《清平乐》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·春归何处 黄庭坚)

作者:黄庭坚 朝代:宋代
《清平乐》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·春归何处 黄庭坚)原文

《清平乐》 黄庭坚

春归何处。
寂寞无行路。
若有人知春去处。
唤取归来同住。
春无踪迹谁知。
除非问取黄鹂。
百啭无人能解,因风飞过蔷薇。

作者简介(黄庭坚)

黄庭坚头像

黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

清平乐·春归何处翻译及注释

翻译
春天回到了哪里?找不到它的脚印,四处一片沉寂,如果有人知道春天的消息,喊它回来同我们住在一起。
谁也不知道春天的踪迹,要想知道,只有问一问黄鹂。那黄鹂千百遍地宛转啼叫,又有谁能懂得它的意思?看吧,黄鹂鸟趁着风势,飞过了盛开的蔷薇。

注释
1、寂寞:清静,寂静。
2、无行路:没有留下春去的行踪。行路,指春天来去的踪迹。
3、唤取:换来。
4、谁知:有谁知道春的踪迹。
5、问取:呼唤,询问。取,语助词。
6、黄鹂(lí):黄鹂:又叫黄莺、黄鸟。身体黄色自眼部至头后部黑色,嘴淡红色,啼声非常悦耳,食森林中的害虫。益鸟。
7、百啭:形容黄鹂宛转的鸣声。啭,鸟鸣。
8、解:懂得,理解。
9、因风:顺着风势。
10、蔷薇(qiáng wēi):花木名。品类甚多,花色不一,有单瓣重瓣,开时连春接夏,有芳香,果实入药。

清平乐·春归何处赏析

  此词赋予抽象的春以具体的人的特征。词人因春天的消逝而感到寂寞,感到无处觅得安慰,像失去了亲人似的。这样通过词人的主观感受,反映出春天的可爱和春去的可惜,给读者以强烈的感染。

  此词高妙处,于它用曲笔渲染,跌宕起伏,饶有变化。故先是一转,希望有人知道春天的去处,唤她回来,与她同住。这种奇想,表现出词人对美好事物的执着和追求。

  下片再转。词人从幻想中回到现实世界里来,察觉到无人懂得春天的去向,春天不可能被唤回来。但词人仍存一线希望,希望黄鹂能知道春天的踪迹。这样,词人又跌入幻觉的艺术境界里去了。

  末两句写黄鹂不住地啼叫着。它宛转的啼声,打破了周围的寂静。但词人从中仍得不到解答,心头的寂寞感更加重了。只见黄鹂趁着风势飞过蔷薇花丛。蔷薇花开,说明夏已来临。词人才终于清醒地意识到:春天确乎是回不来了。

  此词为表现惜春、恋春情怀的佳作。作者近乎口语的质朴语言中,寄寓了深重的感情。全词的构思十分精妙:作者不知春归何处,一心要向别人请教;无人能知时,又向鸟儿请教。问人人无语,问鸟鸟百啭,似乎大有希望,然而词人自己又无法理解,这比有问无答更可叹。最后,鸟儿连“话”都不“说”,翻身飞走。这番妙趣横生的抒写中,作者的惜春之情跃然纸上,呼之欲出。

清平乐·春归何处赏析

  这是一首惜春词,表现作者惜春的心情。上片惜春在不知不觉中过去;下片惜春之无踪影可以追寻。用笔委婉曲折,层层加深惜春之情。直至最后,仍不一语道破,结语轻柔,余音袅袅,言虽尽而意未尽。作者以拟人的手法,构思巧妙,设想新奇。创造出优美的意境。

  上片开首两句“春归何处?寂寞无行路。”以疑问句,对春的归去提出责疑,春天回到哪里去了,为什么连个踪影也没有,一个“归”字,一个“无行路”,就把春天拟人化了。“若有人知春去处,唤取归来同住?”两句,转而询问有谁知道春天的去处,要让他把“春天”给叫喊回来。这是一种设想,是有意用曲笔来渲染惜春的程度。使词情跌宕起伏,变化多端。

