《相见欢 金陵城上西楼》原文及翻译赏析

作者:朱敦儒 朝代:宋朝
《相见欢 金陵城上西楼》原文及翻译赏析原文

翻译/译文

译文南京城上西楼,倚楼观看清秋时节的景色。万里的长江在夕阳下流去。公元1127年(宋钦宗靖康二年)金人侵占中原,官僚们散了,什么时候收复国土?试请悲风吹泪过扬州。

注释金陵:南京。城上西楼:西门上的城楼。倚清秋:倚楼观看清秋时节的景色。中原乱:指公元1127年(宋钦宗靖康二年)金人侵占中原的大乱。簪缨:当时官僚贵族的冠饰,这里代指他们本人。收:收复国土。倩:请。扬州:地名,今属江苏,是当时南宋的前方,屡遭金兵破坏。

赏析/鉴赏

  古人登楼、登高,每多感慨。王粲登楼,怀念故土。杜甫登楼,感慨“万方多难”。许浑登咸阳城西楼有“一上高城万里愁”之叹。李商隐登安定城楼,有“欲回天地入扁舟”之感。尽管各个时代的诗人遭际不同,所感各异,然而登楼抒感则是一致的。

  这首词一开始即写登楼所见。在词人眼前展开的是无边秋色,万里夕阳。秋天是冷落萧条的季节。宋玉在《九辩》中写道:“悲哉,秋之为气也,萧瑟兮,草木摇落而变衰。”杜甫在《登高》中也说:“万里悲秋常作客。”所以古人说“秋士多悲”。当离乡背井,作客金陵的朱敦儒独自一人登上金陵城楼,纵目远眺,看到这一片萧条零落的秋景,悲秋之感自不免油然而生。又值黄昏日暮之时,万里大地都笼罩在恹恹的夕阳中。“垂地”,说明正值日薄西山,余晖黯淡,大地很快就要被淹没在苍茫的暮色中了。这种景物描写带有很浓厚的主观色彩。王国维说:“以我观物,故物皆着我之色彩。”朱敦儒就是带着浓厚的国亡家破的伤感情绪来看眼前景色的。他用象征手法使人很自然地联想到南宋的国事亦如词人眼前的暮景,也将无可挽回地走向没落、衰亡。作者的心情是沉重的。

  下片忽由写景转到直言国事,似太突然。其实不然。上片既已用象征手法暗喻国事,则上下两片暗线关连,意脉不露,不是突然转折,而是自然衔接。“簪缨”,是指贵族官僚们的帽饰。簪用来连结头发和帽子;缨是帽带。此处代指贵族和士大夫。中原沦陷,北宋的世家贵族纷纷逃散。这是又一次的“衣冠南渡”。“几时收?”这是作者提出的一个无法回答的问题。这种“中原乱,簪缨散”的局面何时才能结束呢?表现了作者渴望早日恢复中原,还于旧都的强烈愿望,同时也是对朝廷苟安旦夕,不图恢复的愤慨和抗议。

  结句“试倩悲风吹泪过扬州”。悲风,当然也是作者的主观感受。风,本身无所谓悲,而是词人主观心情上悲,感到风也是悲的了。风悲、景悲、人悲,不禁潸然泪下。这不只是悲秋之泪,更重要的是忧国之泪。作者要倩悲风吹泪到扬州去,扬州是抗金的前线重镇,国防要地,这表现了词人对前线战事的关切。

  全词由登楼入题,从写景到抒情,表现了词人强烈的亡国之痛和深厚的爱国精神,感人至深。

  靖康之难,汴京沦陷,二帝被俘。朱敦儒仓猝南逃金陵,总算暂时获得了喘息机会。这首词就是他客居金陵,登上金陵城西门城楼所写的。

相关古诗分类

亡国

朱敦儒简介

朱敦儒的诗词曲代表作朱敦儒(1081-1159),字希真,洛阳人。历兵部郎中、临安府通判、秘书郎、都官员外郎、两浙东路提点刑狱,致仕,居嘉禾。绍兴二十九年(1159)卒。有词三卷,名《樵歌》。朱敦儒获得“词俊”之名,与“诗俊”陈与义等并称为“洛中八俊”。
《相见欢 金陵城上西楼》原文及翻译赏析拼音解读

fān yì /yì wén

yì wén nán jīng chéng shàng xī lóu ,yǐ lóu guān kàn qīng qiū shí jiē de jǐng sè 。wàn lǐ de zhǎng jiāng zài xī yáng xià liú qù 。gōng yuán 1127nián (sòng qīn zōng jìng kāng èr nián )jīn rén qīn zhàn zhōng yuán ,guān liáo men sàn le ,shí me shí hòu shōu fù guó tǔ ?shì qǐng bēi fēng chuī lèi guò yáng zhōu 。

