《子夜吴歌·秋歌》李白原文、翻译、赏析和诗意(子夜吴歌·秋歌 李白)

作者:李白 朝代:唐代
《子夜吴歌·秋歌》李白原文、翻译、赏析和诗意(子夜吴歌·秋歌 李白)原文

《子夜吴歌·秋歌》 李白

长安一片月,万户捣衣声。
秋风吹不尽,总是玉关情。
何日平胡虏,良人罢远征。

作者简介(李白)

李白头像

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

子夜吴歌·秋歌翻译及注释

翻译
长安城内一片月光,千户万户都在捣衣。
秋风吹送捣衣声声,家家怀念戍边之人。
何时才能平息边境战争,让我丈夫结束远征。

注释
1.一片月:一片皎洁的月光。
2.万户:千家万户。捣衣:把衣料放在石砧上用棒槌捶击,使衣料绵软以便裁缝;将洗过头次的脏衣放在石板上捶击,去浑水,再清洗。
3.吹不尽:吹不散。
4.玉关:玉门关,故址在今甘肃省敦煌县西北,此处代指良人戍边之地。
5.平胡虏:平定侵扰边境的敌人。
6.良人:古时妇女对丈夫的称呼。《诗·唐风·绸缪》:“今夕何夕,见此良人。”罢:结束。

子夜吴歌·秋歌赏析

  全诗写征夫之妻秋夜怀思远征边陲的良人,希望早日结束战争,丈夫免于离家去远征。虽未直写爱情,却字字渗透着真挚情意;虽没有高谈时局,却又不离时局。情调用意,都没有脱离边塞诗的风韵。

  月色如银的京城,表面上一片平静,但捣衣声中却蕴含着千家万户的痛苦;秋风不息,也寄托着对边关思念的深情。读来让人怦然心动。结句是闺妇的期待,也是征人的心声。

  笼统而言,诗人的手法是先景语后情语,而情景始终交融。“长安一片月”是写景,同时又是紧扣题面,写出了“秋月扬明辉”的季节特点。而见月怀人是古典诗歌传统的表现方法,加之秋来是赶制征衣的季节,所以写月也有起兴的意义。此外,月明如昼,正好捣衣,而那“玉户帘中卷不去,捣衣砧上拂还来”的月光,也容易勾起思妇的相思之情。制衣的布帛须先置砧上,用杵捣平捣软,是谓“捣衣”。这明朗的月夜,长安城就沉浸在一片此起彼落的砧杵声中,而这种特殊的“秋声”,对于思妇又是一种难耐的挑拨。“一片”、“万户”,写光写声,似对非对,措辞天然而得咏叹味。秋风,也是撩人愁绪的,“秋风入窗里,罗帐起飘扬”,便是对思妇的第三重挑拨。月朗风清,风送砧声,声声都是怀念玉关征人的深情。用“总是”二字,情思益见深长。这里,秋月秋声与秋风织成浑成的境界,见境不见人,而人物却好像真的在,“玉关情”也很浓。王夫之评价说:“前四句是天壤间生成好句,被太白拾得。”(《唐诗评选》)此情之浓,不可遏止,于是有了末二句直表思妇的心声:“何日平胡虏,良人罢远征?”后世的某些人偏爱“含蓄”,如田同之就曾说:“余窃谓删去末二句作绝句,更觉浑含无尽。”(《西圃诗说》)其实未必是这样。“不知歌谣妙,声势出口心”(《大子夜歌》),慷慨天然,是民歌本色,原本不必故意使用那种吞吞吐吐的用语。而从内容上看,正如沈德潜指出的“本闺情语而忽冀罢征”(《说诗晬语》),使诗歌思想内容大大深化,更具社会意义,表现出古代劳动人民冀求能过和平生活的善良愿望。全诗手法如同电影,有画面,有“画外音”。月照长安万户、风送砧声、化入玉门关外荒寒的月景、插曲:“何日平胡虏,良人罢远征。”……这是十分有意味的诗境,读者须知,这种犹如女声合唱的“插曲”决不多余,它是画面的有机组成部分,在画外也在画中,它回肠荡气,激动人心。因此,《秋歌》从正面写到思情,而有不尽之情。

