《鹤冲天》柳永原文、翻译、赏析和诗意(鹤冲天·黄金榜上 柳永)

作者:柳永 朝代:宋代
《鹤冲天》柳永原文、翻译、赏析和诗意(鹤冲天·黄金榜上 柳永)原文

《鹤冲天》 柳永

黄金榜上,偶失龙头望。
明代暂遗贤,如何向。
未遂风云便,争不恣狂荡。
何须论得丧?才子词人,自是白衣卿相。
烟花巷陌,依约丹青屏障。
幸有意中人,堪寻访。
且恁偎红倚翠,风流事,平生畅。
青春都一饷。
忍把浮名,换了浅斟低唱!

作者简介(柳永)

柳永头像

柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

鹤冲天·黄金榜上翻译及注释

翻译
  在金字题名的榜上,我只不过是偶然失去取得状元的机会。即使在政治清明的时代,君王也会一时错失贤能之才,我今后该怎么办呢?既然没有得到好的机遇,为什么不随心所欲地游乐呢!何必为功名患得患失?做一个风流才子为歌姬谱写词章,即使身着白衣,也不亚于公卿将相。
  在歌姬居住的街巷里,有摆放着丹青画屏的绣房。幸运的是那里住着我的意中人,值得我细细地追求寻访。与她们依偎,享受这风流的生活,才是我平生最大的欢乐。青春不过是片刻时间,我宁愿把功名,换成手中浅浅的一杯酒和耳畔低徊婉转的歌唱。

注释
⑴鹤冲天:词牌名,即“喜迁莺”。
⑵明代:政治清明的时代。一作“千古”。

鹤冲天·黄金榜上赏析

  这首词反映了柳永的反叛性格,也带来了他人生路上一大波折。据传说,柳永善作俗词,而宋仁宗颇好雅词。有一次,宋仁宗临轩放榜时想起柳永这首词中那句“忍把浮名,换了浅斟低唱”,就说道:“且去浅斟低唱,何要浮名”,就这样黜落了他。从此,柳永便自称“奉旨填词柳三变”而长期地流连于坊曲之间、花柳丛中寻找生活的方向、精神的寄托。

  “黄金榜上,偶失龙头望”,考科举求功名,他并不满足于登进士第,而是把夺取殿试头名状元作为目标。落榜只认为“偶然”,“见遗”只说是“暂”,由此可见柳永狂傲自负的性格。他自称“明代遗贤”是讽刺仁宗朝号称清明盛世,却不能做到“野无遗贤”。但既然已落第,下一步该怎么办呢?“风云际会”,施展抱负是封建时代士子的奋斗目标,既然“未遂风云便”,理想落空了,于是他就转向了另一个极端,“争不恣狂荡”,表示要无拘无束地过那种为一般封建士人所不齿的流连坊曲的狂荡生活。“偎红倚翠”、“浅斟低唱”,是对“狂荡”的具体说明。柳永这样写,是恃才负气的表现,也是表示抗争的一种方式。科举落第,使他产生了一种逆反心理,只有以极端对极端才能求得平衡。所以,他故意要造成惊世骇俗的效果以保持自己心理上的优势。柳永的“狂荡”之中仍然有着严肃的一面,狂荡以傲世,严肃以自律,这才是“才子词人”、“白衣卿相”的真面目。柳永把他内心深处的矛盾想法抒写出来,说明落第这件事情给他带来了多么深重的苦恼和多么烦杂的困扰,也说明他为了摆脱这种苦恼和困扰曾经进行了多么痛苦的挣扎。写到最后,柳永得出结论:“青春都一饷。忍把浮名,换了浅斟低唱!”谓青春短暂,怎忍虚掷,为“浮名”而牺牲赏心乐事。所以,只要快乐就行,“浮名”算不了什么。

