《咏柳/柳枝词》咏柳/柳枝词贺知章原文、翻译、赏析和诗意

作者:贺知章 朝代:唐代
《咏柳/柳枝词》咏柳/柳枝词贺知章原文、翻译、赏析和诗意原文

《咏柳/柳枝词》 贺知章

碧玉妆成一树高,万条垂下绿丝绦。
不知细叶谁裁出,二月春风似剪刀。

作者简介(贺知章)

贺知章头像

贺知章(659—744),字季真,号四明狂客,汉族,唐越州(今绍兴)永兴(今浙江萧山)人,贺知章诗文以绝句见长,除祭神乐章、应制诗外,其写景、抒怀之作风格独特,清新潇洒,著名的《咏柳》、《回乡偶书》两首脍炙人口,千古传诵,今尚存录入《全唐诗》共19首。

咏柳/柳枝词翻译及注释

翻译
高高的柳树长满了翠绿的新叶,轻柔的柳枝垂下来,就像万条轻轻飘动的绿色丝带。
这细细的嫩叶是谁的巧手裁剪出来的呢?原来是那二月里温暖的春风,它就像一把灵巧的剪刀。

注释
碧玉:碧绿色的玉。这里用以比喻春天嫩绿的柳叶。
妆:装饰,打扮。
一树:满树。一:满,全。在中国古典诗词和文章中,数量词在使用中并不一定表示确切的数量。下一句的“万”,就是表示很多的意思。
绦(tāo):用丝编成的绳带。这里指像丝带一样的柳条。
裁:裁剪。
似:如同,好像。

咏柳/柳枝词鉴赏

  首句写树,柳树就像一位经过梳妆打扮的亭亭玉立的美人。柳,单单用碧玉来比有两层意思:一是碧玉这名字和柳的颜色有关,“碧”和下句的“绿”是互相生发、互为补充的。二是碧玉这个字在人们头脑中永远留下年轻的印象。“碧玉”二字用典而不露痕迹,南朝乐府有《碧玉歌》,其中“碧玉破瓜时”已成名句。还有南朝萧绎《采莲赋》有“碧玉小家女”,也很有名,后来形成“小家碧玉”这个成语。“碧玉妆成一树高”就自然地把眼前这棵柳树和那位古代质朴美丽的贫家少女联系起来,而且联想到她穿一身嫩绿,楚楚动人,充满青春活力。

  故第二句就此联想到那垂垂下坠的柳叶就是她身上婀娜多姿下坠的绿色的丝织裙带。中国是产丝大国,丝绸为天然纤维的皇后,向以端庄、华贵、飘逸著称,那么,这棵柳树的风韵就可想而知了。

  第三句由“绿丝绦”继续联想,这些如丝绦的柳条似的细细的柳叶儿是谁剪裁出来的呢?先用一问话句来赞美巧夺天工可以传情的如眉的柳叶,最后一答,是二月的春风姑娘用她那灵巧的纤纤玉手剪裁出这些嫩绿的叶儿,给大地披上新装,给人们以春的信息。这两句把比喻和设问结合起来,用拟人手法刻画春天的美好和大自然的工巧,新颖别致,把春风孕育万物形象地表现出来了,烘托无限的美感。

  总的来说,这首诗的结构独具匠心,先写对柳树的总体印象,再写到柳条,最后写柳叶,由总到分,条序井然。在语言的运用上,既晓畅,又华美。

咏柳/柳枝词赏析

  杨柳的形象美是在于那曼长披拂的枝条。一年一度,它长出了嫩绿的新叶,丝丝下垂,在春风吹拂中,有着一种迷人的意态。这是谁都能欣赏的。古典诗词中,借用这种形象美来形容、比拟美人苗条的身段,婀娜的腰身,也是读者所经常看到的。这诗别出新意,翻转过来。“碧玉妆成一树高”,一开始,杨柳就化身为美人而出现:“万条垂下绿丝绦”,这千条万缕的垂丝,也随之而变成了她的裙带。上句的“高”字,衬托出美人婷婷袅袅的风姿;下句的“垂”字,暗示出纤腰在风中款摆。诗中没有“杨柳”和“腰支”字样,然而这早春的垂柳以及柳树化身的美人,却给写活了。《南史》说刘悛之为益州刺史,献蜀柳数株,“条甚长,状若丝缕。”齐武帝把这些杨柳种植在太昌云和殿前,玩赏不置,说它“风流可爱”。这里把柳条说成“绿丝绦”,可能是暗用这个关于杨柳的著名典故。但这是化用,看不出一点痕迹的。

