《游园不值》游园不值叶绍翁原文、翻译、赏析和诗意

作者:叶绍翁 朝代:宋代
《游园不值》游园不值叶绍翁原文、翻译、赏析和诗意原文

《游园不值》 叶绍翁

应怜屐齿印苍苔,小扣柴扉久不开。
春色满园关不住,一枝红杏出墙来。

作者简介(叶绍翁)

叶绍翁头像

叶绍翁,南宋中期诗人,字嗣宗,号靖逸,处州龙泉人。祖籍建安(今福建建瓯),本姓李,后嗣于龙泉(今属浙江丽水)叶氏。生卒年不详。曾任朝廷小官。其学出自叶适,他长期隐居钱塘西湖之滨,与真德秀交往甚密,与葛天民互相酬唱。

游园不值翻译及注释

翻译
也许是园主担心我的木屐踩坏他那爱惜的青苔,轻轻地敲柴门,久久没有人来开。
可是这满园的春色毕竟是关不住的,你看,那儿有一枝粉红色的杏花伸出墙头来。

注释
⑴游园不值:想游园没能进门儿。值,遇到;不值,没得到机会。
⑵应怜:概是感到心疼吧。应,表示猜测;怜,怜惜。屐(jī)齿:屐是木鞋,鞋底前后都有高跟儿,叫屐齿。
⑶小扣:轻轻地敲门。柴扉(fēi):用木柴、树枝编成的门。

游园不值赏析二

  《游园不值》这首七言绝句,描写了作者游园不成,红杏出墙的动人情景。不但表现了春天有着不能压抑的生机,而且流露出作者对春天的喜爱之情。描写出田园风光的幽静安逸、舒适惬意。这首诗还告诉我们一个道理:一切美好、充满生命的新鲜事物,必须按照客观规律发展,任何外力都无法阻挡。

游园不值赏析

  "大概是院子的主人爱惜青苔,怕我的木底鞋在上面留下脚印吧,轻轻地敲柴门,好久也没人来开门。满园子的春色是柴门关不住的,一枝枝开得正旺的红杏伸到墙外来了。"“满园”两句,或实写景致,或暗喻所访之人德行(满园春色)既为己所知见(一枝红杏),久之必为人所知。正是江南二月,云淡风轻,阳光明媚。诗人乘兴来到一座小小花园的门前,想看看园里的花木。他轻轻敲了几下柴门,没有反响;又敲了几下,还是没人应声。这样敲呀,敲呀,半天也不见有人来开门迎客。怎么回事儿?主人真的不在吗?大概是怕园里的满地绿绿的青苔被人践踏,所以闭门谢客的。果真如此的话,那就未免太小气了!

  诗人在花园外面寻思着,徘徊着,很是扫兴。在他无可奈何、正准备离去的当儿,抬头之间,忽见墙上一枝盛开的美丽的红杏花探出头来冲着人打招呼呢。诗人快意地想道:啊!满园的春色已经溢出墙外,任你主人把园门闭得再紧,也关它不住!“春色满园关不住,一枝红杏出墙来。”诗人从一枝盛开的红杏花,领略到满园热闹的春色,感受到满天绚丽的春光,总算是不虚此行了。但是,后来读者并不以这点儿为满足,而是按照自己的意愿,赋予这两句诗以生活的哲理:新生事物一定会冲破重重困难,脱颖而出,蓬蓬勃勃地发展起来。这两句诗也便获得了新的生命,流传不绝。

  至于这种发挥是否符合诗人的愿意,那并不重要。因为诗歌欣赏也是一种艺术创造,读者不妨凭着自己的生活经历和艺术趣味,扩展诗的意境,丰富诗的含意,或者给诗句涂上比喻象征的色彩。对于这种现象,诗论家说是:“作者未必然,读者何必不然?”读者的理解,其实有时是比作者还要高明的。

游园不值鉴赏

  头两句“应怜屐齿印苍苔,小扣柴扉久不开”,交代作者访友不遇,园门紧闭,无法观赏园内的春花。但写得很幽默风趣,说大概是园主人爱惜园内的青苔,怕我的屐齿在上面留下践踏的痕迹,所以“柴扉”久扣不开。将主人不在家,故意说成主人有意拒客,这是为了给下面的诗句作铺垫。由于有了“应怜屐齿印苍苔”的设想,才引出后两句更新奇的想象:虽然主人自私地紧闭园门,好像要把春色关在园内独赏,但“春色满园关不住,一枝红杏出墙来”。这后两句诗形象鲜明,构思奇特,“春色”和“红杏”都被拟人化,不仅景中含情,而且景中寓理,能引起读者许多联想,受到哲理的启示:“春色”是关锁不住的,“红杏”必然要“出墙来”宣告春天的来临。同样,一切新生的美好的事物也是封锁不住、禁锢不了的,它必能冲破任何束缚,蓬勃发展。

