《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·群芳过后西湖好 欧阳修)

作者:欧阳修 朝代:宋代
《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·群芳过后西湖好 欧阳修)原文

《采桑子》 欧阳修

群芳过后西湖好,狼籍残红,飞絮濛濛。
垂柳阑干尽日风。
笙歌散尽游人去,始觉春空。
垂下帘栊,双燕归来细雨中。

作者简介(欧阳修)

欧阳修头像

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。

采桑子·群芳过后西湖好翻译及注释

翻译
虽说是百花凋落,暮春时节的西湖依然是美的,残花轻盈飘落,点点残红在纷杂的枝叶间分外醒目;柳絮时而飘浮,时而飞旋,舞弄得迷迷蒙蒙;杨柳向下垂落,纵横交错,在和风中随风飘荡,摇曳多姿,在和煦的春风中,怡然自得,整日轻拂着湖水。
游人尽兴散去,笙箫歌声也渐渐静息,才开始觉得一片空寂,又仿佛正需要这份安谧。回到居室,拉起窗帘,等待着燕子的来临,只见双燕从蒙蒙细雨中归来,这才拉起了帘子。

注释
⑴群芳过后:百花凋零之后。群芳,百花。西湖:指颍州西湖,在今安徽阜阳西北,颖水和诸水汇流处,风景佳胜。
⑵狼籍残红:残花纵横散乱的样子。残红,落花。狼籍,同“狼藉”,散乱的样子。
⑶濛濛:今写作“蒙蒙”。细雨迷蒙的样子,以此形容飞扬的柳絮。
⑷阑干:横斜,纵横交错。
⑸笙歌:笙管伴奏的歌筵。散:消失,此指曲乐声停止。去:离开,离去。
⑹帘栊:窗帘和窗棂,泛指门窗的帘子。

采桑子·群芳过后西湖好赏析

  这是欧阳修晚年退居颍州时写的十首《采桑子》中的第四首,抒写了作者寄情湖山的情怀。虽写残春景色,却无伤春之感,而是以疏淡轻快的笔墨描绘了颍州西湖的暮春景,创造出一种清幽静谧的艺术境界。而词人的安闲自适,也就在这种境界中自然地表现出来。情景交融,真切动人。词中很少修饰,特别是上下两片,纯用白描,却颇耐寻味。

  上片描写群芳凋谢后西湖的恬静清幽之美。首句是全词的纲领 ,由此引出“群芳过后”的西湖景象,及词人从中领悟到的“好”的意味。“狼藉”、“飞絮”二句写落红零乱满地、翠柳柔条斜拂于春风中的姿态。以上数句,通过落花、飞絮、垂柳等意象,描摹出一幅清疏淡远的暮春图景。“群芳过后”本有衰残之味,常人对此或惋惜,或伤感,或留恋,而作者却赞美说“好”,并以这一感情线索贯穿全篇。人心情舒畅则观景物莫不美丽,心情忧伤则反之。这就是所谓的移情。一片风景就是一种心情,道理也正在于此。

  过片表现出环境之清幽,虚写出过去湖上游乐的盛况。“笙歌散尽游人去,”乃指“绿水逶迤,芳草长堤,隐隐笙歌处处随”的游春盛况已过去,花谢柳老,“笙歌处处随”的游人也意兴阑珊,无人欣赏残红飞絮之景;“始觉春空”,点明从上面三句景象所产生的感觉,道出了作者惜春恋春的复杂微妙的心境。“始觉”是顿悟之辞,这两句是从繁华喧闹消失后清醒过来的感觉,繁华喧闹消失,既觉有所失的空虚,又觉获得宁静的畅适。首句说的“好”即是从这后一种感觉产生,只有基于这种心理感觉,才可解释认为“狼藉残红”三句所写景象的“好”之所在。

  最后二句,“垂下帘栊,双燕归来细雨中。”写室内景,以人物动态描写与自然景物映衬相结合,表达出作者恬适淡泊的胸襟。末两句是倒装,本是开帘待燕,“双燕归来”才“垂下帘拢”。结句“双燕归来细雨中”,意蕴含蓄委婉,以细雨衬托春空之后的清寂气氛,又以双燕飞归制造出轻灵、欢娱的意境。

