《狂夫》狂夫杜甫原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜甫 朝代:唐代
《狂夫》狂夫杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文

《狂夫》 杜甫

万里桥西一草堂,百花潭水即沧浪。
风含翠篠娟娟净,雨裛红蕖冉冉香。
(篠 通:筱)
厚禄故人书断绝,恒饥稚子色凄凉。
欲填沟壑唯疏放,自笑狂夫老更狂。
分类: 写人写景抒情

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

狂夫翻译及注释

翻译
万里桥西边就是我的破草房,没几个人来访,百花潭与我相伴,随遇而安,这就是沧浪。和风轻轻拥着翠绿的竹子,秀美光洁,飘雨慢慢洗着粉红的荷花,阵阵清香。当了大官的朋友人一阔就变脸,早与我断的来往,长久饥饿的小儿子,小脸凄凉,让我愧疚而感伤。我这老骨头快要扔进沟里了,无官无钱只剩个狂放,自己大笑啊,当年的狂夫老了却更狂!我就这么狂!

注释
⑴万里桥:在成都南门外,是当年诸葛亮送费祎出使东吴的地方。杜甫的草堂就在万里桥的西面。
⑵百花潭:即浣花溪,杜甫草堂在其北。沧浪:指汉水支流沧浪江,古代以水清澈闻名。《孟子·离娄上》:“沧浪之水清兮,可以濯我缨。”有随遇而安之意。
⑶筱(xiǎo):细小的竹子。娟娟净:秀美光洁之态。
⑷裛(yì):滋润。红蕖:粉红色的荷花。冉冉香:阵阵清香。
⑸厚禄故人:指做大官在朋友。书断绝:断了书信来往。
⑹恒饥:长时间挨饿。
⑺填沟壑(hè):把尸体扔到山沟里去。这里指穷困潦倒而死。疏放:疏远仕途,狂放不羁。

狂夫创作背景

  唐肃宗上元元年(760)夏天,诗人杜甫在朋友的资助下,在四川成都郊外的浣花溪畔盖了一间草堂,在饱经战乱之苦后,生活暂时得到了安宁,妻子儿女同聚一处,重新获得了天伦之乐。这首诗正作于这期间。

狂夫赏析

  这首七律作于杜甫客居成都时。诗题为“狂夫”,当以写人为主,诗却先从居住环境写来。

  成都南门外有座小石桥,相传为诸葛亮送费祎处,名“万里桥”。过桥向东,就来到“百花潭”(即浣花溪),这一带地处水乡,景致幽美。当年杜甫就在这里营建草堂。饱经丧乱之后有了一个安身立命之地,他的心情舒展乃至旷放了。首联“即沧浪”三字,暗寓《渔夫》“沧浪之水清兮,可以濯我缨”句意,逗起下文疏狂之意。“即”字表示出知足的意味,“岂其食鱼,必河之鲂”,有此清潭,又何必“沧浪”呢。“万里桥”与“百花潭”,“草堂”与“沧浪”,略相映带,似对非对,有形式天成之美;而一联之中涵四专名,由于它们展现极有次第,使读者目接一路风光,而境中又略有表意(“即沧浪”),便令人不觉痕迹。“万里”、百花”这类字面,使诗篇一开头就不落寒俭之态,为下文写“狂”预作铺垫。

  这是一个斜风细雨天气,光景别饶情趣:翠竹轻摇,带着水光的枝枝叶叶明净悦目;细雨出落得荷花格外娇艳,而微风吹送,清香可闻。颔联结撰极为精心,写微风细雨全从境界见出。“含”“裛”两个动词运用极细腻生动。“含”比通常写微风的“拂”字感情色彩更浓,有小心爱护意味,则风之微不言而喻。“裛”通“浥”,比洗、洒一类字更轻柔,有“润物细无声”的意味,则雨之细也不言而喻。两句分咏风雨,而第三句风中有雨,这从“净”字可以体味(雨后翠筿如洗,方“净”);第四句雨中有风,这从“香”字可以会心(没有微风,是嗅不到细香的)。这也就是通常使诗句更为凝炼精警的“互文”之妙了。两句中各有三个形容词:翠、娟娟(美好貌)、净;红、冉冉(娇柔貌)、香,却安置妥贴,无堆砌之感;而“冉冉”、“娟娟”的叠词,又平添音韵之美。要之,此联意蕴丰富,形式精工,充分体现作者的“晚节渐于诗律细”。

