《赠刘景文/冬景》赠刘景文/冬景苏轼原文、翻译、赏析和诗意

作者:苏轼 朝代:宋代
《赠刘景文/冬景》赠刘景文/冬景苏轼原文、翻译、赏析和诗意原文

《赠刘景文/冬景》 苏轼

荷尽已无擎雨盖,菊残犹有傲霜枝。
一年好景君须记,最是橙黄橘绿时。
(最是 一作:正是)

作者简介(苏轼)

苏轼头像

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

赠刘景文/冬景翻译及注释

翻译
荷花凋谢连那擎雨的荷叶也枯萎了,只有那开败了菊花的花枝还傲寒斗霜。
一年中最好的景致你一定要记住,那就是在橙子金黄、橘子青绿的秋末冬初的时节啊。

注释
⑴刘景文:刘季孙,字景文,工诗,时任两浙兵马都监,驻杭州。苏轼视他为国士,曾上表推荐,并以诗歌唱酬往来。
⑵荷尽:荷花枯萎,残败凋谢。擎:举,向上托。雨盖:旧称雨伞,诗中比喻荷叶舒展的样子。
⑶菊残:菊花凋谢。犹:仍然。傲霜:不怕霜冻寒冷,坚强不屈。
⑷君:原指古代君王,后泛指对男子的敬称,您。须记:一定要记住。
⑸正是:一作“最是”。橙黄橘绿时:指橙子发黄、橘子将黄犹绿的时候,指农历秋末冬初。

赠刘景文/冬景赏析

  这首诗是诗人写赠给好友刘景文的。诗的前两句写景,抓住“荷尽”、“菊残”描绘出秋末冬初的萧瑟景象。“已无”与“犹有”形成强烈对比,突出菊花傲霜斗寒的形象。后两句议景,揭示赠诗的目的。说明冬景虽然萧瑟冷落,但也有硕果累累、成熟丰收的一面,而这一点恰恰是其他季节无法相比的。诗人这样写,是用来比喻人到壮年,虽已青春流逝,但也是人生成熟、大有作为的黄金阶段,勉励朋友珍惜这大好时光,乐观向上、努力不懈,切不要意志消沉、妄自菲薄。

  苏轼的《赠刘景文》,是在元祐五年 (1090)苏轼在杭州任知州时作的。《苕溪渔隐丛话》说此诗咏初冬景致,“曲尽其妙”。诗虽为赠刘景文而作,所咏却是深秋景物,了无一字涉及刘氏本人的道德文章。这似乎不是题中应有之义,但实际上,作者的高明之处正在于将对刘氏品格和节操的称颂。不着痕迹地糅合在对初冬景物的描写中。因为在作者看来,一年中最美好的风光,莫过于橙黄橘绿的初冬景色。而橘树和松柏一样,是最足以代表人的高尚品格和坚贞的节操。

  古人写秋景,大多气象衰飒,渗透悲秋情绪。然此处却一反常情,写出了深秋时节的丰硕景象,显露了勃勃生机,给人以昂扬之感。因此宋人胡仔以之与韩愈《早春呈水部张十八员外》诗中“最是一年春好处,绝胜烟柳满皇都”两句相提并论,说是“二诗意思颇同而词殊,皆曲尽其妙”(《苕溪渔隐丛话》)。

  荷与菊是历代诗家的吟咏对象,常给人留下美好的印象,可是为什么此诗一开头却高度概括地描绘了荷败菊残的形象,展示了一幅深秋的画面?这全然是为了强调和突出一年之中的最好景象:橙黄橘绿之时。虽然橙和橘相提并论,但事实上市人正偏重于橘,因为“橘”象征着许多美德,故屈原写《橘颂》而颂之,主要赞其“独立不迁”、“精色内白”、“秉德无私”、“行比伯夷”。此诗的结句正有此意,在表达上融写景、咏物、赞人于一炉,含蓄地赞扬了刘景文的品格和秉性。

赠刘景文/冬景创作背景

  这首诗作于1090年(元祐五年)初冬,当时苏轼正在杭州任职,任两浙兵马都监的刘季孙也在。两人过从甚密,交易很深。诗人一方面视刘景文为国士,并有《乞擢用刘季孙状》予以举荐;另一方面赠此诗以勉励之。(苏轼赠此诗时,刘季孙已58岁了,难免有迟暮之感。)

