《登科后》登科后孟郊原文、翻译、赏析和诗意

作者:孟郊 朝代:唐代
《登科后》登科后孟郊原文、翻译、赏析和诗意原文

《登科后》 孟郊

昔日龌龊不足夸,今朝放荡思无涯。
春风得意马蹄疾,一日看尽长安花。
分类: 喜悦

作者简介(孟郊)

孟郊头像

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。

登科后翻译及注释

翻译
以往在生活上的困顿与思想上的局促不安再不值得一提了,今朝金榜题名,郁结的闷气已如风吹云散,心上真有说不尽的畅快,真想拥抱一下这大自然。策马奔驰于春花烂漫的长安道上,今日的马蹄格外轻盈,不知不觉中早已把长安的繁荣花朵看完了。

注释
龌龊:指处境不如意和思想上的拘谨局促。
放荡:自由自在,无所拘束。

登科后翻译及注释二

翻译
往昔的困顿日子再也不足一提,今日金榜题名令人神采飞扬。
迎着浩荡春风得意地纵马奔驰,好像一日之内赏遍京城名花。

注释
登科:唐朝实行科举考试制度,考中进士称及弟,经吏部复试取中厚授予官职称登科。
龌龊(wò chuò):原意是肮脏,这里指不如意的处境。
不足夸:不值得提起。
放荡(dàng):自由自在,不受约束。
思无涯:兴致高涨。
得意:指考取功名,称心如意。
疾:飞快。

登科后鉴赏

  孟郊四十六岁那年进士及第,他自以为从此可以别开生面、风云际会、龙腾虎跃一番了。满心按捺不住得意欣喜之情,便化成了这首别具一格的小诗。这首诗因为给后人留下了“春风得意”与“走马观花”两个成语而更为人们熟知。

  诗人两次落第,这次竟然高中,就仿佛一下子从苦海中超度出来,登上了欢乐的顶峰。所以,诗一开头就直接倾泻心中的狂喜,说以往那种生活上的困顿和思想上的不安再也不值得一提了,此时金榜题名,终于扬眉吐气,自由自在,真是说不尽的畅快。“春风得意马蹄疾,一日看尽长安花。”诗人得意洋洋,心花怒放,便迎着春风策马奔驰于鲜花烂漫的长安道卜.人逢喜事精神爽.此时的诗人神采飞扬,不但感到春风骀荡,天宇高远,大道平阔,就连自己的骏马也四蹄生风了。偌大一座长安城,春花无数,却被他一日看尽,真是“放荡”无比!诗人情与景会,意到笔成,不仅活灵活现地描绘了自己高中之后的得意之态,还酣畅淋漓地抒发了得意之情,明朗畅达而又别有情韵。因而,这两句诗成为人们喜爱的千古名句,并派生出两个成语。

  按唐制,进士考试在秋季举行,发榜则在下一年春天。这时候的长安,正春风轻拂,春花盛开。城东南的曲江、杏园一带春意更浓,新进士在这里宴集同年,“公卿家倾城纵观于此”(《唐摭言》卷三)。新进士们“满怀春色向人动,遮路乱花迎马红”(赵嘏《今年新先辈以遏密之际每有宴集必资清谈书此奉贺》)。可知所写春风骀荡、马上看花是实际情形。但诗人并不留连于客观的景物描写,而是突出了自我感觉上的“放荡”:情不自禁吐出“得意”二字,还要“一日看尽长安花”。在车马拥挤、游人争观的长安道上,不可能容得他策马疾驰,偌大一个长安,无数春花,“一日”是不能“看尽”的。然而诗人尽可自认为当日的马蹄格外轻疾,也尽不妨说一日之间已把长安花看尽。虽无理却有情,因为写出了真情实感,也就不觉得其荒唐了。同时诗句还具有象征意味:“春风”,既是自然界的春风,也是皇恩的象征。所谓“得意”,既指心情上称心如意,也指进士及第之事。诗句的思想艺术容量较大,明朗畅达而又别有情韵,因而“春风得意马蹄疾,一日看尽长安花”成为后人喜爱的名句。