  因游赏受阻而扫兴又得兴,这应该看作是一种精神奇遇。此诗就是记录这种精神奇遇的,它是一首无法成游、却胜于成游的别具一格的记游诗。首句又作“应嫌屐齿印苍苔”,我却嫌这“嫌”字不好,它似乎在表现园主人闭门谢客、远离尘嚣的清高,但清高得有点做作。倒是“怜”字有情致,高齿的木板鞋(屐,音jī)不避苔滑路僻,去探访春天消息,其锲而不舍的精神是值得怜惜、同情,尽管它吃了“闭门羹,轻拍木编门扇(柴扉,音fēi)而久久不见打开。“嫌”是从推测园主人感情的角度落笔,“怜”则是从探访春色者的 游兴的角度落笔,后者更贴合“游园不值”、无缘进门的诗题。无缘 进得园门,游赏的愿望受阻,未免有点扫兴。但扫兴之余惊喜地发现奇遇、奇兴,由一枝红杏出墙,想象着墙内满园春色灿烂夺目,这就把“屐齿游园”转化为“精神游园”了。失望后的意外精神补偿,弥足珍贵。春色在这么一“关”一“出”之间,冲破围墙,溢出园外,显示出一种蓬蓬勃勃、关锁不住的生命力度。到底自然界比园主人更能体贴游人的情趣,这就不仅是游人怜屐,而且春色派遣红杏使者也 来怜屐了。从某些语句上看,此诗点化了陆游的《马上作》一诗:“平桥小陌雨初收,淡日穿云翠霭浮。杨柳不遮春色断,一枝红杏出墙头。”不过陆游此作未免平展,有点马上观花,不及叶绍翁之作那么精神专注,在深挚的精神体验和心理波折中,迸发出春光难锁、喜从天降的生命力度,以及情趣盎然的精神哲学的启悟了。可见名家之诗不一定都能省心地成为名作,非名家一旦对生命与诗进行精诚开发,也可能出现奇迹。

  诗以“游园不值”为题,本是说自己游园的目的没有达到。可是诗人却由此生发感想。他想,这可能是因为主人怕踩坏园中的青苔,怕破坏了园中的美景,因此才不让自己进来的缘故吧。短短两句,写出了诗人的善解人意,也写出了他那一片怜春惜春的情怀!但这首诗更为脍炙人口的还是后两句。柴门虽然不开,满园春色却难以关住,你看一枝红杏探出墙头,不正在向人们炫耀着春天的美丽吗?“关不住”、“出墙来”,简单的几个字,写出的并不仅仅是园中美丽的春色,还写出了春天的勃勃生机,写出了一片春意盎然。尽管主人没有访到,但作者的心灵已经被这动人的早春景色完全占满了!

《游园不值》叶绍翁 拼音读音参考

yóu yuán bù zhí
游园不值

yīng lián jī chǐ yìn cāng tái, xiǎo kòu chái fēi jiǔ bù kāi.
应怜屐齿印苍苔,小扣柴扉久不开。
chūn sè mǎn yuán guān bú zhù, yī zhī hóng xìng chū qiáng lái.
春色满园关不住,一枝红杏出墙来。

《游园不值》游园不值叶绍翁原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《yóu yuán bú zhí 》 yè shào wēng

yīng lián jī chǐ yìn cāng tái ,xiǎo kòu chái fēi jiǔ bú kāi 。
chūn sè mǎn yuán guān bú zhù ,yī zhī hóng xìng chū qiáng lái 。

zuò zhě jiǎn jiè (yè shào wēng )

