《蜀中九日/九日登高》王勃原文、翻译、赏析和诗意(蜀中九日/九日登高 王勃)

作者:王勃 朝代:唐代
《蜀中九日/九日登高》王勃原文、翻译、赏析和诗意(蜀中九日/九日登高 王勃)原文

《蜀中九日/九日登高》 王勃

九月九日望乡台,他席他乡送客杯。
人情已厌南中苦,鸿雁那从北地来。

作者简介(王勃)

王勃头像

王勃(649或650~676或675年),唐代诗人。汉族,字子安。绛州龙门(今山西河津)人。王勃与杨炯、卢照邻、骆宾王齐名,世称“初唐四杰”,其中王勃是“初唐四杰”之首。

蜀中九日/九日登高翻译及注释

翻译
在重阳节这天登高回望故乡,身处他乡,设席送朋友离开,举杯之际,分外愁。
心中已经厌倦了南方客居的各种愁苦,我想北归不得,鸿雁为何还要从北方来。

注释
九月九日:指重阳节。
望乡台:古代出征或流落在外乡的人,往往登高或登土台,眺望家乡,这种台称为望乡台。
他席:别人的酒席。这里指为友人送行的酒席。
他乡:异乡。
南中:南方,这里指四川一带。
那:为何。
北地:北方。

蜀中九日/九日登高赏析

  诗歌开头就承题,“九月九日望乡台”,点明了时间是重阳节,地点是玄武山,此处将玄武山比作望乡台,以此来表达乡愁,思乡之情倍增。“他席他乡送客杯”,点明了诗人当时是在异乡的别宴上喝着送客的酒,倍感凄凉。诗歌的前两句就勾勒出了一个易让人伤感的环境,正逢重阳佳节,又是客中送客,自然容易勾起浓郁的乡愁,于是就很自然地引起了下两句对鸿雁看似无理之问:“人情已厌南中苦,鸿雁那从北地来?”

  北雁南飞本是自然现象,而王勃偏将自己的思乡之情加在它身上,怪罪鸿雁,我想北归不得,你却奈何非要从北方飞来,平添我北归不能的愁思。这一问虽然毫无道理,却在强烈的对比中烘托了真挚的感情,将思乡的愁绪推向了高峰。这两句是这首诗中的名句,前人在评价这两句诗时说:“读之,初似常语,久而自知其妙。”的确,这一问虽貌似不假思索脱口而出,实际上却是诗人用心良苦、匠心独具之处。诗人将其怀乡之情融入对自然景物的描绘之中,借无情之景来抒发自己内心深沉的情感,开启了唐人绝句寓情于景的先河。

  这首诗的抒情手法亦变化多端,第一句用“望乡台”一词突出了诗人乡心之切;第二句以客中送客更突出了在异乡的孤独感;第三句直抒胸中之苦,感情强烈;第四句却委婉别致,借景抒情,以鸿雁的不知南中之苦来反衬自己的思乡之情,这样反复地抒发更是突出了乡愁之浓烈。语言简洁亦是这首诗较大的特色,用了近似日常的口语,如“他席他乡”,“那从北地来”,显得浅近亲切,这也是这首诗流传广泛的原因之一。

  初唐时绝句发展缓慢,其表现方式大体上沿袭汉魏和南朝传统。而王勃的这首诗仅以四句来写乡思,却将乡愁抒发得淋漓尽致,突破了唐初宫廷绝句多借咏物寓干进之意的小格局;诗人在诗中还有意吸收了歌行的句调,以虚词递进的句式做结语,对绝句的发展起着重大作用。

蜀中九日/九日登高创作背景

  王勃一生遭遇坎坷,经常离家为宦漫游,因此怀乡送别诗是王勃诗中最常见的一类题材,如这首《蜀中九日》及其名作《送杜少府之任蜀州》。咸亨元年(670年)重阳节,客居西蜀的王勃与友人一起登玄武山遥望故乡。时逢重阳佳节,又是客中送客,勾起了诗人浓郁的乡愁,于是作了这首诗。