  这首词通篇写景,不带明显的主观感情色彩,却从字里行间婉曲地显露出作者的旷达胸怀和恬淡心境。此词表现出词人别具慧眼的审美特点,尤其最后两句营造出耐人寻味的意境。作者写西湖美景,动静交错,以动显静,意脉贯串,层次井然,显示出不凡的艺术功力。

  西湖花时过后,群芳凋零,残红狼藉。常人对此,当觉索然无味,而作者却面对这种“匆匆春又去”的衰残景象,不但不感伤,反而在孤寂清冷中体味出安宁静谧的美趣。这种春空之后的闲淡胸怀,这种别具一格的审美感受,正是此词有异于一般咏春词的独到之处。

  全词取境典型,叙事抒情结合。章法缜密,构思严谨,意象鲜明。

采桑子·群芳过后西湖好创作背景

  本词作于熙宁四年(1071年),这年六月,欧阳修以太子少师的身份辞职,回到颍州。暮春时节来到西湖游玩,心生喜悦而作《采桑子》十首。

采桑子·群芳过后西湖好赏析二

  这首词,上片描绘载酒游湖时船中丝竹齐奏、酒杯频传的热闹气氛。下片写酒后醉眠船上,俯视湖中,但见行云在船下浮动,使人疑惑湖中别有天地。整首词寓情于景,写出了作者与友人的洒脱情怀。下片写醉后俯视湖水,只见白云朵朵,飘于船下。船在移动,云也在移动,似乎人和船在天上飘飞。“空水澄鲜”一句,本于谢灵运《登江中孤屿》诗“云日相晖映,空水共澄鲜”,言天空与湖水同是澄清明净。这一句是下片的关键。兼写“空”、 “ 水”,绾合上句的“云”与“舟”。下两句的 “俯”与“仰”、“湖”与“天”,四照玲珑,笔意俱妙,虽借用成句,而恰切现景,妥贴自然,如同己出。“俯仰留连”四字,又是承上启下过渡之笔。从水中看到蓝天白云的倒影,他一会儿举头望天,一会儿俯首看水,被这空阔奇妙的景象所陶醉,于是怀疑湖中别有一个天宇在,而自己行舟在两层天空之间。 “疑是湖中别有天”,用“疑是”语,是就其形貌来说。说“疑”者非真,说“是”者诚是,“湖中别有天”的体会,自出心裁,给人以活泼清新之感。

  “残霞夕照”是天将晚而未晚、日已落而尚未落尽的时候。“夕阳无限好”,古往今来不知有多少诗人歌咏过这一转瞬即逝的黄金时刻。欧阳修没有直写景物的美,而是说“霞”已“残”,可见已没有“熔金”、“合璧”那样绚丽的色彩了。但这时的西湖,作者却觉得“好”。好就好在“花坞苹汀”。在残霞夕照下所看到的是种在花池里的花,长在水边或小洲上的苹草,无一字道及情,但情却寓于景中了。“十顷波平 ”,正是欧阳修在另一首《 采桑子》里写的“无风水面琉璃滑”。波平如镜,而且这“镜面”浩渺无边。“野岸无人舟自横”,这句出自韦应物《滁州西涧 》诗“ 野渡无人舟自横”。作者改“渡”为“岸”,说明“舟自横”是由于当日的游湖活动结束了,因此这“无人”而“自横”的“舟”,就更衬托出了此刻“野岸”的幽静沉寂。

  “西南月上”,残霞夕照已经消失。月自西南方现出,因为不是满月,所以虽在“浮云散”之后,这月色也不会十分皎洁。这种色调与前面的淡素画图和谐融洽,见出作者用笔之细。“轩槛凉生”,这是人的感觉。直到这时才隐隐映现出人物来。至此可知,上片种种景物,都是在这“轩槛”中人的目之所见,显然他在这里已经有好长一段时间了。这里,作者以动写静,一切都是静悄悄的,一点声音也没有,使人们仿佛置身红尘之外。

