《踏莎行·郴州旅舍》秦观原文、翻译、赏析和诗意(踏莎行·郴州旅舍 秦观)

作者:秦观 朝代:宋代
《踏莎行·郴州旅舍》秦观原文、翻译、赏析和诗意(踏莎行·郴州旅舍 秦观)原文

《踏莎行·郴州旅舍》 秦观

雾失楼台,月迷津渡。
桃源望断无寻处。
可堪孤馆闭春寒,杜鹃声里斜阳暮。
驿寄梅花,鱼传尺素。
砌成此恨无重数。
郴江幸自绕郴山,为谁流下潇湘去。

作者简介(秦观)

秦观头像

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。苏轼过扬州,亲自看望秦观,正巧孙觉、王巩亦在高邮,乃相约游东岳庙,载酒论文,吟诗作赋,一时传为佳话。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。

踏莎行·郴州旅舍翻译及注释

翻译
雾迷蒙,楼台依稀难辨,月色朦胧,渡口也隐匿不见。望尽天涯,理想中的桃花源,无处觅寻。怎能忍受得了独居在孤寂的客馆,春寒料峭,斜阳西下,杜鹃声声哀鸣!
远方的友人的音信,寄来了温暖的关心和嘱咐,却平添了我深深的别恨离愁。郴江啊,你就绕着你的郴山流得了,为什么偏偏要流到潇湘去呢?

注释
⑴踏莎行:词牌名。
⑵郴(chēn)州:今属湖南。
⑶雾失楼台:暮霭沉沉,楼台消失在浓雾中。
⑷月迷津渡:月色朦胧,渡口迷失不见。
⑸桃源望断无寻处:拼命寻找也看不见理想的桃花源。桃源:语出晋陶渊明《桃花源记》,指生活安乐、合乎理想的地方。无寻处:找不到。
⑹可堪:怎堪,哪堪,受不住。
⑺杜鹃:鸟名,相传其鸣叫声像人言“不如归去”,容易勾起人的思乡之情。
⑻驿寄梅花:陆凯在《赠范晔诗》:“折梅逢驿使,寄与陇头人。江南无所有,聊寄一枝春。”这里作者是将自己比作范晔,表示收到了来自远方的问候。
⑼鱼传尺素:东汉蔡邕的《饮马长城窟行》中有“客从远方来,遗我双鲤鱼。呼儿烹鲤鱼,中有尺素书。” 另外,古时舟车劳顿,信件很容易损坏,古人便将信件放入匣子中,再将信匣刻成鱼形,美观而又方便携带。“鱼传尺素”成了传递书信的又一个代名词。这里也表示接到朋友问候的意思。
⑽砌:堆积。无重数:数不尽。
⑾郴江:清顾祖禹《读史方舆纪要·湖广》载:郴水在“州东一里,一名郴江,源发黄岑山,北流经此……下流会来水及自豹水入湘江。”幸自:本自,本来是。
⑿为谁流下潇湘去:为什么要流到潇湘去呢?意思是连郴江都耐不住寂寞何况人呢?为谁:为什么。潇湘,潇水和湘水,是湖南境内的两条河流,合流后称湘江,又称潇湘。

踏莎行·郴州旅舍赏析一

  上片写谪居中寂寞凄冷的环境。开头三句,缘情写景,劈面推开一幅凄楚迷茫、黯然销魂的画面:漫天迷雾隐去了楼台,月色朦胧中,渡口显得迷茫难辨。“雾失楼台,月迷津渡。”互文见义,不仅对句工整,也不只是状写景物,而是情景交融的佳句。“失”、“迷”二字,既准确地勾勒出月下雾中楼台、津渡的模糊,又恰切地写出了作者无限凄迷的意绪。“雾失”、“月迷”,皆为下句“望断”出力。“桃源望断无寻处”。词人站在旅舍观望应该已经很久了,他目寻当年陶渊明笔下的那块世外桃源。桃源,其地在武陵(今湖南常德),离郴州不远。词人由此生联想:即是“望断”,亦为枉然。着一“断”字,让人体味出词人久伫苦寻幻想境界的怅惘目光及其失望痛苦心情。他的《点绛唇》,诸本题作“桃源”。词中“尘缘相误,无计花间住。”写的当是同样的心情。“桃源”是陶渊明心目中的避乱胜地,也是词人心中的理想乐土,千古关情,异代同心。而“雾”、“月”则是不可克服的现实阻碍,它们以其本身的虚无缥缈呈现出其不可言喻的象征意义。而“楼台”、“津渡”,在中国文人的心目中,同样被赋予了文化精神上的蕴涵,它们是精神空间的向上与超越的拓展。词人多么希望借此寻出一条通向“桃源”的秘道!然而他只有失望而已。一“失”一“迷”,现实回报他的是这片雾笼烟锁的景象。“适彼乐土”之不能,旨在引出现实之不堪。于是放纵的目光开始内收,逗出“可堪孤馆闭春寒,杜鹃声里斜阳暮。”桃源无觅,又谪居远离家乡的郴州这个湘南小城的客舍里,本自容易滋生思乡之情,更何况不是宦游他乡,而是天涯沦落啊。这两句正是意在渲染这个贬所的凄清冷寞。春寒料峭时节,独处客馆,念往事烟霭纷纷,瞻前景不寒而栗。一个“闭”字,锁住了料峭春寒中的馆门,也锁住了那颗欲求拓展的心灵。更有杜鹃声声,催人“不如归去”,勾起旅人愁思;斜阳沉沉,正坠西土,怎能不触动一腔身世凄凉之感。词人连用“孤馆”、“春寒”、“杜鹃”、“斜阳”等引人感发,令人生悲伤心景物于一境,即把自己的心情融入景物,创造“有我之境”。又以“可堪”二字领起一种强烈的凄冷气氛,好像他整个的身心都被吞噬在这片充斥天宇的惨淡愁云之中。王静安先生吟诵至此,不禁挥笔题曰:“少游词境最为凄婉,至‘可堪孤馆闭春寒,杜鹃声里斜阳暮’,则变而为凄厉矣。”(《人间词话》)前人多病其“斜阳”后再着一“暮”字,以为重累。其实不然,这三字表明着时间的推移,为“望断”作注。夕阳偏西,是日斜之时,慢慢沉落,始开暮色。“暮”,为日沉之时,这时间顺序,蕴含着词人因孤寂而担心夜晚来临更添寂寞难耐的心情。这是处境顺利、生活充实的人所未曾体验到的愁人心绪。因此,“斜阳暮”三字,正大大加重了感情色彩。