赠刘景文/冬景赏析三

  此诗写初冬。第一句写枯荷。荷出污泥而不染,本为高洁品质之象征,惟到秋末,池荷只剩残茎,连枯叶也已无存,确是一片凄寂。昔李璟作《山花子》,首句云:“菡萏香销翠叶残。”王国维乃谓“大有‘从芳芜秽’、‘美人迟暮’之感。”苏轼此诗首句,殆更过之。夫留得枯荷,尚能听雨,近则连枯叶亦无之,其衰飒至极矣。然则作者嗟叹感喟之情仅此一句,第二句便将笔势劈空振起,转到了“菊残犹有傲霜枝”。残菊与枯荷,虽同为衰飒场面,却以“傲霜枝”三字写出了秋菊的孤高之态和贞亮之节,看似与第一句对文,有互文见义、相与呼应之势;事实却侧重在“傲”字上。“擎雨”之“盖”乃实写,不过说像伞盖一样的荷叶都已一干二净;而“傲霜”之“枝”的“傲”则以移情手法写出了菊的内在精神,示人以凛不可犯的气概。这就比第一句深入了,也提高了。第三句则爽性喝破,人人皆以萧瑟秋风、严寒冬日为苦,作者却偏偏赞之为“一年好景”,且谆谆嘱咐“君须记”,此真以平淡无奇之语言给人以出乎意料之感受;至于收句,倘无力回天,则全诗必成虎头蛇尾,强弩之末。而作者乃从花写到枝,从枝叶写到果实,所谓“正是橙黄橘绿时”,乃金秋乍逝,百物丰收的季节,“橙黄橘绿”,又呈现一派熙熙融融景象,在前两句枯淡凄清的背景下突然出现了炫目摇情的色彩,真使人疑为神来之笔。然而作者除了用几个植物名称和几种简单明快的色调之外,再无其他噶枝蔓之句,这就给予作者一种踏实稳重、矜平躁释的美的感受。古人说:“情随事迁”。而东坡妙处,竟能用景移情,把日渐凋残的初冬一下子打扮成一片金黄翠绿,虽说用笔雅淡温柔,却具有不尽的蓬勃朝气。写冬景而能化凋谢零落为饱满丰硕,非贤如东坡诚不可臻化。

  然此诗乃东坡写赠刘景文者。刘固以世家子弟而潦倒终身,年近六十,犹朝不保夕。作者第二次到杭州做官,与刘一见如故。既悯伤其愁苦,又希望他振作,不致因老病困穷而长此颓唐下去。就此诗首句而言,荷所以比君子;而时值岁尾,荷枯叶尽,正以喻君子生不逢辰,难免潦倒失路;次句言菊,菊所以喻晚节,而景文晚年并无亏缺,犹有凌霜傲雪之姿。但人到暮年,加上一生失意,总不免多向消沉颓唐一面着想;而对于读书人,特别是对有理想抱负者来说,却还有收之桑榆、获取丰收的一面。所以诗人乃以三、四两句对刘勖勉有加,给以支持,使刘认识到前景还是大有可为的。“橙黄橘绿”才是人生最成熟的收缘结果之期,这使刘不仅看到荷枯叶尽的一面,还有傲霜雪抗严寒和收成果实的一面,希望他能振作起来,坚持下去。只是诗人纯用比兴手法,没有把本意直截了当地说出来罢了。

  东坡作此诗时年已五十五,也已步入老年了。他当然不能预知不久的将来还遭到流放海南之厄。但他一向旷达乐观,主张应多方面地适应外界的环境变化,不因年老而颓唐消沉。然则此诗也不妨看做诗人本身的一生写照。盖苏轼一生,坎坷挫折,亦云多矣,却始终没有被逆境吓倒,而稍摧其志。然则此诗固亦夫子自道也。其身后“橙黄橘绿”,使千载以下之人尚能分享其甘美的艺术果实,也算是美不胜收了。故窃以为如仅以景语之美来赏析此诗,犹属皮相也。

赠刘景文/冬景赏析二

  诗中所咏为初冬景物。为了突出“橙黄橘绿”这一年中最好的景致,诗人先用高度概括的笔墨描绘了一幅残秋的图景:那曾经碧叶接天、红花映日的渚莲塘荷,早已翠减红衰,枯败的茎叶再也不能举起绿伞,遮挡风雨了;独立疏篱的残菊,虽然蒂有余香,却亦枝无全叶,唯有那挺拔的枝干斗风傲霜,依然劲节。自然界千姿万态,一年之中,花开花落,可说是季季不同,月月有异。这里,诗人却只选择了荷与菊这两种分别在夏、秋独领风骚的花,写出它们的衰残,来衬托橙橘的岁寒之心。诗人的高明还在于,他不是简单地写出荷、菊花朵的凋零,而将描写的笔触伸向了荷叶和菊枝。终荷花之一生,荷叶都是为之增姿,不可或缺的。苏轼用擎雨无盖说荷败净尽真可谓曲笔传神!同样,菊之所以被誉为霜下之杰,不仅因为它蕊寒香冷,姿怀贞秀,还因为它有挺拔劲节的枝干。花残了,枝还能傲霜独立,才能充分体现它孤标傲世的品格。诗人的观察可谓细致矣,诗人把握事物本质的能力亦可谓强矣!这两句字面相对,内容相连,是谓“流水对”。“已无”、“犹有”,一气呵成,写出二花之异。

  可是,不论是先谢还是后凋,它们毕竟都过时了,不得不退出竞争,让位于生机盎然的初冬骄子──橙和橘。至此,诗人才满怀喜悦地提醒人们:请记住,一年中最美好的风光还是在“青黄杂糅,文章烂兮”(屈原《橘颂》)的初冬时节!这里橙橘并提,实则偏重于橘。从屈原的《橘颂》到张九龄的《感遇(江南有丹橘)》,橘树一直是诗人歌颂的“嘉树”,橘实则“可以荐嘉客”。橘树那“经冬犹绿林”、“自有岁寒心”的坚贞节操,岂止荷、菊不如,直欲与松柏媲美了。难怪诗人要对它特别垂青!

