎn kuì ,shū xiě huái cái bú yù de kǔ mèn 。shàng piàn qǐ shǒu liǎng jù liǎng jù hù wén tóng zhǐ ,xiān huà chū yī gè lǜ liǔ huán rào 、yuān yāng yóu qì de chí táng ,jiàn hé huā suǒ chù huán jìng de yōu měi 。shuǐ shàng yuān yāng ,shuāng qī shuāng xiǔ ,cháng zuò wéi nán nǚ ài qíng de xiàng zhēng ,zé yòu yǔ shuǐ zhōng hé huā de yōu dú shì chéng duì zhào ,duì yú biǎo xiàn tā de mìng yùn shì yī zhǒng fǎn chèn 。huí táng ,yì jí qǔ shé huí huán de chí táng ;bié pǔ ,jí jiāng hé zhī liú de shuǐ kǒu 。dì sān jù “lǜ píng zhǎng duàn lián zhōu lù ”yì wèi yīn shuǐ miàn bú shèn kuān guǎng ,chí táng zhōng hěn róng yì zhǎng mǎn lǜ sè de fú píng ,lián cǎi lián xiǎo zhōu lái wǎng de lù yě bèi zhē duàn le 。lián zhōu lù duàn ,zé hé huā zhī néng zài huí táng zhōng zì kāi zì luò ,wú rén xīn shǎng yǔ cǎi zhāi 。jù zhōng “zhǎng ”dìng “duàn ”zì ,dōu yòng dé zhēn qiē xíng xiàng ,xiǎn xiàn chū chí táng zhōng lǜ píng sì hé 、bú jiàn shuǐ miàn de qíng jǐng 。sì wǔ liǎng jù xiě hé huā jì mò dì kāi luò 、wú rén xīn shǎng 。duàn wú ,jí jué wú 。bú dàn lián zhōu lù duàn ,wú rén cǎi zhāi ,shèn zhì lián fēng dié yě bú jiē jìn ,“wú fēng dié ”yě bāo hán le bìng wú guò wǎng yóu rén ,hé huā zhī néng zài jì mò zhōng zhú jiàn tuì jìn hóng sè de huā bàn ,zuì hòu shèng xià lián zǐ zhōng xīn de kǔ wèi 。zhè lǐ yǎn rán jiāng hé huā bǐ zuò tíng tíng yù lì de měi rén ,“hóng yī ”、“fāng xīn ”,dōu míng xiǎn dài yǒu nǐ rén huà de xìng zhì 。“yōu xiāng ”xíng róng tā de gāo jié ,ér “hóng yī tuō jìn fāng xīn kǔ ”zé xiǎn shì le tā de jì mò chù jìng hé fāng huá líng luò de bēi kǔ xīn qíng 。zhè liǎng jù shì quán cí de zhe lì zhī bǐ ,yě shì jiāng yǒng wù 、nǐ rén 、tuō yù jié hé dé tiān yī wú féng de huà gōng zhī bǐ 。jì qiē hé hé huā de xíng tài hé kāi huā jié shí guò chéng ,yòu fēi cháng zì rán dì wǎn hé le rén de chù jìng mìng yùn 。cǐ èr jù xíng shén jiān bèi ,xū shí jié hé ,jiāng cí rén nèi xīn de qíng gǎn biǎo dá dé jí wéi dòng rén 。guò piàn liǎng jù ,miáo huì xià qiū zhī jì bàng wǎn yǔ hòu chū jīng de hé táng jǐng sè ,xíng xiàng dì hōng tuō le “hóng yī tuō jìn ”de hé huā àn dàn kǔ mèn de xīn jìng 。xī yáng de yú huī ,zhào yìng zài pǔ kǒu de shuǐ bō shàng ,shǎn yào zhe lín lín bō guāng ,xiàng shì zài yíng jiē wǎn cháo ;liú dòng de yún cǎi ,sì hū hái dài zhe yǔ yì ,ǒu ér yǒu jǐ dī jiàn luò zài hé táng shàng 。