《临江仙 淡水三年欢意》原文及翻译赏析

作者:晏几道 朝代:宋朝
《临江仙 淡水三年欢意》原文及翻译赏析原文

翻译/译文

译文如君子相交淡如水般已经知心三年,欢乐自在,短短的几夜之间就像这急凑的琴声一般便要分离。明天天色微亮之际,霜打得红叶漫天飞舞之时,你们便要踏上归程。如此分别之情,古今同慨,千年叹颂;在这秋意微凉之际,我将日夜思念,时时梦见曾经分别时刻的场面。端起面前清澈的水酒,默默的留下不舍的泪水,琴弦也凑热闹一般的奏起阳关三叠,仿佛一同相送友人。杜甫曾借诗词寄托思念的友人颇有才名,我亦愿仿效之。小云,小鸿,沈十二,廉叔,我们相约再次相见的地方,在烟雾缭绕的京城。

注释①淡水:语出《庄子·山木》:“且君子之交淡若水。”②危弦:急弦。③渌酒:清酒。④阳关:曲调名,即唐王维《渭城曲》。为送别名曲,反复吟唱,故名《阳关三叠》。⑤少陵:唐诗人杜甫。⑥云鸿:指其友人沈十二廉叔、陈十君龙家歌女小云、小鸿。

赏析/鉴赏

  晏几道是一位多情词人,每到一处,必然与歌妓缱绻缠绵,分手时就有相思痛苦。经历得多,品尝得深,抒发得真切强烈。这首词从某一段感情说起。曾有过三年的欢聚相恋时光,抵不住离别时几夜琴弦上传出的凄苦声调。

  上片言在颍昌三年,与诸友好淡水之交,深秋时节将别,连日来沉浸在离情别绪之中。

  “淡水三年欢意,危弦几夜离情”。这两句用了比兴手法,形容作者与诸女之交是淡水长情君子之交。“危弦”形容操琴激烈,几乎弦断音绝。未正面写因离别而生的惆伥,却与作者“琵琶弦上说相思”(《临江仙》)“断肠移破秦筝柱”(《蝶恋花》)同一意境。

  “晓霜红叶舞归程。客情今古道,秋梦短长亭”。“晓霜”句点出离别时的节令和景物,每到秋季晓霜满地的时候,归程上总是飞舞着坠落的红叶,古今行人都是在驿道上颠沛奔波,在驿亭中魂牵梦萦。

  下片叙饯别酒席上的情景与自己的离恨。

  “渌酒尊前清泪,阳关叠里离声”。描绘歌女劝酒时的依恋情态。离别酒宴上的送行《阳关曲》和情人的清泪,每次相同,一次次折磨离人。“阳关”(抒发离情别意的古琴曲名)二字点出送别本意。

  “少陵诗思旧才名。云鸿相约处,烟雾九重城”。“少陵”(杜甫的称号),在这里作为诗人的代称。是对当年自己的赞许,当下被生活折磨得已经没有了这精气神。云、鸿是歌伎名,晏几道好以属意者名字入词,以记其坠欢零绪之迹。尽管是分别在即,小云、小鸿还与他相约。然而她们身世漂零,俱流转入间,这相约是渺茫的,如同烟雾般可望而不可即。

  全词通篇只写了过去三年的淡水之交,眼前别宴上、骊歌中的清泪和黯淡的前程,未着一字写“不舍”,字里行间却让人深切感受到对友人的深情厚意。

  宋神宗元丰五年(1082年),晏几道监颖昌许田镇。此词是晏几道监颍昌许田镇三年任满即将离别时所作。

晏几道简介

晏几道的诗词曲代表作晏几道(1030-1106,一说1038—1110 ,一说1038-1112),北宋著名词人。字叔原,号小山,抚州临川文港沙河(今属江西省南昌市进贤县)人。晏殊第七子。历任颍昌府许田镇监、乾宁军通判、开封府判官等。性孤傲,中年家境中落。一般讲到北宋词人时,称晏殊为大晏,晏几道为小晏,时称“二晏”。词风似父而造诣过之。工于言情,其小令语言清丽,感情深挚,尤负盛名。如《鹧鸪天》中的“舞低杨柳楼心月,歌尽桃花扇底风”等等词句,备受人们的赞赏。有《小山词》传世。
《临江仙 淡水三年欢意》原文及翻译赏析拼音解读