  这首诗写的是初冬的景色。作者说,虽然秋去冬来,荷尽菊残,但仍是橙黄橘绿的美好时光。诗中用“傲霜枝”作比,意在歌颂刘景文孤高傲世的高洁品格。“菊残犹有傲霜枝”,后来有人借用它比喻坚贞不屈的人。

《赠刘景文/冬景》苏轼 拼音读音参考

zèng liú jǐng wén dōng jǐng
赠刘景文/冬景

hé jǐn yǐ wú qíng yǔ gài, jú cán yóu yǒu ào shuāng zhī.
荷尽已无擎雨盖,菊残犹有傲霜枝。
yī nián hǎo jǐng jūn xū jì, zuì shì chéng huáng jú lǜ shí.
一年好景君须记,最是橙黄橘绿时。
zuì shì yī zuò: zhèng shì
(最是 一作:正是)

《赠刘景文/冬景》赠刘景文/冬景苏轼原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《zèng liú jǐng wén /dōng jǐng 》 sū shì

hé jìn yǐ wú qíng yǔ gài ,jú cán yóu yǒu ào shuāng zhī 。
yī nián hǎo jǐng jun1 xū jì ,zuì shì chéng huáng jú lǜ shí 。
(zuì shì yī zuò :zhèng shì )

zuò zhě jiǎn jiè (sū shì )

sū shì tóu xiàng

sū shì (1037-1101),běi sòng wén xué jiā 、shū huà jiā 、měi shí jiā 。zì zǐ zhān ,hào dōng pō jū shì 。hàn zú ,sì chuān rén ,zàng yú yǐng chāng (jīn hé nán shěng píng dǐng shān shì jiá xiàn )。yī shēng shì tú kǎn kě ,xué shí yuān bó ,tiān zī jí gāo ,shī wén shū huà jiē jīng 。qí wén wāng yáng zì sì ,míng bái chàng dá ,yǔ ōu yáng xiū bìng chēng ōu sū ,wéi “táng sòng bā dà jiā ”zhī yī ;shī qīng xīn háo jiàn ,shàn yòng kuā zhāng 、bǐ yù ,yì shù biǎo xiàn dú jù fēng gé ,yǔ huáng tíng jiān bìng chēng sū huáng ;cí kāi háo fàng yī pài ,duì hòu shì yǒu jù dà yǐng xiǎng ,yǔ xīn qì jí bìng chēng sū xīn ;shū fǎ shàn zhǎng háng shū 、kǎi shū ,néng zì chuàng xīn yì ,yòng bǐ fēng yú diē dàng ,yǒu tiān zhēn làn màn zhī qù ,yǔ huáng tíng jiān 、mǐ fèi 、cài xiāng bìng chēng sòng sì jiā ;huà xué wén tóng ,lùn huà zhǔ zhāng shén sì ,tí chàng “shì rén huà ”。zhe yǒu 《sū dōng pō quán jí 》hé 《dōng pō lè fǔ 》děng 。

zèng liú jǐng wén /dōng jǐng fān yì jí zhù shì

fān yì
hé huā diāo xiè lián nà qíng yǔ de hé yè yě kū wěi le ,zhī yǒu nà kāi bài le jú huā de huā zhī hái ào hán dòu shuāng 。
yī nián zhōng zuì hǎo de jǐng zhì nǐ yī dìng yào jì zhù ,nà jiù shì zài chéng zǐ jīn huáng 、jú zǐ qīng lǜ de qiū mò dōng chū de shí jiē ā 。

zhù shì
⑴liú jǐng wén :liú jì sūn ,zì jǐng wén ,gōng shī ,shí rèn liǎng zhè bīng mǎ dōu jiān ,zhù háng zhōu 。sū shì shì tā wéi guó shì ,céng shàng biǎo tuī jiàn ,bìng yǐ shī gē chàng chóu wǎng lái 。
⑵hé jìn :hé huā kū wěi ,cán bài diāo xiè 。qíng :jǔ ,xiàng shàng tuō 。yǔ gài :jiù chēng yǔ sǎn ,shī zhōng bǐ yù hé yè shū zhǎn de yàng zǐ 。
⑶jú cán :jú huā diāo xiè 。yóu :réng rán 。ào shuāng :bú pà shuāng dòng hán lěng ,jiān qiáng bú qū 。
⑷jun1 :yuán zhǐ gǔ dài jun1 wáng ,hòu fàn zhǐ duì nán zǐ de jìng chēng ,nín 。xū jì :yī dìng yào jì zhù 。
⑸zhèng shì :yī zuò “zuì shì ”。chéng huáng jú lǜ shí :zhǐ chéng zǐ fā huáng 、jú zǐ jiāng huáng yóu lǜ de shí hòu ,zhǐ nóng lì qiū mò dōng chū 。