  这首词是柳永进士科考落第之后的一纸“牢骚言”,在宋元时代有着重大的意义和反响。它正面鼓吹文人士者与统治者分离,而与歌妓等下层人民接近,有一定的思想进步性。

鹤冲天·黄金榜上创作背景

  这首词是柳永早期的作品,是他初次参与进士科考落第之后,抒发牢骚感慨之作,它表现了作者的思想性格,也关系到作者的生活道路,是一篇重要的作品。南宋人吴曾的《能改斋漫录》卷十六里有一则记载,与这首词的关系最为直接,略云:(宋)仁宗留意儒雅,而柳永好为淫冶讴歌之曲,传播四方,尝有《鹤冲天》词云:“忍把浮名,换了浅斟低唱。 ”及皇帝临轩放榜,特落之,曰:“且去浅斟低唱,何要浮名!”其写作背景大致是:初考进士落第,填《鹤冲天》词以抒不平,为仁宗闻知;后再次应试,本已中式,于临发榜时,仁宗故意将其黜落,并说了那番话,于是柳永便自称“奉旨填词柳三变”而长期地流连于坊曲之间,在花柳丛中寻找生活的方向、精神的寄托。

《鹤冲天》柳永 拼音读音参考

hè chōng tiān
鹤冲天

huáng jīn bǎng shàng, ǒu shī lóng tóu wàng.
黄金榜上,偶失龙头望。
míng dài zàn yí xián, rú hé xiàng.
明代暂遗贤,如何向。
wèi suì fēng yún biàn, zhēng bù zì kuáng dàng.
未遂风云便,争不恣狂荡。
hé xū lùn dé sàng? cái zǐ cí rén, zì shì bái yī qīng xiàng.
何须论得丧?才子词人,自是白衣卿相。
yān huā xiàng mò, yī yuē dān qīng píng zhàng.
烟花巷陌,依约丹青屏障。
xìng yǒu yì zhōng rén, kān xún fǎng.
幸有意中人,堪寻访。
qiě nèn wēi hóng yǐ cuì, fēng liú shì, píng shēng chàng.
且恁偎红倚翠,风流事,平生畅。
qīng chūn dōu yī xiǎng.
青春都一饷。
rěn bǎ fú míng, huàn le qiǎn zhēn dī chàng!
忍把浮名,换了浅斟低唱!

《鹤冲天》柳永原文、翻译、赏析和诗意(鹤冲天·黄金榜上 柳永)拼音解读

《hè chōng tiān 》 liǔ yǒng

huáng jīn bǎng shàng ,ǒu shī lóng tóu wàng 。
míng dài zàn yí xián ,rú hé xiàng 。
wèi suí fēng yún biàn ,zhēng bú zì kuáng dàng 。
hé xū lùn dé sàng ?cái zǐ cí rén ,zì shì bái yī qīng xiàng 。
yān huā xiàng mò ,yī yuē dān qīng píng zhàng 。
xìng yǒu yì zhōng rén ,kān xún fǎng 。
qiě nín wēi hóng yǐ cuì ,fēng liú shì ,píng shēng chàng 。
qīng chūn dōu yī xiǎng 。
rěn bǎ fú míng ,huàn le qiǎn zhēn dī chàng !

zuò zhě jiǎn jiè (liǔ yǒng )

