《迷仙引 才过笄年》原文及翻译赏析

作者:柳永 朝代:宋朝
《迷仙引 才过笄年》原文及翻译赏析原文

翻译/译文

译文新近才满十五岁,刚刚开始梳绾发髻时,我就学习歌舞了。酒宴席上酒杯前,曲意迎奉王孙公子。要是平平常常给我一个笑容,便是千金我也懒得看上一眼。我常常只是害怕,韶华易逝,虚度了青春时光。如今已受恩宠眷顾,要好好为花做主。万里晴空,何不一同牵手归去呢。永远抛弃那些烟花伴侣。免得叫人见了我,早上行云晚上行雨。

注释笄(jī)年:十五岁。笄:簪子。古代女子十五岁举行戴笄的成年礼。绾(wǎn):把头发盘旋起来打成结。云鬟(huán):高耸入云的发髻。女子成年后发式由下垂改为绾结耸立。随分:随便、随意。等闲:平常。“酬一笑”两句,即一笑千金,也懒得再看。慵觑(yōng qù):懒得看,不屑一顾。蕣(shùn)华:指朝开暮落的木槿花,借指美好而易失的年华或容颜。“华”,通“花”。君:指这位歌妓恩遇的倾吐对象。花:喻青春貌美的歌妓。丹霄:布满红霞的天空。烟花伴侣:青楼卖唱生涯。朝云暮雨:语出宋玉《高唐赋》巫山神女典故,这里比喻歌妓爱情不久长的卖唱生涯。

赏析/鉴赏

  柳永是第一个敢于把生活社会最底层的歌妓们真、善、美的心灵写进词中的人,词境的开拓上有重要贡献。此词描写的就是一位身陷污泥而心向自由、光明、高洁的不幸歌妓的典型形象。词的上片从以往的无情现实落笔铺写,展现这位歌妓厌倦风尘的心理活动,下片由未来的强烈愿望发挥开去,写她对自由生活和美好爱情的渴望与追求。

  全词通过一位歌妓的自述,表现她对自由生活的向往和追求。她刚成长为少女时便学习歌舞了。古代女子年满十五岁,开始梳绾发髻,插上簪子,称为“及笄”,标志成年。由于她身隶娼籍,学习伎艺是为了歌筵舞席之上“娱宾”,以成为娼家牟利的工具。她华灯盛筵之前为王孙公子们歌舞侑觞,由于她年轻,色艺都好,席上尊前,随处博得王孙公子的称赞,对她的一笑(随)地便以千金相酬。可是她意不此,“慵觑”是懒于一顾。可见,她与一般安于庸俗生活、贪得缠头的歌妓们,意趣相异。作者于此婉曲地表现了这一歌妓轻视千金而要求人们的尊重和理解的独特品橡。她风尘中保持着清醒的头脑,渴望着有一个正常的人生归宿。歌舞场中的女子青春易逝,有如“蕣华”的命运一样。“华”古通花,蕣华即木槿花。《诗·郑风·有女同车》“颜如蕣华”朱熹注:“蕣,木槿也,树如李,其华朝生暮落。”郭璞《游仙诗》:“蕣荣不终朝。”古人多用蕣华以喻女子青春,虽美艳而难久驻,有似朝开暮落一般。这位歌妓清楚地知道,她的美妙青春也将象蕣华会暗中很快变灭的。“光阴虚度”之后的结局就是常常使她感到困扰和耽忧的问题。她终于赏识者中寻觅到一位可以信任和依托的男子,便以弱者的身份和坚决的态度,恳求救其脱离火坑。他的同情、怜爱和赏识,她看来已是“恩顾”了。歌妓犹命薄如花的女子,求他作主,求他庇护,以期改变自己的命运。“万里丹霄”意即广阔的晴空。而此时她有了可信任的男子,祈求着“何妨携手同归去”,共同缔造正常的家庭生活。从良之后,便表示永远抛弃旧日的生活和那些烟花伴侣,以此来洗刷世俗对她的不良印象。“朝云暮雨”,典出自宋玉《高唐赋》。歌妓由于特殊的职业,送往迎来,相识者甚多,给人以感情不专、反复无常的印象。所以,这位歌妓她恳求、发誓,言辞已尽,愿望热切,力图证明自己非轻浮的女人向社会发出求救的呼声。然而当时的歌妓者要想象正常人一样过着温暖的家庭生活总是难以如愿的,词中女子的愿望恐难实现。