zèng liú jǐng wén /dōng jǐng shǎng xī

  zhè shǒu shī shì shī rén xiě zèng gěi hǎo yǒu liú jǐng wén de 。shī de qián liǎng jù xiě jǐng ,zhuā zhù “hé jìn ”、“jú cán ”miáo huì chū qiū mò dōng chū de xiāo sè jǐng xiàng 。“yǐ wú ”yǔ “yóu yǒu ”xíng chéng qiáng liè duì bǐ ,tū chū jú huā ào shuāng dòu hán de xíng xiàng 。hòu liǎng jù yì jǐng ,jiē shì zèng shī de mù de 。shuō míng dōng jǐng suī rán xiāo sè lěng luò ,dàn yě yǒu shuò guǒ lèi lèi 、chéng shú fēng shōu de yī miàn ,ér zhè yī diǎn qià qià shì qí tā jì jiē wú fǎ xiàng bǐ de 。shī rén zhè yàng xiě ,shì yòng lái bǐ yù rén dào zhuàng nián ,suī yǐ qīng chūn liú shì ,dàn yě shì rén shēng chéng shú 、dà yǒu zuò wéi de huáng jīn jiē duàn ,miǎn lì péng yǒu zhēn xī zhè dà hǎo shí guāng ,lè guān xiàng shàng 、nǔ lì bú xiè ,qiē bú yào yì zhì xiāo chén 、wàng zì fēi báo 。

  sū shì de 《zèng liú jǐng wén 》,shì zài yuán yòu wǔ nián (1090)sū shì zài háng zhōu rèn zhī zhōu shí zuò de 。《tiáo xī yú yǐn cóng huà 》shuō cǐ shī yǒng chū dōng jǐng zhì ,“qǔ jìn qí miào ”。shī suī wéi zèng liú jǐng wén ér zuò ,suǒ yǒng què shì shēn qiū jǐng wù ,le wú yī zì shè jí liú shì běn rén de dào dé wén zhāng 。zhè sì hū bú shì tí zhōng yīng yǒu zhī yì ,dàn shí jì shàng ,zuò zhě de gāo míng zhī chù zhèng zài yú jiāng duì liú shì pǐn gé hé jiē cāo de chēng sòng 。bú zhe hén jì dì róu hé zài duì chū dōng jǐng wù de miáo xiě zhōng 。yīn wéi zài zuò zhě kàn lái ,yī nián zhōng zuì měi hǎo de fēng guāng ,mò guò yú chéng huáng jú lǜ de chū dōng jǐng sè 。ér jú shù hé sōng bǎi yī yàng ,shì zuì zú yǐ dài biǎo rén de gāo shàng pǐn gé hé jiān zhēn de jiē cāo 。

  gǔ rén xiě qiū jǐng ,dà duō qì xiàng shuāi sà ,shèn tòu bēi qiū qíng xù 。rán cǐ chù què yī fǎn cháng qíng ,xiě chū le shēn qiū shí jiē de fēng shuò jǐng xiàng ,xiǎn lù le bó bó shēng jī ,gěi rén yǐ áng yáng zhī gǎn 。yīn cǐ sòng rén hú zǎi yǐ zhī yǔ hán yù 《zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài 》shī zhōng “zuì shì yī nián chūn hǎo chù ,jué shèng yān liǔ mǎn huáng dōu ”liǎng jù xiàng tí bìng lùn ,shuō shì “èr shī yì sī pō tóng ér cí shū ,jiē qǔ jìn qí miào ”(《tiáo xī yú yǐn cóng huà 》)。

  hé yǔ jú shì lì dài shī jiā de yín yǒng duì xiàng ,cháng gěi rén liú xià měi hǎo de yìn xiàng ,kě shì wéi shí me cǐ shī yī kāi tóu què gāo dù gài kuò dì miáo huì le hé bài jú cán de xíng xiàng ,zhǎn shì le yī fú shēn qiū de huà miàn ?zhè quán rán shì wéi le qiáng diào hé tū chū yī nián zhī zhōng de zuì hǎo jǐng xiàng :chéng huáng jú lǜ zhī shí 。suī rán chéng hé jú xiàng tí bìng lùn ,dàn shì shí shàng shì rén zhèng piān zhòng yú jú ,yīn wéi “jú ”xiàng zhēng zhe xǔ duō měi dé ,gù qū yuán xiě 《jú sòng 》ér sòng zhī ,zhǔ yào zàn qí “dú lì bú qiān ”、“jīng sè nèi bái ”、“bǐng dé wú sī ”、“háng bǐ bó yí ”。cǐ shī de jié jù zhèng yǒu cǐ yì ,zài biǎo dá shàng róng xiě jǐng 、yǒng wù 、zàn rén yú yī lú ,hán xù dì zàn yáng le liú jǐng wén de pǐn gé hé bǐng xìng 。