liǔ yǒng tóu xiàng

liǔ yǒng ,(yuē 987nián —yuē 1053nián )běi sòng zhe míng cí rén ,wǎn yuē pài chuàng shǐ rén wù 。hàn zú ,chóng ān (jīn fú jiàn wǔ yí shān )rén ,yuán míng sān biàn ,zì jǐng zhuāng ,hòu gǎi míng yǒng ,zì qí qīng ,pái háng dì qī ,yòu chēng liǔ qī 。sòng rén zōng cháo jìn shì ,guān zhì tún tián yuán wài láng ,gù shì chēng liǔ tún tián 。tā zì chēng “fèng zhǐ tián cí liǔ sān biàn ”,yǐ bì shēng jīng lì zuò cí ,bìng yǐ “bái yī qīng xiàng ”zì xǔ 。qí cí duō miáo huì chéng shì fēng guāng hé gē jì shēng huó ,yóu zhǎng yú shū xiě jī lǚ háng yì zhī qíng ,chuàng zuò màn cí dú duō 。pù xù kè huà ,qíng jǐng jiāo róng ,yǔ yán tōng sú ,yīn lǜ xié wǎn ,zài dāng shí liú chuán jí qí guǎng fàn ,rén chēng “fán yǒu jǐng shuǐ yǐn chù ,jiē néng gē liǔ cí ”,wǎn yuē pài zuì jù dài biǎo xìng de rén wù zhī yī ,duì sòng cí de fā zhǎn yǒu zhòng dà yǐng xiǎng ,dài biǎo zuò 《yǔ lín líng 》《bā shēng gān zhōu 》。

hè chōng tiān ·huáng jīn bǎng shàng fān yì jí zhù shì

fān yì
  zài jīn zì tí míng de bǎng shàng ,wǒ zhī bú guò shì ǒu rán shī qù qǔ dé zhuàng yuán de jī huì 。jí shǐ zài zhèng zhì qīng míng de shí dài ,jun1 wáng yě huì yī shí cuò shī xián néng zhī cái ,wǒ jīn hòu gāi zěn me bàn ne ?jì rán méi yǒu dé dào hǎo de jī yù ,wéi shí me bú suí xīn suǒ yù dì yóu lè ne !hé bì wéi gōng míng huàn dé huàn shī ?zuò yī gè fēng liú cái zǐ wéi gē jī pǔ xiě cí zhāng ,jí shǐ shēn zhe bái yī ,yě bú yà yú gōng qīng jiāng xiàng 。
  zài gē jī jū zhù de jiē xiàng lǐ ,yǒu bǎi fàng zhe dān qīng huà píng de xiù fáng 。xìng yùn de shì nà lǐ zhù zhe wǒ de yì zhōng rén ,zhí dé wǒ xì xì dì zhuī qiú xún fǎng 。yǔ tā men yī wēi ,xiǎng shòu zhè fēng liú de shēng huó ,cái shì wǒ píng shēng zuì dà de huān lè 。qīng chūn bú guò shì piàn kè shí jiān ,wǒ níng yuàn bǎ gōng míng ,huàn chéng shǒu zhōng qiǎn qiǎn de yī bēi jiǔ hé ěr pàn dī huái wǎn zhuǎn de gē chàng 。

zhù shì
⑴hè chōng tiān :cí pái míng ,jí “xǐ qiān yīng ”。
⑵míng dài :zhèng zhì qīng míng de shí dài 。yī zuò “qiān gǔ ”。

hè chōng tiān ·huáng jīn bǎng shàng shǎng xī

  zhè shǒu cí fǎn yìng le liǔ yǒng de fǎn pàn xìng gé ,yě dài lái le tā rén shēng lù shàng yī dà bō shé 。jù chuán shuō ,liǔ yǒng shàn zuò sú cí ,ér sòng rén zōng pō hǎo yǎ cí 。yǒu yī cì ,sòng rén zōng lín xuān fàng bǎng shí xiǎng qǐ liǔ yǒng zhè shǒu cí zhōng nà jù “rěn bǎ fú míng ,huàn le qiǎn zhēn dī chàng ”,jiù shuō dào :“qiě qù qiǎn zhēn dī chàng ,hé yào fú míng ”,jiù zhè yàng chù luò le tā 。cóng cǐ ,liǔ yǒng biàn zì chēng “fèng zhǐ tián cí liǔ sān biàn ”ér zhǎng qī dì liú lián yú fāng qǔ zhī jiān 、huā liǔ cóng zhōng xún zhǎo shēng huó de fāng xiàng 、jīng shén de jì tuō 。

