《赠花卿》赠花卿杜甫原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜甫 朝代:唐代
《赠花卿》赠花卿杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文

《赠花卿》 杜甫

锦城丝管日纷纷,半入江风半入云。
此曲只应天上有,人间能得几回闻。
分类: 劝诫讽刺

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

赠花卿翻译及注释

翻译
锦官城里的音乐声轻柔悠扬,一半随着江风飘去,一半飘入了云端。
这样的乐曲只应该天上有,人间里哪能听见几回?

注释
(1)花卿:成都尹崔光远的部将花敬定。
(2)锦城:即锦官城,此指成都
(3)丝管:弦乐器和管乐器,这里泛指音乐。
(4)纷纷:形容乐曲的轻柔悠扬。
(5)天上:双关语,虚指天宫,实指皇宫。
(6)几回闻:本意是听到几回。文中的意思是说人间很少听到。

赠花卿鉴赏

  这首绝句,字面上明白如话,但对它的主旨,历来注家颇多异议。有人认为它只是赞美乐曲,并无弦外之音;有人则认为它表面上看是在赞美乐曲,实际上却含讽刺,劝诫的意味。

  说是语含讽刺,耐人寻味的是,作者并没有对花卿明言指摘,而是采取了一语双关的巧妙手法。字面上看,这俨然是一首十分出色的乐曲赞美诗。“锦城丝管日纷纷”,锦城,即成都;丝管,指弦乐器和管乐器;纷纷,本意是既多而乱的样子,通常是用来形容那些看得见、摸得着的具体事物的,这里却用来比状看不见、摸不着的抽象的乐曲,这就从人的听觉和视觉的通感上,化无形为有形,极其准确、形象地描绘出弦管那种轻悠、柔靡,杂错而又和谐的音乐效果。“半入江风半入云”也是采用同样的写法:那悠扬动听的乐曲,从花卿家的宴席上飞出,随风荡漾在锦江上,冉冉飘入蓝天白云间。这两句诗,使读者真切地感受到了乐曲的那种“行云流水”般的美妙。两个“半”字空灵活脱,给全诗增添了不少的情趣。

  乐曲如此之美,作者禁不住慨叹说:“此曲只应天上有,人间能得几回闻。”天上的仙乐,人间当然难得一闻,难得闻而竟闻,愈见其妙得出奇了。

  全诗四句,前两句对乐曲作具体形象的描绘,是实写;后两句以天上的仙乐相夸,是遐想。因实而虚,虚实相生,将乐曲的美妙赞誉到了极度。

  然而这仅仅是字面上的意思,其弦外之音是意味深长的。这可以从“天上”和“人间”两词看出端倪。“天上”,实际上指天子所居皇宫;“人间”,指皇宫之外。这是封建社会极常用的双关语。说乐曲属于“天上”,且加“只应”一词限定,既然是“只应天上有”,那么,“人间”当然就不应“得闻”。不应“得闻”而竟然“得闻”,不仅“几回闻”,而且“日纷纷”,于是,作者的讽刺之旨就从这种矛盾的对立中,既含蓄婉转又确切有力地显现出来了。

  宋人张天觉曾论诗文的讽刺说:“讽刺则不可怒张,怒张则筋骨露矣。”(《诗人玉屑》卷九引)杜甫这首诗柔中有刚,绵里藏针,寓讽于谀,意在言外,忠言而不逆耳,作得恰到好处。

赠花卿创作背景

  此诗约作于唐肃宗上元二年(761年)。花敬定曾因平叛立过功,居功自傲,骄恣不法,放纵士卒大掠东蜀;又目无朝廷,僭用天子音乐。杜甫赠此诗予以委婉的讽刺。

  在中国封建社会里,礼仪制度极为严格,即使音乐,亦有异常分明的等级界限。据《旧唐书》载,唐朝建立后,高祖李渊即命太常少卿祖孝孙考订大唐雅乐,“皇帝临轩,奏太和;王公出入,奏舒和;皇太子轩悬出入,奏承和;……”这些条分缕析的乐制都是当朝的成规定法,稍有违背,即是紊乱纲常,大逆不道。

《赠花卿》杜甫 拼音读音参考

zèng huā qīng
赠花卿

jǐn chéng sī guǎn rì fēn fēn, bàn rù jiāng fēng bàn rù yún.
锦城丝管日纷纷,半入江风半入云。
cǐ qū zhǐ yìng tiān shàng yǒu, rén jiān néng dé jǐ huí wén.
此曲只应天上有,人间能得几回闻。