登科后创作背景

  公元796年(唐贞元十二年),年届46岁的孟郊又奉母命第三次赴京科考,终于登上了进士第。放榜之日,孟郊喜不自胜,当即写下了生平第一首快诗《登科后》。

登科后赏析

  此诗一开头就直抒自己的心情,叙述以往在生活上的困顿与思想上的局促不安再不值得一提,活灵活现地描绘出诗人神采飞扬的得意之态,酣畅淋漓地抒发了他心花怒放的得意之情。这两句神妙之处,在于情与景会,意到笔到,将诗人策马奔驰于春花烂漫的长安道上的得意情景,描绘得生动鲜明。按唐制,进士考试在秋季举行,发榜则在下一年春天。可知所写春风骀荡、马上看花是实际情形。

  三、四句的诗歌形象之脍炙人口,除了它正面酣畅淋漓地抒发了一时间的欢快情绪外,也是与它同时具有的象征意味分不开的。所谓“春风”,既是自然界的春风,也是诗人感到的可以大有作为的适宜的政治气候的象征。所谓“得意”,既有考中进士以后的洋洋自得,也有得遂平生所愿,进而展望前程的踌躇满志。因而诗歌所展示的艺术形象,就不仅仅限于考中进士以后在春风骀荡中策马疾驰于长安道上的孟郊本人,而且也是时来运转、长驱在理想道路上的具有普遍意义的艺术形象了。这样,个别与一般、明快与含蓄,就在这首诗中得到了统一,使诗作获得了较大的思想艺术容量,既具体生动,又不乏概括性,既明朗畅达而又别具情韵。

  诗的前两句把困顿的往昔和得意的今天对比,一吐心中郁积多年的烦闷。此时的诗人是扬眉吐气、得意洋洋。后两句真切地描绘出诗人考中后的得意之情。高中后的诗人纵马长安,觉得一切都无限美好,连路边美丽的花朵都无心细看了。“一日看尽长安花”仿佛说自己在这一天赏尽了世间美景,使充满豪气的诗有了明朗轻快的结尾。在这首诗里,诗人情与景会,意到笔随,不仅活灵活现地描绘了自己高中之后的得意之态,还酐畅淋漓地抒发了得意之情,明快畅达而又别有情韵。因而,这两句诗成为人们喜爱的千古名句,并派生出“春风得意”、“走马观花”两个成语流传后世。

《登科后》孟郊 拼音读音参考

dēng kē hòu
登科后

xī rì wò chuò bù zú kuā, jīn zhāo fàng dàng sī wú yá.
昔日龌龊不足夸,今朝放荡思无涯。
chūn fēng dé yì mǎ tí jí, yī rì kàn jǐn cháng ān huā.
春风得意马蹄疾,一日看尽长安花。

《登科后》登科后孟郊原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《dēng kē hòu 》 mèng jiāo

xī rì wò chuò bú zú kuā ,jīn cháo fàng dàng sī wú yá 。
chūn fēng dé yì mǎ tí jí ,yī rì kàn jìn zhǎng ān huā 。
fèn lèi : xǐ yuè

zuò zhě jiǎn jiè (mèng jiāo )

mèng jiāo tóu xiàng

mèng jiāo ,(751~814),táng dài shī rén 。zì dōng yě 。hàn zú ,hú zhōu wǔ kāng (jīn zhè jiāng dé qīng )rén ,zǔ jí píng chāng (jīn shān dōng lín yì dōng běi ),xiān shì jū luò yáng (jīn shǔ hé nán )。táng dài zhe míng shī rén 。xiàn cún shī gē 500duō shǒu ,yǐ duǎn piān de wǔ yán gǔ shī zuì duō ,dài biǎo zuò yǒu 《yóu zǐ yín 》。yǒu “shī qiú ”zhī chēng ,yòu yǔ jiǎ dǎo qí míng ,rén chēng “jiāo hán dǎo shòu ”。yuán hé jiǔ nián ,zài wén xiāng (jīn hé nán líng bǎo )yīn bìng qù shì 。zhāng jí sī shì wéi zhēn yào xiān shēng 。