  “莲芰香清,水面风来酒面醒。”“水面风来”,既送来莲香 ,也吹醒了人的醉意。原来他喝醉了酒,就这么长时间地悄无声息地沉浸在“西湖好”的美景中。这位颍州西湖的“旧主人”怀着无限深情,谱出了一曲清歌。

  欧公在此词中借啸傲湖山而试图忘记仕途的坎坷不平,表达了视富贵如浮云的情趣。词中用语平实却极有表现力。

《采桑子》欧阳修 拼音读音参考

cǎi sāng zǐ
采桑子

qún fāng guò hòu xī hú hǎo, láng jí cán hóng, fēi xù méng méng.
群芳过后西湖好,狼籍残红,飞絮濛濛。
chuí liǔ lán gān jǐn rì fēng.
垂柳阑干尽日风。
shēng gē sàn jìn yóu rén qù, shǐ jué chūn kōng.
笙歌散尽游人去,始觉春空。
chuí xià lián lóng, shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng.
垂下帘栊,双燕归来细雨中。

《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·群芳过后西湖好 欧阳修)拼音解读

《cǎi sāng zǐ 》 ōu yáng xiū

qún fāng guò hòu xī hú hǎo ,láng jí cán hóng ,fēi xù méng méng 。
chuí liǔ lán gàn jìn rì fēng 。
shēng gē sàn jìn yóu rén qù ,shǐ jiào chūn kōng 。
chuí xià lián lóng ,shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng 。

zuò zhě jiǎn jiè (ōu yáng xiū )

ōu yáng xiū tóu xiàng

ōu yáng xiū (1007-1072),zì yǒng shū ,hào zuì wēng ,wǎn hào “liù yī jū shì ”。hàn zú ,jí zhōu yǒng fēng (jīn jiāng xī shěng yǒng fēng xiàn )rén ,yīn jí zhōu yuán shǔ lú líng jun4 ,yǐ “lú líng ōu yáng xiū ”zì jū 。shì hào wén zhōng ,shì chēng ōu yáng wén zhōng gōng 。běi sòng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā 、shǐ xué jiā ,yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán 、wáng ān shí 、sū xún 、sū shì 、sū zhé 、céng gǒng hé chēng “táng sòng bā dà jiā ”。hòu rén yòu jiāng qí yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán hé sū shì hé chēng “qiān gǔ wén zhāng sì dà jiā ”。

cǎi sāng zǐ ·qún fāng guò hòu xī hú hǎo fān yì jí zhù shì

fān yì
suī shuō shì bǎi huā diāo luò ,mù chūn shí jiē de xī hú yī rán shì měi de ,cán huā qīng yíng piāo luò ,diǎn diǎn cán hóng zài fēn zá de zhī yè jiān fèn wài xǐng mù ;liǔ xù shí ér piāo fú ,shí ér fēi xuán ,wǔ nòng dé mí mí méng méng ;yáng liǔ xiàng xià chuí luò ,zòng héng jiāo cuò ,zài hé fēng zhōng suí fēng piāo dàng ,yáo yè duō zī ,zài hé xù de chūn fēng zhōng ,yí rán zì dé ,zhěng rì qīng fú zhe hú shuǐ 。
yóu rén jìn xìng sàn qù ,shēng xiāo gē shēng yě jiàn jiàn jìng xī ,cái kāi shǐ jiào dé yī piàn kōng jì ,yòu fǎng fó zhèng xū yào zhè fèn ān mì 。huí dào jū shì ,lā qǐ chuāng lián ,děng dài zhe yàn zǐ de lái lín ,zhī jiàn shuāng yàn cóng méng méng xì yǔ zhōng guī lái ,zhè cái lā qǐ le lián zǐ 。

