《行宫》行宫元稹原文、翻译、赏析和诗意

作者:元稹 朝代:唐代
《行宫》行宫元稹原文、翻译、赏析和诗意原文

《行宫》 元稹

寥落古行宫,宫花寂寞红。
白头宫女在,闲坐说玄宗。

作者简介(元稹)

元稹头像

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。

行宫翻译及注释

翻译
空旷冷落的古旧行宫,只有宫花寂寞地艳红。
几个满头白发的宫女,闲坐无事谈论唐玄宗。

注释
(1)寥(liáo)落:寂寞冷落。
(2)行宫:皇帝在京城之外的宫殿。这里指当时东都洛阳的皇帝行宫上阳宫。
(3)宫花:行宫里的花。
(4)白头宫女:据白居易《上阳白发人》,一些宫女天宝末年被“潜配”到上阳宫,在这冷宫里一闭四十多年,成了白发宫人。
(5)说:谈论。
(6)玄宗:指唐玄宗。

行宫赏析

  元稹的这首《行宫》是一首抒发盛衰之感的诗,这首短小精悍的五绝具有深邃的意境,富有隽永的诗味,倾诉了宫女无穷的哀怨之情,寄托了诗人深沉的盛衰之感。

  从诗的内容上看,理解这首诗的关键在末尾一句“闲坐说玄宗”。说者前句已经点明是“白头宫女”,时间地点则是在荒凉冷寞的古行宫,红花盛开,正是一年春好处之时。从天宝至贞元,过了半个世纪左右,漫长的岁月,风雨的侵蚀,古行宫早变得荒败不堪了,而当年入宫的红颜少女,也在寂寞孤独中苦熬了几十个春秋,如今早已是白发苍颜了。她们的青春在此葬送,她们悲怨的泪水在此流淌,她们面对着怒放的红花在感叹嘘唏。透过纯朴的字面,我们分明听到了她们痛苦的心音。白居易《上阳白发人》写道:“上阳人,红颜暗老白发新。绿衣监使守宫门,一闭上阳多少春。玄宗末岁初选入,入时十六今六十。同时采择百余人,零落年深残此身。”白诗直截了当地道出了年老宫女的幽怨,元诗则点染寥落的环境,以红色宫花和白头宫女相互衬托的笔法,通过形象对比来揭示宫女的悲惨生活和心理活动。二诗相比,一具体,一概括,一以感情的热烈淋漓见长,一以境界的深沉隽永取胜。

  这里,寥落古行宫中的白头宫女,还是唐玄宗时代历史的见证人。唐玄宗在其继位后期,宠幸杨贵妃,终日沉溺在淫乐酒色之中,把政务全部委给奸相李林甫和杨国忠,朝纲紊乱,谄佞当道,终于酿成安史之乱。乱后,玄宗被迫退位,赫赫不可一世的大唐王朝亦从此一蹶不振,日益走向下坡路。白居易在《长恨歌》里曾深致感慨说:“缓歌慢舞凝丝竹,尽日君王看不足。渔阳鼙鼓动地来,惊破霓裳羽衣曲。”四句诗,已形象地概括出玄宗昏愦好色与亡国致乱的历史因由,其讽刺与揭露是十分深刻的。元稹这首短诗当然不可能象白诗那样铺张扬厉,极尽渲染之能事,他只能采取对照、暗示点染等方法,把这一段轰轰烈烈的历史高度浓缩,加以典型化的处理,从而让人回味咀嚼。寥落的古行宫,那在寂寞之中随岁月更替而自生自落的宫花,那红颜少女的变为白发老人,都深深地带有时代盛衰迁移的痕迹。白头宫女亲历开元、天宝之世,本身就是历史的见证人,“闲坐说玄宗”的由治而乱。这本是诗篇主旨所在,也是诗人认为应引以为戒的地方,却以貌似悠闲实则深沉的笔调加以表现,语少意多,有无穷之味。