  “碧玉妆成”引出了“绿丝绦”,“绿丝绦”引出了“谁裁出”,最后,那视之无形的不可捉摸的“春风”,也被用“似剪刀”形象化地描绘了出来。这“剪刀”裁制出嫩绿鲜红的花花草草,给大地换上了新妆,它正是自然活力的象征,是春给予人们美的启示。从“碧玉妆成”到“剪刀”,读者可以看出诗人艺术构思一系列的过程。诗歌里所出现的一连串的形象,是一环紧扣一环的。

  我国古代有不少著名的美女,柳,为什么单单要用碧玉来比呢?这有两层意思:一是碧玉这名字和柳的颜色有关,“碧”和下句的“绿”是互相生发、互为补充的。二是碧玉这个人在人们头脑中永远留下年轻的印象。提起碧玉,人们就会联想到“碧玉破瓜时”这首广泛流传的《碧玉歌》,还有“碧玉小家女”(肖绎《采莲赋》)之类的诗句。碧玉在古代文学作品里,几乎成了年轻貌美的女子的泛称。用碧玉来比柳,人们就会想象到这美人还未到丰容盛鬋的年华;这柳也还是早春稚柳,没有到密叶藏鸦的时候;和下文的“细叶”“二月春风”又是有联系的。

  “碧玉妆成一树高,万条垂下绿丝绦”,深深地抓着了垂柳的特征,在诗人的眼中,它似美女的化身。高高的树干,就像她亭亭玉立的风姿,下垂的柳条,就像她裙摆上的丝带。在这里,柳就是人,人就是柳,两者之间仿佛没有什么截然的分别。而且“碧玉”也有双关的意义。既在字面上与柳树的翠色相合,又指年轻貌美的少女,与下面的“二月春风”恰相呼应——这是早春的垂柳,还未到夏秋之际亭亭如盖、树荫清圆的时候。然而,更妙的以下两句:“不知细叶谁载出,二月春风似剪刀。”在贺知章之前,有谁想过春风像剪刀?把乍暖还寒的二月春风由无形化为有形,它显示了春风的神奇灵巧,并使《咏柳》成为咏物诗的典范之作。

  此诗借柳树歌咏春风,把春风比作剪刀,说她是美的创造者,赞美她裁出了春天。诗中洋溢着人逢早春的欣喜之情。比拟和比喻新奇贴切是此诗的成功之处。因此《唐诗笺注》云:“赋物入妙,语意温柔。”

《咏柳/柳枝词》贺知章 拼音读音参考

yǒng liǔ liǔ zhī cí
咏柳/柳枝词

bì yù zhuāng chéng yī shù gāo, wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo.
碧玉妆成一树高,万条垂下绿丝绦。
bù zhī xì yè shuí cái chū, èr yuè chūn fēng shì jiǎn dāo.
不知细叶谁裁出,二月春风似剪刀。