zhù shì
⑴qún fāng guò hòu :bǎi huā diāo líng zhī hòu 。qún fāng ,bǎi huā 。xī hú :zhǐ yǐng zhōu xī hú ,zài jīn ān huī fù yáng xī běi ,yǐng shuǐ hé zhū shuǐ huì liú chù ,fēng jǐng jiā shèng 。
⑵láng jí cán hóng :cán huā zòng héng sàn luàn de yàng zǐ 。cán hóng ,luò huā 。láng jí ,tóng “láng jiè ”,sàn luàn de yàng zǐ 。
⑶méng méng :jīn xiě zuò “méng méng ”。xì yǔ mí méng de yàng zǐ ,yǐ cǐ xíng róng fēi yáng de liǔ xù 。
⑷lán gàn :héng xié ,zòng héng jiāo cuò 。
⑸shēng gē :shēng guǎn bàn zòu de gē yàn 。sàn :xiāo shī ,cǐ zhǐ qǔ lè shēng tíng zhǐ 。qù :lí kāi ,lí qù 。
⑹lián lóng :chuāng lián hé chuāng líng ,fàn zhǐ mén chuāng de lián zǐ 。

cǎi sāng zǐ ·qún fāng guò hòu xī hú hǎo shǎng xī

  zhè shì ōu yáng xiū wǎn nián tuì jū yǐng zhōu shí xiě de shí shǒu 《cǎi sāng zǐ 》zhōng de dì sì shǒu ,shū xiě le zuò zhě jì qíng hú shān de qíng huái 。suī xiě cán chūn jǐng sè ,què wú shāng chūn zhī gǎn ,ér shì yǐ shū dàn qīng kuài de bǐ mò miáo huì le yǐng zhōu xī hú de mù chūn jǐng ,chuàng zào chū yī zhǒng qīng yōu jìng mì de yì shù jìng jiè 。ér cí rén de ān xián zì shì ,yě jiù zài zhè zhǒng jìng jiè zhōng zì rán dì biǎo xiàn chū lái 。qíng jǐng jiāo róng ,zhēn qiē dòng rén 。cí zhōng hěn shǎo xiū shì ,tè bié shì shàng xià liǎng piàn ,chún yòng bái miáo ,què pō nài xún wèi 。

  shàng piàn miáo xiě qún fāng diāo xiè hòu xī hú de tián jìng qīng yōu zhī měi 。shǒu jù shì quán cí de gāng lǐng ,yóu cǐ yǐn chū “qún fāng guò hòu ”de xī hú jǐng xiàng ,jí cí rén cóng zhōng lǐng wù dào de “hǎo ”de yì wèi 。“láng jiè ”、“fēi xù ”èr jù xiě luò hóng líng luàn mǎn dì 、cuì liǔ róu tiáo xié fú yú chūn fēng zhōng de zī tài 。yǐ shàng shù jù ,tōng guò luò huā 、fēi xù 、chuí liǔ děng yì xiàng ,miáo mó chū yī fú qīng shū dàn yuǎn de mù chūn tú jǐng 。“qún fāng guò hòu ”běn yǒu shuāi cán zhī wèi ,cháng rén duì cǐ huò wǎn xī ,huò shāng gǎn ,huò liú liàn ,ér zuò zhě què zàn měi shuō “hǎo ”,bìng yǐ zhè yī gǎn qíng xiàn suǒ guàn chuān quán piān 。rén xīn qíng shū chàng zé guān jǐng wù mò bú měi lì ,xīn qíng yōu shāng zé fǎn zhī 。zhè jiù shì suǒ wèi de yí qíng 。yī piàn fēng jǐng jiù shì yī zhǒng xīn qíng ,dào lǐ yě zhèng zài yú cǐ 。