  从表现手法上来看,诗人塑造意境,艺术上主要运用了两种表现手法。一是以少总多。这首诗具有举一而反三,字少而意多的特点。四句诗,首句指明地点,是一座空虚冷落的古行宫;次句暗示环境和时间,宫中红花盛开,正当春天季节;三句交代人物,几个白头宫女,与末句联系起来推想,可知是玄宗天宝末年进宫而幸存下来的老宫人;末句描写动作,宫女们正闲坐回忆、谈论天宝遗事。二十个字,地点、时间、人物、动作,全都表现出来了,构成了一幅非常生动的画面。这个画面触发读者联翩的浮想:宫女们年轻时都是月貌花容,娇姿艳质,这些美丽的宫女被禁闭在这冷落的古行宫之中,成日价寂寞无聊,看着宫花,花开花落,年复一年,青春消逝,红颜憔悴,白发频添,如此被摧残,往事不堪重省。然而,她们被禁闭冷宫,与世隔绝,别无话题,却只能回顾天宝时代玄宗遗事,此景此情,令人凄绝。“寥落”、“寂寞”、“闲坐”,既描绘当时的情景,也反映诗人的倾向。凄凉的身世,哀怨的情怀,盛衰的感慨,二十个字描绘出生动的画面,表现出深刻的意思。

  另一个表现手法是以乐景写哀情。我国古典诗歌,其所写景物,有时从对立面的角度反衬心理,利用忧思愁苦的心情同良辰美景气氛之间的矛盾,以乐景写哀情,却能收到很好的艺术效果。这首诗也运用了这一手法。诗所要表现的是凄凉哀怨的心境,但却着意描绘红艳的宫花。红花一般是表现热闹场面,烘托欢乐情绪的,但在这里却起了很重要的反衬作用:盛开的红花和寥落的行宫相映衬,加强了时移世迁的盛衰之感;春天的红花和宫女的白发相映衬,表现了红颜易老的人生感慨;红花美景与凄寂心境相映衬,突出了宫女被禁闭的哀怨情绪。红花,在这里起了很大的作用。这都是利用好景致与恶心情的矛盾,来突出中心思想,即王夫之《姜斋诗话》所谓“以乐景写哀”,一倍增其哀。白居易《上阳白发人》“宫莺百啭愁厌闻,梁燕双栖老休妒”,也可以说是以乐写哀。不过白居易的写法直接揭示了乐景写哀情的矛盾,而元稹《行宫》则是以乐景作比较含蓄的反衬,显得更有余味。

  这首绝句语言平实,但很有概括力,精警动人,也很含蓄,给人以想象的天地,历史沧桑之感尽在不言之中,寓意深刻,自来评价很高。王建的《宫词》,白居易的《长恨歌》,元稹的《连昌宫词》,都是长达千字左右的宏篇巨制,详尽地描述了唐玄宗时代治乱兴衰的历史过程,感叹兴亡。总结教训,内容广博而深刻。元稹这首小诗总共不过二十个字,能入选《唐诗三百首》,与这些长篇巨作比美,可谓短小精悍,字字珠玑。

行宫创作背景

  元稹生活在中唐年代,正值唐朝经历过安史之乱不久,国力的各个方面都在走下坡路之时。该诗就是以小见大地点明了唐朝衰败的重要原因。

《行宫》元稹 拼音读音参考

xíng gōng
行宫

liáo luò gǔ xíng gōng, gōng huā jì mò hóng.
寥落古行宫,宫花寂寞红。
bái tóu gōng nǚ zài, xián zuò shuō xuán zōng.
白头宫女在,闲坐说玄宗。

《行宫》行宫元稹原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《háng gōng 》 yuán zhěn

liáo luò gǔ háng gōng ,gōng huā jì mò hóng 。
bái tóu gōng nǚ zài ,xián zuò shuō xuán zōng 。

zuò zhě jiǎn jiè (yuán zhěn )

yuán zhěn tóu xiàng

yuán zhěn (779nián -831nián ,huò táng dài zōng dà lì shí sì nián zhì wén zōng dà hé wǔ nián ),zì wēi zhī ,bié zì wēi míng ,táng luò yáng rén (jīn hé nán luò yáng )。fù yuán kuān ,mǔ zhèng shì 。wéi běi wèi zōng shì xiān bēi zú tuò bá bù hòu yì ,shì shí yì jiān zhī shí sì shì sūn 。zǎo nián hé bái jū yì gòng tóng tí chàng “xīn lè fǔ ”。shì rén cháng bǎ tā hé bái jū yì bìng chēng “yuán bái ”。