yè shào wēng tóu xiàng

yè shào wēng ,nán sòng zhōng qī shī rén ,zì sì zōng ,hào jìng yì ,chù zhōu lóng quán rén 。zǔ jí jiàn ān (jīn fú jiàn jiàn ōu ),běn xìng lǐ ,hòu sì yú lóng quán (jīn shǔ zhè jiāng lì shuǐ )yè shì 。shēng zú nián bú xiáng 。céng rèn cháo tíng xiǎo guān 。qí xué chū zì yè shì ,tā zhǎng qī yǐn jū qián táng xī hú zhī bīn ,yǔ zhēn dé xiù jiāo wǎng shèn mì ,yǔ gě tiān mín hù xiàng chóu chàng 。

yóu yuán bú zhí fān yì jí zhù shì

fān yì
yě xǔ shì yuán zhǔ dān xīn wǒ de mù jī cǎi huài tā nà ài xī de qīng tái ,qīng qīng dì qiāo chái mén ,jiǔ jiǔ méi yǒu rén lái kāi 。
kě shì zhè mǎn yuán de chūn sè bì jìng shì guān bú zhù de ,nǐ kàn ,nà ér yǒu yī zhī fěn hóng sè de xìng huā shēn chū qiáng tóu lái 。

zhù shì
⑴yóu yuán bú zhí :xiǎng yóu yuán méi néng jìn mén ér 。zhí ,yù dào ;bú zhí ,méi dé dào jī huì 。
⑵yīng lián :gài shì gǎn dào xīn téng ba 。yīng ,biǎo shì cāi cè ;lián ,lián xī 。jī (jī)chǐ :jī shì mù xié ,xié dǐ qián hòu dōu yǒu gāo gēn ér ,jiào jī chǐ 。
⑶xiǎo kòu :qīng qīng dì qiāo mén 。chái fēi (fēi):yòng mù chái 、shù zhī biān chéng de mén 。

yóu yuán bú zhí shǎng xī èr

  《yóu yuán bú zhí 》zhè shǒu qī yán jué jù ,miáo xiě le zuò zhě yóu yuán bú chéng ,hóng xìng chū qiáng de dòng rén qíng jǐng 。bú dàn biǎo xiàn le chūn tiān yǒu zhe bú néng yā yì de shēng jī ,ér qiě liú lù chū zuò zhě duì chūn tiān de xǐ ài zhī qíng 。miáo xiě chū tián yuán fēng guāng de yōu jìng ān yì 、shū shì qiè yì 。zhè shǒu shī hái gào sù wǒ men yī gè dào lǐ :yī qiē měi hǎo 、chōng mǎn shēng mìng de xīn xiān shì wù ,bì xū àn zhào kè guān guī lǜ fā zhǎn ,rèn hé wài lì dōu wú fǎ zǔ dǎng 。

yóu yuán bú zhí shǎng xī

  "dà gài shì yuàn zǐ de zhǔ rén ài xī qīng tái ,pà wǒ de mù dǐ xié zài shàng miàn liú xià jiǎo yìn ba ,qīng qīng dì qiāo chái mén ,hǎo jiǔ yě méi rén lái kāi mén 。mǎn yuán zǐ de chūn sè shì chái mén guān bú zhù de ,yī zhī zhī kāi dé zhèng wàng de hóng xìng shēn dào qiáng wài lái le 。"“mǎn yuán ”liǎng jù ,huò shí xiě jǐng zhì ,huò àn yù suǒ fǎng zhī rén dé háng (mǎn yuán chūn sè )jì wéi jǐ suǒ zhī jiàn (yī zhī hóng xìng ),jiǔ zhī bì wéi rén suǒ zhī 。zhèng shì jiāng nán èr yuè ,yún dàn fēng qīng ,yáng guāng míng mèi 。shī rén chéng xìng lái dào yī zuò xiǎo xiǎo huā yuán de mén qián ,xiǎng kàn kàn yuán lǐ de huā mù 。tā qīng qīng qiāo le jǐ xià chái mén ,méi yǒu fǎn xiǎng ;yòu qiāo le jǐ xià ,hái shì méi rén yīng shēng 。zhè yàng qiāo ya ,qiāo ya ,bàn tiān yě bú jiàn yǒu rén lái kāi mén yíng kè 。zěn me huí shì ér ?zhǔ rén zhēn de bú zài ma ?dà gài shì pà yuán lǐ de mǎn dì lǜ lǜ de qīng tái bèi rén jiàn tà ,suǒ yǐ bì mén xiè kè de 。guǒ zhēn rú cǐ de huà ,nà jiù wèi miǎn tài xiǎo qì le !