zhù shì jīn líng :nán jīng 。chéng shàng xī lóu :xī mén shàng de chéng lóu 。yǐ qīng qiū :yǐ lóu guān kàn qīng qiū shí jiē de jǐng sè 。zhōng yuán luàn :zhǐ gōng yuán 1127nián (sòng qīn zōng jìng kāng èr nián )jīn rén qīn zhàn zhōng yuán de dà luàn 。zān yīng :dāng shí guān liáo guì zú de guàn shì ,zhè lǐ dài zhǐ tā men běn rén 。shōu :shōu fù guó tǔ 。qiàn :qǐng 。yáng zhōu :dì míng ,jīn shǔ jiāng sū ,shì dāng shí nán sòng de qián fāng ,lǚ zāo jīn bīng pò huài 。

shǎng xī /jiàn shǎng

  gǔ rén dēng lóu 、dēng gāo ,měi duō gǎn kǎi 。wáng càn dēng lóu ,huái niàn gù tǔ 。dù fǔ dēng lóu ,gǎn kǎi “wàn fāng duō nán ”。xǔ hún dēng xián yáng chéng xī lóu yǒu “yī shàng gāo chéng wàn lǐ chóu ”zhī tàn 。lǐ shāng yǐn dēng ān dìng chéng lóu ,yǒu “yù huí tiān dì rù biǎn zhōu ”zhī gǎn 。jìn guǎn gè gè shí dài de shī rén zāo jì bú tóng ,suǒ gǎn gè yì ,rán ér dēng lóu shū gǎn zé shì yī zhì de 。

  zhè shǒu cí yī kāi shǐ jí xiě dēng lóu suǒ jiàn 。zài cí rén yǎn qián zhǎn kāi de shì wú biān qiū sè ,wàn lǐ xī yáng 。qiū tiān shì lěng luò xiāo tiáo de jì jiē 。sòng yù zài 《jiǔ biàn 》zhōng xiě dào :“bēi zāi ,qiū zhī wéi qì yě ,xiāo sè xī ,cǎo mù yáo luò ér biàn shuāi 。”dù fǔ zài 《dēng gāo 》zhōng yě shuō :“wàn lǐ bēi qiū cháng zuò kè 。”suǒ yǐ gǔ rén shuō “qiū shì duō bēi ”。dāng lí xiāng bèi jǐng ,zuò kè jīn líng de zhū dūn rú dú zì yī rén dēng shàng jīn líng chéng lóu ,zòng mù yuǎn tiào ,kàn dào zhè yī piàn xiāo tiáo líng luò de qiū jǐng ,bēi qiū zhī gǎn zì bú miǎn yóu rán ér shēng 。yòu zhí huáng hūn rì mù zhī shí ,wàn lǐ dà dì dōu lóng zhào zài yān yān de xī yáng zhōng 。“chuí dì ”,shuō míng zhèng zhí rì báo xī shān ,yú huī àn dàn ,dà dì hěn kuài jiù yào bèi yān méi zài cāng máng de mù sè zhōng le 。zhè zhǒng jǐng wù miáo xiě dài yǒu hěn nóng hòu de zhǔ guān sè cǎi 。wáng guó wéi shuō :“yǐ wǒ guān wù ,gù wù jiē zhe wǒ zhī sè cǎi 。”zhū dūn rú jiù shì dài zhe nóng hòu de guó wáng jiā pò de shāng gǎn qíng xù lái kàn yǎn qián jǐng sè de 。tā yòng xiàng zhēng shǒu fǎ shǐ rén hěn zì rán dì lián xiǎng dào nán sòng de guó shì yì rú cí rén yǎn qián de mù jǐng ,yě jiāng wú kě wǎn huí dì zǒu xiàng méi luò 、shuāi wáng 。zuò zhě de xīn qíng shì chén zhòng de 。

  xià piàn hū yóu xiě jǐng zhuǎn dào zhí yán guó shì ,sì tài tū rán 。qí shí bú rán 。shàng piàn jì yǐ yòng xiàng zhēng shǒu fǎ àn yù guó shì ,zé shàng xià liǎng piàn àn xiàn guān lián ,yì mò bú lù ,bú shì tū rán zhuǎn shé ,ér shì zì rán xián jiē 。“zān yīng ”,shì zhǐ guì zú guān liáo men de mào shì 。zān yòng lái lián jié tóu fā hé mào zǐ ;yīng shì mào dài 。cǐ chù dài zhǐ guì zú hé shì dà fū 。zhōng yuán lún xiàn ,běi sòng de shì jiā guì zú fēn fēn táo sàn 。zhè shì yòu yī cì de “yī guàn nán dù ”。“jǐ shí shōu ?”zhè shì zuò zhě tí chū de yī gè wú fǎ huí dá de wèn tí 。zhè zhǒng “zhōng yuán luàn ,zān yīng sàn ”de jú miàn hé shí cái néng jié shù ne ?biǎo xiàn le zuò zhě kě wàng zǎo rì huī fù zhōng yuán ,hái yú jiù dōu de qiáng liè yuàn wàng ,tóng shí yě shì duì cháo tíng gǒu ān dàn xī ,bú tú huī fù de fèn kǎi hé kàng yì 。