háng gōng fān yì jí zhù shì

fān yì
kōng kuàng lěng luò de gǔ jiù háng gōng ,zhī yǒu gōng huā jì mò dì yàn hóng 。
jǐ gè mǎn tóu bái fā de gōng nǚ ,xián zuò wú shì tán lùn táng xuán zōng 。

zhù shì
(1)liáo (liáo)luò :jì mò lěng luò 。
(2)háng gōng :huáng dì zài jīng chéng zhī wài de gōng diàn 。zhè lǐ zhǐ dāng shí dōng dōu luò yáng de huáng dì háng gōng shàng yáng gōng 。
(3)gōng huā :háng gōng lǐ de huā 。
(4)bái tóu gōng nǚ :jù bái jū yì 《shàng yáng bái fā rén 》,yī xiē gōng nǚ tiān bǎo mò nián bèi “qián pèi ”dào shàng yáng gōng ,zài zhè lěng gōng lǐ yī bì sì shí duō nián ,chéng le bái fā gōng rén 。
(5)shuō :tán lùn 。
(6)xuán zōng :zhǐ táng xuán zōng 。

háng gōng shǎng xī

  yuán zhěn de zhè shǒu 《háng gōng 》shì yī shǒu shū fā shèng shuāi zhī gǎn de shī ,zhè shǒu duǎn xiǎo jīng hàn de wǔ jué jù yǒu shēn suì de yì jìng ,fù yǒu jun4 yǒng de shī wèi ,qīng sù le gōng nǚ wú qióng de āi yuàn zhī qíng ,jì tuō le shī rén shēn chén de shèng shuāi zhī gǎn 。

  cóng shī de nèi róng shàng kàn ,lǐ jiě zhè shǒu shī de guān jiàn zài mò wěi yī jù “xián zuò shuō xuán zōng ”。shuō zhě qián jù yǐ jīng diǎn míng shì “bái tóu gōng nǚ ”,shí jiān dì diǎn zé shì zài huāng liáng lěng mò de gǔ háng gōng ,hóng huā shèng kāi ,zhèng shì yī nián chūn hǎo chù zhī shí 。cóng tiān bǎo zhì zhēn yuán ,guò le bàn gè shì jì zuǒ yòu ,màn zhǎng de suì yuè ,fēng yǔ de qīn shí ,gǔ háng gōng zǎo biàn dé huāng bài bú kān le ,ér dāng nián rù gōng de hóng yán shǎo nǚ ,yě zài jì mò gū dú zhōng kǔ áo le jǐ shí gè chūn qiū ,rú jīn zǎo yǐ shì bái fā cāng yán le 。tā men de qīng chūn zài cǐ zàng sòng ,tā men bēi yuàn de lèi shuǐ zài cǐ liú tǎng ,tā men miàn duì zhe nù fàng de hóng huā zài gǎn tàn xū xī 。tòu guò chún pǔ de zì miàn ,wǒ men fèn míng tīng dào le tā men tòng kǔ de xīn yīn 。bái jū yì 《shàng yáng bái fā rén 》xiě dào :“shàng yáng rén ,hóng yán àn lǎo bái fā xīn 。lǜ yī jiān shǐ shǒu gōng mén ,yī bì shàng yáng duō shǎo chūn 。xuán zōng mò suì chū xuǎn rù ,rù shí shí liù jīn liù shí 。tóng shí cǎi zé bǎi yú rén ,líng luò nián shēn cán cǐ shēn 。”bái shī zhí jié le dāng dì dào chū le nián lǎo gōng nǚ de yōu yuàn ,yuán shī zé diǎn rǎn liáo luò de huán jìng ,yǐ hóng sè gōng huā hé bái tóu gōng nǚ xiàng hù chèn tuō de bǐ fǎ ,tōng guò xíng xiàng duì bǐ lái jiē shì gōng nǚ de bēi cǎn shēng huó hé xīn lǐ huó dòng 。èr shī xiàng bǐ ,yī jù tǐ ,yī gài kuò ,yī yǐ gǎn qíng de rè liè lín lí jiàn zhǎng ,yī yǐ jìng jiè de shēn chén jun4 yǒng qǔ shèng 。