  shī rén zài huā yuán wài miàn xún sī zhe ,pái huái zhe ,hěn shì sǎo xìng 。zài tā wú kě nài hé 、zhèng zhǔn bèi lí qù de dāng ér ,tái tóu zhī jiān ,hū jiàn qiáng shàng yī zhī shèng kāi de měi lì de hóng xìng huā tàn chū tóu lái chōng zhe rén dǎ zhāo hū ne 。shī rén kuài yì dì xiǎng dào :ā !mǎn yuán de chūn sè yǐ jīng yì chū qiáng wài ,rèn nǐ zhǔ rén bǎ yuán mén bì dé zài jǐn ,yě guān tā bú zhù !“chūn sè mǎn yuán guān bú zhù ,yī zhī hóng xìng chū qiáng lái 。”shī rén cóng yī zhī shèng kāi de hóng xìng huā ,lǐng luè dào mǎn yuán rè nào de chūn sè ,gǎn shòu dào mǎn tiān xuàn lì de chūn guāng ,zǒng suàn shì bú xū cǐ háng le 。dàn shì ,hòu lái dú zhě bìng bú yǐ zhè diǎn ér wéi mǎn zú ,ér shì àn zhào zì jǐ de yì yuàn ,fù yǔ zhè liǎng jù shī yǐ shēng huó de zhé lǐ :xīn shēng shì wù yī dìng huì chōng pò zhòng zhòng kùn nán ,tuō yǐng ér chū ,péng péng bó bó dì fā zhǎn qǐ lái 。zhè liǎng jù shī yě biàn huò dé le xīn de shēng mìng ,liú chuán bú jué 。

  zhì yú zhè zhǒng fā huī shì fǒu fú hé shī rén de yuàn yì ,nà bìng bú zhòng yào 。yīn wéi shī gē xīn shǎng yě shì yī zhǒng yì shù chuàng zào ,dú zhě bú fáng píng zhe zì jǐ de shēng huó jīng lì hé yì shù qù wèi ,kuò zhǎn shī de yì jìng ,fēng fù shī de hán yì ,huò zhě gěi shī jù tú shàng bǐ yù xiàng zhēng de sè cǎi 。duì yú zhè zhǒng xiàn xiàng ,shī lùn jiā shuō shì :“zuò zhě wèi bì rán ,dú zhě hé bì bú rán ?”dú zhě de lǐ jiě ,qí shí yǒu shí shì bǐ zuò zhě hái yào gāo míng de 。

yóu yuán bú zhí jiàn shǎng

  tóu liǎng jù “yīng lián jī chǐ yìn cāng tái ,xiǎo kòu chái fēi jiǔ bú kāi ”,jiāo dài zuò zhě fǎng yǒu bú yù ,yuán mén jǐn bì ,wú fǎ guān shǎng yuán nèi de chūn huā 。dàn xiě dé hěn yōu mò fēng qù ,shuō dà gài shì yuán zhǔ rén ài xī yuán nèi de qīng tái ,pà wǒ de jī chǐ zài shàng miàn liú xià jiàn tà de hén jì ,suǒ yǐ “chái fēi ”jiǔ kòu bú kāi 。jiāng zhǔ rén bú zài jiā ,gù yì shuō chéng zhǔ rén yǒu yì jù kè ,zhè shì wéi le gěi xià miàn de shī jù zuò pù diàn 。yóu yú yǒu le “yīng lián jī chǐ yìn cāng tái ”de shè xiǎng ,cái yǐn chū hòu liǎng jù gèng xīn qí de xiǎng xiàng :suī rán zhǔ rén zì sī dì jǐn bì yuán mén ,hǎo xiàng yào bǎ chūn sè guān zài yuán nèi dú shǎng ,dàn “chūn sè mǎn yuán guān bú zhù ,yī zhī hóng xìng chū qiáng lái ”。zhè hòu liǎng jù shī xíng xiàng xiān míng ,gòu sī qí tè ,“chūn sè ”hé “hóng xìng ”dōu bèi nǐ rén huà ,bú jǐn jǐng zhōng hán qíng ,ér qiě jǐng zhōng yù lǐ ,néng yǐn qǐ dú zhě xǔ duō lián xiǎng ,shòu dào zhé lǐ de qǐ shì :“chūn sè ”shì guān suǒ bú zhù de ,“hóng xìng ”bì rán yào “chū qiáng lái ”xuān gào chūn tiān de lái lín 。tóng yàng ,yī qiē xīn shēng de měi hǎo de shì wù yě shì fēng suǒ bú zhù 、jìn gù bú le de ,tā bì néng chōng pò rèn hé shù fù ,péng bó fā zhǎn 。