  前四句写草堂及浣花溪的美丽景色,令人陶然。然而与此并不那么和谐的是诗人现实的生活处境。初到成都时,他曾靠故人严武接济,分赠禄米,而一旦这故人音书断绝,他一家子免不了挨饿。“厚禄故人书断绝”即写此事,这就导致“恒饥稚子色凄凉”。“饥而日恒,亏及幼子,至形于颜色,则全家可知”(萧涤非《杜甫诗选》),这是举一反三、举重该轻的手法。颈联句法是“上二下五”,“厚禄”、“恒饥”前置句首显著地位,从声律要求说是为了粘对,从诗意看,则强调“恒饥”的贫困处境,使接下去“欲填沟壑”的夸张说法不至有失实之感。

  “填沟壑”,即倒毙路旁无人收葬,意犹饿死。这是何等严酷的生活现实呢。要在凡夫俗子,早从精神上被摧垮了。然而杜甫却不如此,他是“欲填沟壑唯疏放”,饱经患难,从没有被生活的磨难压倒,始终用一种倔强的态度来对待生活打击,这就是所谓“疏放”。诗人的这种人生态度,不但没有随同岁月流逝而衰退,反而越来越增强了。你看,在几乎快饿死的境况下,他还兴致勃勃地在那里赞美“翠筿”、“红蕖”,美丽的自然风光哩!联系眼前的迷醉与现实的处境,诗人都不禁哑然“自笑”了:你是怎样一个越来越狂放的老头儿啊!(“自笑狂夫老更狂”)

  在杜诗中,原不乏歌咏优美自然风光的佳作,也不乏抒写潦倒穷愁中开愁遣闷的名篇。而《狂夫》值得玩味之处,在于它将两种看似无法调合的情景成功地调合起来,形成一个完整的意境。一面是“风含翠筿”、“雨裛红蕖”的赏心悦目之景,一面是“凄凉”“恒饥”、“欲填沟壑”的可悲可叹之事,全都由“狂夫”这一形象而统一起来。没有前半部分优美景致的描写,不足以表现“狂夫”的贫困不能移的精神;没有后半部分潦倒生计的描述,“狂夫”就会失其所以为“狂夫”。两种成分,真是缺一不可。因而,这种处理在艺术上是服从内容需要的,是十分成功的。

《狂夫》杜甫 拼音读音参考

kuáng fū
狂夫

wàn lǐ qiáo xī yī cǎo táng, bǎi huā tán shuǐ jí cāng láng.
万里桥西一草堂,百花潭水即沧浪。
fēng hán cuì xiǎo juān juān jìng, yǔ yì hóng qú rǎn rǎn xiāng.
风含翠篠娟娟净,雨裛红蕖冉冉香。
xiǎo tōng: xiǎo
(篠 通:筱)
hòu lù gù rén shū duàn jué, héng jī zhì zǐ sè qī liáng.
厚禄故人书断绝,恒饥稚子色凄凉。
yù tián gōu hè wéi shū fàng, zì xiào kuáng fū lǎo gèng kuáng.
欲填沟壑唯疏放,自笑狂夫老更狂。

《狂夫》狂夫杜甫原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《kuáng fū 》 dù fǔ

wàn lǐ qiáo xī yī cǎo táng ,bǎi huā tán shuǐ jí cāng làng 。
fēng hán cuì xiǎo juān juān jìng ,yǔ yì hóng qú rǎn rǎn xiāng 。
(xiǎo tōng :xiǎo )
hòu lù gù rén shū duàn jué ,héng jī zhì zǐ sè qī liáng 。
yù tián gōu hè wéi shū fàng ,zì xiào kuáng fū lǎo gèng kuáng 。

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

kuáng fū fān yì jí zhù shì

fān yì
wàn lǐ qiáo xī biān jiù shì wǒ de pò cǎo fáng ,méi jǐ gè rén lái fǎng ,bǎi huā tán yǔ wǒ xiàng bàn ,suí yù ér ān ,zhè jiù shì cāng làng 。hé fēng qīng qīng yōng zhe cuì lǜ de zhú zǐ ,xiù měi guāng jié ,piāo yǔ màn màn xǐ zhe fěn hóng de hé huā ,zhèn zhèn qīng xiāng 。dāng le dà guān de péng yǒu rén yī kuò jiù biàn liǎn ,zǎo yǔ wǒ duàn de lái wǎng ,zhǎng jiǔ jī è de xiǎo ér zǐ ,xiǎo liǎn qī liáng ,ràng wǒ kuì jiù ér gǎn shāng 。wǒ zhè lǎo gǔ tóu kuài yào rēng jìn gōu lǐ le ,wú guān wú qián zhī shèng gè kuáng fàng ,zì jǐ dà xiào ā ,dāng nián de kuáng fū lǎo le què gèng kuáng !wǒ jiù zhè me kuáng !