  “huáng jīn bǎng shàng ,ǒu shī lóng tóu wàng ”,kǎo kē jǔ qiú gōng míng ,tā bìng bú mǎn zú yú dēng jìn shì dì ,ér shì bǎ duó qǔ diàn shì tóu míng zhuàng yuán zuò wéi mù biāo 。luò bǎng zhī rèn wéi “ǒu rán ”,“jiàn yí ”zhī shuō shì “zàn ”,yóu cǐ kě jiàn liǔ yǒng kuáng ào zì fù de xìng gé 。tā zì chēng “míng dài yí xián ”shì fěng cì rén zōng cháo hào chēng qīng míng shèng shì ,què bú néng zuò dào “yě wú yí xián ”。dàn jì rán yǐ luò dì ,xià yī bù gāi zěn me bàn ne ?“fēng yún jì huì ”,shī zhǎn bào fù shì fēng jiàn shí dài shì zǐ de fèn dòu mù biāo ,jì rán “wèi suí fēng yún biàn ”,lǐ xiǎng luò kōng le ,yú shì tā jiù zhuǎn xiàng le lìng yī gè jí duān ,“zhēng bú zì kuáng dàng ”,biǎo shì yào wú jū wú shù dì guò nà zhǒng wéi yī bān fēng jiàn shì rén suǒ bú chǐ de liú lián fāng qǔ de kuáng dàng shēng huó 。“wēi hóng yǐ cuì ”、“qiǎn zhēn dī chàng ”,shì duì “kuáng dàng ”de jù tǐ shuō míng 。liǔ yǒng zhè yàng xiě ,shì shì cái fù qì de biǎo xiàn ,yě shì biǎo shì kàng zhēng de yī zhǒng fāng shì 。kē jǔ luò dì ,shǐ tā chǎn shēng le yī zhǒng nì fǎn xīn lǐ ,zhī yǒu yǐ jí duān duì jí duān cái néng qiú dé píng héng 。suǒ yǐ ,tā gù yì yào zào chéng jīng shì hài sú de xiào guǒ yǐ bǎo chí zì jǐ xīn lǐ shàng de yōu shì 。liǔ yǒng de “kuáng dàng ”zhī zhōng réng rán yǒu zhe yán sù de yī miàn ,kuáng dàng yǐ ào shì ,yán sù yǐ zì lǜ ,zhè cái shì “cái zǐ cí rén ”、“bái yī qīng xiàng ”de zhēn miàn mù 。liǔ yǒng bǎ tā nèi xīn shēn chù de máo dùn xiǎng fǎ shū xiě chū lái ,shuō míng luò dì zhè jiàn shì qíng gěi tā dài lái le duō me shēn zhòng de kǔ nǎo hé duō me fán zá de kùn rǎo ,yě shuō míng tā wéi le bǎi tuō zhè zhǒng kǔ nǎo hé kùn rǎo céng jīng jìn háng le duō me tòng kǔ de zhèng zhā 。xiě dào zuì hòu ,liǔ yǒng dé chū jié lùn :“qīng chūn dōu yī xiǎng 。rěn bǎ fú míng ,huàn le qiǎn zhēn dī chàng !”wèi qīng chūn duǎn zàn ,zěn rěn xū zhì ,wéi “fú míng ”ér xī shēng shǎng xīn lè shì 。suǒ yǐ ,zhī yào kuài lè jiù háng ,“fú míng ”suàn bú le shí me 。

  zhè shǒu cí shì liǔ yǒng jìn shì kē kǎo luò dì zhī hòu de yī zhǐ “láo sāo yán ”,zài sòng yuán shí dài yǒu zhe zhòng dà de yì yì hé fǎn xiǎng 。tā zhèng miàn gǔ chuī wén rén shì zhě yǔ tǒng zhì zhě fèn lí ,ér yǔ gē jì děng xià céng rén mín jiē jìn ,yǒu yī dìng de sī xiǎng jìn bù xìng 。