  guò piàn biǎo xiàn chū huán jìng zhī qīng yōu ,xū xiě chū guò qù hú shàng yóu lè de shèng kuàng 。“shēng gē sàn jìn yóu rén qù ,”nǎi zhǐ “lǜ shuǐ wēi yǐ ,fāng cǎo zhǎng dī ,yǐn yǐn shēng gē chù chù suí ”de yóu chūn shèng kuàng yǐ guò qù ,huā xiè liǔ lǎo ,“shēng gē chù chù suí ”de yóu rén yě yì xìng lán shān ,wú rén xīn shǎng cán hóng fēi xù zhī jǐng ;“shǐ jiào chūn kōng ”,diǎn míng cóng shàng miàn sān jù jǐng xiàng suǒ chǎn shēng de gǎn jiào ,dào chū le zuò zhě xī chūn liàn chūn de fù zá wēi miào de xīn jìng 。“shǐ jiào ”shì dùn wù zhī cí ,zhè liǎng jù shì cóng fán huá xuān nào xiāo shī hòu qīng xǐng guò lái de gǎn jiào ,fán huá xuān nào xiāo shī ,jì jiào yǒu suǒ shī de kōng xū ,yòu jiào huò dé níng jìng de chàng shì 。shǒu jù shuō de “hǎo ”jí shì cóng zhè hòu yī zhǒng gǎn jiào chǎn shēng ,zhī yǒu jī yú zhè zhǒng xīn lǐ gǎn jiào ,cái kě jiě shì rèn wéi “láng jiè cán hóng ”sān jù suǒ xiě jǐng xiàng de “hǎo ”zhī suǒ zài 。

  zuì hòu èr jù ,“chuí xià lián lóng ,shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng 。”xiě shì nèi jǐng ,yǐ rén wù dòng tài miáo xiě yǔ zì rán jǐng wù yìng chèn xiàng jié hé ,biǎo dá chū zuò zhě tián shì dàn bó de xiōng jīn 。mò liǎng jù shì dǎo zhuāng ,běn shì kāi lián dài yàn ,“shuāng yàn guī lái ”cái “chuí xià lián lǒng ”。jié jù “shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng ”,yì yùn hán xù wěi wǎn ,yǐ xì yǔ chèn tuō chūn kōng zhī hòu de qīng jì qì fēn ,yòu yǐ shuāng yàn fēi guī zhì zào chū qīng líng 、huān yú de yì jìng 。

  zhè shǒu cí tōng piān xiě jǐng ,bú dài míng xiǎn de zhǔ guān gǎn qíng sè cǎi ,què cóng zì lǐ háng jiān wǎn qǔ dì xiǎn lù chū zuò zhě de kuàng dá xiōng huái hé tián dàn xīn jìng 。cǐ cí biǎo xiàn chū cí rén bié jù huì yǎn de shěn měi tè diǎn ,yóu qí zuì hòu liǎng jù yíng zào chū nài rén xún wèi de yì jìng 。zuò zhě xiě xī hú měi jǐng ,dòng jìng jiāo cuò ,yǐ dòng xiǎn jìng ,yì mò guàn chuàn ,céng cì jǐng rán ,xiǎn shì chū bú fán de yì shù gōng lì 。

  xī hú huā shí guò hòu ,qún fāng diāo líng ,cán hóng láng jiè 。cháng rén duì cǐ ,dāng jiào suǒ rán wú wèi ,ér zuò zhě què miàn duì zhè zhǒng “cōng cōng chūn yòu qù ”de shuāi cán jǐng xiàng ,bú dàn bú gǎn shāng ,fǎn ér zài gū jì qīng lěng zhōng tǐ wèi chū ān níng jìng mì de měi qù 。zhè zhǒng chūn kōng zhī hòu de xián dàn xiōng huái ,zhè zhǒng bié jù yī gé de shěn měi gǎn shòu ,zhèng shì cǐ cí yǒu yì yú yī bān yǒng chūn cí de dú dào zhī chù 。

  quán cí qǔ jìng diǎn xíng ,xù shì shū qíng jié hé 。zhāng fǎ zhěn mì ,gòu sī yán jǐn ,yì xiàng xiān míng 。

cǎi sāng zǐ ·qún fāng guò hòu xī hú hǎo chuàng zuò bèi jǐng

  běn cí zuò yú xī níng sì nián (1071nián ),zhè nián liù yuè ,ōu yáng xiū yǐ tài zǐ shǎo shī de shēn fèn cí zhí ,huí dào yǐng zhōu 。mù chūn shí jiē lái dào xī hú yóu wán ,xīn shēng xǐ yuè ér zuò 《cǎi sāng zǐ 》shí shǒu 。