  这首词摹拟一个妙龄歌妓的口吻,道出她厌倦风尘、追求爱情的心灵世界。作者似乎只是客观如实道来,字里行间却流露出对备受凌辱的妓女渴望跳出火炕、获得自由的深切同情。全词纯用白描,全以歌妓之口出之,读来情真意切,真挚动人,干净利落,通俗易懂,是柳词中的上乘之作。

  古代,烟柳之地令文人墨客热衷流连,以青楼女子为主角的诗词作品并不罕见。但更多文人偏向于把她们视为玩物,很少有能像柳永一样,以平等心态发掘并赞美妓女的外表与心灵之美,且柳永是第一个敢于把生活在社会最底层的歌妓们真、善、美的心灵写进词中的人,词境的开拓上有重要贡献。此词描写的就是一位身陷污泥而心向自由、光明、高洁不幸的妙龄歌妓。

  上片由“才过笄年”领起,女子开始自述。刚刚满十五岁,才梳起云鬓,她便开始学习歌舞。十五岁本是女子美好的青春年华,然而她出身青楼、身不由己,学习歌舞的目的极为功利,只是为了供那些在烟花地徘徊的王孙贵族娱乐。“算等闲、酬一笑,便千金慵觑。”说明女子色艺双绝,赢得了很多王孙公子的青睐,他们不惜一掷千金,只为博取佳人一笑。此处写出纨绔子弟们一掷千金的豪放姿态,看似潇洒风流,实则暗含讽刺,因为他们想以此来讨好美人,但钱财并非她所想要。“慵觑”二字,写出女主人公与一般安于庸俗生活、贪得缠头的歌妓们,意趣相异。作者于此婉曲地表现了这一歌妓轻视千金而要求尊重和理解的独特品橡,表达了女主人公视钱财如无物的品质。

  前面写她并不在乎金钱,后文承接而来,写出她所在乎之物。“常只恐”,道出她最关心也最担心的事情:“容易葬华偷换,光阴虚度。”木槿花朝开暮落,象征着女子青春年华短之又短。女主人公深知烟花女子命薄如花,再多的钱财也挽救不了日渐消逝的青春,“虚度”二字写出她对风尘生活的无奈和厌倦。

  为了摆脱这种状态,她盼着能有一个男子不嫌弃自己的出身,带自己从良。“已受君恩顾”,“君”指女主人公倾心的男子;“恩顾”是说对方对自己有情义、有爱怜。“好与花为主”,女子如花,佳期易逝,她希望将自己的一生托付给他,于是求意中人为自己做主,救她脱离苦海。“万里丹霄”,说晴空绚丽,广阔无际,表现出女子对自由生活的向往。“何妨携手同归去”,此句直截大方地表达出与意中人共同生活的强烈愿望,符合其出身风尘的身世,又表现出她大胆直白、勇于追求自由幸福生活的性格。

  下片最后四句将感情升华,深刻地表达出女子心中对真挚爱情和家庭生活的渴望与决心。“永弃却、烟花伴侣。”与意中人喜结良缘之后,她便会永远忘却往日种种、尽弃风尘中所识之人,安心为人妻,以免他人认为出身青楼的自己用情不专。“朝云暮雨”,常用来比喻男女的情爱与欢会。青楼女子常被世人认为重利轻隋义,女子不想被人误会,同时也是在向意中人表白心迹、表达决心。

  下片感情炙热,言辞恳切,可见这位青楼女子对圆满家庭生活的热切向往;她的愿望非常迫切,决心也很坚定,具有浪漫主义的色彩,但是在现实生活里,这个愿望其实很难实现,感情越强烈,越反衬出希望渺茫。