《咏柳/柳枝词》咏柳/柳枝词贺知章原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《yǒng liǔ /liǔ zhī cí 》 hè zhī zhāng

bì yù zhuāng chéng yī shù gāo ,wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo 。
bú zhī xì yè shuí cái chū ,èr yuè chūn fēng sì jiǎn dāo 。

zuò zhě jiǎn jiè (hè zhī zhāng )

hè zhī zhāng tóu xiàng

hè zhī zhāng (659—744),zì jì zhēn ,hào sì míng kuáng kè ,hàn zú ,táng yuè zhōu (jīn shào xìng )yǒng xìng (jīn zhè jiāng xiāo shān )rén ,hè zhī zhāng shī wén yǐ jué jù jiàn zhǎng ,chú jì shén lè zhāng 、yīng zhì shī wài ,qí xiě jǐng 、shū huái zhī zuò fēng gé dú tè ,qīng xīn xiāo sǎ ,zhe míng de 《yǒng liǔ 》、《huí xiāng ǒu shū 》liǎng shǒu kuài zhì rén kǒu ,qiān gǔ chuán sòng ,jīn shàng cún lù rù 《quán táng shī 》gòng 19shǒu 。

yǒng liǔ /liǔ zhī cí fān yì jí zhù shì

fān yì
gāo gāo de liǔ shù zhǎng mǎn le cuì lǜ de xīn yè ,qīng róu de liǔ zhī chuí xià lái ,jiù xiàng wàn tiáo qīng qīng piāo dòng de lǜ sè sī dài 。
zhè xì xì de nèn yè shì shuí de qiǎo shǒu cái jiǎn chū lái de ne ?yuán lái shì nà èr yuè lǐ wēn nuǎn de chūn fēng ,tā jiù xiàng yī bǎ líng qiǎo de jiǎn dāo 。

zhù shì
bì yù :bì lǜ sè de yù 。zhè lǐ yòng yǐ bǐ yù chūn tiān nèn lǜ de liǔ yè 。
zhuāng :zhuāng shì ,dǎ bàn 。
yī shù :mǎn shù 。yī :mǎn ,quán 。zài zhōng guó gǔ diǎn shī cí hé wén zhāng zhōng ,shù liàng cí zài shǐ yòng zhōng bìng bú yī dìng biǎo shì què qiē de shù liàng 。xià yī jù de “wàn ”,jiù shì biǎo shì hěn duō de yì sī 。
tāo (tāo):yòng sī biān chéng de shéng dài 。zhè lǐ zhǐ xiàng sī dài yī yàng de liǔ tiáo 。
cái :cái jiǎn 。
sì :rú tóng ,hǎo xiàng 。

yǒng liǔ /liǔ zhī cí jiàn shǎng

  shǒu jù xiě shù ,liǔ shù jiù xiàng yī wèi jīng guò shū zhuāng dǎ bàn de tíng tíng yù lì de měi rén 。liǔ ,dān dān yòng bì yù lái bǐ yǒu liǎng céng yì sī :yī shì bì yù zhè míng zì hé liǔ de yán sè yǒu guān ,“bì ”hé xià jù de “lǜ ”shì hù xiàng shēng fā 、hù wéi bǔ chōng de 。èr shì bì yù zhè gè zì zài rén men tóu nǎo zhōng yǒng yuǎn liú xià nián qīng de yìn xiàng 。“bì yù ”èr zì yòng diǎn ér bú lù hén jì ,nán cháo lè fǔ yǒu 《bì yù gē 》,qí zhōng “bì yù pò guā shí ”yǐ chéng míng jù 。hái yǒu nán cháo xiāo yì 《cǎi lián fù 》yǒu “bì yù xiǎo jiā nǚ ”,yě hěn yǒu míng ,hòu lái xíng chéng “xiǎo jiā bì yù ”zhè gè chéng yǔ 。“bì yù zhuāng chéng yī shù gāo ”jiù zì rán dì bǎ yǎn qián zhè kē liǔ shù hé nà wèi gǔ dài zhì pǔ měi lì de pín jiā shǎo nǚ lián xì qǐ lái ,ér qiě lián xiǎng dào tā chuān yī shēn nèn lǜ ,chǔ chǔ dòng rén ,chōng mǎn qīng chūn huó lì 。