hè chōng tiān ·huáng jīn bǎng shàng chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu cí shì liǔ yǒng zǎo qī de zuò pǐn ,shì tā chū cì cān yǔ jìn shì kē kǎo luò dì zhī hòu ,shū fā láo sāo gǎn kǎi zhī zuò ,tā biǎo xiàn le zuò zhě de sī xiǎng xìng gé ,yě guān xì dào zuò zhě de shēng huó dào lù ,shì yī piān zhòng yào de zuò pǐn 。nán sòng rén wú céng de 《néng gǎi zhāi màn lù 》juàn shí liù lǐ yǒu yī zé jì zǎi ,yǔ zhè shǒu cí de guān xì zuì wéi zhí jiē ,luè yún :(sòng )rén zōng liú yì rú yǎ ,ér liǔ yǒng hǎo wéi yín yě ōu gē zhī qǔ ,chuán bō sì fāng ,cháng yǒu 《hè chōng tiān 》cí yún :“rěn bǎ fú míng ,huàn le qiǎn zhēn dī chàng 。 ”jí huáng dì lín xuān fàng bǎng ,tè luò zhī ,yuē :“qiě qù qiǎn zhēn dī chàng ,hé yào fú míng !”qí xiě zuò bèi jǐng dà zhì shì :chū kǎo jìn shì luò dì ,tián 《hè chōng tiān 》cí yǐ shū bú píng ,wéi rén zōng wén zhī ;hòu zài cì yīng shì ,běn yǐ zhōng shì ,yú lín fā bǎng shí ,rén zōng gù yì jiāng qí chù luò ,bìng shuō le nà fān huà ,yú shì liǔ yǒng biàn zì chēng “fèng zhǐ tián cí liǔ sān biàn ”ér zhǎng qī dì liú lián yú fāng qǔ zhī jiān ,zài huā liǔ cóng zhōng xún zhǎo shēng huó de fāng xiàng 、jīng shén de jì tuō 。

《hè chōng tiān 》liǔ yǒng pīn yīn dú yīn cān kǎo

hè chōng tiān
hè chōng tiān

huáng jīn bǎng shàng, ǒu shī lóng tóu wàng.
huáng jīn bǎng shàng ,ǒu shī lóng tóu wàng 。
míng dài zàn yí xián, rú hé xiàng.
míng dài zàn yí xián ,rú hé xiàng 。
wèi suì fēng yún biàn, zhēng bù zì kuáng dàng.
wèi suí fēng yún biàn ,zhēng bú zì kuáng dàng 。
hé xū lùn dé sàng? cái zǐ cí rén, zì shì bái yī qīng xiàng.
hé xū lùn dé sàng ?cái zǐ cí rén ,zì shì bái yī qīng xiàng 。
yān huā xiàng mò, yī yuē dān qīng píng zhàng.
yān huā xiàng mò ,yī yuē dān qīng píng zhàng 。
xìng yǒu yì zhōng rén, kān xún fǎng.
xìng yǒu yì zhōng rén ,kān xún fǎng 。
qiě nèn wēi hóng yǐ cuì, fēng liú shì, píng shēng chàng.
qiě nín wēi hóng yǐ cuì ,fēng liú shì ,píng shēng chàng 。
qīng chūn dōu yī xiǎng.
qīng chūn dōu yī xiǎng 。
rěn bǎ fú míng, huàn le qiǎn zhēn dī chàng!
rěn bǎ fú míng ,huàn le qiǎn zhēn dī chàng !