  下片由叙实开始,写远方友人殷勤致意、安慰。“驿寄梅花,鱼传尺素。”连用两则有关友人投寄书信的典故,分见于《荆州记》和古诗《饮马长城窟行》。寄梅传素,远方的亲友送来安慰的信息,按理应该欣喜为是,但身为贬谪之词人,北归无望,却“别是一般滋味在心头”,每一封裹寄着亲友慰安的书信,触动的总是词人那根敏感的心弦,奏响的是对往昔生活的追忆和痛省今时困苦处境的一曲曲凄伤哀婉的歌。每一封信来,词人就历经一次这个心灵挣扎的历程,添其此恨绵绵。故于第三句急转,“砌成此恨无重数。”一切安慰均无济于事。离恨犹如“恨”墙高砌,使人不胜负担。一个“砌”字,将那无形的伤感形象化,好像还可以重重累积,终如砖石垒墙般筑起一道高无重数、沉重坚实的“恨”墙。恨谁?恨什么?身处逆境的词人没有明说。联系他在《自挽词》中所说:“一朝奇祸作,漂零至于是。”可知他的恨,与飘零有关,他的飘零与党祸相联。在词史上,作为婉约派代表词人,秦观正是以这堵心中的“恨”墙表明他对现实的抗争。他何尝不欲将心中的悲愤一吐为快?但他忧谗畏讥,不能说透。于是化实为虚,作宕开之笔,借眼前山水作痴痴一问:“郴江幸自绕郴山,为谁流下潇湘去?”无理有情,无理而妙。好像词人在对郴江说:郴江啊,你本来是围绕着郴山而流的,为什么却要老远地北流向潇湘而去呢?关于这两句的蕴意,或以为:“郴江也不耐山城的寂寞,流到远方去了,可是自己还得呆在这里,得不到自由。”(胡云翼《宋词选》)或以为词人“反躬自问”,慨叹身世:“自己好端端一个读书人,本想出来为朝廷做一番事业,正如郴江原本是绕着郴山而转的呀,谁会想到如今竟被卷入一切政治斗争漩涡中去呢?”(《唐宋词鉴赏辞典》)见仁见智。依笔者拙意,对这两句蕴意的把握,或可空灵一些。词人在幻想、希望与失望、展望的感情挣扎中,面对眼前无言而各得其所的山水,也许他悄然地获得了一种人生感悟:生活本身充满了各种解释,有不同的发展趋势,生活并不是从一开始便固定了的故事,就像这绕着郴山的郴江,它自己也是不由自己地向北奔流向潇湘而去。生活的洪流,依着惯性,滚滚向前,它总是把人带到深不可测的远方,它还将把自己带到什么样苦涩、荒凉的远方啊!正如叶嘉莹先生评此词说:“头三句的象征与结尾的发问有类似《天问》的深悲沉恨的问语,写得这样沉痛,是他过人的成就,是词里的一个进展。”(《唐宋词十七讲》)与秦观悲剧性一生“同升而并黜”的苏轼,同病相怜更具一份知己的灵感犀心,亦绝爱其尾两句,及闻其死,叹曰:“少游已矣,虽万人何赎!”自书于扇面以志不忘。是以王士祯云:“高山流水之悲,千古而下,令人腹痛!”(《花草蒙拾》)

  综上所述,这首词最佳处在于虚实相间,互为生发。上片以虚带实,下片化实为虚,以上下两结饮誉词坛。激赏“可堪孤馆闭春寒,杜鹃声里斜阳暮”的王国维(静安),以东坡赏其后二语为“皮相”。持论未免偏颇。深味末二句“郴江”之问,其气格、意蕴,毫不愧色于“可堪”二句。所谓东坡“皮相”之赏,亦可谓“解人正不易得”。

踏莎行·郴州旅舍创作背景

  此词为作者绍圣四年(1097)作者因坐党籍连遭贬谪于郴州旅店所写。当时作者因新旧党争先贬杭州通判,再贬监州酒税,后又被罗织罪名贬谪郴州,削去所有官爵和俸禄;又贬横州,此词作于离郴前,

  祐六年(1091年)七月,苏轼受到贾易的弹劾。秦观从苏轼处得知自己亦附带被劾,便立刻去找有关台谏官员疏通。秦观的失态使得苏轼兄弟的政治操行遭到政敌的攻讦,而苏轼与秦观的关系也因此发生了微妙的变化。有人认为,这首《踏莎行》的下阕,很可能是秦观在流放岁月中,通过同为苏门友人的黄庭坚,向苏轼所作的曲折表白。

踏莎行·郴州旅舍赏析二

  “雾失楼台,月迷津渡,桃源望断无寻处”,写夜雾笼罩一切的凄凄迷迷的世界:楼台茫茫大雾中消失;渡口被朦胧的月色所隐没;那当年陶渊明笔下的桃花源更是云遮雾障,无处可寻了。当然,这是作者意想中的景象,因为紧接着的两句是“可堪孤馆闭春寒,杜鹃声里斜阳暮”。词人闭居孤馆,只有想象中才能看得到“津渡”。

  而从时间上来看,上句写的是雾蒙蒙的月夜,下句时间又倒退到残阳如血的黄昏时刻。由此可见,这两句是实写诗人不堪客馆寂寞,而头三句则是虚构之景了。这里词人运用因情造景的手法,景为情而设,意味深长。“楼台”,令人联想到的是一种巍峨美好的形象,而如今被漫天的雾吞噬了:“津渡”,可以使人产生指引道路、走出困境的联想,而如今朦胧夜色中迷失不见了开头三句,分别下了“失”、“迷”、“无”三个否定词,接连写出三种曾经存过或人们的想象中存过的事物的消失,表现了一个屡遭贬谪的失意者的怅惘之情和对前途的渺茫之感。

  而“可堪孤馆闭春寒,杜鹃声里斜阳暮。”两句则开始正面实写词人羁旅郴州客馆不胜其悲的现实生活。一个“馆”字,已暗示羁旅之愁。说“孤馆”则进一步点明客舍的寂寞和客子的孤单。而这座“孤馆”又紧紧封闭于春寒之中,置身其间的词人其心情之凄苦就可想而知了。此时此刻,又传来杜鹃的阵阵悲鸣;那惨淡的夕阳正徐徐西下,这景象益发逗引起词人无穷的愁绪。杜鹃鸣声,是古典诗词中常用的表游子归思的意象。以少游一个羁旅之身,所居住的是寂寞孤馆,所感受的是料峭春寒,所听到的是杜鹃啼血,所见到的是日暮斜阳,此情此境,只能以“可堪”道之。