  总的来说,这首词上片描写了女主人公风尘之中的凄惨经历,流露出青春易逝的感伤,下片抒发了女主人公希望能有一位可托付终身的男子把自己救出风尘,并诚挚许诺愿一洗前尘、跟随郎君的决心。全词纯用白描,辞浅而情真,读来真挚动人,干净利落,通俗易懂,通篇以风尘女子的口吻托出,表现出她对自由生活的向往和追求。

柳永简介

柳永的诗词曲代表作

柳永(约987年—约1053年),北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,其中慢词独多,铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,有“凡有井水饮处,皆能歌柳词”之说。柳永作为婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作有《雨霖铃》、《八声甘州》、《凤栖梧》等,现存有大量诗篇。

《迷仙引 才过笄年》原文及翻译赏析拼音解读

fān yì /yì wén

yì wén xīn jìn cái mǎn shí wǔ suì ,gāng gāng kāi shǐ shū wǎn fā jì shí ,wǒ jiù xué xí gē wǔ le 。jiǔ yàn xí shàng jiǔ bēi qián ,qǔ yì yíng fèng wáng sūn gōng zǐ 。yào shì píng píng cháng cháng gěi wǒ yī gè xiào róng ,biàn shì qiān jīn wǒ yě lǎn dé kàn shàng yī yǎn 。wǒ cháng cháng zhī shì hài pà ,sháo huá yì shì ,xū dù le qīng chūn shí guāng 。rú jīn yǐ shòu ēn chǒng juàn gù ,yào hǎo hǎo wéi huā zuò zhǔ 。wàn lǐ qíng kōng ,hé bú yī tóng qiān shǒu guī qù ne 。yǒng yuǎn pāo qì nà xiē yān huā bàn lǚ 。miǎn dé jiào rén jiàn le wǒ ,zǎo shàng háng yún wǎn shàng háng yǔ 。

zhù shì jī (jī)nián :shí wǔ suì 。jī :zān zǐ 。gǔ dài nǚ zǐ shí wǔ suì jǔ háng dài jī de chéng nián lǐ 。wǎn (wǎn):bǎ tóu fā pán xuán qǐ lái dǎ chéng jié 。yún huán (huán):gāo sǒng rù yún de fā jì 。nǚ zǐ chéng nián hòu fā shì yóu xià chuí gǎi wéi wǎn jié sǒng lì 。suí fèn :suí biàn 、suí yì 。děng xián :píng cháng 。“chóu yī xiào ”liǎng jù ,jí yī xiào qiān jīn ,yě lǎn dé zài kàn 。yōng qù (yōng qù):lǎn dé kàn ,bú xiè yī gù 。shùn (shùn)huá :zhǐ cháo kāi mù luò de mù jǐn huā ,jiè zhǐ měi hǎo ér yì shī de nián huá huò róng yán 。“huá ”,tōng “huā ”。jun1 :zhǐ zhè wèi gē jì ēn yù de qīng tǔ duì xiàng 。huā :yù qīng chūn mào měi de gē jì 。dān xiāo :bù mǎn hóng xiá de tiān kōng 。yān huā bàn lǚ :qīng lóu mài chàng shēng yá 。cháo yún mù yǔ :yǔ chū sòng yù 《gāo táng fù 》wū shān shén nǚ diǎn gù ,zhè lǐ bǐ yù gē jì ài qíng bú jiǔ zhǎng de mài chàng shēng yá 。

shǎng xī /jiàn shǎng

  liǔ yǒng shì dì yī gè gǎn yú bǎ shēng huó shè huì zuì dǐ céng de gē jì men zhēn 、shàn 、měi de xīn líng xiě jìn cí zhōng de rén ,cí jìng de kāi tuò shàng yǒu zhòng yào gòng xiàn 。cǐ cí miáo xiě de jiù shì yī wèi shēn xiàn wū ní ér xīn xiàng zì yóu 、guāng míng 、gāo jié de bú xìng gē jì de diǎn xíng xíng xiàng 。cí de shàng piàn cóng yǐ wǎng de wú qíng xiàn shí luò bǐ pù xiě ,zhǎn xiàn zhè wèi gē jì yàn juàn fēng chén de xīn lǐ huó dòng ,xià piàn yóu wèi lái de qiáng liè yuàn wàng fā huī kāi qù ,xiě tā duì zì yóu shēng huó hé měi hǎo ài qíng de kě wàng yǔ zhuī qiú 。