zhù shì
⑴wàn lǐ qiáo :zài chéng dōu nán mén wài ,shì dāng nián zhū gě liàng sòng fèi yī chū shǐ dōng wú de dì fāng 。dù fǔ de cǎo táng jiù zài wàn lǐ qiáo de xī miàn 。
⑵bǎi huā tán :jí huàn huā xī ,dù fǔ cǎo táng zài qí běi 。cāng làng :zhǐ hàn shuǐ zhī liú cāng làng jiāng ,gǔ dài yǐ shuǐ qīng chè wén míng 。《mèng zǐ ·lí lóu shàng 》:“cāng làng zhī shuǐ qīng xī ,kě yǐ zhuó wǒ yīng 。”yǒu suí yù ér ān zhī yì 。
⑶xiǎo (xiǎo):xì xiǎo de zhú zǐ 。juān juān jìng :xiù měi guāng jié zhī tài 。
⑷yì (yì):zī rùn 。hóng qú :fěn hóng sè de hé huā 。rǎn rǎn xiāng :zhèn zhèn qīng xiāng 。
⑸hòu lù gù rén :zhǐ zuò dà guān zài péng yǒu 。shū duàn jué :duàn le shū xìn lái wǎng 。
⑹héng jī :zhǎng shí jiān āi è 。
⑺tián gōu hè (hè):bǎ shī tǐ rēng dào shān gōu lǐ qù 。zhè lǐ zhǐ qióng kùn liáo dǎo ér sǐ 。shū fàng :shū yuǎn shì tú ,kuáng fàng bú jī 。

kuáng fū chuàng zuò bèi jǐng

  táng sù zōng shàng yuán yuán nián (760)xià tiān ,shī rén dù fǔ zài péng yǒu de zī zhù xià ,zài sì chuān chéng dōu jiāo wài de huàn huā xī pàn gài le yī jiān cǎo táng ,zài bǎo jīng zhàn luàn zhī kǔ hòu ,shēng huó zàn shí dé dào le ān níng ,qī zǐ ér nǚ tóng jù yī chù ,zhòng xīn huò dé le tiān lún zhī lè 。zhè shǒu shī zhèng zuò yú zhè qī jiān 。

kuáng fū shǎng xī

  zhè shǒu qī lǜ zuò yú dù fǔ kè jū chéng dōu shí 。shī tí wéi “kuáng fū ”,dāng yǐ xiě rén wéi zhǔ ,shī què xiān cóng jū zhù huán jìng xiě lái 。

  chéng dōu nán mén wài yǒu zuò xiǎo shí qiáo ,xiàng chuán wéi zhū gě liàng sòng fèi yī chù ,míng “wàn lǐ qiáo ”。guò qiáo xiàng dōng ,jiù lái dào “bǎi huā tán ”(jí huàn huā xī ),zhè yī dài dì chù shuǐ xiāng ,jǐng zhì yōu měi 。dāng nián dù fǔ jiù zài zhè lǐ yíng jiàn cǎo táng 。bǎo jīng sàng luàn zhī hòu yǒu le yī gè ān shēn lì mìng zhī dì ,tā de xīn qíng shū zhǎn nǎi zhì kuàng fàng le 。shǒu lián “jí cāng làng ”sān zì ,àn yù 《yú fū 》“cāng làng zhī shuǐ qīng xī ,kě yǐ zhuó wǒ yīng ”jù yì ,dòu qǐ xià wén shū kuáng zhī yì 。“jí ”zì biǎo shì chū zhī zú de yì wèi ,“qǐ qí shí yú ,bì hé zhī fáng ”,yǒu cǐ qīng tán ,yòu hé bì “cāng làng ”ne 。“wàn lǐ qiáo ”yǔ “bǎi huā tán ”,“cǎo táng ”yǔ “cāng làng ”,luè xiàng yìng dài ,sì duì fēi duì ,yǒu xíng shì tiān chéng zhī měi ;ér yī lián zhī zhōng hán sì zhuān míng ,yóu yú tā men zhǎn xiàn jí yǒu cì dì ,shǐ dú zhě mù jiē yī lù fēng guāng ,ér jìng zhōng yòu luè yǒu biǎo yì (“jí cāng làng ”),biàn lìng rén bú jiào hén jì 。“wàn lǐ ”、bǎi huā ”zhè lèi zì miàn ,shǐ shī piān yī kāi tóu jiù bú luò hán jiǎn zhī tài ,wéi xià wén xiě “kuáng ”yù zuò pù diàn 。