fān yì /yì wén

yì wén rú jun1 zǐ xiàng jiāo dàn rú shuǐ bān yǐ jīng zhī xīn sān nián ,huān lè zì zài ,duǎn duǎn de jǐ yè zhī jiān jiù xiàng zhè jí còu de qín shēng yī bān biàn yào fèn lí 。míng tiān tiān sè wēi liàng zhī jì ,shuāng dǎ dé hóng yè màn tiān fēi wǔ zhī shí ,nǐ men biàn yào tà shàng guī chéng 。rú cǐ fèn bié zhī qíng ,gǔ jīn tóng kǎi ,qiān nián tàn sòng ;zài zhè qiū yì wēi liáng zhī jì ,wǒ jiāng rì yè sī niàn ,shí shí mèng jiàn céng jīng fèn bié shí kè de chǎng miàn 。duān qǐ miàn qián qīng chè de shuǐ jiǔ ,mò mò de liú xià bú shě de lèi shuǐ ,qín xián yě còu rè nào yī bān de zòu qǐ yáng guān sān dié ,fǎng fó yī tóng xiàng sòng yǒu rén 。dù fǔ céng jiè shī cí jì tuō sī niàn de yǒu rén pō yǒu cái míng ,wǒ yì yuàn fǎng xiào zhī 。xiǎo yún ,xiǎo hóng ,shěn shí èr ,lián shū ,wǒ men xiàng yuē zài cì xiàng jiàn de dì fāng ,zài yān wù liáo rào de jīng chéng 。

zhù shì ①dàn shuǐ :yǔ chū 《zhuāng zǐ ·shān mù 》:“qiě jun1 zǐ zhī jiāo dàn ruò shuǐ 。”②wēi xián :jí xián 。③lù jiǔ :qīng jiǔ 。④yáng guān :qǔ diào míng ,jí táng wáng wéi 《wèi chéng qǔ 》。wéi sòng bié míng qǔ ,fǎn fù yín chàng ,gù míng 《yáng guān sān dié 》。⑤shǎo líng :táng shī rén dù fǔ 。⑥yún hóng :zhǐ qí yǒu rén shěn shí èr lián shū 、chén shí jun1 lóng jiā gē nǚ xiǎo yún 、xiǎo hóng 。

shǎng xī /jiàn shǎng

  yàn jǐ dào shì yī wèi duō qíng cí rén ,měi dào yī chù ,bì rán yǔ gē jì qiǎn quǎn chán mián ,fèn shǒu shí jiù yǒu xiàng sī tòng kǔ 。jīng lì dé duō ,pǐn cháng dé shēn ,shū fā dé zhēn qiē qiáng liè 。zhè shǒu cí cóng mǒu yī duàn gǎn qíng shuō qǐ 。céng yǒu guò sān nián de huān jù xiàng liàn shí guāng ,dǐ bú zhù lí bié shí jǐ yè qín xián shàng chuán chū de qī kǔ shēng diào 。

  shàng piàn yán zài yǐng chāng sān nián ,yǔ zhū yǒu hǎo dàn shuǐ zhī jiāo ,shēn qiū shí jiē jiāng bié ,lián rì lái chén jìn zài lí qíng bié xù zhī zhōng 。

  “dàn shuǐ sān nián huān yì ,wēi xián jǐ yè lí qíng ”。zhè liǎng jù yòng le bǐ xìng shǒu fǎ ,xíng róng zuò zhě yǔ zhū nǚ zhī jiāo shì dàn shuǐ zhǎng qíng jun1 zǐ zhī jiāo 。“wēi xián ”xíng róng cāo qín jī liè ,jǐ hū xián duàn yīn jué 。wèi zhèng miàn xiě yīn lí bié ér shēng de chóu chāng ,què yǔ zuò zhě “pí pá xián shàng shuō xiàng sī ”(《lín jiāng xiān 》)“duàn cháng yí pò qín zhēng zhù ”(《dié liàn huā 》)tóng yī yì jìng 。