《赠花卿》赠花卿杜甫原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《zèng huā qīng 》 dù fǔ

jǐn chéng sī guǎn rì fēn fēn ,bàn rù jiāng fēng bàn rù yún 。
cǐ qǔ zhī yīng tiān shàng yǒu ,rén jiān néng dé jǐ huí wén 。
fèn lèi : quàn jiè fěng cì

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

zèng huā qīng fān yì jí zhù shì

fān yì
jǐn guān chéng lǐ de yīn lè shēng qīng róu yōu yáng ,yī bàn suí zhe jiāng fēng piāo qù ,yī bàn piāo rù le yún duān 。
zhè yàng de lè qǔ zhī yīng gāi tiān shàng yǒu ,rén jiān lǐ nǎ néng tīng jiàn jǐ huí ?

zhù shì
(1)huā qīng :chéng dōu yǐn cuī guāng yuǎn de bù jiāng huā jìng dìng 。
(2)jǐn chéng :jí jǐn guān chéng ,cǐ zhǐ chéng dōu
(3)sī guǎn :xián lè qì hé guǎn lè qì ,zhè lǐ fàn zhǐ yīn lè 。
(4)fēn fēn :xíng róng lè qǔ de qīng róu yōu yáng 。
(5)tiān shàng :shuāng guān yǔ ,xū zhǐ tiān gōng ,shí zhǐ huáng gōng 。
(6)jǐ huí wén :běn yì shì tīng dào jǐ huí 。wén zhōng de yì sī shì shuō rén jiān hěn shǎo tīng dào 。

zèng huā qīng jiàn shǎng

  zhè shǒu jué jù ,zì miàn shàng míng bái rú huà ,dàn duì tā de zhǔ zhǐ ,lì lái zhù jiā pō duō yì yì 。yǒu rén rèn wéi tā zhī shì zàn měi lè qǔ ,bìng wú xián wài zhī yīn ;yǒu rén zé rèn wéi tā biǎo miàn shàng kàn shì zài zàn měi lè qǔ ,shí jì shàng què hán fěng cì ,quàn jiè de yì wèi 。

  shuō shì yǔ hán fěng cì ,nài rén xún wèi de shì ,zuò zhě bìng méi yǒu duì huā qīng míng yán zhǐ zhāi ,ér shì cǎi qǔ le yī yǔ shuāng guān de qiǎo miào shǒu fǎ 。zì miàn shàng kàn ,zhè yǎn rán shì yī shǒu shí fèn chū sè de lè qǔ zàn měi shī 。“jǐn chéng sī guǎn rì fēn fēn ”,jǐn chéng ,jí chéng dōu ;sī guǎn ,zhǐ xián lè qì hé guǎn lè qì ;fēn fēn ,běn yì shì jì duō ér luàn de yàng zǐ ,tōng cháng shì yòng lái xíng róng nà xiē kàn dé jiàn 、mō dé zhe de jù tǐ shì wù de ,zhè lǐ què yòng lái bǐ zhuàng kàn bú jiàn 、mō bú zhe de chōu xiàng de lè qǔ ,zhè jiù cóng rén de tīng jiào hé shì jiào de tōng gǎn shàng ,huà wú xíng wéi yǒu xíng ,jí qí zhǔn què 、xíng xiàng dì miáo huì chū xián guǎn nà zhǒng qīng yōu 、róu mí ,zá cuò ér yòu hé xié de yīn lè xiào guǒ 。“bàn rù jiāng fēng bàn rù yún ”yě shì cǎi yòng tóng yàng de xiě fǎ :nà yōu yáng dòng tīng de lè qǔ ,cóng huā qīng jiā de yàn xí shàng fēi chū ,suí fēng dàng yàng zài jǐn jiāng shàng ,rǎn rǎn piāo rù lán tiān bái yún jiān 。zhè liǎng jù shī ,shǐ dú zhě zhēn qiē dì gǎn shòu dào le lè qǔ de nà zhǒng “háng yún liú shuǐ ”bān de měi miào 。liǎng gè “bàn ”zì kōng líng huó tuō ,gěi quán shī zēng tiān le bú shǎo de qíng qù 。

  lè qǔ rú cǐ zhī měi ,zuò zhě jìn bú zhù kǎi tàn shuō :“cǐ qǔ zhī yīng tiān shàng yǒu ,rén jiān néng dé jǐ huí wén 。”tiān shàng de xiān lè ,rén jiān dāng rán nán dé yī wén ,nán dé wén ér jìng wén ,yù jiàn qí miào dé chū qí le 。

  quán shī sì jù ,qián liǎng jù duì lè qǔ zuò jù tǐ xíng xiàng de miáo huì ,shì shí xiě ;hòu liǎng jù yǐ tiān shàng de xiān lè xiàng kuā ,shì xiá xiǎng 。yīn shí ér xū ,xū shí xiàng shēng ,jiāng lè qǔ de měi miào zàn yù dào le jí dù 。