  quán cí tōng guò yī wèi gē jì de zì shù ,biǎo xiàn tā duì zì yóu shēng huó de xiàng wǎng hé zhuī qiú 。tā gāng chéng zhǎng wéi shǎo nǚ shí biàn xué xí gē wǔ le 。gǔ dài nǚ zǐ nián mǎn shí wǔ suì ,kāi shǐ shū wǎn fā jì ,chā shàng zān zǐ ,chēng wéi “jí jī ”,biāo zhì chéng nián 。yóu yú tā shēn lì chāng jí ,xué xí jì yì shì wéi le gē yàn wǔ xí zhī shàng “yú bīn ”,yǐ chéng wéi chāng jiā móu lì de gōng jù 。tā huá dēng shèng yàn zhī qián wéi wáng sūn gōng zǐ men gē wǔ yòu shāng ,yóu yú tā nián qīng ,sè yì dōu hǎo ,xí shàng zūn qián ,suí chù bó dé wáng sūn gōng zǐ de chēng zàn ,duì tā de yī xiào (suí )dì biàn yǐ qiān jīn xiàng chóu 。kě shì tā yì bú cǐ ,“yōng qù ”shì lǎn yú yī gù 。kě jiàn ,tā yǔ yī bān ān yú yōng sú shēng huó 、tān dé chán tóu de gē jì men ,yì qù xiàng yì 。zuò zhě yú cǐ wǎn qǔ dì biǎo xiàn le zhè yī gē jì qīng shì qiān jīn ér yào qiú rén men de zūn zhòng hé lǐ jiě de dú tè pǐn xiàng 。tā fēng chén zhōng bǎo chí zhe qīng xǐng de tóu nǎo ,kě wàng zhe yǒu yī gè zhèng cháng de rén shēng guī xiǔ 。gē wǔ chǎng zhōng de nǚ zǐ qīng chūn yì shì ,yǒu rú “shùn huá ”de mìng yùn yī yàng 。“huá ”gǔ tōng huā ,shùn huá jí mù jǐn huā 。《shī ·zhèng fēng ·yǒu nǚ tóng chē 》“yán rú shùn huá ”zhū xī zhù :“shùn ,mù jǐn yě ,shù rú lǐ ,qí huá cháo shēng mù luò 。”guō pú 《yóu xiān shī 》:“shùn róng bú zhōng cháo 。”gǔ rén duō yòng shùn huá yǐ yù nǚ zǐ qīng chūn ,suī měi yàn ér nán jiǔ zhù ,yǒu sì cháo kāi mù luò yī bān 。zhè wèi gē jì qīng chǔ dì zhī dào ,tā de měi miào qīng chūn yě jiāng xiàng shùn huá huì àn zhōng hěn kuài biàn miè de 。“guāng yīn xū dù ”zhī hòu de jié jú jiù shì cháng cháng shǐ tā gǎn dào kùn rǎo hé dān yōu de wèn tí 。tā zhōng yú shǎng shí zhě zhōng xún mì dào yī wèi kě yǐ xìn rèn hé yī tuō de nán zǐ ,biàn yǐ ruò zhě de shēn fèn hé jiān jué de tài dù ,kěn qiú jiù qí tuō lí huǒ kēng 。tā de tóng qíng 、lián ài hé shǎng shí ,tā kàn lái yǐ shì “ēn gù ”le 。gē jì yóu mìng báo rú huā de nǚ zǐ ,qiú tā zuò zhǔ ,qiú tā bì hù ,yǐ qī gǎi biàn zì jǐ de mìng yùn 。“wàn lǐ dān xiāo ”yì jí guǎng kuò de qíng kōng 。ér cǐ shí tā yǒu le kě xìn rèn de nán zǐ ,qí qiú zhe “hé fáng xié shǒu tóng guī qù ”,gòng tóng dì zào zhèng cháng de jiā tíng shēng huó 。cóng liáng zhī hòu ,biàn biǎo shì yǒng yuǎn pāo qì jiù rì de shēng huó hé nà xiē yān huā bàn lǚ ,yǐ cǐ lái xǐ shuā shì sú duì tā de bú liáng yìn xiàng 。“cháo yún mù yǔ ”,diǎn chū zì sòng yù 《gāo táng fù 》。gē jì yóu yú tè shū de zhí yè ,sòng wǎng yíng lái ,xiàng shí zhě shèn duō ,gěi rén yǐ gǎn qíng bú zhuān 、fǎn fù wú cháng de yìn xiàng 。suǒ yǐ ,zhè wèi gē jì tā kěn qiú 、fā shì ,yán cí yǐ jìn ,yuàn wàng rè qiē ,lì tú zhèng míng zì jǐ fēi qīng fú de nǚ rén xiàng shè huì fā chū qiú jiù de hū shēng 。rán ér dāng shí de gē jì zhě yào xiǎng xiàng zhèng cháng rén yī yàng guò zhe wēn nuǎn de jiā tíng shēng huó zǒng shì nán yǐ rú yuàn de ,cí zhōng nǚ zǐ de yuàn wàng kǒng nán shí xiàn 。