  zhè lǐ ,liáo luò gǔ háng gōng zhōng de bái tóu gōng nǚ ,hái shì táng xuán zōng shí dài lì shǐ de jiàn zhèng rén 。táng xuán zōng zài qí jì wèi hòu qī ,chǒng xìng yáng guì fēi ,zhōng rì chén nì zài yín lè jiǔ sè zhī zhōng ,bǎ zhèng wù quán bù wěi gěi jiān xiàng lǐ lín fǔ hé yáng guó zhōng ,cháo gāng wěn luàn ,chǎn nìng dāng dào ,zhōng yú niàng chéng ān shǐ zhī luàn 。luàn hòu ,xuán zōng bèi pò tuì wèi ,hè hè bú kě yī shì de dà táng wáng cháo yì cóng cǐ yī juě bú zhèn ,rì yì zǒu xiàng xià pō lù 。bái jū yì zài 《zhǎng hèn gē 》lǐ céng shēn zhì gǎn kǎi shuō :“huǎn gē màn wǔ níng sī zhú ,jìn rì jun1 wáng kàn bú zú 。yú yáng pí gǔ dòng dì lái ,jīng pò ní shang yǔ yī qǔ 。”sì jù shī ,yǐ xíng xiàng dì gài kuò chū xuán zōng hūn kuì hǎo sè yǔ wáng guó zhì luàn de lì shǐ yīn yóu ,qí fěng cì yǔ jiē lù shì shí fèn shēn kè de 。yuán zhěn zhè shǒu duǎn shī dāng rán bú kě néng xiàng bái shī nà yàng pù zhāng yáng lì ,jí jìn xuàn rǎn zhī néng shì ,tā zhī néng cǎi qǔ duì zhào 、àn shì diǎn rǎn děng fāng fǎ ,bǎ zhè yī duàn hōng hōng liè liè de lì shǐ gāo dù nóng suō ,jiā yǐ diǎn xíng huà de chù lǐ ,cóng ér ràng rén huí wèi jǔ jiáo 。liáo luò de gǔ háng gōng ,nà zài jì mò zhī zhōng suí suì yuè gèng tì ér zì shēng zì luò de gōng huā ,nà hóng yán shǎo nǚ de biàn wéi bái fā lǎo rén ,dōu shēn shēn dì dài yǒu shí dài shèng shuāi qiān yí de hén jì 。bái tóu gōng nǚ qīn lì kāi yuán 、tiān bǎo zhī shì ,běn shēn jiù shì lì shǐ de jiàn zhèng rén ,“xián zuò shuō xuán zōng ”de yóu zhì ér luàn 。zhè běn shì shī piān zhǔ zhǐ suǒ zài ,yě shì shī rén rèn wéi yīng yǐn yǐ wéi jiè de dì fāng ,què yǐ mào sì yōu xián shí zé shēn chén de bǐ diào jiā yǐ biǎo xiàn ,yǔ shǎo yì duō ,yǒu wú qióng zhī wèi 。

  cóng biǎo xiàn shǒu fǎ shàng lái kàn ,shī rén sù zào yì jìng ,yì shù shàng zhǔ yào yùn yòng le liǎng zhǒng biǎo xiàn shǒu fǎ 。yī shì yǐ shǎo zǒng duō 。zhè shǒu shī jù yǒu jǔ yī ér fǎn sān ,zì shǎo ér yì duō de tè diǎn 。sì jù shī ,shǒu jù zhǐ míng dì diǎn ,shì yī zuò kōng xū lěng luò de gǔ háng gōng ;cì jù àn shì huán jìng hé shí jiān ,gōng zhōng hóng huā shèng kāi ,zhèng dāng chūn tiān jì jiē ;sān jù jiāo dài rén wù ,jǐ gè bái tóu gōng nǚ ,yǔ mò jù lián xì qǐ lái tuī xiǎng ,kě zhī shì xuán zōng tiān bǎo mò nián jìn gōng ér xìng cún xià lái de lǎo gōng rén ;mò jù miáo xiě dòng zuò ,gōng nǚ men zhèng xián zuò huí yì 、tán lùn tiān bǎo yí shì 。èr shí gè zì ,dì diǎn 、shí jiān 、rén wù 、dòng zuò ,quán dōu biǎo xiàn chū lái le ,gòu chéng le yī fú fēi cháng shēng dòng de huà miàn 。zhè gè huà miàn chù fā dú zhě lián piān de fú xiǎng :gōng nǚ men nián qīng shí dōu shì yuè mào huā róng ,jiāo zī yàn zhì ,zhè xiē měi lì de gōng nǚ bèi jìn bì zài zhè lěng luò de gǔ háng gōng zhī zhōng ,chéng rì jià jì mò wú liáo ,kàn zhe gōng huā ,huā kāi huā luò ,nián fù yī nián ,qīng chūn xiāo shì ,hóng yán qiáo cuì ,bái fā pín tiān ,rú cǐ bèi cuī cán ,wǎng shì bú kān zhòng shěng 。rán ér ,tā men bèi jìn bì lěng gōng ,yǔ shì gé jué ,bié wú huà tí ,què zhī néng huí gù tiān bǎo shí dài xuán zōng yí shì ,cǐ jǐng cǐ qíng ,lìng rén qī jué 。“liáo luò ”、“jì mò ”、“xián zuò ”,jì miáo huì dāng shí de qíng jǐng ,yě fǎn yìng shī rén de qīng xiàng 。qī liáng de shēn shì ,āi yuàn de qíng huái ,shèng shuāi de gǎn kǎi ,èr shí gè zì miáo huì chū shēng dòng de huà miàn ,biǎo xiàn chū shēn kè de yì sī 。