cǎi sāng zǐ ·qún fāng guò hòu xī hú hǎo shǎng xī èr

  zhè shǒu cí ,shàng piàn miáo huì zǎi jiǔ yóu hú shí chuán zhōng sī zhú qí zòu 、jiǔ bēi pín chuán de rè nào qì fēn 。xià piàn xiě jiǔ hòu zuì mián chuán shàng ,fǔ shì hú zhōng ,dàn jiàn háng yún zài chuán xià fú dòng ,shǐ rén yí huò hú zhōng bié yǒu tiān dì 。zhěng shǒu cí yù qíng yú jǐng ,xiě chū le zuò zhě yǔ yǒu rén de sǎ tuō qíng huái 。xià piàn xiě zuì hòu fǔ shì hú shuǐ ,zhī jiàn bái yún duǒ duǒ ,piāo yú chuán xià 。chuán zài yí dòng ,yún yě zài yí dòng ,sì hū rén hé chuán zài tiān shàng piāo fēi 。“kōng shuǐ chéng xiān ”yī jù ,běn yú xiè líng yùn 《dēng jiāng zhōng gū yǔ 》shī “yún rì xiàng huī yìng ,kōng shuǐ gòng chéng xiān ”,yán tiān kōng yǔ hú shuǐ tóng shì chéng qīng míng jìng 。zhè yī jù shì xià piàn de guān jiàn 。jiān xiě “kōng ”、 “ shuǐ ”,wǎn hé shàng jù de “yún ”yǔ “zhōu ”。xià liǎng jù de “fǔ ”yǔ “yǎng ”、“hú ”yǔ “tiān ”,sì zhào líng lóng ,bǐ yì jù miào ,suī jiè yòng chéng jù ,ér qià qiē xiàn jǐng ,tuǒ tiē zì rán ,rú tóng jǐ chū 。“fǔ yǎng liú lián ”sì zì ,yòu shì chéng shàng qǐ xià guò dù zhī bǐ 。cóng shuǐ zhōng kàn dào lán tiān bái yún de dǎo yǐng ,tā yī huì ér jǔ tóu wàng tiān ,yī huì ér fǔ shǒu kàn shuǐ ,bèi zhè kōng kuò qí miào de jǐng xiàng suǒ táo zuì ,yú shì huái yí hú zhōng bié yǒu yī gè tiān yǔ zài ,ér zì jǐ háng zhōu zài liǎng céng tiān kōng zhī jiān 。 “yí shì hú zhōng bié yǒu tiān ”,yòng “yí shì ”yǔ ,shì jiù qí xíng mào lái shuō 。shuō “yí ”zhě fēi zhēn ,shuō “shì ”zhě chéng shì ,“hú zhōng bié yǒu tiān ”de tǐ huì ,zì chū xīn cái ,gěi rén yǐ huó pō qīng xīn zhī gǎn 。

  “cán xiá xī zhào ”shì tiān jiāng wǎn ér wèi wǎn 、rì yǐ luò ér shàng wèi luò jìn de shí hòu 。“xī yáng wú xiàn hǎo ”,gǔ wǎng jīn lái bú zhī yǒu duō shǎo shī rén gē yǒng guò zhè yī zhuǎn shùn jí shì de huáng jīn shí kè 。ōu yáng xiū méi yǒu zhí xiě jǐng wù de měi ,ér shì shuō “xiá ”yǐ “cán ”,kě jiàn yǐ méi yǒu “róng jīn ”、“hé bì ”nà yàng xuàn lì de sè cǎi le 。dàn zhè shí de xī hú ,zuò zhě què jiào dé “hǎo ”。hǎo jiù hǎo zài “huā wù píng tīng ”。zài cán xiá xī zhào xià suǒ kàn dào de shì zhǒng zài huā chí lǐ de huā ,zhǎng zài shuǐ biān huò xiǎo zhōu shàng de píng cǎo ,wú yī zì dào jí qíng ,dàn qíng què yù yú jǐng zhōng le 。“shí qǐng bō píng ”,zhèng shì ōu yáng xiū zài lìng yī shǒu 《 cǎi sāng zǐ 》lǐ xiě de “wú fēng shuǐ miàn liú lí huá ”。bō píng rú jìng ,ér qiě zhè “jìng miàn ”hào miǎo wú biān 。“yě àn wú rén zhōu zì héng ”,zhè jù chū zì wéi yīng wù 《chú zhōu xī jiàn 》shī “ yě dù wú rén zhōu zì héng ”。zuò zhě gǎi “dù ”wéi “àn ”,shuō míng “zhōu zì héng ”shì yóu yú dāng rì de yóu hú huó dòng jié shù le ,yīn cǐ zhè “wú rén ”ér “zì héng ”de “zhōu ”,jiù gèng chèn tuō chū le cǐ kè “yě àn ”de yōu jìng chén jì 。