  jié jù “shì qiàn bēi fēng chuī lèi guò yáng zhōu ”。bēi fēng ,dāng rán yě shì zuò zhě de zhǔ guān gǎn shòu 。fēng ,běn shēn wú suǒ wèi bēi ,ér shì cí rén zhǔ guān xīn qíng shàng bēi ,gǎn dào fēng yě shì bēi de le 。fēng bēi 、jǐng bēi 、rén bēi ,bú jìn shān rán lèi xià 。zhè bú zhī shì bēi qiū zhī lèi ,gèng zhòng yào de shì yōu guó zhī lèi 。zuò zhě yào qiàn bēi fēng chuī lèi dào yáng zhōu qù ,yáng zhōu shì kàng jīn de qián xiàn zhòng zhèn ,guó fáng yào dì ,zhè biǎo xiàn le cí rén duì qián xiàn zhàn shì de guān qiē 。

  quán cí yóu dēng lóu rù tí ,cóng xiě jǐng dào shū qíng ,biǎo xiàn le cí rén qiáng liè de wáng guó zhī tòng hé shēn hòu de ài guó jīng shén ,gǎn rén zhì shēn 。

  jìng kāng zhī nán ,biàn jīng lún xiàn ,èr dì bèi fú 。zhū dūn rú cāng cù nán táo jīn líng ,zǒng suàn zàn shí huò dé le chuǎn xī jī huì 。zhè shǒu cí jiù shì tā kè jū jīn líng ,dēng shàng jīn líng chéng xī mén chéng lóu suǒ xiě de 。

xiàng guān gǔ shī fèn lèi

wáng guó

zhū dūn rú jiǎn jiè

zhū dūn rú de shī cí qǔ dài biǎo zuò zhū dūn rú (1081-1159),zì xī zhēn ,luò yáng rén 。lì bīng bù láng zhōng 、lín ān fǔ tōng pàn 、mì shū láng 、dōu guān yuán wài láng 、liǎng zhè dōng lù tí diǎn xíng yù ,zhì shì ,jū jiā hé 。shào xìng èr shí jiǔ nián (1159)zú 。yǒu cí sān juàn ,míng 《qiáo gē 》。zhū dūn rú huò dé “cí jun4 ”zhī míng ,yǔ “shī jun4 ”chén yǔ yì děng bìng chēng wéi “luò zhōng bā jun4 ”。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

朱敦儒 朱敦儒 朱敦儒(1081─1159)字希真,号岩壑,又称伊水老人、洛川先生,河南(今河南洛阳)人。早岁隐居故里,志行高洁,有朝野之望。征召为学官,固辞不就。南渡初,流寓两广,居南雄州。绍兴五年(1135)赐进士出身,为秘书省正字,寻兼兵部郎官。后被劾罢官,退隐嘉禾。晚年依附秦桧,任鸿胪少卿,为时论所讥。桧死,亦罢废。绍兴二十九年卒,年七十九。《宋史》有传。著《岩壑老人诗文》、《猎较集》已佚。词集有《樵歌》(一名《太平樵唱》)三卷。

朱敦儒的诗词

  • 水调歌头(和董弥大中秋)
  • 好事近·摇首出红尘
  • 芰荷香(金陵)
  • 恋绣衾
  • 鹧鸪天(唱得梨园绝代声)
  • 念奴娇(约友中秋游长桥,魏倅·邦式不预,作念奴娇,和其韵)
  • 渔家傲(石夷仲一姬去,念之,止小妓燕燕)
  • 念奴娇(垂虹亭)
  • 水调歌头(和海盐尉范行之)
  • 采桑子(扁舟去作江南客)
  • 宋朝诗词推荐

  • 梦相亲(清琴再鼓求凰弄)
  • 翦牡丹(舟中闻双琵琶·般涉调)
  • 西江月(世事一场大梦)
  • 清平乐(千花百草)
  • 自嘲(少读诗书陋汉唐)
  • 刻舟求剑 / 楚人涉江
  • 沁园春(孤馆灯青)
  • 忆秦娥·与君别
  • 卜算子(驿外断桥边)
  • 玉楼春·琼酥酒面风吹醒
  • 《相见欢 金陵城上西楼》原文及翻译赏析原文,《相见欢 金陵城上西楼》原文及翻译赏析翻译,《相见欢 金陵城上西楼》原文及翻译赏析赏析,《相见欢 金陵城上西楼》原文及翻译赏析阅读答案,出自朱敦儒的作品

    诗词类别

    朱敦儒的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语