子夜吴歌·秋歌创作背景

  六朝乐府的《清商曲·吴声歌曲》里有《子夜四时歌》,李白这组诗是沿用乐府旧题创作的新词,其创作的具体时间难以考证。

《子夜吴歌·秋歌》李白 拼音读音参考

zǐ yè wú gē qiū gē
子夜吴歌·秋歌

cháng ān yī piàn yuè, wàn hù dǎo yī shēng.
长安一片月,万户捣衣声。
qiū fēng chuī bù jìn, zǒng shì yù guān qíng.
秋风吹不尽,总是玉关情。
hé rì píng hú lǔ, liáng rén bà yuǎn zhēng.
何日平胡虏,良人罢远征。

《子夜吴歌·秋歌》李白原文、翻译、赏析和诗意(子夜吴歌·秋歌 李白)拼音解读

《zǐ yè wú gē ·qiū gē 》 lǐ bái

zhǎng ān yī piàn yuè ,wàn hù dǎo yī shēng 。
qiū fēng chuī bú jìn ,zǒng shì yù guān qíng 。
hé rì píng hú lǔ ,liáng rén bà yuǎn zhēng 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ bái )

lǐ bái tóu xiàng

lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。

zǐ yè wú gē ·qiū gē fān yì jí zhù shì

fān yì
zhǎng ān chéng nèi yī piàn yuè guāng ,qiān hù wàn hù dōu zài dǎo yī 。
qiū fēng chuī sòng dǎo yī shēng shēng ,jiā jiā huái niàn shù biān zhī rén 。
hé shí cái néng píng xī biān jìng zhàn zhēng ,ràng wǒ zhàng fū jié shù yuǎn zhēng 。

zhù shì
1.yī piàn yuè :yī piàn jiǎo jié de yuè guāng 。
2.wàn hù :qiān jiā wàn hù 。dǎo yī :bǎ yī liào fàng zài shí zhēn shàng yòng bàng chuí chuí jī ,shǐ yī liào mián ruǎn yǐ biàn cái féng ;jiāng xǐ guò tóu cì de zāng yī fàng zài shí bǎn shàng chuí jī ,qù hún shuǐ ,zài qīng xǐ 。
3.chuī bú jìn :chuī bú sàn 。
4.yù guān :yù mén guān ,gù zhǐ zài jīn gān sù shěng dūn huáng xiàn xī běi ,cǐ chù dài zhǐ liáng rén shù biān zhī dì 。
5.píng hú lǔ :píng dìng qīn rǎo biān jìng de dí rén 。
6.liáng rén :gǔ shí fù nǚ duì zhàng fū de chēng hū 。《shī ·táng fēng ·chóu miù 》:“jīn xī hé xī ,jiàn cǐ liáng rén 。”bà :jié shù 。

zǐ yè wú gē ·qiū gē shǎng xī

  quán shī xiě zhēng fū zhī qī qiū yè huái sī yuǎn zhēng biān chuí de liáng rén ,xī wàng zǎo rì jié shù zhàn zhēng ,zhàng fū miǎn yú lí jiā qù yuǎn zhēng 。suī wèi zhí xiě ài qíng ,què zì zì shèn tòu zhe zhēn zhì qíng yì ;suī méi yǒu gāo tán shí jú ,què yòu bú lí shí jú 。qíng diào yòng yì ,dōu méi yǒu tuō lí biān sāi shī de fēng yùn 。

  yuè sè rú yín de jīng chéng ,biǎo miàn shàng yī piàn píng jìng ,dàn dǎo yī shēng zhōng què yùn hán zhe qiān jiā wàn hù de tòng kǔ ;qiū fēng bú xī ,yě jì tuō zhe duì biān guān sī niàn de shēn qíng 。dú lái ràng rén pēng rán xīn dòng 。jié jù shì guī fù de qī dài ,yě shì zhēng rén de xīn shēng 。