  zhè shì yī gè xié fēng xì yǔ tiān qì ,guāng jǐng bié ráo qíng qù :cuì zhú qīng yáo ,dài zhe shuǐ guāng de zhī zhī yè yè míng jìng yuè mù ;xì yǔ chū luò dé hé huā gé wài jiāo yàn ,ér wēi fēng chuī sòng ,qīng xiāng kě wén 。hàn lián jié zhuàn jí wéi jīng xīn ,xiě wēi fēng xì yǔ quán cóng jìng jiè jiàn chū 。“hán ”“yì ”liǎng gè dòng cí yùn yòng jí xì nì shēng dòng 。“hán ”bǐ tōng cháng xiě wēi fēng de “fú ”zì gǎn qíng sè cǎi gèng nóng ,yǒu xiǎo xīn ài hù yì wèi ,zé fēng zhī wēi bú yán ér yù 。“yì ”tōng “yì ”,bǐ xǐ 、sǎ yī lèi zì gèng qīng róu ,yǒu “rùn wù xì wú shēng ”de yì wèi ,zé yǔ zhī xì yě bú yán ér yù 。liǎng jù fèn yǒng fēng yǔ ,ér dì sān jù fēng zhōng yǒu yǔ ,zhè cóng “jìng ”zì kě yǐ tǐ wèi (yǔ hòu cuì xiǎo rú xǐ ,fāng “jìng ”);dì sì jù yǔ zhōng yǒu fēng ,zhè cóng “xiāng ”zì kě yǐ huì xīn (méi yǒu wēi fēng ,shì xiù bú dào xì xiāng de )。zhè yě jiù shì tōng cháng shǐ shī jù gèng wéi níng liàn jīng jǐng de “hù wén ”zhī miào le 。liǎng jù zhōng gè yǒu sān gè xíng róng cí :cuì 、juān juān (měi hǎo mào )、jìng ;hóng 、rǎn rǎn (jiāo róu mào )、xiāng ,què ān zhì tuǒ tiē ,wú duī qì zhī gǎn ;ér “rǎn rǎn ”、“juān juān ”de dié cí ,yòu píng tiān yīn yùn zhī měi 。yào zhī ,cǐ lián yì yùn fēng fù ,xíng shì jīng gōng ,chōng fèn tǐ xiàn zuò zhě de “wǎn jiē jiàn yú shī lǜ xì ”。

  qián sì jù xiě cǎo táng jí huàn huā xī de měi lì jǐng sè ,lìng rén táo rán 。rán ér yǔ cǐ bìng bú nà me hé xié de shì shī rén xiàn shí de shēng huó chù jìng 。chū dào chéng dōu shí ,tā céng kào gù rén yán wǔ jiē jì ,fèn zèng lù mǐ ,ér yī dàn zhè gù rén yīn shū duàn jué ,tā yī jiā zǐ miǎn bú le āi è 。“hòu lù gù rén shū duàn jué ”jí xiě cǐ shì ,zhè jiù dǎo zhì “héng jī zhì zǐ sè qī liáng ”。“jī ér rì héng ,kuī jí yòu zǐ ,zhì xíng yú yán sè ,zé quán jiā kě zhī ”(xiāo dí fēi 《dù fǔ shī xuǎn 》),zhè shì jǔ yī fǎn sān 、jǔ zhòng gāi qīng de shǒu fǎ 。jǐng lián jù fǎ shì “shàng èr xià wǔ ”,“hòu lù ”、“héng jī ”qián zhì jù shǒu xiǎn zhe dì wèi ,cóng shēng lǜ yào qiú shuō shì wéi le zhān duì ,cóng shī yì kàn ,zé qiáng diào “héng jī ”de pín kùn chù jìng ,shǐ jiē xià qù “yù tián gōu hè ”de kuā zhāng shuō fǎ bú zhì yǒu shī shí zhī gǎn 。