  gù dì èr jù jiù cǐ lián xiǎng dào nà chuí chuí xià zhuì de liǔ yè jiù shì tā shēn shàng ē nà duō zī xià zhuì de lǜ sè de sī zhī qún dài 。zhōng guó shì chǎn sī dà guó ,sī chóu wéi tiān rán xiān wéi de huáng hòu ,xiàng yǐ duān zhuāng 、huá guì 、piāo yì zhe chēng ,nà me ,zhè kē liǔ shù de fēng yùn jiù kě xiǎng ér zhī le 。

  dì sān jù yóu “lǜ sī tāo ”jì xù lián xiǎng ,zhè xiē rú sī tāo de liǔ tiáo sì de xì xì de liǔ yè ér shì shuí jiǎn cái chū lái de ne ?xiān yòng yī wèn huà jù lái zàn měi qiǎo duó tiān gōng kě yǐ chuán qíng de rú méi de liǔ yè ,zuì hòu yī dá ,shì èr yuè de chūn fēng gū niáng yòng tā nà líng qiǎo de xiān xiān yù shǒu jiǎn cái chū zhè xiē nèn lǜ de yè ér ,gěi dà dì pī shàng xīn zhuāng ,gěi rén men yǐ chūn de xìn xī 。zhè liǎng jù bǎ bǐ yù hé shè wèn jié hé qǐ lái ,yòng nǐ rén shǒu fǎ kè huà chūn tiān de měi hǎo hé dà zì rán de gōng qiǎo ,xīn yǐng bié zhì ,bǎ chūn fēng yùn yù wàn wù xíng xiàng dì biǎo xiàn chū lái le ,hōng tuō wú xiàn de měi gǎn 。

  zǒng de lái shuō ,zhè shǒu shī de jié gòu dú jù jiàng xīn ,xiān xiě duì liǔ shù de zǒng tǐ yìn xiàng ,zài xiě dào liǔ tiáo ,zuì hòu xiě liǔ yè ,yóu zǒng dào fèn ,tiáo xù jǐng rán 。zài yǔ yán de yùn yòng shàng ,jì xiǎo chàng ,yòu huá měi 。

yǒng liǔ /liǔ zhī cí shǎng xī

  yáng liǔ de xíng xiàng měi shì zài yú nà màn zhǎng pī fú de zhī tiáo 。yī nián yī dù ,tā zhǎng chū le nèn lǜ de xīn yè ,sī sī xià chuí ,zài chūn fēng chuī fú zhōng ,yǒu zhe yī zhǒng mí rén de yì tài 。zhè shì shuí dōu néng xīn shǎng de 。gǔ diǎn shī cí zhōng ,jiè yòng zhè zhǒng xíng xiàng měi lái xíng róng 、bǐ nǐ měi rén miáo tiáo de shēn duàn ,ē nà de yāo shēn ,yě shì dú zhě suǒ jīng cháng kàn dào de 。zhè shī bié chū xīn yì ,fān zhuǎn guò lái 。“bì yù zhuāng chéng yī shù gāo ”,yī kāi shǐ ,yáng liǔ jiù huà shēn wéi měi rén ér chū xiàn :“wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo ”,zhè qiān tiáo wàn lǚ de chuí sī ,yě suí zhī ér biàn chéng le tā de qún dài 。shàng jù de “gāo ”zì ,chèn tuō chū měi rén tíng tíng niǎo niǎo de fēng zī ;xià jù de “chuí ”zì ,àn shì chū xiān yāo zài fēng zhōng kuǎn bǎi 。shī zhōng méi yǒu “yáng liǔ ”hé “yāo zhī ”zì yàng ,rán ér zhè zǎo chūn de chuí liǔ yǐ jí liǔ shù huà shēn de měi rén ,què gěi xiě huó le 。《nán shǐ 》shuō liú quān zhī wéi yì zhōu cì shǐ ,xiàn shǔ liǔ shù zhū ,“tiáo shèn zhǎng ,zhuàng ruò sī lǚ 。”qí wǔ dì bǎ zhè xiē yáng liǔ zhǒng zhí zài tài chāng yún hé diàn qián ,wán shǎng bú zhì ,shuō tā “fēng liú kě ài ”。zhè lǐ bǎ liǔ tiáo shuō chéng “lǜ sī tāo ”,kě néng shì àn yòng zhè gè guān yú yáng liǔ de zhe míng diǎn gù 。dàn zhè shì huà yòng ,kàn bú chū yī diǎn hén jì de 。