  zhè shǒu cí mó nǐ yī gè miào líng gē jì de kǒu wěn ,dào chū tā yàn juàn fēng chén 、zhuī qiú ài qíng de xīn líng shì jiè 。zuò zhě sì hū zhī shì kè guān rú shí dào lái ,zì lǐ háng jiān què liú lù chū duì bèi shòu líng rǔ de jì nǚ kě wàng tiào chū huǒ kàng 、huò dé zì yóu de shēn qiē tóng qíng 。quán cí chún yòng bái miáo ,quán yǐ gē jì zhī kǒu chū zhī ,dú lái qíng zhēn yì qiē ,zhēn zhì dòng rén ,gàn jìng lì luò ,tōng sú yì dǒng ,shì liǔ cí zhōng de shàng chéng zhī zuò 。

  gǔ dài ,yān liǔ zhī dì lìng wén rén mò kè rè zhōng liú lián ,yǐ qīng lóu nǚ zǐ wéi zhǔ jiǎo de shī cí zuò pǐn bìng bú hǎn jiàn 。dàn gèng duō wén rén piān xiàng yú bǎ tā men shì wéi wán wù ,hěn shǎo yǒu néng xiàng liǔ yǒng yī yàng ,yǐ píng děng xīn tài fā jué bìng zàn měi jì nǚ de wài biǎo yǔ xīn líng zhī měi ,qiě liǔ yǒng shì dì yī gè gǎn yú bǎ shēng huó zài shè huì zuì dǐ céng de gē jì men zhēn 、shàn 、měi de xīn líng xiě jìn cí zhōng de rén ,cí jìng de kāi tuò shàng yǒu zhòng yào gòng xiàn 。cǐ cí miáo xiě de jiù shì yī wèi shēn xiàn wū ní ér xīn xiàng zì yóu 、guāng míng 、gāo jié bú xìng de miào líng gē jì 。