  “可堪”者,岂堪也,词人这重重凄厉的气围中,又怎能忍受得了呢?过片“驿寄梅花,鱼传尺素,砌成此恨无重数。”连用两则友人投寄书信的典故,极写思乡怀旧之情。“驿寄梅花”,见于《荆州记》记载:“鱼传尺素”,是用古乐府《饮马长城窟》诗意,意指书信往来。少游是贬谪之人,北归无望,亲友们的来书和馈赠,实际上并不能给他带来丝毫慰藉,而只能徒然增加他别恨离愁而已。

  因此,书信和馈赠越多,离恨也积得越多,无数“梅花”和“尺素”,仿佛堆砌成了“无重数”的恨。词人这种感受是很深切的,而这种感受又很难表现,故词人手法创新,只说“砌成此恨无重数”。有这一“砌”字,那一封封书信,一束束梅花,便仿佛成了一块块砖石,层层垒起,以至于达到“无重数”的极限。这种写法,不仅把抽象的微妙的感情形象化,而且也可使人想象词人心中的积恨也如砖石垒成,沉重坚实而又无法消解。

  如此深重难排的苦恨中,迸发出最后二句:“郴江幸自绕郴山,为谁流下潇湘去?”从表面上看,这两句似乎是即景抒情,写词人纵目郴江,抒发远望怀乡之思。郴江出山后,向北流入耒水,又北经耒阳县,至衡阳而东流入潇水湘江。但实际上,一经词人点化,那山山水水都仿佛活了,具有了人的思想感情。这两句由于分别加入了“幸自”和“为谁”两个字,无情的山水似乎也能听懂人语,词人痴痴问询郴江:你本来生活自己的故土,和郴山欢聚一起,究竟为了谁而竟自离乡背井,“流下潇湘去”呢?

《踏莎行·郴州旅舍》秦观 拼音读音参考

tà suō xíng chēn zhōu lǚ shè
踏莎行·郴州旅舍

wù shī lóu tái, yuè mí jīn dù.
雾失楼台,月迷津渡。
táo yuán wàng duàn wú xún chù.
桃源望断无寻处。
kě kān gū guǎn bì chūn hán, dù juān shēng lǐ xié yáng mù.
可堪孤馆闭春寒,杜鹃声里斜阳暮。
yì jì méi huā, yú chuán chǐ sù.
驿寄梅花,鱼传尺素。
qì chéng cǐ hèn wú chóng shù.
砌成此恨无重数。
chēn jiāng xìng zì rào chēn shān, wèi shuí liú xià xiāo xiāng qù.
郴江幸自绕郴山,为谁流下潇湘去。

《踏莎行·郴州旅舍》秦观原文、翻译、赏析和诗意(踏莎行·郴州旅舍 秦观)拼音解读

《tà shā háng ·chēn zhōu lǚ shě 》 qín guān

wù shī lóu tái ,yuè mí jīn dù 。
táo yuán wàng duàn wú xún chù 。
kě kān gū guǎn bì chūn hán ,dù juān shēng lǐ xié yáng mù 。
yì jì méi huā ,yú chuán chǐ sù 。
qì chéng cǐ hèn wú zhòng shù 。
chēn jiāng xìng zì rào chēn shān ,wéi shuí liú xià xiāo xiāng qù 。

zuò zhě jiǎn jiè (qín guān )

qín guān tóu xiàng

qín guān (1049-1100)zì tài xū ,yòu zì shǎo yóu ,bié hào hán gōu jū shì ,shì chēng huái hǎi xiān shēng 。hàn zú ,běi sòng gāo yóu (jīn jiāng sū )rén ,guān zhì tài xué bó shì ,guó shǐ guǎn biān xiū 。qín guān yī shēng kǎn kě ,suǒ xiě shī cí ,gāo gǔ chén zhòng ,jì tuō shēn shì ,gǎn rén zhì shēn 。sū shì guò yáng zhōu ,qīn zì kàn wàng qín guān ,zhèng qiǎo sūn jiào 、wáng gǒng yì zài gāo yóu ,nǎi xiàng yuē yóu dōng yuè miào ,zǎi jiǔ lùn wén ,yín shī zuò fù ,yī shí chuán wéi jiā huà 。qín guān shēng qián háng zōng suǒ zhì zhī chù ,duō yǒu yí jì 。rú zhè jiāng háng zhōu de qín shǎo yóu cí ,lì shuǐ de qín shǎo yóu sù xiàng 、huái hǎi xiān shēng cí 、yīng huā tíng ;qīng tián de qín xué shì cí ;hú nán chēn zhōu sān jué bēi ;guǎng xī héng xiàn de hǎi táng tíng 、zuì xiāng tíng 、huái hǎi táng 、huái hǎi shū yuàn děng 。qín guān mù zài wú xī huì shān zhī běi càn shān shàng ,mù bēi shàng shū “qín lóng tú mù ”jǐ gè dà zì 。yǒu qín jiā cūn 、qín jiā dà yuàn yǐ jí shěng jí wén wù bǎo hù dān wèi gǔ wén yóu tái 。

tà shā háng ·chēn zhōu lǚ shě fān yì jí zhù shì

fān yì
wù mí méng ,lóu tái yī xī nán biàn ,yuè sè méng lóng ,dù kǒu yě yǐn nì bú jiàn 。wàng jìn tiān yá ,lǐ xiǎng zhōng de táo huā yuán ,wú chù mì xún 。zěn néng rěn shòu dé le dú jū zài gū jì de kè guǎn ,chūn hán liào qiào ,xié yáng xī xià ,dù juān shēng shēng āi míng !
yuǎn fāng de yǒu rén de yīn xìn ,jì lái le wēn nuǎn de guān xīn hé zhǔ fù ,què píng tiān le wǒ shēn shēn de bié hèn lí chóu 。chēn jiāng ā ,nǐ jiù rào zhe nǐ de chēn shān liú dé le ,wéi shí me piān piān yào liú dào xiāo xiāng qù ne ?