  “tián gōu hè ”,jí dǎo bì lù páng wú rén shōu zàng ,yì yóu è sǐ 。zhè shì hé děng yán kù de shēng huó xiàn shí ne 。yào zài fán fū sú zǐ ,zǎo cóng jīng shén shàng bèi cuī kuǎ le 。rán ér dù fǔ què bú rú cǐ ,tā shì “yù tián gōu hè wéi shū fàng ”,bǎo jīng huàn nán ,cóng méi yǒu bèi shēng huó de mó nán yā dǎo ,shǐ zhōng yòng yī zhǒng juè qiáng de tài dù lái duì dài shēng huó dǎ jī ,zhè jiù shì suǒ wèi “shū fàng ”。shī rén de zhè zhǒng rén shēng tài dù ,bú dàn méi yǒu suí tóng suì yuè liú shì ér shuāi tuì ,fǎn ér yuè lái yuè zēng qiáng le 。nǐ kàn ,zài jǐ hū kuài è sǐ de jìng kuàng xià ,tā hái xìng zhì bó bó dì zài nà lǐ zàn měi “cuì xiǎo ”、“hóng qú ”,měi lì de zì rán fēng guāng lǐ !lián xì yǎn qián de mí zuì yǔ xiàn shí de chù jìng ,shī rén dōu bú jìn yǎ rán “zì xiào ”le :nǐ shì zěn yàng yī gè yuè lái yuè kuáng fàng de lǎo tóu ér ā !(“zì xiào kuáng fū lǎo gèng kuáng ”)

  zài dù shī zhōng ,yuán bú fá gē yǒng yōu měi zì rán fēng guāng de jiā zuò ,yě bú fá shū xiě liáo dǎo qióng chóu zhōng kāi chóu qiǎn mèn de míng piān 。ér 《kuáng fū 》zhí dé wán wèi zhī chù ,zài yú tā jiāng liǎng zhǒng kàn sì wú fǎ diào hé de qíng jǐng chéng gōng dì diào hé qǐ lái ,xíng chéng yī gè wán zhěng de yì jìng 。yī miàn shì “fēng hán cuì xiǎo ”、“yǔ yì hóng qú ”de shǎng xīn yuè mù zhī jǐng ,yī miàn shì “qī liáng ”“héng jī ”、“yù tián gōu hè ”de kě bēi kě tàn zhī shì ,quán dōu yóu “kuáng fū ”zhè yī xíng xiàng ér tǒng yī qǐ lái 。méi yǒu qián bàn bù fèn yōu měi jǐng zhì de miáo xiě ,bú zú yǐ biǎo xiàn “kuáng fū ”de pín kùn bú néng yí de jīng shén ;méi yǒu hòu bàn bù fèn liáo dǎo shēng jì de miáo shù ,“kuáng fū ”jiù huì shī qí suǒ yǐ wéi “kuáng fū ”。liǎng zhǒng chéng fèn ,zhēn shì quē yī bú kě 。yīn ér ,zhè zhǒng chù lǐ zài yì shù shàng shì fú cóng nèi róng xū yào de ,shì shí fèn chéng gōng de 。

《kuáng fū 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

kuáng fū
kuáng fū

wàn lǐ qiáo xī yī cǎo táng, bǎi huā tán shuǐ jí cāng láng.
wàn lǐ qiáo xī yī cǎo táng ,bǎi huā tán shuǐ jí cāng làng 。
fēng hán cuì xiǎo juān juān jìng, yǔ yì hóng qú rǎn rǎn xiāng.
fēng hán cuì xiǎo juān juān jìng ,yǔ yì hóng qú rǎn rǎn xiāng 。
xiǎo tōng: xiǎo
(xiǎo tōng :xiǎo )
hòu lù gù rén shū duàn jué, héng jī zhì zǐ sè qī liáng.
hòu lù gù rén shū duàn jué ,héng jī zhì zǐ sè qī liáng 。
yù tián gōu hè wéi shū fàng, zì xiào kuáng fū lǎo gèng kuáng.
yù tián gōu hè wéi shū fàng ,zì xiào kuáng fū lǎo gèng kuáng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 望岳(岱宗夫如何)
  • 哀江头
  • 江畔独步寻花·其六
  • 《水槛遣心二首》水槛遣心二首杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 《旅夜书怀》旅夜书怀杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 咏怀古迹五首·其二
  • 重过何氏五首
  • 贫交行
  • 绝句(两个黄鹂鸣翠柳)
  • 《佳人》佳人杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 田园乐七首·其二
  • 题裴晋公林亭
  • 升道精舍南台对月寄姚合
  • 庭前晚花开
  • 寒林石屏
  • 添酒中六咏。酒池
  • 咏史诗。流沙
  • 春燕
  • 洋州于中丞顷牧左绵题诗越王楼上朝贤继和辄课四韵
  • 宿庐山绝顶山舍
  • 《狂夫》狂夫杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文,《狂夫》狂夫杜甫原文、翻译、赏析和诗意翻译,《狂夫》狂夫杜甫原文、翻译、赏析和诗意赏析,《狂夫》狂夫杜甫原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语