jiē xià lái yī jù ,xiě hé huā zài wǎn fēng zhōng qīng qīng yáo yè ,kàn shàng qù sì hū zài mǎn huái gǎn qíng dì xiàng sāo rén yǎ shì sù shuō zì jǐ de zāo yù yǔ xīn jìng 。zhè réng rán shì jiāng hé huā àn bǐ zuò měi rén 。zhe yī “sì ”zì ,bú dàn shuō míng zhè shì cí rén de zhǔ guān gǎn jiào ,qiě jiāng yǒng wù yǔ nǐ rén dǎ chéng yī piàn ,xiǎn dé fēi cháng zì rán 。zhè yī jù shì cóng qū yuán 《lí sāo 》“zhì jì hé yǐ wéi yī xī ,jí fú róng yǐ wéi shang ”yǐn shēn 、shēng fā ér chéng ,“sāo rén ”zhǐ qū yuán ,tuī ér guǎng zhī ,kě zhǐ yī qiē lián ài hé huā de shī rén mò kè 。shuō hé huā “ sì yǔ sāo rén yǔ ”,qǔ jìn tā de qíng tài fēng shén ,xiǎn shì le tā de yōu jié gāo yǎ 。fēng dié suī bú mù qí yōu xiāng ,sāo rén què kě tīng tā sù shuō qíng huái ,kě jiàn tā bì jìng hái shì bú fá zhī yīn 。jié wěi liǎng jù ,qiǎo miào dì jiāng hé huā kāi fàng yǔ diāo xiè de shí jiē yǔ tā de shēng xìng pǐn zhì 、mìng yùn zāo jì lián xì zài yī qǐ ,yī fāng miàn biǎo xiàn chū měi rén 、jun1 zǐ bú yuàn qū shí mèi sú de pǐn zhì hé yán sù bú gǒu de tài dù ,lìng yī fāng miàn yòu xiǎn shì chū tā men nián huá xū dù ,huái cái bú yù de bēi āi 。jià chūn fēng ,yǔ běn lǐ hè 《nán yuán 》:“jià yǔ dōng fēng bú yòng méi 。”ér hán wò 《jì hèn 》“lián huā bú kěn jià chūn fēng ”jù zé wéi hè cí zhí jiē suǒ běn 。táo xìng yī lèi de huā ,jìng xiàng zài chūn tiān kāi fàng ,ér hé huā què dú zài xià rì shèng kāi ,“bú kěn jià chūn fēng ”,zhèng xiǎn shì chū tā nà bú yuàn qū shí fù sú de yōu jié zhēn jìng gè xìng 。rán ér qiū fēng yī qǐ ,hóng yī luò jìn ,fāng huá xiāo shì ,gù shuō “bèi qiū fēng wù ”。“wú duān ”yǔ “què ”,hán yǒu shǐ liào suǒ wèi jí de yì yùn 。zhè lǐ ,yǒu duì “qiū fēng ”de mái yuàn ,yě yǒu zì yuàn zì lián de gǎn qíng ,ér yán wài yòu yǐn hán wéi mìng yùn suǒ bō nòng de jiē tàn ,kě wèi hèn 、huǐ 、yuàn 、jiē ,yī shí jiāo bìng ,gǎn qíng nèi hán fēi cháng fēng fù 。zhè liǎng jù tóng yàng shì hé huā 、měi rén yǔ cí rén sān wèi ér yī tǐ ,yǒng wù 、nǐ rén yǔ zì yù de wán měi jié hé 。zuò zhě zài cí zhōng yǐn rán jiāng hé huā bǐ zuò yī wèi yōu jié zhēn jìng 、shēn shì piāo líng de nǚ zǐ ,jiè yǐ shū fā cái shì lún luò bú yù de gǎn kǎi 。《sòng shǐ ·wén yuàn chuán 》zǎi hè shì “xǐ tán dāng shì shì ,kě fǒu bú shǎo jiǎ jiè 。”suī yào quán qīng yī shí ,shǎo bú zhōng yì ,jí kǒu dǐ zhī wú yí cí 。rén yǐ wéi jìn xiá 。⋯⋯jìng yǐ shàng qì shǐ jiǔ ,bú dé měi guān ,yì yì bú dé zhì ”,zhè xiē jì zǎi ,duì yú lǐ jiě cǐ cí de shēn yì pō yǒu bāng zhù 。