  shàng piàn yóu “cái guò jī nián ”lǐng qǐ ,nǚ zǐ kāi shǐ zì shù 。gāng gāng mǎn shí wǔ suì ,cái shū qǐ yún bìn ,tā biàn kāi shǐ xué xí gē wǔ 。shí wǔ suì běn shì nǚ zǐ měi hǎo de qīng chūn nián huá ,rán ér tā chū shēn qīng lóu 、shēn bú yóu jǐ ,xué xí gē wǔ de mù de jí wéi gōng lì ,zhī shì wéi le gòng nà xiē zài yān huā dì pái huái de wáng sūn guì zú yú lè 。“suàn děng xián 、chóu yī xiào ,biàn qiān jīn yōng qù 。”shuō míng nǚ zǐ sè yì shuāng jué ,yíng dé le hěn duō wáng sūn gōng zǐ de qīng lài ,tā men bú xī yī zhì qiān jīn ,zhī wéi bó qǔ jiā rén yī xiào 。cǐ chù xiě chū wán kù zǐ dì men yī zhì qiān jīn de háo fàng zī tài ,kàn sì xiāo sǎ fēng liú ,shí zé àn hán fěng cì ,yīn wéi tā men xiǎng yǐ cǐ lái tǎo hǎo měi rén ,dàn qián cái bìng fēi tā suǒ xiǎng yào 。“yōng qù ”èr zì ,xiě chū nǚ zhǔ rén gōng yǔ yī bān ān yú yōng sú shēng huó 、tān dé chán tóu de gē jì men ,yì qù xiàng yì 。zuò zhě yú cǐ wǎn qǔ dì biǎo xiàn le zhè yī gē jì qīng shì qiān jīn ér yào qiú zūn zhòng hé lǐ jiě de dú tè pǐn xiàng ,biǎo dá le nǚ zhǔ rén gōng shì qián cái rú wú wù de pǐn zhì 。

  qián miàn xiě tā bìng bú zài hū jīn qián ,hòu wén chéng jiē ér lái ,xiě chū tā suǒ zài hū zhī wù 。“cháng zhī kǒng ”,dào chū tā zuì guān xīn yě zuì dān xīn de shì qíng :“róng yì zàng huá tōu huàn ,guāng yīn xū dù 。”mù jǐn huā cháo kāi mù luò ,xiàng zhēng zhe nǚ zǐ qīng chūn nián huá duǎn zhī yòu duǎn 。nǚ zhǔ rén gōng shēn zhī yān huā nǚ zǐ mìng báo rú huā ,zài duō de qián cái yě wǎn jiù bú le rì jiàn xiāo shì de qīng chūn ,“xū dù ”èr zì xiě chū tā duì fēng chén shēng huó de wú nài hé yàn juàn 。

  wéi le bǎi tuō zhè zhǒng zhuàng tài ,tā pàn zhe néng yǒu yī gè nán zǐ bú xián qì zì jǐ de chū shēn ,dài zì jǐ cóng liáng 。“yǐ shòu jun1 ēn gù ”,“jun1 ”zhǐ nǚ zhǔ rén gōng qīng xīn de nán zǐ ;“ēn gù ”shì shuō duì fāng duì zì jǐ yǒu qíng yì 、yǒu ài lián 。“hǎo yǔ huā wéi zhǔ ”,nǚ zǐ rú huā ,jiā qī yì shì ,tā xī wàng jiāng zì jǐ de yī shēng tuō fù gěi tā ,yú shì qiú yì zhōng rén wéi zì jǐ zuò zhǔ ,jiù tā tuō lí kǔ hǎi 。“wàn lǐ dān xiāo ”,shuō qíng kōng xuàn lì ,guǎng kuò wú jì ,biǎo xiàn chū nǚ zǐ duì zì yóu shēng huó de xiàng wǎng 。“hé fáng xié shǒu tóng guī qù ”,cǐ jù zhí jié dà fāng dì biǎo dá chū yǔ yì zhōng rén gòng tóng shēng huó de qiáng liè yuàn wàng ,fú hé qí chū shēn fēng chén de shēn shì ,yòu biǎo xiàn chū tā dà dǎn zhí bái 、yǒng yú zhuī qiú zì yóu xìng fú shēng huó de xìng gé 。