dēng kē hòu fān yì jí zhù shì

fān yì
yǐ wǎng zài shēng huó shàng de kùn dùn yǔ sī xiǎng shàng de jú cù bú ān zài bú zhí dé yī tí le ,jīn cháo jīn bǎng tí míng ,yù jié de mèn qì yǐ rú fēng chuī yún sàn ,xīn shàng zhēn yǒu shuō bú jìn de chàng kuài ,zhēn xiǎng yōng bào yī xià zhè dà zì rán 。cè mǎ bēn chí yú chūn huā làn màn de zhǎng ān dào shàng ,jīn rì de mǎ tí gé wài qīng yíng ,bú zhī bú jiào zhōng zǎo yǐ bǎ zhǎng ān de fán róng huā duǒ kàn wán le 。

zhù shì
wò chuò :zhǐ chù jìng bú rú yì hé sī xiǎng shàng de jū jǐn jú cù 。
fàng dàng :zì yóu zì zài ,wú suǒ jū shù 。

dēng kē hòu fān yì jí zhù shì èr

fān yì
wǎng xī de kùn dùn rì zǐ zài yě bú zú yī tí ,jīn rì jīn bǎng tí míng lìng rén shén cǎi fēi yáng 。
yíng zhe hào dàng chūn fēng dé yì dì zòng mǎ bēn chí ,hǎo xiàng yī rì zhī nèi shǎng biàn jīng chéng míng huā 。

zhù shì
dēng kē :táng cháo shí háng kē jǔ kǎo shì zhì dù ,kǎo zhōng jìn shì chēng jí dì ,jīng lì bù fù shì qǔ zhōng hòu shòu yǔ guān zhí chēng dēng kē 。
wò chuò (wò chuò):yuán yì shì āng zāng ,zhè lǐ zhǐ bú rú yì de chù jìng 。
bú zú kuā :bú zhí dé tí qǐ 。
fàng dàng (dàng):zì yóu zì zài ,bú shòu yuē shù 。
sī wú yá :xìng zhì gāo zhǎng 。
dé yì :zhǐ kǎo qǔ gōng míng ,chēng xīn rú yì 。
jí :fēi kuài 。

dēng kē hòu jiàn shǎng

  mèng jiāo sì shí liù suì nà nián jìn shì jí dì ,tā zì yǐ wéi cóng cǐ kě yǐ bié kāi shēng miàn 、fēng yún jì huì 、lóng téng hǔ yuè yī fān le 。mǎn xīn àn nà bú zhù dé yì xīn xǐ zhī qíng ,biàn huà chéng le zhè shǒu bié jù yī gé de xiǎo shī 。zhè shǒu shī yīn wéi gěi hòu rén liú xià le “chūn fēng dé yì ”yǔ “zǒu mǎ guān huā ”liǎng gè chéng yǔ ér gèng wéi rén men shú zhī 。