  “xiǎo shuāng hóng yè wǔ guī chéng 。kè qíng jīn gǔ dào ,qiū mèng duǎn zhǎng tíng ”。“xiǎo shuāng ”jù diǎn chū lí bié shí de jiē lìng hé jǐng wù ,měi dào qiū jì xiǎo shuāng mǎn dì de shí hòu ,guī chéng shàng zǒng shì fēi wǔ zhe zhuì luò de hóng yè ,gǔ jīn háng rén dōu shì zài yì dào shàng diān pèi bēn bō ,zài yì tíng zhōng hún qiān mèng yíng 。

  xià piàn xù jiàn bié jiǔ xí shàng de qíng jǐng yǔ zì jǐ de lí hèn 。

  “lù jiǔ zūn qián qīng lèi ,yáng guān dié lǐ lí shēng ”。miáo huì gē nǚ quàn jiǔ shí de yī liàn qíng tài 。lí bié jiǔ yàn shàng de sòng háng 《yáng guān qǔ 》hé qíng rén de qīng lèi ,měi cì xiàng tóng ,yī cì cì shé mó lí rén 。“yáng guān ”(shū fā lí qíng bié yì de gǔ qín qǔ míng )èr zì diǎn chū sòng bié běn yì 。

  “shǎo líng shī sī jiù cái míng 。yún hóng xiàng yuē chù ,yān wù jiǔ zhòng chéng ”。“shǎo líng ”(dù fǔ de chēng hào ),zài zhè lǐ zuò wéi shī rén de dài chēng 。shì duì dāng nián zì jǐ de zàn xǔ ,dāng xià bèi shēng huó shé mó dé yǐ jīng méi yǒu le zhè jīng qì shén 。yún 、hóng shì gē jì míng ,yàn jǐ dào hǎo yǐ shǔ yì zhě míng zì rù cí ,yǐ jì qí zhuì huān líng xù zhī jì 。jìn guǎn shì fèn bié zài jí ,xiǎo yún 、xiǎo hóng hái yǔ tā xiàng yuē 。rán ér tā men shēn shì piāo líng ,jù liú zhuǎn rù jiān ,zhè xiàng yuē shì miǎo máng de ,rú tóng yān wù bān kě wàng ér bú kě jí 。

  quán cí tōng piān zhī xiě le guò qù sān nián de dàn shuǐ zhī jiāo ,yǎn qián bié yàn shàng 、lí gē zhōng de qīng lèi hé àn dàn de qián chéng ,wèi zhe yī zì xiě “bú shě ”,zì lǐ háng jiān què ràng rén shēn qiē gǎn shòu dào duì yǒu rén de shēn qíng hòu yì 。

  sòng shén zōng yuán fēng wǔ nián (1082nián ),yàn jǐ dào jiān yǐng chāng xǔ tián zhèn 。cǐ cí shì yàn jǐ dào jiān yǐng chāng xǔ tián zhèn sān nián rèn mǎn jí jiāng lí bié shí suǒ zuò 。

yàn jǐ dào jiǎn jiè

yàn jǐ dào de shī cí qǔ dài biǎo zuò yàn jǐ dào (1030-1106,yī shuō 1038—1110 ,yī shuō 1038-1112),běi sòng zhe míng cí rén 。zì shū yuán ,hào xiǎo shān ,fǔ zhōu lín chuān wén gǎng shā hé (jīn shǔ jiāng xī shěng nán chāng shì jìn xián xiàn )rén 。yàn shū dì qī zǐ 。lì rèn yǐng chāng fǔ xǔ tián zhèn jiān 、qián níng jun1 tōng pàn 、kāi fēng fǔ pàn guān děng 。xìng gū ào ,zhōng nián jiā jìng zhōng luò 。yī bān jiǎng dào běi sòng cí rén shí ,chēng yàn shū wéi dà yàn ,yàn jǐ dào wéi xiǎo yàn ,shí chēng “èr yàn ”。cí fēng sì fù ér zào yì guò zhī 。gōng yú yán qíng ,qí xiǎo lìng yǔ yán qīng lì ,gǎn qíng shēn zhì ,yóu fù shèng míng 。rú 《zhè gū tiān 》zhōng de “wǔ dī yáng liǔ lóu xīn yuè ,gē jìn táo huā shàn dǐ fēng ”děng děng cí jù ,bèi shòu rén men de zàn shǎng 。yǒu 《xiǎo shān cí 》chuán shì 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