zèng liú jǐng wén /dōng jǐng chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu shī zuò yú 1090nián (yuán yòu wǔ nián )chū dōng ,dāng shí sū shì zhèng zài háng zhōu rèn zhí ,rèn liǎng zhè bīng mǎ dōu jiān de liú jì sūn yě zài 。liǎng rén guò cóng shèn mì ,jiāo yì hěn shēn 。shī rén yī fāng miàn shì liú jǐng wén wéi guó shì ,bìng yǒu 《qǐ zhuó yòng liú jì sūn zhuàng 》yǔ yǐ jǔ jiàn ;lìng yī fāng miàn zèng cǐ shī yǐ miǎn lì zhī 。(sū shì zèng cǐ shī shí ,liú jì sūn yǐ 58suì le ,nán miǎn yǒu chí mù zhī gǎn 。)

zèng liú jǐng wén /dōng jǐng shǎng xī sān

  cǐ shī xiě chū dōng 。dì yī jù xiě kū hé 。hé chū wū ní ér bú rǎn ,běn wéi gāo jié pǐn zhì zhī xiàng zhēng ,wéi dào qiū mò ,chí hé zhī shèng cán jīng ,lián kū yè yě yǐ wú cún ,què shì yī piàn qī jì 。xī lǐ jǐng zuò 《shān huā zǐ 》,shǒu jù yún :“hàn dàn xiāng xiāo cuì yè cán 。”wáng guó wéi nǎi wèi “dà yǒu ‘cóng fāng wú huì ’、‘měi rén chí mù ’zhī gǎn 。”sū shì cǐ shī shǒu jù ,dài gèng guò zhī 。fū liú dé kū hé ,shàng néng tīng yǔ ,jìn zé lián kū yè yì wú zhī ,qí shuāi sà zhì jí yǐ 。rán zé zuò zhě jiē tàn gǎn kuì zhī qíng jǐn cǐ yī jù ,dì èr jù biàn jiāng bǐ shì pī kōng zhèn qǐ ,zhuǎn dào le “jú cán yóu yǒu ào shuāng zhī ”。cán jú yǔ kū hé ,suī tóng wéi shuāi sà chǎng miàn ,què yǐ “ào shuāng zhī ”sān zì xiě chū le qiū jú de gū gāo zhī tài hé zhēn liàng zhī jiē ,kàn sì yǔ dì yī jù duì wén ,yǒu hù wén jiàn yì 、xiàng yǔ hū yīng zhī shì ;shì shí què cè zhòng zài “ào ”zì shàng 。“qíng yǔ ”zhī “gài ”nǎi shí xiě ,bú guò shuō xiàng sǎn gài yī yàng de hé yè dōu yǐ yī gàn èr jìng ;ér “ào shuāng ”zhī “zhī ”de “ào ”zé yǐ yí qíng shǒu fǎ xiě chū le jú de nèi zài jīng shén ,shì rén yǐ lǐn bú kě fàn de qì gài 。zhè jiù bǐ dì yī jù shēn rù le ,yě tí gāo le 。dì sān jù zé shuǎng xìng hē pò ,rén rén jiē yǐ xiāo sè qiū fēng 、yán hán dōng rì wéi kǔ ,zuò zhě què piān piān zàn zhī wéi “yī nián hǎo jǐng ”,qiě zhūn zhūn zhǔ fù “jun1 xū jì ”,cǐ zhēn yǐ píng dàn wú qí zhī yǔ yán gěi rén yǐ chū hū yì liào zhī gǎn shòu ;zhì yú shōu jù ,tǎng wú lì huí tiān ,zé quán shī bì chéng hǔ tóu shé wěi ,qiáng nǔ zhī mò 。ér zuò zhě nǎi cóng huā xiě dào zhī ,cóng zhī yè xiě dào guǒ shí ,suǒ wèi “zhèng shì chéng huáng jú lǜ shí ”,nǎi jīn qiū zhà shì ,bǎi wù fēng shōu de jì jiē ,“chéng huáng jú lǜ ”,yòu chéng xiàn yī pài xī xī róng róng jǐng xiàng ,zài qián liǎng jù kū dàn qī qīng de bèi jǐng xià tū rán chū xiàn le xuàn mù yáo qíng de sè cǎi ,zhēn shǐ rén yí wéi shén lái zhī bǐ 。rán ér zuò zhě chú le yòng jǐ gè zhí wù míng chēng hé jǐ zhǒng jiǎn dān míng kuài de sè diào zhī wài ,zài wú qí tā gá zhī màn zhī jù ,zhè jiù gěi yǔ zuò zhě yī zhǒng tà shí wěn zhòng 、jīn píng zào shì de měi de gǎn shòu 。gǔ rén shuō :“qíng suí shì qiān ”。ér dōng pō miào chù ,jìng néng yòng jǐng yí qíng ,bǎ rì jiàn diāo cán de chū dōng yī xià zǐ dǎ bàn chéng yī piàn jīn huáng cuì lǜ ,suī shuō yòng bǐ yǎ dàn wēn róu ,què jù yǒu bú jìn de péng bó cháo qì 。xiě dōng jǐng ér néng huà diāo xiè líng luò wéi bǎo mǎn fēng shuò ,fēi xián rú dōng pō chéng bú kě zhēn huà 。