  下片过头两句,把思路引到物象上,“春无踪迹谁知,除非问取黄鹂。”既然无人能知道春天的去处,看来只好去问黄鹂了,因为黄鹂是在春去夏来时出现,它应该知道春天的消息。这种想象也极为奇特,极富情趣。后两句“百啭无人能解,因风飞过蔷薇”,这是对现实的描述。上面想象春天踪迹,也许黄鹂可以知道,然而嘤嘤鸟语,谁人能解?它不过也是自然中的一小生物而已,仅看一阵风起,它便随风飞过蔷薇花那边去了。于是春之踪迹,终于无法找寻,而心头的寂寞也就更加重了。

  词中以以清新细腻的语言,表现了词人对美好春光的珍惜与热爱,抒写了作者对美好事物的执着和追求。全词构思新颖委婉,思路回环反复;笔情跳脱,风格清奇;语言轻巧,淡雅饶味;有峰回路转之妙,有超轶绝尘之感。

清平乐·春归何处创作背景

  徽宗崇宁二年(1103),党祸已起,蔡京立元祐党人稗,黄庭坚被除名,编管宜州。有诗题为《十二月十九日夜中发鄂诸,亲旧携酒追送,聊为短句》,这“十二月”是崇宁二年(1103)十二月,黄庭坚至崇宁童年二月才过洞庭,五、六月间方抵达广西宜州贬所。此词的内容是“惜春”,而实际是影射时局。此送春词作于贬宜州的翌年,即崇宁四年(1105)。同年九月黄庭坚便溘然长逝于宜州贬所。

《清平乐》黄庭坚 拼音读音参考

qīng píng lè
清平乐

chūn guī hé chǔ.
春归何处。
jì mò wú xíng lù.
寂寞无行路。
ruò yǒu rén zhī chūn qù chù.
若有人知春去处。
huàn qǔ guī lái tóng zhù.
唤取归来同住。
chūn wú zōng jī shéi zhī.
春无踪迹谁知。
chú fēi wèn qǔ huáng lí.
除非问取黄鹂。
bǎi zhuàn wú rén néng jiě, yīn fēng fēi guò qiáng wēi.
百啭无人能解,因风飞过蔷薇。

《清平乐》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·春归何处 黄庭坚)拼音解读

《qīng píng lè 》 huáng tíng jiān

chūn guī hé chù 。
jì mò wú háng lù 。
ruò yǒu rén zhī chūn qù chù 。
huàn qǔ guī lái tóng zhù 。
chūn wú zōng jì shuí zhī 。
chú fēi wèn qǔ huáng lí 。
bǎi zhuàn wú rén néng jiě ,yīn fēng fēi guò qiáng wēi 。

zuò zhě jiǎn jiè (huáng tíng jiān )

huáng tíng jiān tóu xiàng

huáng tíng jiān (1045-1105),zì lǔ zhí ,zì hào shān gǔ dào rén ,wǎn hào fú wēng ,yòu chēng yù zhāng huáng xiān shēng ,hàn zú ,hóng zhōu fèn níng (jīn jiāng xī xiū shuǐ )rén 。běi sòng shī rén 、cí rén 、shū fǎ jiā ,wéi shèng jí yī shí de jiāng xī shī pài kāi shān zhī zǔ ,ér qiě ,tā gēn dù fǔ 、chén shī dào hé chén yǔ yì sù yǒu “yī zǔ sān zōng ”(huáng wéi qí zhōng yī zōng )zhī chēng 。yīng zōng zhì píng sì nián (1067)jìn shì 。lì guān yè xiàn wèi 、běi jīng guó zǐ jiān jiāo shòu 、xiào shū láng 、zhe zuò zuǒ láng 、mì shū chéng 、fú zhōu bié jià 、qián zhōu ān zhì děng 。shī gē fāng miàn ,tā yǔ sū shì bìng chēng wéi “sū huáng ”;shū fǎ fāng miàn ,tā zé yǔ sū shì 、mǐ fèi 、cài xiāng bìng chēng wéi “sòng dài sì dà jiā ”;cí zuò fāng miàn ,suī céng yǔ qín guān bìng chēng “qín huáng ”,dàn huáng shì de cí zuò chéng jiù què yuǎn xùn yú qín shì 。