zhù shì
⑴tà shā háng :cí pái míng 。
⑵chēn (chēn)zhōu :jīn shǔ hú nán 。
⑶wù shī lóu tái :mù ǎi chén chén ,lóu tái xiāo shī zài nóng wù zhōng 。
⑷yuè mí jīn dù :yuè sè méng lóng ,dù kǒu mí shī bú jiàn 。
⑸táo yuán wàng duàn wú xún chù :pīn mìng xún zhǎo yě kàn bú jiàn lǐ xiǎng de táo huā yuán 。táo yuán :yǔ chū jìn táo yuān míng 《táo huā yuán jì 》,zhǐ shēng huó ān lè 、hé hū lǐ xiǎng de dì fāng 。wú xún chù :zhǎo bú dào 。
⑹kě kān :zěn kān ,nǎ kān ,shòu bú zhù 。
⑺dù juān :niǎo míng ,xiàng chuán qí míng jiào shēng xiàng rén yán “bú rú guī qù ”,róng yì gōu qǐ rén de sī xiāng zhī qíng 。
⑻yì jì méi huā :lù kǎi zài 《zèng fàn yè shī 》:“shé méi féng yì shǐ ,jì yǔ lǒng tóu rén 。jiāng nán wú suǒ yǒu ,liáo jì yī zhī chūn 。”zhè lǐ zuò zhě shì jiāng zì jǐ bǐ zuò fàn yè ,biǎo shì shōu dào le lái zì yuǎn fāng de wèn hòu 。
⑼yú chuán chǐ sù :dōng hàn cài yōng de 《yǐn mǎ zhǎng chéng kū háng 》zhōng yǒu “kè cóng yuǎn fāng lái ,yí wǒ shuāng lǐ yú 。hū ér pēng lǐ yú ,zhōng yǒu chǐ sù shū 。” lìng wài ,gǔ shí zhōu chē láo dùn ,xìn jiàn hěn róng yì sǔn huài ,gǔ rén biàn jiāng xìn jiàn fàng rù xiá zǐ zhōng ,zài jiāng xìn xiá kè chéng yú xíng ,měi guān ér yòu fāng biàn xié dài 。“yú chuán chǐ sù ”chéng le chuán dì shū xìn de yòu yī gè dài míng cí 。zhè lǐ yě biǎo shì jiē dào péng yǒu wèn hòu de yì sī 。
⑽qì :duī jī 。wú zhòng shù :shù bú jìn 。
⑾chēn jiāng :qīng gù zǔ yǔ 《dú shǐ fāng yú jì yào ·hú guǎng 》zǎi :chēn shuǐ zài “zhōu dōng yī lǐ ,yī míng chēn jiāng ,yuán fā huáng cén shān ,běi liú jīng cǐ ……xià liú huì lái shuǐ jí zì bào shuǐ rù xiāng jiāng 。”xìng zì :běn zì ,běn lái shì 。
⑿wéi shuí liú xià xiāo xiāng qù :wéi shí me yào liú dào xiāo xiāng qù ne ?yì sī shì lián chēn jiāng dōu nài bú zhù jì mò hé kuàng rén ne ?wéi shuí :wéi shí me 。xiāo xiāng ,xiāo shuǐ hé xiāng shuǐ ,shì hú nán jìng nèi de liǎng tiáo hé liú ,hé liú hòu chēng xiāng jiāng ,yòu chēng xiāo xiāng 。

tà shā háng ·chēn zhōu lǚ shě shǎng xī yī

  shàng piàn xiě zhé jū zhōng jì mò qī lěng de huán jìng 。kāi tóu sān jù ,yuán qíng xiě jǐng ,pī miàn tuī kāi yī fú qī chǔ mí máng 、àn rán xiāo hún de huà miàn :màn tiān mí wù yǐn qù le lóu tái ,yuè sè méng lóng zhōng ,dù kǒu xiǎn dé mí máng nán biàn 。“wù shī lóu tái ,yuè mí jīn dù 。”hù wén jiàn yì ,bú jǐn duì jù gōng zhěng ,yě bú zhī shì zhuàng xiě jǐng wù ,ér shì qíng jǐng jiāo róng de jiā jù 。“shī ”、“mí ”èr zì ,jì zhǔn què dì gōu lè chū yuè xià wù zhōng lóu tái 、jīn dù de mó hú ,yòu qià qiē dì xiě chū le zuò zhě wú xiàn qī mí de yì xù 。“wù shī ”、“yuè mí ”,jiē wéi xià jù “wàng duàn ”chū lì 。“táo yuán wàng duàn wú xún chù ”。cí rén zhàn zài lǚ shě guān wàng yīng gāi yǐ jīng hěn jiǔ le ,tā mù xún dāng nián táo yuān míng bǐ xià de nà kuài shì wài táo yuán 。táo yuán ,qí dì zài wǔ líng (jīn hú nán cháng dé ),lí chēn zhōu bú yuǎn 。cí rén yóu cǐ shēng lián xiǎng :jí shì “wàng duàn ”,yì wéi wǎng rán 。zhe yī “duàn ”zì ,ràng rén tǐ wèi chū cí rén jiǔ zhù kǔ xún huàn xiǎng jìng jiè de chàng wǎng mù guāng jí qí shī wàng tòng kǔ xīn qíng 。tā de 《diǎn jiàng chún 》,zhū běn tí zuò “táo yuán ”。cí zhōng “chén yuán xiàng wù ,wú jì huā jiān zhù 。”xiě de dāng shì tóng yàng de xīn qíng 。“táo yuán ”shì táo yuān míng xīn mù zhōng de bì luàn shèng dì ,yě shì cí rén xīn zhōng de lǐ xiǎng lè tǔ ,qiān gǔ guān qíng ,yì dài tóng xīn 。ér “wù ”、“yuè ”zé shì bú kě kè fú de xiàn shí zǔ ài ,tā men yǐ qí běn shēn de xū wú piāo miǎo chéng xiàn chū qí bú kě yán yù de xiàng zhēng yì yì 。ér “lóu tái ”、“jīn dù ”,zài zhōng guó wén rén de xīn mù zhōng ,tóng yàng bèi fù yǔ le wén huà jīng shén shàng de yùn hán ,tā men shì jīng shén kōng jiān de xiàng shàng yǔ chāo yuè de tuò zhǎn 。cí rén duō me xī wàng jiè cǐ xún chū yī tiáo tōng xiàng “táo yuán ”de mì dào !rán ér tā zhī yǒu shī wàng ér yǐ 。yī “shī ”yī “mí ”,xiàn shí huí bào tā de shì zhè piàn wù lóng yān suǒ de jǐng xiàng 。“shì bǐ lè tǔ ”zhī bú néng ,zhǐ zài yǐn chū xiàn shí zhī bú kān 。yú shì fàng zòng de mù guāng kāi shǐ nèi shōu ,dòu chū “kě kān gū guǎn bì chūn hán ,dù juān shēng lǐ xié yáng mù 。”táo yuán wú mì ,yòu zhé jū yuǎn lí jiā xiāng de chēn zhōu zhè gè xiāng nán xiǎo chéng de kè shě lǐ ,běn zì róng yì zī shēng sī xiāng zhī qíng ,gèng hé kuàng bú shì huàn yóu tā xiāng ,ér shì tiān yá lún luò ā 。zhè liǎng jù zhèng shì yì zài xuàn rǎn zhè gè biǎn suǒ de qī qīng lěng mò 。chūn hán liào qiào shí jiē ,dú chù kè guǎn ,niàn wǎng shì yān ǎi fēn fēn ,zhān qián jǐng bú hán ér lì 。yī gè “bì ”zì ,suǒ zhù le liào qiào chūn hán zhōng de guǎn mén ,yě suǒ zhù le nà kē yù qiú tuò zhǎn de xīn líng 。gèng yǒu dù juān shēng shēng ,cuī rén “bú rú guī qù ”,gōu qǐ lǚ rén chóu sī ;xié yáng chén chén ,zhèng zhuì xī tǔ ,zěn néng bú chù dòng yī qiāng shēn shì qī liáng zhī gǎn 。cí rén lián yòng “gū guǎn ”、“chūn hán ”、“dù juān ”、“xié yáng ”děng yǐn rén gǎn fā ,lìng rén shēng bēi shāng xīn jǐng wù yú yī jìng ,jí bǎ zì jǐ de xīn qíng róng rù jǐng wù ,chuàng zào “yǒu wǒ zhī jìng ”。yòu yǐ “kě kān ”èr zì lǐng qǐ yī zhǒng qiáng liè de qī lěng qì fēn ,hǎo xiàng tā zhěng gè de shēn xīn dōu bèi tūn shì zài zhè piàn chōng chì tiān yǔ de cǎn dàn chóu yún zhī zhōng 。wáng jìng ān xiān shēng yín sòng zhì cǐ ,bú jìn huī bǐ tí yuē :“shǎo yóu cí jìng zuì wéi qī wǎn ,zhì ‘kě kān gū guǎn bì chūn hán ,dù juān shēng lǐ xié yáng mù ’,zé biàn ér wéi qī lì yǐ 。”(《rén jiān cí huà 》)qián rén duō bìng qí “xié yáng ”hòu zài zhe yī “mù ”zì ,yǐ wéi zhòng lèi 。qí shí bú rán ,zhè sān zì biǎo míng zhe shí jiān de tuī yí ,wéi “wàng duàn ”zuò zhù 。xī yáng piān xī ,shì rì xié zhī shí ,màn màn chén luò ,shǐ kāi mù sè 。“mù ”,wéi rì chén zhī shí ,zhè shí jiān shùn xù ,yùn hán zhe cí rén yīn gū jì ér dān xīn yè wǎn lái lín gèng tiān jì mò nán nài de xīn qíng 。zhè shì chù jìng shùn lì 、shēng huó chōng shí de rén suǒ wèi céng tǐ yàn dào de chóu rén xīn xù 。yīn cǐ ,“xié yáng mù ”sān zì ,zhèng dà dà jiā zhòng le gǎn qíng sè cǎi 。