  shī rén liǎng cì luò dì ,zhè cì jìng rán gāo zhōng ,jiù fǎng fó yī xià zǐ cóng kǔ hǎi zhōng chāo dù chū lái ,dēng shàng le huān lè de dǐng fēng 。suǒ yǐ ,shī yī kāi tóu jiù zhí jiē qīng xiè xīn zhōng de kuáng xǐ ,shuō yǐ wǎng nà zhǒng shēng huó shàng de kùn dùn hé sī xiǎng shàng de bú ān zài yě bú zhí dé yī tí le ,cǐ shí jīn bǎng tí míng ,zhōng yú yáng méi tǔ qì ,zì yóu zì zài ,zhēn shì shuō bú jìn de chàng kuài 。“chūn fēng dé yì mǎ tí jí ,yī rì kàn jìn zhǎng ān huā 。”shī rén dé yì yáng yáng ,xīn huā nù fàng ,biàn yíng zhe chūn fēng cè mǎ bēn chí yú xiān huā làn màn de zhǎng ān dào bo .rén féng xǐ shì jīng shén shuǎng .cǐ shí de shī rén shén cǎi fēi yáng ,bú dàn gǎn dào chūn fēng dài dàng ,tiān yǔ gāo yuǎn ,dà dào píng kuò ,jiù lián zì jǐ de jun4 mǎ yě sì tí shēng fēng le 。ruò dà yī zuò zhǎng ān chéng ,chūn huā wú shù ,què bèi tā yī rì kàn jìn ,zhēn shì “fàng dàng ”wú bǐ !shī rén qíng yǔ jǐng huì ,yì dào bǐ chéng ,bú jǐn huó líng huó xiàn dì miáo huì le zì jǐ gāo zhōng zhī hòu de dé yì zhī tài ,hái hān chàng lín lí dì shū fā le dé yì zhī qíng ,míng lǎng chàng dá ér yòu bié yǒu qíng yùn 。yīn ér ,zhè liǎng jù shī chéng wéi rén men xǐ ài de qiān gǔ míng jù ,bìng pài shēng chū liǎng gè chéng yǔ 。

  àn táng zhì ,jìn shì kǎo shì zài qiū jì jǔ háng ,fā bǎng zé zài xià yī nián chūn tiān 。zhè shí hòu de zhǎng ān ,zhèng chūn fēng qīng fú ,chūn huā shèng kāi 。chéng dōng nán de qǔ jiāng 、xìng yuán yī dài chūn yì gèng nóng ,xīn jìn shì zài zhè lǐ yàn jí tóng nián ,“gōng qīng jiā qīng chéng zòng guān yú cǐ ”(《táng zhí yán 》juàn sān )。xīn jìn shì men “mǎn huái chūn sè xiàng rén dòng ,zhē lù luàn huā yíng mǎ hóng ”(zhào gǔ 《jīn nián xīn xiān bèi yǐ è mì zhī jì měi yǒu yàn jí bì zī qīng tán shū cǐ fèng hè 》)。kě zhī suǒ xiě chūn fēng dài dàng 、mǎ shàng kàn huā shì shí jì qíng xíng 。dàn shī rén bìng bú liú lián yú kè guān de jǐng wù miáo xiě ,ér shì tū chū le zì wǒ gǎn jiào shàng de “fàng dàng ”:qíng bú zì jìn tǔ chū “dé yì ”èr zì ,hái yào “yī rì kàn jìn zhǎng ān huā ”。zài chē mǎ yōng jǐ 、yóu rén zhēng guān de zhǎng ān dào shàng ,bú kě néng róng dé tā cè mǎ jí chí ,ruò dà yī gè zhǎng ān ,wú shù chūn huā ,“yī rì ”shì bú néng “kàn jìn ”de 。rán ér shī rén jìn kě zì rèn wéi dāng rì de mǎ tí gé wài qīng jí ,yě jìn bú fáng shuō yī rì zhī jiān yǐ bǎ zhǎng ān huā kàn jìn 。suī wú lǐ què yǒu qíng ,yīn wéi xiě chū le zhēn qíng shí gǎn ,yě jiù bú jiào dé qí huāng táng le 。tóng shí shī jù hái jù yǒu xiàng zhēng yì wèi :“chūn fēng ”,jì shì zì rán jiè de chūn fēng ,yě shì huáng ēn de xiàng zhēng 。suǒ wèi “dé yì ”,jì zhǐ xīn qíng shàng chēng xīn rú yì ,yě zhǐ jìn shì jí dì zhī shì 。shī jù de sī xiǎng yì shù róng liàng jiào dà ,míng lǎng chàng dá ér yòu bié yǒu qíng yùn ,yīn ér “chūn fēng dé yì mǎ tí jí ,yī rì kàn jìn zhǎng ān huā ”chéng wéi hòu rén xǐ ài de míng jù 。