  lìng yī gè biǎo xiàn shǒu fǎ shì yǐ lè jǐng xiě āi qíng 。wǒ guó gǔ diǎn shī gē ,qí suǒ xiě jǐng wù ,yǒu shí cóng duì lì miàn de jiǎo dù fǎn chèn xīn lǐ ,lì yòng yōu sī chóu kǔ de xīn qíng tóng liáng chén měi jǐng qì fēn zhī jiān de máo dùn ,yǐ lè jǐng xiě āi qíng ,què néng shōu dào hěn hǎo de yì shù xiào guǒ 。zhè shǒu shī yě yùn yòng le zhè yī shǒu fǎ 。shī suǒ yào biǎo xiàn de shì qī liáng āi yuàn de xīn jìng ,dàn què zhe yì miáo huì hóng yàn de gōng huā 。hóng huā yī bān shì biǎo xiàn rè nào chǎng miàn ,hōng tuō huān lè qíng xù de ,dàn zài zhè lǐ què qǐ le hěn zhòng yào de fǎn chèn zuò yòng :shèng kāi de hóng huā hé liáo luò de háng gōng xiàng yìng chèn ,jiā qiáng le shí yí shì qiān de shèng shuāi zhī gǎn ;chūn tiān de hóng huā hé gōng nǚ de bái fā xiàng yìng chèn ,biǎo xiàn le hóng yán yì lǎo de rén shēng gǎn kǎi ;hóng huā měi jǐng yǔ qī jì xīn jìng xiàng yìng chèn ,tū chū le gōng nǚ bèi jìn bì de āi yuàn qíng xù 。hóng huā ,zài zhè lǐ qǐ le hěn dà de zuò yòng 。zhè dōu shì lì yòng hǎo jǐng zhì yǔ è xīn qíng de máo dùn ,lái tū chū zhōng xīn sī xiǎng ,jí wáng fū zhī 《jiāng zhāi shī huà 》suǒ wèi “yǐ lè jǐng xiě āi ”,yī bèi zēng qí āi 。bái jū yì 《shàng yáng bái fā rén 》“gōng yīng bǎi zhuàn chóu yàn wén ,liáng yàn shuāng qī lǎo xiū dù ”,yě kě yǐ shuō shì yǐ lè xiě āi 。bú guò bái jū yì de xiě fǎ zhí jiē jiē shì le lè jǐng xiě āi qíng de máo dùn ,ér yuán zhěn 《háng gōng 》zé shì yǐ lè jǐng zuò bǐ jiào hán xù de fǎn chèn ,xiǎn dé gèng yǒu yú wèi 。