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

柳永 柳永 柳永(987?─1055后)原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿。排行第七,人称「柳」,祖籍河东(今山西永济),徙居崇安(今福建)。祖父柳崇,以儒学名,父柳宜,曾仕南唐,为监察御史,入宋后授沂州费县令,官终工部侍郎。永少时流连于汴京,在秦楼楚馆中恣情游宴。后曾西游成都、京兆,遍历荆湖、吴越。景祐元年(1034)登进士第,历任睦州团练推官、馀杭令、定海晓峰盐场监官、泗州判官、太常博士,终官屯田员外郎,世称「柳屯田」。为人放荡不羁,终身潦倒。晚年流落不偶,卒于润州(今江苏镇江)。身后很凄凉,由歌女们聚资营葬。《宋史》无传,事迹散见笔记、方志。善为诗文,「皆不传于世,独以乐章脍灸人口」(《清波杂志》卷八)。所著《乐章集》凡一百五十馀曲。其词自成一派,世称「屯田蹊径」、「柳氏家法」。《避暑录话》卷三记西夏归朝官语:「凡有井水饮处,即能歌柳词」可见柳词影响之大。其词对后世词家及金元戏曲、明清小说有重大影响。词集名《乐章词》,主要内容描写歌妓舞女的生活和思想,抒发自己的不平和牢骚以及羁旅行役之苦、离别怀人之情。都市的风物之美、社会的富庶在词中也得到突出的表现。如描写杭州风光的《望海潮》,相传金主完颜亮读到「重湖叠巘清嘉,有三秋桂子,十里荷花。」之句,「遂起投鞭渡江之志。」在为歌女们写作的词篇中,表现了对她们的同情,唱出了她们的心声。在这类词中,也有一些庸俗的内容和颓废的情调。艺术成就最高的是羁旅行役之作。《雨霖铃》、《八声甘州》是这方面的代表作,融情入景,有点有染,感人至深。同时,赋予身世之叹和浓重的伤感情调,为人们千古传诵。柳永是北宋第一个专力写词的作家,在词的发展史上有着突出的贡献。首先,他始衍慢词。运用铺叙、渲染等手法,扩大了词的容量。其次,以俚语、俗语入词,呈现口语化的特色。同时,在艺术上运用传统的情景交融、点染等手法,又善于化用前人诗句入词,使词作韵味隽永、深婉含蓄。由于在题材和艺术上都有创新,所以流传很广。甚至连西夏也「凡有井水饮处,即能歌柳词」。有《乐章集》传世,存词210多首,按宫调编次,共16个宫调150个词调,这说明柳永的作品不仅是词集而且是可以入乐演唱的唱本,故名《乐章集》。

柳永的诗词

  • 法曲第二(小石调)
  • 梁州令(中吕宫)
  • 《雨霖铃》柳永原文、翻译、赏析和诗意(雨霖铃·寒蝉凄切 柳永)
  • 玉楼春(五之二·大石调)
  • 迷仙引·才过笄年
  • 满江红(四之三·仙吕调)
  • 早梅芳(海霞红)
  • 凤归云(仙吕调)
  • 玉楼春(星闱上笏金章贵)
  • 长寿乐(平调)
  • 宋代诗词推荐

  • 沁园春(寿竹窗兄)
  • 瑞鹤仙(鄂州)
  • 秦楼月(梅花十阕)
  • 蝶恋花(吴中赵园)
  • 望海潮(次龙有章韵)
  • 少年心(添字)
  • 鹊桥仙·扁舟昨泊
  • 永遇乐·京口北固亭怀古
  • 念奴娇(送简池宋_·□□之官即席赋)
  • 倾杯(林钟商)
  • 《鹤冲天》柳永原文、翻译、赏析和诗意(鹤冲天·黄金榜上 柳永)原文,《鹤冲天》柳永原文、翻译、赏析和诗意(鹤冲天·黄金榜上 柳永)翻译,《鹤冲天》柳永原文、翻译、赏析和诗意(鹤冲天·黄金榜上 柳永)赏析,《鹤冲天》柳永原文、翻译、赏析和诗意(鹤冲天·黄金榜上 柳永)阅读答案,出自柳永的作品

    诗词类别

    柳永的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语