dēng kē hòu chuàng zuò bèi jǐng

  gōng yuán 796nián (táng zhēn yuán shí èr nián ),nián jiè 46suì de mèng jiāo yòu fèng mǔ mìng dì sān cì fù jīng kē kǎo ,zhōng yú dēng shàng le jìn shì dì 。fàng bǎng zhī rì ,mèng jiāo xǐ bú zì shèng ,dāng jí xiě xià le shēng píng dì yī shǒu kuài shī 《dēng kē hòu 》。

dēng kē hòu shǎng xī

  cǐ shī yī kāi tóu jiù zhí shū zì jǐ de xīn qíng ,xù shù yǐ wǎng zài shēng huó shàng de kùn dùn yǔ sī xiǎng shàng de jú cù bú ān zài bú zhí dé yī tí ,huó líng huó xiàn dì miáo huì chū shī rén shén cǎi fēi yáng de dé yì zhī tài ,hān chàng lín lí dì shū fā le tā xīn huā nù fàng de dé yì zhī qíng 。zhè liǎng jù shén miào zhī chù ,zài yú qíng yǔ jǐng huì ,yì dào bǐ dào ,jiāng shī rén cè mǎ bēn chí yú chūn huā làn màn de zhǎng ān dào shàng de dé yì qíng jǐng ,miáo huì dé shēng dòng xiān míng 。àn táng zhì ,jìn shì kǎo shì zài qiū jì jǔ háng ,fā bǎng zé zài xià yī nián chūn tiān 。kě zhī suǒ xiě chūn fēng dài dàng 、mǎ shàng kàn huā shì shí jì qíng xíng 。

  sān 、sì jù de shī gē xíng xiàng zhī kuài zhì rén kǒu ,chú le tā zhèng miàn hān chàng lín lí dì shū fā le yī shí jiān de huān kuài qíng xù wài ,yě shì yǔ tā tóng shí jù yǒu de xiàng zhēng yì wèi fèn bú kāi de 。suǒ wèi “chūn fēng ”,jì shì zì rán jiè de chūn fēng ,yě shì shī rén gǎn dào de kě yǐ dà yǒu zuò wéi de shì yí de zhèng zhì qì hòu de xiàng zhēng 。suǒ wèi “dé yì ”,jì yǒu kǎo zhōng jìn shì yǐ hòu de yáng yáng zì dé ,yě yǒu dé suí píng shēng suǒ yuàn ,jìn ér zhǎn wàng qián chéng de chóu chú mǎn zhì 。yīn ér shī gē suǒ zhǎn shì de yì shù xíng xiàng ,jiù bú jǐn jǐn xiàn yú kǎo zhōng jìn shì yǐ hòu zài chūn fēng dài dàng zhōng cè mǎ jí chí yú zhǎng ān dào shàng de mèng jiāo běn rén ,ér qiě yě shì shí lái yùn zhuǎn 、zhǎng qū zài lǐ xiǎng dào lù shàng de jù yǒu pǔ biàn yì yì de yì shù xíng xiàng le 。zhè yàng ,gè bié yǔ yī bān 、míng kuài yǔ hán xù ,jiù zài zhè shǒu shī zhōng dé dào le tǒng yī ,shǐ shī zuò huò dé le jiào dà de sī xiǎng yì shù róng liàng ,jì jù tǐ shēng dòng ,yòu bú fá gài kuò xìng ,jì míng lǎng chàng dá ér yòu bié jù qíng yùn 。