  rán cǐ shī nǎi dōng pō xiě zèng liú jǐng wén zhě 。liú gù yǐ shì jiā zǐ dì ér liáo dǎo zhōng shēn ,nián jìn liù shí ,yóu cháo bú bǎo xī 。zuò zhě dì èr cì dào háng zhōu zuò guān ,yǔ liú yī jiàn rú gù 。jì mǐn shāng qí chóu kǔ ,yòu xī wàng tā zhèn zuò ,bú zhì yīn lǎo bìng kùn qióng ér zhǎng cǐ tuí táng xià qù 。jiù cǐ shī shǒu jù ér yán ,hé suǒ yǐ bǐ jun1 zǐ ;ér shí zhí suì wěi ,hé kū yè jìn ,zhèng yǐ yù jun1 zǐ shēng bú féng chén ,nán miǎn liáo dǎo shī lù ;cì jù yán jú ,jú suǒ yǐ yù wǎn jiē ,ér jǐng wén wǎn nián bìng wú kuī quē ,yóu yǒu líng shuāng ào xuě zhī zī 。dàn rén dào mù nián ,jiā shàng yī shēng shī yì ,zǒng bú miǎn duō xiàng xiāo chén tuí táng yī miàn zhe xiǎng ;ér duì yú dú shū rén ,tè bié shì duì yǒu lǐ xiǎng bào fù zhě lái shuō ,què hái yǒu shōu zhī sāng yú 、huò qǔ fēng shōu de yī miàn 。suǒ yǐ shī rén nǎi yǐ sān 、sì liǎng jù duì liú xù miǎn yǒu jiā ,gěi yǐ zhī chí ,shǐ liú rèn shí dào qián jǐng hái shì dà yǒu kě wéi de 。“chéng huáng jú lǜ ”cái shì rén shēng zuì chéng shú de shōu yuán jié guǒ zhī qī ,zhè shǐ liú bú jǐn kàn dào hé kū yè jìn de yī miàn ,hái yǒu ào shuāng xuě kàng yán hán hé shōu chéng guǒ shí de yī miàn ,xī wàng tā néng zhèn zuò qǐ lái ,jiān chí xià qù 。zhī shì shī rén chún yòng bǐ xìng shǒu fǎ ,méi yǒu bǎ běn yì zhí jié le dāng dì shuō chū lái bà le 。

  dōng pō zuò cǐ shī shí nián yǐ wǔ shí wǔ ,yě yǐ bù rù lǎo nián le 。tā dāng rán bú néng yù zhī bú jiǔ de jiāng lái hái zāo dào liú fàng hǎi nán zhī è 。dàn tā yī xiàng kuàng dá lè guān ,zhǔ zhāng yīng duō fāng miàn dì shì yīng wài jiè de huán jìng biàn huà ,bú yīn nián lǎo ér tuí táng xiāo chén 。rán zé cǐ shī yě bú fáng kàn zuò shī rén běn shēn de yī shēng xiě zhào 。gài sū shì yī shēng ,kǎn kě cuò shé ,yì yún duō yǐ ,què shǐ zhōng méi yǒu bèi nì jìng xià dǎo ,ér shāo cuī qí zhì 。rán zé cǐ shī gù yì fū zǐ zì dào yě 。qí shēn hòu “chéng huáng jú lǜ ”,shǐ qiān zǎi yǐ xià zhī rén shàng néng fèn xiǎng qí gān měi de yì shù guǒ shí ,yě suàn shì měi bú shèng shōu le 。gù qiè yǐ wéi rú jǐn yǐ jǐng yǔ zhī měi lái shǎng xī cǐ shī ,yóu shǔ pí xiàng yě 。