晏几道 晏几道 晏几道(约1048-1118,一说约1030─1106)北宋词人。字叔原,抚州临川(今属江西)人。宰相晏殊的幼子,一生落拓不得志。宋神宗熙宁七年(1074),郑侠上书请罢新法,获罪下狱。在郑侠家中搜得晏几道的赠诗,中云:「春风自是人间客,主张繁华得几时。」遂被牵连下狱。元丰五年(1082)监颍昌许田镇。由于怀才不遇,「陆沉于下位」,晚年甚至弄得衣食不济。黄庭坚在《小山词序》中说:「叔原,固人英也。其痴亦自绝人……仕宦连蹇而不能一傍贵人之门,是一痴也;论文自有体而不肯一作新进士语,此又一痴也;费资千百万,家人寒饥而面有孺子之色,此又一痴也;人百负之而不恨,己信人终不疑其欺己,此又一痴也。」可见他的思想和性格。词风逼近乃父,但成就更高。由于社会地位和人生遭遇的不同,词作的思想内容比晏殊词深刻得多。其中有不少同情歌妓舞女命运、歌颂她们美好心灵的篇章。也有关于个人情事的回忆和描写。通过个人遭遇的昨梦前尘,抒写人世的悲欢离合,笔调感伤,凄婉动人。在有些作品中,表现出不合世俗、傲视权贵的态度和性格。《小山词》是具有鲜明个性的抒情诗。工于言情,但很少尽情直抒,多出之以婉曲之笔,较之晏殊的词沉郁顿挫。在小令的技法上也有所发展,日臻纯熟。《临江仙·梦后楼台高锁》、《鹧鸪天·彩袖殷勤捧玉钟》等是脍炙人口的名篇。前人对《小山词》的评价甚高。冯煦在《宋六十一家词选例言》中说:「淮海、小山,古之伤心人也。其淡语皆有味,浅语皆有致,求之两宋,实罕其匹。」

晏几道的诗词

  • 凤孤飞(一曲画楼钟动)
  • 鹧鸪天·醉拍春衫惜旧香
  • 菩萨蛮(鸾啼似作留春语)
  • 蝶恋花·喜鹊桥成催凤驾
  • 思远人·红叶黄花秋意晚
  • 临江仙(浅浅馀寒春半)
  • 采桑子(高吟烂醉淮西月)
  • 《鹧鸪天》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·十里楼台倚翠微 晏几道)
  • 木兰花·风帘向晓寒成阵
  • 丑奴儿(日高庭院杨花转)
  • 宋朝诗词推荐

  • 浪淘沙(把酒祝东风)
  • 浣溪沙·露白蟾明又到秋
  • 浪淘沙慢(万叶战)
  • 叠题乌江亭
  • 鹧鸪天·送欧阳国瑞入吴中
  • 清平乐(暂来还去)
  • 阮郎归(南园春半踏青时)
  • 画堂春·春情
  • 《南乡子 怅望送春杯》原文及翻译赏析
  • 横溪堂春晓
  • 《临江仙 淡水三年欢意》原文及翻译赏析原文,《临江仙 淡水三年欢意》原文及翻译赏析翻译,《临江仙 淡水三年欢意》原文及翻译赏析赏析,《临江仙 淡水三年欢意》原文及翻译赏析阅读答案,出自晏几道的作品

    诗词类别

    晏几道的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语