  xià piàn yóu xù shí kāi shǐ ,xiě yuǎn fāng yǒu rén yīn qín zhì yì 、ān wèi 。“yì jì méi huā ,yú chuán chǐ sù 。”lián yòng liǎng zé yǒu guān yǒu rén tóu jì shū xìn de diǎn gù ,fèn jiàn yú 《jīng zhōu jì 》hé gǔ shī 《yǐn mǎ zhǎng chéng kū háng 》。jì méi chuán sù ,yuǎn fāng de qīn yǒu sòng lái ān wèi de xìn xī ,àn lǐ yīng gāi xīn xǐ wéi shì ,dàn shēn wéi biǎn zhé zhī cí rén ,běi guī wú wàng ,què “bié shì yī bān zī wèi zài xīn tóu ”,měi yī fēng guǒ jì zhe qīn yǒu wèi ān de shū xìn ,chù dòng de zǒng shì cí rén nà gēn mǐn gǎn de xīn xián ,zòu xiǎng de shì duì wǎng xī shēng huó de zhuī yì hé tòng shěng jīn shí kùn kǔ chù jìng de yī qǔ qǔ qī shāng āi wǎn de gē 。měi yī fēng xìn lái ,cí rén jiù lì jīng yī cì zhè gè xīn líng zhèng zhā de lì chéng ,tiān qí cǐ hèn mián mián 。gù yú dì sān jù jí zhuǎn ,“qì chéng cǐ hèn wú zhòng shù 。”yī qiē ān wèi jun1 wú jì yú shì 。lí hèn yóu rú “hèn ”qiáng gāo qì ,shǐ rén bú shèng fù dān 。yī gè “qì ”zì ,jiāng nà wú xíng de shāng gǎn xíng xiàng huà ,hǎo xiàng hái kě yǐ zhòng zhòng lèi jī ,zhōng rú zhuān shí lěi qiáng bān zhù qǐ yī dào gāo wú zhòng shù 、chén zhòng jiān shí de “hèn ”qiáng 。hèn shuí ?hèn shí me ?shēn chù nì jìng de cí rén méi yǒu míng shuō 。lián xì tā zài 《zì wǎn cí 》zhōng suǒ shuō :“yī cháo qí huò zuò ,piāo líng zhì yú shì 。”kě zhī tā de hèn ,yǔ piāo líng yǒu guān ,tā de piāo líng yǔ dǎng huò xiàng lián 。zài cí shǐ shàng ,zuò wéi wǎn yuē pài dài biǎo cí rén ,qín guān zhèng shì yǐ zhè dǔ xīn zhōng de “hèn ”qiáng biǎo míng tā duì xiàn shí de kàng zhēng 。tā hé cháng bú yù jiāng xīn zhōng de bēi fèn yī tǔ wéi kuài ?dàn tā yōu chán wèi jī ,bú néng shuō tòu 。yú shì huà shí wéi xū ,zuò dàng kāi zhī bǐ ,jiè yǎn qián shān shuǐ zuò chī chī yī wèn :“chēn jiāng xìng zì rào chēn shān ,wéi shuí liú xià xiāo xiāng qù ?”wú lǐ yǒu qíng ,wú lǐ ér miào 。hǎo xiàng cí rén zài duì chēn jiāng shuō :chēn jiāng ā ,nǐ běn lái shì wéi rào zhe chēn shān ér liú de ,wéi shí me què yào lǎo yuǎn dì běi liú xiàng xiāo xiāng ér qù ne ?guān yú zhè liǎng jù de yùn yì ,huò yǐ wéi :“chēn jiāng yě bú nài shān chéng de jì mò ,liú dào yuǎn fāng qù le ,kě shì zì jǐ hái dé dāi zài zhè lǐ ,dé bú dào zì yóu 。”(hú yún yì 《sòng cí xuǎn 》)huò yǐ wéi cí rén “fǎn gōng zì wèn ”,kǎi tàn shēn shì :“zì jǐ hǎo duān duān yī gè dú shū rén ,běn xiǎng chū lái wéi cháo tíng zuò yī fān shì yè ,zhèng rú chēn jiāng yuán běn shì rào zhe chēn shān ér zhuǎn de ya ,shuí huì xiǎng dào rú jīn jìng bèi juàn rù yī qiē zhèng zhì dòu zhēng xuán wō zhōng qù ne ?”(《táng sòng cí jiàn shǎng cí diǎn 》)jiàn rén jiàn zhì 。yī bǐ zhě zhuō yì ,duì zhè liǎng jù yùn yì de bǎ wò ,huò kě kōng líng yī xiē 。cí rén zài huàn xiǎng 、xī wàng yǔ shī wàng 、zhǎn wàng de gǎn qíng zhèng zhā zhōng ,miàn duì yǎn qián wú yán ér gè dé qí suǒ de shān shuǐ ,yě xǔ tā qiāo rán dì huò dé le yī zhǒng rén shēng gǎn wù :shēng huó běn shēn chōng mǎn le gè zhǒng jiě shì ,yǒu bú tóng de fā zhǎn qū shì ,shēng huó bìng bú shì cóng yī kāi shǐ biàn gù dìng le de gù shì ,jiù xiàng zhè rào zhe chēn shān de chēn jiāng ,tā zì jǐ yě shì bú yóu zì jǐ dì xiàng běi bēn liú xiàng xiāo xiāng ér qù 。shēng huó de hóng liú ,yī zhe guàn xìng ,gǔn gǔn xiàng qián ,tā zǒng shì bǎ rén dài dào shēn bú kě cè de yuǎn fāng ,tā hái jiāng bǎ zì jǐ dài dào shí me yàng kǔ sè 、huāng liáng de yuǎn fāng ā !zhèng rú yè jiā yíng xiān shēng píng cǐ cí shuō :“tóu sān jù de xiàng zhēng yǔ jié wěi de fā wèn yǒu lèi sì 《tiān wèn 》de shēn bēi chén hèn de wèn yǔ ,xiě dé zhè yàng chén tòng ,shì tā guò rén de chéng jiù ,shì cí lǐ de yī gè jìn zhǎn 。”(《táng sòng cí shí qī jiǎng 》)yǔ qín guān bēi jù xìng yī shēng “tóng shēng ér bìng chù ”de sū shì ,tóng bìng xiàng lián gèng jù yī fèn zhī jǐ de líng gǎn xī xīn ,yì jué ài qí wěi liǎng jù ,jí wén qí sǐ ,tàn yuē :“shǎo yóu yǐ yǐ ,suī wàn rén hé shú !”zì shū yú shàn miàn yǐ zhì bú wàng 。shì yǐ wáng shì zhēn yún :“gāo shān liú shuǐ zhī bēi ,qiān gǔ ér xià ,lìng rén fù tòng !”(《huā cǎo méng shí 》)