qīng píng lè ·chūn guī hé chù fān yì jí zhù shì

fān yì
chūn tiān huí dào le nǎ lǐ ?zhǎo bú dào tā de jiǎo yìn ,sì chù yī piàn chén jì ,rú guǒ yǒu rén zhī dào chūn tiān de xiāo xī ,hǎn tā huí lái tóng wǒ men zhù zài yī qǐ 。
shuí yě bú zhī dào chūn tiān de zōng jì ,yào xiǎng zhī dào ,zhī yǒu wèn yī wèn huáng lí 。nà huáng lí qiān bǎi biàn dì wǎn zhuǎn tí jiào ,yòu yǒu shuí néng dǒng dé tā de yì sī ?kàn ba ,huáng lí niǎo chèn zhe fēng shì ,fēi guò le shèng kāi de qiáng wēi 。

zhù shì
1、jì mò :qīng jìng ,jì jìng 。
2、wú háng lù :méi yǒu liú xià chūn qù de háng zōng 。háng lù ,zhǐ chūn tiān lái qù de zōng jì 。
3、huàn qǔ :huàn lái 。
4、shuí zhī :yǒu shuí zhī dào chūn de zōng jì 。
5、wèn qǔ :hū huàn ,xún wèn 。qǔ ,yǔ zhù cí 。
6、huáng lí (lí):huáng lí :yòu jiào huáng yīng 、huáng niǎo 。shēn tǐ huáng sè zì yǎn bù zhì tóu hòu bù hēi sè ,zuǐ dàn hóng sè ,tí shēng fēi cháng yuè ěr ,shí sēn lín zhōng de hài chóng 。yì niǎo 。
7、bǎi zhuàn :xíng róng huáng lí wǎn zhuǎn de míng shēng 。zhuàn ,niǎo míng 。
8、jiě :dǒng dé ,lǐ jiě 。
9、yīn fēng :shùn zhe fēng shì 。
10、qiáng wēi (qiáng wēi):huā mù míng 。pǐn lèi shèn duō ,huā sè bú yī ,yǒu dān bàn zhòng bàn ,kāi shí lián chūn jiē xià ,yǒu fāng xiāng ,guǒ shí rù yào 。

qīng píng lè ·chūn guī hé chù shǎng xī

  cǐ cí fù yǔ chōu xiàng de chūn yǐ jù tǐ de rén de tè zhēng 。cí rén yīn chūn tiān de xiāo shì ér gǎn dào jì mò ,gǎn dào wú chù mì dé ān wèi ,xiàng shī qù le qīn rén sì de 。zhè yàng tōng guò cí rén de zhǔ guān gǎn shòu ,fǎn yìng chū chūn tiān de kě ài hé chūn qù de kě xī ,gěi dú zhě yǐ qiáng liè de gǎn rǎn 。

  cǐ cí gāo miào chù ,yú tā yòng qǔ bǐ xuàn rǎn ,diē dàng qǐ fú ,ráo yǒu biàn huà 。gù xiān shì yī zhuǎn ,xī wàng yǒu rén zhī dào chūn tiān de qù chù ,huàn tā huí lái ,yǔ tā tóng zhù 。zhè zhǒng qí xiǎng ,biǎo xiàn chū cí rén duì měi hǎo shì wù de zhí zhe hé zhuī qiú 。