  lóng tǒng ér yán ,shī rén de shǒu fǎ shì xiān jǐng yǔ hòu qíng yǔ ,ér qíng jǐng shǐ zhōng jiāo róng 。“zhǎng ān yī piàn yuè ”shì xiě jǐng ,tóng shí yòu shì jǐn kòu tí miàn ,xiě chū le “qiū yuè yáng míng huī ”de jì jiē tè diǎn 。ér jiàn yuè huái rén shì gǔ diǎn shī gē chuán tǒng de biǎo xiàn fāng fǎ ,jiā zhī qiū lái shì gǎn zhì zhēng yī de jì jiē ,suǒ yǐ xiě yuè yě yǒu qǐ xìng de yì yì 。cǐ wài ,yuè míng rú zhòu ,zhèng hǎo dǎo yī ,ér nà “yù hù lián zhōng juàn bú qù ,dǎo yī zhēn shàng fú hái lái ”de yuè guāng ,yě róng yì gōu qǐ sī fù de xiàng sī zhī qíng 。zhì yī de bù bó xū xiān zhì zhēn shàng ,yòng chǔ dǎo píng dǎo ruǎn ,shì wèi “dǎo yī ”。zhè míng lǎng de yuè yè ,zhǎng ān chéng jiù chén jìn zài yī piàn cǐ qǐ bǐ luò de zhēn chǔ shēng zhōng ,ér zhè zhǒng tè shū de “qiū shēng ”,duì yú sī fù yòu shì yī zhǒng nán nài de tiāo bō 。“yī piàn ”、“wàn hù ”,xiě guāng xiě shēng ,sì duì fēi duì ,cuò cí tiān rán ér dé yǒng tàn wèi 。qiū fēng ,yě shì liáo rén chóu xù de ,“qiū fēng rù chuāng lǐ ,luó zhàng qǐ piāo yáng ”,biàn shì duì sī fù de dì sān zhòng tiāo bō 。yuè lǎng fēng qīng ,fēng sòng zhēn shēng ,shēng shēng dōu shì huái niàn yù guān zhēng rén de shēn qíng 。yòng “zǒng shì ”èr zì ,qíng sī yì jiàn shēn zhǎng 。zhè lǐ ,qiū yuè qiū shēng yǔ qiū fēng zhī chéng hún chéng de jìng jiè ,jiàn jìng bú jiàn rén ,ér rén wù què hǎo xiàng zhēn de zài ,“yù guān qíng ”yě hěn nóng 。wáng fū zhī píng jià shuō :“qián sì jù shì tiān rǎng jiān shēng chéng hǎo jù ,bèi tài bái shí dé 。”(《táng shī píng xuǎn 》)cǐ qíng zhī nóng ,bú kě è zhǐ ,yú shì yǒu le mò èr jù zhí biǎo sī fù de xīn shēng :“hé rì píng hú lǔ ,liáng rén bà yuǎn zhēng ?”hòu shì de mǒu xiē rén piān ài “hán xù ”,rú tián tóng zhī jiù céng shuō :“yú qiè wèi shān qù mò èr jù zuò jué jù ,gèng jiào hún hán wú jìn 。”(《xī pǔ shī shuō 》)qí shí wèi bì shì zhè yàng 。“bú zhī gē yáo miào ,shēng shì chū kǒu xīn ”(《dà zǐ yè gē 》),kāng kǎi tiān rán ,shì mín gē běn sè ,yuán běn bú bì gù yì shǐ yòng nà zhǒng tūn tūn tǔ tǔ de yòng yǔ 。ér cóng nèi róng shàng kàn ,zhèng rú shěn dé qián zhǐ chū de “běn guī qíng yǔ ér hū jì bà zhēng ”(《shuō shī zuì yǔ 》),shǐ shī gē sī xiǎng nèi róng dà dà shēn huà ,gèng jù shè huì yì yì ,biǎo xiàn chū gǔ dài láo dòng rén mín jì qiú néng guò hé píng shēng huó de shàn liáng yuàn wàng 。quán shī shǒu fǎ rú tóng diàn yǐng ,yǒu huà miàn ,yǒu “huà wài yīn ”。yuè zhào zhǎng ān wàn hù 、fēng sòng zhēn shēng 、huà rù yù mén guān wài huāng hán de yuè jǐng 、chā qǔ :“hé rì píng hú lǔ ,liáng rén bà yuǎn zhēng 。”……zhè shì shí fèn yǒu yì wèi de shī jìng ,dú zhě xū zhī ,zhè zhǒng yóu rú nǚ shēng hé chàng de “chā qǔ ”jué bú duō yú ,tā shì huà miàn de yǒu jī zǔ chéng bù fèn ,zài huà wài yě zài huà zhōng ,tā huí cháng dàng qì ,jī dòng rén xīn 。yīn cǐ ,《qiū gē 》cóng zhèng miàn xiě dào sī qíng ,ér yǒu bú jìn zhī qíng 。

zǐ yè wú gē ·qiū gē chuàng zuò bèi jǐng

  liù cháo lè fǔ de 《qīng shāng qǔ ·wú shēng gē qǔ 》lǐ yǒu 《zǐ yè sì shí gē 》,lǐ bái zhè zǔ shī shì yán yòng lè fǔ jiù tí chuàng zuò de xīn cí ,qí chuàng zuò de jù tǐ shí jiān nán yǐ kǎo zhèng 。