  xià piàn zuì hòu sì jù jiāng gǎn qíng shēng huá ,shēn kè dì biǎo dá chū nǚ zǐ xīn zhōng duì zhēn zhì ài qíng hé jiā tíng shēng huó de kě wàng yǔ jué xīn 。“yǒng qì què 、yān huā bàn lǚ 。”yǔ yì zhōng rén xǐ jié liáng yuán zhī hòu ,tā biàn huì yǒng yuǎn wàng què wǎng rì zhǒng zhǒng 、jìn qì fēng chén zhōng suǒ shí zhī rén ,ān xīn wéi rén qī ,yǐ miǎn tā rén rèn wéi chū shēn qīng lóu de zì jǐ yòng qíng bú zhuān 。“cháo yún mù yǔ ”,cháng yòng lái bǐ yù nán nǚ de qíng ài yǔ huān huì 。qīng lóu nǚ zǐ cháng bèi shì rén rèn wéi zhòng lì qīng suí yì ,nǚ zǐ bú xiǎng bèi rén wù huì ,tóng shí yě shì zài xiàng yì zhōng rén biǎo bái xīn jì 、biǎo dá jué xīn 。

  xià piàn gǎn qíng zhì rè ,yán cí kěn qiē ,kě jiàn zhè wèi qīng lóu nǚ zǐ duì yuán mǎn jiā tíng shēng huó de rè qiē xiàng wǎng ;tā de yuàn wàng fēi cháng pò qiē ,jué xīn yě hěn jiān dìng ,jù yǒu làng màn zhǔ yì de sè cǎi ,dàn shì zài xiàn shí shēng huó lǐ ,zhè gè yuàn wàng qí shí hěn nán shí xiàn ,gǎn qíng yuè qiáng liè ,yuè fǎn chèn chū xī wàng miǎo máng 。

  zǒng de lái shuō ,zhè shǒu cí shàng piàn miáo xiě le nǚ zhǔ rén gōng fēng chén zhī zhōng de qī cǎn jīng lì ,liú lù chū qīng chūn yì shì de gǎn shāng ,xià piàn shū fā le nǚ zhǔ rén gōng xī wàng néng yǒu yī wèi kě tuō fù zhōng shēn de nán zǐ bǎ zì jǐ jiù chū fēng chén ,bìng chéng zhì xǔ nuò yuàn yī xǐ qián chén 、gēn suí láng jun1 de jué xīn 。quán cí chún yòng bái miáo ,cí qiǎn ér qíng zhēn ,dú lái zhēn zhì dòng rén ,gàn jìng lì luò ,tōng sú yì dǒng ,tōng piān yǐ fēng chén nǚ zǐ de kǒu wěn tuō chū ,biǎo xiàn chū tā duì zì yóu shēng huó de xiàng wǎng hé zhuī qiú 。

liǔ yǒng jiǎn jiè

liǔ yǒng de shī cí qǔ dài biǎo zuò

liǔ yǒng (yuē 987nián —yuē 1053nián ),běi sòng zhe míng cí rén ,wǎn yuē pài chuàng shǐ rén wù 。hàn zú ,chóng ān (jīn fú jiàn wǔ yí shān )rén ,yuán míng sān biàn ,zì jǐng zhuāng ,hòu gǎi míng yǒng ,zì qí qīng ,pái háng dì qī ,yòu chēng liǔ qī 。sòng rén zōng cháo jìn shì ,guān zhì tún tián yuán wài láng ,gù shì chēng liǔ tún tián 。tā zì chēng “fèng zhǐ tián cí liǔ sān biàn ”,yǐ bì shēng jīng lì zuò cí ,bìng yǐ “bái yī qīng xiàng ”zì xǔ 。qí cí duō miáo huì chéng shì fēng guāng hé gē jì shēng huó ,yóu zhǎng yú shū xiě jī lǚ háng yì zhī qíng ,qí zhōng màn cí dú duō ,pù xù kè huà ,qíng jǐng jiāo róng ,yǔ yán tōng sú ,yīn lǜ xié wǎn ,zài dāng shí liú chuán jí qí guǎng fàn ,yǒu “fán yǒu jǐng shuǐ yǐn chù ,jiē néng gē liǔ cí ”zhī shuō 。liǔ yǒng zuò wéi wǎn yuē pài zuì jù dài biǎo xìng de rén wù zhī yī ,duì sòng cí de fā zhǎn yǒu zhòng dà yǐng xiǎng ,dài biǎo zuò yǒu 《yǔ lín líng 》、《bā shēng gān zhōu 》、《fèng qī wú 》děng ,xiàn cún yǒu dà liàng shī piān 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