《蜀中九日/九日登高》王勃 拼音读音参考

shǔ zhōng jiǔ rì jiǔ rì dēng gāo
蜀中九日/九日登高

jiǔ yuè jiǔ rì wàng xiāng tái, tā xí tā xiāng sòng kè bēi.
九月九日望乡台,他席他乡送客杯。
rén qíng yǐ yàn nán zhōng kǔ, hóng yàn nà cóng běi dì lái.
人情已厌南中苦,鸿雁那从北地来。

《蜀中九日/九日登高》王勃原文、翻译、赏析和诗意(蜀中九日/九日登高 王勃)拼音解读

《shǔ zhōng jiǔ rì /jiǔ rì dēng gāo 》 wáng bó

jiǔ yuè jiǔ rì wàng xiāng tái ,tā xí tā xiāng sòng kè bēi 。
rén qíng yǐ yàn nán zhōng kǔ ,hóng yàn nà cóng běi dì lái 。

zuò zhě jiǎn jiè (wáng bó )

wáng bó tóu xiàng

wáng bó (649huò 650~676huò 675nián ),táng dài shī rén 。hàn zú ,zì zǐ ān 。jiàng zhōu lóng mén (jīn shān xī hé jīn )rén 。wáng bó yǔ yáng jiǒng 、lú zhào lín 、luò bīn wáng qí míng ,shì chēng “chū táng sì jié ”,qí zhōng wáng bó shì “chū táng sì jié ”zhī shǒu 。

shǔ zhōng jiǔ rì /jiǔ rì dēng gāo fān yì jí zhù shì

fān yì
zài zhòng yáng jiē zhè tiān dēng gāo huí wàng gù xiāng ,shēn chù tā xiāng ,shè xí sòng péng yǒu lí kāi ,jǔ bēi zhī jì ,fèn wài chóu 。
xīn zhōng yǐ jīng yàn juàn le nán fāng kè jū de gè zhǒng chóu kǔ ,wǒ xiǎng běi guī bú dé ,hóng yàn wéi hé hái yào cóng běi fāng lái 。

zhù shì
jiǔ yuè jiǔ rì :zhǐ zhòng yáng jiē 。
wàng xiāng tái :gǔ dài chū zhēng huò liú luò zài wài xiāng de rén ,wǎng wǎng dēng gāo huò dēng tǔ tái ,tiào wàng jiā xiāng ,zhè zhǒng tái chēng wéi wàng xiāng tái 。
tā xí :bié rén de jiǔ xí 。zhè lǐ zhǐ wéi yǒu rén sòng háng de jiǔ xí 。
tā xiāng :yì xiāng 。
nán zhōng :nán fāng ,zhè lǐ zhǐ sì chuān yī dài 。
nà :wéi hé 。
běi dì :běi fāng 。

shǔ zhōng jiǔ rì /jiǔ rì dēng gāo shǎng xī

  shī gē kāi tóu jiù chéng tí ,“jiǔ yuè jiǔ rì wàng xiāng tái ”,diǎn míng le shí jiān shì zhòng yáng jiē ,dì diǎn shì xuán wǔ shān ,cǐ chù jiāng xuán wǔ shān bǐ zuò wàng xiāng tái ,yǐ cǐ lái biǎo dá xiāng chóu ,sī xiāng zhī qíng bèi zēng 。“tā xí tā xiāng sòng kè bēi ”,diǎn míng le shī rén dāng shí shì zài yì xiāng de bié yàn shàng hē zhe sòng kè de jiǔ ,bèi gǎn qī liáng 。shī gē de qián liǎng jù jiù gōu lè chū le yī gè yì ràng rén shāng gǎn de huán jìng ,zhèng féng zhòng yáng jiā jiē ,yòu shì kè zhōng sòng kè ,zì rán róng yì gōu qǐ nóng yù de xiāng chóu ,yú shì jiù hěn zì rán dì yǐn qǐ le xià liǎng jù duì hóng yàn kàn sì wú lǐ zhī wèn :“rén qíng yǐ yàn nán zhōng kǔ ,hóng yàn nà cóng běi dì lái ?”