  “xī nán yuè shàng ”,cán xiá xī zhào yǐ jīng xiāo shī 。yuè zì xī nán fāng xiàn chū ,yīn wéi bú shì mǎn yuè ,suǒ yǐ suī zài “fú yún sàn ”zhī hòu ,zhè yuè sè yě bú huì shí fèn jiǎo jié 。zhè zhǒng sè diào yǔ qián miàn de dàn sù huà tú hé xié róng qià ,jiàn chū zuò zhě yòng bǐ zhī xì 。“xuān kǎn liáng shēng ”,zhè shì rén de gǎn jiào 。zhí dào zhè shí cái yǐn yǐn yìng xiàn chū rén wù lái 。zhì cǐ kě zhī ,shàng piàn zhǒng zhǒng jǐng wù ,dōu shì zài zhè “xuān kǎn ”zhōng rén de mù zhī suǒ jiàn ,xiǎn rán tā zài zhè lǐ yǐ jīng yǒu hǎo zhǎng yī duàn shí jiān le 。zhè lǐ ,zuò zhě yǐ dòng xiě jìng ,yī qiē dōu shì jìng qiāo qiāo de ,yī diǎn shēng yīn yě méi yǒu ,shǐ rén men fǎng fó zhì shēn hóng chén zhī wài 。

  “lián jì xiāng qīng ,shuǐ miàn fēng lái jiǔ miàn xǐng 。”“shuǐ miàn fēng lái ”,jì sòng lái lián xiāng ,yě chuī xǐng le rén de zuì yì 。yuán lái tā hē zuì le jiǔ ,jiù zhè me zhǎng shí jiān dì qiāo wú shēng xī dì chén jìn zài “xī hú hǎo ”de měi jǐng zhōng 。zhè wèi yǐng zhōu xī hú de “jiù zhǔ rén ”huái zhe wú xiàn shēn qíng ,pǔ chū le yī qǔ qīng gē 。

  ōu gōng zài cǐ cí zhōng jiè xiào ào hú shān ér shì tú wàng jì shì tú de kǎn kě bú píng ,biǎo dá le shì fù guì rú fú yún de qíng qù 。cí zhōng yòng yǔ píng shí què jí yǒu biǎo xiàn lì 。

《cǎi sāng zǐ 》ōu yáng xiū pīn yīn dú yīn cān kǎo

cǎi sāng zǐ
cǎi sāng zǐ

qún fāng guò hòu xī hú hǎo, láng jí cán hóng, fēi xù méng méng.
qún fāng guò hòu xī hú hǎo ,láng jí cán hóng ,fēi xù méng méng 。
chuí liǔ lán gān jǐn rì fēng.
chuí liǔ lán gàn jìn rì fēng 。
shēng gē sàn jìn yóu rén qù, shǐ jué chūn kōng.
shēng gē sàn jìn yóu rén qù ,shǐ jiào chūn kōng 。
chuí xià lián lóng, shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng.
chuí xià lián lóng ,shuāng yàn guī lái xì yǔ zhōng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