  xià piàn zài zhuǎn 。cí rén cóng huàn xiǎng zhōng huí dào xiàn shí shì jiè lǐ lái ,chá jiào dào wú rén dǒng dé chūn tiān de qù xiàng ,chūn tiān bú kě néng bèi huàn huí lái 。dàn cí rén réng cún yī xiàn xī wàng ,xī wàng huáng lí néng zhī dào chūn tiān de zōng jì 。zhè yàng ,cí rén yòu diē rù huàn jiào de yì shù jìng jiè lǐ qù le 。

  mò liǎng jù xiě huáng lí bú zhù dì tí jiào zhe 。tā wǎn zhuǎn de tí shēng ,dǎ pò le zhōu wéi de jì jìng 。dàn cí rén cóng zhōng réng dé bú dào jiě dá ,xīn tóu de jì mò gǎn gèng jiā zhòng le 。zhī jiàn huáng lí chèn zhe fēng shì fēi guò qiáng wēi huā cóng 。qiáng wēi huā kāi ,shuō míng xià yǐ lái lín 。cí rén cái zhōng yú qīng xǐng dì yì shí dào :chūn tiān què hū shì huí bú lái le 。

  cǐ cí wéi biǎo xiàn xī chūn 、liàn chūn qíng huái de jiā zuò 。zuò zhě jìn hū kǒu yǔ de zhì pǔ yǔ yán zhōng ,jì yù le shēn zhòng de gǎn qíng 。quán cí de gòu sī shí fèn jīng miào :zuò zhě bú zhī chūn guī hé chù ,yī xīn yào xiàng bié rén qǐng jiāo ;wú rén néng zhī shí ,yòu xiàng niǎo ér qǐng jiāo 。wèn rén rén wú yǔ ,wèn niǎo niǎo bǎi zhuàn ,sì hū dà yǒu xī wàng ,rán ér cí rén zì jǐ yòu wú fǎ lǐ jiě ,zhè bǐ yǒu wèn wú dá gèng kě tàn 。zuì hòu ,niǎo ér lián “huà ”dōu bú “shuō ”,fān shēn fēi zǒu 。zhè fān miào qù héng shēng de shū xiě zhōng ,zuò zhě de xī chūn zhī qíng yuè rán zhǐ shàng ,hū zhī yù chū 。

qīng píng lè ·chūn guī hé chù shǎng xī

  zhè shì yī shǒu xī chūn cí ,biǎo xiàn zuò zhě xī chūn de xīn qíng 。shàng piàn xī chūn zài bú zhī bú jiào zhōng guò qù ;xià piàn xī chūn zhī wú zōng yǐng kě yǐ zhuī xún 。yòng bǐ wěi wǎn qǔ shé ,céng céng jiā shēn xī chūn zhī qíng 。zhí zhì zuì hòu ,réng bú yī yǔ dào pò ,jié yǔ qīng róu ,yú yīn niǎo niǎo ,yán suī jìn ér yì wèi jìn 。zuò zhě yǐ nǐ rén de shǒu fǎ ,gòu sī qiǎo miào ,shè xiǎng xīn qí 。chuàng zào chū yōu měi de yì jìng 。

  shàng piàn kāi shǒu liǎng jù “chūn guī hé chù ?jì mò wú háng lù 。”yǐ yí wèn jù ,duì chūn de guī qù tí chū zé yí ,chūn tiān huí dào nǎ lǐ qù le ,wéi shí me lián gè zōng yǐng yě méi yǒu ,yī gè “guī ”zì ,yī gè “wú háng lù ”,jiù bǎ chūn tiān nǐ rén huà le 。“ruò yǒu rén zhī chūn qù chù ,huàn qǔ guī lái tóng zhù ?”liǎng jù ,zhuǎn ér xún wèn yǒu shuí zhī dào chūn tiān de qù chù ,yào ràng tā bǎ “chūn tiān ”gěi jiào hǎn huí lái 。zhè shì yī zhǒng shè xiǎng ,shì yǒu yì yòng qǔ bǐ lái xuàn rǎn xī chūn de chéng dù 。shǐ cí qíng diē dàng qǐ fú ,biàn huà duō duān 。