  “bì yù zhuāng chéng ”yǐn chū le “lǜ sī tāo ”,“lǜ sī tāo ”yǐn chū le “shuí cái chū ”,zuì hòu ,nà shì zhī wú xíng de bú kě zhuō mō de “chūn fēng ”,yě bèi yòng “sì jiǎn dāo ”xíng xiàng huà dì miáo huì le chū lái 。zhè “jiǎn dāo ”cái zhì chū nèn lǜ xiān hóng de huā huā cǎo cǎo ,gěi dà dì huàn shàng le xīn zhuāng ,tā zhèng shì zì rán huó lì de xiàng zhēng ,shì chūn gěi yǔ rén men měi de qǐ shì 。cóng “bì yù zhuāng chéng ”dào “jiǎn dāo ”,dú zhě kě yǐ kàn chū shī rén yì shù gòu sī yī xì liè de guò chéng 。shī gē lǐ suǒ chū xiàn de yī lián chuàn de xíng xiàng ,shì yī huán jǐn kòu yī huán de 。

  wǒ guó gǔ dài yǒu bú shǎo zhe míng de měi nǚ ,liǔ ,wéi shí me dān dān yào yòng bì yù lái bǐ ne ?zhè yǒu liǎng céng yì sī :yī shì bì yù zhè míng zì hé liǔ de yán sè yǒu guān ,“bì ”hé xià jù de “lǜ ”shì hù xiàng shēng fā 、hù wéi bǔ chōng de 。èr shì bì yù zhè gè rén zài rén men tóu nǎo zhōng yǒng yuǎn liú xià nián qīng de yìn xiàng 。tí qǐ bì yù ,rén men jiù huì lián xiǎng dào “bì yù pò guā shí ”zhè shǒu guǎng fàn liú chuán de 《bì yù gē 》,hái yǒu “bì yù xiǎo jiā nǚ ”(xiāo yì 《cǎi lián fù 》)zhī lèi de shī jù 。bì yù zài gǔ dài wén xué zuò pǐn lǐ ,jǐ hū chéng le nián qīng mào měi de nǚ zǐ de fàn chēng 。yòng bì yù lái bǐ liǔ ,rén men jiù huì xiǎng xiàng dào zhè měi rén hái wèi dào fēng róng shèng jiǎn de nián huá ;zhè liǔ yě hái shì zǎo chūn zhì liǔ ,méi yǒu dào mì yè cáng yā de shí hòu ;hé xià wén de “xì yè ”“èr yuè chūn fēng ”yòu shì yǒu lián xì de 。

  “bì yù zhuāng chéng yī shù gāo ,wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo ”,shēn shēn dì zhuā zhe le chuí liǔ de tè zhēng ,zài shī rén de yǎn zhōng ,tā sì měi nǚ de huà shēn 。gāo gāo de shù gàn ,jiù xiàng tā tíng tíng yù lì de fēng zī ,xià chuí de liǔ tiáo ,jiù xiàng tā qún bǎi shàng de sī dài 。zài zhè lǐ ,liǔ jiù shì rén ,rén jiù shì liǔ ,liǎng zhě zhī jiān fǎng fó méi yǒu shí me jié rán de fèn bié 。ér qiě “bì yù ”yě yǒu shuāng guān de yì yì 。jì zài zì miàn shàng yǔ liǔ shù de cuì sè xiàng hé ,yòu zhǐ nián qīng mào měi de shǎo nǚ ,yǔ xià miàn de “èr yuè chūn fēng ”qià xiàng hū yīng ——zhè shì zǎo chūn de chuí liǔ ,hái wèi dào xià qiū zhī jì tíng tíng rú gài 、shù yīn qīng yuán de shí hòu 。rán ér ,gèng miào de yǐ xià liǎng jù :“bú zhī xì yè shuí zǎi chū ,èr yuè chūn fēng sì jiǎn dāo 。”zài hè zhī zhāng zhī qián ,yǒu shuí xiǎng guò chūn fēng xiàng jiǎn dāo ?bǎ zhà nuǎn hái hán de èr yuè chūn fēng yóu wú xíng huà wéi yǒu xíng ,tā xiǎn shì le chūn fēng de shén qí líng qiǎo ,bìng shǐ 《yǒng liǔ 》chéng wéi yǒng wù shī de diǎn fàn zhī zuò 。