欧阳修 欧阳修 欧阳修(1007─1072)字永叔,号醉翁,晚号六一居士,吉水(今属江西)人。修幼年丧父,家贫力学。天圣八年(1030)进士及第,为西京(今河南洛阳)留守推官。在西京三年,与钱惟演、梅尧臣、苏舜钦等诗酒唱和,遂以文章名天下。景祐元年(1034)召试学士院,授宣德郎。三年,以直言为范仲淹辩护,贬夷陵(今湖北宜昌)县令。庆历中,以右正言知制诰,参与范仲淹、韩琦、富弼等推行的「新政」。「新政」失败后,外任。至和元年(1054)丁母艰期满,召还与宋祁同修《唐书》。累迁礼部侍郎、枢密副使、参知政事。熙宁四年(1071)六月,以太子少师致仕,居颍州。次年卒,年六十六,谥文忠。《宋史》有传。对宋初以来靡丽的文风提出批评,主张文章应「明道」、「致用」,并积极培养后进,为北宋文坛领袖。著作宏富,有《新唐书》、《新五代史》等。其诗文杂著合为《欧阳文忠公文集》一百五十三卷。在40多年的仕宦生涯中,屡遭贬谪。庆历三年(1043)参与范仲淹「庆历新政」,五年被贬滁州太守。以后担任过朝廷和地方的许多重要官职,所谓「历仕三朝,备位二府」,是一位有作为的政治家,每到一处,多有政绩。在学术上取得了多方面的成就。既是文学家,又是史学家、经学家、金石学家,诗、词、散文均为一时之冠。他领导北宋诗文革新运动取得了胜利。又喜奖掖后进,在唐宋八大家中,除他之外的北宋五家,不是出自他的门下,就是受过他的奖引扶掖。苏轼父子及曾巩、王安石皆出其门下。一生写过500多篇散文,政论、史论、记事、抒情各体兼备,内容充实,文风流畅婉转。《朋党论》、《伶官传序》、《醉翁亭记》等为历代传诵。诗歌风格多样,有的议论时事,抨击腐败政治,同情人民疾苦,有的抒写个人情怀和山水景物;有的写得沉郁顿挫,有的写得清新秀丽。《六一诗话》是中国文学批评史上第一部诗话,开创了新的论诗体裁。词的创作从总的方面看,对花间、南唐词因袭的成分较多,但在思想内容和艺术手法上也有一定的发展。有咏史怀古的词篇,并用词这种形式和朝廷大臣、亲朋故旧唱和,表达对一些重大问题的看法。较少堆砌绮词丽句的无病呻吟,抒情个性是志气自若,放旷达观。他善于发现大自然的美,并在词中再现这种美,如《采桑子》、《渔家傲》诸阕,描绘西湖景物,写得清新洒脱。爱情词有的典雅含蕴,有的大胆率真,并注重心理刻划,增加了词的抒情深度。词集有《六一词》、《欧阳文忠公近体乐府》、《醉翁琴趣外编》。史学方面,除参加修撰《新唐书》外,又自著《新五代史》。

欧阳修的诗词

  • 醉翁亭记
  • 田家(绿桑高下映平川)
  • 采桑子(十年前是尊前客)
  • 《蝶恋花》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·庭院深深深几许 欧阳修)
  • 摸鱼儿
  • 《五代史伶官传序》五代史伶官传序欧阳修原文、翻译、赏析和诗意
  • 一斛珠
  • 行次寿州寄内(紫金山下水长流)
  • 《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·轻舟短棹西湖好 欧阳修)
  • 祭石曼卿文
  • 宋代诗词推荐

  • 减字木兰花·题雄州驿
  • 倦寻芳(林钟羽花翁遇旧欢吴门老妓李怜,邀分韵同赋此词)
  • 菩萨蛮(歌妓)
  • 双头莲·呈范至能待制
  • 烛影摇红(立春日雪,和秋崖韵)
  • 六州歌头(和张安国舍人韵呈进彦)
  • 声声慢(和韵赋江梅)
  • 满庭芳(邓州席上)
  • 减字木兰花(咏木犀)
  • 自咏示客
  • 《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·群芳过后西湖好 欧阳修)原文,《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·群芳过后西湖好 欧阳修)翻译,《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·群芳过后西湖好 欧阳修)赏析,《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·群芳过后西湖好 欧阳修)阅读答案,出自欧阳修的作品

    诗词类别

    欧阳修的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语