  xià piàn guò tóu liǎng jù ,bǎ sī lù yǐn dào wù xiàng shàng ,“chūn wú zōng jì shuí zhī ,chú fēi wèn qǔ huáng lí 。”jì rán wú rén néng zhī dào chūn tiān de qù chù ,kàn lái zhī hǎo qù wèn huáng lí le ,yīn wéi huáng lí shì zài chūn qù xià lái shí chū xiàn ,tā yīng gāi zhī dào chūn tiān de xiāo xī 。zhè zhǒng xiǎng xiàng yě jí wéi qí tè ,jí fù qíng qù 。hòu liǎng jù “bǎi zhuàn wú rén néng jiě ,yīn fēng fēi guò qiáng wēi ”,zhè shì duì xiàn shí de miáo shù 。shàng miàn xiǎng xiàng chūn tiān zōng jì ,yě xǔ huáng lí kě yǐ zhī dào ,rán ér yīng yīng niǎo yǔ ,shuí rén néng jiě ?tā bú guò yě shì zì rán zhōng de yī xiǎo shēng wù ér yǐ ,jǐn kàn yī zhèn fēng qǐ ,tā biàn suí fēng fēi guò qiáng wēi huā nà biān qù le 。yú shì chūn zhī zōng jì ,zhōng yú wú fǎ zhǎo xún ,ér xīn tóu de jì mò yě jiù gèng jiā zhòng le 。

  cí zhōng yǐ yǐ qīng xīn xì nì de yǔ yán ,biǎo xiàn le cí rén duì měi hǎo chūn guāng de zhēn xī yǔ rè ài ,shū xiě le zuò zhě duì měi hǎo shì wù de zhí zhe hé zhuī qiú 。quán cí gòu sī xīn yǐng wěi wǎn ,sī lù huí huán fǎn fù ;bǐ qíng tiào tuō ,fēng gé qīng qí ;yǔ yán qīng qiǎo ,dàn yǎ ráo wèi ;yǒu fēng huí lù zhuǎn zhī miào ,yǒu chāo yì jué chén zhī gǎn 。

qīng píng lè ·chūn guī hé chù chuàng zuò bèi jǐng

  huī zōng chóng níng èr nián (1103),dǎng huò yǐ qǐ ,cài jīng lì yuán yòu dǎng rén bài ,huáng tíng jiān bèi chú míng ,biān guǎn yí zhōu 。yǒu shī tí wéi 《shí èr yuè shí jiǔ rì yè zhōng fā è zhū ,qīn jiù xié jiǔ zhuī sòng ,liáo wéi duǎn jù 》,zhè “shí èr yuè ”shì chóng níng èr nián (1103)shí èr yuè ,huáng tíng jiān zhì chóng níng tóng nián èr yuè cái guò dòng tíng ,wǔ 、liù yuè jiān fāng dǐ dá guǎng xī yí zhōu biǎn suǒ 。cǐ cí de nèi róng shì “xī chūn ”,ér shí jì shì yǐng shè shí jú 。cǐ sòng chūn cí zuò yú biǎn yí zhōu de yì nián ,jí chóng níng sì nián (1105)。tóng nián jiǔ yuè huáng tíng jiān biàn kè rán zhǎng shì yú yí zhōu biǎn suǒ 。

《qīng píng lè 》huáng tíng jiān pīn yīn dú yīn cān kǎo

qīng píng lè
qīng píng lè

chūn guī hé chǔ.
chūn guī hé chù 。
jì mò wú xíng lù.
jì mò wú háng lù 。
ruò yǒu rén zhī chūn qù chù.
ruò yǒu rén zhī chūn qù chù 。
huàn qǔ guī lái tóng zhù.
huàn qǔ guī lái tóng zhù 。
chūn wú zōng jī shéi zhī.
chūn wú zōng jì shuí zhī 。
chú fēi wèn qǔ huáng lí.
chú fēi wèn qǔ huáng lí 。
bǎi zhuàn wú rén néng jiě, yīn fēng fēi guò qiáng wēi.
bǎi zhuàn wú rén néng jiě ,yīn fēng fēi guò qiáng wēi 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