  běi yàn nán fēi běn shì zì rán xiàn xiàng ,ér wáng bó piān jiāng zì jǐ de sī xiāng zhī qíng jiā zài tā shēn shàng ,guài zuì hóng yàn ,wǒ xiǎng běi guī bú dé ,nǐ què nài hé fēi yào cóng běi fāng fēi lái ,píng tiān wǒ běi guī bú néng de chóu sī 。zhè yī wèn suī rán háo wú dào lǐ ,què zài qiáng liè de duì bǐ zhōng hōng tuō le zhēn zhì de gǎn qíng ,jiāng sī xiāng de chóu xù tuī xiàng le gāo fēng 。zhè liǎng jù shì zhè shǒu shī zhōng de míng jù ,qián rén zài píng jià zhè liǎng jù shī shí shuō :“dú zhī ,chū sì cháng yǔ ,jiǔ ér zì zhī qí miào 。”de què ,zhè yī wèn suī mào sì bú jiǎ sī suǒ tuō kǒu ér chū ,shí jì shàng què shì shī rén yòng xīn liáng kǔ 、jiàng xīn dú jù zhī chù 。shī rén jiāng qí huái xiāng zhī qíng róng rù duì zì rán jǐng wù de miáo huì zhī zhōng ,jiè wú qíng zhī jǐng lái shū fā zì jǐ nèi xīn shēn chén de qíng gǎn ,kāi qǐ le táng rén jué jù yù qíng yú jǐng de xiān hé 。

  zhè shǒu shī de shū qíng shǒu fǎ yì biàn huà duō duān ,dì yī jù yòng “wàng xiāng tái ”yī cí tū chū le shī rén xiāng xīn zhī qiē ;dì èr jù yǐ kè zhōng sòng kè gèng tū chū le zài yì xiāng de gū dú gǎn ;dì sān jù zhí shū xiōng zhōng zhī kǔ ,gǎn qíng qiáng liè ;dì sì jù què wěi wǎn bié zhì ,jiè jǐng shū qíng ,yǐ hóng yàn de bú zhī nán zhōng zhī kǔ lái fǎn chèn zì jǐ de sī xiāng zhī qíng ,zhè yàng fǎn fù dì shū fā gèng shì tū chū le xiāng chóu zhī nóng liè 。yǔ yán jiǎn jié yì shì zhè shǒu shī jiào dà de tè sè ,yòng le jìn sì rì cháng de kǒu yǔ ,rú “tā xí tā xiāng ”,“nà cóng běi dì lái ”,xiǎn dé qiǎn jìn qīn qiē ,zhè yě shì zhè shǒu shī liú chuán guǎng fàn de yuán yīn zhī yī 。

  chū táng shí jué jù fā zhǎn huǎn màn ,qí biǎo xiàn fāng shì dà tǐ shàng yán xí hàn wèi hé nán cháo chuán tǒng 。ér wáng bó de zhè shǒu shī jǐn yǐ sì jù lái xiě xiāng sī ,què jiāng xiāng chóu shū fā dé lín lí jìn zhì ,tū pò le táng chū gōng tíng jué jù duō jiè yǒng wù yù gàn jìn zhī yì de xiǎo gé jú ;shī rén zài shī zhōng hái yǒu yì xī shōu le gē háng de jù diào ,yǐ xū cí dì jìn de jù shì zuò jié yǔ ,duì jué jù de fā zhǎn qǐ zhe zhòng dà zuò yòng 。

shǔ zhōng jiǔ rì /jiǔ rì dēng gāo chuàng zuò bèi jǐng

  wáng bó yī shēng zāo yù kǎn kě ,jīng cháng lí jiā wéi huàn màn yóu ,yīn cǐ huái xiāng sòng bié shī shì wáng bó shī zhōng zuì cháng jiàn de yī lèi tí cái ,rú zhè shǒu 《shǔ zhōng jiǔ rì 》jí qí míng zuò 《sòng dù shǎo fǔ zhī rèn shǔ zhōu 》。xián hēng yuán nián (670nián )zhòng yáng jiē ,kè jū xī shǔ de wáng bó yǔ yǒu rén yī qǐ dēng xuán wǔ shān yáo wàng gù xiāng 。shí féng zhòng yáng jiā jiē ,yòu shì kè zhōng sòng kè ,gōu qǐ le shī rén nóng yù de xiāng chóu ,yú shì zuò le zhè shǒu shī 。