  zhè shǒu jué jù yǔ yán píng shí ,dàn hěn yǒu gài kuò lì ,jīng jǐng dòng rén ,yě hěn hán xù ,gěi rén yǐ xiǎng xiàng de tiān dì ,lì shǐ cāng sāng zhī gǎn jìn zài bú yán zhī zhōng ,yù yì shēn kè ,zì lái píng jià hěn gāo 。wáng jiàn de 《gōng cí 》,bái jū yì de 《zhǎng hèn gē 》,yuán zhěn de 《lián chāng gōng cí 》,dōu shì zhǎng dá qiān zì zuǒ yòu de hóng piān jù zhì ,xiáng jìn dì miáo shù le táng xuán zōng shí dài zhì luàn xìng shuāi de lì shǐ guò chéng ,gǎn tàn xìng wáng 。zǒng jié jiāo xùn ,nèi róng guǎng bó ér shēn kè 。yuán zhěn zhè shǒu xiǎo shī zǒng gòng bú guò èr shí gè zì ,néng rù xuǎn 《táng shī sān bǎi shǒu 》,yǔ zhè xiē zhǎng piān jù zuò bǐ měi ,kě wèi duǎn xiǎo jīng hàn ,zì zì zhū jī 。

háng gōng chuàng zuò bèi jǐng

  yuán zhěn shēng huó zài zhōng táng nián dài ,zhèng zhí táng cháo jīng lì guò ān shǐ zhī luàn bú jiǔ ,guó lì de gè gè fāng miàn dōu zài zǒu xià pō lù zhī shí 。gāi shī jiù shì yǐ xiǎo jiàn dà dì diǎn míng le táng cháo shuāi bài de zhòng yào yuán yīn 。

《háng gōng 》yuán zhěn pīn yīn dú yīn cān kǎo

xíng gōng
háng gōng

liáo luò gǔ xíng gōng, gōng huā jì mò hóng.
liáo luò gǔ háng gōng ,gōng huā jì mò hóng 。
bái tóu gōng nǚ zài, xián zuò shuō xuán zōng.
bái tóu gōng nǚ zài ,xián zuò shuō xuán zōng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

元稹 元稹 元稹(779─831),字微之,河南(今河南省洛阳一带)人。幼年丧父,家境比较贫困。十五岁参加科举考试,明经及第。唐宪宗元和初,应制策第一,任左拾遗,历监察御史等职。曾因劾奏剑南东川节度使严砺等人的不法行为,得罪权贵,被贬为江陵士曹参军。他遭到这次打击后,转与宦官和权贵妥协,并通过宦官崔潭峻等人的推荐,得到穆宗李恒的重用,一度出任宰相。不久,调任同州刺史。文宗太和时,任武昌军节度使,死于任上,年五十三。元稹和白居易是好朋友,他们都是新乐府运动的倡导者。他的文学主张与白居易相近,提倡杜甫「即事名篇,无复倚傍」的精神,推动了新乐府运动的发展。他写过一些《乐府古题》和《新题乐府》,借用乐府的体裁,自出新意,借以「讽当时之事,以贻后代之人」。他还写过不少古诗和律诗,其中也有讽刺现实的,称作「古讽」、「律讽」。此外,他也还写过不少古今体艳诗和悼亡诗,言浅情深,在艺术上有较高的成就。他的诗在当时与白居易齐名,世称「元白」。元稹的诗歌在一定程度上反映了民生疾苦,揭露了上层统治阶级的荒淫、腐朽,但深度、广度都不及白居易。诗的风格与白居易相近,都有语浅情深的特点。

元稹的诗词

  • 《遣悲怀三首·其三》遣悲怀三首·其三元稹原文、翻译、赏析和诗意
  • 《闻乐天授江州司马》闻乐天授江州司马元稹原文、翻译、赏析和诗意
  • 明月三五夜
  • 田家词 / 田家行
  • 遣悲怀三首·其二
  • 《菊花》菊花元稹原文、翻译、赏析和诗意
  • 遣悲怀三首
  • 菊花
  • 《一字至七字诗·茶》一字至七字诗·茶元稹原文、翻译、赏析和诗意
  • 离思五首·其四
  • 唐代诗词推荐

  • 酬人雨后玩竹
  • 广陵开元寺阁上作
  • 曲江三月三日
  • 蒿里
  • 卫先生墓铭
  • 訾家洲
  • 怀终南僧
  • 《征人怨/征怨》征人怨/征怨柳中庸原文、翻译、赏析和诗意
  • 逢邻女
  • 普满题潞州佛舍
  • 《行宫》行宫元稹原文、翻译、赏析和诗意原文,《行宫》行宫元稹原文、翻译、赏析和诗意翻译,《行宫》行宫元稹原文、翻译、赏析和诗意赏析,《行宫》行宫元稹原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自元稹的作品

    诗词类别

    元稹的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语