  zōng shàng suǒ shù ,zhè shǒu cí zuì jiā chù zài yú xū shí xiàng jiān ,hù wéi shēng fā 。shàng piàn yǐ xū dài shí ,xià piàn huà shí wéi xū ,yǐ shàng xià liǎng jié yǐn yù cí tán 。jī shǎng “kě kān gū guǎn bì chūn hán ,dù juān shēng lǐ xié yáng mù ”de wáng guó wéi (jìng ān ),yǐ dōng pō shǎng qí hòu èr yǔ wéi “pí xiàng ”。chí lùn wèi miǎn piān pō 。shēn wèi mò èr jù “chēn jiāng ”zhī wèn ,qí qì gé 、yì yùn ,háo bú kuì sè yú “kě kān ”èr jù 。suǒ wèi dōng pō “pí xiàng ”zhī shǎng ,yì kě wèi “jiě rén zhèng bú yì dé ”。

tà shā háng ·chēn zhōu lǚ shě chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ cí wéi zuò zhě shào shèng sì nián (1097)zuò zhě yīn zuò dǎng jí lián zāo biǎn zhé yú chēn zhōu lǚ diàn suǒ xiě 。dāng shí zuò zhě yīn xīn jiù dǎng zhēng xiān biǎn háng zhōu tōng pàn ,zài biǎn jiān zhōu jiǔ shuì ,hòu yòu bèi luó zhī zuì míng biǎn zhé chēn zhōu ,xuē qù suǒ yǒu guān jué hé fèng lù ;yòu biǎn héng zhōu ,cǐ cí zuò yú lí chēn qián ,

  yòu liù nián (1091nián )qī yuè ,sū shì shòu dào jiǎ yì de dàn hé 。qín guān cóng sū shì chù dé zhī zì jǐ yì fù dài bèi hé ,biàn lì kè qù zhǎo yǒu guān tái jiàn guān yuán shū tōng 。qín guān de shī tài shǐ dé sū shì xiōng dì de zhèng zhì cāo háng zāo dào zhèng dí de gōng jié ,ér sū shì yǔ qín guān de guān xì yě yīn cǐ fā shēng le wēi miào de biàn huà 。yǒu rén rèn wéi ,zhè shǒu 《tà shā háng 》de xià què ,hěn kě néng shì qín guān zài liú fàng suì yuè zhōng ,tōng guò tóng wéi sū mén yǒu rén de huáng tíng jiān ,xiàng sū shì suǒ zuò de qǔ shé biǎo bái 。

tà shā háng ·chēn zhōu lǚ shě shǎng xī èr

  “wù shī lóu tái ,yuè mí jīn dù ,táo yuán wàng duàn wú xún chù ”,xiě yè wù lóng zhào yī qiē de qī qī mí mí de shì jiè :lóu tái máng máng dà wù zhōng xiāo shī ;dù kǒu bèi méng lóng de yuè sè suǒ yǐn méi ;nà dāng nián táo yuān míng bǐ xià de táo huā yuán gèng shì yún zhē wù zhàng ,wú chù kě xún le 。dāng rán ,zhè shì zuò zhě yì xiǎng zhōng de jǐng xiàng ,yīn wéi jǐn jiē zhe de liǎng jù shì “kě kān gū guǎn bì chūn hán ,dù juān shēng lǐ xié yáng mù ”。cí rén bì jū gū guǎn ,zhī yǒu xiǎng xiàng zhōng cái néng kàn dé dào “jīn dù ”。