《zǐ yè wú gē ·qiū gē 》lǐ bái pīn yīn dú yīn cān kǎo

zǐ yè wú gē qiū gē
zǐ yè wú gē ·qiū gē

cháng ān yī piàn yuè, wàn hù dǎo yī shēng.
zhǎng ān yī piàn yuè ,wàn hù dǎo yī shēng 。
qiū fēng chuī bù jìn, zǒng shì yù guān qíng.
qiū fēng chuī bú jìn ,zǒng shì yù guān qíng 。
hé rì píng hú lǔ, liáng rén bà yuǎn zhēng.
hé rì píng hú lǔ ,liáng rén bà yuǎn zhēng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李白 李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐居庐山,但仍密切注视着国家和人民的命运。后参加永王李璘幕府。永王兵败被杀,李白坐系浔阳狱,第二年长流夜郎,途中遇赦。晚年飘泊于武昌、浔阳、宣城等地。代宗宝应元年(762)病死于其族叔当涂县令李阳冰处。纵观李白一生,其思想是比较复杂的。儒家、道家、纵横家、游侠思想对他都有影响。他企羡神仙,向往隐逸,可是又不愿「一朝飞腾为方丈蓬莱之人」,而要「申管晏之谈,谋帝王之术,奋其智能,愿为辅弼,使寰区大定,海县清一」(《代寿山答孟少府移文书》)。他有着远大的政治抱负,但又不愿走科举的道路。他想通过隐居,求仙获取声望,从而在名人荐举下,受到皇帝征召重用,以便实现「济苍生」、「安社稷」的理想,然后功成身退。诗人就是在这一思想指导下度过狂放而又坎坷的一生。李白存诗九百九十多首。这些诗歌,或以奔放的激情表达对理想政治的热烈追求,对建功立业的渴望;或以犀利的笔锋揭露政治集团的荒淫腐朽;或以善描的画笔点染祖国壮丽的山河。他的诗篇,无论五言七言,无论古体近体,无不别具风格,具有强烈的浪漫主义色彩。有《李太白集》。北宋初年,人们发现《菩萨蛮》「平林漠漠烟如织」和《忆秦娥》「秦娥梦断秦楼月」两词,又尊他为词的始祖。有人怀疑那是后人所托,至今聚讼纷纭。其实,李白的乐府诗,当时已被之管弦,就是词的滥觞了。至于历来被称为「百代词曲之祖」的这两首词,格调高绝,气象阔大,如果不属于李白,又算作谁的作品为好呢?

李白的诗词

  • 春夜宴桃李园序 / 春夜宴从弟桃花园序
  • 西岳云台歌送丹丘子
  • 答王十二寒夜独酌有怀
  • 早秋单父南楼酬窦公衡
  • 《秋浦歌十七首》秋浦歌十七首李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 宫中行乐词八首
  • 鹦鹉洲
  • 登太白峰
  • 《望庐山瀑布》望庐山瀑布李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 金陵城西楼月下吟
  • 唐代诗词推荐

  • 题中条静观(侯道华上升处)
  • 陪颜使君饯宣谕萧常侍
  • 前汉门。薛公
  • 宿渔家
  • 咏史诗。吴宫
  • 钟陵崔大夫罢镇攀随再经匡庐寺宿
  • 别李参军
  • 读书台
  • 咏史诗。河梁
  • 偶闻官吏举请,辄有一篇寄从弟舍人
  • 《子夜吴歌·秋歌》李白原文、翻译、赏析和诗意(子夜吴歌·秋歌 李白)原文,《子夜吴歌·秋歌》李白原文、翻译、赏析和诗意(子夜吴歌·秋歌 李白)翻译,《子夜吴歌·秋歌》李白原文、翻译、赏析和诗意(子夜吴歌·秋歌 李白)赏析,《子夜吴歌·秋歌》李白原文、翻译、赏析和诗意(子夜吴歌·秋歌 李白)阅读答案,出自李白的作品

    诗词类别

    李白的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语