柳永 柳永 柳永(987?─1055后)原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿。排行第七,人称「柳」,祖籍河东(今山西永济),徙居崇安(今福建)。祖父柳崇,以儒学名,父柳宜,曾仕南唐,为监察御史,入宋后授沂州费县令,官终工部侍郎。永少时流连于汴京,在秦楼楚馆中恣情游宴。后曾西游成都、京兆,遍历荆湖、吴越。景祐元年(1034)登进士第,历任睦州团练推官、馀杭令、定海晓峰盐场监官、泗州判官、太常博士,终官屯田员外郎,世称「柳屯田」。为人放荡不羁,终身潦倒。晚年流落不偶,卒于润州(今江苏镇江)。身后很凄凉,由歌女们聚资营葬。《宋史》无传,事迹散见笔记、方志。善为诗文,「皆不传于世,独以乐章脍灸人口」(《清波杂志》卷八)。所著《乐章集》凡一百五十馀曲。其词自成一派,世称「屯田蹊径」、「柳氏家法」。《避暑录话》卷三记西夏归朝官语:「凡有井水饮处,即能歌柳词」可见柳词影响之大。其词对后世词家及金元戏曲、明清小说有重大影响。词集名《乐章词》,主要内容描写歌妓舞女的生活和思想,抒发自己的不平和牢骚以及羁旅行役之苦、离别怀人之情。都市的风物之美、社会的富庶在词中也得到突出的表现。如描写杭州风光的《望海潮》,相传金主完颜亮读到「重湖叠巘清嘉,有三秋桂子,十里荷花。」之句,「遂起投鞭渡江之志。」在为歌女们写作的词篇中,表现了对她们的同情,唱出了她们的心声。在这类词中,也有一些庸俗的内容和颓废的情调。艺术成就最高的是羁旅行役之作。《雨霖铃》、《八声甘州》是这方面的代表作,融情入景,有点有染,感人至深。同时,赋予身世之叹和浓重的伤感情调,为人们千古传诵。柳永是北宋第一个专力写词的作家,在词的发展史上有着突出的贡献。首先,他始衍慢词。运用铺叙、渲染等手法,扩大了词的容量。其次,以俚语、俗语入词,呈现口语化的特色。同时,在艺术上运用传统的情景交融、点染等手法,又善于化用前人诗句入词,使词作韵味隽永、深婉含蓄。由于在题材和艺术上都有创新,所以流传很广。甚至连西夏也「凡有井水饮处,即能歌柳词」。有《乐章集》传世,存词210多首,按宫调编次,共16个宫调150个词调,这说明柳永的作品不仅是词集而且是可以入乐演唱的唱本,故名《乐章集》。

柳永的诗词

  • 河传(二之二·仙吕调)
  • 少年游(十之七·林钟商)
  • 阳台路(林钟商)
  • 斗百花(三之二)
  • 离别难(中吕调)
  • 甘州令(仙吕调)
  • 《斗百花 满搦宫腰纤细》原文及翻译赏析
  • 望汉月(平调)
  • 西平乐(小石调)
  • 凤归云(仙吕调)
  • 宋朝诗词推荐

  • 菩萨蛮(个人轻似低飞燕)
  • 浣溪沙(绿柳藏乌静掩关)
  • 浣溪沙(飞鹊台前晕翠蛾)
  • 留春令(采莲舟上)
  • 清商怨·葭萌驿作
  • 清平乐·采芳人杳
  • 雪梅(有梅无雪不精神)
  • 过垂虹
  • 蚕妇吟
  • 水调歌头·黄州快哉亭赠张偓佺
  • 《迷仙引 才过笄年》原文及翻译赏析原文,《迷仙引 才过笄年》原文及翻译赏析翻译,《迷仙引 才过笄年》原文及翻译赏析赏析,《迷仙引 才过笄年》原文及翻译赏析阅读答案,出自柳永的作品

    诗词类别

    柳永的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语