  ér cóng shí jiān shàng lái kàn ,shàng jù xiě de shì wù méng méng de yuè yè ,xià jù shí jiān yòu dǎo tuì dào cán yáng rú xuè de huáng hūn shí kè 。yóu cǐ kě jiàn ,zhè liǎng jù shì shí xiě shī rén bú kān kè guǎn jì mò ,ér tóu sān jù zé shì xū gòu zhī jǐng le 。zhè lǐ cí rén yùn yòng yīn qíng zào jǐng de shǒu fǎ ,jǐng wéi qíng ér shè ,yì wèi shēn zhǎng 。“lóu tái ”,lìng rén lián xiǎng dào de shì yī zhǒng wēi é měi hǎo de xíng xiàng ,ér rú jīn bèi màn tiān de wù tūn shì le :“jīn dù ”,kě yǐ shǐ rén chǎn shēng zhǐ yǐn dào lù 、zǒu chū kùn jìng de lián xiǎng ,ér rú jīn méng lóng yè sè zhōng mí shī bú jiàn le kāi tóu sān jù ,fèn bié xià le “shī ”、“mí ”、“wú ”sān gè fǒu dìng cí ,jiē lián xiě chū sān zhǒng céng jīng cún guò huò rén men de xiǎng xiàng zhōng cún guò de shì wù de xiāo shī ,biǎo xiàn le yī gè lǚ zāo biǎn zhé de shī yì zhě de chàng wǎng zhī qíng hé duì qián tú de miǎo máng zhī gǎn 。

  ér “kě kān gū guǎn bì chūn hán ,dù juān shēng lǐ xié yáng mù 。”liǎng jù zé kāi shǐ zhèng miàn shí xiě cí rén jī lǚ chēn zhōu kè guǎn bú shèng qí bēi de xiàn shí shēng huó 。yī gè “guǎn ”zì ,yǐ àn shì jī lǚ zhī chóu 。shuō “gū guǎn ”zé jìn yī bù diǎn míng kè shě de jì mò hé kè zǐ de gū dān 。ér zhè zuò “gū guǎn ”yòu jǐn jǐn fēng bì yú chūn hán zhī zhōng ,zhì shēn qí jiān de cí rén qí xīn qíng zhī qī kǔ jiù kě xiǎng ér zhī le 。cǐ shí cǐ kè ,yòu chuán lái dù juān de zhèn zhèn bēi míng ;nà cǎn dàn de xī yáng zhèng xú xú xī xià ,zhè jǐng xiàng yì fā dòu yǐn qǐ cí rén wú qióng de chóu xù 。dù juān míng shēng ,shì gǔ diǎn shī cí zhōng cháng yòng de biǎo yóu zǐ guī sī de yì xiàng 。yǐ shǎo yóu yī gè jī lǚ zhī shēn ,suǒ jū zhù de shì jì mò gū guǎn ,suǒ gǎn shòu de shì liào qiào chūn hán ,suǒ tīng dào de shì dù juān tí xuè ,suǒ jiàn dào de shì rì mù xié yáng ,cǐ qíng cǐ jìng ,zhī néng yǐ “kě kān ”dào zhī 。

  “kě kān ”zhě ,qǐ kān yě ,cí rén zhè zhòng zhòng qī lì de qì wéi zhōng ,yòu zěn néng rěn shòu dé le ne ?guò piàn “yì jì méi huā ,yú chuán chǐ sù ,qì chéng cǐ hèn wú zhòng shù 。”lián yòng liǎng zé yǒu rén tóu jì shū xìn de diǎn gù ,jí xiě sī xiāng huái jiù zhī qíng 。“yì jì méi huā ”,jiàn yú 《jīng zhōu jì 》jì zǎi :“yú chuán chǐ sù ”,shì yòng gǔ lè fǔ 《yǐn mǎ zhǎng chéng kū 》shī yì ,yì zhǐ shū xìn wǎng lái 。shǎo yóu shì biǎn zhé zhī rén ,běi guī wú wàng ,qīn yǒu men de lái shū hé kuì zèng ,shí jì shàng bìng bú néng gěi tā dài lái sī háo wèi jiè ,ér zhī néng tú rán zēng jiā tā bié hèn lí chóu ér yǐ 。

  yīn cǐ ,shū xìn hé kuì zèng yuè duō ,lí hèn yě jī dé yuè duō ,wú shù “méi huā ”hé “chǐ sù ”,fǎng fó duī qì chéng le “wú zhòng shù ”de hèn 。cí rén zhè zhǒng gǎn shòu shì hěn shēn qiē de ,ér zhè zhǒng gǎn shòu yòu hěn nán biǎo xiàn ,gù cí rén shǒu fǎ chuàng xīn ,zhī shuō “qì chéng cǐ hèn wú zhòng shù ”。yǒu zhè yī “qì ”zì ,nà yī fēng fēng shū xìn ,yī shù shù méi huā ,biàn fǎng fó chéng le yī kuài kuài zhuān shí ,céng céng lěi qǐ ,yǐ zhì yú dá dào “wú zhòng shù ”de jí xiàn 。zhè zhǒng xiě fǎ ,bú jǐn bǎ chōu xiàng de wēi miào de gǎn qíng xíng xiàng huà ,ér qiě yě kě shǐ rén xiǎng xiàng cí rén xīn zhōng de jī hèn yě rú zhuān shí lěi chéng ,chén zhòng jiān shí ér yòu wú fǎ xiāo jiě 。

  rú cǐ shēn zhòng nán pái de kǔ hèn zhōng ,bèng fā chū zuì hòu èr jù :“chēn jiāng xìng zì rào chēn shān ,wéi shuí liú xià xiāo xiāng qù ?”cóng biǎo miàn shàng kàn ,zhè liǎng jù sì hū shì jí jǐng shū qíng ,xiě cí rén zòng mù chēn jiāng ,shū fā yuǎn wàng huái xiāng zhī sī 。chēn jiāng chū shān hòu ,xiàng běi liú rù lěi shuǐ ,yòu běi jīng lěi yáng xiàn ,zhì héng yáng ér dōng liú rù xiāo shuǐ xiāng jiāng 。dàn shí jì shàng ,yī jīng cí rén diǎn huà ,nà shān shān shuǐ shuǐ dōu fǎng fó huó le ,jù yǒu le rén de sī xiǎng gǎn qíng 。zhè liǎng jù yóu yú fèn bié jiā rù le “xìng zì ”hé “wéi shuí ”liǎng gè zì ,wú qíng de shān shuǐ sì hū yě néng tīng dǒng rén yǔ ,cí rén chī chī wèn xún chēn jiāng :nǐ běn lái shēng huó zì jǐ de gù tǔ ,hé chēn shān huān jù yī qǐ ,jiū jìng wéi le shuí ér jìng zì lí xiāng bèi jǐng ,“liú xià xiāo xiāng qù ”ne ?