  yīn yóu shǎng shòu zǔ ér sǎo xìng yòu dé xìng ,zhè yīng gāi kàn zuò shì yī zhǒng jīng shén qí yù 。cǐ shī jiù shì jì lù zhè zhǒng jīng shén qí yù de ,tā shì yī shǒu wú fǎ chéng yóu 、què shèng yú chéng yóu de bié jù yī gé de jì yóu shī 。shǒu jù yòu zuò “yīng xián jī chǐ yìn cāng tái ”,wǒ què xián zhè “xián ”zì bú hǎo ,tā sì hū zài biǎo xiàn yuán zhǔ rén bì mén xiè kè 、yuǎn lí chén xiāo de qīng gāo ,dàn qīng gāo dé yǒu diǎn zuò zuò 。dǎo shì “lián ”zì yǒu qíng zhì ,gāo chǐ de mù bǎn xié (jī ,yīn jī)bú bì tái huá lù pì ,qù tàn fǎng chūn tiān xiāo xī ,qí qiè ér bú shě de jīng shén shì zhí dé lián xī 、tóng qíng ,jìn guǎn tā chī le “bì mén gēng ,qīng pāi mù biān mén shàn (chái fēi ,yīn fēi)ér jiǔ jiǔ bú jiàn dǎ kāi 。“xián ”shì cóng tuī cè yuán zhǔ rén gǎn qíng de jiǎo dù luò bǐ ,“lián ”zé shì cóng tàn fǎng chūn sè zhě de yóu xìng de jiǎo dù luò bǐ ,hòu zhě gèng tiē hé “yóu yuán bú zhí ”、wú yuán jìn mén de shī tí 。wú yuán jìn dé yuán mén ,yóu shǎng de yuàn wàng shòu zǔ ,wèi miǎn yǒu diǎn sǎo xìng 。dàn sǎo xìng zhī yú jīng xǐ dì fā xiàn qí yù 、qí xìng ,yóu yī zhī hóng xìng chū qiáng ,xiǎng xiàng zhe qiáng nèi mǎn yuán chūn sè càn làn duó mù ,zhè jiù bǎ “jī chǐ yóu yuán ”zhuǎn huà wéi “jīng shén yóu yuán ”le 。shī wàng hòu de yì wài jīng shén bǔ cháng ,mí zú zhēn guì 。chūn sè zài zhè me yī “guān ”yī “chū ”zhī jiān ,chōng pò wéi qiáng ,yì chū yuán wài ,xiǎn shì chū yī zhǒng péng péng bó bó 、guān suǒ bú zhù de shēng mìng lì dù 。dào dǐ zì rán jiè bǐ yuán zhǔ rén gèng néng tǐ tiē yóu rén de qíng qù ,zhè jiù bú jǐn shì yóu rén lián jī ,ér qiě chūn sè pài qiǎn hóng xìng shǐ zhě yě lái lián jī le 。cóng mǒu xiē yǔ jù shàng kàn ,cǐ shī diǎn huà le lù yóu de 《mǎ shàng zuò 》yī shī :“píng qiáo xiǎo mò yǔ chū shōu ,dàn rì chuān yún cuì ǎi fú 。yáng liǔ bú zhē chūn sè duàn ,yī zhī hóng xìng chū qiáng tóu 。”bú guò lù yóu cǐ zuò wèi miǎn píng zhǎn ,yǒu diǎn mǎ shàng guān huā ,bú jí yè shào wēng zhī zuò nà me jīng shén zhuān zhù ,zài shēn zhì de jīng shén tǐ yàn hé xīn lǐ bō shé zhōng ,bèng fā chū chūn guāng nán suǒ 、xǐ cóng tiān jiàng de shēng mìng lì dù ,yǐ jí qíng qù àng rán de jīng shén zhé xué de qǐ wù le 。kě jiàn míng jiā zhī shī bú yī dìng dōu néng shěng xīn dì chéng wéi míng zuò ,fēi míng jiā yī dàn duì shēng mìng yǔ shī jìn háng jīng chéng kāi fā ,yě kě néng chū xiàn qí jì 。