  shī de qián liǎng jù bǎ kùn dùn de wǎng xī hé dé yì de jīn tiān duì bǐ ,yī tǔ xīn zhōng yù jī duō nián de fán mèn 。cǐ shí de shī rén shì yáng méi tǔ qì 、dé yì yáng yáng 。hòu liǎng jù zhēn qiē dì miáo huì chū shī rén kǎo zhōng hòu de dé yì zhī qíng 。gāo zhōng hòu de shī rén zòng mǎ zhǎng ān ,jiào dé yī qiē dōu wú xiàn měi hǎo ,lián lù biān měi lì de huā duǒ dōu wú xīn xì kàn le 。“yī rì kàn jìn zhǎng ān huā ”fǎng fó shuō zì jǐ zài zhè yī tiān shǎng jìn le shì jiān měi jǐng ,shǐ chōng mǎn háo qì de shī yǒu le míng lǎng qīng kuài de jié wěi 。zài zhè shǒu shī lǐ ,shī rén qíng yǔ jǐng huì ,yì dào bǐ suí ,bú jǐn huó líng huó xiàn dì miáo huì le zì jǐ gāo zhōng zhī hòu de dé yì zhī tài ,hái gān chàng lín lí dì shū fā le dé yì zhī qíng ,míng kuài chàng dá ér yòu bié yǒu qíng yùn 。yīn ér ,zhè liǎng jù shī chéng wéi rén men xǐ ài de qiān gǔ míng jù ,bìng pài shēng chū “chūn fēng dé yì ”、“zǒu mǎ guān huā ”liǎng gè chéng yǔ liú chuán hòu shì 。

《dēng kē hòu 》mèng jiāo pīn yīn dú yīn cān kǎo

dēng kē hòu
dēng kē hòu

xī rì wò chuò bù zú kuā, jīn zhāo fàng dàng sī wú yá.
xī rì wò chuò bú zú kuā ,jīn cháo fàng dàng sī wú yá 。
chūn fēng dé yì mǎ tí jí, yī rì kàn jǐn cháng ān huā.
chūn fēng dé yì mǎ tí jí ,yī rì kàn jìn zhǎng ān huā 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

孟郊 孟郊 孟郊(751─814),字东野,湖州武康(今浙江德清县)人。早年隐居河南嵩山。后两试不第,直到四十六岁时才中进士。五十岁时任溧阳县尉,由于抱负不得施展,便放迹山林间,吟诗度日,以致公务多废,县令便另委他人代行职务,并把他的俸禄减去一半,不久辞官回家。后经河南尹郑余庆的推荐,出任河南水陆转运判官,晚年多在洛阳度过。宪宗元和九年,郑余庆再度聘他往兴元府任参军,携家眷前往,病死在赴任途中。他为人耿介倔强,一生穷愁潦倒,所以他的诗大多是抒发个人的坎坷不遇和揭露世态炎凉,用字追求「瘦」、「硬」。但由于个人的清贫生活而对劳动人民的疾苦有所体会,所以又写了不少象《寒地百姓吟》、《织妇辞》等反映民间疾苦的诗。著有《孟东野集》,存诗四百余首。

孟郊的诗词

  • 列女操
  • 游终南山
  • 登科后
  • 赠剑客李园联句
  • 《游子吟》游子吟孟郊原文、翻译、赏析和诗意
  • 遣兴联句
  • 有所思联句
  • 游子吟
  • 游子吟 / 迎母漂上作
  • 苦寒吟
  • 唐代诗词推荐

  • 渭城春晚
  • 题壁
  • 题新竹
  • 友人婚杨氏催妆
  • 滕王阁春日晚望
  • 冬日梅溪送裴方舟宣州
  • 春中湘中题岳麓寺僧舍
  • 溪边吟
  • 献卢常侍
  • 楚江怀古三首·其一
  • 《登科后》登科后孟郊原文、翻译、赏析和诗意原文,《登科后》登科后孟郊原文、翻译、赏析和诗意翻译,《登科后》登科后孟郊原文、翻译、赏析和诗意赏析,《登科后》登科后孟郊原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自孟郊的作品

    诗词类别

    孟郊的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语