《江城子 晚日金陵岸草平》原文及翻译赏析

作者:欧阳炯 朝代:唐朝
《江城子 晚日金陵岸草平》原文及翻译赏析原文

翻译/译文

①金陵:今江苏南京。②落霞:晚霞。③六代:指吴、东晋、宋、齐、梁、陈六朝,均建都于金陵。④暗逐逝波声:默默地随江水东流的声音消逝了。⑤姑苏台:在苏州市西南姑苏山上。春秋时吴王阖庐所筑。夫差于台上立春宵宫,为长夜之饮。⑥西子:即西施。春秋时由越王勾践献给吴王夫差的美女。江城:指金陵,古属吴地。

赏析/鉴赏

  这是一首金陵怀古词。凭吊的是六代繁华的消逝,寄寓的则是现实感慨。开头三句点出凭吊之地金陵和当地物色:“晚日金陵岸草平,落霞明,水无情”,大处落墨,展现出日暮时分在浩荡东去的大江,鲜艳明丽的落霞映衬下,金陵古城的全景;“岸草平”显出江面的空阔,也暗示时节正值江南草长的暮春;“落霞明”衬出天宇的辽阔,也渲染出暮春的绚丽。整个境界,空阔而略带寂寥,绚丽而略具苍茫。很容易引动人们今昔兴衰之感。所以第三句由眼前滔滔东去的江水兴感,直接导入怀古;“水无情”三字,是全篇的枢纽,也是全篇的主句,明写落日余辉中金陵城外长江浩荡东去的景色,暗指六朝帝王被历史无情地淘汰,他们荒淫豪奢的生活一去不复返,它不但直启“繁华暗逐逝波”,而且对上文的“岸草平”、“落霞明”和下文的“姑苏台上月”等景物描写中所暗寓的历史沧桑之感起着点醒的作用。这里的“水”已在词人的意念中成为滚滚而去的历史长河的一种象征。“岸草平”、“落霞明”、“水无情”,三字一顿,句句用韵,显得感慨深沉,声情顿挫。接下来“六代繁华,暗逐逝波声”两句是“水无情”的具体发挥。词人慨叹繁华的消逝,似乎多少领悟到某中不以人的主观一直转移的力量在暗暗起作用这样一个事实。“空有”明写六朝繁华已去,只剩月亮高挂,暗寓警示后人不要重蹈覆辙之意。作者特意把姑苏西子联系起来,表达更深一层的意蕴。

欧阳炯简介

欧阳炯的诗词曲代表作

欧阳炯(896-971),益州华阳(今属四川成都市)人。他生于唐末,一生经历了整个五代时期。在前蜀,仕至中书舍人,国亡入洛为后唐秦州从事。后蜀开国,拜中书舍人、翰林学士承旨,六十六岁时官至宰相。广政二十八年(965)后蜀亡国,入宋为翰林学士、左散骑常侍,以本官分司西京卒,时年七十六岁。欧阳炯性情坦率放诞,生活俭素自守。他颇多才艺,精音律,通绘画,能文善诗,尤工小词。今存文两篇,见《全唐文》、《唐文拾遗》。诗五首,见《全唐诗》、《全唐诗外编》、《全唐诗续拾》。词四十七首,见《花问集》、《尊前集》。

《江城子 晚日金陵岸草平》原文及翻译赏析拼音解读

fān yì /yì wén

①jīn líng :jīn jiāng sū nán jīng 。②luò xiá :wǎn xiá 。③liù dài :zhǐ wú 、dōng jìn 、sòng 、qí 、liáng 、chén liù cháo ,jun1 jiàn dōu yú jīn líng 。④àn zhú shì bō shēng :mò mò dì suí jiāng shuǐ dōng liú de shēng yīn xiāo shì le 。⑤gū sū tái :zài sū zhōu shì xī nán gū sū shān shàng 。chūn qiū shí wú wáng hé lú suǒ zhù 。fū chà yú tái shàng lì chūn xiāo gōng ,wéi zhǎng yè zhī yǐn 。⑥xī zǐ :jí xī shī 。chūn qiū shí yóu yuè wáng gōu jiàn xiàn gěi wú wáng fū chà de měi nǚ 。jiāng chéng :zhǐ jīn líng ,gǔ shǔ wú dì 。