黄庭坚 黄庭坚 黄庭坚(1045-1105)字鲁直,号涪翁,又号山谷道人。原籍金华(今属浙江),祖上迁家分宁(今江西修水),遂为分宁人。治平四年(1067)进士,授叶县尉。熙宁五年(1072)为北京(今河北大名)国子监教授。元丰三年(1080)知吉州太和县(今江西泰和)。哲宗立,召为秘书郎。元祐元年(1086)为《神宗实录》检讨官,编修《神宗实录》,迁著作佐郎,加集贤校理。时张耒、秦观、晁补之俱在京师,与庭坚同游苏轼之门,有「苏门四学士」之称。《神宗实录》成,擢为起居舍人。哲宗亲政,以修实录不实的罪名,被贬涪州(今四川涪陵)别驾、黔州(今四川彭水)安置。绍圣四年(1097)移戎州(今四川宜宾)。崇宁元年(1102),内迁知太平州(今安徽当涂),到任九天,即被罢免,主管洪州玉隆观。次年复被除名编管宜州(今广西宜山)。四年,卒于贬所,年六十一,私谥文节先生。《宋史》有传。尤长于诗,世号「苏黄」。其诗多写个人日常生活,在艺术上讲究修辞造句,追求新奇。工书法,与苏轼、米芾、蔡襄并称「宋四家」。著有《豫章先生文集》三十卷、《山谷琴趣外编》三卷。《全宋词》收录其词一百九十馀首。《全宋词补辑》又从《诗渊》辑得二首。黄庭坚诗歌创作影响很大,与苏轼并称「苏黄」,是「江西诗派」的创始人。其诗宗法杜甫,并有「夺胎换骨」「点石成金」「无一字无来处」之论。作诗力求新奇,诗风瘦硬峭拔,也有清新流畅之作,另有诗反映了人民的疾苦。由于他学识渊博,功力深厚,创作态度严谨,诗中往往表现出超迈的见识和旷达的襟怀,在宋代诗歌发展史上独树一帜。但过多地在字句、技巧上下功夫,不免有晦涩生硬之弊。词与秦观齐名,少年时多做艳词,有的词写得疏宕洒脱,清雅明畅。晚年词风接近苏轼。今存词180多首。有《山谷集》,自选其诗文名《山谷精华录》,词集名《山谷琴趣外篇》(即《山谷词》)。工书法,兼擅行、草,自成风格。书迹有《华严疏》《松风阁诗》及《廉颇蔺相如传》等。

黄庭坚的诗词

  • 满庭芳(北苑春风)
  • 木兰花令(窜易前词)
  • 洞仙歌(泸守王补之生日)
  • 谢张仲谋端午送巧作
  • 忆帝京(赠弹琵琶妓)
  • 昼夜乐
  • 南歌子·槐绿低窗暗
  • 望江东
  • 病起荆江亭即事(翰墨场中老伏波)
  • 拨棹子(退居)
  • 宋代诗词推荐

  • 秋波媚
  • 《渔家傲》朱服原文、翻译、赏析和诗意(渔家傲·小雨纤纤风细细 朱服)
  • 满庭芳·咏茶
  • 《忆秦娥》汪元量原文、翻译、赏析和诗意(忆秦娥 汪元量)
  • 霜天晓月
  • 雅志小饮适宽仲送相州法酝并竹萌同至
  • 过涧歇近(中吕调)
  • 南楼令(题聚仙图)
  • 水调歌头(寿赵宰母)
  • 满江红(和徐守三月十六日)
  • 《清平乐》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·春归何处 黄庭坚)原文,《清平乐》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·春归何处 黄庭坚)翻译,《清平乐》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·春归何处 黄庭坚)赏析,《清平乐》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·春归何处 黄庭坚)阅读答案,出自黄庭坚的作品

    诗词类别

    黄庭坚的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语