zèng liú jǐng wén /dōng jǐng shǎng xī èr

  shī zhōng suǒ yǒng wéi chū dōng jǐng wù 。wéi le tū chū “chéng huáng jú lǜ ”zhè yī nián zhōng zuì hǎo de jǐng zhì ,shī rén xiān yòng gāo dù gài kuò de bǐ mò miáo huì le yī fú cán qiū de tú jǐng :nà céng jīng bì yè jiē tiān 、hóng huā yìng rì de zhǔ lián táng hé ,zǎo yǐ cuì jiǎn hóng shuāi ,kū bài de jīng yè zài yě bú néng jǔ qǐ lǜ sǎn ,zhē dǎng fēng yǔ le ;dú lì shū lí de cán jú ,suī rán dì yǒu yú xiāng ,què yì zhī wú quán yè ,wéi yǒu nà tǐng bá de zhī gàn dòu fēng ào shuāng ,yī rán jìn jiē 。zì rán jiè qiān zī wàn tài ,yī nián zhī zhōng ,huā kāi huā luò ,kě shuō shì jì jì bú tóng ,yuè yuè yǒu yì 。zhè lǐ ,shī rén què zhī xuǎn zé le hé yǔ jú zhè liǎng zhǒng fèn bié zài xià 、qiū dú lǐng fēng sāo de huā ,xiě chū tā men de shuāi cán ,lái chèn tuō chéng jú de suì hán zhī xīn 。shī rén de gāo míng hái zài yú ,tā bú shì jiǎn dān dì xiě chū hé 、jú huā duǒ de diāo líng ,ér jiāng miáo xiě de bǐ chù shēn xiàng le hé yè hé jú zhī 。zhōng hé huā zhī yī shēng ,hé yè dōu shì wéi zhī zēng zī ,bú kě huò quē de 。sū shì yòng qíng yǔ wú gài shuō hé bài jìng jìn zhēn kě wèi qǔ bǐ chuán shén !tóng yàng ,jú zhī suǒ yǐ bèi yù wéi shuāng xià zhī jié ,bú jǐn yīn wéi tā ruǐ hán xiāng lěng ,zī huái zhēn xiù ,hái yīn wéi tā yǒu tǐng bá jìn jiē de zhī gàn 。huā cán le ,zhī hái néng ào shuāng dú lì ,cái néng chōng fèn tǐ xiàn tā gū biāo ào shì de pǐn gé 。shī rén de guān chá kě wèi xì zhì yǐ ,shī rén bǎ wò shì wù běn zhì de néng lì yì kě wèi qiáng yǐ !zhè liǎng jù zì miàn xiàng duì ,nèi róng xiàng lián ,shì wèi “liú shuǐ duì ”。“yǐ wú ”、“yóu yǒu ”,yī qì hē chéng ,xiě chū èr huā zhī yì 。

  kě shì ,bú lùn shì xiān xiè hái shì hòu diāo ,tā men bì jìng dōu guò shí le ,bú dé bú tuì chū jìng zhēng ,ràng wèi yú shēng jī àng rán de chū dōng jiāo zǐ ──chéng hé jú 。zhì cǐ ,shī rén cái mǎn huái xǐ yuè dì tí xǐng rén men :qǐng jì zhù ,yī nián zhōng zuì měi hǎo de fēng guāng hái shì zài “qīng huáng zá róu ,wén zhāng làn xī ”(qū yuán 《jú sòng 》)de chū dōng shí jiē !zhè lǐ chéng jú bìng tí ,shí zé piān zhòng yú jú 。cóng qū yuán de 《jú sòng 》dào zhāng jiǔ líng de 《gǎn yù (jiāng nán yǒu dān jú )》,jú shù yī zhí shì shī rén gē sòng de “jiā shù ”,jú shí zé “kě yǐ jiàn jiā kè ”。jú shù nà “jīng dōng yóu lǜ lín ”、“zì yǒu suì hán xīn ”de jiān zhēn jiē cāo ,qǐ zhǐ hé 、jú bú rú ,zhí yù yǔ sōng bǎi pì měi le 。nán guài shī rén yào duì tā tè bié chuí qīng !

  zhè shǒu shī xiě de shì chū dōng de jǐng sè 。zuò zhě shuō ,suī rán qiū qù dōng lái ,hé jìn jú cán ,dàn réng shì chéng huáng jú lǜ de měi hǎo shí guāng 。shī zhōng yòng “ào shuāng zhī ”zuò bǐ ,yì zài gē sòng liú jǐng wén gū gāo ào shì de gāo jié pǐn gé 。“jú cán yóu yǒu ào shuāng zhī ”,hòu lái yǒu rén jiè yòng tā bǐ yù jiān zhēn bú qū de rén 。

《zèng liú jǐng wén /dōng jǐng 》sū shì pīn yīn dú yīn cān kǎo

zèng liú jǐng wén dōng jǐng
zèng liú jǐng wén /dōng jǐng

hé jǐn yǐ wú qíng yǔ gài, jú cán yóu yǒu ào shuāng zhī.
hé jìn yǐ wú qíng yǔ gài ,jú cán yóu yǒu ào shuāng zhī 。
yī nián hǎo jǐng jūn xū jì, zuì shì chéng huáng jú lǜ shí.
yī nián hǎo jǐng jun1 xū jì ,zuì shì chéng huáng jú lǜ shí 。
zuì shì yī zuò: zhèng shì
(zuì shì yī zuò :zhèng shì )