  cǐ shī jiè liǔ shù gē yǒng chūn fēng ,bǎ chūn fēng bǐ zuò jiǎn dāo ,shuō tā shì měi de chuàng zào zhě ,zàn měi tā cái chū le chūn tiān 。shī zhōng yáng yì zhe rén féng zǎo chūn de xīn xǐ zhī qíng 。bǐ nǐ hé bǐ yù xīn qí tiē qiē shì cǐ shī de chéng gōng zhī chù 。yīn cǐ 《táng shī jiān zhù 》yún :“fù wù rù miào ,yǔ yì wēn róu 。”

《yǒng liǔ /liǔ zhī cí 》hè zhī zhāng pīn yīn dú yīn cān kǎo

yǒng liǔ liǔ zhī cí
yǒng liǔ /liǔ zhī cí

bì yù zhuāng chéng yī shù gāo, wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo.
bì yù zhuāng chéng yī shù gāo ,wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo 。
bù zhī xì yè shuí cái chū, èr yuè chūn fēng shì jiǎn dāo.
bú zhī xì yè shuí cái chū ,èr yuè chūn fēng sì jiǎn dāo 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

贺知章 贺知章 贺知章(659─744),字季真,唐朝诗人。自号四明狂客,越州永兴(今浙江萧山县)人。证圣元年进士。历任国子四门博士,太常博士,礼部侍郎,加集贤院学士,太子宾客兼秘书监。天宝三年因为不满奸相李林甫专权而返乡,隐居镜湖。一生风流倜傥,豪放不羁,与李白、张旭等合称「饮中八仙」。长于七绝,其写景之作,清新隽永,诗味浓郁。

贺知章的诗词

  • 回乡偶书二首·其一
  • 《相和歌辞·采莲曲》相和歌辞·采莲曲贺知章原文、翻译、赏析和诗意
  • 《送人之军》送人之军贺知章原文、翻译、赏析和诗意
  • 《采莲曲》采莲曲贺知章原文、翻译、赏析和诗意
  • 《回乡偶书二首》回乡偶书二首贺知章原文、翻译、赏析和诗意
  • 《晓发》晓发贺知章原文、翻译、赏析和诗意
  • 《咏柳/柳枝词》咏柳/柳枝词贺知章原文、翻译、赏析和诗意
  • 《送人之军》送人之军贺知章原文、翻译、赏析和诗意
  • 回乡偶书二首·其一
  • 主人不相识,偶坐为林泉。
  • 唐代诗词推荐

  • 送梅处士归宁国
  • 壁上诗二首
  • 《临湖亭》临湖亭王维原文、翻译、赏析和诗意
  • 秋日陪陆校书游玉泉
  • 古别
  • 送臧濆下第谒窦鄜州
  • 题睦州乌龙山禅居
  • 潼关道中
  • 谢主人惠绿酒白鱼
  • 芙蓉楼送辛渐
  • 《咏柳/柳枝词》咏柳/柳枝词贺知章原文、翻译、赏析和诗意原文,《咏柳/柳枝词》咏柳/柳枝词贺知章原文、翻译、赏析和诗意翻译,《咏柳/柳枝词》咏柳/柳枝词贺知章原文、翻译、赏析和诗意赏析,《咏柳/柳枝词》咏柳/柳枝词贺知章原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自贺知章的作品

    诗词类别

    贺知章的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语