《tà shā háng ·chēn zhōu lǚ shě 》qín guān pīn yīn dú yīn cān kǎo

tà suō xíng chēn zhōu lǚ shè
tà shā háng ·chēn zhōu lǚ shě

wù shī lóu tái, yuè mí jīn dù.
wù shī lóu tái ,yuè mí jīn dù 。
táo yuán wàng duàn wú xún chù.
táo yuán wàng duàn wú xún chù 。
kě kān gū guǎn bì chūn hán, dù juān shēng lǐ xié yáng mù.
kě kān gū guǎn bì chūn hán ,dù juān shēng lǐ xié yáng mù 。
yì jì méi huā, yú chuán chǐ sù.
yì jì méi huā ,yú chuán chǐ sù 。
qì chéng cǐ hèn wú chóng shù.
qì chéng cǐ hèn wú zhòng shù 。
chēn jiāng xìng zì rào chēn shān, wèi shuí liú xià xiāo xiāng qù.
chēn jiāng xìng zì rào chēn shān ,wéi shuí liú xià xiāo xiāng qù 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

秦观 秦观 秦观(1049-1100)字少游、太虚,别号邗沟居士,高邮(今属江苏)人。少有才名,研习经史,喜读兵书。熙宁十年(1077),往谒苏轼于徐州,次年作《黄楼赋》,苏轼以为「有屈、宋姿」。元丰八年进士及第,授定海主簿,调蔡州教授。元祐三年(1088),应制科,进策论,除宣教郎、太学博士,校正秘书省书籍。六年,迁秘书省正字。预修《神宗实录》。时黄庭坚、晁补之、张耒亦在京师,观与同游苏轼之门,人称「苏门四学士」。绍圣元年(094),坐元祐党籍,出为杭州通判,再贬监处州(今浙江丽水)酒税。三年又因写佛书削秩徙郴州(今属湖南)。明年,编管横州(今广西横县)。元符元年(1098)再贬雷州(今广东海康)。徽宗即位,复宣德郎,允北归,途中卒于藤州(今广西藤县),年五十二。《宋史》、《东都事略》有传。存《淮海集》四十卷,另有《淮海词》单刻本。其诗、词、文皆工,而以词著称。词属婉约派,内容多写男女情爱,颇多伤感之作。秦观工诗词。词多写男女情爱,也颇有感伤身世之作,风格委婉含蓄,清丽雅淡。诗风与词风相近。秦观的《淮海词》基本上没有跳出相思离别题材的藩篱。但它是一部优美的抒情诗。于离情别绪之中,融入了身世之感,唱出了那个时代一位富有才情而又备受压抑的知识分子的痛苦和忧伤。爱情词不同于过去偎红倚翠的艳词,《满庭芳》诸阕深含「恋恋故国」之情;《鹊桥仙》以金风玉露、柔情似水等审美意象,歌颂了纯洁真挚、地久天长的爱情。秦观词伤感色彩较浓,充满了愁苦凄恻、孤苦无告的苦闷。在艺术手法上,摄取了柳永词铺叙渲染、委曲尽致的优点。但写景言情,出以纯净之笔,形成清丽典雅的词风。秦观深谙音律,长于运思,能够准确地把握事物的突出特征,以鲜明的意象、致密的结构、精练的语言,构成一种凄迷幽婉的审美意境。在艺术上力求创新,形成了独特的抒情个性。千百年来,一直被视为第一流的正宗婉约作家,以情辞兼胜的优美篇章在词史上卓然名家,对后代词的发展产生了深远的影响。集评:近来作者,皆不及少游。如「斜阳外,寒鸦数点,流水绕孤村」,虽不识字人,亦知是天生好言语也。(晁无咎)子瞻辞胜乎情,耆卿情胜乎辞。辞情相称者,惟少游而已。(蔡伯世)今代词手,惟秦七、黄九耳,唐诸人不迨也。(陈后山)秦词专主情致,而少故实,譬如贫家美女,虽极妍丽丰逸,而终乏富贵态。(李易安)少游词虽婉美,然格力失之弱。(胡元任)秦少游词,体制淡雅,气骨不衰。清丽中不断意脉,咀嚼无滓,久而知味。(张叔夏)观词情韵兼胜,在苏黄之上。流传虽少,要为倚声家一作手。(《四库提要》)秦少游自是作手,近开美成,导其先路;远祖温、韦,取其神不袭其貌,词至是乃一变焉。然变而不失其正,遂令议者不病其变,而转觉有不得不变者。后人动称秦、柳,柳之视秦,为之奴隶而不足者,何可相提并论哉!(陈廷焯《白雨斋词话》)

秦观的诗词

  • 河传(恨眉醉眼)
  • 春日(一夕轻雷落万丝)
  • 鹧鸪天·枝上流莺和泪闻
  • 木兰花慢(过秦淮旷望)
  • 词笑令(⑦莺莺)
  • 望海潮·洛阳怀古
  • 八六子(倚危亭,恨如芳草)
  • 玉烛新
  • 秋日三首
  • 鹊桥仙(纤云弄巧)
  • 宋代诗词推荐

  • 霜天晓角(旅兴)
  • 醉花阴(再用前韵)
  • 南乡子(舟中记梦)
  • 念奴娇(送李士举)
  • 金盏子(水仙)
  • 柳梢青(送温守王侍郎帅三山)
  • 念奴娇(赠希文宠姬)
  • 国香
  • 《忆秦娥》程垓原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 程垓)
  • 鹊桥仙(以酒果为黄子默寿)
  • 《踏莎行·郴州旅舍》秦观原文、翻译、赏析和诗意(踏莎行·郴州旅舍 秦观)原文,《踏莎行·郴州旅舍》秦观原文、翻译、赏析和诗意(踏莎行·郴州旅舍 秦观)翻译,《踏莎行·郴州旅舍》秦观原文、翻译、赏析和诗意(踏莎行·郴州旅舍 秦观)赏析,《踏莎行·郴州旅舍》秦观原文、翻译、赏析和诗意(踏莎行·郴州旅舍 秦观)阅读答案,出自秦观的作品

    诗词类别

    秦观的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语