  rán ér zhè jǐn jǐn shì zì miàn shàng de yì sī ,qí xián wài zhī yīn shì yì wèi shēn zhǎng de 。zhè kě yǐ cóng “tiān shàng ”hé “rén jiān ”liǎng cí kàn chū duān ní 。“tiān shàng ”,shí jì shàng zhǐ tiān zǐ suǒ jū huáng gōng ;“rén jiān ”,zhǐ huáng gōng zhī wài 。zhè shì fēng jiàn shè huì jí cháng yòng de shuāng guān yǔ 。shuō lè qǔ shǔ yú “tiān shàng ”,qiě jiā “zhī yīng ”yī cí xiàn dìng ,jì rán shì “zhī yīng tiān shàng yǒu ”,nà me ,“rén jiān ”dāng rán jiù bú yīng “dé wén ”。bú yīng “dé wén ”ér jìng rán “dé wén ”,bú jǐn “jǐ huí wén ”,ér qiě “rì fēn fēn ”,yú shì ,zuò zhě de fěng cì zhī zhǐ jiù cóng zhè zhǒng máo dùn de duì lì zhōng ,jì hán xù wǎn zhuǎn yòu què qiē yǒu lì dì xiǎn xiàn chū lái le 。

  sòng rén zhāng tiān jiào céng lùn shī wén de fěng cì shuō :“fěng cì zé bú kě nù zhāng ,nù zhāng zé jīn gǔ lù yǐ 。”(《shī rén yù xiè 》juàn jiǔ yǐn )dù fǔ zhè shǒu shī róu zhōng yǒu gāng ,mián lǐ cáng zhēn ,yù fěng yú yú ,yì zài yán wài ,zhōng yán ér bú nì ěr ,zuò dé qià dào hǎo chù 。

zèng huā qīng chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī yuē zuò yú táng sù zōng shàng yuán èr nián (761nián )。huā jìng dìng céng yīn píng pàn lì guò gōng ,jū gōng zì ào ,jiāo zì bú fǎ ,fàng zòng shì zú dà luě dōng shǔ ;yòu mù wú cháo tíng ,jiàn yòng tiān zǐ yīn lè 。dù fǔ zèng cǐ shī yǔ yǐ wěi wǎn de fěng cì 。

  zài zhōng guó fēng jiàn shè huì lǐ ,lǐ yí zhì dù jí wéi yán gé ,jí shǐ yīn lè ,yì yǒu yì cháng fèn míng de děng jí jiè xiàn 。jù 《jiù táng shū 》zǎi ,táng cháo jiàn lì hòu ,gāo zǔ lǐ yuān jí mìng tài cháng shǎo qīng zǔ xiào sūn kǎo dìng dà táng yǎ lè ,“huáng dì lín xuān ,zòu tài hé ;wáng gōng chū rù ,zòu shū hé ;huáng tài zǐ xuān xuán chū rù ,zòu chéng hé ;……”zhè xiē tiáo fèn lǚ xī de lè zhì dōu shì dāng cháo de chéng guī dìng fǎ ,shāo yǒu wéi bèi ,jí shì wěn luàn gāng cháng ,dà nì bú dào 。

《zèng huā qīng 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

zèng huā qīng
zèng huā qīng

jǐn chéng sī guǎn rì fēn fēn, bàn rù jiāng fēng bàn rù yún.
jǐn chéng sī guǎn rì fēn fēn ,bàn rù jiāng fēng bàn rù yún 。
cǐ qū zhǐ yìng tiān shàng yǒu, rén jiān néng dé jǐ huí wén.
cǐ qǔ zhī yīng tiān shàng yǒu ,rén jiān néng dé jǐ huí wén 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 端午日赐衣
  • 《春夜喜雨》春夜喜雨杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 发潭州
  • 江畔独步寻花七绝句
  • 《夏夜叹》夏夜叹杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 绝句(春风花草香)
  • 韦讽录事宅观曹将军画马图(国初已来画鞍马)
  • 为农
  • 绝句漫兴九首·其一
  • 登楼
  • 唐代诗词推荐

  • 中宗引谚
  • 江南冬至和人怀洛下
  • 送人归别业
  • 楚江怀古三首
  • 九江暮春书事
  • 书事投所知
  • 赠花
  • 赋残雪
  • 献淮南李仆射
  • 《赠花卿》赠花卿杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文,《赠花卿》赠花卿杜甫原文、翻译、赏析和诗意翻译,《赠花卿》赠花卿杜甫原文、翻译、赏析和诗意赏析,《赠花卿》赠花卿杜甫原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语