xiàng guān gǔ shī fèn lèi

wǎn yuē cí hé huā tuō wù yán zhì

hè zhù jiǎn jiè

hè zhù de shī cí qǔ dài biǎo zuò hè zhù (1052~1125)běi sòng cí rén 。zì fāng huí ,zì hào qìng hú yí lǎo 。hàn zú ,zǔ jí shān yīn (jīn zhè jiāng shào xìng ),hòu qiān wèi zhōu (jīn hé nán wèi huī shì )。sòng tài zǔ hè huáng hòu zú sūn ,suǒ qǔ yì zōng shì zhī nǚ 。zì chēng yuǎn zǔ běn jū shān yīn ,shì táng •hè zhī zhāng hòu yì ,yǐ zhī zhāng jū qìng hú (jí jìng hú ),gù zì hào qìng hú yí lǎo 。hè zhù zhǎng shēn sǒng mù ,miàn sè tiě qīng ,rén chēng hè guǐ tóu ,céng rèn yòu bān diàn zhí ,yuán yòu zhōng céng rèn sì zhōu 、tài píng zhōu tōng pàn 。wǎn nián tuì jū sū zhōu ,dù mén xiào shū 。bú fù quán guì ,xǐ lùn tiān xià shì 。néng shī wén ,yóu zhǎng yú cí 。qí cí nèi róng 、fēng gé jiào wéi fēng fù duō yàng ,jiān yǒu háo fàng 、wǎn yuē èr pài zhī zhǎng ,zhǎng yú chuí liàn yǔ yán bìng shàn róng huà qián rén chéng jù 。yòng yùn tè yán ,fù yǒu jiē zòu gǎn hé yīn lè měi 。bù fèn miáo huì chūn huā qiū yuè zhī zuò ,yì jìng gāo kuàng ,yǔ yán nóng lì āi wǎn ,jìn qín guān 、yàn jǐ dào 。qí ài guó yōu shí zhī zuò ,bēi zhuàng jī áng ,yòu jìn sū shì 。nán sòng ài guó cí rén xīn qì jí děng duì qí cí jun1 yǒu xù zuò ,zú jiàn qí yǐng xiǎng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

贺铸 贺铸 贺铸(1052-1125)字方回,号庆湖遗老,卫州共城(今河南辉县)人。太祖孝惠后族孙。年十七,宦游京师,授右班殿直、监军器库门。熙宁中出监赵州临城县酒税。元丰元年(1078)改官磁州滏阳都作院,历徐州宝丰监钱官,和州管界巡检。崇宁初以宣议郎通判泗州,迁宣德郎,改判太平州。大观三年(1109)以承议郎致仕,居苏州、常州。宣和元年(1119)致仕。七年,卒于常州僧舍,年七十四。《宋史》、《东都事略》有传。今,词章著有《应湖遗老集》九卷。曾自编词集为《东山乐府》,未言卷数,今存者名《东山词》。其词善于锤炼字句,又常用古乐府及唐人诗句入词,内容多写闺情柔思,也多感伤时事之作。

贺铸的诗词

  • 惜余春·急雨收春
  • 木兰花(二之一)
  • 弄珠英(蓦山溪)
  • 菩萨蛮(十一之八)
  • 清平乐(三之一)
  • 问歌颦(雨中花令)
  • 菩萨蛮(十一之十一)
  • 减字木兰花(四之三)
  • 减字浣溪沙(十五之九)
  • 烛影摇红
  • 宋朝诗词推荐

  • 饮湖上初晴后雨(水光潋滟晴方好)
  • 少年游(枫林红透晚烟青)
  • 蝶恋花(簌簌无风花自堕)
  • 鬲溪梅令(好花不与殢香人)
  • 蝶恋花(梦入江南烟水路)
  • 水调歌头(江上春山远)
  • 水调歌头(细数十年事)
  • 菩萨蛮·归鸿声断残云碧
  • 倦寻芳·香泥垒燕
  • 水龙吟·寿梅津
  • 《芳心苦 杨柳回塘》原文及翻译赏析原文,《芳心苦 杨柳回塘》原文及翻译赏析翻译,《芳心苦 杨柳回塘》原文及翻译赏析赏析,《芳心苦 杨柳回塘》原文及翻译赏析阅读答案,出自贺铸的作品

    诗词类别

    贺铸的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语