  shī yǐ “yóu yuán bú zhí ”wéi tí ,běn shì shuō zì jǐ yóu yuán de mù de méi yǒu dá dào 。kě shì shī rén què yóu cǐ shēng fā gǎn xiǎng 。tā xiǎng ,zhè kě néng shì yīn wéi zhǔ rén pà cǎi huài yuán zhōng de qīng tái ,pà pò huài le yuán zhōng de měi jǐng ,yīn cǐ cái bú ràng zì jǐ jìn lái de yuán gù ba 。duǎn duǎn liǎng jù ,xiě chū le shī rén de shàn jiě rén yì ,yě xiě chū le tā nà yī piàn lián chūn xī chūn de qíng huái !dàn zhè shǒu shī gèng wéi kuài zhì rén kǒu de hái shì hòu liǎng jù 。chái mén suī rán bú kāi ,mǎn yuán chūn sè què nán yǐ guān zhù ,nǐ kàn yī zhī hóng xìng tàn chū qiáng tóu ,bú zhèng zài xiàng rén men xuàn yào zhe chūn tiān de měi lì ma ?“guān bú zhù ”、“chū qiáng lái ”,jiǎn dān de jǐ gè zì ,xiě chū de bìng bú jǐn jǐn shì yuán zhōng měi lì de chūn sè ,hái xiě chū le chūn tiān de bó bó shēng jī ,xiě chū le yī piàn chūn yì àng rán 。jìn guǎn zhǔ rén méi yǒu fǎng dào ,dàn zuò zhě de xīn líng yǐ jīng bèi zhè dòng rén de zǎo chūn jǐng sè wán quán zhàn mǎn le !

《yóu yuán bú zhí 》yè shào wēng pīn yīn dú yīn cān kǎo

yóu yuán bù zhí
yóu yuán bú zhí

yīng lián jī chǐ yìn cāng tái, xiǎo kòu chái fēi jiǔ bù kāi.
yīng lián jī chǐ yìn cāng tái ,xiǎo kòu chái fēi jiǔ bú kāi 。
chūn sè mǎn yuán guān bú zhù, yī zhī hóng xìng chū qiáng lái.
chūn sè mǎn yuán guān bú zhù ,yī zhī hóng xìng chū qiáng lái 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

叶绍翁 叶绍翁 叶绍翁,生卒年不详,南宋中期诗人。字嗣宗,号靖逸,本姓李,祖籍建安(今福建建瓯),后嗣于龙泉(今属浙江)叶氏。约宋宁宗嘉定年前后在世。曾在朝居官,与真德秀游,其学以朱熹为宗。后长期隐居钱塘西湖之滨。是江湖派诗人。擅七绝。名作《游园不值》「应怜屐齿印青苔,小扣柴扉久不开。春色满园关不住,一枝红杏出墙来」。久为人们传诵。其他如《田家三秋》、《夜书所见》等都写得词淡意远,饶有情致。有《四朝闻见录》、《靖逸小集》。

叶绍翁的诗词

  • 《游园不值》游园不值叶绍翁原文、翻译、赏析和诗意
  • 游园不值
  • 夜书所见(萧萧梧叶送寒声)
  • 夜书所见
  • 《夜书所见》夜书所见叶绍翁原文、翻译、赏析和诗意
  • 游园不值(应怜屐齿印苍苔)
  • 夜书所见
  • 宋代诗词推荐

  • 锦帐春(淮东陈提举清明奉母夫人游徐仙翁庵)
  • 谒金门(为韩漕无咎寿)
  • 醉桃园(送春)
  • 望海楼晚景·横风吹雨入楼斜
  • 玉漏迟(和赵立之)
  • 《临江仙》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(临江仙·夜饮东坡醒复醉 苏轼)
  • 踏莎行(寿人母八十三)
  • 鹧鸪天(读渊明诗不能去手,戏作小词以送之)
  • 念奴娇(大石)
  • 满江红(寿赵宰·二月初一)
  • 《游园不值》游园不值叶绍翁原文、翻译、赏析和诗意原文,《游园不值》游园不值叶绍翁原文、翻译、赏析和诗意翻译,《游园不值》游园不值叶绍翁原文、翻译、赏析和诗意赏析,《游园不值》游园不值叶绍翁原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自叶绍翁的作品

    诗词类别

    叶绍翁的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语