shǎng xī /jiàn shǎng

  zhè shì yī shǒu jīn líng huái gǔ cí 。píng diào de shì liù dài fán huá de xiāo shì ,jì yù de zé shì xiàn shí gǎn kǎi 。kāi tóu sān jù diǎn chū píng diào zhī dì jīn líng hé dāng dì wù sè :“wǎn rì jīn líng àn cǎo píng ,luò xiá míng ,shuǐ wú qíng ”,dà chù luò mò ,zhǎn xiàn chū rì mù shí fèn zài hào dàng dōng qù de dà jiāng ,xiān yàn míng lì de luò xiá yìng chèn xià ,jīn líng gǔ chéng de quán jǐng ;“àn cǎo píng ”xiǎn chū jiāng miàn de kōng kuò ,yě àn shì shí jiē zhèng zhí jiāng nán cǎo zhǎng de mù chūn ;“luò xiá míng ”chèn chū tiān yǔ de liáo kuò ,yě xuàn rǎn chū mù chūn de xuàn lì 。zhěng gè jìng jiè ,kōng kuò ér luè dài jì liáo ,xuàn lì ér luè jù cāng máng 。hěn róng yì yǐn dòng rén men jīn xī xìng shuāi zhī gǎn 。suǒ yǐ dì sān jù yóu yǎn qián tāo tāo dōng qù de jiāng shuǐ xìng gǎn ,zhí jiē dǎo rù huái gǔ ;“shuǐ wú qíng ”sān zì ,shì quán piān de shū niǔ ,yě shì quán piān de zhǔ jù ,míng xiě luò rì yú huī zhōng jīn líng chéng wài zhǎng jiāng hào dàng dōng qù de jǐng sè ,àn zhǐ liù cháo dì wáng bèi lì shǐ wú qíng dì táo tài ,tā men huāng yín háo shē de shēng huó yī qù bú fù fǎn ,tā bú dàn zhí qǐ “fán huá àn zhú shì bō ”,ér qiě duì shàng wén de “àn cǎo píng ”、“luò xiá míng ”hé xià wén de “gū sū tái shàng yuè ”děng jǐng wù miáo xiě zhōng suǒ àn yù de lì shǐ cāng sāng zhī gǎn qǐ zhe diǎn xǐng de zuò yòng 。zhè lǐ de “shuǐ ”yǐ zài cí rén de yì niàn zhōng chéng wéi gǔn gǔn ér qù de lì shǐ zhǎng hé de yī zhǒng xiàng zhēng 。“àn cǎo píng ”、“luò xiá míng ”、“shuǐ wú qíng ”,sān zì yī dùn ,jù jù yòng yùn ,xiǎn dé gǎn kǎi shēn chén ,shēng qíng dùn cuò 。jiē xià lái “liù dài fán huá ,àn zhú shì bō shēng ”liǎng jù shì “shuǐ wú qíng ”de jù tǐ fā huī 。cí rén kǎi tàn fán huá de xiāo shì ,sì hū duō shǎo lǐng wù dào mǒu zhōng bú yǐ rén de zhǔ guān yī zhí zhuǎn yí de lì liàng zài àn àn qǐ zuò yòng zhè yàng yī gè shì shí 。“kōng yǒu ”míng xiě liù cháo fán huá yǐ qù ,zhī shèng yuè liàng gāo guà ,àn yù jǐng shì hòu rén bú yào zhòng dǎo fù zhé zhī yì 。zuò zhě tè yì bǎ gū sū xī zǐ lián xì qǐ lái ,biǎo dá gèng shēn yī céng de yì yùn 。

ōu yáng jiǒng jiǎn jiè

ōu yáng jiǒng de shī cí qǔ dài biǎo zuò

ōu yáng jiǒng (896-971),yì zhōu huá yáng (jīn shǔ sì chuān chéng dōu shì )rén 。tā shēng yú táng mò ,yī shēng jīng lì le zhěng gè wǔ dài shí qī 。zài qián shǔ ,shì zhì zhōng shū shě rén ,guó wáng rù luò wéi hòu táng qín zhōu cóng shì 。hòu shǔ kāi guó ,bài zhōng shū shě rén 、hàn lín xué shì chéng zhǐ ,liù shí liù suì shí guān zhì zǎi xiàng 。guǎng zhèng èr shí bā nián (965)hòu shǔ wáng guó ,rù sòng wéi hàn lín xué shì 、zuǒ sàn qí cháng shì ,yǐ běn guān fèn sī xī jīng zú ,shí nián qī shí liù suì 。ōu yáng jiǒng xìng qíng tǎn lǜ fàng dàn ,shēng huó jiǎn sù zì shǒu 。tā pō duō cái yì ,jīng yīn lǜ ,tōng huì huà ,néng wén shàn shī ,yóu gōng xiǎo cí 。jīn cún wén liǎng piān ,jiàn 《quán táng wén 》、《táng wén shí yí 》。shī wǔ shǒu ,jiàn 《quán táng shī 》、《quán táng shī wài biān 》、《quán táng shī xù shí 》。cí sì shí qī shǒu ,jiàn 《huā wèn jí 》、《zūn qián jí 》。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

欧阳炯 欧阳炯 欧阳炯(896-971)益州(今四川成都人),在后蜀任职为中书舍人。据《宣和画谱》载,他事孟昶时历任翰林学士、门下侍郎同平章事,随孟昶降宋后,授为散骑常侍,工诗文,特别长于词,又善长笛,是花间派重要作家。

欧阳炯的诗词

  • 南乡子·画舸停桡
  • 南乡子(岸远沙平)
  • 贺明朝
  • 更漏子·三十六宫秋夜水
  • 贺明朝·忆昔花间相见后
  • 贺明朝·忆昔花间初识面
  • 南歌子
  • 贯休应梦罗汉画歌(一作禅月大师歌)
  • 贺明朝·忆昔花间初识面
  • 春光好·天初暖
  • 唐朝诗词推荐

  • 郊庙歌辞 享龙池乐章
  • 酬李穆见寄(孤舟相访至天涯)
  • 风筝
  • 瀑布联句(千岩万壑不辞劳)
  • 郢门秋怀
  • 还自会稽歌并序(野粉椒壁黄)
  • 浣溪沙·七夕年年信不违
  • 望雪
  • 月夜登阁避暑
  • 成品人w免费观看w-成品人w免费观看w完整版下载v9.6
  • 《江城子 晚日金陵岸草平》原文及翻译赏析原文,《江城子 晚日金陵岸草平》原文及翻译赏析翻译,《江城子 晚日金陵岸草平》原文及翻译赏析赏析,《江城子 晚日金陵岸草平》原文及翻译赏析阅读答案,出自欧阳炯的作品

    诗词类别

    欧阳炯的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语