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

苏轼 苏轼 苏轼(1037─1101)宋代文学家、书画家。字子瞻,号东坡居士,世称苏东坡。眉州眉山(今属四川)人。出身于有文化教养的寒门地主家庭。祖父苏序是诗人,父苏洵长于策论,母程氏亲授以书。嘉祐二年(1057)参加礼部考试,中第二名。仁宗殿试时,与其弟苏辙同科进士及第。因母丧回蜀。嘉祐六年(1061)经欧阳修推荐,应中制科第三等,被任命为大理评事签书凤翔府判官。任期满后值父丧归里。熙宁二年(1069)还朝任职,正是王安石推行新法的时期。他强调改革吏治,反对骤变。认为「慎重则必成,轻发则多败。」因意见未被采纳,请求外调,从熙宁四年(1071)起,先后任杭州通判,密州、徐州、湖州知州。每到一处,多有政绩。元丰二年(1079),御史中丞李定等人摘取苏轼诗句深文周纳,罗织罪名,以谤讪新政的罪名逮捕入狱。5个月后被贬黄州为团练副使。元丰八年(1094)哲宗立,任用司马光,废除新法。苏轼调回京都任中书舍人、翰林学士知制诰等职,由于与当政者政见不合,再次请调外任。先后任杭州、颍州、扬州知州。后迁礼部兼端明殿、翰林待读两学士。绍圣元年(1094)哲宗亲政后,苏轼又被一贬再贬,由英州、惠州,一直远放到儋州(今海南儋县)。直到元符三年(1100)徽宗即位,才遇赦北归。死于常州。宋孝宗时追谥文忠。苏轼政治上几经挫折,始终对人生和美好事物有着执着的追求。他的思想主体是儒家思想,又吸收释老思想中与儒家相通的部分,保持达观的处世态度。文学主张与欧阳修相近。要求有意而言,文以致用。重视文学的艺术价值。苏轼是北宋中期的文坛领袖,文学巨匠,唐宋八大家之一。其文纵横恣肆,其诗题材广阔,清新豪健,善用夸张、比喻,独具风格。词开豪放一派,与辛弃疾并称「苏辛」。创作以诗歌为多,计)2700余首,题材丰富多样。诗中表现了对国家命运和人民疾苦的关切,特别是对农民的同情。如《荔枝叹》、《陈季常所蓄朱陈村嫁娶图》、《五禽言》、《吴中田妇叹》等。描写自然景物的诗写得精警有新意,耐人寻味。如《有美堂暴雨》、《题西林壁》等。诗歌还反映了各地的风土人情和生活画面,无事不可入诗。写物传神,奔放灵动,触处生春,极富情韵,成一代之大观。散文成就很高,为唐宋八大家之一,谈史议政的文章气势磅礴,善于腾挪变化。叙事记游的散文既充满诗情画意,又深含理趣。《喜雨亭记》、《石钟山记》、前后《赤壁赋》是其代表作品。词作多达三百四五十首,突破了相思离别、男欢女爱的藩篱,反映社会现实生活,抒写报国爱民的情怀。「无意不可入,无事不可言」,包括对农民生活的表现。词风大多雄健激昂,顿挫排宕。语言和音律上亦有创新。「指出向上一路,而新天下耳目」。在词的发展史上开创了豪放词派。代表作品有《江城子·密州出猎》、《水调歌头·明月几时有》、《念奴娇·赤壁怀古》等。爱情词、咏物词均有佳作,表现出多样化的艺术风格。传世有《东坡全集》、《东坡乐府》。

苏轼的诗词

  • 采桑子·润州多景楼与孙巨源相遇
  • 更漏子·送孙巨源
  • 行香子(寓意)
  • 好事近
  • 捕蝗至浮云岭山行疲苶有怀子由弟二首·其二
  • 南乡子(凉簟碧纱厨)
  • 虞美人(波声拍枕长淮晓)
  • 南歌子(山与歌眉敛)
  • 《临江仙》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(临江仙·夜饮东坡醒复醉 苏轼)
  • 浣溪沙·咏橘
  • 宋代诗词推荐

  • 《无俗念·灵虚宫梨花词》丘处机原文、翻译、赏析和诗意(无俗念·灵虚宫梨花词 丘处机)
  • 临江仙(癸卯次葛鲁卿法华山曲水劝酒)
  • 临江仙(寿此山,有酒名如此堂)
  • 虞美人(石光锡会上即席和李举之韵)
  • 宴清都(登霅·川图有赋)
  • 酹江月(寿松山主人七月十九日)
  • 宴春台(追和张子野韵赠陈德甫侍儿)
  • 水龙吟(和中甫九日)
  • 新荷叶(再题傅岩叟悠然阁)
  • 水调歌头(寿常德府刘守)
  • 《赠刘景文/冬景》赠刘景文/冬景苏轼原文、翻译、赏析和诗意原文,《赠刘景文/冬景》赠刘景文/冬景苏轼原文、翻译、赏析和诗意翻译,《赠刘景文/冬景》赠刘景文/冬景苏轼原文、翻译、赏析和诗意赏析,《赠刘景文/冬景》赠刘景文/冬景苏轼原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自苏轼的作品

    诗词类别

    苏轼的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语