《shǔ zhōng jiǔ rì /jiǔ rì dēng gāo 》wáng bó pīn yīn dú yīn cān kǎo

shǔ zhōng jiǔ rì jiǔ rì dēng gāo
shǔ zhōng jiǔ rì /jiǔ rì dēng gāo

jiǔ yuè jiǔ rì wàng xiāng tái, tā xí tā xiāng sòng kè bēi.
jiǔ yuè jiǔ rì wàng xiāng tái ,tā xí tā xiāng sòng kè bēi 。
rén qíng yǐ yàn nán zhōng kǔ, hóng yàn nà cóng běi dì lái.
rén qíng yǐ yàn nán zhōng kǔ ,hóng yàn nà cóng běi dì lái 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王勃 王勃 王勃(650─676),初唐诗人。字子安,绛州龙门(今山西稷山、河津一带)人。祖父王通是著名学者。王勃少时即聪慧过人,据传六岁就会作文章,有「神童」之誉;十四岁时应举及第,授朝散郎,沛王召署府修撰。当时诸王中斗鸡之风盛行,王勃戏作《檄周王鸡》一文加以嘲讽。周王就是唐高宗的儿子、后来的中宗李显。唐高宗李治恼恨王勃「大不敬」,就将他逐出王府;王勃因此得以漫游蜀中,曾一度任虢州参军;后来又因为受牵连犯了死罪,遇大赦免死革职。其父王福畴因受王勃牵连,也从雍州司功参军贬为交趾令。不久王勃前往探亲,渡海溺水,受惊而死。年仅二十七。王勃与杨炯、卢照邻、骆宾王齐名,史称「初唐四杰」。他们都力求革新当时「争构纤微,竞为雕刻」的齐梁宫体诗风,拓宽诗歌题材,表现积极进取、健康昂扬的精神,抒发政治感慨和怀才不遇的愤懑。由于他们在革新齐梁诗风和促进五律渐趋成熟方面所做出的突出贡献,因此杜甫有「王杨卢骆当时体」的赞誉。王勃的诗主要描写个人生活,亦有少数抒发政治抱负、表达不满之作,风格较为清新。他的诗大都对仗工整,上下蝉联,但有些诗篇仍「浮躁炫露」,流于浮艳,没有彻底摆脱六朝辞藻华丽绮靡的诗风。王勃的文章以《滕王阁序》著名。有《王子安集》。

王勃的诗词

  • 《滕王阁序》滕王阁序王勃原文、翻译、赏析和诗意
  • 江南弄
  • 《滕王阁诗》滕王阁诗王勃原文、翻译、赏析和诗意
  • 《秋夜长》秋夜长王勃原文、翻译、赏析和诗意
  • 江亭夜月送别二首
  • 《落花落》落花落王勃原文、翻译、赏析和诗意
  • 《咏风》咏风王勃原文、翻译、赏析和诗意
  • 《蜀中九日/九日登高》王勃原文、翻译、赏析和诗意(蜀中九日/九日登高 王勃)
  • 落花落
  • 咏风
  • 唐代诗词推荐

  • 《玉阶怨》玉阶怨李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 赠战将
  • 奉和鲁望樵人十咏。樵子
  • 出试日独游曲江
  • 与元居士青山潭饮茶
  • 酬高崇节
  • 晚归曲
  • 更漏子·春夜阑
  • 寄华阴司空侍郎
  • 送友人下第归吴
  • 《蜀中九日/九日登高》王勃原文、翻译、赏析和诗意(蜀中九日/九日登高 王勃)原文,《蜀中九日/九日登高》王勃原文、翻译、赏析和诗意(蜀中九日/九日登高 王勃)翻译,《蜀中九日/九日登高》王勃原文、翻译、赏析和诗意(蜀中九日/九日登高 王勃)赏析,《蜀中九日/九日登高》王勃原文、翻译、赏析和诗意(蜀中九日/九日登高 王勃)阅读答案,出自王勃的作品

    诗词类别

    王勃的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语